Chương 13: Không giới hạn
Cat - Zen - Kir
18/03/2015
- Tôi còn phải đợi bao lâu nữa đây?
Một người đàn ông lên tiếng, ông ta và một người nữa đang ngồi trong một căn phòng tối không có lấy một tia sáng nào.
- Có vẻ như trong số chúng ta đang có gián điệp.
Người đàn ông còn lại lên tiếng, người đàn ông lúc trước nhìn ông ta và đôi mắt đang khép lại bỗng mở dần ra.
- Ý ông là Ngọc Nhi sao?
- Tôi đâu có nói con bé. Một tay được ông nuôi dưỡng từ nhỏ lại nỡ phản bội ông sao?
- Vậy thì là ai?
Người đàn ông kia đã có vẻ tức giận với sự úp mở này, người còn lại mỉm cười, đặt một chiếc hộp nhỏ trên bàn cho người đàn ông kia.
- Là một vampire mà đến nỗi ngay cả thợ săn bậc nhất cũng không thể phát hiện được cô ta là vampire. Đó là đứa nhỏ thuộc dòng vampire thuần cổ xưa đã bị diệt vong. Nó còn đáng sợ hơn cả Trần Hoàng Bạch Nhi rất nhiều.
- Chẳng lẽ con nhỏ đó.....????
Một sự lo sợ trên gương mặt người đàn ông đó, người kia đã biến mất. Họ đang nói về nó, về Xu và về người con gái bí ẩn kia. Một trong số bí mật về cô gái đó đã được bật mí. Cô ta là dòng vam thuần cổ xưa đã bị diệt vong còn vì sao thì sau này sẽ hé lộ tiếp.
Học viện Royal.
- Đi đứng kiểu gì vậy hả?
Mika gắt lên khi một cô gái với mái tóc bạc buộc hai bên và đôi mắt xám tro ẩn sau cặp kính cận, va phải cô ta. Cô gái đó rối rít xin lỗi.
- Xin....xin lỗi hội trưởng, mình.....mình không cô ý đâu.
Cô gái đó sợ hãi thì Mika đẩy cô ta ra rồi đi mất. Sau khi Mika vừa rời đi thì cô gái đó ngẩng lên nhìn Mika kèm theo một nụ cười ma mi với vẻ mặt thích thú khác hẳn vẻ nhút nhát lúc nãy. Xu tiến đến và cố tình va phải cô gái đó nhưng ngay tại thời điểm đó thì một tờ giấy đã được truyền cho nhau. "Họ đang nhắm tới cô rồi nên cẩn thận đừng có gây rắc rối cho cả Sarah." Cô gái đó khẽ mỉm cười và quay trở về trạng thái một con ngố để đến lớp S4.
- Xin chào mọi người, mình là Bon, mong mọi người giúp đỡ.
Cả lớp thấy Bon có vẻ nhút nhát, mỏng manh nên rất muốn bảo vệ. Bon đã ngồi vào chỗ của nó và thay thế hoàn toàn nó trong cái lớp này. Bon đã chiếm được cảm tình của mọi người một cách nhanh chóng. Đồng thời cô cũng đã nhanh chóng tạo nên hình tượng trong cái học viện này để ganh đua với Mika. Xem ra lần này Mika nhà ta bận rộn rồi đây.
- Xu....Mình không thể đến đây đâu.
- Cứ vào đi.
Bon và Xu đôi co ở ngoài cửa phòng nghỉ của S1 thì bỗng cả hai ngã vào cánh cửa, cửa mở ra và mọi người nhìn hai cô gái.
- Xu.....
Kyo ngạc nhiên và Mika khẽ nhíu mày khi thấy Bon. Hiện tại ai cũng biết hai người này đang tranh giành ngôi vị và Bon đã được mọi người giúp đỡ để lên tranh cử cho hội trưởng kì tới.
- Thì ra đây là Bon nổi tiếng đó sao?
- Hì hì, mọi người quá khen à.
Bon gãi đầu cười ngượng. Leo thì ngồi một mình một ghế và mắt cứ dán lấy cái máy trò chơi. Mika nhìn Bon.
- Một S4 thì đến phòng nghỉ của S1 làm gì?
- Tôi cũng S4 mà được đến S1 đó thôi.
Xu cãi lí nhưng Mika đâu phải vừa cô chứ.
- Cô thì khác cô ta thì khác đâu có giống nhau.
- Có khác gì đâu, cùng là con người, cùng hít thở bầu không khí thì sao phải chia cắt ra?
Xu cũng đốp lại ngay không thôi. Bon giật áo ý bảo Xu dừng lại không nhỏ Mika cho nàng đi đời ngay tại đây mất. Vì vam mà đánh nhau trong phòng này chẳng ai để ý đâu.
- Mika để cậu ấy ở lại đi đâu có gì phải làm quá lên vậy?
Câu nói của Kyo làm mọi thứ dịu xuống. Xu đi lấy bữa trưa cho cả hai đứa. Bon ăn ngon lành và rất từ tốn. Nhưng cô đã nhận ra ánh mắt của ai đó đang tia đến mình mà muốn cháy người. Bỗng mọi người đang ăn thì một tiếng nổ phát ra làm họ chú ý. Đó là vụ nổ ở phòng thí nghiệm hóa học và ai cũng nghĩ chỉ là một vụ tai nạn mà thôi. Còn riêng các vam thì đã ngay lập tức chạy đến đó, họ chỉ thấy sau đám khói kia là thân ảnh của một người con gái đang đứng đối diện với ba người con trai.
- Cô đúng là ngoan cố thật đó Trần tiểu thư?
- .......
Khói đã tan và họ ngạc nhiên hơn cả đó chính là nó. Nó làm gì ở đây? Và tại sao nó lại kéo theo mớ rắc rối đến đây?
- Tiểu Bạch em đã........????
- Cậu là ai vậy?
Câu hỏi cùng với cái mặt mơ hồ khiến cho Kyo như chết sững lại. Mọi người ai cũng ngạc nhiên chỉ có hai người nào đó đang mỉm cười một nụ cười đầy ẩn ý. Kyo chạy đến lay người nó.
- Tiểu Bạch là anh đây. Là Thiên Bảo anh của em mà?
- Tôi không biết cậu là ai cả.
Câu nói của nó càng làm cho mọi người ngạc nhiên hơn nữa. Ba người kia đã bị Leo để ý trước, hắn tiến tới.
- Thợ săn các người sao lại tùy tiện đến lãnh phận của vampire? Chẳng phải hiệp ước không cho phép sao?
- Đối với Trần Hoàng Bạch Nhi thì không cần cái luật đó.
- Tôi không phải người đó.
Nó hét lên làm mọi người ngạc nhiên, nó nhìn 3 thợ săn và các vam đang có mặt ở đây.
- Tôi đã nói là tôi không phải Trần Hoàng Bạch Nhi. Tôi là một vampire mồ côi, ba mẹ otoi đã mất cách đây vài năm rồi. Tôi chuyển đến Royal vì nhận được học bổng.
- Em đang nói gì vậy Tiểu Bạch?
Kyo không còn tin vào tai mình nữa. Nhưng rõ ràng người đứng trước mặt cậu giống hệt nó cơ mà. Nó nhìn mọi người.
- Tên tôi là Sarah.
- Rõ ràng cả tên và ngoại hình đều là cô ta cơ mà?
Mika lên tiếng, nhưng nó nhất quyết không chịu nhận. Vừa lúc đó hiệu trưởng đã đến buộc 3 thợ săn phải rời đi. Ông nhìn mấy đứa vam nhiều chuyện kia.
- Cô bé này không phải Trần Hoàng Bạch Nhi vì hiện tai jTrần tiểu thư vẫn đang luyện tập. Tuy tên không được tiết lộ nhưng đúng là cô bé này nhận được học bổng vào trường và là một vamire xuất sắc. Tôi mong các em đừng có hiểu lầm.
Câu nói của hiệu trưởng buộc họ phải tin rằng nó không phải là nó. Nó đi trên dãy hành lang một mình thì một tiếng nói vang lên.
- Cao Tuệ Linh là tên cậu đúng chứ?
- Sao biết hay vậy?
Nó hỏi thì người vừa xuất hiện kia là Sasa, cô ta mỉm cười và nhìn nó.
- Mừng cậu trở lại, tôi không biết là trùng hợp hay cậu bị mất trí nhớ nhưng tôi cũng chẳng muốn đấu đá với cậu nữa. Chúng ta hãy làm hòa ở đây nhé.
- Tôi chẳng hiểu cậu nói gì cả.
Nó nói rồi bỏ đi, sự trở lại và với thân phận khác lạ kia là sao? Điều gì đang xảy ra và sẽ xảy ra? Chap 14: Không giới hạn
Một người đàn ông lên tiếng, ông ta và một người nữa đang ngồi trong một căn phòng tối không có lấy một tia sáng nào.
- Có vẻ như trong số chúng ta đang có gián điệp.
Người đàn ông còn lại lên tiếng, người đàn ông lúc trước nhìn ông ta và đôi mắt đang khép lại bỗng mở dần ra.
- Ý ông là Ngọc Nhi sao?
- Tôi đâu có nói con bé. Một tay được ông nuôi dưỡng từ nhỏ lại nỡ phản bội ông sao?
- Vậy thì là ai?
Người đàn ông kia đã có vẻ tức giận với sự úp mở này, người còn lại mỉm cười, đặt một chiếc hộp nhỏ trên bàn cho người đàn ông kia.
- Là một vampire mà đến nỗi ngay cả thợ săn bậc nhất cũng không thể phát hiện được cô ta là vampire. Đó là đứa nhỏ thuộc dòng vampire thuần cổ xưa đã bị diệt vong. Nó còn đáng sợ hơn cả Trần Hoàng Bạch Nhi rất nhiều.
- Chẳng lẽ con nhỏ đó.....????
Một sự lo sợ trên gương mặt người đàn ông đó, người kia đã biến mất. Họ đang nói về nó, về Xu và về người con gái bí ẩn kia. Một trong số bí mật về cô gái đó đã được bật mí. Cô ta là dòng vam thuần cổ xưa đã bị diệt vong còn vì sao thì sau này sẽ hé lộ tiếp.
Học viện Royal.
- Đi đứng kiểu gì vậy hả?
Mika gắt lên khi một cô gái với mái tóc bạc buộc hai bên và đôi mắt xám tro ẩn sau cặp kính cận, va phải cô ta. Cô gái đó rối rít xin lỗi.
- Xin....xin lỗi hội trưởng, mình.....mình không cô ý đâu.
Cô gái đó sợ hãi thì Mika đẩy cô ta ra rồi đi mất. Sau khi Mika vừa rời đi thì cô gái đó ngẩng lên nhìn Mika kèm theo một nụ cười ma mi với vẻ mặt thích thú khác hẳn vẻ nhút nhát lúc nãy. Xu tiến đến và cố tình va phải cô gái đó nhưng ngay tại thời điểm đó thì một tờ giấy đã được truyền cho nhau. "Họ đang nhắm tới cô rồi nên cẩn thận đừng có gây rắc rối cho cả Sarah." Cô gái đó khẽ mỉm cười và quay trở về trạng thái một con ngố để đến lớp S4.
- Xin chào mọi người, mình là Bon, mong mọi người giúp đỡ.
Cả lớp thấy Bon có vẻ nhút nhát, mỏng manh nên rất muốn bảo vệ. Bon đã ngồi vào chỗ của nó và thay thế hoàn toàn nó trong cái lớp này. Bon đã chiếm được cảm tình của mọi người một cách nhanh chóng. Đồng thời cô cũng đã nhanh chóng tạo nên hình tượng trong cái học viện này để ganh đua với Mika. Xem ra lần này Mika nhà ta bận rộn rồi đây.
- Xu....Mình không thể đến đây đâu.
- Cứ vào đi.
Bon và Xu đôi co ở ngoài cửa phòng nghỉ của S1 thì bỗng cả hai ngã vào cánh cửa, cửa mở ra và mọi người nhìn hai cô gái.
- Xu.....
Kyo ngạc nhiên và Mika khẽ nhíu mày khi thấy Bon. Hiện tại ai cũng biết hai người này đang tranh giành ngôi vị và Bon đã được mọi người giúp đỡ để lên tranh cử cho hội trưởng kì tới.
- Thì ra đây là Bon nổi tiếng đó sao?
- Hì hì, mọi người quá khen à.
Bon gãi đầu cười ngượng. Leo thì ngồi một mình một ghế và mắt cứ dán lấy cái máy trò chơi. Mika nhìn Bon.
- Một S4 thì đến phòng nghỉ của S1 làm gì?
- Tôi cũng S4 mà được đến S1 đó thôi.
Xu cãi lí nhưng Mika đâu phải vừa cô chứ.
- Cô thì khác cô ta thì khác đâu có giống nhau.
- Có khác gì đâu, cùng là con người, cùng hít thở bầu không khí thì sao phải chia cắt ra?
Xu cũng đốp lại ngay không thôi. Bon giật áo ý bảo Xu dừng lại không nhỏ Mika cho nàng đi đời ngay tại đây mất. Vì vam mà đánh nhau trong phòng này chẳng ai để ý đâu.
- Mika để cậu ấy ở lại đi đâu có gì phải làm quá lên vậy?
Câu nói của Kyo làm mọi thứ dịu xuống. Xu đi lấy bữa trưa cho cả hai đứa. Bon ăn ngon lành và rất từ tốn. Nhưng cô đã nhận ra ánh mắt của ai đó đang tia đến mình mà muốn cháy người. Bỗng mọi người đang ăn thì một tiếng nổ phát ra làm họ chú ý. Đó là vụ nổ ở phòng thí nghiệm hóa học và ai cũng nghĩ chỉ là một vụ tai nạn mà thôi. Còn riêng các vam thì đã ngay lập tức chạy đến đó, họ chỉ thấy sau đám khói kia là thân ảnh của một người con gái đang đứng đối diện với ba người con trai.
- Cô đúng là ngoan cố thật đó Trần tiểu thư?
- .......
Khói đã tan và họ ngạc nhiên hơn cả đó chính là nó. Nó làm gì ở đây? Và tại sao nó lại kéo theo mớ rắc rối đến đây?
- Tiểu Bạch em đã........????
- Cậu là ai vậy?
Câu hỏi cùng với cái mặt mơ hồ khiến cho Kyo như chết sững lại. Mọi người ai cũng ngạc nhiên chỉ có hai người nào đó đang mỉm cười một nụ cười đầy ẩn ý. Kyo chạy đến lay người nó.
- Tiểu Bạch là anh đây. Là Thiên Bảo anh của em mà?
- Tôi không biết cậu là ai cả.
Câu nói của nó càng làm cho mọi người ngạc nhiên hơn nữa. Ba người kia đã bị Leo để ý trước, hắn tiến tới.
- Thợ săn các người sao lại tùy tiện đến lãnh phận của vampire? Chẳng phải hiệp ước không cho phép sao?
- Đối với Trần Hoàng Bạch Nhi thì không cần cái luật đó.
- Tôi không phải người đó.
Nó hét lên làm mọi người ngạc nhiên, nó nhìn 3 thợ săn và các vam đang có mặt ở đây.
- Tôi đã nói là tôi không phải Trần Hoàng Bạch Nhi. Tôi là một vampire mồ côi, ba mẹ otoi đã mất cách đây vài năm rồi. Tôi chuyển đến Royal vì nhận được học bổng.
- Em đang nói gì vậy Tiểu Bạch?
Kyo không còn tin vào tai mình nữa. Nhưng rõ ràng người đứng trước mặt cậu giống hệt nó cơ mà. Nó nhìn mọi người.
- Tên tôi là Sarah.
- Rõ ràng cả tên và ngoại hình đều là cô ta cơ mà?
Mika lên tiếng, nhưng nó nhất quyết không chịu nhận. Vừa lúc đó hiệu trưởng đã đến buộc 3 thợ săn phải rời đi. Ông nhìn mấy đứa vam nhiều chuyện kia.
- Cô bé này không phải Trần Hoàng Bạch Nhi vì hiện tai jTrần tiểu thư vẫn đang luyện tập. Tuy tên không được tiết lộ nhưng đúng là cô bé này nhận được học bổng vào trường và là một vamire xuất sắc. Tôi mong các em đừng có hiểu lầm.
Câu nói của hiệu trưởng buộc họ phải tin rằng nó không phải là nó. Nó đi trên dãy hành lang một mình thì một tiếng nói vang lên.
- Cao Tuệ Linh là tên cậu đúng chứ?
- Sao biết hay vậy?
Nó hỏi thì người vừa xuất hiện kia là Sasa, cô ta mỉm cười và nhìn nó.
- Mừng cậu trở lại, tôi không biết là trùng hợp hay cậu bị mất trí nhớ nhưng tôi cũng chẳng muốn đấu đá với cậu nữa. Chúng ta hãy làm hòa ở đây nhé.
- Tôi chẳng hiểu cậu nói gì cả.
Nó nói rồi bỏ đi, sự trở lại và với thân phận khác lạ kia là sao? Điều gì đang xảy ra và sẽ xảy ra? Chap 14: Không giới hạn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.