Nàng Xuất Thân Thấp Kém: Tại Sao Thái Tử Điện Hạ Lại Muốn Nghênh Thú Khỏi Đông Cung
Chương 25:
Vĩ Chước Vấn Thiên
18/04/2024
Bích Trà xông tới kéo tay nàng, “Đừng để ý đến hắn, chúng ta mau đi thôi.”
Vệ Chiêu chạy theo nàng hai bước rồi dừng lại, “Không được, hắn không biết bơi, nếu chúng ta không cứu hắn, hắn sẽ chết.”
Bích Trà buột miệng nói ra: “Ngươi không phải đã nói là hồ này rất sâu, sẽ không có người phát hiện.”
Lời này vừa nói xong, cả hai đều ngẩn ra.
Hồ sen cách đó không xa một mảnh yên tĩnh, gió đêm phất qua, những cánh hoa hồng đào yểu điệu đung đưa trong gió, phong cảnh hoàn toàn yên tĩnh an tường, phảng phất như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Vệ Chiêu nhìn hồ sen gió êm sóng lặng không biết chôn vùi trong đó biết bao nhiêu thi cốt, trong lòng cảm thấy lạnh lẽo.
Nàng nắm chặt lấy tay của Bích Trà, gằn từng chữ: “Nhưng hắn là một người sống.”
Bích Trà quát nàng: “Ở trong hoàng cung, mỗi ngày không biết có bao nhiêu người chết đi, ngươi có thể cứu được bao nhiêu người? Huống hồ là hắn khinh bạc ngươi trước, hắn đáng bị trừng phạt đúng người đúng tội.”
“Nhưng tội của hắn không đáng chết. Chúng ta đâu có quyền phán xét sinh tử của người khác?”
Vệ Chiêu thoát khỏi Bích Trà, bước đến hồ sen, nhìn hồ nước sâu thẳm, lấy hết dũng khí, cắn răng nhảy xuống.
Bích Trà không kịp kéo nàng lại, chỉ đành mở to mắt nhìn nàng nhảy xuống hồ.
Bích Trà không biết bơi, không dám đến gần hồ nước, chỉ có thể lo lắng.
“Cái kẻ ngốc này, ngươi cứu hắn, sẽ rước cho bản thân phiền phức ngập trời đấy.”
Nhưng Vệ Chiêu đã chìm xuống dưới mặt nước, không nghe được Bích Trà thản thở.
“Cái kẻ ngốc này, ngươi ngốc chết đi được.” Bích Trà tức đến mức giậm chân, quan sát bốn phía, nhưng lại không nhẫn tâm bỏ Vệ Chiêu ở lại, chỉ đành lo lắng đi đi lại lại.
Hồ sen trong đêm tối sâu thẳm không thấy đáy, phảng phất giống như một con thú lớn mở rộng miệng.
Sau khi Vệ Chiêu nhảy xuống hồ, chỉ một thoáng đã thấy người nam tử kia đang giãy giụa trong nước.
Hiển nhiên là hắn không biết bơi, nên càng giãy giụa càng chìm sâu xuống.
Vệ Chiêu giống như một con cá, bơi về phía hắn, cố gắng túm lấy hắn để kéo lên trên.
Vệ Chiêu chạy theo nàng hai bước rồi dừng lại, “Không được, hắn không biết bơi, nếu chúng ta không cứu hắn, hắn sẽ chết.”
Bích Trà buột miệng nói ra: “Ngươi không phải đã nói là hồ này rất sâu, sẽ không có người phát hiện.”
Lời này vừa nói xong, cả hai đều ngẩn ra.
Hồ sen cách đó không xa một mảnh yên tĩnh, gió đêm phất qua, những cánh hoa hồng đào yểu điệu đung đưa trong gió, phong cảnh hoàn toàn yên tĩnh an tường, phảng phất như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Vệ Chiêu nhìn hồ sen gió êm sóng lặng không biết chôn vùi trong đó biết bao nhiêu thi cốt, trong lòng cảm thấy lạnh lẽo.
Nàng nắm chặt lấy tay của Bích Trà, gằn từng chữ: “Nhưng hắn là một người sống.”
Bích Trà quát nàng: “Ở trong hoàng cung, mỗi ngày không biết có bao nhiêu người chết đi, ngươi có thể cứu được bao nhiêu người? Huống hồ là hắn khinh bạc ngươi trước, hắn đáng bị trừng phạt đúng người đúng tội.”
“Nhưng tội của hắn không đáng chết. Chúng ta đâu có quyền phán xét sinh tử của người khác?”
Vệ Chiêu thoát khỏi Bích Trà, bước đến hồ sen, nhìn hồ nước sâu thẳm, lấy hết dũng khí, cắn răng nhảy xuống.
Bích Trà không kịp kéo nàng lại, chỉ đành mở to mắt nhìn nàng nhảy xuống hồ.
Bích Trà không biết bơi, không dám đến gần hồ nước, chỉ có thể lo lắng.
“Cái kẻ ngốc này, ngươi cứu hắn, sẽ rước cho bản thân phiền phức ngập trời đấy.”
Nhưng Vệ Chiêu đã chìm xuống dưới mặt nước, không nghe được Bích Trà thản thở.
“Cái kẻ ngốc này, ngươi ngốc chết đi được.” Bích Trà tức đến mức giậm chân, quan sát bốn phía, nhưng lại không nhẫn tâm bỏ Vệ Chiêu ở lại, chỉ đành lo lắng đi đi lại lại.
Hồ sen trong đêm tối sâu thẳm không thấy đáy, phảng phất giống như một con thú lớn mở rộng miệng.
Sau khi Vệ Chiêu nhảy xuống hồ, chỉ một thoáng đã thấy người nam tử kia đang giãy giụa trong nước.
Hiển nhiên là hắn không biết bơi, nên càng giãy giụa càng chìm sâu xuống.
Vệ Chiêu giống như một con cá, bơi về phía hắn, cố gắng túm lấy hắn để kéo lên trên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.