Chương 7
Người vô danh
17/06/2014
“Cạch” cánh cửa mở ra ánh đèn bin chiếu vào xung quanh căn phòng.Mồ
hôi Nam tuông ra như tắm còn Nhật vẫn dửng dưng như chẳng có chuyện gì
“Cạch” cửa phòng đóng lại
_Phù…. Hết hồn-Nam thở phào nhẹ nhõm
_Đi thôi-Nhật nói rồi bc nhanh ra khỏi phòng
_Chờ mình với- Nam bc nhanh theo Nhật
_Cậu nên giảm cân đi, cậu nặng quá- Nhật nói đùa
_Làm gì có, mình vẫn bình thường mà đâu có lên cân- Nam nói đột nhiên cảm thấy lạnh gáy nhìn qua thì
_Á, má ơi- Nam hét khẽ khi nhìn thấy gương mặt đầy sát khí của Định
_Cậu nói khẽ thôi- Nhật nhắc nhở
_Các cậu thật quá đáng, k bt mình lo hả còn ở đây đùa giỡn nữa- Định uất ức nói
_Thôi đc rồi bọn mình xin lỗi đc chưa- Nam nói nhưng ngữ điệu chẳng thấy tí hối lỗi nào
_Thôi, các cậu đừng cãi nữa ra vườn hoa mình cho các cậu xem cái này
Ba cái bóng một lần nữa xuất hiện tại vườn hoa
_Đây, các cậu xem đi- Nhật đưa cho Nam và Định xấp hồ sơ mà mình cưa in ra
_Woa, bà ta phạm nhiều tội tử dử ha- Định csmr thán
_Còn chưa đâu, bà ta còn cấu kết với một người tên Lê Minh liên hệ với một đg dây bắt cóc tống tiền lợi dụng những học sinh nhẹ dạ cả tin bắt cóc họ đòi tiền chuộc của gia đình, mà cậu bt đó trường này toàn dành cho cô chiêu cậu ấm nên số tiền chuộc có thể lên đến hàng chục thậm chí hàng trăm tỉ- Nam nói thêm vào
_Zị bây giờ mình giúp ba Nam nhận ra bộ mặt thật của bà ta trước hay là gửi đơn kiện lên tòa án trước- Định hỏi
_Tui mình cần tìm thêm chứng cứ nữa, nhưng trước tiên là làm cho ba mình nhận ra bộ mặt thật của bà ta trước nha, mình k muốn mẹ mình đau khổ nữa- Nam cụp mắt nói
_Trước tiên cậu điều tra giúp mình thông tin của 6 người này: Lãnh Minh Quân,Hoàng Trí Huy, Triệu Hoàng Kiên,Vương Ánh Tuyết,Lê Thanh Hằng, Trần Thiên Kim- Nhật nhàn nhạt nói
_Ngày mai, giờ ra chơi tụi mình hẹn gặp ở đây nha,sẽ có thông tin về mấy người này,còn giờ về ngủ nha mình buồn ngủ quá hà-Nam nói
_Phải đó mình cũng buồn ngủ quá rồi nè- Định nói
_Ừm các cậu về nghĩ đi, mình cũng về ngủ đây- Nhật nói rồi quay đi
Ba bóng đen biến mất như tan vào k khí,k một tiếng động, k một dấu vết và k một ai phát hiện ra
Một ngày mới lại bắt đầu, những tia nắng ngoài sân k còn ấm áp nữa mà trong tưng giọt nắng như có thêm vài phần nặng nề cùng vội vã báo hiệu một ngày thật dài….
7h50′ tại lớp 12a1
_Cậu bt Nhật đi đâu hông, gần vô học rồi mà cậu ấy chưa đến nữa- Nam
_Mình k bt, lúc sáng mình thấy cậu ấy ra vườn hoa, k bt giờ cậu ấy còn ở đó k nữa- Định nói. Có ai ngờ rằng Nhật lúc này đg ở vườn hoa mà còn rảnh rỗi mà ngồi thưởng hoa một cách nhã nhặn nữa chứ
_Hay cậu ta sợ bọn này đến trả đũa nên k dám đến- k bt Tuyết từ lỗ nào chui ra mà nói chen vào
_Chứ gì nữa, đồ con nhà nghèo mà cũng dám vào trương này học- Hằng nói thêm giọng tràn đầy khinh bỉ
_Cô nói gì, cô có tư cách gì mà sỉ nhục người khác như thế chứ- Định tức giận nói lớn làm cả lớp tò mò, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào họ
_K những cô ta mà cả 2 người các cô nữa đó- Kim cũng túc giận k kém, đem giọng nói chanh chua của mình hét lại
_Cả 3 người các cô đều là một bọn vô liêm sỉ- Tuyết khinh bỉ nói
_Cô vừa nói gì- giọng nói lạnh lùng của Nhật vang lên làm cho cả lớp như đg đi du lịch Bắc Cực vậy
_Tôi nói cậu….-Tuyết chưa nói hết câu thì cả lớp bỗng nhiên xôn xao..
_Woa… anh Quân, anh Huy, anh Kiên kìa tụi bây ơi- Hs nữ 1
_Đẹp trai quá người đâu mà đẹp dữ hổng bt- Hs nữ 2
Bla…..bla…..bla…
_Sao em lại lên đây- Quân thấy Tuyết thì nhanh chóng đến bên
_Em lên tìm anh mà, nhưng lại gặp họ- Tuyết đưa đôi mắt “cáo” của mình nhìn tụi nó
_Họ còn bắt nạt em nữa- Tuyết tiếp tục
_Em nói sao, cậu ta làm gì em- Quân lo lắng hỏi
Nhìn thấy bộ mặt trơ trẽn của tụi Tuyết , Nam lại nhớ đến gương mặt người đã cướp chồng của mẹ cô, đẩy gia đình cô vào ngõ cụt, khuôn mặt cô càng trở nên lạnh lẽo con ngươi co rụt lại
_Cậu xem lại bạn gái cậu đi, tôi thấy cậu k tới nổi nào sao mắt nhìn người kém vậy- Nam nở một nụ cười khinh bỉ
_Cậu nói gì, ý cậu nói tôi là người kém cỏi chứ gì- Tuyết tức giận nói
Quay sang Quân
_Anh, cậu ta nói anh có mắt chọn người kém kìa thật quá đáng mà-Tuyết tiếp tục
_Cậu nói vậy là có ý gì- Quân lãnh đạm nhìn Nam
_Thì nói cậu k có mắt nhìn người đó, cậu có bt lúc nãy bạn gái cậu nói cậu là…- Định chưa nói hết câu thì
_Đừng cãi nữa, đi thôi- Nhật nói, nở một nụ cười như có như k
Nhật nói rồi quay ra khỏi lớp như một làn gió lạnh chợt đến rồi chợt đi, thấy vậy Nam, Định cũng đi theo
_Lúc nãy tụi em nói gì mà họ lại giận dữ vậy- Kiên là người bình tĩnh nhất lên tiếng hỏi
_Dạ, lúc nãy bọn em nói …bla….bla….-Kim nhanh mồm kể lại
_Các cô nói vậy là sỉ nhục người khác đó bt k- Kiên cảm thấy tức giận khi nghe Kim kể chuyện lúc nãy, nhất là lúc nghe tụi Tuyết ch** Định là đồ vô liêm sỉ thì lửa giận cậu cố kiềm chế như bùng phát
_Anh làm gì ghê vậy, họ nghèo thì tụi tui nói nghèo thôi- Tuyết cãi lại sau đó quay sang Quân._Em có làm gì sai k anh
_À… ừm…k.không- Quân ậm ừ cho qua chuyện không ngờ Hằng lại quay sang Huy nói một câu làm cho cục diện lần nữa rơi vào bế tắc
_Bọn người nghèo đâu thể so sánh với những người nhu tụi mình anh nhỉ- Hằng quay sang Huy
_À thì….. ừ…ừ- Huy cũng ậm ừ cho qua chuyện
_Các cậu quá đáng rồi đó, Lúc trước các cậu đâu có vậy- Kiên tức giận hơn khi nghe Quân và Huy nói vậy từ khi quen Tuyết và Hằng thì họ đã dần dần thay đổi k còn giống như ngày xưa nữa
_Thái độ cậu vậy là sao chứ, lúc trước tụi mình sao bây giờ sao chứ- Quân nói
_Phải đó, cậu phải bênh vực tụi mình chứ sao lại bênh họ chứ- Huy cũng tức giận k kém
_Các cậu…..các cậu đã thay đổi thật rồi- Kiên thất vọng bỏ đi
_Các em về lớp đi- Quân cũng chẳng còn tâm trạng nào để nói chuyện với Tuyết nữa, cậu cảm thấy rối rắm lắm, k lẽ từ khi quen Tuyết cậu đã thay đổi thật sao, k lẽ cậu và Huy làm Kiên thất vọng đến vậy sao, cậu k nhận ra sự thay đổi của mình nhưng chắc có lẽ Kiên nhận ra, k phải người ta thường nói con người khi yêu đều thay đổi hay sao? Cậu sẽ đặt lòng tin ở Tuyết, ở tình yêu của mình, cậu nghĩ chắc Huy cũng nghĩ như cậu
_Dạ- Tụi Tuyết đáp nhỏ nhẹ(Tg: trời lật mặt còn nhanh hơn mình lật giấy mới nãy còn làm hùng làm hổ với các tỉ của ta mà bây giờ nói chuyện còn thua muỗi kêu, ta khinh…. Các ngươi thật k đáng tin)
—————Hồi tưởng lại 1h trước nào————————-
_Huy, cậu điều tra thông tin của họ đi- Quân nói giọng nói pha chút tò mò
_Mình làm rồi đây- Huy nói
_ Cậu nói nhanh đi- Kiên cũng tò mò k kém
_Từ từ chứ, Dương Mạnh Nhật ba làm công nhân, mẹ mở một của hàng nhỏ, Nguyễn Anh Nam ba làm thợ sửa xe, mẹ làm công nhân, Trần Định ba làm công nhân mẹ làm đầu bếp ở một nhà hàng nhỏ. Nhà của ba người họ đều ở thành phố X ( Papa mama các tỉ con xin lỗi ><)
Và nếu tụi hắn điều tra đc như vậy thì tụi Tuyết cũng điều tra đc y như vậy thôi
—————–Kết thúc hồi tưởng trở về thực tại —————-
Tụi nó đg đi đến vườn hoa, khuôn mặt Nhật k một chút gợn sóng như vừa này k có chuyện gì xảy ra đó cũng là lí do Nhật đc làm đại tỉ của Hoa Hồng Băng Giá( bạn nào k nhớ thì vào lại phần mở đầu nhé) dù k phải là người giỏi võ nhất(chưa chắc à nha), nhiều khi và trong nhiều trương hợp k phải có võ công cao là có thể thắng mà phải dựa vào sự cơ trí cùng một tinh thần thép, gương mặt luôn giữ đc bình tĩnh dù có chuyện gì xảy ra, làm cho kẻ địch k bt mình đg nghĩ gì, người đó mới đủ khí chất và xứng đáng làm người đứng đầu. Khác với sự điền tĩnh của Nhật, Nam và Định rất hay k kìm nổi cảm xúc ví dụ như lúc này đây
_ Sao cậu lại bỏ qua cho họ như vậy chứ- Định
_Đúng đó cậu tha cho họ dễ dàng vậy phải cho họ bt tay mới đc- Nam giọng nói đầy tức giận
_Các cậu đã mất bình tĩnh rồi đó, làm việc mà quang minh chính đại quá đôi khi k phải một ý hay mà phải đánh vào nơi yếu nhất của họ lúc họ k phòng bị nhất, với lại đó là lớp học, nguồn cơn của mợi rắc rối tay vách mạch rừng- Hôn nay là ngày Nhật nói từ trước đến nay vì cô muốn cho Nam va Định hiểu để sau này đừng hành động khinh xuất như vậy nữa
_Với lại mình cũng k rảnh hơi đi đối phó với bọn trẻ con như họ- Nhật đều đều nói
_Tụi mình hiểu rồi, xin lỗi cậu – Nam và Định cảm thấy vô cùng có lỗi
_K sao, các cậu hiểu là đc rồi- Nhật nhẹ mỉm cười chỉ khi bên cạch người thân và những người bạn thân thiết nhất của mình cô mơi có đc một nụ cười thật sự
Nhật vừa nói xong thì…..
“Cạch” cửa phòng đóng lại
_Phù…. Hết hồn-Nam thở phào nhẹ nhõm
_Đi thôi-Nhật nói rồi bc nhanh ra khỏi phòng
_Chờ mình với- Nam bc nhanh theo Nhật
_Cậu nên giảm cân đi, cậu nặng quá- Nhật nói đùa
_Làm gì có, mình vẫn bình thường mà đâu có lên cân- Nam nói đột nhiên cảm thấy lạnh gáy nhìn qua thì
_Á, má ơi- Nam hét khẽ khi nhìn thấy gương mặt đầy sát khí của Định
_Cậu nói khẽ thôi- Nhật nhắc nhở
_Các cậu thật quá đáng, k bt mình lo hả còn ở đây đùa giỡn nữa- Định uất ức nói
_Thôi đc rồi bọn mình xin lỗi đc chưa- Nam nói nhưng ngữ điệu chẳng thấy tí hối lỗi nào
_Thôi, các cậu đừng cãi nữa ra vườn hoa mình cho các cậu xem cái này
Ba cái bóng một lần nữa xuất hiện tại vườn hoa
_Đây, các cậu xem đi- Nhật đưa cho Nam và Định xấp hồ sơ mà mình cưa in ra
_Woa, bà ta phạm nhiều tội tử dử ha- Định csmr thán
_Còn chưa đâu, bà ta còn cấu kết với một người tên Lê Minh liên hệ với một đg dây bắt cóc tống tiền lợi dụng những học sinh nhẹ dạ cả tin bắt cóc họ đòi tiền chuộc của gia đình, mà cậu bt đó trường này toàn dành cho cô chiêu cậu ấm nên số tiền chuộc có thể lên đến hàng chục thậm chí hàng trăm tỉ- Nam nói thêm vào
_Zị bây giờ mình giúp ba Nam nhận ra bộ mặt thật của bà ta trước hay là gửi đơn kiện lên tòa án trước- Định hỏi
_Tui mình cần tìm thêm chứng cứ nữa, nhưng trước tiên là làm cho ba mình nhận ra bộ mặt thật của bà ta trước nha, mình k muốn mẹ mình đau khổ nữa- Nam cụp mắt nói
_Trước tiên cậu điều tra giúp mình thông tin của 6 người này: Lãnh Minh Quân,Hoàng Trí Huy, Triệu Hoàng Kiên,Vương Ánh Tuyết,Lê Thanh Hằng, Trần Thiên Kim- Nhật nhàn nhạt nói
_Ngày mai, giờ ra chơi tụi mình hẹn gặp ở đây nha,sẽ có thông tin về mấy người này,còn giờ về ngủ nha mình buồn ngủ quá hà-Nam nói
_Phải đó mình cũng buồn ngủ quá rồi nè- Định nói
_Ừm các cậu về nghĩ đi, mình cũng về ngủ đây- Nhật nói rồi quay đi
Ba bóng đen biến mất như tan vào k khí,k một tiếng động, k một dấu vết và k một ai phát hiện ra
Một ngày mới lại bắt đầu, những tia nắng ngoài sân k còn ấm áp nữa mà trong tưng giọt nắng như có thêm vài phần nặng nề cùng vội vã báo hiệu một ngày thật dài….
7h50′ tại lớp 12a1
_Cậu bt Nhật đi đâu hông, gần vô học rồi mà cậu ấy chưa đến nữa- Nam
_Mình k bt, lúc sáng mình thấy cậu ấy ra vườn hoa, k bt giờ cậu ấy còn ở đó k nữa- Định nói. Có ai ngờ rằng Nhật lúc này đg ở vườn hoa mà còn rảnh rỗi mà ngồi thưởng hoa một cách nhã nhặn nữa chứ
_Hay cậu ta sợ bọn này đến trả đũa nên k dám đến- k bt Tuyết từ lỗ nào chui ra mà nói chen vào
_Chứ gì nữa, đồ con nhà nghèo mà cũng dám vào trương này học- Hằng nói thêm giọng tràn đầy khinh bỉ
_Cô nói gì, cô có tư cách gì mà sỉ nhục người khác như thế chứ- Định tức giận nói lớn làm cả lớp tò mò, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào họ
_K những cô ta mà cả 2 người các cô nữa đó- Kim cũng túc giận k kém, đem giọng nói chanh chua của mình hét lại
_Cả 3 người các cô đều là một bọn vô liêm sỉ- Tuyết khinh bỉ nói
_Cô vừa nói gì- giọng nói lạnh lùng của Nhật vang lên làm cho cả lớp như đg đi du lịch Bắc Cực vậy
_Tôi nói cậu….-Tuyết chưa nói hết câu thì cả lớp bỗng nhiên xôn xao..
_Woa… anh Quân, anh Huy, anh Kiên kìa tụi bây ơi- Hs nữ 1
_Đẹp trai quá người đâu mà đẹp dữ hổng bt- Hs nữ 2
Bla…..bla…..bla…
_Sao em lại lên đây- Quân thấy Tuyết thì nhanh chóng đến bên
_Em lên tìm anh mà, nhưng lại gặp họ- Tuyết đưa đôi mắt “cáo” của mình nhìn tụi nó
_Họ còn bắt nạt em nữa- Tuyết tiếp tục
_Em nói sao, cậu ta làm gì em- Quân lo lắng hỏi
Nhìn thấy bộ mặt trơ trẽn của tụi Tuyết , Nam lại nhớ đến gương mặt người đã cướp chồng của mẹ cô, đẩy gia đình cô vào ngõ cụt, khuôn mặt cô càng trở nên lạnh lẽo con ngươi co rụt lại
_Cậu xem lại bạn gái cậu đi, tôi thấy cậu k tới nổi nào sao mắt nhìn người kém vậy- Nam nở một nụ cười khinh bỉ
_Cậu nói gì, ý cậu nói tôi là người kém cỏi chứ gì- Tuyết tức giận nói
Quay sang Quân
_Anh, cậu ta nói anh có mắt chọn người kém kìa thật quá đáng mà-Tuyết tiếp tục
_Cậu nói vậy là có ý gì- Quân lãnh đạm nhìn Nam
_Thì nói cậu k có mắt nhìn người đó, cậu có bt lúc nãy bạn gái cậu nói cậu là…- Định chưa nói hết câu thì
_Đừng cãi nữa, đi thôi- Nhật nói, nở một nụ cười như có như k
Nhật nói rồi quay ra khỏi lớp như một làn gió lạnh chợt đến rồi chợt đi, thấy vậy Nam, Định cũng đi theo
_Lúc nãy tụi em nói gì mà họ lại giận dữ vậy- Kiên là người bình tĩnh nhất lên tiếng hỏi
_Dạ, lúc nãy bọn em nói …bla….bla….-Kim nhanh mồm kể lại
_Các cô nói vậy là sỉ nhục người khác đó bt k- Kiên cảm thấy tức giận khi nghe Kim kể chuyện lúc nãy, nhất là lúc nghe tụi Tuyết ch** Định là đồ vô liêm sỉ thì lửa giận cậu cố kiềm chế như bùng phát
_Anh làm gì ghê vậy, họ nghèo thì tụi tui nói nghèo thôi- Tuyết cãi lại sau đó quay sang Quân._Em có làm gì sai k anh
_À… ừm…k.không- Quân ậm ừ cho qua chuyện không ngờ Hằng lại quay sang Huy nói một câu làm cho cục diện lần nữa rơi vào bế tắc
_Bọn người nghèo đâu thể so sánh với những người nhu tụi mình anh nhỉ- Hằng quay sang Huy
_À thì….. ừ…ừ- Huy cũng ậm ừ cho qua chuyện
_Các cậu quá đáng rồi đó, Lúc trước các cậu đâu có vậy- Kiên tức giận hơn khi nghe Quân và Huy nói vậy từ khi quen Tuyết và Hằng thì họ đã dần dần thay đổi k còn giống như ngày xưa nữa
_Thái độ cậu vậy là sao chứ, lúc trước tụi mình sao bây giờ sao chứ- Quân nói
_Phải đó, cậu phải bênh vực tụi mình chứ sao lại bênh họ chứ- Huy cũng tức giận k kém
_Các cậu…..các cậu đã thay đổi thật rồi- Kiên thất vọng bỏ đi
_Các em về lớp đi- Quân cũng chẳng còn tâm trạng nào để nói chuyện với Tuyết nữa, cậu cảm thấy rối rắm lắm, k lẽ từ khi quen Tuyết cậu đã thay đổi thật sao, k lẽ cậu và Huy làm Kiên thất vọng đến vậy sao, cậu k nhận ra sự thay đổi của mình nhưng chắc có lẽ Kiên nhận ra, k phải người ta thường nói con người khi yêu đều thay đổi hay sao? Cậu sẽ đặt lòng tin ở Tuyết, ở tình yêu của mình, cậu nghĩ chắc Huy cũng nghĩ như cậu
_Dạ- Tụi Tuyết đáp nhỏ nhẹ(Tg: trời lật mặt còn nhanh hơn mình lật giấy mới nãy còn làm hùng làm hổ với các tỉ của ta mà bây giờ nói chuyện còn thua muỗi kêu, ta khinh…. Các ngươi thật k đáng tin)
—————Hồi tưởng lại 1h trước nào————————-
_Huy, cậu điều tra thông tin của họ đi- Quân nói giọng nói pha chút tò mò
_Mình làm rồi đây- Huy nói
_ Cậu nói nhanh đi- Kiên cũng tò mò k kém
_Từ từ chứ, Dương Mạnh Nhật ba làm công nhân, mẹ mở một của hàng nhỏ, Nguyễn Anh Nam ba làm thợ sửa xe, mẹ làm công nhân, Trần Định ba làm công nhân mẹ làm đầu bếp ở một nhà hàng nhỏ. Nhà của ba người họ đều ở thành phố X ( Papa mama các tỉ con xin lỗi ><)
Và nếu tụi hắn điều tra đc như vậy thì tụi Tuyết cũng điều tra đc y như vậy thôi
—————–Kết thúc hồi tưởng trở về thực tại —————-
Tụi nó đg đi đến vườn hoa, khuôn mặt Nhật k một chút gợn sóng như vừa này k có chuyện gì xảy ra đó cũng là lí do Nhật đc làm đại tỉ của Hoa Hồng Băng Giá( bạn nào k nhớ thì vào lại phần mở đầu nhé) dù k phải là người giỏi võ nhất(chưa chắc à nha), nhiều khi và trong nhiều trương hợp k phải có võ công cao là có thể thắng mà phải dựa vào sự cơ trí cùng một tinh thần thép, gương mặt luôn giữ đc bình tĩnh dù có chuyện gì xảy ra, làm cho kẻ địch k bt mình đg nghĩ gì, người đó mới đủ khí chất và xứng đáng làm người đứng đầu. Khác với sự điền tĩnh của Nhật, Nam và Định rất hay k kìm nổi cảm xúc ví dụ như lúc này đây
_ Sao cậu lại bỏ qua cho họ như vậy chứ- Định
_Đúng đó cậu tha cho họ dễ dàng vậy phải cho họ bt tay mới đc- Nam giọng nói đầy tức giận
_Các cậu đã mất bình tĩnh rồi đó, làm việc mà quang minh chính đại quá đôi khi k phải một ý hay mà phải đánh vào nơi yếu nhất của họ lúc họ k phòng bị nhất, với lại đó là lớp học, nguồn cơn của mợi rắc rối tay vách mạch rừng- Hôn nay là ngày Nhật nói từ trước đến nay vì cô muốn cho Nam va Định hiểu để sau này đừng hành động khinh xuất như vậy nữa
_Với lại mình cũng k rảnh hơi đi đối phó với bọn trẻ con như họ- Nhật đều đều nói
_Tụi mình hiểu rồi, xin lỗi cậu – Nam và Định cảm thấy vô cùng có lỗi
_K sao, các cậu hiểu là đc rồi- Nhật nhẹ mỉm cười chỉ khi bên cạch người thân và những người bạn thân thiết nhất của mình cô mơi có đc một nụ cười thật sự
Nhật vừa nói xong thì…..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.