Chương 17
Cat - Zen - Kir
18/03/2015
Ác quỷ tận diệt
Mọi người lúc này đang đứng dưới mặt đất nhìn lên trên bầu trời đen tối kia thì nó đang đứng đó-một ác quỷ chính hiệu, với ánh mắt sắc lạnh đang quét qua mọi thứ.
- Tiểu thư cô đang làm gì vậy?
- Chị Bon đang kêu chị kìa.
Con nhóc bên cạnh quay qua nó nhưng nó không bận tâm, nó đang để ý tới hắn. Lúc này hắn nhìn nó bằng ánh mắt rất kì lạ, thất vọng có, ngạc nhiên có, một chút niềm vui cũng có.
- Chính cô cũng đang muốn chị ấy rung lên hồi chuông mới hay sao?
Đứa bé đó nhìn Bon rồi nhìn cái xác của nó trước đó đã bị giết chết. Nó đã quét mắt về phía bọn Vam quỷ đang định xông đến vồ lấy nó. Nó dơ tay ra và một quả cầu màu đen từ chỗ nó lan rộng ra, quả cầu đến đâu thì lũ vam quỷ chết tới đó. Nó còn để ý thấy bọn thợ săn cũng đã mò đến rồi.
- Đưa bọn chúng tới đây đi.
Nó lạnh lùng nói với con nhóc đó, ngay lập tức con nhóc đi làm việc của mình chính là tìm ra người đã giết ba mẹ nuôi của nó và ba ông chú kia.
Nó luôn cười, lúc nào cũng cười.
Nó luôn vui, lúc nào cũng vui.
Giờ nó đau, nỗi đau khó tả.
Giờ nó khóc, ai nào có hay.
Trái tim nó khẽ run rẩy, đau đớn tột cùng. Đó vẫn còn là trái tim của một đứa trẻ chưa hiểu hết sự đời. Chính vì quá ngây thơ, nhìn cuộc đời bằng con mắt của một đứa trẻ nên bây giờ nó mới ra nông lỗi này. Nó hận, nó căm hận mọi thứ, nó muốn phá hủy mọi thứ. Nó đã suy nghĩ rất nhiều kể từ khi nó nằm trong quả cầu đen đó. "Chạy đi......." tiếng hét vang lên trong đầu nó và nó ôm đầu, khuôn mặt nó khẽ nhăn lại và họ thấy ngạc nhiên.
- Dừng lại.....dừng lại đi.......
Nó khẽ thốt lên nhưng không ai hiểu gì cả thì hàng loạt những mũi tên bằng bạc đang lao về phía nó. Bon và Xu định ngăn lại nhưng khoảng cách quá xa họ không thể làm gì được. Những mũi tên đang lao đến gần nó rồi bỗng chúng dừng lại và họ nhận ra một lớp năng lượng cực mỏng đã xuất hiện quanh người nó theo một bán kính vừa phải. Lớp năng lượng đó trong suốt nhưng khi có nguy hiểm chạm tới nó sẽ xuất hiện. Lớp năng lượng đó đã vây lấy nó từ khi còn nhỏ và luôn bảo vệ nó bất kể đâu.
- Cô ta......
Một trong những thợ săn lên tiếng nhưng một đường cong khẽ nở trên môi người đó. Nó đang từ từ dừng chân xuống mặt đất và tên thợ săn lúc trước xuất hiện, hắn ta đang tiến lại gần nó rất chậm dãi và không có vẻ gì là lo lắng, khiếp sợ trước nó. Nó ngước lên nhìn tên đó, ánh mắt nó long lanh một cách kì lạ. Bỗng giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt nó.
- Ken à........
- Ổn rồi Sarah, mọi chuyện đều ổn rồi.
Người tên Ken đó nở nụ cười ấm áp và tiến đến ôm nó vào lòng, vuốt nhẹ mái tóc bạch kim mềm mượt của nó. Nó vẫn còn nhận thức, vẫn còn chút kí ức trước đây của mình hay sao? Có thể nói nó chưa hoàn toàn thành một ác quỷ. Mọi người thấy ngạc nhiên và Kyo hét lên.
- Tiểu Bạch coi chừng.......
Kyo vừa rứt lời thì máu từ khóe miệng nó tuôn chảy, tấm lưng kia đã màu đen nay còn nhuốm thêm màu máu nữa. Một con dao bằng bạc đã ghim chặt trên lưng nó. Nó ngạc nhiên, Ken buông nó ra và nó ngã khụy xuống đó.
- Xin lỗi cô nhé Sarah, cô là vampire còn tôi lại là thợ săn.
- Không......
- Cô không muốn tin những nó cũng là sự thật.
Ken cười nửa miệng, Xu định tiến về phía nó nhưng Bon đã ngăn lại vì dường như cô biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
- Không thể tha thứ cho các người được.
Nó hét lên đầy phẫn uất và gió nổi lên như một trận bão lớn. Một sợi năng lượng vật chất hóa như kiểu sinh vật sống đã xuất hiện phía sau nó và rút con dao bằng bạc đó ra. Một làn khói còn vương lại và các vết thương trên người nó đang lành lại. Nó cố đứng dậy và nhờ năng lượng đó làm trụ đứng.
- Chị....là bọn hắc vam dưới chướng của Huyết vương.
Con nhóc đó xuất hiện tuy ngạc nhiên nhưng vẫn phải báo cáo. Nó nhìn bọn họ và nó dừng ánh mắt lại trước nụ cười hàm ý của hắn.
- Này nhóc con......
- Dạ?
Con nhóc giật thót khi nó gọi mình. Nó bỗng nở nụ cười đầy ẩn ý.
- Tránh xa khỏi chỗ này đi.
- Này chị định.
- Phải, lời nguyền sẽ giết chết bọn chúng.
Nói rồi đôi cánh của nó xuất hiện và nó tung cánh bay lên trời. Đứng giữa mặt trăng đang khuyết một nửa, ánh sáng đó chiếu vào nó làm nó khẽ nhăn mặt một chút. Nó đứng đó, nhìn xuống chỗ họ.
- Lời nguyền hắc ám - Tenebris Lunam.
Mọi người ngạc nhiên trước lời nguyền của nó. Và hàng loạt ánh sáng chói mắt xuất hiện cùng với đó là một quả cầu màu đen đang dần ôm lấy nó, có lẽ quả cầu đó sẽ bảo vệ nó khỏi lời nguyền nhưng lúc này hắn đã xuất hiện ngay trước mặt nó với một tốc độ kinh người làm nó ngạc nhiên nhìn hắn. Leo túm lấy tay nó còn nó thì dãy dụa không ngừng. Nó có cảm giác sợ hãi trước hắn, một cảm giác khiến nó bất giác run lên. Hắn đã ôm lấy nó, theo góc độ nhìn của mọi người là vậy nhưng không ai biết rằng hắn đang cắn nó. Nói đúng hơn hắn đang hút máu nó. Tuy nhiên hắn không quá lâu chỉ đủ để đạt múc đích của hắn mà thôi. 'Hắn đã kiểm soát được nó'. Bon đứng dưới tay nắm chặt lại.
- Chết tiệt.....
- Bon Sarah đã bị......
Xu cũng đã đoán được tình hình bỗng lên tiếng. Bon đã không thể bảo vệ nó khói huyết vương và cô đã thất bại. Ngay lúc đó ánh sáng đó lan rộng và chỉ trong chớp mắt nhiều thứ đã thay đổi. Nhờ có Kyo mà những người bạn phía dưới đã được bảo vệ, những vampire và thợ săn chưa kịp chuẩn bị gì đều bị tan biến hết. Một lời nguyền thật kinh khủng, đến ông thầy dạy cho nó còn ngạc nhiên khi nó có thể sử dụng cái lời nguyền bị chôn chặt bao lâu nay. Họ không biết nó đào đâu ra để lấy thông tin về cái lời nguyền này.
Một ngày thảm họa đối với vampire, con người và cả thợ săn. Ngay sau đó, số vampire sống sót cũng đã giảm đi đáng kể, nhóm thợ săn cũng chỉ còn lại vài người. Nhưng điều làm họ ngạc nhiên hơn nữa rằng nó đã biến mất khỏi bầu trời. Leo thì đang lơ lửng ngay chỗ nó đã đứng. Chẳng lẽ nó cũng đã chết rồi sao? Đứa bé con đó đứng lấp từ xa nhìn Leo sợ hãi, khoảnh khắc vừa nãy chỉ có con bé là nhìn rõ nhất và biết mọi chuyện hơn ai hết.
- Chị ơi.....mau quay về đi, em sợ lắm.
Đứa bé đó run lên khi nghĩ đến cảnh hắn đã làm gì nó. Hắn đã hút máu nó đồng thời hắn đã tạo ra một ấn chú để kiểm soát nó.
- Huyết vương.......
Mọi người lúc này đang đứng dưới mặt đất nhìn lên trên bầu trời đen tối kia thì nó đang đứng đó-một ác quỷ chính hiệu, với ánh mắt sắc lạnh đang quét qua mọi thứ.
- Tiểu thư cô đang làm gì vậy?
- Chị Bon đang kêu chị kìa.
Con nhóc bên cạnh quay qua nó nhưng nó không bận tâm, nó đang để ý tới hắn. Lúc này hắn nhìn nó bằng ánh mắt rất kì lạ, thất vọng có, ngạc nhiên có, một chút niềm vui cũng có.
- Chính cô cũng đang muốn chị ấy rung lên hồi chuông mới hay sao?
Đứa bé đó nhìn Bon rồi nhìn cái xác của nó trước đó đã bị giết chết. Nó đã quét mắt về phía bọn Vam quỷ đang định xông đến vồ lấy nó. Nó dơ tay ra và một quả cầu màu đen từ chỗ nó lan rộng ra, quả cầu đến đâu thì lũ vam quỷ chết tới đó. Nó còn để ý thấy bọn thợ săn cũng đã mò đến rồi.
- Đưa bọn chúng tới đây đi.
Nó lạnh lùng nói với con nhóc đó, ngay lập tức con nhóc đi làm việc của mình chính là tìm ra người đã giết ba mẹ nuôi của nó và ba ông chú kia.
Nó luôn cười, lúc nào cũng cười.
Nó luôn vui, lúc nào cũng vui.
Giờ nó đau, nỗi đau khó tả.
Giờ nó khóc, ai nào có hay.
Trái tim nó khẽ run rẩy, đau đớn tột cùng. Đó vẫn còn là trái tim của một đứa trẻ chưa hiểu hết sự đời. Chính vì quá ngây thơ, nhìn cuộc đời bằng con mắt của một đứa trẻ nên bây giờ nó mới ra nông lỗi này. Nó hận, nó căm hận mọi thứ, nó muốn phá hủy mọi thứ. Nó đã suy nghĩ rất nhiều kể từ khi nó nằm trong quả cầu đen đó. "Chạy đi......." tiếng hét vang lên trong đầu nó và nó ôm đầu, khuôn mặt nó khẽ nhăn lại và họ thấy ngạc nhiên.
- Dừng lại.....dừng lại đi.......
Nó khẽ thốt lên nhưng không ai hiểu gì cả thì hàng loạt những mũi tên bằng bạc đang lao về phía nó. Bon và Xu định ngăn lại nhưng khoảng cách quá xa họ không thể làm gì được. Những mũi tên đang lao đến gần nó rồi bỗng chúng dừng lại và họ nhận ra một lớp năng lượng cực mỏng đã xuất hiện quanh người nó theo một bán kính vừa phải. Lớp năng lượng đó trong suốt nhưng khi có nguy hiểm chạm tới nó sẽ xuất hiện. Lớp năng lượng đó đã vây lấy nó từ khi còn nhỏ và luôn bảo vệ nó bất kể đâu.
- Cô ta......
Một trong những thợ săn lên tiếng nhưng một đường cong khẽ nở trên môi người đó. Nó đang từ từ dừng chân xuống mặt đất và tên thợ săn lúc trước xuất hiện, hắn ta đang tiến lại gần nó rất chậm dãi và không có vẻ gì là lo lắng, khiếp sợ trước nó. Nó ngước lên nhìn tên đó, ánh mắt nó long lanh một cách kì lạ. Bỗng giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt nó.
- Ken à........
- Ổn rồi Sarah, mọi chuyện đều ổn rồi.
Người tên Ken đó nở nụ cười ấm áp và tiến đến ôm nó vào lòng, vuốt nhẹ mái tóc bạch kim mềm mượt của nó. Nó vẫn còn nhận thức, vẫn còn chút kí ức trước đây của mình hay sao? Có thể nói nó chưa hoàn toàn thành một ác quỷ. Mọi người thấy ngạc nhiên và Kyo hét lên.
- Tiểu Bạch coi chừng.......
Kyo vừa rứt lời thì máu từ khóe miệng nó tuôn chảy, tấm lưng kia đã màu đen nay còn nhuốm thêm màu máu nữa. Một con dao bằng bạc đã ghim chặt trên lưng nó. Nó ngạc nhiên, Ken buông nó ra và nó ngã khụy xuống đó.
- Xin lỗi cô nhé Sarah, cô là vampire còn tôi lại là thợ săn.
- Không......
- Cô không muốn tin những nó cũng là sự thật.
Ken cười nửa miệng, Xu định tiến về phía nó nhưng Bon đã ngăn lại vì dường như cô biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
- Không thể tha thứ cho các người được.
Nó hét lên đầy phẫn uất và gió nổi lên như một trận bão lớn. Một sợi năng lượng vật chất hóa như kiểu sinh vật sống đã xuất hiện phía sau nó và rút con dao bằng bạc đó ra. Một làn khói còn vương lại và các vết thương trên người nó đang lành lại. Nó cố đứng dậy và nhờ năng lượng đó làm trụ đứng.
- Chị....là bọn hắc vam dưới chướng của Huyết vương.
Con nhóc đó xuất hiện tuy ngạc nhiên nhưng vẫn phải báo cáo. Nó nhìn bọn họ và nó dừng ánh mắt lại trước nụ cười hàm ý của hắn.
- Này nhóc con......
- Dạ?
Con nhóc giật thót khi nó gọi mình. Nó bỗng nở nụ cười đầy ẩn ý.
- Tránh xa khỏi chỗ này đi.
- Này chị định.
- Phải, lời nguyền sẽ giết chết bọn chúng.
Nói rồi đôi cánh của nó xuất hiện và nó tung cánh bay lên trời. Đứng giữa mặt trăng đang khuyết một nửa, ánh sáng đó chiếu vào nó làm nó khẽ nhăn mặt một chút. Nó đứng đó, nhìn xuống chỗ họ.
- Lời nguyền hắc ám - Tenebris Lunam.
Mọi người ngạc nhiên trước lời nguyền của nó. Và hàng loạt ánh sáng chói mắt xuất hiện cùng với đó là một quả cầu màu đen đang dần ôm lấy nó, có lẽ quả cầu đó sẽ bảo vệ nó khỏi lời nguyền nhưng lúc này hắn đã xuất hiện ngay trước mặt nó với một tốc độ kinh người làm nó ngạc nhiên nhìn hắn. Leo túm lấy tay nó còn nó thì dãy dụa không ngừng. Nó có cảm giác sợ hãi trước hắn, một cảm giác khiến nó bất giác run lên. Hắn đã ôm lấy nó, theo góc độ nhìn của mọi người là vậy nhưng không ai biết rằng hắn đang cắn nó. Nói đúng hơn hắn đang hút máu nó. Tuy nhiên hắn không quá lâu chỉ đủ để đạt múc đích của hắn mà thôi. 'Hắn đã kiểm soát được nó'. Bon đứng dưới tay nắm chặt lại.
- Chết tiệt.....
- Bon Sarah đã bị......
Xu cũng đã đoán được tình hình bỗng lên tiếng. Bon đã không thể bảo vệ nó khói huyết vương và cô đã thất bại. Ngay lúc đó ánh sáng đó lan rộng và chỉ trong chớp mắt nhiều thứ đã thay đổi. Nhờ có Kyo mà những người bạn phía dưới đã được bảo vệ, những vampire và thợ săn chưa kịp chuẩn bị gì đều bị tan biến hết. Một lời nguyền thật kinh khủng, đến ông thầy dạy cho nó còn ngạc nhiên khi nó có thể sử dụng cái lời nguyền bị chôn chặt bao lâu nay. Họ không biết nó đào đâu ra để lấy thông tin về cái lời nguyền này.
Một ngày thảm họa đối với vampire, con người và cả thợ săn. Ngay sau đó, số vampire sống sót cũng đã giảm đi đáng kể, nhóm thợ săn cũng chỉ còn lại vài người. Nhưng điều làm họ ngạc nhiên hơn nữa rằng nó đã biến mất khỏi bầu trời. Leo thì đang lơ lửng ngay chỗ nó đã đứng. Chẳng lẽ nó cũng đã chết rồi sao? Đứa bé con đó đứng lấp từ xa nhìn Leo sợ hãi, khoảnh khắc vừa nãy chỉ có con bé là nhìn rõ nhất và biết mọi chuyện hơn ai hết.
- Chị ơi.....mau quay về đi, em sợ lắm.
Đứa bé đó run lên khi nghĩ đến cảnh hắn đã làm gì nó. Hắn đã hút máu nó đồng thời hắn đã tạo ra một ấn chú để kiểm soát nó.
- Huyết vương.......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.