Chương 27
hoang.nhung176
04/06/2013
“ư..ư…a..a.. anh …a..ơii…..” tiếng rên rỉ ngày 1 to dần ở phía sau bụi cây nhỏ đang
ngồi, đang lúc nguy cấp nhưng cái tật tò mò vẫn ko bỏ được, nhỏ bước
thật nhẹ về nơi có âm thanh quái lạ kia. 1 cảnh xuân tình đang hiện ra
trước mắt nhỏ, 1 cô gái đang lỏa thể quấn lấy người đàn ông cũng đang
trong tình trạng khỏa thân cùng nhau rên rỉ.
Mắt nhỏ giờ như đứng hình, đang lúc khốn khổ mà còn gặp chuyện bậy bạ thì sẽ xui xẻo gấp đôi. Kinh nghiệm đau thương lần trước nhắc nhỏ phải tránh xem mấy cái cảnh này, xui lắm. vừa định quay đầu lại nhỏ chợt phát hiện trên lưng người đàn ông kia có 1 màu đỏ thắm hiện lên, dường như là hình xăm, chính xác là hình xăm 1 con chim ưng.
Mặt nhỏ tái nhợt, cả người đông cứng, ko lẽ ở cái nơi khỉ ho cò gáy này lại gặp phải cái tên diễn viên cảnh nóng lần trước chứ ? ko đúng hắn cũng đang đóng cảnh nóng trước mặt nhỏ đấy thôi. trời đúng là xui thật rồi.
Mặt mũi nhăn nhó khó chịu cùng bực dộc, nhỏ thật muốn xông tới đánh cho cái tên chết tiệt trước mặt trận mới có thể hả cơn giận trong lòng. Vô tình cái tên chết tiệt mà nhỏ nguyền rủa nảy giờ ngẩn đầu lên và tất nhiên hình dáng bé bỏng xinh đẹp của nhỏ hoàn toàn thu vào trong mắt gã. Đôi mắt ưng ánh lên vẻ kinh ngạc tột độ vì sự xuất hiện của nhỏ ở nơi này. Vẻ mặt tuấn tú kia có phần hơi gượng gạo và động tác của gã cũng dừng lại từ khi phát hiện ra nhỏ.
“trời… là gã ta sao?” nhỏ cả kinh thốt lên 1 tiếng rồi vội dùng 2 tay che miệng lại. đôi mắt nhỏ bây giờ phải nói là mở to hết cỡ vì người đàn ông trước mắt nhỏ, gã ko phải là ai khác , gã chính là Bạch Chấn Phong và cũng chính là cái tên nam diễn viên cảnh nóng lần trước nhỏ gặp ở bãi biển đây mà. ( keke anh này thích mây mưa tại bãi biển ghê ta)
Lúc này thì cô nàng đang nằm dưới gã cũng bắt đầu phát hiện ra nhỏ, 2 con người kia cũng nhanh chóng quơ lấy quần áo kế bên mà mặc vào trước mắt nhỏ. Ko thèm để ý tới 2 kẻ đáng chết đó nhỏ quay mặt nhanh chóng rời bước đi khỏi mặc dù cái nắng lúc này có thể khiến nhỏ trở thành món thịt nướng.
Gã vội đuổi theo phía sau nhỏ, cuối cùng cũng nắm lấy được cánh tay nhỏ gã kéo mạnh trở lại. nhỏ đang đi vội ko đề phòng nên bị gã kéo mất thăng bằng mà ngã vào người gã làm nhỏ và gã lúc này tim đập muốn bay khỏi lồng ngực. mỗi người 1 tâm trạng
“thân thể em mềm mại quá, thật ấm áp dễ chịu” gã thầm nghĩ, tim đập ko ngừng vì được ôm nhỏ trong lòng, cái cảm giác thích thích cứ như men rượu làm gã say say lâng lâng thật khó tả
“cái đồ đáng chết này làm trò gì thế, dám kéo mình té rồi còn lợi dụng mà ôm mình nữa chứ, đúng là chưa thấy quan tài chưa đỗ lệ mà. Nếu vậy tôi cho anh chết ko kịp trối luôn” nhỏ tức giận bừng bừng, tim đập liên hồi vì gã làm nhỏ té. Trong đầu nhỏ bây giờ chỉ có 1 ý định duy nhất chính là đánh cho gã 1 trận như nhỏ từng ước mơ.
Ko cần suy nghĩ nhiều, nhỏ cung tay đấm mạnh vào ngực gã 1 cái, xoay chân lên gối vào bụng gã thêm 1 cái rồi rồi nhanh chóng xoay người trượt khỏi vòng tay của gã. Đang đứng thủ thế để chuận bị đỡ đòn nếu như gã phản kháng
Bạch Chấn phong ôm nhỏ trong tay đang miên mang trong men say hạnh phúc nên bất ngờ bị nhỏ tấn công làmg gã hơi choáng váng, cơn đau truyền từ bụng lên khiến gã giật mình và nhìn chằm chằm nhỏ, đôi mắt ưng của gã nhìn nhỏ bằng nhiều tia cảm xúc khác nhau, vui thích có, tức giận có và hơn thế nữa chính là cái ánh mắt chiếm hữu, gã nhất định phải có được người con gái này
Nhanh chóng quyết đoán, hắn vươn tay tới chụp lấy tay nhỏ lần nữa, nhỏ vội lùi bước nghiêng người né tránh gã. Mĩm cười tà mị gã dùng 2 bàn tay lực lưỡng của mình 1 trên 1 dưới tấn công nhỏ liên tục. nhỏ cũng ko phải là người dễ ức hiếp giơ chân lấy đà nhỏ bay lên kẹp lấy cổ gã mà quật mạnh xuống đất. gã ko ngờ nhỏ lại có thể ra tay lợi hại như vậy nên trong nhất thời hơi khinh suất và hậu quả phải ngã nhoài người nằm dài trên cát biển. đâu dễ dàng bỏ qua cho gã, nhỏ dùng chân siết cổ gã mạnh hơn khiến gã cảm thấy hơi khó thở. Đùa giỡn đã đủ gã dùng tay tách 2 chân nhỏ ra , 1 tay giữ chân 1 tay khác chụp lấy cái cổ trắng ngần của nhỏ mà bóp chặc làm nhỏ suýt ngộp thở
“tại sao lại đánh tôi? Em ghét tôi lắm sao?” gã lạnh lùng lên tiếng nhưng trong ngữ điệu có phần hơi tức giận vì thái độ của nhỏ luôn đối kháng cùng gã
“hừ…Bạch gia mấy người có ai là người tốt đâu, anh bảo tôi nên làm gì vời kẻ đã bắt cóc tôi tới đây chứ? đúng là thần kinh, đồ điên” dù bị gã chế ngự ko thể nhúc nhích nhưng nhỏ vẫn mạnh miệng mắng gã ko kiêng sợ. đôi mắt nhỏ trừng trừng nhìn gã đầy khiêu khích
“bắt cóc em? Tại sao em lại ở đây?” gã ngớ ngẩn vì câu nói của nhỏ, gã vừa tới buổi sáng thì làm sao bắt cóc nhỏ được. nhưng tại sao nhỏ ở đây gã cũng đang rất tò mò.
“ anh đừng giả nai nữa, ko phải anh bắt tôi tới đây thì là ai chứ? tôi ko thể nào tự mình mò tới cái nơi khỉ ho cò gáy này được” nhỏ giận tới nỗi muốn cắn lưỡi, chính hắn bắt nhỏ tới đây giờ lại còn giả vờ hỏi nhỏ. Đúng là đáng ghét mà
Em có biết đây là đâu ko mà dám nói là khỉ ho cò gáy hả? hahahahaha…. Cô bé càng lúc tôi càng thích em rồi đó….” Hắn cảm thấy thích thú vì câu nói của nhỏ. Sunshine chính là hòn đảo tư nhân của Bạch gia, nơi đây cảnh đẹp mê người vậy mà nhỏ lại dám gọi là khỉ ho cò gáy. Đúng là ko còn từ nào để diễn tả về nhỏ nữa.
“ nói cho em biết, đây là đảo của Bạch gia chứ ko phải khỉ ho cò gáy gì của em đâu. Còn việc tại sao em ở đây thì tôi sẽ giúp em điều tra sau. Nhưng bảo đảm chuyện này ko liên quan tới tôi. Em tin ko?” hắn sau 1 lúc cười nói sảng khoái cũng nghiêm túc nhìn vào mắt nhỏ mà nói thật lòng. Ánh mắt hắn kiên định làm nhỏ có chút lo sợ. người đàn ông vô cùng nguy hiểm tốt nhất ko nên tin
“uhm…uhm..” nghĩ thì nghĩ trong lòng thôi, nhưng ngoài mặt nhỏ vẫn gật đầu đồng ý với gã. Khi biết đây là đảo tư nhân nhỏ cũng biết ko thể tự trốn chạy mà phải nhờ vào quyết định của gã thôi.ko hiểu sao nhỏ lại có cảm giác người đàn ông này sẽ giúp đỡ nhỏ vậy là bản thân ko nghĩ nhiều nữa, nhỏ đánh liều cược với vận mệnh 1 lần vậy
“ được… bây giờ tôi thả tay ra, em phải hứa là ko được đánh tôi hay phản kháng tôi nữa nhé.?” Hắn mỉm cười hài lòng vì sự đồng ý của nhỏ và nhẹ nhàng ra điều kiện cùng nhỏ
“ưhm… tôi hứa, nhưng anh cũng phải giúp tôi về nhà… tôi đã mất tích gần 1 ngày 1 đêm rồi tôi ko muốn ở đây nữa. anh giúp tôi nhé?” nhỏ trưng ra vẻ mặt thơ ngây, đôi mắt ân ấng nước nhỏ giọng nhờ vả hắn, giọng nói ngọt ngào như oanh vàng đang hót làm gã khẽ rung mình chấn động ( aizzzz lại muôn đời dùng cái mỹ nhân kế chứ gì…đáng thương con mồi đã sắp cắn câu)
“được tôi hứa… đứng lên nào…”gã mỉm cười sủng nịnh dùng đôi mắt nhu tình nhìn nhỏ rồi từ từ buông tay nhỏ ra và kéo nhỏ đứng dậy. gã nắm lấy tay nhỏ và dẫn đi, 2 người bọn họ đang hướng về ngôi biệt thự mà lúc sáng nhỏ cố công trốn chạy
1 kẻ bị bỏ quên trong câu chuyện này chính là cô nàng cùng gã lúc nãy. Nàng ta đứng như bị đống băng giữa cái nắng hè oi bức. điều mà nàng ko thể ngờ tới chính là thái độ dịu dàng mà gã dành cho nhỏ. Đây thật sự ko phải con người của gã, 1 con người máu lạnh vô tình, độc ác với đối thủ và luôn chà đạp các cô gái 1 cách ko thương tiếc. gã là bang chủ của Bang Hồng Ưng, 1 bang phái lớn nhất nhì Châu Á, con người gã luôn có 1 luồng sát khí toát ra khiến kẽ đối diện bị áp đảo mà sợ sệt. ngay cả bản thân nàng từ khi làm tình nhân của gã , 2 tuần nay chưa bao giờ được gã dịu dàng như thế, ân cần như thế. Lúc mây mưa cùng gã thì nàng cũng chỉ là 1 công cụ giúp gã giải quyết nhu cầu ko hơn ko kém
Cô gái đó có cái gì lại khiến gã thay đổi nhanh chóng như thế, thật là trong lòng nàng đang rất tò mò muốn biết. càng đáng giận hơn là nàng đã bị gã bỏ quên từ khi gặp được nhỏ.
“ko thể như thế được…tuyệt đối ko thể..” nàng âm thầm suy nghĩ, lửa giận dâng cao, ko thể chỉ trong tích tắt đã bị gã đá sang 1 bên như vậy. nàng tuyệt đối ko cho phép điều đó xảy ra. Ai cản đường tiến của nàng thì nhất định nàng sẽ hủy diệt tất cả. kể cả nhỏ đó có là ai đi nữa. đôi mắt nàng thù hận nhìn chằm chằm vào tấm lưng bé nhỏ trước mặt mà nguyền rủa.( trong cảnh này mà cũng bị người ta đánh ghen, xui cho nhỏ thật)
Mắt nhỏ giờ như đứng hình, đang lúc khốn khổ mà còn gặp chuyện bậy bạ thì sẽ xui xẻo gấp đôi. Kinh nghiệm đau thương lần trước nhắc nhỏ phải tránh xem mấy cái cảnh này, xui lắm. vừa định quay đầu lại nhỏ chợt phát hiện trên lưng người đàn ông kia có 1 màu đỏ thắm hiện lên, dường như là hình xăm, chính xác là hình xăm 1 con chim ưng.
Mặt nhỏ tái nhợt, cả người đông cứng, ko lẽ ở cái nơi khỉ ho cò gáy này lại gặp phải cái tên diễn viên cảnh nóng lần trước chứ ? ko đúng hắn cũng đang đóng cảnh nóng trước mặt nhỏ đấy thôi. trời đúng là xui thật rồi.
Mặt mũi nhăn nhó khó chịu cùng bực dộc, nhỏ thật muốn xông tới đánh cho cái tên chết tiệt trước mặt trận mới có thể hả cơn giận trong lòng. Vô tình cái tên chết tiệt mà nhỏ nguyền rủa nảy giờ ngẩn đầu lên và tất nhiên hình dáng bé bỏng xinh đẹp của nhỏ hoàn toàn thu vào trong mắt gã. Đôi mắt ưng ánh lên vẻ kinh ngạc tột độ vì sự xuất hiện của nhỏ ở nơi này. Vẻ mặt tuấn tú kia có phần hơi gượng gạo và động tác của gã cũng dừng lại từ khi phát hiện ra nhỏ.
“trời… là gã ta sao?” nhỏ cả kinh thốt lên 1 tiếng rồi vội dùng 2 tay che miệng lại. đôi mắt nhỏ bây giờ phải nói là mở to hết cỡ vì người đàn ông trước mắt nhỏ, gã ko phải là ai khác , gã chính là Bạch Chấn Phong và cũng chính là cái tên nam diễn viên cảnh nóng lần trước nhỏ gặp ở bãi biển đây mà. ( keke anh này thích mây mưa tại bãi biển ghê ta)
Lúc này thì cô nàng đang nằm dưới gã cũng bắt đầu phát hiện ra nhỏ, 2 con người kia cũng nhanh chóng quơ lấy quần áo kế bên mà mặc vào trước mắt nhỏ. Ko thèm để ý tới 2 kẻ đáng chết đó nhỏ quay mặt nhanh chóng rời bước đi khỏi mặc dù cái nắng lúc này có thể khiến nhỏ trở thành món thịt nướng.
Gã vội đuổi theo phía sau nhỏ, cuối cùng cũng nắm lấy được cánh tay nhỏ gã kéo mạnh trở lại. nhỏ đang đi vội ko đề phòng nên bị gã kéo mất thăng bằng mà ngã vào người gã làm nhỏ và gã lúc này tim đập muốn bay khỏi lồng ngực. mỗi người 1 tâm trạng
“thân thể em mềm mại quá, thật ấm áp dễ chịu” gã thầm nghĩ, tim đập ko ngừng vì được ôm nhỏ trong lòng, cái cảm giác thích thích cứ như men rượu làm gã say say lâng lâng thật khó tả
“cái đồ đáng chết này làm trò gì thế, dám kéo mình té rồi còn lợi dụng mà ôm mình nữa chứ, đúng là chưa thấy quan tài chưa đỗ lệ mà. Nếu vậy tôi cho anh chết ko kịp trối luôn” nhỏ tức giận bừng bừng, tim đập liên hồi vì gã làm nhỏ té. Trong đầu nhỏ bây giờ chỉ có 1 ý định duy nhất chính là đánh cho gã 1 trận như nhỏ từng ước mơ.
Ko cần suy nghĩ nhiều, nhỏ cung tay đấm mạnh vào ngực gã 1 cái, xoay chân lên gối vào bụng gã thêm 1 cái rồi rồi nhanh chóng xoay người trượt khỏi vòng tay của gã. Đang đứng thủ thế để chuận bị đỡ đòn nếu như gã phản kháng
Bạch Chấn phong ôm nhỏ trong tay đang miên mang trong men say hạnh phúc nên bất ngờ bị nhỏ tấn công làmg gã hơi choáng váng, cơn đau truyền từ bụng lên khiến gã giật mình và nhìn chằm chằm nhỏ, đôi mắt ưng của gã nhìn nhỏ bằng nhiều tia cảm xúc khác nhau, vui thích có, tức giận có và hơn thế nữa chính là cái ánh mắt chiếm hữu, gã nhất định phải có được người con gái này
Nhanh chóng quyết đoán, hắn vươn tay tới chụp lấy tay nhỏ lần nữa, nhỏ vội lùi bước nghiêng người né tránh gã. Mĩm cười tà mị gã dùng 2 bàn tay lực lưỡng của mình 1 trên 1 dưới tấn công nhỏ liên tục. nhỏ cũng ko phải là người dễ ức hiếp giơ chân lấy đà nhỏ bay lên kẹp lấy cổ gã mà quật mạnh xuống đất. gã ko ngờ nhỏ lại có thể ra tay lợi hại như vậy nên trong nhất thời hơi khinh suất và hậu quả phải ngã nhoài người nằm dài trên cát biển. đâu dễ dàng bỏ qua cho gã, nhỏ dùng chân siết cổ gã mạnh hơn khiến gã cảm thấy hơi khó thở. Đùa giỡn đã đủ gã dùng tay tách 2 chân nhỏ ra , 1 tay giữ chân 1 tay khác chụp lấy cái cổ trắng ngần của nhỏ mà bóp chặc làm nhỏ suýt ngộp thở
“tại sao lại đánh tôi? Em ghét tôi lắm sao?” gã lạnh lùng lên tiếng nhưng trong ngữ điệu có phần hơi tức giận vì thái độ của nhỏ luôn đối kháng cùng gã
“hừ…Bạch gia mấy người có ai là người tốt đâu, anh bảo tôi nên làm gì vời kẻ đã bắt cóc tôi tới đây chứ? đúng là thần kinh, đồ điên” dù bị gã chế ngự ko thể nhúc nhích nhưng nhỏ vẫn mạnh miệng mắng gã ko kiêng sợ. đôi mắt nhỏ trừng trừng nhìn gã đầy khiêu khích
“bắt cóc em? Tại sao em lại ở đây?” gã ngớ ngẩn vì câu nói của nhỏ, gã vừa tới buổi sáng thì làm sao bắt cóc nhỏ được. nhưng tại sao nhỏ ở đây gã cũng đang rất tò mò.
“ anh đừng giả nai nữa, ko phải anh bắt tôi tới đây thì là ai chứ? tôi ko thể nào tự mình mò tới cái nơi khỉ ho cò gáy này được” nhỏ giận tới nỗi muốn cắn lưỡi, chính hắn bắt nhỏ tới đây giờ lại còn giả vờ hỏi nhỏ. Đúng là đáng ghét mà
Em có biết đây là đâu ko mà dám nói là khỉ ho cò gáy hả? hahahahaha…. Cô bé càng lúc tôi càng thích em rồi đó….” Hắn cảm thấy thích thú vì câu nói của nhỏ. Sunshine chính là hòn đảo tư nhân của Bạch gia, nơi đây cảnh đẹp mê người vậy mà nhỏ lại dám gọi là khỉ ho cò gáy. Đúng là ko còn từ nào để diễn tả về nhỏ nữa.
“ nói cho em biết, đây là đảo của Bạch gia chứ ko phải khỉ ho cò gáy gì của em đâu. Còn việc tại sao em ở đây thì tôi sẽ giúp em điều tra sau. Nhưng bảo đảm chuyện này ko liên quan tới tôi. Em tin ko?” hắn sau 1 lúc cười nói sảng khoái cũng nghiêm túc nhìn vào mắt nhỏ mà nói thật lòng. Ánh mắt hắn kiên định làm nhỏ có chút lo sợ. người đàn ông vô cùng nguy hiểm tốt nhất ko nên tin
“uhm…uhm..” nghĩ thì nghĩ trong lòng thôi, nhưng ngoài mặt nhỏ vẫn gật đầu đồng ý với gã. Khi biết đây là đảo tư nhân nhỏ cũng biết ko thể tự trốn chạy mà phải nhờ vào quyết định của gã thôi.ko hiểu sao nhỏ lại có cảm giác người đàn ông này sẽ giúp đỡ nhỏ vậy là bản thân ko nghĩ nhiều nữa, nhỏ đánh liều cược với vận mệnh 1 lần vậy
“ được… bây giờ tôi thả tay ra, em phải hứa là ko được đánh tôi hay phản kháng tôi nữa nhé.?” Hắn mỉm cười hài lòng vì sự đồng ý của nhỏ và nhẹ nhàng ra điều kiện cùng nhỏ
“ưhm… tôi hứa, nhưng anh cũng phải giúp tôi về nhà… tôi đã mất tích gần 1 ngày 1 đêm rồi tôi ko muốn ở đây nữa. anh giúp tôi nhé?” nhỏ trưng ra vẻ mặt thơ ngây, đôi mắt ân ấng nước nhỏ giọng nhờ vả hắn, giọng nói ngọt ngào như oanh vàng đang hót làm gã khẽ rung mình chấn động ( aizzzz lại muôn đời dùng cái mỹ nhân kế chứ gì…đáng thương con mồi đã sắp cắn câu)
“được tôi hứa… đứng lên nào…”gã mỉm cười sủng nịnh dùng đôi mắt nhu tình nhìn nhỏ rồi từ từ buông tay nhỏ ra và kéo nhỏ đứng dậy. gã nắm lấy tay nhỏ và dẫn đi, 2 người bọn họ đang hướng về ngôi biệt thự mà lúc sáng nhỏ cố công trốn chạy
1 kẻ bị bỏ quên trong câu chuyện này chính là cô nàng cùng gã lúc nãy. Nàng ta đứng như bị đống băng giữa cái nắng hè oi bức. điều mà nàng ko thể ngờ tới chính là thái độ dịu dàng mà gã dành cho nhỏ. Đây thật sự ko phải con người của gã, 1 con người máu lạnh vô tình, độc ác với đối thủ và luôn chà đạp các cô gái 1 cách ko thương tiếc. gã là bang chủ của Bang Hồng Ưng, 1 bang phái lớn nhất nhì Châu Á, con người gã luôn có 1 luồng sát khí toát ra khiến kẽ đối diện bị áp đảo mà sợ sệt. ngay cả bản thân nàng từ khi làm tình nhân của gã , 2 tuần nay chưa bao giờ được gã dịu dàng như thế, ân cần như thế. Lúc mây mưa cùng gã thì nàng cũng chỉ là 1 công cụ giúp gã giải quyết nhu cầu ko hơn ko kém
Cô gái đó có cái gì lại khiến gã thay đổi nhanh chóng như thế, thật là trong lòng nàng đang rất tò mò muốn biết. càng đáng giận hơn là nàng đã bị gã bỏ quên từ khi gặp được nhỏ.
“ko thể như thế được…tuyệt đối ko thể..” nàng âm thầm suy nghĩ, lửa giận dâng cao, ko thể chỉ trong tích tắt đã bị gã đá sang 1 bên như vậy. nàng tuyệt đối ko cho phép điều đó xảy ra. Ai cản đường tiến của nàng thì nhất định nàng sẽ hủy diệt tất cả. kể cả nhỏ đó có là ai đi nữa. đôi mắt nàng thù hận nhìn chằm chằm vào tấm lưng bé nhỏ trước mặt mà nguyền rủa.( trong cảnh này mà cũng bị người ta đánh ghen, xui cho nhỏ thật)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.