Chương 490: Một lời đã định
Hường
18/02/2021
“Nghe có hay không?” Hạ Nhược Vũ nhẹ nhàng khoác một tay lên người
phụ nữ kia, miệng kề gần sát vào tai đối phương thì thầm nói, trong đôi
mắt ánh lên sự lạnh lùng.
Trên người cô ta bỗng nhiên rơi xuống một thứ đồ gì đó, nhân viên lễ tân trong lòng bắt đầu run rẩy lên một chút, hoảng sợ giật mình quay đầu lại, nhưng miệng thì lại bị người đằng sau bịt lại, không thể phát ra tiếng.
“Cô nghe thấy được gì? Nói thật, bây giờ tôi tạm thời có thể tha cho cô một cái mạng” Ngón tay Hạ Nhược Vũ nhẹ nhàng vuốt nhẹ lên mặt cô nhân viên tiếp tân, mặc dù nở nụ cười nhưng vẫn rất lạnh lùng.
Cải nụ cười đầy sát khí ấy của cô từ trước đến nay luôn là sở trường của Mạc Du Hải, không ngờ rằng tới hôm nay Hạ Nhược Vũ mới nhận ra quả nhiên là gần mực thì đen.
“Người ở bên trong nói là muốn mua lại tập đoàn Hạ, sau đó Tổng giám đốc Viễn không đồng ý….” nhân viên lễ tân căng thẳng nhìn Hạ Nhược Vũ một cái, hai mắt run lên lộ rõ vẻ sợ hãi, ngay cả giọng nói cũng đều đang run rẩy.
Hạ Nhược Vũ thản nhiên gật gầu một cái, sau đó nhìn đám người trước mặt nói: “Tôi nói là khi tôi đi vào phát hiện ra phía trước quầy lễ tân không có ai, hóa ra là cô ở đây.”
“Tôi..” Nhân viên lễ tân nhìn dáng vẻ của Hạ Nhược Vũ mới đột nhiên chợt nhận ra, trong lòng sợ hãi muốn hộc máu, ngoài miệng thì lại ấp úng không giải thích được bất cứ thứ gì, chỉ có thể sợ sệt nhìn chằm chằm vào Hạ Nhược Vũ.
Hạ Nhược Vũ ưỡn ngực đứng thẳng lên, tiến thẳng về phía trước một bước, ánh mắt đã chú ý vào cửa văn phòng, sắc mặt nghiêm trọng hơn rất nhiều: “Cô đến phòng tài vụ để giải quyết tiền lương rồi có thể đi.”
Nghe thấy giọng điệu không chút ấp úng nào hơn nữa còn cực kỳ nghiêm trọng của Hạ Như Vũ, nhân viên lễ tân chỉ có thể trơ mắt, há mồm nhìn Hạ Nhược Vũ đi vào trong văn phòng, trong lòng cô ta rất hận Hạ Nhược Vũ.
“Ồ, con nghe nói có người muốn mua lại tập đoàn Hạ hả ba?” Hạ Nhược Vũ cố ý đóng cửa thật mạnh cho âm thanh lớn lên, nói xong cô thấy được bóng lưng của Hạ Minh Viên, thì ra đang ngồi tiếp khách ở ghế.
Đôi mắt xinh đẹp liếc nhìn qua, Hạ Nhược Vũ liền thấy dáng người đang ngồi ngay ngắn trên chiếc ghế Tổng giám đốc, không thể ngờ rằng đó chính là Mạc Du Hải, khuôn mặt cô trở nên cứng ngắc, thực ra khi mà nghe thấy tin lúc nãy, người mà cô nghĩ tới đầu tiên chính là Mạc Du Hải, chỉ là ngờ đến rằng điều cô suy nghĩ là đúng là như vậy.
“Vũ Vũ? Khi Hạ Nhược Vũ nghe thấy giọng nói ấy, Hạ Minh Viễn cả người đều run lên, đứng dậy liền đi tới trước mặt của con gái: “Con có sao không? Những vết thương này là sao?”
Nhìn thấy được ánh mắt quan tâm con gái của ba, Hạ Nhược Vũ lại không thể giống như trước đây, bị bắt nạt, hay bị bất cứ điều gì đều sẽ nói cho ba cô biết, giờ chỉ có thể gượng gạo, chớp mắt nói: “Con lái xe không cẩn thận thì bị ngã.”
“Tại sao mà chiều tối hôm qua con lại tắt điện thoại ? Dựa vào trực giác, Hạ Minh Viên đột nhiên ý thức được rằng cuộc điện thoại đến hôm qua của bọn bắt cóc khả năng cũng không phải là thật, chẳng qua là ông biết rằng đã có chút sơ hở thôi. Hạ Nhược Vũ nghiêng đầu sang một bên, ngước lên nhìn ba nói: “Hôm qua điện thoại của con bị hết pin, đến tận tới đêm con mới nhận ra, sau đó mới cảm sạc vào lại.”
Nói đến đây, Hạ Nhược Vũ cũng là hiếu kì, thắc mắc nhở ra từ sau khi Tường Vi nhìn vào điện thoại di động của cô một chút, điện thoại di động của cô liền tắt máy, mà lúc đó cô cũng không có để ý quá đến điện thoại, nhưng buổi sáng tỉnh lại, phát hiện điện thoại đã tự động mở máy, mà lượng pin lại nhiều hơn hôm qua,
Mạc Du Hải ngồi ở ghế của Tổng giám đốc lặng lẽ nghe cuộc trò chuyện giữa hai cha con nhà họ Hạ, không có ý định muốn chen ngang vào câu chuyện của hai người, chỉ là nhìn thấy ánh mắt ấy của Hạ Nhược Vũ, vẻ mặt điển trai liền có chút biến sắc.
“Cậu Hải à, đối với một công ty nhỏ như chúng tôi mà anh cũng có hứng thủ sao, thật là đúng là không dễ dàng gì.”
Hạ Nhược Vũ khẽ nghiến răng nghiến lợi một chút, Mạc Du Hải thực sự là đã lừa dối người ta quá nhiều rồi, sở dĩ lúc đầu Hạ Nhược Vũ ký vào giấy đăng ký kết hôn chỉ là muốn giúp tập đoàn Hạ vượt qua cơn nguy kịch lúc ấy, bây giờ thì lại ngược lại, người đàn ông ở trước mặt cô giờ lại muốn nuốt chửng tập đoàn của nhà cô.
Nghe được những câu nói khó nghe ấy của người phụ nữ nhỏ bé, Mạc Du Hải ngược lại không hề tỏ ra cảm thấy khó chịu hay tức giận một chút nào, chỉ đáp lại có một câu vô cùng nhạt nhòa: “Nếu cứ tiếp tục hoạt động kinh doanh như vậy, công ty này không sớm thì muộn cũng sẽ bị đóng cửa, đó chỉ vấn đề về thời gian mà thôi.”
Đối với tình hình hiện tại của tập đoàn Hạ, Hạ Nhược Vũ với tư cách làm quản lý của tập đoàn, cô đương nhiên hiểu rõ hơn bất kì ai, nhưng chỉ cần cố gắng gượng qua thời khắc gian nan nhất này, công ty chắc sẽ có một đường đi thẳng tắp thuận lợi, điều này nhất định sẽ trở thành hiện thực.
“Ba à, con muốn nói chuyện riêng tư với anh ấy một lát, ba tin tưởng con, được không?” Có ba của Hạ Nhược Vũ ở bên cạnh, cô cảm thấy có vài lời không thể nói ra một cách tự nhiên được, chỉ có thể bảo ba đi ra ngoài một chút.
Sau khi suy nghĩ một chút, Hạ Minh Viễn gật đầu: “Đi vào phòng họp đi, ở đó sẽ không bị gián đoạn, không có người quấy rầy” Hạ Minh Viên ở bên ngoài đương nhiên là nghe được hết cuộc nói chuyện vừa rồi, vì để tránh cho chuyện này tái diễn, ông quyết định đề nghị bảo hai người vào trong phòng họp nói chuyện.
Cửa phòng họp đóng lại, Hạ Nhược Vũ thở phào nhẹ nhõm, cô thật sự không ngờ mình có thể gặp được Mạc Dụ Hải ở đây, có thể nói chuyện với anh đây, hơn nữa anh còn muốn mua lại tập đoàn của nhà mình, quả thực không thể dám nghĩ đến.
“Mạc Du Hải, tại sao anh lại muốn cướp tập đoàn của nhà tôi, tập đoàn của nhà anh quy mô chưa đủ lớn để anh điều hành hay sao? Hạ Nhược Vũ quay đầu lại liền đã nhìn thấy người đàn ông ấy ngồi ngay ngắn trên ghế trong phòng họp, trong lòng càng cảm thấy căm phẫn, oán hận.
Sau khi đọc hết thông tin trong tập tài liệu mà Hạ Minh Viên để trên bàn, sắc mặt Mạc Du Hải không chút thay đổi, sau khi từ từ, nhẹ nhàng lật hết từng trang, lúc này mới đem tập tài liệu ấy đến trước mặt Hạ Nhược Vũ, dùng ánh mắt ra hiệu điều gì đó.
Sau khi xem hết tình hình lỗ lãi thực thể của tập đoàn, Hạ Nhược Vũ lúc này hít thở không dễ dàng là mấy, gần đây mắt xích quan trọng nhất chính là vông liếng đang thiếu hụt, nhưng là không ngờ tới rằng mọi chuyện lại có thể thậm tệ đến như vậy, chẳng trách ba của Hạ Nhược Vũ liên tục yêu cầu cô quay trở lại công ty để làm việc.
“Đây chính là tình hình của tập đoàn này đó, nó không còn gì để có thể tiếp tục vận hành.” Mạc Du Hải liếc nhìn khuôn mặt tái nhợt đi của người phụ nữ nhỏ, Mạc Du Hải vẫn thẳng thắn nói ra suy nghĩ của mình bằng giọng nói nghe có vẻ xa cách hơn bình thường.
Sau khi hít một hơi thật sâu, Hạ Nhược Vũ ngẩng mặt lên nhìn về phía Mạc Du Hải: “Anh cho tôi một tuần, một tuần có được không? Nếu như hết thời gian mà công ty vẫn không có xu hướng gì đi lên, chúng ta một lần nữa sẽ thảo luận về việc mua lại tập đoàn, được không?”
Thời gian một tuần chắc chắn sẽ phát sinh ra rất nhiều chuyện, ánh mắt của Mạc Du Hải trở nên sâu hơn một chút, mua lại tập đoàn Hạ là điều bắt buộc phải làm, nhưng nếu chậm trong một tuần anh có lẽ vẫn chấp nhận được.
Mạc Du Hải khẽ gật đầu nhìn Hạ Nhược Vũ khẽ nở nụ cười nói: “Một tuần. cũng được, nhưng trong thời gian này, cô nhất định phải trở về nhà, nếu không thì không phải thương lượng gì nữa hết”
“Được, một lời đã định” Sau khi hai người thương lượng, bàn bạc xong, Hạ Nhược Vũ liền để cho nhân viên tiễn Mạc Du Hải ra ngoài còn có tranh thủ thời gian đến phòng của ba, gõ gõ vào cửa phòng Tổng giám đốc, rồi liền đi vào.
“Ba, Mạc Du Hải cho chúng ta thời gian một tuần…..
Sau khi hai cha con bàn bạc xong chuyện công việc, Hạ Minh Viên nhìn vết thương trên người của Hạ Nhược Vũ, trong lòng tràn đầy đau lòng, ánh mắt nặng trĩu xuống: “Vũ Vũ, gần đây con đã quá vất vả rồi, con đã phải trải qua quá nhiều chuyện, ba sẽ bù đắp thật tốt cho con.”
Sau đó Hạ Nhược Vũ cười một cái thật rạng rỡ, cô liền chạy tới trước mặt ba, làm nũng: “Nếu ba mà còn nặng lời với con nữa, con sẽ đi ra khỏi nhà luôn ấy, con sẽ không quay lại nữa đâu”
“Được, Được rồi, từ nay về sau ba sẽ chú ý thái độ của mình” với đứa con gái ở bên cạnh mình lúc này, Hạ Minh Viên ngày thường nghiêm túc là thế cũng đành phải nhẹ nhàng yêu chiều dỗ dành Hạ Nhược Vũ.
“Này, chuyện kết hôn của hai con cũng nên mau chóng bàn bạc và cân nhắc đi. Cha và mẹ đang muốn có cháu để bồng để bế càng sớm càng tốt đây”
Trên người cô ta bỗng nhiên rơi xuống một thứ đồ gì đó, nhân viên lễ tân trong lòng bắt đầu run rẩy lên một chút, hoảng sợ giật mình quay đầu lại, nhưng miệng thì lại bị người đằng sau bịt lại, không thể phát ra tiếng.
“Cô nghe thấy được gì? Nói thật, bây giờ tôi tạm thời có thể tha cho cô một cái mạng” Ngón tay Hạ Nhược Vũ nhẹ nhàng vuốt nhẹ lên mặt cô nhân viên tiếp tân, mặc dù nở nụ cười nhưng vẫn rất lạnh lùng.
Cải nụ cười đầy sát khí ấy của cô từ trước đến nay luôn là sở trường của Mạc Du Hải, không ngờ rằng tới hôm nay Hạ Nhược Vũ mới nhận ra quả nhiên là gần mực thì đen.
“Người ở bên trong nói là muốn mua lại tập đoàn Hạ, sau đó Tổng giám đốc Viễn không đồng ý….” nhân viên lễ tân căng thẳng nhìn Hạ Nhược Vũ một cái, hai mắt run lên lộ rõ vẻ sợ hãi, ngay cả giọng nói cũng đều đang run rẩy.
Hạ Nhược Vũ thản nhiên gật gầu một cái, sau đó nhìn đám người trước mặt nói: “Tôi nói là khi tôi đi vào phát hiện ra phía trước quầy lễ tân không có ai, hóa ra là cô ở đây.”
“Tôi..” Nhân viên lễ tân nhìn dáng vẻ của Hạ Nhược Vũ mới đột nhiên chợt nhận ra, trong lòng sợ hãi muốn hộc máu, ngoài miệng thì lại ấp úng không giải thích được bất cứ thứ gì, chỉ có thể sợ sệt nhìn chằm chằm vào Hạ Nhược Vũ.
Hạ Nhược Vũ ưỡn ngực đứng thẳng lên, tiến thẳng về phía trước một bước, ánh mắt đã chú ý vào cửa văn phòng, sắc mặt nghiêm trọng hơn rất nhiều: “Cô đến phòng tài vụ để giải quyết tiền lương rồi có thể đi.”
Nghe thấy giọng điệu không chút ấp úng nào hơn nữa còn cực kỳ nghiêm trọng của Hạ Như Vũ, nhân viên lễ tân chỉ có thể trơ mắt, há mồm nhìn Hạ Nhược Vũ đi vào trong văn phòng, trong lòng cô ta rất hận Hạ Nhược Vũ.
“Ồ, con nghe nói có người muốn mua lại tập đoàn Hạ hả ba?” Hạ Nhược Vũ cố ý đóng cửa thật mạnh cho âm thanh lớn lên, nói xong cô thấy được bóng lưng của Hạ Minh Viên, thì ra đang ngồi tiếp khách ở ghế.
Đôi mắt xinh đẹp liếc nhìn qua, Hạ Nhược Vũ liền thấy dáng người đang ngồi ngay ngắn trên chiếc ghế Tổng giám đốc, không thể ngờ rằng đó chính là Mạc Du Hải, khuôn mặt cô trở nên cứng ngắc, thực ra khi mà nghe thấy tin lúc nãy, người mà cô nghĩ tới đầu tiên chính là Mạc Du Hải, chỉ là ngờ đến rằng điều cô suy nghĩ là đúng là như vậy.
“Vũ Vũ? Khi Hạ Nhược Vũ nghe thấy giọng nói ấy, Hạ Minh Viễn cả người đều run lên, đứng dậy liền đi tới trước mặt của con gái: “Con có sao không? Những vết thương này là sao?”
Nhìn thấy được ánh mắt quan tâm con gái của ba, Hạ Nhược Vũ lại không thể giống như trước đây, bị bắt nạt, hay bị bất cứ điều gì đều sẽ nói cho ba cô biết, giờ chỉ có thể gượng gạo, chớp mắt nói: “Con lái xe không cẩn thận thì bị ngã.”
“Tại sao mà chiều tối hôm qua con lại tắt điện thoại ? Dựa vào trực giác, Hạ Minh Viên đột nhiên ý thức được rằng cuộc điện thoại đến hôm qua của bọn bắt cóc khả năng cũng không phải là thật, chẳng qua là ông biết rằng đã có chút sơ hở thôi. Hạ Nhược Vũ nghiêng đầu sang một bên, ngước lên nhìn ba nói: “Hôm qua điện thoại của con bị hết pin, đến tận tới đêm con mới nhận ra, sau đó mới cảm sạc vào lại.”
Nói đến đây, Hạ Nhược Vũ cũng là hiếu kì, thắc mắc nhở ra từ sau khi Tường Vi nhìn vào điện thoại di động của cô một chút, điện thoại di động của cô liền tắt máy, mà lúc đó cô cũng không có để ý quá đến điện thoại, nhưng buổi sáng tỉnh lại, phát hiện điện thoại đã tự động mở máy, mà lượng pin lại nhiều hơn hôm qua,
Mạc Du Hải ngồi ở ghế của Tổng giám đốc lặng lẽ nghe cuộc trò chuyện giữa hai cha con nhà họ Hạ, không có ý định muốn chen ngang vào câu chuyện của hai người, chỉ là nhìn thấy ánh mắt ấy của Hạ Nhược Vũ, vẻ mặt điển trai liền có chút biến sắc.
“Cậu Hải à, đối với một công ty nhỏ như chúng tôi mà anh cũng có hứng thủ sao, thật là đúng là không dễ dàng gì.”
Hạ Nhược Vũ khẽ nghiến răng nghiến lợi một chút, Mạc Du Hải thực sự là đã lừa dối người ta quá nhiều rồi, sở dĩ lúc đầu Hạ Nhược Vũ ký vào giấy đăng ký kết hôn chỉ là muốn giúp tập đoàn Hạ vượt qua cơn nguy kịch lúc ấy, bây giờ thì lại ngược lại, người đàn ông ở trước mặt cô giờ lại muốn nuốt chửng tập đoàn của nhà cô.
Nghe được những câu nói khó nghe ấy của người phụ nữ nhỏ bé, Mạc Du Hải ngược lại không hề tỏ ra cảm thấy khó chịu hay tức giận một chút nào, chỉ đáp lại có một câu vô cùng nhạt nhòa: “Nếu cứ tiếp tục hoạt động kinh doanh như vậy, công ty này không sớm thì muộn cũng sẽ bị đóng cửa, đó chỉ vấn đề về thời gian mà thôi.”
Đối với tình hình hiện tại của tập đoàn Hạ, Hạ Nhược Vũ với tư cách làm quản lý của tập đoàn, cô đương nhiên hiểu rõ hơn bất kì ai, nhưng chỉ cần cố gắng gượng qua thời khắc gian nan nhất này, công ty chắc sẽ có một đường đi thẳng tắp thuận lợi, điều này nhất định sẽ trở thành hiện thực.
“Ba à, con muốn nói chuyện riêng tư với anh ấy một lát, ba tin tưởng con, được không?” Có ba của Hạ Nhược Vũ ở bên cạnh, cô cảm thấy có vài lời không thể nói ra một cách tự nhiên được, chỉ có thể bảo ba đi ra ngoài một chút.
Sau khi suy nghĩ một chút, Hạ Minh Viễn gật đầu: “Đi vào phòng họp đi, ở đó sẽ không bị gián đoạn, không có người quấy rầy” Hạ Minh Viên ở bên ngoài đương nhiên là nghe được hết cuộc nói chuyện vừa rồi, vì để tránh cho chuyện này tái diễn, ông quyết định đề nghị bảo hai người vào trong phòng họp nói chuyện.
Cửa phòng họp đóng lại, Hạ Nhược Vũ thở phào nhẹ nhõm, cô thật sự không ngờ mình có thể gặp được Mạc Dụ Hải ở đây, có thể nói chuyện với anh đây, hơn nữa anh còn muốn mua lại tập đoàn của nhà mình, quả thực không thể dám nghĩ đến.
“Mạc Du Hải, tại sao anh lại muốn cướp tập đoàn của nhà tôi, tập đoàn của nhà anh quy mô chưa đủ lớn để anh điều hành hay sao? Hạ Nhược Vũ quay đầu lại liền đã nhìn thấy người đàn ông ấy ngồi ngay ngắn trên ghế trong phòng họp, trong lòng càng cảm thấy căm phẫn, oán hận.
Sau khi đọc hết thông tin trong tập tài liệu mà Hạ Minh Viên để trên bàn, sắc mặt Mạc Du Hải không chút thay đổi, sau khi từ từ, nhẹ nhàng lật hết từng trang, lúc này mới đem tập tài liệu ấy đến trước mặt Hạ Nhược Vũ, dùng ánh mắt ra hiệu điều gì đó.
Sau khi xem hết tình hình lỗ lãi thực thể của tập đoàn, Hạ Nhược Vũ lúc này hít thở không dễ dàng là mấy, gần đây mắt xích quan trọng nhất chính là vông liếng đang thiếu hụt, nhưng là không ngờ tới rằng mọi chuyện lại có thể thậm tệ đến như vậy, chẳng trách ba của Hạ Nhược Vũ liên tục yêu cầu cô quay trở lại công ty để làm việc.
“Đây chính là tình hình của tập đoàn này đó, nó không còn gì để có thể tiếp tục vận hành.” Mạc Du Hải liếc nhìn khuôn mặt tái nhợt đi của người phụ nữ nhỏ, Mạc Du Hải vẫn thẳng thắn nói ra suy nghĩ của mình bằng giọng nói nghe có vẻ xa cách hơn bình thường.
Sau khi hít một hơi thật sâu, Hạ Nhược Vũ ngẩng mặt lên nhìn về phía Mạc Du Hải: “Anh cho tôi một tuần, một tuần có được không? Nếu như hết thời gian mà công ty vẫn không có xu hướng gì đi lên, chúng ta một lần nữa sẽ thảo luận về việc mua lại tập đoàn, được không?”
Thời gian một tuần chắc chắn sẽ phát sinh ra rất nhiều chuyện, ánh mắt của Mạc Du Hải trở nên sâu hơn một chút, mua lại tập đoàn Hạ là điều bắt buộc phải làm, nhưng nếu chậm trong một tuần anh có lẽ vẫn chấp nhận được.
Mạc Du Hải khẽ gật đầu nhìn Hạ Nhược Vũ khẽ nở nụ cười nói: “Một tuần. cũng được, nhưng trong thời gian này, cô nhất định phải trở về nhà, nếu không thì không phải thương lượng gì nữa hết”
“Được, một lời đã định” Sau khi hai người thương lượng, bàn bạc xong, Hạ Nhược Vũ liền để cho nhân viên tiễn Mạc Du Hải ra ngoài còn có tranh thủ thời gian đến phòng của ba, gõ gõ vào cửa phòng Tổng giám đốc, rồi liền đi vào.
“Ba, Mạc Du Hải cho chúng ta thời gian một tuần…..
Sau khi hai cha con bàn bạc xong chuyện công việc, Hạ Minh Viên nhìn vết thương trên người của Hạ Nhược Vũ, trong lòng tràn đầy đau lòng, ánh mắt nặng trĩu xuống: “Vũ Vũ, gần đây con đã quá vất vả rồi, con đã phải trải qua quá nhiều chuyện, ba sẽ bù đắp thật tốt cho con.”
Sau đó Hạ Nhược Vũ cười một cái thật rạng rỡ, cô liền chạy tới trước mặt ba, làm nũng: “Nếu ba mà còn nặng lời với con nữa, con sẽ đi ra khỏi nhà luôn ấy, con sẽ không quay lại nữa đâu”
“Được, Được rồi, từ nay về sau ba sẽ chú ý thái độ của mình” với đứa con gái ở bên cạnh mình lúc này, Hạ Minh Viên ngày thường nghiêm túc là thế cũng đành phải nhẹ nhàng yêu chiều dỗ dành Hạ Nhược Vũ.
“Này, chuyện kết hôn của hai con cũng nên mau chóng bàn bạc và cân nhắc đi. Cha và mẹ đang muốn có cháu để bồng để bế càng sớm càng tốt đây”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.