Nàng Dâu Lười Mang Không Gian Gả Sĩ Quan Cực Phẩm
Chương 12:
Hồng Thự Ninh Mông
26/09/2024
“Con nếm thử xem có ngon không.”
Nhìn ánh mắt tò mò của con trai, Triệu Tĩnh Thư không vội nói câu trả lời.
Lục Hướng Minh cầm một chiếc đùi gà nhỏ bằng bàn tay, nhưng cậu bé không ăn ngay mà đưa cho mẹ trước, sau đó mới cầm một cái khác cho mình.
Sau khi nuốt nước miếng, cậu bé cắn một miếng đùi gà.
Lớp vỏ chiên giòn rụm tan trong miệng, kết hợp với vị ngọt của thịt gà mềm và giòn rụm của lớp bột mì phủ ngoài, tạo nên một hương vị bùng nổ trên đầu lưỡi.
Một miếng thôi đã khiến cậu bé nhắm tịt mắt vì sung sướng.
Nhìn con trai thưởng thức món ăn một cách ngon lành, Triệu Tĩnh Thư cũng lấy một chiếc đùi gà cắn thử.
“Ngon! Đúng là hương vị này! Nhưng... hình như thiếu gì đó?”
“Thiếu gì ạ?”
Nghe mẹ lẩm bẩm về việc thiếu thứ gì đó, Lục Hướng Minh tò mò hỏi: “Món ngon thế này mà còn thiếu gì nữa ạ?”
Đột nhiên, mắt Triệu Tĩnh Thư sáng lên, cô liền chạy vào bếp.
Chỉ mất hai phút, cô quay lại với hai chiếc cốc sứ men hoa.
“Con uống cái này đi.”
Cô đặt một chiếc cốc nhỏ trước mặt Lục Hướng Minh, ra hiệu cho cậu bé uống thử.
Nhìn vào thứ nước đen sẫm trong cốc, Lục Hướng Minh lưỡng lự: Cái này uống được sao?
Cậu không chắc lắm, nhưng mẹ đã bảo uống, nên cậu vẫn ngoan ngoãn uống.
Khi nước vào miệng, một loạt bọt khí li ti bung tỏa, nhảy múa trên đầu lưỡi, mang theo vị ngọt ngào.
“Thế nào, có ngon không?”
“Ngon lắm ạ! Ngon quá trời luôn!”
Món ăn ngon và thức uống hấp dẫn khiến Lục Hướng Minh vui sướng, cậu bé cười đến nỗi nói chẳng nên lời. Miệng đầy thức ăn, phát ra những tiếng ấp úng, nếu không phải đã quen với con trai, có lẽ Triệu Tĩnh Thư cũng chẳng hiểu được cậu đang nói gì.
Cô uống một ngụm cốc của mình, rồi thoải mái thở dài:
“Coca kết hợp với đùi gà... À không, là đùi gà chiên giòn! Đúng là tuyệt vời!”
Cốc của cô khác với của Lục Hướng Minh, cô cho thêm đá vào trong, uống một ngụm là cảm giác mát lạnh xua tan cái nóng mùa hè.
Còn với Lục Hướng Minh, vì cậu vẫn là một đứa trẻ, nên Triệu Tĩnh Thư không cho cậu uống nhiều nước có ga, càng không thêm đá vào vì sợ cậu bị lạnh bụng.
Nhìn mẹ vui vẻ như vậy, Lục Hướng Minh cũng rất vui. Cậu bé biết món vàng giòn đó gọi là đùi gà chiên giòn, còn thứ nước đen thì gọi là coca.
Mì xào trứng mà Triệu Tĩnh Thư định ăn từ trước cũng bị cô bỏ qua, Lục Hướng Minh thì chỉ ăn thử một chút tượng trưng.
Cậu bé thấy mì cũng ngon, nhưng hai chiếc đùi gà chiên cùng một cốc coca đã khiến cậu no căng bụng.
Nhà có giếng, nên đồ ăn có thể được bảo quản bằng cách bỏ vào rổ rồi thả xuống nước trong giếng, như vậy sẽ giữ được lâu hơn.
Triệu Tĩnh Thư nghĩ sẽ để phần mì này lại, sáng mai hai mẹ con ăn cho tiện, khỏi phải nấu bữa sáng nữa.
Tối đó, Triệu Tĩnh Thư có một giấc ngủ thật ngon. Lý do thì đơn giản: cả ngày hôm nay cô bận rộn nấu nướng và làm vườn, nên cảm thấy mệt nhoài.
Khi cơ thể mệt, thêm vào những đêm trước mất ngủ, chỉ cần vừa chạm vào gối là cô đã ngủ ngay.
Trong giấc mơ, cô thấy mình mơ một giấc mơ ngọt ngào
, có biệt thự sang trọng, giường êm ái, trai đẹp và tiền tiêu không hết...
Nhìn ánh mắt tò mò của con trai, Triệu Tĩnh Thư không vội nói câu trả lời.
Lục Hướng Minh cầm một chiếc đùi gà nhỏ bằng bàn tay, nhưng cậu bé không ăn ngay mà đưa cho mẹ trước, sau đó mới cầm một cái khác cho mình.
Sau khi nuốt nước miếng, cậu bé cắn một miếng đùi gà.
Lớp vỏ chiên giòn rụm tan trong miệng, kết hợp với vị ngọt của thịt gà mềm và giòn rụm của lớp bột mì phủ ngoài, tạo nên một hương vị bùng nổ trên đầu lưỡi.
Một miếng thôi đã khiến cậu bé nhắm tịt mắt vì sung sướng.
Nhìn con trai thưởng thức món ăn một cách ngon lành, Triệu Tĩnh Thư cũng lấy một chiếc đùi gà cắn thử.
“Ngon! Đúng là hương vị này! Nhưng... hình như thiếu gì đó?”
“Thiếu gì ạ?”
Nghe mẹ lẩm bẩm về việc thiếu thứ gì đó, Lục Hướng Minh tò mò hỏi: “Món ngon thế này mà còn thiếu gì nữa ạ?”
Đột nhiên, mắt Triệu Tĩnh Thư sáng lên, cô liền chạy vào bếp.
Chỉ mất hai phút, cô quay lại với hai chiếc cốc sứ men hoa.
“Con uống cái này đi.”
Cô đặt một chiếc cốc nhỏ trước mặt Lục Hướng Minh, ra hiệu cho cậu bé uống thử.
Nhìn vào thứ nước đen sẫm trong cốc, Lục Hướng Minh lưỡng lự: Cái này uống được sao?
Cậu không chắc lắm, nhưng mẹ đã bảo uống, nên cậu vẫn ngoan ngoãn uống.
Khi nước vào miệng, một loạt bọt khí li ti bung tỏa, nhảy múa trên đầu lưỡi, mang theo vị ngọt ngào.
“Thế nào, có ngon không?”
“Ngon lắm ạ! Ngon quá trời luôn!”
Món ăn ngon và thức uống hấp dẫn khiến Lục Hướng Minh vui sướng, cậu bé cười đến nỗi nói chẳng nên lời. Miệng đầy thức ăn, phát ra những tiếng ấp úng, nếu không phải đã quen với con trai, có lẽ Triệu Tĩnh Thư cũng chẳng hiểu được cậu đang nói gì.
Cô uống một ngụm cốc của mình, rồi thoải mái thở dài:
“Coca kết hợp với đùi gà... À không, là đùi gà chiên giòn! Đúng là tuyệt vời!”
Cốc của cô khác với của Lục Hướng Minh, cô cho thêm đá vào trong, uống một ngụm là cảm giác mát lạnh xua tan cái nóng mùa hè.
Còn với Lục Hướng Minh, vì cậu vẫn là một đứa trẻ, nên Triệu Tĩnh Thư không cho cậu uống nhiều nước có ga, càng không thêm đá vào vì sợ cậu bị lạnh bụng.
Nhìn mẹ vui vẻ như vậy, Lục Hướng Minh cũng rất vui. Cậu bé biết món vàng giòn đó gọi là đùi gà chiên giòn, còn thứ nước đen thì gọi là coca.
Mì xào trứng mà Triệu Tĩnh Thư định ăn từ trước cũng bị cô bỏ qua, Lục Hướng Minh thì chỉ ăn thử một chút tượng trưng.
Cậu bé thấy mì cũng ngon, nhưng hai chiếc đùi gà chiên cùng một cốc coca đã khiến cậu no căng bụng.
Nhà có giếng, nên đồ ăn có thể được bảo quản bằng cách bỏ vào rổ rồi thả xuống nước trong giếng, như vậy sẽ giữ được lâu hơn.
Triệu Tĩnh Thư nghĩ sẽ để phần mì này lại, sáng mai hai mẹ con ăn cho tiện, khỏi phải nấu bữa sáng nữa.
Tối đó, Triệu Tĩnh Thư có một giấc ngủ thật ngon. Lý do thì đơn giản: cả ngày hôm nay cô bận rộn nấu nướng và làm vườn, nên cảm thấy mệt nhoài.
Khi cơ thể mệt, thêm vào những đêm trước mất ngủ, chỉ cần vừa chạm vào gối là cô đã ngủ ngay.
Trong giấc mơ, cô thấy mình mơ một giấc mơ ngọt ngào
, có biệt thự sang trọng, giường êm ái, trai đẹp và tiền tiêu không hết...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.