Chương 5: Tiểu tam xuất hiện
Hoa Liễm Ngọc
16/05/2023
Thiếu phu nhân "người phải dọn đến nhà bếp ở cùng chúng tôi thật sao ?"
Liễu Hiên gật đầu.
"Nhưng người là thiếu phu nhân mà ?"
- Tôi là ai thì không quan trọng, quan trọng là tôi sống cùng các chị em trong bếp thấy vui vẻ là được rồi.
Tiểu Đào đau lòng cho Liễu Hiên "người ta là tiểu tam mà đã được dọn vào phòng lớn của Doãn gia kìa !"
Liễu Hiên nhíu mày "Ý em là ả Trầm Bích kia sẽ ở lại Doãn gia sao ?"
Dạ phải đó thiếu phu nhân !
- Ừm...mặt tương đối dày đấy nhỉ !
Thiếu phu nhân "giờ người định làm thế nào ?"
- Ừ nhỉ ! "Tiểu Đào, em nói xem...ta nên làm gì ?"
Tiểu Đào thở dài "thiếu gia hết lòng yêu thương ả ta...lão gia và phu nhân trước giờ lại rất yêu thích ả ta".
Em nói thật "nếu không phải vì thiếu gia có hôn ước với thiếu phu nhân thì Doãn gia đã không ngại cưới ả Trầm Bích kia cho thiếu gia rồi đó !"
- Haiz...ta biết rồi !
Tội cho thiếu phu nhân...
- Ta không sao, em đừng tỏ ra thương tâm cho ta đến như thế chứ !
Được rồi, để em giúp người treo quần áo lên.
- Ta tự mình làm được rồi, có vài bộ đồ thôi mà.
………
Bữa cơm trưa hôm ấy !
Doãn Chí Thành không vui lên tiếng "Hai đứa con nên có ý tứ một chút chứ...giờ Chí Hiên đã là người có gia đình, hai đứa nên tách ra thì hơn...đừng có lúc nào cũng dính lấy nhau như thế thì còn ra thể thống gì nữa ?"
Trầm Bích chột dạ nên cúi mặt xuống nhìn chén cơm "cháu xin lỗi".
Lý Ngọc mỉm cười "thôi cả nhà mình dùng cơm đi, đừng để những chuyện nhỏ nhặt này khiến cả nhà thấy khó chịu "Hiên Hiên nó không để ý đâu, đúng không Hiên Hiên ?"
Liễu Hiên lúc này mới buông đũa xuống, cô ngước mặt lên nhìn quanh mâm cơm "hoá ra là Trầm tiểu thư thích làm thiếu phu nhân của Doãn gia đến như thế cơ à ?"
Trầm Bích ngại ngùng "Cô đừng hiểu lầm, tôi chỉ là..."
Liễu Hiên lạnh lùng nhìn Trầm Bích "có lẽ là Trầm tiểu thư chỉ hành động theo thói quen. Và mọi người trong Doãn gia cũng đối xử tốt với Trầm tiểu thư vì thói quen nhỉ ! Cho nên dù tôi còn sống ngồi sờ sờ ở đây thì mọi người cũng xem như tôi không hề tồn tại.
Haiz...Tôi không muốn tính toán với Trầm tiểu thư, khéo lại bị người trong Doãn gia nghĩ tôi ích kỷ với vị khách vip như Trầm tiểu thư !"
À không "Trầm tiểu thư được xem là người nhà họ Doãn mới đúng chứ nhỉ ! Vậy nên từ lúc Trầm tiểu thư đến làm khách thì những kẻ não ngắn nào đó xem tôi là người giúp việc, quên mất thân phận của tôi là gì".
Doãn Chí Hiên nhíu mày !
Lý Ngọc vô cùng chột dạ "à, con dâu...con ăn chút thịt bò để bồi bổ đi, mẹ thấy con gầy quá !"
- Con cảm ơn mẹ, nhưng miếng thịt bò này mẹ nên gắp nó theo thói quen thì vẫn hơn...
Lý Ngọc không hiểu nên nhìn Liễu Hiên "Ý của con là sao ?"
- À, mẹ nên gắp nó cho Trầm tiểu thư chứ nhỉ ?
Lý Ngọc lúc này mới thật sự tức giận "thật không ngờ con nhỏ bần tiện, bẩn thỉu này lại độc miệng đến như vậy ! Làm mình bẻ mặt trước bao nhiêu người !"
Cạch...
Doãn Chí Hiên buông đũa xuống và lạnh lùng nhìn Liễu Hiên "Cô làm loạn như vậy đã đủ chưa ?"
- Tôi sai gì rồi ?
Cô, đúng là thứ bỏ đi, thật không biết tốt xấu.
Doãn Lục Lang lúc này mới lên tiếng "đủ rồi, ăn bữa cơm cũng không được yên !" Anh ném đôi đũa lên bàn rồi đứng lên rời đi...
Doãn Chí Thành liếc nhìn Liễu Hiên, rồi khẽ bảo với Doãn Chí Hiên "vào thư phòng với ba"
Dạ thưa ba !
Lý Ngọc lườm Liễu Hiên "vừa lòng cô chưa ?"
- Hừ, liên quan gì đến tôi...tại mẹ không biết dạy con thôi. Lập gia đình rồi mà còn đưa tình nhân về nhà, nếu chồng của mẹ làm như thế thì mẹ nghĩ thế nào ?
Cô...cô đúng là thiếu giáo dục "có cha sinh nhưng không có mẹ dạy !"
- Bà không được phép nhắc đến mẹ tôi "bà không xứng !"
Liễu Hiên đứng dậy và trở về phòng, cô vừa đi vừa lẩm bẩm "cả gia đình đều khốn kiếp như nhau, chỉ muốn lợi dụng tôi để đạt được mục đích. Tôi thà chết cũng không thèm cho các người toại nguyện !"
Nằm lăn lóc trên giường nửa ngày nên thấy chán, Liễu Hiên xuống giường thay đồ...rồi ra phố dạo chơi.
Cô muốn mua sắm thêm một ít đồ dùng cá nhân.
…………
Chị dâu...
Nghe có tiếng gọi, Liễu Hiên quay lại nhìn thì thấy Doãn Tiểu Kiều đang đi phía sau lưng mình, cô ấy đi cùng vài người bạn...chắc là đến khu thương mại là để mua sắm !
"Trời ơi Tiểu Kiều, chị dâu của bà trong rách nát thế kia ? Họ Doãn của bà từ bao giờ trở nên nghèo nàn như vậy chứ ?"
Doãn Tiểu Kiều mỉm cười "vẻ bên ngoài không quan trọng !"
Liễu Hiên mặc kệ những lời bàn tán xôn xao của mọi người. Cô gật đầu chào Doãn Tiểu Kiều rồi rời đi...
Chị dâu !
Doãn Tiểu Kiều lúc này mới lạnh giọng lên tiếng "sau này các cậu còn dám xúc phạm đến chị dâu của tôi thì đừng trách tại sao !"
"Xin lỗi, chúng tôi không cố ý !"
Doãn Tiểu Kiều hất tay ra, nói chuyện thì cứ nói, níu níu kéo kéo làm gì...
"Chị dâu, đợi em đã !"
Liễu Hiên gật đầu.
"Nhưng người là thiếu phu nhân mà ?"
- Tôi là ai thì không quan trọng, quan trọng là tôi sống cùng các chị em trong bếp thấy vui vẻ là được rồi.
Tiểu Đào đau lòng cho Liễu Hiên "người ta là tiểu tam mà đã được dọn vào phòng lớn của Doãn gia kìa !"
Liễu Hiên nhíu mày "Ý em là ả Trầm Bích kia sẽ ở lại Doãn gia sao ?"
Dạ phải đó thiếu phu nhân !
- Ừm...mặt tương đối dày đấy nhỉ !
Thiếu phu nhân "giờ người định làm thế nào ?"
- Ừ nhỉ ! "Tiểu Đào, em nói xem...ta nên làm gì ?"
Tiểu Đào thở dài "thiếu gia hết lòng yêu thương ả ta...lão gia và phu nhân trước giờ lại rất yêu thích ả ta".
Em nói thật "nếu không phải vì thiếu gia có hôn ước với thiếu phu nhân thì Doãn gia đã không ngại cưới ả Trầm Bích kia cho thiếu gia rồi đó !"
- Haiz...ta biết rồi !
Tội cho thiếu phu nhân...
- Ta không sao, em đừng tỏ ra thương tâm cho ta đến như thế chứ !
Được rồi, để em giúp người treo quần áo lên.
- Ta tự mình làm được rồi, có vài bộ đồ thôi mà.
………
Bữa cơm trưa hôm ấy !
Doãn Chí Thành không vui lên tiếng "Hai đứa con nên có ý tứ một chút chứ...giờ Chí Hiên đã là người có gia đình, hai đứa nên tách ra thì hơn...đừng có lúc nào cũng dính lấy nhau như thế thì còn ra thể thống gì nữa ?"
Trầm Bích chột dạ nên cúi mặt xuống nhìn chén cơm "cháu xin lỗi".
Lý Ngọc mỉm cười "thôi cả nhà mình dùng cơm đi, đừng để những chuyện nhỏ nhặt này khiến cả nhà thấy khó chịu "Hiên Hiên nó không để ý đâu, đúng không Hiên Hiên ?"
Liễu Hiên lúc này mới buông đũa xuống, cô ngước mặt lên nhìn quanh mâm cơm "hoá ra là Trầm tiểu thư thích làm thiếu phu nhân của Doãn gia đến như thế cơ à ?"
Trầm Bích ngại ngùng "Cô đừng hiểu lầm, tôi chỉ là..."
Liễu Hiên lạnh lùng nhìn Trầm Bích "có lẽ là Trầm tiểu thư chỉ hành động theo thói quen. Và mọi người trong Doãn gia cũng đối xử tốt với Trầm tiểu thư vì thói quen nhỉ ! Cho nên dù tôi còn sống ngồi sờ sờ ở đây thì mọi người cũng xem như tôi không hề tồn tại.
Haiz...Tôi không muốn tính toán với Trầm tiểu thư, khéo lại bị người trong Doãn gia nghĩ tôi ích kỷ với vị khách vip như Trầm tiểu thư !"
À không "Trầm tiểu thư được xem là người nhà họ Doãn mới đúng chứ nhỉ ! Vậy nên từ lúc Trầm tiểu thư đến làm khách thì những kẻ não ngắn nào đó xem tôi là người giúp việc, quên mất thân phận của tôi là gì".
Doãn Chí Hiên nhíu mày !
Lý Ngọc vô cùng chột dạ "à, con dâu...con ăn chút thịt bò để bồi bổ đi, mẹ thấy con gầy quá !"
- Con cảm ơn mẹ, nhưng miếng thịt bò này mẹ nên gắp nó theo thói quen thì vẫn hơn...
Lý Ngọc không hiểu nên nhìn Liễu Hiên "Ý của con là sao ?"
- À, mẹ nên gắp nó cho Trầm tiểu thư chứ nhỉ ?
Lý Ngọc lúc này mới thật sự tức giận "thật không ngờ con nhỏ bần tiện, bẩn thỉu này lại độc miệng đến như vậy ! Làm mình bẻ mặt trước bao nhiêu người !"
Cạch...
Doãn Chí Hiên buông đũa xuống và lạnh lùng nhìn Liễu Hiên "Cô làm loạn như vậy đã đủ chưa ?"
- Tôi sai gì rồi ?
Cô, đúng là thứ bỏ đi, thật không biết tốt xấu.
Doãn Lục Lang lúc này mới lên tiếng "đủ rồi, ăn bữa cơm cũng không được yên !" Anh ném đôi đũa lên bàn rồi đứng lên rời đi...
Doãn Chí Thành liếc nhìn Liễu Hiên, rồi khẽ bảo với Doãn Chí Hiên "vào thư phòng với ba"
Dạ thưa ba !
Lý Ngọc lườm Liễu Hiên "vừa lòng cô chưa ?"
- Hừ, liên quan gì đến tôi...tại mẹ không biết dạy con thôi. Lập gia đình rồi mà còn đưa tình nhân về nhà, nếu chồng của mẹ làm như thế thì mẹ nghĩ thế nào ?
Cô...cô đúng là thiếu giáo dục "có cha sinh nhưng không có mẹ dạy !"
- Bà không được phép nhắc đến mẹ tôi "bà không xứng !"
Liễu Hiên đứng dậy và trở về phòng, cô vừa đi vừa lẩm bẩm "cả gia đình đều khốn kiếp như nhau, chỉ muốn lợi dụng tôi để đạt được mục đích. Tôi thà chết cũng không thèm cho các người toại nguyện !"
Nằm lăn lóc trên giường nửa ngày nên thấy chán, Liễu Hiên xuống giường thay đồ...rồi ra phố dạo chơi.
Cô muốn mua sắm thêm một ít đồ dùng cá nhân.
…………
Chị dâu...
Nghe có tiếng gọi, Liễu Hiên quay lại nhìn thì thấy Doãn Tiểu Kiều đang đi phía sau lưng mình, cô ấy đi cùng vài người bạn...chắc là đến khu thương mại là để mua sắm !
"Trời ơi Tiểu Kiều, chị dâu của bà trong rách nát thế kia ? Họ Doãn của bà từ bao giờ trở nên nghèo nàn như vậy chứ ?"
Doãn Tiểu Kiều mỉm cười "vẻ bên ngoài không quan trọng !"
Liễu Hiên mặc kệ những lời bàn tán xôn xao của mọi người. Cô gật đầu chào Doãn Tiểu Kiều rồi rời đi...
Chị dâu !
Doãn Tiểu Kiều lúc này mới lạnh giọng lên tiếng "sau này các cậu còn dám xúc phạm đến chị dâu của tôi thì đừng trách tại sao !"
"Xin lỗi, chúng tôi không cố ý !"
Doãn Tiểu Kiều hất tay ra, nói chuyện thì cứ nói, níu níu kéo kéo làm gì...
"Chị dâu, đợi em đã !"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.