Này!!! Cô Ây Là Vk Tôi

Chương 39

Nhox_Ngổ_Ngáo

08/11/2014

- ưm - hai hàng lông mày của Jenny hơi nhíu lại,ng cô khẽ động đậy

- Jenny....Jenny - Mark giật mình,khẽ lay cô

- ưm....đau quá....- Jenny càng ngày càng rúc vào lòng Mark,tay phải nắm chặt lấy tay của Mark ( Mark đang ôm Jenny vào lòng nha m.n),mồ hôi lạnh ướt đẫm trán nhưng đôi mắt của cô vẫn nhắm chặt,nét mặt thể hiện rõ sự đau đớn mà cô đang phải chịu

" Đau sao ? Cô ta bị gì vậy nhỉ?" Mark thầm nghĩ. Anh nhìn cô nữa ko muốn quan tâm, nửa lại lo lắng cho cô

- này....này..... Jenny....mau tỉnh dậy đi - anh vỗ nhẹ vào mặt cô

" giọng ns này... " cô nhận ra giọng ns quen thuộc của Mark " mình phải tỉnh dậy thôi. Mình còn nhiệm vụ chưa hoàn thành mà " cô cố gắng chống lại cơn đau đang hành hạ mình. 2 mắt của cô hễ mở ra lại bị cụp xuống do cơn đau

" 1...2...3" cô zồn hết sức lực và ý chí của mình để mở mắt

lờ đờ

chớp chớp

Cuối cùng ý chí kiên cường của cô đã khuất phục đc cơn đau. Cô đưa ánh mắt lờ đờ,mệt mỏi nhìn mọi vật xung quanh,mọi vật xung quanh vẫn còn mờ ảo

"ấm quá" Jenny cảm nhận đc 1 thứ hơi ấm đang truyền vào cơ thể mình,nó mang lại cho cô 1 cảm giác rất an toàn

- cô tỉnh rồi à - Mark cố lấy giọng lạnh lùng để hỏi cô

Nhờ lời ns của Mark,Jenny tỉnh táo trở lại. Cô nhận thấy mình đang nằn trong vòng tay của Mark. Vội vàng như sợ gì đó,cô vội lấy tay đẩy Mark ra nhưng sức khỏe của cô vẫn chưa hồi phục nên cô suýt ngã ra sau,may có Mark nhanh tay đỡ lấy

- cô bị sao vậy hả ? - Mark đỡ người cô,giọng điệu tức giận

- tôi... - Jenny nhìn vô tình mắt của Mark. Ánh mắt vừa lạnh vừa tức giận. Ko dám nhìn lâu vào đôi mắt đó,cô vội quay mặt sang hướng khác. Ko trả lời Mark

- ơ tôi. Xin lỗi - nhận ra mình hơi quá. Mark dịu giọng xuống

- ko sao - Jenny lạnh giọng rồi cố giắng đứng dậy,bước ra phía cửa

- cô. Đi đây vậy ? - Mark nhìn Jenny,khó hiểu

- đi bắt bà ta. Ko phải đây là mục đích của anh sao - Jenny đứng chống tay vào tường,cố đứng thẳng người,ns với giọng lạnh nhất có thể. Nhưng đằng sau dáng vẻ và giọng điệu đó, cô đang rất đau đớn,mồ hôi lạnh bắt đầu tuôn ra,cô phải cắn chặt môi để ko phát ra tiếng kêu



- nhưng cô......

- hình như hôm nay anh ns hơi nhiều thì phải. Anh muốn bắt bà ta hay cứ ở đây lo những chuyện ko đâu - ns rồi cô mở cửa,bước đi trước

Mark vội vàng chạy theo

Chỗ bà ta

- bọn chúng đến chưa - bà ta vừa nhâm nhi li trà vừa hỏi Hoàng

- dạ thưa bà chủ bọn chúng............Aaaa chúng đây rồi - Hoàng vội reo lên khi thấy nhóm của Po (Po,Hân2,Alie,Pi) đi bào khu vực có gắn camera

- cuối cũng bọn chúng cũng xa bẫy.......A hahahahaha - bà ta cười như điên dại. Làm Hoàng-tên đã theo bà ta 10 năm qua cũng phải rùng mình khiếp sợ - mau đi chuẩn bị đi - bà ta nhìn vào màn hình rồi ra lệnh cho Hoàng

" ĐOÀNG....ĐOÀNG......"

- Aaa....ưm....ưm....

- Suỵt. Gì mà hét to vậy - Pi lấy tay bịt miệng Alie ra dấu im lặng

- hic tại sấm chứ bộ. Đang ở đánh làm em giật mình - Alie mặt mếu máo

- thôi thôi anh biết rồi - Pi nắm tay Alie đi men theo hành lang

- m.n có thấy điều gì là lạ ko - bỗng cô nhóc lên tiếng làm 3 người kia phải dừng mọi hành động. Đưa mắt quan sát xung quanh

- ừ công nhận là có cái gì đó rất lạ - Pi gật gù

- aa anh biết rồi - Po bỗng hét lên làm m.n gật mình. Chú ý đến anh mong nhận đc 1 câu trả lời - điều khác lạ là nó nằm trong điều lạ. Mà đã là điều lạ thì phải tìm ra điểm khác lạ (@@) . Sao m.n thấy Po này suy luận giỏi ko - Po vênh mặt tự sướng

- Hả.....à ờ....giỏi....giỏi 1 cách dễ GHÉTTTT - ns rồi 3 ng lao vào oánh Po túi bụi cho đến khi......

" Đoàng.....đoàng.....đoàng....."

Lại 1 thứ âm thanh nữa vang lên,thu hút sự chú ý của 4 ng

chớp chớp



nheo nheo

ngó ngó

- thôi chết - 4 người đồng thanh

- MAU NẤP ĐI - Pi và Po cùng hét lên. Mỗi người kéo 1 người vào 1 góc khuất tránh lượt đạn của đám tay sai

- bắn chết chúng cho ta - tên cầm đầu ra lệnh. Hơn chục nòng súng hướng về nhóm Po bắn bạn xối xả

- làm sao bây giờ - Alie lên tiếng

- tình thế bất lợi cho ta quá. Phải chi tiếp viện xuất hiện nhỉ - Po nhìn đồng hồ mà sốt ruột

" đoàng....đoàng...đoàng....." tiếng súng vẫn vang lên

1s

2s

3s

" ??? Sao ko nghe tiếng súng nữa nhỉ " 4 cái đầu ló ra, ngó ngược ngó xuôi,ngó lên ngó xuống thì chỉ thấy đám người vừa nãy đã "yên vị" trên sàn nhà. Bên đống người là 3 thân ảnh rất quen thuộc

- a chị - Hân Hân vui sướng reo lên. Chạy về phía nó - sao chị đến đúng lúc vậy - cô nhóc vừa ôm ngang eo nó vừa ns

- nek nek cô nương ơi. Đang làm nhiệm vụ đó. Muốn ôm gì thì về nhà ôm nha - Nó zí chán cô nhóc,trách yêu

- hì hì yes sir

2 anh em nhà Pi đi xem xét tình hình đám người kia từ lúc,bây giờ mới lên tiếng

- may mà tụi em đến kịp lúc. Ko thì....- Pi nghĩ đến cảnh tiến thoái lưỡng nang vừa nãy mà tự rùng mình,ko dám ns tiếp

- thế bom của Alie đâu. Sao mấy anh ko lôi ra dùng - nó ns câu rất ư là hồn nhiên

- BOM? CỦA ALIE Á? THÔI CHO BỌN ANH XIN - có vẻ 2 anh em nhà này "xúg động" quá nên ngay lập tức nhận đc ánh mắt rất chi là" chìu mến " từ Alie

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Này!!! Cô Ây Là Vk Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook