Nắng Hạn Gặp Mưa Rào

Chương 120: Con Gái Đầu Lòng Hạ Bảo Bảo

Giai Nhân

13/11/2016

Bởi vì Triệu Tử Thiêm ngày mai còn có lịch quay thế cho nên Lương Đông cũng không thể làm quá đà, Lương Đông bế Triệu Tử Thiêm vào trong phòng tắm, thật ra thì con sóc kia vẫn tỉnh như sáo, hai mắt mở to mang ý cười từ đầu đến cuối vẫn không bị một chút thương tổn nào, nhưng mà ai kia vẫn nhất quyết không tự mình đi tắm cứ muốn hắn phải giúp cậu tắm cho bằng được.

Lương Đông ôm Triệu Tử Thiêm trên tay, đứng ở trước bồn tắm đợi nước xả vào đầy bồn, trong khoảng thời gian chờ đợi đó hắn còn không quên lên tiếng trêu chọc:

“Anh mới đi quay chương trình thực tế về còn chưa kịp nghỉ ngơi đâu, trở về liền phải bồi em đi ăn, vừa rồi còn phải bồi em trên giường, đến bây giờ còn muốn anh bồi em đi tắm? Anh có phải là quá cưng chiều em rồi hay không?”

Triệu Tử Thiêm ở trong lòng ngực hắn cọ cọ liên hồi, giọng nói vô cùng nhỏ nhưng Lương Đông vẫn có thể nghe thấy được:

“Vậy lát nữa em giúp anh tắm!”

Lời nói của Triệu Tử Thiêm chỉ là nói để đó thôi, cuối cùng ai kia vừa ngồi vào bồn tắm một lúc đã ngủ không biết trời đất gì rồi. Lương Đông nhìn thấy bộ dạng của người bên cạnh mà đau lòng không thôi, trong khoảng thời gian hắn đi quay chương trình thực tế, Triệu Tử Thiêm nhất định là bị vô số áp lực từ phía bên ngoài, nếu không tại sao tối hôm đó gọi cho hắn lại khóc như vậy.

Lương Đông đưa tay vỗ vỗ vào vai Triệu Tử Thiêm một cái rồi nhỏ giọng nói:

“Ngày mai sẽ cho em bất ngờ!”

Lương Đông lau người thật tỉ mỉ cho Triệu Tử Thiêm, đặt con sóc nhỏ còn đang say ngủ kia lên giường đắp chắn thật cẩn thận. Hắn nhanh chóng đi ra ngoài phòng khách mở máy tính lên xem xem trong khoảng thời gian này, mọi người trên mạng đã nói sóc nhỏ nhà hắn như thế nào. Có hàng nghìn lời bình luận ác ý, không chỉ trêu chọc châm biếm dùng những lời lẽ thô tục, mà còn có cả nguyền rủa cho tới chết. Lương Đông gương mặt ngưng trọng, hắn bây giờ cũng chẳng thể thức trắng đêm xóa đi những lời bình luận ác ý kia, dù sao hắn có xóa thì người ta vẫn có thể bình luận tiếp được. Lương Đông sau đó đã làm một động thái, không biết bằng cách nào đó hắn đã tìm ra được địa chỉ của một số người hay phỉ bám nhất để đăng đơn kiện lên tòa. Nói gì thì nói tội xúc phạm danh phẩm, vu khống người khác cũng không phải tội lớn, không bị đi tù nhưng nếu đã động đến pháp luật, ít nhiều những người kia cũng biết đường sợ mà dừng lại.

Sáng ngày hôm sau, Triệu Tử Thiêm tỉnh dậy đã không thấy Lương Đông đâu, bước ra bên ngoài nhìn thấy một tờ giấy đặt trên bàn nói hắn có việc phải đi, cháo được giữ ấm ở trong nồi dặn cậu nhất định phải ăn, hai chữ nhất định còn đặc biệt được tô đi tô lại nhiều lần. Triệu Tử Thiêm vừa nhận ra được điều này liền mỉm cười, trong lòng đột nhiên tràn lên một xúc cảm ấm áp không thể miêu tả hết được bằng lời.

Một giờ trưa ngày hôm ấy, trợ lý Miên Miên đã đến đón cậu đi, vị trợ lý này là người lần trước Lương Đông thuê lúc Nghiêm Nghinh Hạnh rời đi, khả năng làm việc quả thực rất chuyên nghiệp hơn nữa hiệu quả cũng rất cao. Lần ấy hai người bọn họ vẫn còn dùng chung một trợ lý, nhưng sau này lỡ yêu tình địch kết thúc rồi, Lương Đông liền để cho Miên Miên giúp Triệu Tử Thiêm còn hắn thì kiếm một trợ lý khác.

Triệu Tử Thiêm ngồi trên xe đi đến trường quay, trợ lý Miên Miên lúc này mới lên tiếng nói:

“Lương Đông hôm qua trở về rồi à?”

Triệu Tử Thiêm nghe thấy có người nhắc đến tên Lương Đông, khóe miệng không tự chủ nhếch lên cao một chút rồi gật đầu không nói gì.

Miên Miên ngồi ở phía trên thông qua kính chiếu hậu nhận ra được vẻ mặt kia của Triệu Tử Thiêm liền nói tiếp:

“Cậu ta trở về liền giúp tôi làm một việc lớn!”

Triệu Tử Thiêm không hiểu lời trợ lý nói gì thế cho nên liền hỏi lại:

“Hả?”

Miên Miên lấy ra một số giấy tờ đưa cho Triệu Tử Thiêm xem:

“Cậu ta đăng đơn kiện một số người kia lên tòa án rồi”

Triệu Tử Thiêm giật mình nhìn xuống dưới đống giấy tờ đang cầm trên tay, cậu cũng có những lúc có ý định đi kiện một số người kia, nhưng cuối cùng lại không có dũng khí để làm, bây giờ Lương Đông thế nhưng không cần nói trước với cậu đã thay cậu làm việc này rồi. Triệu Tử Thiêm thở dài trả lại giấy tờ cho Miên Miên.

Triệu Tử Thiêm đến trường quay là hơn ba giờ, có một vài fan đứng ở bên ngoài cửa đợi cậu, vừa thấy xe của cậu đến liền chạy đến chen nhau đứng bên cạnh. Triệu Tử Thiêm thay đổi sắc mặt cố gắng nở nụ cười thật tươi nói vài câu chào hỏi với bọn họ.

Triệu Tử Thiêm rất nhanh được bảo vệ dẹp đường tiến vào phía bên trong, ngồi trang điểm rồi làm tóc cũng phải mất gần tiếng đồng hồ, cậu vừa ngồi vừa đọc lướt qua kịch bản chương trình đưa cho, cuối cùng đọc được một nửa liền không muốn đọc nữa, dù sao câu hỏi cũng chỉ xoay quanh vấn đề quan hệ giữa cậu và Lương Đông mà thôi. Vấn đề mối quan hệ giữa hai người bọn cậu từ sau khi quay xong bộ phim kia liền trở thành đề tài được fan hâm mộ quan tâm nhất. Có người tán thành nhưng cũng có người tạo ra thái độ không mấy thân thiện. Triệu Tử Thiêm đương nhiên hiểu rõ, vấn đề đó không thể thẳng thắn nói rõ là không có gì, hoặc là nói có gì, vẫn nên là phải khôn ngoan một chút như kiểu úp úp mở mở, tạo ra sự tò mò cho mọi người.

Cuộc ghi hình này nhắc đến chuyện vai diễn Ngô Sơ Úy trước đây của cậu, Triệu Tử Thiêm vừa rồi ngồi ở bên trong phòng chờ đã chuẩn bị sẵn câu trả lời, khéo léo tránh được các vấn đề về việc phim có cho ra mắt phần hai hay không hay là những chuyện không mấy tốt đẹp ngày đó.

MC đột nhiên lên tiếng nói muốn cậu chơi một trò chơi, Triệu Tử Thiêm gật đầu đồng ý. Triệu Tử Thiêm không đọc đến đoạn này cho nên cứ tưởng chỉ là một trò chơi bình thường mà thôi.

“Bây giờ cậu gọi điện cho một người bạn của cậu, phải nói làm sao để người đó lên tiếng mời cậu đi ăn cơm, hay đại loại là như thế”

Triệu Tử Thiêm ngẩn ra vài giây, do dự không biết nên gọi cho ai. Bạn bè của cậu tuy rằng có không ít, nhưng tự nhiên làm cho họ nói mời cậu đi ăn cơm thật sự chắc chẳng có ai, thế cho nên Triệu Tử Thiêm cuối cùng cũng quyết định gọi cho lừa lớn nhà mình.

MC đưa điện thoại cho Triệu Tử Thiêm:

“Cậu mở loa lớn lên một chút cho mọi người cùng nghe thấy đi”

Triệu Tử Thiêm nhấn số, đầu dây bên kia rất nhanh có người bắt máy:

“A lô”

Bởi vì sóng ở bên này có chút yếu, hơn nữa không gian xung quanh rất ồn, tiếng chụp ảnh tách tách liên hồi vang lên, Triệu Tử Thiêm có điểm nghe không được rõ ràng cho lắm:

“A lô! Anh có nghe thấy không?”

Lương Đông ở bên này hỏi lại:

“Đại Thiêm hả?”

Triệu Tử Thiêm cười cười:

“Em, Đại Thiêm đây. Đông à, em muốn nói với anh một chuyện”

Lương Đông nghi ngờ, cách nói chuyện này của sóc nhỏ nhà hắn rất lạ:

“Sao thế? Em nói đi!”

Triệu Tử Thiêm cố gắng nhịn cười:

“Ừm… tâm trạng của em bây giờ không được tốt cho lắm”

Lương Đông có điểm sốt ruột:

“Tâm trạng không tốt?”

Triệu Tử Thiêm nhỏ giọng:

“Ừ!”

Lương Đông biết hôm nay Triệu Tử Thiêm có lịch quay, hắn lại cứ nghĩ sóc nhỏ nhà mình gặp phải anti fan nữa thế cho nên mới lo lắng lớn tiếng nói:

“Tâm trạng không tốt thì em mau về nhà đi”

Triệu Tử Thiêm im lặng một chút:

“Vậy anh nghĩ làm sao để giải quyết đây? Tâm trạng em không tốt, anh nghĩ cách gì cho tâm trạng em tốt lên đi”

Lương Đông bên kia thở dài đau lòng:

“Vậy em muốn làm sao tâm trạng mới tốt lên? Anh dẫn em đi ăn thịt nướng!”

Fan xung quanh bắt đầu ồ lên một tiếng. Triệu Tử Thiêm cũng sớm biết ai đó sẽ nói vậy rồi nhưng vẫn muốn làm khó một chút:

“Em cảm thấy…”

Lương Đông bên kia không nghe rõ liền gọi:

“Đại Thiêm?...”

Triệu Tử Thiêm trả lời hắn:



“Em đây, anh có nghe thấy gì không?”

Lương Đông có điểm sốt ruột, đầu dây bên kia đột nhiên rất ồn, hắn không thể nghe thấy được lời nói của sóc nhỏ nhà mình:

“Đại Thiêm, tín hiệu bên đó không tốt sao?”

Triệu Tử Thiêm cười cười:

“Tín hiệu bên em không được tốt. Em cảm thấy…”

Nói đến đây thì điện thoại đột nhiên mất kết nối. MC nói muốn cậu gọi lại cho Lương Đông một lần nữa. Lương Đông vốn định gọi lại cho Triệu Tử Thiêm rồi, thì ai đó đã nhanh hơn một bước gọi cho hắn:

“Đại Thiêm? Em sao thế?”

Triệu Tử Thiêm nghe được giọng nói lo lắng của người nào đó liền nhanh chóng lên tiếng trấn an:

“Chỗ em tín hiệu không được tốt”

Lương Đông nghi ngờ hỏi lại:

“Tín hiệu không tốt hả?”

Triệu Tử Thiêm hai mắt xoay chuyển, đôi môi chu về phía trước bắt đầu làm nũng:

“Nãy anh nói đồ nướng cũng tạm được, nhưng mà như vậy vẫn còn chưa đủ đâu”

Lương Đông lo lắng không thôi, hắn bây giờ chỉ muốn ngay lập tức đến trường quay đón Triệu Tử Thiêm về nhà:

“Sao em lắm điều kiện thế, mau về nhà đi”

Triệu Tử Thiêm khẽ mỉm cười:

“Được rồi được rồi, tâm trạng của em tốt hơn rồi, nhưng mà đi ăn thịt nướng không được quên đâu”

Lương Đông nói:

“Được rồi, để anh đặt chỗ”

Triệu Tử Thiêm gật đầu:

“Vậy anh lo vụ này đi”

Lương Đông đột nhiên lên tiếng hỏi Triệu Tử Thiêm một câu thế này:

“Sao thế? Có phải ở bên ngoài có ai bắt nạt em hay không?”

Triệu Tử Thiêm lắc đầu:

“Không có ai bắt nạt em cả!”

Lương Đông nửa đùa nửa thật muốn chọc cho Triệu Tử Thiêm cười:

“Ai bắt nạt em thì cứ nói tên anh ra!”

Triệu Tử Thiêm ở bên này quả thật ha ha cười lớn:

“Nói cái đầu anh ấy!”

Lương Đông bên này đang bận bàn bạc chuyện ra mắt MV mới với người hợp tác, chính vì thế hắn liền lên tiếng nói tiếp:

“Được rồi, anh bận một chút việc”

Triệu Tử Thiêm khẽ mỉm cười:

“Ừ… nhưng chuyện thịt nướng không được quên đâu đấy!”

Lương Đông nghe xong liền đáp lời, một câu cuối này của hắn cũng phải khiến cho Triệu Tử Thiêm ngượng ngùng, mọi người xung quanh lại được hồi bàn tán xôn xao:

“Được, không thành vấn đề. Ôm một cái, moa moa…”

Lương Đông thỉnh thoảng cũng sẽ nói chuyện với Triệu Tử Thiêm như vậy, nhưng hôm nay không ngờ lại bị mọi người trong trường quay nghe thấy hết rồi.

___

Lúc ra về, trợ lý Miên Miên ngồi phía trên còn không quên trêu chọc Triệu Tử Thiêm chuyện vừa rồi:

“Các cậu bình thường đều là nói chuyện với nhau như vậy sao?”

Triệu Tử Thiêm cảm giác tai mình nóng lên, chỉ còn biết cúi đầu xuống nhìn màn hình điện thoại im lặng không nói gì cả.

Miên Miên không bỏ qua cơ hội này, tiếp tục nói:

“Các cậu so với…”

Không đợi Miên Miên nói xong, Triệu Tử Thiêm đã lên tiếng cắt ngang lời cô:

“Miên tỷ, lát nữa để em ở phía bên đường đối diện là được rồi”

Miên Miên nghi ngờ:

“Từ đây về nhà còn xa lắm mà, cậu định về bằng cái gì?”

Triệu Tử Thiêm im lặng một hồi cuối cùng mới chịu trả lời:

“Đông ca ở đó đợi!”

Trợ lý Miên Miên liếc nhìn bộ dạng xấu hổ kia của Triệu Tử Thiêm liền lên tiếng nhắc nhở:

“Chú ý một chút, đừng để đám nhà báo thấy được”

Xe Triệu Tử Thiêm đang ngồi rất nhanh đã dừng lại ở bên cạnh xe Lương Đông, đợi cho đến lúc Triệu Tử Thiêm bước vào trong xe của Lương Đông rồi, chiếc xe dùng để đưa đón cậu vừa rồi mới chịu rời đi. Cả một quá trình đó nếu không nhìn thật kỹ nhất định sẽ không phát hiện ra được hai xe nửa đường đổi người.

Triệu Tử Thiêm vừa vào trong xe một cái, Lương Đông liền nhanh như chớp kéo Triệu Tử Thiêm ngồi lên đùi mình, môi hắn cuồng nhiệt chạm xuống đôi môi cậu, bàn tay kia cũng không chịu yên phận luồn vào bên trong áo len mỏng của Triệu Tử Thiêm.

“Hôm nay có ai bắt nạt em phải không?”

Triệu Tử Thiêm thở hổn hển lắc đầu giải thích:

“Không có, là yêu cầu của chương trình muốn em làm như thế”

Lương Đông nâng tay Triệu Tử Thiêm lên hôn nhẹ một cái rồi nắm chặt bàn tay đó đặt vào trước ngực mình:

“Chúng ta sẽ cùng quay một MV”



Triệu Tử Thiêm không nghe rõ, liền xoay người sang hỏi hắn:

“Hả?”

Lương Đông khẽ mỉm cười, dùng đầu ngón tay điểm nhẹ vào chóp mũi cậu:

“Em không phải nói muốn ca hát sao? Chúng ta sẽ cùng nhau hát một bài, anh hôm nay đã tìm được nhà đầu tư, người sáng tác nhạc, ngay cả đạo diễn MV cũng tìm được rồi!”

Triệu Tử Thiêm có điểm bất ngờ:

“Là MV gì?”

Lương Đông ngẩng đầu hôn nhẹ vào đôi môi đang chu về phía trước kia:

“Là MV lưu giữ toàn bộ kỷ niệm của chúng ta… hạ này! Ba ngày nữa sẽ có người gửi lời bài hát đến, kịch bản cũng đã được định xong rồi”

Triệu Tử Thiêm mù mịt, mấy cái này giống như là được Lương Đông sớm lên kế hoạch từ trước vậy, nói quay MV liền có thể quay, hơn nữa hắn chỉ mới trở về từ Bắc Cương một ngày, mọi công việc như thế nào lại nhanh như vậy đã đi vào hoạt động, ngay cả kịch bản cũng nói nghĩ xong hết.

Lương Đông thật ra đã chuẩn bị việc này từ rất lâu rồi, ngay từ sinh nhật của Triệu Tử Thiêm lần ấy đến hiện tại cũng đã được một tháng rồi. Lương Đông đột nhiên nhẹ giọng lên tiếng, một câu nói này của Lương Đông làm cho Triệu Tử Thiêm một lần nữa rơi vào u mê không cách nào thoát ra được. Lương Đông nói thế này:

“Đây là con gái đầu lòng của chúng ta, gọi là Hạ Bảo Bảo”.

Ba ngày sau, lời bài hát quả thật rất đúng hẹn gửi tới hộp thư điện tử của Lương Đông, từ giai điệu cho đến lời bài hát cũng đã được chỉnh sửa một cách cẩn thận. Lương Đông và Triệu Tử Thiêm ngồi nghe nhạc, Triệu Tử Thiêm trên tay cầm lời bài hát đọc một lượt.

“Chúng ta thật bé nhỏ trong thế giới rộng lớn này

Mùa hạ này qua đi nhưng vẫn muốn cùng anh ngắm hoàng hôn

Anh nói gặp nhau là duyên phận

Là một phần không thể tách rời nhau

Từ nay về sau thế giới của em có thêm một người



Trong lúc lơ đãng em luôn nghĩ về hình bóng của anh

Ngây ngốc chờ đợi, ngây ngốc nhớ nhung nhưng lại không dám nói

Trải qua một đoạn thời gian khó quên

Một lần nữa bắt đầu một hành trình mới

Anh nói đây là sự vĩnh hằng thuộc về mùa hạ này

….”

Phần nhạc và lời coi như đã được chuẩn bị xong, về phần kịch bản để quay MV Lương Đông lúc đầu vốn định lấy một con cún nhưng sau khi nhìn thấy hình một con mèo nhỏ liền cảm thấy rất giống với Triệu Tử Thiêm, thế cho nên quyết định thay con cún bằng con mèo.

Nội dung của MV tuy rằng không phù hợp với lời bài hát hạ này cho lắm, nhưng dù sao vẫn là một MV thành công. Triệu Tử Thiêm trong MV đóng vai một con mèo nhỏ bị đi lạc đến trước cửa nhà của Lương Đông, từ đó Lương Đông cùng con mèo nhỏ kia sống chung một nhà, sau một khoảng thời gian con mèo nhỏ kia bỏ đi lúc trở về liền biến thành một thiếu niên không biết nói. Sau đó thiếu niên lại bỏ nhà đi một lần nữa, kết cục chính là không rõ ràng, không biết con mèo nhỏ kia rốt cuộc là biến thành người hay mèo, nhưng dù sao vẫn là ở bên cạnh chàng trai này.

Triệu Tử Thiêm ngồi đọc kịch bản liền ngẩng đầu lên hỏi Lương Đông:

“Như vậy rốt cuộc là có thành người hay không?”

Lương Đông mỉm cười xoa đầu Triệu Tử Thiêm:

“Em muốn thành người hay thành mèo?”

Triệu Tử Thiêm hai mắt mở lớn đáp lại:

“Đương nhiên là thành người!”

Lương Đông khoác vai Triệu Tử Thiêm:

“Như vậy thì kết cục con mèo kia thành người!”

Triệu Tử Thiêm nhíu mày một chút:

“Nhưng nếu kết thúc như vậy không được trọn vẹn”

Lương Đông nhân lúc không ai để ý tới chỗ này, bất ngờ chạm môi của mình vào môi của Triệu Tử Thiêm một cái rồi bỏ ra luôn:

“Anh thấy kết thúc như vậy rất tốt, không phải là hai người họ đến cuối cùng vẫn ở bên nhau sao?”

Triệu Tử Thiêm hốt hoảng nhìn xung quanh, nhận ra được không ai phát hiện ra hành động lớn mật vừa rồi của Lương Đông, cậu mới thở nhẹ một hơi đưa tay tát vào má hắn một cái lạnh giọng cảnh cáo:

“Lần sau đừng có mà làm như thế”

___

MV chính thức đi vào quá trình bấm máy, Triệu Tử Thiêm khoảng thời gian này lại trùng hợp bị ốm, nhưng bởi vì không muốn chậm trễ tiến trình của cả đoàn mà vẫn cố sức thực hiện như thường. Buổi tối về nhà châm cứu, uống thuốc bắc, đến sáng ngày hôm sau vết châm cứu vẫn còn in lại rõ ràng trên cổ, cả người mùi thuốc bắc nồng nặc, fan hâm mộ phát hiện ra được nhưng trước sau Triệu Tử Thiêm vẫn giấu diếm nói không bị sao cả.

Hạ Này chính thức cho ra mắt vào ngày cuối cùng của cung xử nữ, đây có thể coi như là thời điểm đỉnh cao của hai người bọn họ. Triệu Tử Thiêm cũng thật không ngờ mình thế nhưng lại được đông đảo mọi người tiếp nhận như thế. Hạ Này không chỉ giành được vị trí đứng đầu bảng xếp hạng ca khúc mới trong bốn tuần liên tiếp, mà còn giữ vững vị trí đó trong cả tháng 10 và tháng 11.

Sự nổi tiếng bất ngờ này làm cho Lương Đông và Triệu Tử Thiêm cũng phải chú ý hơn đến hình tượng, không thể còn muốn làm gì thì làm nữa. Triệu Tử Thiêm rất thích ăn đồ ngọt, nhưng mỗi khi Lương Đông mua bánh ngọt về cho Triệu Tử Thiêm ăn, ai đó liền nổi giận bắt hắn phải giấu thứ đó đi, bởi vì Triệu Tử Thiêm đang trong quá trình giảm cân, thật ra lấy hình tượng của Triệu Tử Thiêm như hiện tại không phải là quá mập, nhưng cậu vẫn muốn duy trì đến con số hoàn mĩ nhất. Ngày nào cũng theo Lương Đông đến phòng tập, khẩu phần ăn uống cũng nghiêm khắc hơn trước đây, thịt nướng mỗi tuần cũng chỉ được phép ăn một lần, hơn nữa mỗi lần ăn còn phải hạn chế.

Buổi tối hôm ấy, Triệu Tử Thiêm và Lương Đông nằm trên giường nghe Hạ Này, ai đó liền quay sang ngươi bên cạnh thì thầm một câu:

“Em xem, con gái chúng ta có phải rất giỏi hay không?". Ý của Lương Đông là đang nhắc đến Hạ Này, single này còn được bọn họ yêu thích gọi là Hạ Bảo Bảo.

Triệu Tử Thiêm gật gật đầu ngâm nga theo nhạc.

___

Thời gian cứ thế trôi đi, fan meeting đầu tiên của Hạ Này cũng sắp đến thời điểm diễn ra. Lương Đông nói người ta vào đúng 15 giờ 19 phút mới mở cửa bán vé trên mạng. Ai cũng đều hiểu được thâm ý này của hắn, nhưng chỉ riêng duy nhất Triệu Tử Thiêm rất không hiểu phong tình còn nói với người ta sao giờ bán vé lại trùng hợp mở đúng phút thứ mười chín như thế. Fan trên mạng ầm ầm tìm ra ý nghĩa của các con số, Triệu Tử Thiêm từ đầu đến cuối lại chẳng mấy để tâm. 1519 có nghĩ là: em có chấp nhận anh không?.

Lương Đông nói fan meeting của con gái đầu lòng phải ở quê nhà của vợ mới được, dĩ nhiên thì câu nói này hắn cũng chỉ nói cho một mình Triệu Tử Thiêm nghe mà thôi, ngày diễn ra cũng được hắn tỉ mỉ chọn lựa phải là ngày 21 tháng 11. Và trước sau như một, sóc nhỏ ngay thẳng nhà hắn vẫn còn chưa chịu hiểu ra, từ đầu đến cuối vẫn không biết 1121 nghĩa là mãi mãi yêu em.

Vé bán ra có hai loại giá, Triệu Tử Thiêm ngồi thảo luận với Lương Đông nói cứ lấy con số tròn một chút cho dễ tính cứ một loại 500 tệ và một loại 1200 tệ. Nhưng Lương Đông kiên quyết giá vé phải là 521 tệ và 1314 tệ. Lần này Lương Đông thẳng thắn ngồi trước mặt Triệu Tử Thiêm nói ra ý nghĩa của con số kia:

“5211314 anh yêu em trọn đời trọn kiếp”

Kết quả Triệu Tử Thiêm sau phút thất thần liền đưa tay tát mạnh vào má Lương Đông:

“Tự nhiên nói mấy cái chuyện này là sao?”

Triệu Tử Thiêm từ đầu đến cuối chỉ hiểu duy nhất ý nghĩa của một con số mà thôi, đó chính là cả hội trường lần đó có đủ chỗ cho 1000 nghìn, nhưng Lương Đông lại chỉ bán duy nhất 827 vé, cái số này không cần phải nghĩ nhiều Triệu Tử Thiêm cũng biết là ai kia lấy ngày sinh nhật của cậu… 27 tháng 8.

Fan nhà nhận được thông báo Lương Đông và Triệu Tử Thiêm sẽ đến thành phố Thiên Tân trước khoảng hai ba ngày để luyện tập chuẩn bị, ngày hôm ấy ai ai cũng ra đợi sẵn ở sân bay trước rồi nhưng trước sau lại không thấy bóng dáng của Lương Đông và Triệu Tử Thiêm đâu. Mãi đến sau này bọn họ mới biết, thì ra Bắc Kinh cách Thiên Tân có hơn một tiếng đồng hồ thôi thế cho nên Lương Đông và Triệu Tử Thiêm đã âm thầm lái xe đi từ lúc nào không hay rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nắng Hạn Gặp Mưa Rào

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook