Chương 33: Tiệc sinh nhật của nhà Công Tôn
Hoa Liễm Ngọc
17/05/2023
Tại buổi tiệc sinh nhật nhà Công Tôn !
Khách khứa đã đến tham dự đông đảo, tất cả đều là những người có thân phận vô cùng tôn quý.
Ông bà cụ nhà Công Tôn vô cùng hớn hở, vì đã rất lâu rồi nhà Công Tôn không tổ chức tiệc tùng. Nay lại là sinh thần của đứa cháu trai mà ông bà hết mực thương yêu.
Bà cụ nhà Công Tôn thấy mình như trẻ thêm vài tuổi.
Công Tôn Thụy (ba của Công Tôn Ái Linh) ông vốn là người nghiêm túc, lạnh lùng "ít nói, hiếm cười". Thế mà đêm nay, ông cũng vẽ ra được vài cái cong môi khi đứng giữa sảnh lớn chào đón khách quý.
Những nhân vật được xếp là có máu mặt bậc nhất Thủ đô, hầu như đã đến đông đủ !
Doãn Chí Thành đi bên cạnh vợ mình và có cả Doãn Chí Hiên.
Công Tôn Thụy bước đến chào đón người nhà họ Doãn !
Một lúc sau, Doãn Lục Lang cũng bước vào sảnh, từng bước đều vô cùng vững chãi và điềm tĩnh.
Công Tôn Thụy lúc này mới cười tươi, ông đưa tay ra bắt tay với Doãn Lục Lang "Doãn gia nể mặt nhà Công Tôn chúng tôi quá rồi, thật hân hạnh".
"Công Tôn tiên sinh quá lời rồi !"
Doãn Chí Thành thấy trong người rất khó chịu "Tên nghiệt chủng đó như vậy mà lúc nào cũng được leo cao".
Doãn Chí Hiên thì có cảm giác muốn đánh người. Trong bụng thầm rủa chửi Doãn Lục Lang..."Đồ nghiệt chủng !"
Doãn Lục Lang thu hết biểu cảm của hai cha con nhà họ Doãn nhưng anh quay mặt đi, vờ như không thấy hai người họ.
Công Tôn Thụy ôn tồn lên tiếng "Nào, chào mừng tất cả quý khách có mặt đêm nay cùng đến với tiệc rượu".
Mọi người vui vẻ tiến đến hội trường, nơi được trưng bày rất nhiều rượu. Nhà Công Tôn là một gia đình có truyền thống hiếu học và qua bao đời vẫn là công chức nhà nước, những thành viên trong nhà Công Tôn luôn đảm nhiệm vai trò quan trọng, những chức vụ cao cấp trong chính phủ.
Doãn Lục Lang không mấy mặn mà với những buổi tiệc như thế này, anh chỉ vì nể mặt mà đến cho có lệ. Anh cầm lấy ly rượu ngon rồi tìm một góc khuất đứng thưởng thức...
"Sao lại không thấy Tiểu Hiên Hiên, rõ ràng là em ấy bảo đến đây cùng cô bạn thân kia mà !"
……………
Này Tiểu Hiên, bà ăn thử thứ này xem "đây là bánh dẻo do mẹ tôi tự tay làm đó !"
Liễu Hiên cầm lấy mẫu bánh rồi cho vào miệng nhai ngấu nghiến...
Thế nào ? Ngon lắm có phải không ?
- Ừm, rất ngon !
Cả hai cùng nói chuyện với nhau và cùng ăn bánh ngọt.
"Tiểu Hiên, bà có muốn uống vài ngụm rượu không ?"
- Không, tôi có hứa với Lục Lang sẽ không uống rượu. Chút nữa tôi còn phải trở về...tôi uống say thì anh ấy sẽ không vui.
"Ồ...hoá ra Tiểu Hiên nhà chúng ta chưa lên kiệu hoa thì đã nghe lời chồng đến thế rồi cơ à ?"
- Hừ...
Công Tôn Thụy bước đến và trầm ấm lên tiếng "Liễu tiểu thư, tôi mượn Tiểu Linh một lúc nhé !"
- Dạ, Công Tôn tiên sinh khách sáo rồi !
Vậy, cảm ơn Liễu tiểu thư.
Liễu Hiên rất tôn trọng các thành viên trong nhà Công Tôn, riêng Công Tôn Thụy thì cô không mấy thích. Vì ông là người rất lạnh lùng, khó gần...đã thế lại còn nói chuyện rất xa cách, nên càng khiến cho Liễu Hiên thêm phản cảm.
Công Tôn Thụy dường như cũng đã cảm nhận được Liễu Hiên không mấy ưa mình. Ông chợt nheo mắt, sau đó thì nắm tay Công Tôn Ái Linh rời đi.
"Ba à, sao lại bỏ một mình Tiểu Hiên đứng đó ? Như vậy không hay lắm !"
Tiểu Linh à ! Cô bạn thân này của con là người như thế nào ?
"Sao ba lại hỏi chuyện này ?"
Ba thấy cô ta có lai lịch bất minh, người này con không nên tiếp xúc nhiều.
Công Tôn Ái Linh hất tay ba mình ra "ba đừng nói nữa, Tiểu Hiên là bạn của con...con không muốn người khác nói xấu sau lưng cô ấy !"
Công Tôn Thụy thở dài "thôi thì tuỳ con vậy".
Con theo ba đến chào hỏi một người !
Công Tôn Ái Linh không mấy tình nguyện nhưng vẫn đi theo ba mình...
"Doãn gia !"
Doãn Lục Lang nâng mắt nhìn người đang đến..."Công Tôn tiên sinh !"
Giới thiệu với Doãn gia, đây là con gái của tôi tên gọi "Công Tôn Ái Linh".
Lúc này hai người mới nhìn nhau...
Là cô...
Là anh...
Công Tôn Thụy vui vẻ cười "hoá ra hai người quen biết nhau à ?"
Công Tôn Ái Linh gật đầu !
Doãn Lục Lang khẽ ừ "chúng tôi có biết sơ".
Công Tôn Thụy càng cười hở răng hơn...ông đang có ý định làm mai con gái mình cho Doãn Lục Lang, nhưng hai người họ có quen biết nhau...như vậy không phải càng tốt hơn sao.
Doãn Lục Lang nhìn Công Tôn Ái Linh, tay nâng lên ly rượu "ly rượu này Doãn Lục Lang tôi mời Công Tôn tiểu thư, cảm ơn cô vì đã cứu Tiểu Hiên Hiên của tôi".
Công Tôn Ái Linh vẫy vẫy tay "anh không cần phải khách sáo như vậy đâu, đó là điều mà tôi cần phải làm...không cần ai phải mang ơn tôi !"
Doãn Lục Lang gật đầu "tôi hiểu rồi, Công Tôn tiểu thư là người đại diện cho chính nghĩa !"
Công Tôn Thụy nghe mà không hiểu hai người họ đang nói gì. Ông nhìn Công Tôn Ái Linh, rồi nhìn Doãn Lục Lang...nhìn thế nào thì cũng thấy hai người họ rất xứng đôi. Ông gật gật đầu "gả con gái rượu của mình cho cậu ta cũng không thiệt đâu, cậu ta vừa đẹp trai vừa tài giỏi...rất xứng đáng với Tiểu Linh".
Khách khứa đã đến tham dự đông đảo, tất cả đều là những người có thân phận vô cùng tôn quý.
Ông bà cụ nhà Công Tôn vô cùng hớn hở, vì đã rất lâu rồi nhà Công Tôn không tổ chức tiệc tùng. Nay lại là sinh thần của đứa cháu trai mà ông bà hết mực thương yêu.
Bà cụ nhà Công Tôn thấy mình như trẻ thêm vài tuổi.
Công Tôn Thụy (ba của Công Tôn Ái Linh) ông vốn là người nghiêm túc, lạnh lùng "ít nói, hiếm cười". Thế mà đêm nay, ông cũng vẽ ra được vài cái cong môi khi đứng giữa sảnh lớn chào đón khách quý.
Những nhân vật được xếp là có máu mặt bậc nhất Thủ đô, hầu như đã đến đông đủ !
Doãn Chí Thành đi bên cạnh vợ mình và có cả Doãn Chí Hiên.
Công Tôn Thụy bước đến chào đón người nhà họ Doãn !
Một lúc sau, Doãn Lục Lang cũng bước vào sảnh, từng bước đều vô cùng vững chãi và điềm tĩnh.
Công Tôn Thụy lúc này mới cười tươi, ông đưa tay ra bắt tay với Doãn Lục Lang "Doãn gia nể mặt nhà Công Tôn chúng tôi quá rồi, thật hân hạnh".
"Công Tôn tiên sinh quá lời rồi !"
Doãn Chí Thành thấy trong người rất khó chịu "Tên nghiệt chủng đó như vậy mà lúc nào cũng được leo cao".
Doãn Chí Hiên thì có cảm giác muốn đánh người. Trong bụng thầm rủa chửi Doãn Lục Lang..."Đồ nghiệt chủng !"
Doãn Lục Lang thu hết biểu cảm của hai cha con nhà họ Doãn nhưng anh quay mặt đi, vờ như không thấy hai người họ.
Công Tôn Thụy ôn tồn lên tiếng "Nào, chào mừng tất cả quý khách có mặt đêm nay cùng đến với tiệc rượu".
Mọi người vui vẻ tiến đến hội trường, nơi được trưng bày rất nhiều rượu. Nhà Công Tôn là một gia đình có truyền thống hiếu học và qua bao đời vẫn là công chức nhà nước, những thành viên trong nhà Công Tôn luôn đảm nhiệm vai trò quan trọng, những chức vụ cao cấp trong chính phủ.
Doãn Lục Lang không mấy mặn mà với những buổi tiệc như thế này, anh chỉ vì nể mặt mà đến cho có lệ. Anh cầm lấy ly rượu ngon rồi tìm một góc khuất đứng thưởng thức...
"Sao lại không thấy Tiểu Hiên Hiên, rõ ràng là em ấy bảo đến đây cùng cô bạn thân kia mà !"
……………
Này Tiểu Hiên, bà ăn thử thứ này xem "đây là bánh dẻo do mẹ tôi tự tay làm đó !"
Liễu Hiên cầm lấy mẫu bánh rồi cho vào miệng nhai ngấu nghiến...
Thế nào ? Ngon lắm có phải không ?
- Ừm, rất ngon !
Cả hai cùng nói chuyện với nhau và cùng ăn bánh ngọt.
"Tiểu Hiên, bà có muốn uống vài ngụm rượu không ?"
- Không, tôi có hứa với Lục Lang sẽ không uống rượu. Chút nữa tôi còn phải trở về...tôi uống say thì anh ấy sẽ không vui.
"Ồ...hoá ra Tiểu Hiên nhà chúng ta chưa lên kiệu hoa thì đã nghe lời chồng đến thế rồi cơ à ?"
- Hừ...
Công Tôn Thụy bước đến và trầm ấm lên tiếng "Liễu tiểu thư, tôi mượn Tiểu Linh một lúc nhé !"
- Dạ, Công Tôn tiên sinh khách sáo rồi !
Vậy, cảm ơn Liễu tiểu thư.
Liễu Hiên rất tôn trọng các thành viên trong nhà Công Tôn, riêng Công Tôn Thụy thì cô không mấy thích. Vì ông là người rất lạnh lùng, khó gần...đã thế lại còn nói chuyện rất xa cách, nên càng khiến cho Liễu Hiên thêm phản cảm.
Công Tôn Thụy dường như cũng đã cảm nhận được Liễu Hiên không mấy ưa mình. Ông chợt nheo mắt, sau đó thì nắm tay Công Tôn Ái Linh rời đi.
"Ba à, sao lại bỏ một mình Tiểu Hiên đứng đó ? Như vậy không hay lắm !"
Tiểu Linh à ! Cô bạn thân này của con là người như thế nào ?
"Sao ba lại hỏi chuyện này ?"
Ba thấy cô ta có lai lịch bất minh, người này con không nên tiếp xúc nhiều.
Công Tôn Ái Linh hất tay ba mình ra "ba đừng nói nữa, Tiểu Hiên là bạn của con...con không muốn người khác nói xấu sau lưng cô ấy !"
Công Tôn Thụy thở dài "thôi thì tuỳ con vậy".
Con theo ba đến chào hỏi một người !
Công Tôn Ái Linh không mấy tình nguyện nhưng vẫn đi theo ba mình...
"Doãn gia !"
Doãn Lục Lang nâng mắt nhìn người đang đến..."Công Tôn tiên sinh !"
Giới thiệu với Doãn gia, đây là con gái của tôi tên gọi "Công Tôn Ái Linh".
Lúc này hai người mới nhìn nhau...
Là cô...
Là anh...
Công Tôn Thụy vui vẻ cười "hoá ra hai người quen biết nhau à ?"
Công Tôn Ái Linh gật đầu !
Doãn Lục Lang khẽ ừ "chúng tôi có biết sơ".
Công Tôn Thụy càng cười hở răng hơn...ông đang có ý định làm mai con gái mình cho Doãn Lục Lang, nhưng hai người họ có quen biết nhau...như vậy không phải càng tốt hơn sao.
Doãn Lục Lang nhìn Công Tôn Ái Linh, tay nâng lên ly rượu "ly rượu này Doãn Lục Lang tôi mời Công Tôn tiểu thư, cảm ơn cô vì đã cứu Tiểu Hiên Hiên của tôi".
Công Tôn Ái Linh vẫy vẫy tay "anh không cần phải khách sáo như vậy đâu, đó là điều mà tôi cần phải làm...không cần ai phải mang ơn tôi !"
Doãn Lục Lang gật đầu "tôi hiểu rồi, Công Tôn tiểu thư là người đại diện cho chính nghĩa !"
Công Tôn Thụy nghe mà không hiểu hai người họ đang nói gì. Ông nhìn Công Tôn Ái Linh, rồi nhìn Doãn Lục Lang...nhìn thế nào thì cũng thấy hai người họ rất xứng đôi. Ông gật gật đầu "gả con gái rượu của mình cho cậu ta cũng không thiệt đâu, cậu ta vừa đẹp trai vừa tài giỏi...rất xứng đáng với Tiểu Linh".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.