Nên Gọi Anh Là Thầy Hay Chồng?
Chương 1: Giảng viên mới vào khoa
Hạnh Pinky
25/05/2021
Lại bắt đầu 1 năm học mới, năm nay là năm 3 đại học rồi nên tâm trạng tôi đây chả còn hồi hộp, bỡ ngỡ như mấy mắm sinh viên mới vô trường đang lóng nga lóng ngóng tìm người quen như thế kia. Thang máy kêu "ting" tới lầu 6, tôi thất thểu tìm phòng học 603 theo chỉ định của học phần ở cổng thông tin trên website của trường. Nay đầu năm nên dân chúng có vẻ hơi vắng, chắc lại còn chưa muốn tạm dừng những cuộc chơi trong hè hay vẫn còn dưới quê lên thành phố không kịp.
Ngó đồng hồ đã 6h50, còn 10 phút thầy cô sẽ vô lớp, tôi ráng lôi ổ bánh mì ra gặm cho đỡ đói. Chưa kịp táp miếng đầu tiên thì bọn lâu la trong lớp bắt đầu xì xào: " Giáo viên mới vô khoa mình năm nay đó tụi mày, đúng soái luôn, chị tao khoá trên nói bữa giờ mà tao không tin" , " trai đẹp đâu ra vậy tụi bay? Dạy lớp mình môn này hả?" v.v...muôn vàn bình luận nhốn nháo vang lên trong lớp.
Theo phản xạ tôi ngó lên."Trời đất mẹ ơi!" Tôi cảm thán trong lòng mình. Trước mắt tôi, trên bục giảng, cái người tôi sẽ gọi là thầy kia như 1 vầng hào quang chói loá thu hút ánh mắt của toàn bộ nữ sinh trong lớp và cả ngoài lớp. Giáo viên mới tôi đoán tầm gần 30 tuổi là cùng, ấn tượng nhất là đôi mắt chim ưng sâu cùng đôi môi mỏng nhưng kiên nghị khiến thầy khá lạnh lùng và khó gần, chỉ cần mím môi nhẹ má phải thầy có 1 lúm đồng tiền sâu hoắm, nhan sắc cực phẩm này không có chỗ nào chê được. Thầy chắc cao ngót ngét 1 mét 8,thân bận chiếc áo sơmi màu đen tuyền làm nổi bật làn da trắng sáng, chân thì mang đôi Puma trắng thể thao cùng với chiếc quần jean xanh đen không bỏ áo trong thùng, mái tóc hớt undercut vuốt keo gọn gàng, đúng chuẩn soái ca ngôn tình của lũ con gái bọn tôi. Phong cách giản dị nhưng trẻ trung và vô cùng nam tính của thầy khác hẳn với các giáo viên nam lớn tuổi lúc nào cũng đóng thùng quần tây, cùng cặp kính trễ xuống mũi mỗi lần bước vào lớp là tôi chỉ muốn ngáp ngắn dài.
- Tôi xin giới thiệu, tôi là Khổng Thành Vũ, giáo viên hướng dẫn mới vào khoa mình năm nay. Hôm nay, tôi sẽ phụ trách giảng đề môn Tạo dáng theo chất liệu của các em, sau đó sẽ phân nhóm cho các thầy cô khác để hướng dẫn các em trong môn học này. Các em ổn định vị trí tôi điểm danh.
Giọng thầy trầm vang rất nam tính và cực bắt micro, điểm danh 1 hồi lớp 50 mạng nhưng chỉ có 30 mạng có mặt. Trong quá trình điểm danh 1 số sinh viên đi trễ cúi đầu lủi lủi bước vào bị thầy đánh dấu lại hết.
- Còn 10 bạn vắng mặt này tổng kết môn sẽ bị trừ 0,5 điểm. Các em đi trễ tôi vừa đánh dấu trừ mỗi em 0,25 điểm. Các em là sinh viên, mới môn học đầu năm, ngay buổi giảng đề quan trọng để biết môn này nó học về cái gì lại nghỉ học, vậy thì còn tha thiết học làm gì cho phí tiền mẹ cha. Còn các em đi trễ,như vậy có tôn trọng giáo viên của mình không? Cảm giác đi trễ hãnh diện lắm hay sao hay phải luồn luồn cúi cúi như thế, đằng nào cũng phải đến trường tại sao không sắp xếp đến đúng giờ cho rồi ? Tính tôi khá khắt khe tôi nói trước như vậy, nhưng tôi nghĩ sẽ tốt cho các em sau này nên mong các em hợp tác. Còn nữa, trong quá trình tôi giảng đề tuyệt đối không sử dụng điện thoại di động nghe gọi gì hết, nên các em chú ý giúp tôi.
Thế là toang 2 con mắm bạn thân tôi rồi, 1 con thì vắng mặt còn 1 con thì đi trễ. Sau khi thầy lên tiếng, toàn bộ tụi tôi vỡ mộng im re. Hajza...thầy đẹp nhưng khó nuốt. Nhưng cách thầy giảng đề đối với chúng tôi rất hiện đại và mới mẻ. Có những mảng lần đầu chúng tôi được nghe tới nên hầu như cả đám trong lớp chăm chú nghe và ghi chép không bỏ sót từ nào. Tôi chỉ biết công nhận một điều thầy tuy trẻ nhưng kiến thức rất rộng và uyên thâm, đã thế tư duy của thầy rất mới và khác lạ, hèn gì còn trẻ tuổi đã được làm giảng viên đại học rồi.
Trong giờ giaỉ lao 15 phút ít ỏi, bên tai thì nghe con Thanh Thanh bạn tôi khóc lóc vì bị trừ 0,25 điểm, tôi 1 tay cầm ly sữa đậu nành, còn 1 tay cầm con Iphone bể màn hình chưa có tiền thay lướt Facebook. Toàn bộ newfeed, group lớp, các trang mạng diễn đàn của trường tràn ngập ảnh chụp lén, status về giáo viên mới. Những pha thả thính, thả tim tràn lan và có đứa tìm được cả Facebook của thầy, nhưng thầy chả đăng gì ngoài công việc, bạn bè thầy cũng ít ỏi, đa số ảnh của thầy toàn được người khác tag nhưng rất hiếm. Ngay cả ảnh đại diện cũng chỉ để ảnh thiên nhiên chứ cũng không để ảnh mình mà sao tụi này nó thính ghê không biết. Cái tôi giật mình nhất (mà chắc không chỉ riêng tôi đâu) là năm sinh của thầy, thầy đã 36 tuổi rồi ư ? Oh man! Có bao giờ thầy cập nhật thông tin cá nhân sai không? Hoặc ăn thịt Đường Tăng hay sao mà trẻ dai thế này ?
Kết thúc buổi giảng đề, tôi bị phân vào nhóm thầy sẽ hướng dẫn. Không biết nên vui hay buồn nhưng vì giáo viên mới khó tánh quá nên cũng hơi run run. Môn này tôi học vào sáng thứ 2 và thứ 6, nên thứ 6 này sẽ phải chuẩn bị đề tài để báo cáo. Bóng thầy đeo bao lô đi rồi cả đám trong lớp mới bắt đầu nhao nhao lên bàn tán sôi nổi về giáo viên mới.
- Mày sướng ha Vy Anh, được soái thầy hướng dẫn, tao lại vô nhóm cô Hương nữa rồi !
- Sướng là được ngắm trai đẹp thôi chứ mày không thấy khó tánh lắm hả ? - tôi bĩu môi trả lời con Thanh Thanh rồi thu dọn đồ đạc cùng nó xuống lầu tìm thằng Khoa- thằng bạn cùng lò luyện thi vẽ hồi xưa nhưng học khác ngành để tụ tập nghỉ ngơi chờ học môn khác vào buổi trưa.
Mặc dù đi học trở lại nhưng tôi vẫn phải sắp xếp thời gian làm việc thêm ngoài giờ, để có thể kiếm tiền trang trải như mua dụng cụ học tập và tiêu vặt. Mẹ ruột tôi mất từ khi tôi lên 5 vì ung thư phổi, mãn tang 3 năm ba tôi đi bước nữa nên tôi có thêm mẹ kế và 1 cậu em trai cùng cha khác mẹ năm nay học lớp 7. Vì hứa với mẹ sẽ ráng lo cho tôi học hành đến nơi đến chốn, nên khi đậu đại học, mặc dù mẹ kế không thích tôi học cao cho lắm vì bà nghĩ con gái lớn rồi mốt cũng lấy chồng, rồi lại ở nhà chăm con nên học thêm phí thời gian và công sức, cố gắng học đến lớp 12 là được rồi. Dẫu vậy, ba vẫn ráng lo cho tôi nhưng chỉ cho tiền học phí, còn những thứ còn lại tôi phải tự lo tất. Không sao, đối với tôi vậy cũng quá tốt rồi, dù gì tôi cũng lớn đầu, không phải cái gì cũng ngửa tay xin tiền gia đình như những đứa con nít, nên tự lập tài chính bản thân vẫn tốt hơn.
Trong hè tôi làm full các ngày nhưng vô năm học rồi, tôi làm thêm ở quán The J Coffee - 1 chuỗi quán cà phê khá sang chảnh có chi nhánh gần nhà những buổi tối trong tuần, 2 ngày cuối tuần tôi dạy vẽ thêm cho các bé thiếu nhi ở 1 trung tâm trong quận Phú Nhuận. Với con cup 50 ba tôi để lại, tôi lái nó khắp nơi từ nhà tôi dưới quận Thủ Đức, đến trường trên quận 3 rồi đi làm thêm nên lúc nào 9 hay 10 giờ đêm tôi mới về đến nhà. Vào phòng ngủ là tôi lao đầu vào học và nghiên cứu tư liệu đến khuya mới vào giấc ngủ, thế là hết ngày.
Ngó đồng hồ đã 6h50, còn 10 phút thầy cô sẽ vô lớp, tôi ráng lôi ổ bánh mì ra gặm cho đỡ đói. Chưa kịp táp miếng đầu tiên thì bọn lâu la trong lớp bắt đầu xì xào: " Giáo viên mới vô khoa mình năm nay đó tụi mày, đúng soái luôn, chị tao khoá trên nói bữa giờ mà tao không tin" , " trai đẹp đâu ra vậy tụi bay? Dạy lớp mình môn này hả?" v.v...muôn vàn bình luận nhốn nháo vang lên trong lớp.
Theo phản xạ tôi ngó lên."Trời đất mẹ ơi!" Tôi cảm thán trong lòng mình. Trước mắt tôi, trên bục giảng, cái người tôi sẽ gọi là thầy kia như 1 vầng hào quang chói loá thu hút ánh mắt của toàn bộ nữ sinh trong lớp và cả ngoài lớp. Giáo viên mới tôi đoán tầm gần 30 tuổi là cùng, ấn tượng nhất là đôi mắt chim ưng sâu cùng đôi môi mỏng nhưng kiên nghị khiến thầy khá lạnh lùng và khó gần, chỉ cần mím môi nhẹ má phải thầy có 1 lúm đồng tiền sâu hoắm, nhan sắc cực phẩm này không có chỗ nào chê được. Thầy chắc cao ngót ngét 1 mét 8,thân bận chiếc áo sơmi màu đen tuyền làm nổi bật làn da trắng sáng, chân thì mang đôi Puma trắng thể thao cùng với chiếc quần jean xanh đen không bỏ áo trong thùng, mái tóc hớt undercut vuốt keo gọn gàng, đúng chuẩn soái ca ngôn tình của lũ con gái bọn tôi. Phong cách giản dị nhưng trẻ trung và vô cùng nam tính của thầy khác hẳn với các giáo viên nam lớn tuổi lúc nào cũng đóng thùng quần tây, cùng cặp kính trễ xuống mũi mỗi lần bước vào lớp là tôi chỉ muốn ngáp ngắn dài.
- Tôi xin giới thiệu, tôi là Khổng Thành Vũ, giáo viên hướng dẫn mới vào khoa mình năm nay. Hôm nay, tôi sẽ phụ trách giảng đề môn Tạo dáng theo chất liệu của các em, sau đó sẽ phân nhóm cho các thầy cô khác để hướng dẫn các em trong môn học này. Các em ổn định vị trí tôi điểm danh.
Giọng thầy trầm vang rất nam tính và cực bắt micro, điểm danh 1 hồi lớp 50 mạng nhưng chỉ có 30 mạng có mặt. Trong quá trình điểm danh 1 số sinh viên đi trễ cúi đầu lủi lủi bước vào bị thầy đánh dấu lại hết.
- Còn 10 bạn vắng mặt này tổng kết môn sẽ bị trừ 0,5 điểm. Các em đi trễ tôi vừa đánh dấu trừ mỗi em 0,25 điểm. Các em là sinh viên, mới môn học đầu năm, ngay buổi giảng đề quan trọng để biết môn này nó học về cái gì lại nghỉ học, vậy thì còn tha thiết học làm gì cho phí tiền mẹ cha. Còn các em đi trễ,như vậy có tôn trọng giáo viên của mình không? Cảm giác đi trễ hãnh diện lắm hay sao hay phải luồn luồn cúi cúi như thế, đằng nào cũng phải đến trường tại sao không sắp xếp đến đúng giờ cho rồi ? Tính tôi khá khắt khe tôi nói trước như vậy, nhưng tôi nghĩ sẽ tốt cho các em sau này nên mong các em hợp tác. Còn nữa, trong quá trình tôi giảng đề tuyệt đối không sử dụng điện thoại di động nghe gọi gì hết, nên các em chú ý giúp tôi.
Thế là toang 2 con mắm bạn thân tôi rồi, 1 con thì vắng mặt còn 1 con thì đi trễ. Sau khi thầy lên tiếng, toàn bộ tụi tôi vỡ mộng im re. Hajza...thầy đẹp nhưng khó nuốt. Nhưng cách thầy giảng đề đối với chúng tôi rất hiện đại và mới mẻ. Có những mảng lần đầu chúng tôi được nghe tới nên hầu như cả đám trong lớp chăm chú nghe và ghi chép không bỏ sót từ nào. Tôi chỉ biết công nhận một điều thầy tuy trẻ nhưng kiến thức rất rộng và uyên thâm, đã thế tư duy của thầy rất mới và khác lạ, hèn gì còn trẻ tuổi đã được làm giảng viên đại học rồi.
Trong giờ giaỉ lao 15 phút ít ỏi, bên tai thì nghe con Thanh Thanh bạn tôi khóc lóc vì bị trừ 0,25 điểm, tôi 1 tay cầm ly sữa đậu nành, còn 1 tay cầm con Iphone bể màn hình chưa có tiền thay lướt Facebook. Toàn bộ newfeed, group lớp, các trang mạng diễn đàn của trường tràn ngập ảnh chụp lén, status về giáo viên mới. Những pha thả thính, thả tim tràn lan và có đứa tìm được cả Facebook của thầy, nhưng thầy chả đăng gì ngoài công việc, bạn bè thầy cũng ít ỏi, đa số ảnh của thầy toàn được người khác tag nhưng rất hiếm. Ngay cả ảnh đại diện cũng chỉ để ảnh thiên nhiên chứ cũng không để ảnh mình mà sao tụi này nó thính ghê không biết. Cái tôi giật mình nhất (mà chắc không chỉ riêng tôi đâu) là năm sinh của thầy, thầy đã 36 tuổi rồi ư ? Oh man! Có bao giờ thầy cập nhật thông tin cá nhân sai không? Hoặc ăn thịt Đường Tăng hay sao mà trẻ dai thế này ?
Kết thúc buổi giảng đề, tôi bị phân vào nhóm thầy sẽ hướng dẫn. Không biết nên vui hay buồn nhưng vì giáo viên mới khó tánh quá nên cũng hơi run run. Môn này tôi học vào sáng thứ 2 và thứ 6, nên thứ 6 này sẽ phải chuẩn bị đề tài để báo cáo. Bóng thầy đeo bao lô đi rồi cả đám trong lớp mới bắt đầu nhao nhao lên bàn tán sôi nổi về giáo viên mới.
- Mày sướng ha Vy Anh, được soái thầy hướng dẫn, tao lại vô nhóm cô Hương nữa rồi !
- Sướng là được ngắm trai đẹp thôi chứ mày không thấy khó tánh lắm hả ? - tôi bĩu môi trả lời con Thanh Thanh rồi thu dọn đồ đạc cùng nó xuống lầu tìm thằng Khoa- thằng bạn cùng lò luyện thi vẽ hồi xưa nhưng học khác ngành để tụ tập nghỉ ngơi chờ học môn khác vào buổi trưa.
Mặc dù đi học trở lại nhưng tôi vẫn phải sắp xếp thời gian làm việc thêm ngoài giờ, để có thể kiếm tiền trang trải như mua dụng cụ học tập và tiêu vặt. Mẹ ruột tôi mất từ khi tôi lên 5 vì ung thư phổi, mãn tang 3 năm ba tôi đi bước nữa nên tôi có thêm mẹ kế và 1 cậu em trai cùng cha khác mẹ năm nay học lớp 7. Vì hứa với mẹ sẽ ráng lo cho tôi học hành đến nơi đến chốn, nên khi đậu đại học, mặc dù mẹ kế không thích tôi học cao cho lắm vì bà nghĩ con gái lớn rồi mốt cũng lấy chồng, rồi lại ở nhà chăm con nên học thêm phí thời gian và công sức, cố gắng học đến lớp 12 là được rồi. Dẫu vậy, ba vẫn ráng lo cho tôi nhưng chỉ cho tiền học phí, còn những thứ còn lại tôi phải tự lo tất. Không sao, đối với tôi vậy cũng quá tốt rồi, dù gì tôi cũng lớn đầu, không phải cái gì cũng ngửa tay xin tiền gia đình như những đứa con nít, nên tự lập tài chính bản thân vẫn tốt hơn.
Trong hè tôi làm full các ngày nhưng vô năm học rồi, tôi làm thêm ở quán The J Coffee - 1 chuỗi quán cà phê khá sang chảnh có chi nhánh gần nhà những buổi tối trong tuần, 2 ngày cuối tuần tôi dạy vẽ thêm cho các bé thiếu nhi ở 1 trung tâm trong quận Phú Nhuận. Với con cup 50 ba tôi để lại, tôi lái nó khắp nơi từ nhà tôi dưới quận Thủ Đức, đến trường trên quận 3 rồi đi làm thêm nên lúc nào 9 hay 10 giờ đêm tôi mới về đến nhà. Vào phòng ngủ là tôi lao đầu vào học và nghiên cứu tư liệu đến khuya mới vào giấc ngủ, thế là hết ngày.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.