Chương 3: Trở lại trường
Cat - Zen - Kir
18/03/2015
Thức dậy nhưng không phải giường của mình, Sarah nhanh chóng bước khỏi giường, nó tìm cửa nhưng căn phòng tối om chẳng thấy gì cả. Cánh cửa bỗng mở ra và Sarah nhìn về hướng đó, nó thấy bóng một người con trai.
- Em tỉnh rồi sao?
- Sao tôi lại ở đây vậy?
Sarah hỏi, nó chẳng hiểu gì cả thì Kyo tiến lại phía nó, cậu nhìn nó và mỉm cười ấm áp. Cậu xoa đầu nó.
- Em đã bị bọn vam quỷ tấn công nên......
- Vậy là vampire có thật sao?
Sarah hét ầm lên làm người ta muốn thủng màng nhĩ à, nó nhìn Kyo ngạc nhiên và sợ hãi rồi tránh xa cậu.
- Cậu cũng là Vampire sao? Vậy cậu cũng muốn hút máu tôi à? Cậu đừng làm vậy nhé, tôi là cô bé ngoan tốt, tôi chưa muốn chết sớm đâu à.
Sarah tuôn hết một tràng chẳng để Kyo mở miệng câu nào, cậu nhìn nó khẽ cười thành tiếng làm nó ớ người ra.
- Em đang lo lắng gì vậy, anh sẽ không hút máu em gái mình đâu mà sợ?
- Em gái? Tôi là con một mà, tôi đâu có anh chị em nào đâu?
Sarah nhìn Kyo thấy cậu hơi có vấn đề nhé. Vậy là Sarah một mực đòi về nhà cho bằng được và Kyo cũng phải chịu thua với nó. Trước khi rời đi thì Kyo có nói với nó.
- Đây là quà cho em.
- Quà á? Là gì vậy?
Sarah cầm tập giấy để trong túi hồ sơ cẩn thận mà Kyo đưa cho, nó không khỏi thắc mắc nhưng Kyo cũng chỉ mỉm cười rồi phóng xe đi mất. Sarah đi vào nhà nhưng ba mẹ nó đều bận công việc hết rồi nên nó lên phòng rồi xem có cái gì bên trong. Nó ngạc nhiên và suýt nữa té ghế.
- Giấy nhập học ở học viện Royal sao?
Sarah ngạc nhiên vô cùng, nó còn đang nghĩ kì này đi học có lẽ lại vô mấy trường cũ rích và thành tích thì tồi tệ. Nó mừng thầm trong lòng khi Kyo tốt với nó vậy, Royal là cả ước mơ của nó nhưng nó sợ ba mẹ sẽ vất vả về việc học phí nên nó mới không thi vào trường đó. Sarah ôm cái tập giấy đó và nằm trên giường.
- Oa....học bổng đó chứ ít đâu. Uả nhưng sao lại cho mình nhỉ? Cậu ấy?
Thắc mắc rồi Sarah ngồi bật dậy, nó cứ mơ hồ nghĩ không thôi và cái đầu bé nhỏ đó liên tục đặt câu hỏi và tự xử lí rồi tự trả lời. Nó là vậy, luôn thắc mắc và phải tìm được lời giải đáp thích đáng. Tối đó Sarah khoe với ba mẹ về việc này và cả ba và mẹ nó đều mừng thay cho nó. Con gái họ vui là họ cũng vui. NGÀY HÔM SAU.
- Woa....nhìn mình chất quá, đồng phục của Royal.
Sarah đứng trước gương tự sướng một màn, đồng phục của trường có màu sữa, nam và nữ đều mặc vest chỉ có điều nữ thì là váy còn nam là quần. Sarah ngắm mình trong gương hoài mà không biết chán, nó vẫn còn nghĩ đây chỉ là một giấc mơ.
- Oái.....muộn mất.....
Trở về thực tại khi xem cái đồng hồ thì Sarah nhanh chóng sách cặp rồi phóng với cái vận tốc ánh sáng để đến trạm xe buýt. Ngày nào mà nó cũng tự sướng này không muộn học mới lạ. Yên vị trên chiếc xe buýt, Sarah lấy cái headphone mà nó được tặng vào sinh nhật năm ngoái ra và ngồi nghe nhạc, nhìn ra ngoài mà lòng nó rộn nên một niềm vui khôn tả. Vừa bước xuống xe đứng trước cổng học viện Royal lừng lẫy địa cầu kia thì Sarah như muốn hét lên sung sướng rằng mình được học ở đây, nó nhìn ngăm bao quát ngôi trường này rồi chầm chậm bước vào bên trong. "Woa...nó đẹp hơn cả trên ảnh. Mình được học ở đây sao vui quá." Sarah đang hét lên trong đầu như vậy, nó nhìn mọi người ai cũng bạn bè kề kề nói chuyện vui vẻ còn nó thì đi tìm phòng hiệu trưởng. Chật vật mãi nó mới tìm đến phòng hiệu trưởng, nó rủa thầm thằng cha nào thiết kế cái trường này sao mà ngoằn ngoèo khó tìm đường. Đứng trước cánh cửa bằng gỗ quý kia thì Sarah chỉnh lại cái caravat của mình cho ngay ngắn rồi nhẹ nhàng gõ cửa. Không thấy có tiếng trả lời thì Sarah hơi tức "sợ tốn nước bọt à?" nghĩ rồi nó mở cửa bước vào. Căn phòng rộng còn hơn phòng ngủ của nó, một bộ sofa đắt giá, một kệ sách, một tủ hồ sơ và cả một bàn làm việc.
- Dạ thưa em là....
- Cao Tuệ Linh, tôi đã nghe thông báo rồi, mời ngồi.
Ông thầy hiệu trưởng chặn họng của nó làm nó càng tức hơn. Ấn tượng đầu tiên của nó với ổng coi như không tốt đẹp gì. Nó làm theo lời ngồi xuống ghế sofa và ông ta cũng bước ra và ngồi đối diện với nó.
- Em sẽ học lớp 11S4.
- Vâng ạ.
Sarah dài cái mồm ra mà trả lời thì ông thầy hiệu trưởng nói tiếp.
- Em có cần tôi đưa đến lớp không?
- Xì....em tự đi được không cần thầy.
Nói rồi Sarah đứng dậy và bỏ đi, ra đến ngoài nó còn quay lại lẩm bẩm gì không biết nữa. Sarah bắt đầu chuyến 'hành trình' tìm lớp 11S4, nó chạy ngược xuôi vẫn không thấy, chán nó đã lấm tấm chút mồ hôi. "Biết thế nhờ ổng cho rồi. Nhưng tại ổng làm mình tức quá mà. Á cái trường quỷ quái này." Sarah hét lên trong đầu, bỗng nó ngước lên nhìn.
- A đây rồi.....
Sự vô tình dừng lại của Sarah đã giúp nó tìm được lớp 11S4, lúc này học sinh người ta đã vào lớp hết cả rồi, nó nhẹ nhàng đẩy cửa rồi bước vào thì ngay lập tức bao nhiêu ánh mắt nhìn về phía nó. Cô giáo đứng trên bục kia đang cầm cây thước nghiêm nghị nhìn Sarah thì nó khẽ mỉm cười.
- Em là học sinh lớp nào? Tìm ai sao?
Bà cô lạnh giọng hỏi, nó đứng nghiêm túc nhìn bà cô rồi mỉm cười.
- Dạ thầy hiệu trưởng nói em sẽ học lớp 11S4, tại đường đi lòng vòng quá nên em bị lạc chút xíu.
Sarah giải thích, bà cô nhìn nó một lượt từ đầu tới cuối rồi quay lên bảng viết bài nhưng vẫn lên tiếng nói với nó.
- Xuống bàn cuối dãy trong ngồi. Lần sau còn đến muộn tôi không đảm bảo em sẽ an toàn ngồi đó đâu.
Lời nói đầy sự đe dọa làm cho Sarah khẽ rùng mình, thầy cô trường này cũng ghê gớm đây, nó từ từ bước xuống chỗ ngồi của mình rồi mở sách vở ra học. Ngồi học cả buổi thì nó thấy toàn kiến thức nâng cao học khác hẳn với cái trường cũ trước đó nó học. Lớp 11S4 này chính là lớp kém nhất trong khối 11 này rồi. Nó tò mò không biết mấy cái lớp trên thì học kiểu gì đây nhỉ? Kết thúc buổi học Sarah nằm dài trên bàn và thở dài nó không nghĩ học ở đây lại như vậy.
- Chào bạn, mình là Xu.
- Chào, mình là Tuệ Linh, cứ gọi là Sarah.
Sarah mỉm cười toe toét bật dậy như lò xo khi có người bắt chuyện, nó hơi ngạc nhiên khi cô bạn ngồi trước mặt mình với mái tóc màu đen cùng đôi mắt đen láy to tròn đó rất đáng yêu. Sarah với Xu nói chuyện rất hợp, cả hai đứa cứ như quen nhau từ trước ấy.
- Vậy sao? Bạn cũng bị lạc à?
Sarah cười nhìn Xu thì cô bạn gật đầu hơi đỏ mặt. Xu nhìn nó hơi ngạc nhiên.
- Mình thấy bạn cũng trên xe buýt đó Sarah.
- Ừ, mình cũng đi xe buýt, mình được đưa cho giấy nhập học.
- Vậy sao?
Xu khẽ thắc mắc nhưng rồi cả hai đứa lại luyên thuyên đủ thứ trên trời xuống đất. Sarah nhận ra rằng Xu cũng ham ăn và ham chơi như nó. Vậy là nó có đồng minh rồi.
- Chiều nay đi công viên giải trí đi vui lắm đó Xu.
Nó cười toe toét, Xu thấy sự nhiệt tình của nó thì cũng gật đầu đồng tình. Nói gì chứ cô nàng đi công viên giải trí ở thành phố này bao nhiêu lần không thể đếm nổi. Một tình bạn đẹp đã bắt đầu cho câu chuyện sau này.
« Chương sau Chương tiếp » Bình luận Bạn còn lại 250 ký tựBình luận Bình luận facebook Copyright © 2012 SanTruyen.com - Đọc Truyện - All rights reserved. - Sitemap - Google plus SanTruyen.com - Website đọc truyện online được tổng hợp từ nhiều nguồn trên internet.
Được phát triển bởi đội ngủ Sàn Truyện Group và tất cả các thành viên.
Thanks to Authors.
- Em tỉnh rồi sao?
- Sao tôi lại ở đây vậy?
Sarah hỏi, nó chẳng hiểu gì cả thì Kyo tiến lại phía nó, cậu nhìn nó và mỉm cười ấm áp. Cậu xoa đầu nó.
- Em đã bị bọn vam quỷ tấn công nên......
- Vậy là vampire có thật sao?
Sarah hét ầm lên làm người ta muốn thủng màng nhĩ à, nó nhìn Kyo ngạc nhiên và sợ hãi rồi tránh xa cậu.
- Cậu cũng là Vampire sao? Vậy cậu cũng muốn hút máu tôi à? Cậu đừng làm vậy nhé, tôi là cô bé ngoan tốt, tôi chưa muốn chết sớm đâu à.
Sarah tuôn hết một tràng chẳng để Kyo mở miệng câu nào, cậu nhìn nó khẽ cười thành tiếng làm nó ớ người ra.
- Em đang lo lắng gì vậy, anh sẽ không hút máu em gái mình đâu mà sợ?
- Em gái? Tôi là con một mà, tôi đâu có anh chị em nào đâu?
Sarah nhìn Kyo thấy cậu hơi có vấn đề nhé. Vậy là Sarah một mực đòi về nhà cho bằng được và Kyo cũng phải chịu thua với nó. Trước khi rời đi thì Kyo có nói với nó.
- Đây là quà cho em.
- Quà á? Là gì vậy?
Sarah cầm tập giấy để trong túi hồ sơ cẩn thận mà Kyo đưa cho, nó không khỏi thắc mắc nhưng Kyo cũng chỉ mỉm cười rồi phóng xe đi mất. Sarah đi vào nhà nhưng ba mẹ nó đều bận công việc hết rồi nên nó lên phòng rồi xem có cái gì bên trong. Nó ngạc nhiên và suýt nữa té ghế.
- Giấy nhập học ở học viện Royal sao?
Sarah ngạc nhiên vô cùng, nó còn đang nghĩ kì này đi học có lẽ lại vô mấy trường cũ rích và thành tích thì tồi tệ. Nó mừng thầm trong lòng khi Kyo tốt với nó vậy, Royal là cả ước mơ của nó nhưng nó sợ ba mẹ sẽ vất vả về việc học phí nên nó mới không thi vào trường đó. Sarah ôm cái tập giấy đó và nằm trên giường.
- Oa....học bổng đó chứ ít đâu. Uả nhưng sao lại cho mình nhỉ? Cậu ấy?
Thắc mắc rồi Sarah ngồi bật dậy, nó cứ mơ hồ nghĩ không thôi và cái đầu bé nhỏ đó liên tục đặt câu hỏi và tự xử lí rồi tự trả lời. Nó là vậy, luôn thắc mắc và phải tìm được lời giải đáp thích đáng. Tối đó Sarah khoe với ba mẹ về việc này và cả ba và mẹ nó đều mừng thay cho nó. Con gái họ vui là họ cũng vui. NGÀY HÔM SAU.
- Woa....nhìn mình chất quá, đồng phục của Royal.
Sarah đứng trước gương tự sướng một màn, đồng phục của trường có màu sữa, nam và nữ đều mặc vest chỉ có điều nữ thì là váy còn nam là quần. Sarah ngắm mình trong gương hoài mà không biết chán, nó vẫn còn nghĩ đây chỉ là một giấc mơ.
- Oái.....muộn mất.....
Trở về thực tại khi xem cái đồng hồ thì Sarah nhanh chóng sách cặp rồi phóng với cái vận tốc ánh sáng để đến trạm xe buýt. Ngày nào mà nó cũng tự sướng này không muộn học mới lạ. Yên vị trên chiếc xe buýt, Sarah lấy cái headphone mà nó được tặng vào sinh nhật năm ngoái ra và ngồi nghe nhạc, nhìn ra ngoài mà lòng nó rộn nên một niềm vui khôn tả. Vừa bước xuống xe đứng trước cổng học viện Royal lừng lẫy địa cầu kia thì Sarah như muốn hét lên sung sướng rằng mình được học ở đây, nó nhìn ngăm bao quát ngôi trường này rồi chầm chậm bước vào bên trong. "Woa...nó đẹp hơn cả trên ảnh. Mình được học ở đây sao vui quá." Sarah đang hét lên trong đầu như vậy, nó nhìn mọi người ai cũng bạn bè kề kề nói chuyện vui vẻ còn nó thì đi tìm phòng hiệu trưởng. Chật vật mãi nó mới tìm đến phòng hiệu trưởng, nó rủa thầm thằng cha nào thiết kế cái trường này sao mà ngoằn ngoèo khó tìm đường. Đứng trước cánh cửa bằng gỗ quý kia thì Sarah chỉnh lại cái caravat của mình cho ngay ngắn rồi nhẹ nhàng gõ cửa. Không thấy có tiếng trả lời thì Sarah hơi tức "sợ tốn nước bọt à?" nghĩ rồi nó mở cửa bước vào. Căn phòng rộng còn hơn phòng ngủ của nó, một bộ sofa đắt giá, một kệ sách, một tủ hồ sơ và cả một bàn làm việc.
- Dạ thưa em là....
- Cao Tuệ Linh, tôi đã nghe thông báo rồi, mời ngồi.
Ông thầy hiệu trưởng chặn họng của nó làm nó càng tức hơn. Ấn tượng đầu tiên của nó với ổng coi như không tốt đẹp gì. Nó làm theo lời ngồi xuống ghế sofa và ông ta cũng bước ra và ngồi đối diện với nó.
- Em sẽ học lớp 11S4.
- Vâng ạ.
Sarah dài cái mồm ra mà trả lời thì ông thầy hiệu trưởng nói tiếp.
- Em có cần tôi đưa đến lớp không?
- Xì....em tự đi được không cần thầy.
Nói rồi Sarah đứng dậy và bỏ đi, ra đến ngoài nó còn quay lại lẩm bẩm gì không biết nữa. Sarah bắt đầu chuyến 'hành trình' tìm lớp 11S4, nó chạy ngược xuôi vẫn không thấy, chán nó đã lấm tấm chút mồ hôi. "Biết thế nhờ ổng cho rồi. Nhưng tại ổng làm mình tức quá mà. Á cái trường quỷ quái này." Sarah hét lên trong đầu, bỗng nó ngước lên nhìn.
- A đây rồi.....
Sự vô tình dừng lại của Sarah đã giúp nó tìm được lớp 11S4, lúc này học sinh người ta đã vào lớp hết cả rồi, nó nhẹ nhàng đẩy cửa rồi bước vào thì ngay lập tức bao nhiêu ánh mắt nhìn về phía nó. Cô giáo đứng trên bục kia đang cầm cây thước nghiêm nghị nhìn Sarah thì nó khẽ mỉm cười.
- Em là học sinh lớp nào? Tìm ai sao?
Bà cô lạnh giọng hỏi, nó đứng nghiêm túc nhìn bà cô rồi mỉm cười.
- Dạ thầy hiệu trưởng nói em sẽ học lớp 11S4, tại đường đi lòng vòng quá nên em bị lạc chút xíu.
Sarah giải thích, bà cô nhìn nó một lượt từ đầu tới cuối rồi quay lên bảng viết bài nhưng vẫn lên tiếng nói với nó.
- Xuống bàn cuối dãy trong ngồi. Lần sau còn đến muộn tôi không đảm bảo em sẽ an toàn ngồi đó đâu.
Lời nói đầy sự đe dọa làm cho Sarah khẽ rùng mình, thầy cô trường này cũng ghê gớm đây, nó từ từ bước xuống chỗ ngồi của mình rồi mở sách vở ra học. Ngồi học cả buổi thì nó thấy toàn kiến thức nâng cao học khác hẳn với cái trường cũ trước đó nó học. Lớp 11S4 này chính là lớp kém nhất trong khối 11 này rồi. Nó tò mò không biết mấy cái lớp trên thì học kiểu gì đây nhỉ? Kết thúc buổi học Sarah nằm dài trên bàn và thở dài nó không nghĩ học ở đây lại như vậy.
- Chào bạn, mình là Xu.
- Chào, mình là Tuệ Linh, cứ gọi là Sarah.
Sarah mỉm cười toe toét bật dậy như lò xo khi có người bắt chuyện, nó hơi ngạc nhiên khi cô bạn ngồi trước mặt mình với mái tóc màu đen cùng đôi mắt đen láy to tròn đó rất đáng yêu. Sarah với Xu nói chuyện rất hợp, cả hai đứa cứ như quen nhau từ trước ấy.
- Vậy sao? Bạn cũng bị lạc à?
Sarah cười nhìn Xu thì cô bạn gật đầu hơi đỏ mặt. Xu nhìn nó hơi ngạc nhiên.
- Mình thấy bạn cũng trên xe buýt đó Sarah.
- Ừ, mình cũng đi xe buýt, mình được đưa cho giấy nhập học.
- Vậy sao?
Xu khẽ thắc mắc nhưng rồi cả hai đứa lại luyên thuyên đủ thứ trên trời xuống đất. Sarah nhận ra rằng Xu cũng ham ăn và ham chơi như nó. Vậy là nó có đồng minh rồi.
- Chiều nay đi công viên giải trí đi vui lắm đó Xu.
Nó cười toe toét, Xu thấy sự nhiệt tình của nó thì cũng gật đầu đồng tình. Nói gì chứ cô nàng đi công viên giải trí ở thành phố này bao nhiêu lần không thể đếm nổi. Một tình bạn đẹp đã bắt đầu cho câu chuyện sau này.
« Chương sau Chương tiếp » Bình luận Bạn còn lại 250 ký tựBình luận Bình luận facebook Copyright © 2012 SanTruyen.com - Đọc Truyện - All rights reserved. - Sitemap - Google plus SanTruyen.com - Website đọc truyện online được tổng hợp từ nhiều nguồn trên internet.
Được phát triển bởi đội ngủ Sàn Truyện Group và tất cả các thành viên.
Thanks to Authors.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.