Chương 16: Hãy kết hôn với tôi!
Hường
15/01/2021
Hạ Nhược Vũ không để ý tới anh, cô
đứng dậy bước xuống giường rồi bay thẳng
vào nhà vệ sinh.
Đột nhiên, cổ tay của cô bị giữ chặt, giây
tiếp theo, cô đã đâm đầu vào trong một
khuôn ngực ấm áp.
Hạ Nhược Vũ trợn mắt nhìn người đàn
ông đang ôm mình, uất ức tức giận nói: ‘Mạc
Du Hải, có phải anh…”
“Tôi không có bệnh, chúng ta nói
chuyện!”
Hạ Nhược Vũ bĩu môi, sau đó ổn định cơ
thể của mình lại, cô cố gắng giãy giụa nhưng
vẫn không thoát khỏi cái ôm của anh được,
cô nhướng mày nhìn về phía anh nói: “Anh
thích vừa ôm tôi vừa nói chuyện à?”
Mạc Du Hải lập tức nhíu mày, sau cùng
cũng chịu thả cô ra.
Hạ Nhược Vũ tìm một chỗ ngồi xuống,
khoanh hai tay trước ngực nhìn anh hỏi:
“Chuyện gì?”
“Kết hôn với tôi!” Anh thốt ra bốn chữ
ngắn gọn.
Hạ Nhược Vũ sợ tới mức lảo đảo trượt
khỏi chỗ mình vừa ngồi, sau khi lấy lại bình
tĩnh, cô híp mắt nhìn anh hỏi: “Hôm nay là
ngày cá tháng tư?”
“Không phải!” Khác với Hạ Nhược Vũ
đang mất bình tĩnh, Mạc Du Hải lại cực kỳ
bình tĩnh, anh nhìn cô với ánh mắt lạnh nhạt,
sau đó lại nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Kết hôn
với tôi, tôi sẽ giúp cô giải quyết nguy cơ của
Tập đoàn Hạ Kỳ.”
“Còn anh thì sao?” Hạ Nhược Vũ đã tỉnh
táo trở lại, cô nhìn chằm chằm vào anh, chắc
chắn là vì mục đích nào đó, cho nên anh mới
đột nhiên muốn kết hôn với cô.
Thích cô?
Cô không phải kẻ ngu, đương nhiên sẽ
không tin vào khả năng này.
Mạc Du Hải ung dung đi đến trước mặt
cô, ngồi xuống rồi nhìn cô nói: “Tôi cần một
người kết hôn với mình.”
Hả?
Hạ Nhược Vũ híp đôi mắt lại, hỏi: “Chỉ
đơn giản như vậy thôi sao?”
“Gia cảnh của cô trong sạch, mặt mũi dễ
nhìn, mặc dù tính tình khó ưa nhưng miễn
cưỡng thì cũng có thể chấp nhận được, quan
trọng chính là chúng ta đã ngủ với nhau, cô…
cũng không tệ lắm.”
Sắc mặt của anh vẫn lạnh tanh, trong
miệng lại thốt ra những câu vô cùng mờ ám.
Hạ Nhược Vũ nghe anh nói mà cạn lời,
sau khi cố gắng hết sức đè ý muốn đập vỡ
đâu anh ra xuống, cô cười giả lã nói: “Mặt
mũi dễ nhìn? Tính tình miễn cưỡng có thể
chấp nhận được?”
Mạc Du Hải gật đầu.
“Ha ha!” Đáp lại cho anh hai chữ ha ha
xong, Hạ Nhược Vũ đứng dậy bước tới gần
anh, cô hơi khom lưng xuống nắm lấy cằm
của anh, gẵn từng chữ nói: “Mạc Du Hải, anh
lấy tự tin ở đâu ra mà dám bắt bẻ tôi như vậy
hả?”
Mạc Du Hải không mở miệng mà chỉ
dùng đôi mắt đen nhánh sáng ngời nhìn cô.
Hạ Nhược Vũ ngắm nhìn khuôn mặt đẹp
trai chết người của anh một lần, cô muốn tìm
ra một chút tì vết gì đó nhưng thật đáng chết,
cô thật sự không tìm được khuyết điểm gì
trên khuôn mặt này cả.
Không nói móc anh được, cô lại nhìn anh
rồi lạnh lùng nói: “Anh cũng mạnh miệng thật
đấy, anh chỉ là một bác sĩ phụ khoa tép riu
mà thôi, có bản lĩnh gì có thể giúp Tập đoàn
Hạ Kỳ vượt qua giai đoạn khó khăn chứ? Anh
dựa vào đâu mà cảm thấy rằng tôi sẽ để mắt
tới anh vậy? Hả?”
Bị cô châm chọc, Mạc Du Hải vẫn rất
bình tĩnh, anh liếc cô một cái rồi thản nhiên
nói: “Cái nghề bác sĩ phụ khoa này của tôi
không thể giúp được Tập đoàn Hạ Kỳ, vậy cô
cảm thấy danh xưng thiếu tá của nhà họ Mạc
có thể giúp được Tập đoàn Hạ Kỳ, có tư cách
khiến cô để mắt tới hay không?”
Thiếu tá của nhà họ Mạc?
Hạ Nhược Vũ lục lọi trong trí nhớ của
mình một lượt, sau cùng cũng nhớ ra được
thật sự có một nhà họ Mạc vô cùng kín tiếng
ở Thành phố Cristophery, nhà họ Mạc là một
biểu tượng của Thành phố Cristophery, đây
là dòng dõi con nhà quan, nếu nhà họ Mạc
trong miệng của anh là nhà họ Mạc mà cô
biết, như vậy…
“Anh là cháu đích tôn của nhà họ Mạc?”
Nhà họ Mạc vẫn luôn kín tiếng, đồng thời
cũng rất thần bí, người bên ngoài đồn rằng
bây giờ nhà họ Mạc rất ít khi xuất hiện trong
giới chính trị.
Ông cụ đứng đầu nhà họ Mạc luôn sống
ẩn dật rất ít khi gặp người ngoài, tuy nhiên
vẫn có tin đồn rằng nhà họ Mạc có một đứa
cháu trai đích tốt, từ nhỏ lớn lên trong quân
đội, lập vô số chiến công, quân hàm cao cấp
ở cái tuổi còn rất nhỏ.
Thấy Hạ Nhược Vũ nhìn chằm chằm vào
anh, Mạc Du Hải cũng nhìn cô, ánh mắt của
anh vẫn lạnh nhạt như cũ, anh nói: “Cô
Nhược Vụ sẽ không chịu thiệt trong cuộc
giao dịch này đâu.”
Đương nhiên Hạ Nhược Vũ biết cô sẽ
không chịu thiệt trong cuộc giao dịch này,
nếu anh là cháu đích tôn của nhà họ Mạc thì
nguy cơ mà Tập đoàn Hạ Kỳ gặp phải trong
giai đoạn này hoàn toàn không là gì cả, một
khi công khai chuyện Tập đoàn Hạ Kỳ và nhà
họ Mạc kết tình sui gia với nhau, con đường
tương lai của Tập đoàn Hạ Kỳ sẽ vô cùng
thuận lợi.
Hạ Nhược Vũ lui về phía sau một bước
rồi nhìn về phía anh, cô giấu đi mọi biểu cảm
trên mặt, nhìn anh một cách nghiêm túc rồi
mở miệng nói: “Mục đích kết hôn của anh là
gì? Tại sao lại lựa chọn tôi?”
Thân phận của anh cao quý như vậy, nếu
muốn kết hôn thì chỉ cần tìm đại một người
nào đó là được, cần gì phải cố ý tìm tới cô
chứ?
Mạc Du Hải híp mắt đáp lại câu hỏi của
cô: “Cô không cần phải hỏi mục đích kết hôn
của tôi, còn vì sao lựa chọn cô à, lúc nãy tôi
đã nói rồi, nếu cô vân muốn nghe thì tôi có
thể lặp lại lần nữa cho cô nghe.”
Điều kiện của cô chỉ có thể miễn cưỡng
lọt vào mắt của anh?
Hạ Nhược Vũ rất muốn bật cười, cô nhìn
quanh căn phòng, sau đó cầm lấy túi xách,
mặt cũng không thèm rửa đã lập tức chạy
thẳng ra ngoài.
Thấy cô như thế, Mạc Du Hải cũng không
ngăn cản mà chỉ lạnh lùng nhìn theo hướng
cô rời đi.
Sau khi Hạ Nhược Vũ ra khỏi biệt thự thì
mới chậm chạp phát hiện chỗ này không bắt
được xe.
Trở về biệt thự nhờ Mạc Du Hải đưa cô về?
Bây giờ cô không có tâm trạng giao lưu với anh.
đứng dậy bước xuống giường rồi bay thẳng
vào nhà vệ sinh.
Đột nhiên, cổ tay của cô bị giữ chặt, giây
tiếp theo, cô đã đâm đầu vào trong một
khuôn ngực ấm áp.
Hạ Nhược Vũ trợn mắt nhìn người đàn
ông đang ôm mình, uất ức tức giận nói: ‘Mạc
Du Hải, có phải anh…”
“Tôi không có bệnh, chúng ta nói
chuyện!”
Hạ Nhược Vũ bĩu môi, sau đó ổn định cơ
thể của mình lại, cô cố gắng giãy giụa nhưng
vẫn không thoát khỏi cái ôm của anh được,
cô nhướng mày nhìn về phía anh nói: “Anh
thích vừa ôm tôi vừa nói chuyện à?”
Mạc Du Hải lập tức nhíu mày, sau cùng
cũng chịu thả cô ra.
Hạ Nhược Vũ tìm một chỗ ngồi xuống,
khoanh hai tay trước ngực nhìn anh hỏi:
“Chuyện gì?”
“Kết hôn với tôi!” Anh thốt ra bốn chữ
ngắn gọn.
Hạ Nhược Vũ sợ tới mức lảo đảo trượt
khỏi chỗ mình vừa ngồi, sau khi lấy lại bình
tĩnh, cô híp mắt nhìn anh hỏi: “Hôm nay là
ngày cá tháng tư?”
“Không phải!” Khác với Hạ Nhược Vũ
đang mất bình tĩnh, Mạc Du Hải lại cực kỳ
bình tĩnh, anh nhìn cô với ánh mắt lạnh nhạt,
sau đó lại nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Kết hôn
với tôi, tôi sẽ giúp cô giải quyết nguy cơ của
Tập đoàn Hạ Kỳ.”
“Còn anh thì sao?” Hạ Nhược Vũ đã tỉnh
táo trở lại, cô nhìn chằm chằm vào anh, chắc
chắn là vì mục đích nào đó, cho nên anh mới
đột nhiên muốn kết hôn với cô.
Thích cô?
Cô không phải kẻ ngu, đương nhiên sẽ
không tin vào khả năng này.
Mạc Du Hải ung dung đi đến trước mặt
cô, ngồi xuống rồi nhìn cô nói: “Tôi cần một
người kết hôn với mình.”
Hả?
Hạ Nhược Vũ híp đôi mắt lại, hỏi: “Chỉ
đơn giản như vậy thôi sao?”
“Gia cảnh của cô trong sạch, mặt mũi dễ
nhìn, mặc dù tính tình khó ưa nhưng miễn
cưỡng thì cũng có thể chấp nhận được, quan
trọng chính là chúng ta đã ngủ với nhau, cô…
cũng không tệ lắm.”
Sắc mặt của anh vẫn lạnh tanh, trong
miệng lại thốt ra những câu vô cùng mờ ám.
Hạ Nhược Vũ nghe anh nói mà cạn lời,
sau khi cố gắng hết sức đè ý muốn đập vỡ
đâu anh ra xuống, cô cười giả lã nói: “Mặt
mũi dễ nhìn? Tính tình miễn cưỡng có thể
chấp nhận được?”
Mạc Du Hải gật đầu.
“Ha ha!” Đáp lại cho anh hai chữ ha ha
xong, Hạ Nhược Vũ đứng dậy bước tới gần
anh, cô hơi khom lưng xuống nắm lấy cằm
của anh, gẵn từng chữ nói: “Mạc Du Hải, anh
lấy tự tin ở đâu ra mà dám bắt bẻ tôi như vậy
hả?”
Mạc Du Hải không mở miệng mà chỉ
dùng đôi mắt đen nhánh sáng ngời nhìn cô.
Hạ Nhược Vũ ngắm nhìn khuôn mặt đẹp
trai chết người của anh một lần, cô muốn tìm
ra một chút tì vết gì đó nhưng thật đáng chết,
cô thật sự không tìm được khuyết điểm gì
trên khuôn mặt này cả.
Không nói móc anh được, cô lại nhìn anh
rồi lạnh lùng nói: “Anh cũng mạnh miệng thật
đấy, anh chỉ là một bác sĩ phụ khoa tép riu
mà thôi, có bản lĩnh gì có thể giúp Tập đoàn
Hạ Kỳ vượt qua giai đoạn khó khăn chứ? Anh
dựa vào đâu mà cảm thấy rằng tôi sẽ để mắt
tới anh vậy? Hả?”
Bị cô châm chọc, Mạc Du Hải vẫn rất
bình tĩnh, anh liếc cô một cái rồi thản nhiên
nói: “Cái nghề bác sĩ phụ khoa này của tôi
không thể giúp được Tập đoàn Hạ Kỳ, vậy cô
cảm thấy danh xưng thiếu tá của nhà họ Mạc
có thể giúp được Tập đoàn Hạ Kỳ, có tư cách
khiến cô để mắt tới hay không?”
Thiếu tá của nhà họ Mạc?
Hạ Nhược Vũ lục lọi trong trí nhớ của
mình một lượt, sau cùng cũng nhớ ra được
thật sự có một nhà họ Mạc vô cùng kín tiếng
ở Thành phố Cristophery, nhà họ Mạc là một
biểu tượng của Thành phố Cristophery, đây
là dòng dõi con nhà quan, nếu nhà họ Mạc
trong miệng của anh là nhà họ Mạc mà cô
biết, như vậy…
“Anh là cháu đích tôn của nhà họ Mạc?”
Nhà họ Mạc vẫn luôn kín tiếng, đồng thời
cũng rất thần bí, người bên ngoài đồn rằng
bây giờ nhà họ Mạc rất ít khi xuất hiện trong
giới chính trị.
Ông cụ đứng đầu nhà họ Mạc luôn sống
ẩn dật rất ít khi gặp người ngoài, tuy nhiên
vẫn có tin đồn rằng nhà họ Mạc có một đứa
cháu trai đích tốt, từ nhỏ lớn lên trong quân
đội, lập vô số chiến công, quân hàm cao cấp
ở cái tuổi còn rất nhỏ.
Thấy Hạ Nhược Vũ nhìn chằm chằm vào
anh, Mạc Du Hải cũng nhìn cô, ánh mắt của
anh vẫn lạnh nhạt như cũ, anh nói: “Cô
Nhược Vụ sẽ không chịu thiệt trong cuộc
giao dịch này đâu.”
Đương nhiên Hạ Nhược Vũ biết cô sẽ
không chịu thiệt trong cuộc giao dịch này,
nếu anh là cháu đích tôn của nhà họ Mạc thì
nguy cơ mà Tập đoàn Hạ Kỳ gặp phải trong
giai đoạn này hoàn toàn không là gì cả, một
khi công khai chuyện Tập đoàn Hạ Kỳ và nhà
họ Mạc kết tình sui gia với nhau, con đường
tương lai của Tập đoàn Hạ Kỳ sẽ vô cùng
thuận lợi.
Hạ Nhược Vũ lui về phía sau một bước
rồi nhìn về phía anh, cô giấu đi mọi biểu cảm
trên mặt, nhìn anh một cách nghiêm túc rồi
mở miệng nói: “Mục đích kết hôn của anh là
gì? Tại sao lại lựa chọn tôi?”
Thân phận của anh cao quý như vậy, nếu
muốn kết hôn thì chỉ cần tìm đại một người
nào đó là được, cần gì phải cố ý tìm tới cô
chứ?
Mạc Du Hải híp mắt đáp lại câu hỏi của
cô: “Cô không cần phải hỏi mục đích kết hôn
của tôi, còn vì sao lựa chọn cô à, lúc nãy tôi
đã nói rồi, nếu cô vân muốn nghe thì tôi có
thể lặp lại lần nữa cho cô nghe.”
Điều kiện của cô chỉ có thể miễn cưỡng
lọt vào mắt của anh?
Hạ Nhược Vũ rất muốn bật cười, cô nhìn
quanh căn phòng, sau đó cầm lấy túi xách,
mặt cũng không thèm rửa đã lập tức chạy
thẳng ra ngoài.
Thấy cô như thế, Mạc Du Hải cũng không
ngăn cản mà chỉ lạnh lùng nhìn theo hướng
cô rời đi.
Sau khi Hạ Nhược Vũ ra khỏi biệt thự thì
mới chậm chạp phát hiện chỗ này không bắt
được xe.
Trở về biệt thự nhờ Mạc Du Hải đưa cô về?
Bây giờ cô không có tâm trạng giao lưu với anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.