Nàng Phóng Viên Xấu Số Của Lão Nhị

Chương 36: Em là điểm yếu của tôi

Tg Mể Mể

23/06/2023

Thẩm Hi khẽ gật đầu, Phong Lãng liền giải phóng bản thân, hắn thao tác vô cùng nhanh quần áo trên người của Thẩm Hi đã bị trút bỏ hết xuống sàn, cô ngại ngùng không dám nhìn thẳng vào mặt của Phong Lãng, hắn đặt lên môi cô một nụ hôn, rồi tiếp tục mân mê xuống phía dưới, đôi gòng bồng của Thẩm Hi bị Phong Lãng nhào nặn đến đau đớn, cơ thể cô quá mềm mại. Suốt hai năm qua Phong Lãng luôn phải sống cùng một đám đàn ông, hắn chưa bao giờ có được cảm giác này, từ khi chạm vào cơ thể của Thẩm Hi, Phong Lãng đã sát định là sẽ không dừng lại, cơ thể của cô bị Phong Lãng hôn đến đỏ ửng, Thẩm Hi khó chịu rên rỉ, Phong Lãng cởi bỏ quần áo trên người mình xuống, nơi đó của hắn đã căng cứng, Thẩm Hi cảm thấy vô cùng xấu hổ, cô không dàm nhìn xuống, mặc cho Phong Lãng muốn làm gì thì làm.

Hắn đưa vật nam tính của mình va chạm vào cơ thể của Thẩm Hi, nơi đó của cô vẫn chưa có thích ứng kịp, Thẩm Hi khó chịu nói.

" Nhẹ thôi."

Phong Lãng đưa tay bóp lấy bờ mông căng mịn của cô ra sức dẫn dụ.

" Thả lỏng đi em."

Thẩm Hi nghe lời hắn nói, cô bắt đầu thả lỏng cơ thể, Phong Lãng nhân cơ hội đi sâu vào bên trong, Thẩm Hi hét lên cô khó chịu đến mức rơi nước mắt đánh vào ngực Phong Lãng.

" Đồ xấu xa đã bảo là nhẹ thôi mà."

Hắn nhìn thấy dáng vẻ khó chịu của Thẩm Hi thoát chút đau lòng, Phong Lãng cúi xuống hôn lên môi cô an ủi, bên dưới hắn bắt đầu di chuyển, thẩm Hi khẽ rên rỉ, cô ôm lấy cổ của Phong Lãng, hắn bắt đầu di chuyển nhanh hơn, khiến cho Thẩm Hi không chịu được mà lên tiếng cầu xin.

" Chậm thôi tôi không chịu được."

Nhịp điệu của Phong Lãng giảm dần rồi lại nhanh lên mang theo một khoái cảm đặt biệt giữa hai người, cơn sóng tình cuộn trào giữa màn đêm mờ mịch, khiến cho hai con người miên man chìm đắm không ngừng.

Đến lúc thức giấc Phong Lãng đã không còn ở bên cạnh Thẩm Hi mân mê phần giường bên cạnh, bất giác mở mắt ra.



" Đi đâu rồi."

Thẩm Hi ngồi dậy đi ra bên ngoài tìm Phong Lãng. Hắn và Thời Phúc đang nói với nhau điều gì đó có vẻ rất bí mật, Phong Lãng bất ngờ quay sang nhìn Thẩm Hi, cô giật mình quay người đi vào bên trong.

Đến lúc Phong Lãng đi vào Thẩm Hi đang loay hoay sắp xếp lại chăn gối, anh đi đến dịu dàng ôm lấy cô từ phía sau, Thẩm Hi cảm nhận được hơi ấm của Phong Lãng cô khẽ mỉm cười nhưng lại giả vờ hờn dỗi.

" Buông ra anh đang làm gì vậy."

Thẩm Hi quay mặt nhìn về phía sau, bất ngờ Phong Lãng lại hôn nhẹ lên đôi má.

" Cám ơn em."

Cô cảm thấy hành động của anh rất kì lạ cô nghi ngờ hỏi.

" Anh bị làm sao thế ?"

Phong Lãng ngồi xuống giường rồi đập tay phía bên cạnh ra hiệu cho Thẩm Hi ngồi xuống bên cạnh mình, cô bước đến ngồi, đột nhiên Phong Lãng lại sâu lắng nói.

" Từ trước đến nay tôi không bao giờ động tâm với bất cứ người phụ nữ nào, từ ngày gặp em tôi đã vượt qua giới hạn của bản thân, em có hối hận khi ở bên cạnh tôi không ?"

Thẩm Hi cảm thấy hôm nay Phong Lãng rất lạ cô chần chừ một lúc mới lên tiếng nói.

" Tại sao anh lại hỏi như thế, không lẽ anh đã hối hận khi cùng tôi làm những việc đó sao ?."



Cô luôn là người thẳng thắn trong mọi vấn đề nên cũng không e ngại gì mà nói lên tất cả những điều mình đang suy nghĩ trong đầu.

Phong Lãng thở dài nhìn Thẩm Hi ánh mắt chất chứa một nỗi lòng gì đó đã được anh chôn sâu.

" Tôi sợ bản thân sẽ không bảo vệ được em, bây giờ em chính là điểm yếu của tôi, nếu như tôi có xảy ra chuyện gì thì sẽ không còn ai bảo vệ em nữa."

Thẩm Hi hơi khó chịu với những lời nói bóng gió của Phong Lãng.

" Anh đang nói bậy bạ gì đấy, đừng nói như thế nữa những chuyện đã xảy ra với tôi, xem như là một khoảng kỉ niệm, anh đừng đè nặng việc phải chịu trách nhiệm với tôi, tối qua vì quá lo lắng nên tôi mới nói như thế."

Phong Lãng thở ra một hơi đầy nặng nề hắn đưa tay vuốt nhẹ lên gương mặt của Thẩm Hi.

" Tôi có rất nhiều bí mật, em có khó chịu khi ở bên cạnh một người luôn có nhiều bí mật mà không bao giờ nói cho em biết không ?"

Thẩm Hi thở dài vô tư nói.

" Không hẳn là khó chịu, tôi cũng không muốn quản đó là chuyện riêng tư của đối phương, dù sao chúng ta cũng chẳng là gì của nhau."

Nghe câu nói của Thẩm Hi, Phong Lãng có chút đau lòng, nhưng hắn nghĩ như thế cũng tốt nếu cứ dây dưa với cô thì chỉ mang lại cho Thẩm Hi nhiều rắc rối thêm thôi, một người như hắn không nên có bất cứ mối quan hệ tình cảm nào, vì Phong Lãng vẫn còn một nhiệm vụ quan trọng chưa hoàn thành được.

Trên thế giới có rất nhiều cuộc gặp gỡ, có thể chỉ là một cuộc va chạm mà hai người đã trở thành vợ chồng của nhau, cũng có những cuộc gặp gỡ đầy oái oăm nhưng kết cuộc sẽ đi về đâu, vẫn là một vấn đề chưa đưa ra được giải pháp, hai con người ở hai thế giới hoàn toàn đối lập nhau liều có mang lại hạnh phúc cho nhau, hay chỉ chìm trong đau thương nhung nhớ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nàng Phóng Viên Xấu Số Của Lão Nhị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook