Này Nhók, Lạnh Lùng Quá Nha!

Chương 12

Nhoklun

09/03/2015

Chap 12 - Về ra mắt ông anh nào! Cô bé!

Một ngày đẹp trời, rất thích hợp để đi chơi và chính nó cũng đang bon bon trên chiếc xe đạp điện hướng đến tiệm cà phê Koricho quen thuộc

Nó muốn chọn một nơi thoáng mát để ôn thi giữa kì nghĩ này, và tiệm cà phê này chính là nơi thích hợp nhất.

Nó bắt đầu thở dài, ngồi vào chiếc ghế gỗ, bắt đầu lẩm nhẩm học bài. Vừa học bài, nó vừa nghĩ ngợi: “Công nhận sở thích của mình đúng là lạ, ở nhà không học lại ra đây”. Nghĩ đến đây, môi nó cong lên.

Vừa ngồi học bài, nó vừa uống sinh tố và nhìn ra bên ngoài. Đôi lông mày thanh tú của nó bỗng dưng chau lại khi thấy năm tên côn đồ đang trấn lột một người  ông lão. Nó đứng dậy, chạy vội ra ngoài gỡ vây cho ông ta.

-Dừng lại! – Nó lên tiếng

-Cái gì?! Mày là con gái của ông ta sao? – Một tên hỏi

-Tụi mày không cần biết! Tha cho ông già đi! – Nó bình thản nói

-Mày ngon! Đánh thắng tụi này đi rồi tính chuyện! – Hai tên xông vào nó

Nó nhếch mép, giương một tay lên đỡ cú đấm của tên bên trái, thuận chân đá vào bộ hạ của tên bên phải. Tiếp đến, nó giựt cánh tay của tên còn lại, tên đó mất đà lao về phía nó. Nó liền dùng cánh tay chặt vào yết hầu, túm lấy cổ áo và vật tên đó xuống đất. Nó rúc tay về hông, dùng một lực vô cùng mạnh đấm vào mặt tên đó.

Nó đứng dậy, chạy đến chỗ người đàn ông, hỏi han

-Ông chú, ông không sao chứ? – Nó ngồi xuống

-Ta không sao, cảm ơn cháu – Ông lịch sự trả lời

-Cháu tên gì? – Ông hỏi

-Hân..Lương Thạch Hân! – Nó trả lời

-Cảm ơn cháu!

-Tốt rồi, tôi đi đây! – Nó quay bước

-Khoan..! – Ông cất tiếng

-Gì?! – Dừng bước

-Chủ nhật này, đúng 7h sáng, cháu hãy đến địa chỉ này! – Ông đưa cho nó một cái danh thiếp



-Chi thế?! – Nó thắc mắc

-Ta muốn đền ơn cháu! – Ông nói

-Nhưng tôi không.. – Nó từ chối

-Đừng khách sáo! Ta rất muốn đền ơn cháu!

-Được thôi, nếu ông muốn! – Nó nói rồi quay bước đi hẳn

Ngồi lại vào chiếc ghế gỗ trong tiệm cà phê, nó thở dài, nhìn qua tấm danh thiếp: “Đúng là một ông lão kì lạ, nhưng sao mình thấy giống tên đó quá nhỉ? Thôi kệ!”

Nghĩ rồi nó lại cúi đầu vào học bài.

-Hù! – Hắn từ đâu nhảy ra

-Anh..! – Nó rất tức nhưng vẫn giữ vẻ mặt bình thản

-Không giật mình hả? Chán em quá! – Hắn nũng nịu

-Vậy thì chia tay! – Nó nói, vẫn ngồi học bài

-Ế..Đừng, anh chỉ đùa thôi! – Hắn hoảng hốt

-… – Nó không nói gì

-Tại sao anh biết tôi ở đây? – Nó hỏi

-À..anh.. – Hắn bối rối

-Chủ nhật này em có thể đi với anh đến chỗ này không? – Hắn đánh lảng

-Chủ nhật, tôi.. – Chưa kịp nói đã bị cắt ngang

-Được, 7h sáng anh sẽ qua đón em♥!

-Tôi..Hầy! Được! – Nó tức tối nhưng ại chịu thua hắn, có thể bảo hắn đưa đến địa chỉ đó cũng được!

Hắn nhìn nó, khuôn mặt lạnh lùng nhưng rất ấm áp dành cho nó. Cứ thế, hắn nhìn nó học bài mà không biết..Hàng chục ánh mắt mến mộ nhìn hắn và cũng rất nhiều kẹo đồng nhìn nó. “Trời ơi, tại sao mình lại chịu quen một người như hắn chứ?! TT^TT”, nó thầm nghĩ.



#Sáng chủ nhật, tại ngôi biệt thự XX đường YY#

“Đây không phải là địa chỉ của ông lão kia sao? Thôi kệ, một mũi tên bắn trúng hai con chim!”, nó thầm nghĩ

Cổng biệt thự mở ra, chiếc xe hơi chở hắn và nó đi vào, nhiều người hầu cung kính chào hắn và nó

Nó cùng hắn bước vào ngôi biệt thự rộng lớn, chủ nhân của nó ngồi tren chiếc ghế sofa. Ông nhìn nó, vui mừng cất tiếng

-Cháu thật đến đúng giờ! – Ông khen ngợi

-Ông chú?! – Nó nhướn mày nghi hoặc

-Hai người quen biết nhau sao? – Hắn cất tiếng

-Hahaha, đây là người ta muốn giới thiệu với cháu. Thế còn bạn gái của cháu đâu? – Ông hỏi

-Đây..đây là bạn gái cháu! – Hắn chỉ vào nó

-Vậy..đây là.. – Ông ngập ngừng

-Hai người làm gì thế? – Nó bắt đầu không hiểu

-Hahaha, việc tốt việc tốt! Thì ra cháu là bạn gái của cháu ta!

-Cháu kiếm được một cô bạn gái được đấy! – Ông vỗ vai hắn

Sau khi kể lại toàn bộ sự việc, ông liền đưa ra một quyết định..cho nó làm cháu dâu! Hắn cũng hùa theo

Riêng nó rất tức tối, giương vẻ mặt đe dọa hai ông cháu

-Này ông già! Cưới cháu ông..Còn lâu nhé! – Nó nói

-Cháu trai, cháu cố gắng chinh phục cô bé nhé! Xem ra cô bé chưa chấp nhận cháu– Ông làm lơ, nói với cháu trai

-Vâng! Cứ tin ở cháu! – Hắn trả lời



-ĐỒ..ĐỒ ĐIÊN!!! – Nó tức lên, hét lớn

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Này Nhók, Lạnh Lùng Quá Nha!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook