Chương 37: Khóc!!!!
Hồng clover
27/10/2017
Nó đứng như trời chồng....nghe hắn hát xong mà mặt đơ luôn....hắn thì hát xong cũng thẹn lắm.lần đầu tiên hát như vậy.còn hai cặp đôi kia đi đâu mất tiêu oy...haizz.tiến lại chỗ nó.hai tay đút túi quần...nó vẫn đứng đấy.không tiến lại cũng không chạy đi.hắn đứng trươac nó...
-anh xin lỗi.anh sai oy.anh không như vậy nữa....
-[im lặng]
Nó vẫn không trả lời.hắn tiến gần hơn.rồi gần hơn nữa.kéo hai tay nó ôm vào eo hăn.nó không động đậy cũng chả nói gì.hắn cũng vậy..đứng một lúc sau hắn mới lên tiếng...
-em đừng im lặng như vậy mà....anh ...anh xin lỗi...là do anh không đúng.anh bắt em chờ anh 10 năm.còn nói em là em gái...anh không hiểu nữa..nhưng anh sợ em giận lắm...em đừng như vậy nữa mà....đừng im lặng nữa....anh xin em đấy.bé rin.!
Hắn ôm chặt nó hơn nhưng nó không trả lời.hai hàng nước mắt dài đã lăn xuống làm khuôn mặt xinh đẹp kia ướt nhèm.hắn thấy vai mk có gì nóng nóng...buông nó ra.thấy nó đang khóc...hắn sửng sốt...nó không hết giận mà đòi hủy hôn với hắn thì hắn biết làm sao.lần đầu tiên hắn như vậy.nói nhiều hơn.đặc biệt là lòng đau.như vậy.vì một cô gái...vì nó.....
-em đừng khóc mà.anh xin lỗi.thật đấy.em mà không hết giận là anh hôn em ngay bây giờ đấy.....-hắn không biết làm gì.đe dọa.không biết cô nàng này có chịu không.còn nó.vẫn không lên tiếng.liền ngồi thụp xuống đất khóc nức nở....một sát thủ máu lạnh mà như thế này sao....nó vẫn khóc.....
-em....em nghín đi.anh sai.anh sai oy.mấy ngày nay em hành hạ anh chưa đủ hay sao.tùy em đấy.anh hết lời rồi.anh về đây-hắn thấy nó không lên tiếng.đâm ra cáu gắt......ní vẫn ngồi đấy.hắn thì bước đi.thấy hắn đi như vậy nó chỉ muốn đấm cho mấy phát thôi.đi đi.đây không cần...hắn đi được một lúc...thôi quyết định quay lại với nó.thấy nó vẫn khóc lóc không chịu nghín...hăn đi tới bế nó lên.nó bất ngờ...đánh thùm thụp vào ngực hắn ...
-tên đáng ghét.tên tồi.anh bỏ tôi ra.bỏ ra...-nó hét lên....
Nhân cơ hội nó mở miệng...hắn liền cúi xuống hôn nó.chiếc lưỡi nóng bỏng len lỏi vào khoang miệng của nó.dây dưa không dứt.nó thì đấm hắn.nhưng một lúc sau nụ hôn của hắn đã chiếm đc toàn bộ ngóc ngách của nó.....hắn bỏ nó ra.nhếch miệng cười...nó thù ngại quá không nói gì....
-cho anh xin lỗi nhé..!!!
-tại sao phải cho chứ.tôi rất kẹt sỉ...
-có phải em vẫn muốn anh hôn.cô bé ak.em không cưỡng lại được đâu.
Hắn nói xong cười hì hì như thằng ngốc.nó thì thẹn muốn chết đấy.
~hết chap~
-anh xin lỗi.anh sai oy.anh không như vậy nữa....
-[im lặng]
Nó vẫn không trả lời.hắn tiến gần hơn.rồi gần hơn nữa.kéo hai tay nó ôm vào eo hăn.nó không động đậy cũng chả nói gì.hắn cũng vậy..đứng một lúc sau hắn mới lên tiếng...
-em đừng im lặng như vậy mà....anh ...anh xin lỗi...là do anh không đúng.anh bắt em chờ anh 10 năm.còn nói em là em gái...anh không hiểu nữa..nhưng anh sợ em giận lắm...em đừng như vậy nữa mà....đừng im lặng nữa....anh xin em đấy.bé rin.!
Hắn ôm chặt nó hơn nhưng nó không trả lời.hai hàng nước mắt dài đã lăn xuống làm khuôn mặt xinh đẹp kia ướt nhèm.hắn thấy vai mk có gì nóng nóng...buông nó ra.thấy nó đang khóc...hắn sửng sốt...nó không hết giận mà đòi hủy hôn với hắn thì hắn biết làm sao.lần đầu tiên hắn như vậy.nói nhiều hơn.đặc biệt là lòng đau.như vậy.vì một cô gái...vì nó.....
-em đừng khóc mà.anh xin lỗi.thật đấy.em mà không hết giận là anh hôn em ngay bây giờ đấy.....-hắn không biết làm gì.đe dọa.không biết cô nàng này có chịu không.còn nó.vẫn không lên tiếng.liền ngồi thụp xuống đất khóc nức nở....một sát thủ máu lạnh mà như thế này sao....nó vẫn khóc.....
-em....em nghín đi.anh sai.anh sai oy.mấy ngày nay em hành hạ anh chưa đủ hay sao.tùy em đấy.anh hết lời rồi.anh về đây-hắn thấy nó không lên tiếng.đâm ra cáu gắt......ní vẫn ngồi đấy.hắn thì bước đi.thấy hắn đi như vậy nó chỉ muốn đấm cho mấy phát thôi.đi đi.đây không cần...hắn đi được một lúc...thôi quyết định quay lại với nó.thấy nó vẫn khóc lóc không chịu nghín...hăn đi tới bế nó lên.nó bất ngờ...đánh thùm thụp vào ngực hắn ...
-tên đáng ghét.tên tồi.anh bỏ tôi ra.bỏ ra...-nó hét lên....
Nhân cơ hội nó mở miệng...hắn liền cúi xuống hôn nó.chiếc lưỡi nóng bỏng len lỏi vào khoang miệng của nó.dây dưa không dứt.nó thì đấm hắn.nhưng một lúc sau nụ hôn của hắn đã chiếm đc toàn bộ ngóc ngách của nó.....hắn bỏ nó ra.nhếch miệng cười...nó thù ngại quá không nói gì....
-cho anh xin lỗi nhé..!!!
-tại sao phải cho chứ.tôi rất kẹt sỉ...
-có phải em vẫn muốn anh hôn.cô bé ak.em không cưỡng lại được đâu.
Hắn nói xong cười hì hì như thằng ngốc.nó thì thẹn muốn chết đấy.
~hết chap~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.