Chương 29
Nhung_kut3_tiara
11/08/2014
Andrew vừa dứt lời, cả đám đều cùng bộ dáng xem kịch, nhìn Thần bóng tối với ánh mắt hả hê. Lần này anh chết chắc rồi!
Thần bóng tối u oán trừng lại. Đồ mấy đứa bạn mất nhân tính, đồ phản bội!
Tiếng giày cao gót chậm rãi phát ra tiếng cộp cộp, từng bước ép chặt tinh thần của Bảo Quân. Nhàn nhạt thở dài một tiếng, giấu toàn bộ tâm tình của mình vào trong, Bảo Quân gỡ mặt nạ ra, đập vào mắt mọi người là khuôn mặt cười toe toét.
- A, em gái yêu quý, anh hai từ nước ngoài đã trở về đây! Ầy, Hân Hân càng ngày càng đẹp nha! Lại đây anh ôm một cái!
- Xích ra!
Nó lạnh lùng lườm anh mình, đồng thời né người sang một bên. Bảo Quân ôm hụt, cả người lảo đảo, ngay lập tức xị mặt xuống, một bộ đáng thương hề hề.
- Em gái yêu quý à... Em gái xinh đẹp dễ thương vô đối lòng dạ đen tối... Á nhầm hiền lành thiện lương... (lược bỏ 1000 từ tâng bốc) Anh hai biết lỗi rồi tha cho anh đi. Đáng lẽ anh phải tìm chỗ tụ họp kín đáo hơn để em không phát hiện...
- Hừ...
- Ối I'm sorry_ Bảo Quân thấy mình nói lỡ vội vàng sửa lại, nghiêm túc làm gương mặt chú cún dễ thương, chỉ tiếc thiếu cái đuôi vẫy vẫy_ Đáng lẽ anh phải nói cho em biết sớm chứ không nên giấu giếm. Đại ca hứa danh dự lần sau sẽ làm việc cẩn trọng hơn để không bị lộ... Ắc sorry, lần sau sẽ có gì nói nấy không che giấu.
Nó trừng trừng nhìn anh hai mình, hiển nhiên đối với lời hứa danh dự của ai đó không có chút nào tin tưởng. Danh dự ư, cái này ông anh mất lâu rồi!
Key, Nick và Andrew khoa trương há to miệng, nhìn vẻ mặt lấy lòng chẳng có chút mặt mũi nào của Bảo Quân vô cùng ngạc nhiên và nổi giận. Thử xem, một thằng con trai 20 tuổi mà tạo cái bộ dáng thế kia... Tên này, thật mất thể diện cánh đàn ông!
Khuôn mặt lạnh lùng của Killer giật giật.
Hắn không đành lòng nhìn về hướng khác, khoé miệng co rút từng hồi.
Windy lợi hại nhất, mặt không đổi sắc. Cảnh này cô nhìn quen rồi!
- Hôm nay anh liệu hồn mà giải thích cho nghiêm túc. Nếu không trưa mai đến cái lều mà anh cũng không có mà chui vào đâu!
Nó thẳng thừng đe doạ. Làm em gái, nó biết thừa điểm yếu của ông anh mình. Lão này có đặc điểm là cuồng ngủ trưa, cho dù cả đêm có thức trắng cũng chẳng có vấn đề, tuy nhiên buổi trưa cũng phải ngủ ít nhất hai tiếng cho dù trời có sập đi chăng nữa.
Cuối cùng Bảo Quân thoả hiệp, cúi đầu nhỏ giọng báo cáo, hiển nhiên giống y hệt bộ dáng cô vợ nhỏ bị uất ức.
Chuyện này khá tình cờ, lúc xảy ra chuyện thì Bảo Quân nhàm chán mở laptop xâm nhập hệ thống của H&D, phát hiện tổng bộ của bang này không đơn giản như vẻ bề ngoài, tuy nhiên điều tra rất lâu mà không có thông tin của bang chủ. Quả thực được giấu rất kĩ, cho nên mới có buổi tối hôm nay.
- Không biết gì mà dám nhờ bọn ta đi giết hắn?_ Nick chỉ tay vào Bảo Quân, tức đến nỗi cả người run run_ Ta muốn khử mày trước!
- Thằng đó điển hình là lười!_ Andrew khoanh hai tay, ánh mắt phun ra lửa.
Bảo Quân nuốt nước miếng, sợ hãi trốn đằng sau lưng nó. Anh đâu lười đâu, chỉ không thích làm mấy việc rắc rối thôi mà.
- Chuyện này em không quan tâm. Anh tự dính vào tự giải quyết.
Nó bước thẳng ra ngoài, theo sau là Ken, Key và Windy, bỏ mặc anh trai đứng ngậm ngùi.
- Này, trưa mai anh vẫn được đặc xá chứ?
- Còn xem biểu hiện của anh.
Thần bóng tối u oán trừng lại. Đồ mấy đứa bạn mất nhân tính, đồ phản bội!
Tiếng giày cao gót chậm rãi phát ra tiếng cộp cộp, từng bước ép chặt tinh thần của Bảo Quân. Nhàn nhạt thở dài một tiếng, giấu toàn bộ tâm tình của mình vào trong, Bảo Quân gỡ mặt nạ ra, đập vào mắt mọi người là khuôn mặt cười toe toét.
- A, em gái yêu quý, anh hai từ nước ngoài đã trở về đây! Ầy, Hân Hân càng ngày càng đẹp nha! Lại đây anh ôm một cái!
- Xích ra!
Nó lạnh lùng lườm anh mình, đồng thời né người sang một bên. Bảo Quân ôm hụt, cả người lảo đảo, ngay lập tức xị mặt xuống, một bộ đáng thương hề hề.
- Em gái yêu quý à... Em gái xinh đẹp dễ thương vô đối lòng dạ đen tối... Á nhầm hiền lành thiện lương... (lược bỏ 1000 từ tâng bốc) Anh hai biết lỗi rồi tha cho anh đi. Đáng lẽ anh phải tìm chỗ tụ họp kín đáo hơn để em không phát hiện...
- Hừ...
- Ối I'm sorry_ Bảo Quân thấy mình nói lỡ vội vàng sửa lại, nghiêm túc làm gương mặt chú cún dễ thương, chỉ tiếc thiếu cái đuôi vẫy vẫy_ Đáng lẽ anh phải nói cho em biết sớm chứ không nên giấu giếm. Đại ca hứa danh dự lần sau sẽ làm việc cẩn trọng hơn để không bị lộ... Ắc sorry, lần sau sẽ có gì nói nấy không che giấu.
Nó trừng trừng nhìn anh hai mình, hiển nhiên đối với lời hứa danh dự của ai đó không có chút nào tin tưởng. Danh dự ư, cái này ông anh mất lâu rồi!
Key, Nick và Andrew khoa trương há to miệng, nhìn vẻ mặt lấy lòng chẳng có chút mặt mũi nào của Bảo Quân vô cùng ngạc nhiên và nổi giận. Thử xem, một thằng con trai 20 tuổi mà tạo cái bộ dáng thế kia... Tên này, thật mất thể diện cánh đàn ông!
Khuôn mặt lạnh lùng của Killer giật giật.
Hắn không đành lòng nhìn về hướng khác, khoé miệng co rút từng hồi.
Windy lợi hại nhất, mặt không đổi sắc. Cảnh này cô nhìn quen rồi!
- Hôm nay anh liệu hồn mà giải thích cho nghiêm túc. Nếu không trưa mai đến cái lều mà anh cũng không có mà chui vào đâu!
Nó thẳng thừng đe doạ. Làm em gái, nó biết thừa điểm yếu của ông anh mình. Lão này có đặc điểm là cuồng ngủ trưa, cho dù cả đêm có thức trắng cũng chẳng có vấn đề, tuy nhiên buổi trưa cũng phải ngủ ít nhất hai tiếng cho dù trời có sập đi chăng nữa.
Cuối cùng Bảo Quân thoả hiệp, cúi đầu nhỏ giọng báo cáo, hiển nhiên giống y hệt bộ dáng cô vợ nhỏ bị uất ức.
Chuyện này khá tình cờ, lúc xảy ra chuyện thì Bảo Quân nhàm chán mở laptop xâm nhập hệ thống của H&D, phát hiện tổng bộ của bang này không đơn giản như vẻ bề ngoài, tuy nhiên điều tra rất lâu mà không có thông tin của bang chủ. Quả thực được giấu rất kĩ, cho nên mới có buổi tối hôm nay.
- Không biết gì mà dám nhờ bọn ta đi giết hắn?_ Nick chỉ tay vào Bảo Quân, tức đến nỗi cả người run run_ Ta muốn khử mày trước!
- Thằng đó điển hình là lười!_ Andrew khoanh hai tay, ánh mắt phun ra lửa.
Bảo Quân nuốt nước miếng, sợ hãi trốn đằng sau lưng nó. Anh đâu lười đâu, chỉ không thích làm mấy việc rắc rối thôi mà.
- Chuyện này em không quan tâm. Anh tự dính vào tự giải quyết.
Nó bước thẳng ra ngoài, theo sau là Ken, Key và Windy, bỏ mặc anh trai đứng ngậm ngùi.
- Này, trưa mai anh vẫn được đặc xá chứ?
- Còn xem biểu hiện của anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.