Chương 10: Tương lai Túy Xuân Uyển
Lạc Thanh
19/03/2016
Cha nàng – Thừa tướng đại nhân nạp thêm thiếp, sư phụ quay về kinh, Túy Xuân Uyển bị người khác mua lại, bao nhiêu việc như vậy xảy ra cũng không làm đảo lộn cuộc sống hàng ngày của Trang Thư Lan trong mười lăm năm qua. Mười lăm năm, một ngày của nàng là: tới chỗ thầy giáo – ngủ – luyện chữ – ăn cơm – tới các tửu lâu hay Túy Xuân Uyển – ăn cơm chiều – nghe thừa tướng phu nhân dặn dò, xem nhóm phu nhân đem việc nhà nói với Thừa tướng tại Tây gia, nhân tiện chế nhạo nàng mấy câu – tập võ – ngủ.
Cuộc sống như vậy trôi qua chừng mười ngày, Trang Thư Lan luôn tiêu diêu tự tại nhàn nhã mà sống. Giữa trưa ngày hôm đó, nàng theo thói quen thường lệ đi tới Túy Xuân Uyển chơi.
Vừa mới vào cửa sau bỗng nghe thấy tiếng hét lớn ở trong viện.
“Mau, mang thức ăn tới bàn 17, Đường công tử muốn hai bình nữ nhi hồng! Thúy Hoa còn đứng ngây ra đó làm gì mau đem thức ăn lên, mang rượu tới!’’
“Đến đây! Vương bà, bà vừa muốn tôi mang đồ ăn tới chỗ này, vừa muốn mang rượu tới chỗ kia, tôi chỉ có một đôi tay, làm sao mà loay hoay làm hết việc được.”
Giọng nói oán giận của Thúy Hoa cũng rất lớn.
Trang Thư Lan theo giọng nói đi tới phòng bếp. Tại phòng bếp, mấy vị đại nương đang tất bật túi bụi, thái thịt xào rau, tay làm việc không ngừng nghỉ. Trang Thư Lan thấy cảnh tượng này thì rất vừa lòng. Điều này cho thấy Túy Xuân Uyển vẫn kinh doanh rất tốt.
“Cô không biết đi tìm một tiểu nhị khác tới giúp sao?” Vương bà miệng nói nhưng tay không có lúc nào rảnh rỗi, bưng đồ ăn trên bàn nhét vào tay Thúy Hoa đang than thở kia.
“Nhanh mang thức ăn này đi. Gọi thêm mấy nha đầu tiểu nhị nữa tới mang thức ăn và rượu lên cho ta.”
“Vương bà! Rượu kia để ta mang lên cho!” Trang Thư Lan hiếm khi nhiệt tình làm giúp ai đó việc gì, thấy vậy bỗng nhiên mở miệng yêu cầu.
Vương bà vừa thấy Trang Thư Lan đầu tiên là sửng sốt, song nghe nàng nói tới giúp đỡ thì cười vui vẻ.
“Lan tiểu thư! Người tới rồi! Nhưng cái chính là nếu Di nương biết được người lại tới tiền sảnh chỉ sợ sẽ trách mắng….”
“Ặc……”
Trang Thư Lan thực sự không hiểu tại sao Di nương lại cấm không cho nàng tới tiền sảnh, không cho phép nàng giao thiệp ngoài đó, cho dù là nhìn múa hát cũng không cho, chỉ có thể nhìn qua cửa sổ trong phòng, nghe một chút tiếng đàn.
“Cho dù có bị Di nương trách phạt ta cũng tự chịu trách nhiệm, bà sợ cái gì! Lấy quan hệ của ta với Di nương, dì ấy nhất định sẽ không trừng phạt ta!”
Trang Thư Lan vỗ ngực cam đoan.
“Việc này…… Vậy phiền Lan tiểu thư rồi!”
Vương bà đúng là đang ước có một đôi tay tới hỗ trợ, làm sao có thể từ chối được chứ!
“Rượu ở trong này, đây là nữ nhi hồng thượng hạng, tất cả đều do Di nương yêu cầu. Người xem, bình nhỏ nhắn, đáng yêu lại dùng bao gấm lụa bọc ngoài, chỉ cần nhìn thôi cũng thấy thích”
Vương bà dẫn Trang Thư Lan tới một bên kệ gỗ trông rất đắt tiền, bên trên là những bình rượu thượng hạng nhìn chẳng khác gì cái kệ chứa bảo vật của cha nàng trong tướng phủ. Từ trong ngăn tủ Vương bà lấy ra hai bình sứ tử sa, nhẹ nhàng lắc lắc cười hô hô nói.
“Người biết không? Cách của Di nương thực sự rất hay! Có thể bán rượu thay cho các tiệm rượu lớn, giá bán lại cao hơn, lợi nhuận kiếm được cũng không phải là ít, các cô nương ở đây có thể kiếm được nhiều tiền hơn. Ta đây cũng kiếm được chút tiền tiêu vặt hàng tháng!”
“Đúng vậy!” Trang Thư Lan cười híp mắt gật đầu, nhận lấy rượu trong tay Vương bà.
“Bất kẻ như thế nào miễn là mọi người kiếm được tiền là tốt rồi! Vương bà,vậy ta đi trước.”
“Được!” Vương A bà cười híp mắt, tiễn Trang Thư Lan ra khỏi cửa, tuyệt đối không lo lắng Di nương sẽ trừng phạt mình. Toàn bộ người trong Túy Xuân Uyển đều biết Di nương quan tâm chăm sóc tốt như thế nào với Trang Thư Lan. So với nữ nhi mình sinh ra còn tốt hơn. Tuy rằng Di nương không có nữ nhi nhưng Trang Thư Lan chẳng khác gì nữ nhi của nàng. Mỗi khi Trang Thư Lan lui tới Túy Xuân Uyển, Di nương sẽ nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa, yêu thương nàng hết mực.
Tại tiền sảnh, khung cảnh xa hoa trụy lạc, oanh ca yến hót, hưởng thụ rất lãng phí!
Trang Thư Lan mang rượu tới bàn 17 theo như lời Vương bà. Nàng đặt rượu lên trên mặt bàn, đồng thời cũng chú ý tới vị Đường công tử này . Đường công tử này nửa năm trước đại phu nhân mới mất, hai ngày trước vị phu nhân mới cưới cũng không biết tại sao qua đời, nổi tiếng nhà giàu nhất nhì kinh thành. Ngồi cùng bàn với hắn để bồi rượu là mỹ nữ có số 721. Khụ… nhắc tới vấn đề đánh số, trong lòng Trang Thư Lan cũng thầm kêu khổ. Nàng thật không thể nhớ hết tên mấy cô nương này là cái gì Hoa, cái gì Phương, cái gì Liên. Cứ theo trình tự các nàng trước sau tiến Túy Xuân Uyển mà gọi tên vậy.
“Đường công tử, chúng ta lại uống hai chén nữa, nhưng trước tiên ngài phải thắng ta đã”
Mỹ nữ số 721 cất giọng mê hoặc, một tay vuốt ve vạt áo Đường công tử, một tay nâng chén rượu tới gần môi hắn cười duyên mời mọc.
“Được! Được! Tiểu mỹ nhân!”
Đường công tử mở miệng cười dâm đãng, lại đưa tay khẽ véo má mỹ nhân 721 kia.
“Nếu bản công tử hôm nay không thắng được nàng thì sẽ ở đây với nàng không về!”
“Đáng ghét!”
Mỹ nhân nghiêng mặt, hai tay khẽ đẩy Đường công tử ra “Nếu lần này công tử không thắng được ta, ta muốn công tử giao ra một vật coi như để trừng phạt!”
“Được! Chỉ cần tiểu mỹ nhân muốn thì cho dù là sao trên trời bản công tử ta cũng nhất định phải hái xuống”
“Ta….Ta muốn công tử tặng ta miếng ngọc bội người đang mang bên hông!”
721 yêu cầu cũng không có gì là quá cả.
“Ngọc bội kia nhìn thật đặc biệt, rất được, nếu có thể để ta mang trên người, nhất định có thể diễm quang tứ xạ!”
“Được………” Bị sắc đẹp của mỹ nhân làm cho mê mẩn nhưng Đường công tử trả lời cũng rất rõ ràng.
Trang Thư Lan nghe thấy thì hơi cười, rất vừa lòng với biểu hiện của 721, chọn đúng thời điểm, không buông tha đám xú nam nhân kia đòi tiền bạc! Trang Thư Lan đã tính toán đúng, giúp các tỷ muội ở đây thu vào một khoản tiền lớn! Đúng thật là biện pháp hữu hiệu.
Nếu như là trước kia, Trang Thư Lan không bao giờ đồng ý để các nàng sử dụng sắc đẹp như vậy. Nàng cho rằng cho dù lưu lạc phong trần cũng phải giữ được lòng tự tôn của mình. Nhưng ở hiện tại, Túy Xuân Uyển – chốn nương thân cuối cùng của các nàng cũng không giữ được thì giữ lại tự tôn để làm gì. Chỉ cần còn có thể giữ vững điểm mấu chốt cuối cùng, thích hợp lấy hay bỏ Trang Thư Lan cũng có thể nhận.
Nhưng Trang Thư Lan vẫn thở dài bất đắc dĩ, chậm rãi đi lên cầu thang lầu hai, cũng không nhìn mấy nam nhân ôm ấp mấy vị cô nương đang cười đùa dâm đãng ở bên cạnh.
“Lan Lan, sao con lại tới nơi này?” Nàng còn chưa đi được vài bước, đã bị Di nương vừa chào hỏi khách khứa bắt quả tang.
“Di…….”
Sắc mặt có hơi e sợ, đối với Di nương, cho dù không có quan hệ huyết thống nhưng Trang Thư Lan thực sự kính trọng người. Di nương đối xử với Trang Thư Lan rất tốt, tốt tới mức nàng không còn gì để nói, cũng rất bội phục Di nương. Tuổi trẻ như vậy đã dám tự lập mở thanh lâu trong thời đại này, muốn làm được như vậy phải có dũng khí và năng lực rất lớn!
Nhìn bộ dạng ăn năn của Trang Thư Lan, Di nương có tức giận cũng không thể nào phát ra được, chỉ nhẹ giọng nói với nàng.
“Hiện tại nơi này rối loạn hơn nhiều so với trước kia, con hãy đi tìm sư phụ con đi!”
Trang Thư Lan đi theo Huyễn Bách tập võ, Di nương chỉ vừa mới biết. Hơn nữa nàng cũng đồng ý để Trang Thư Lan học chút công phu quyền cước,không cầu cái gì chỉ cầu có thể tự bảo vệ mình là tốt rồi.
“Vâng!”
Trang Thư Lan vâng lời gật đầu, vừa đi được hai bước đã quay đầu lại nhìn Di nương, mang theo chút hối lỗi cùng sợ hãi hỏi.
“Di nương, người có ghét con hay,cho rằng con đem Túy Xuân Uyển thành ra như vậy, thanh sắc đều đủ, dâm mỹ không chịu nổi?”
Trước đây mặc dù Túy Xuân Uyển là thanh lâu nhưng cho dù ở ban công hay trong đại sảnh, những nam nhân kia ít nhất còn có thể nghiêm túc, e ngại vài phần, nhưng mà hiện tại toàn bộ Túy Xuân Uyển ngay cả điểm văn nhã này cũng không có, đâu có khác những thanh lâu bình thường.
“Lan Lan, đừng suy nghĩ nhiều quá. Đây không phải lỗi của con, nói đúng ra Túy Xuân Uyển phải cám ơn con, chính con là người đã cứu nơi này”
Di nương cười thoải mái.
“Nếu không phải con đề nghị chúng ta hợp tác với những người cung ứng rượu, giúp họ bán rượu, trở thành đối tác với những thương nhân buôn bán hương liệu son phấn thì họ sẽ không tài trợ cho chúng ta, Túy Xuân Uyển đã sớm đóng cửa rồi. Chúng ta giúp họ bán đi bao nhiêu là rượu, mua rất nhiều son phấn, vải vóc, hương liệu! Những thứ mà chúng ta muốn bán đi, son phấn vải lụa của các tỷ muội ở đây muốn dùng, tất nhiên sẽ lấy từ túi tiền trên người những khách làng chơi tới đây. Cho nên Lan Lan, Túy Xuân Uyển nay như vậy là đương nhiên!”
Lúc nghe Trang Thư Lan nói, Di nương không hề tin cách này sẽ hữu dụng. Cho dù nàng biểu hiện ra bên ngoài thông minh tài trí nhưng tuổi lại quá nhỏ, Di nương cũng không có cách nào tin tưởng được. Nhưng là sống hay chết, ba ngày sau đã cho kết quả hiển hiện ra đấy rồi! Điều này cũng khiến Di nương nhìn nàng với con mắt khác.
Trang Thư Lan bình tĩnh đối diện với Di nương, tuy rằng trên mặt Di nương thản nhiên tươi cười nhưng nàng thấy rõ giữa lông mày hơi nhíu lại một chút.
“Di nương tin con đi, đây mới chỉ là bước đầu của kế hoạch, chúng ta còn phải tiếp tục đi bước thứ hai nữa! Tiếp theo con sẽ khiến lũ nam nhân háo sắc kia mỗi ngày được nhìn thấy mỹ nữ nhưng ngay cả vạt áo của các nàng cũng không thể chạm vào!”
Trang Thư Lan khẳng định chắc nịch.
“Di nương, chắc chắn Túy Xuân Uyển sẽ nổi tiếng kinh thành. Người xem xử lý danh tiếng này như thế nào! Con sợ rằng vị Lãnh gia kia sẽ chú ý tới nơi này. Từ một thanh lâu bình thường lại có thể kiếm được nhiều tiền như vậy! Rất có thể hắn sẽ nghĩ ra biện pháp tới bức bách người. Cho nên con nghĩ rằng Túy Xuân Uyển vẫn nên nhanh chóng tìm ra hướng đi cho tốt”
Di nương bị những lời của nàng thức tỉnh. Thời gian gần đây, Lãnh gia không từ thủ đoạn cường cấu vơ vét Túy Xuân Uyển, nhưng không hiểu đã xảy ra chuyện gì mà mấy ngày hôm nay không thấy đám người của hắn tới quấy nhiễu. Hiện tại Túy Xuân Uyển xem như kinh doanh không ngừng lớn mạnh, lợi nhuận thu về không hề ít, chỉ sợ đã sớm bị Lãnh gia chú ý đến rồi!
“Lan nhi, ý của con là…….” Di nương nhíu chặt lông mày, hơi căng thẳng hỏi.
“Đóng cửa Túy Xuân Uyển!” Trang Thư Lan bình tĩnh trả lời.
“Chỉ như vậy mới có thể thoát khỏi sự khống chế của Lãnh gia!”
“Đóng cửa?”
Giọng nói Di nương tràn đầy nghi ngờ không thể tin nổi, trong mắt nghi hoặc cùng phủ định đồng thời không chút nghĩ ngợi từ chối.
“Không được, Túy Xuân Uyển là tâm huyết cả đời của ta, ta không thể trơ mắt nhìn nó đóng cửa được. Tuyệt đối không được!”
“Di nương, ý của con là Túy Xuân Uyển cũng không phải thực sự đóng cửa, mà là…….”
Trang Thư Lan hơi dừng lại một chút, cười nhẹ mà nói.
“ Là dùng kế kim thiền thoát xác. Chắc dì hiểu ý con chứ!”
“Lan nhi có ý …….”
Di nương không dám khẳng định điều nàng vừa nghe được, cách làm này quá mạo hiểm, nếu như tính toán sai lầm một chút chỉ sợ rất khó có thể vực dậy được Túy Xuân Uyển.
“Đúng vậy!”
Nàng gật đầu nhìn ra phía ngoài lan can, nhích lại gần Di nương cười như hoa nở.
“Di nương, người thật sự thông minh, chỉ nói một chút đã hiểu rồi!”
“Ha ha ha! Không đúng rồi, người thực sự thông minh là con mới đúng! Lan cô nương!”
Đột nhiên cửa lớn trước mặt nàng mở ra…
Cuộc sống như vậy trôi qua chừng mười ngày, Trang Thư Lan luôn tiêu diêu tự tại nhàn nhã mà sống. Giữa trưa ngày hôm đó, nàng theo thói quen thường lệ đi tới Túy Xuân Uyển chơi.
Vừa mới vào cửa sau bỗng nghe thấy tiếng hét lớn ở trong viện.
“Mau, mang thức ăn tới bàn 17, Đường công tử muốn hai bình nữ nhi hồng! Thúy Hoa còn đứng ngây ra đó làm gì mau đem thức ăn lên, mang rượu tới!’’
“Đến đây! Vương bà, bà vừa muốn tôi mang đồ ăn tới chỗ này, vừa muốn mang rượu tới chỗ kia, tôi chỉ có một đôi tay, làm sao mà loay hoay làm hết việc được.”
Giọng nói oán giận của Thúy Hoa cũng rất lớn.
Trang Thư Lan theo giọng nói đi tới phòng bếp. Tại phòng bếp, mấy vị đại nương đang tất bật túi bụi, thái thịt xào rau, tay làm việc không ngừng nghỉ. Trang Thư Lan thấy cảnh tượng này thì rất vừa lòng. Điều này cho thấy Túy Xuân Uyển vẫn kinh doanh rất tốt.
“Cô không biết đi tìm một tiểu nhị khác tới giúp sao?” Vương bà miệng nói nhưng tay không có lúc nào rảnh rỗi, bưng đồ ăn trên bàn nhét vào tay Thúy Hoa đang than thở kia.
“Nhanh mang thức ăn này đi. Gọi thêm mấy nha đầu tiểu nhị nữa tới mang thức ăn và rượu lên cho ta.”
“Vương bà! Rượu kia để ta mang lên cho!” Trang Thư Lan hiếm khi nhiệt tình làm giúp ai đó việc gì, thấy vậy bỗng nhiên mở miệng yêu cầu.
Vương bà vừa thấy Trang Thư Lan đầu tiên là sửng sốt, song nghe nàng nói tới giúp đỡ thì cười vui vẻ.
“Lan tiểu thư! Người tới rồi! Nhưng cái chính là nếu Di nương biết được người lại tới tiền sảnh chỉ sợ sẽ trách mắng….”
“Ặc……”
Trang Thư Lan thực sự không hiểu tại sao Di nương lại cấm không cho nàng tới tiền sảnh, không cho phép nàng giao thiệp ngoài đó, cho dù là nhìn múa hát cũng không cho, chỉ có thể nhìn qua cửa sổ trong phòng, nghe một chút tiếng đàn.
“Cho dù có bị Di nương trách phạt ta cũng tự chịu trách nhiệm, bà sợ cái gì! Lấy quan hệ của ta với Di nương, dì ấy nhất định sẽ không trừng phạt ta!”
Trang Thư Lan vỗ ngực cam đoan.
“Việc này…… Vậy phiền Lan tiểu thư rồi!”
Vương bà đúng là đang ước có một đôi tay tới hỗ trợ, làm sao có thể từ chối được chứ!
“Rượu ở trong này, đây là nữ nhi hồng thượng hạng, tất cả đều do Di nương yêu cầu. Người xem, bình nhỏ nhắn, đáng yêu lại dùng bao gấm lụa bọc ngoài, chỉ cần nhìn thôi cũng thấy thích”
Vương bà dẫn Trang Thư Lan tới một bên kệ gỗ trông rất đắt tiền, bên trên là những bình rượu thượng hạng nhìn chẳng khác gì cái kệ chứa bảo vật của cha nàng trong tướng phủ. Từ trong ngăn tủ Vương bà lấy ra hai bình sứ tử sa, nhẹ nhàng lắc lắc cười hô hô nói.
“Người biết không? Cách của Di nương thực sự rất hay! Có thể bán rượu thay cho các tiệm rượu lớn, giá bán lại cao hơn, lợi nhuận kiếm được cũng không phải là ít, các cô nương ở đây có thể kiếm được nhiều tiền hơn. Ta đây cũng kiếm được chút tiền tiêu vặt hàng tháng!”
“Đúng vậy!” Trang Thư Lan cười híp mắt gật đầu, nhận lấy rượu trong tay Vương bà.
“Bất kẻ như thế nào miễn là mọi người kiếm được tiền là tốt rồi! Vương bà,vậy ta đi trước.”
“Được!” Vương A bà cười híp mắt, tiễn Trang Thư Lan ra khỏi cửa, tuyệt đối không lo lắng Di nương sẽ trừng phạt mình. Toàn bộ người trong Túy Xuân Uyển đều biết Di nương quan tâm chăm sóc tốt như thế nào với Trang Thư Lan. So với nữ nhi mình sinh ra còn tốt hơn. Tuy rằng Di nương không có nữ nhi nhưng Trang Thư Lan chẳng khác gì nữ nhi của nàng. Mỗi khi Trang Thư Lan lui tới Túy Xuân Uyển, Di nương sẽ nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa, yêu thương nàng hết mực.
Tại tiền sảnh, khung cảnh xa hoa trụy lạc, oanh ca yến hót, hưởng thụ rất lãng phí!
Trang Thư Lan mang rượu tới bàn 17 theo như lời Vương bà. Nàng đặt rượu lên trên mặt bàn, đồng thời cũng chú ý tới vị Đường công tử này . Đường công tử này nửa năm trước đại phu nhân mới mất, hai ngày trước vị phu nhân mới cưới cũng không biết tại sao qua đời, nổi tiếng nhà giàu nhất nhì kinh thành. Ngồi cùng bàn với hắn để bồi rượu là mỹ nữ có số 721. Khụ… nhắc tới vấn đề đánh số, trong lòng Trang Thư Lan cũng thầm kêu khổ. Nàng thật không thể nhớ hết tên mấy cô nương này là cái gì Hoa, cái gì Phương, cái gì Liên. Cứ theo trình tự các nàng trước sau tiến Túy Xuân Uyển mà gọi tên vậy.
“Đường công tử, chúng ta lại uống hai chén nữa, nhưng trước tiên ngài phải thắng ta đã”
Mỹ nữ số 721 cất giọng mê hoặc, một tay vuốt ve vạt áo Đường công tử, một tay nâng chén rượu tới gần môi hắn cười duyên mời mọc.
“Được! Được! Tiểu mỹ nhân!”
Đường công tử mở miệng cười dâm đãng, lại đưa tay khẽ véo má mỹ nhân 721 kia.
“Nếu bản công tử hôm nay không thắng được nàng thì sẽ ở đây với nàng không về!”
“Đáng ghét!”
Mỹ nhân nghiêng mặt, hai tay khẽ đẩy Đường công tử ra “Nếu lần này công tử không thắng được ta, ta muốn công tử giao ra một vật coi như để trừng phạt!”
“Được! Chỉ cần tiểu mỹ nhân muốn thì cho dù là sao trên trời bản công tử ta cũng nhất định phải hái xuống”
“Ta….Ta muốn công tử tặng ta miếng ngọc bội người đang mang bên hông!”
721 yêu cầu cũng không có gì là quá cả.
“Ngọc bội kia nhìn thật đặc biệt, rất được, nếu có thể để ta mang trên người, nhất định có thể diễm quang tứ xạ!”
“Được………” Bị sắc đẹp của mỹ nhân làm cho mê mẩn nhưng Đường công tử trả lời cũng rất rõ ràng.
Trang Thư Lan nghe thấy thì hơi cười, rất vừa lòng với biểu hiện của 721, chọn đúng thời điểm, không buông tha đám xú nam nhân kia đòi tiền bạc! Trang Thư Lan đã tính toán đúng, giúp các tỷ muội ở đây thu vào một khoản tiền lớn! Đúng thật là biện pháp hữu hiệu.
Nếu như là trước kia, Trang Thư Lan không bao giờ đồng ý để các nàng sử dụng sắc đẹp như vậy. Nàng cho rằng cho dù lưu lạc phong trần cũng phải giữ được lòng tự tôn của mình. Nhưng ở hiện tại, Túy Xuân Uyển – chốn nương thân cuối cùng của các nàng cũng không giữ được thì giữ lại tự tôn để làm gì. Chỉ cần còn có thể giữ vững điểm mấu chốt cuối cùng, thích hợp lấy hay bỏ Trang Thư Lan cũng có thể nhận.
Nhưng Trang Thư Lan vẫn thở dài bất đắc dĩ, chậm rãi đi lên cầu thang lầu hai, cũng không nhìn mấy nam nhân ôm ấp mấy vị cô nương đang cười đùa dâm đãng ở bên cạnh.
“Lan Lan, sao con lại tới nơi này?” Nàng còn chưa đi được vài bước, đã bị Di nương vừa chào hỏi khách khứa bắt quả tang.
“Di…….”
Sắc mặt có hơi e sợ, đối với Di nương, cho dù không có quan hệ huyết thống nhưng Trang Thư Lan thực sự kính trọng người. Di nương đối xử với Trang Thư Lan rất tốt, tốt tới mức nàng không còn gì để nói, cũng rất bội phục Di nương. Tuổi trẻ như vậy đã dám tự lập mở thanh lâu trong thời đại này, muốn làm được như vậy phải có dũng khí và năng lực rất lớn!
Nhìn bộ dạng ăn năn của Trang Thư Lan, Di nương có tức giận cũng không thể nào phát ra được, chỉ nhẹ giọng nói với nàng.
“Hiện tại nơi này rối loạn hơn nhiều so với trước kia, con hãy đi tìm sư phụ con đi!”
Trang Thư Lan đi theo Huyễn Bách tập võ, Di nương chỉ vừa mới biết. Hơn nữa nàng cũng đồng ý để Trang Thư Lan học chút công phu quyền cước,không cầu cái gì chỉ cầu có thể tự bảo vệ mình là tốt rồi.
“Vâng!”
Trang Thư Lan vâng lời gật đầu, vừa đi được hai bước đã quay đầu lại nhìn Di nương, mang theo chút hối lỗi cùng sợ hãi hỏi.
“Di nương, người có ghét con hay,cho rằng con đem Túy Xuân Uyển thành ra như vậy, thanh sắc đều đủ, dâm mỹ không chịu nổi?”
Trước đây mặc dù Túy Xuân Uyển là thanh lâu nhưng cho dù ở ban công hay trong đại sảnh, những nam nhân kia ít nhất còn có thể nghiêm túc, e ngại vài phần, nhưng mà hiện tại toàn bộ Túy Xuân Uyển ngay cả điểm văn nhã này cũng không có, đâu có khác những thanh lâu bình thường.
“Lan Lan, đừng suy nghĩ nhiều quá. Đây không phải lỗi của con, nói đúng ra Túy Xuân Uyển phải cám ơn con, chính con là người đã cứu nơi này”
Di nương cười thoải mái.
“Nếu không phải con đề nghị chúng ta hợp tác với những người cung ứng rượu, giúp họ bán rượu, trở thành đối tác với những thương nhân buôn bán hương liệu son phấn thì họ sẽ không tài trợ cho chúng ta, Túy Xuân Uyển đã sớm đóng cửa rồi. Chúng ta giúp họ bán đi bao nhiêu là rượu, mua rất nhiều son phấn, vải vóc, hương liệu! Những thứ mà chúng ta muốn bán đi, son phấn vải lụa của các tỷ muội ở đây muốn dùng, tất nhiên sẽ lấy từ túi tiền trên người những khách làng chơi tới đây. Cho nên Lan Lan, Túy Xuân Uyển nay như vậy là đương nhiên!”
Lúc nghe Trang Thư Lan nói, Di nương không hề tin cách này sẽ hữu dụng. Cho dù nàng biểu hiện ra bên ngoài thông minh tài trí nhưng tuổi lại quá nhỏ, Di nương cũng không có cách nào tin tưởng được. Nhưng là sống hay chết, ba ngày sau đã cho kết quả hiển hiện ra đấy rồi! Điều này cũng khiến Di nương nhìn nàng với con mắt khác.
Trang Thư Lan bình tĩnh đối diện với Di nương, tuy rằng trên mặt Di nương thản nhiên tươi cười nhưng nàng thấy rõ giữa lông mày hơi nhíu lại một chút.
“Di nương tin con đi, đây mới chỉ là bước đầu của kế hoạch, chúng ta còn phải tiếp tục đi bước thứ hai nữa! Tiếp theo con sẽ khiến lũ nam nhân háo sắc kia mỗi ngày được nhìn thấy mỹ nữ nhưng ngay cả vạt áo của các nàng cũng không thể chạm vào!”
Trang Thư Lan khẳng định chắc nịch.
“Di nương, chắc chắn Túy Xuân Uyển sẽ nổi tiếng kinh thành. Người xem xử lý danh tiếng này như thế nào! Con sợ rằng vị Lãnh gia kia sẽ chú ý tới nơi này. Từ một thanh lâu bình thường lại có thể kiếm được nhiều tiền như vậy! Rất có thể hắn sẽ nghĩ ra biện pháp tới bức bách người. Cho nên con nghĩ rằng Túy Xuân Uyển vẫn nên nhanh chóng tìm ra hướng đi cho tốt”
Di nương bị những lời của nàng thức tỉnh. Thời gian gần đây, Lãnh gia không từ thủ đoạn cường cấu vơ vét Túy Xuân Uyển, nhưng không hiểu đã xảy ra chuyện gì mà mấy ngày hôm nay không thấy đám người của hắn tới quấy nhiễu. Hiện tại Túy Xuân Uyển xem như kinh doanh không ngừng lớn mạnh, lợi nhuận thu về không hề ít, chỉ sợ đã sớm bị Lãnh gia chú ý đến rồi!
“Lan nhi, ý của con là…….” Di nương nhíu chặt lông mày, hơi căng thẳng hỏi.
“Đóng cửa Túy Xuân Uyển!” Trang Thư Lan bình tĩnh trả lời.
“Chỉ như vậy mới có thể thoát khỏi sự khống chế của Lãnh gia!”
“Đóng cửa?”
Giọng nói Di nương tràn đầy nghi ngờ không thể tin nổi, trong mắt nghi hoặc cùng phủ định đồng thời không chút nghĩ ngợi từ chối.
“Không được, Túy Xuân Uyển là tâm huyết cả đời của ta, ta không thể trơ mắt nhìn nó đóng cửa được. Tuyệt đối không được!”
“Di nương, ý của con là Túy Xuân Uyển cũng không phải thực sự đóng cửa, mà là…….”
Trang Thư Lan hơi dừng lại một chút, cười nhẹ mà nói.
“ Là dùng kế kim thiền thoát xác. Chắc dì hiểu ý con chứ!”
“Lan nhi có ý …….”
Di nương không dám khẳng định điều nàng vừa nghe được, cách làm này quá mạo hiểm, nếu như tính toán sai lầm một chút chỉ sợ rất khó có thể vực dậy được Túy Xuân Uyển.
“Đúng vậy!”
Nàng gật đầu nhìn ra phía ngoài lan can, nhích lại gần Di nương cười như hoa nở.
“Di nương, người thật sự thông minh, chỉ nói một chút đã hiểu rồi!”
“Ha ha ha! Không đúng rồi, người thực sự thông minh là con mới đúng! Lan cô nương!”
Đột nhiên cửa lớn trước mặt nàng mở ra…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.