Nếu Có Kiếp Sau, Xin Đừng Gặp Gỡ!

Chương 76: Bị bỏng

Mặc Niên

18/08/2022

Trong miệng toàn là vị cay, đầu lưỡi nóng đến bỏng rát, canh gừng nóng trôi xuống dạ dày, mặc dù ấm nhưng lại đau hơn trước đó.

Vị cay xè của canh gừng kích thích dạ dày, cộng thêm cơn ngứa nóng ở cổ họng, cô không nhịn được bị trào ngược nôn ra ngoài.

Cô nôn cả canh gừng màu vàng và thuốc chưa kịp tiêu hóa vào người Lệ Cảnh Minh.

Lệ Cảnh Minh có bệnh sạch sẽ khá nghiêm trọng, nhìn thấy nửa người trên và cánh tay mình dính đầy đồ bẩn nhớp nháp, lại còn bốc mùi chua.

Anh hừ một tiếng, sau đó hít sâu vào.

“Thẩm Tri Ý, có phải cô cố ý nôn vào người tôi không?”, anh cảm thấy ghê rợn đẩy Thẩm Tri Ý ra, đặt bát trong tay xuống, nhanh chóng cầm giấy lau, càng lau càng cảm thấy ghê tởm, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng.

Thẩm Tri Ý vừa nôn xong, sắc mặt trắng bệch, một tay ôm bụng, một tay lau miệng, nghe Lệ Cảnh Minh nói thế thì ngẩng đầu lên nhìn gương mặt tối sầm lại của Lệ Cảnh Minh.

“Tôi đã nói là không uống rồi mà anh cứ phải ép tôi uống”, thế nên còn trách ai.

Hơn nữa cô không cố ý thật, nếu cô biết mình sẽ nôn vào người Lệ Cảnh Minh thì cô có ở dưới lầu cũng phải nhịn cho bằng được, nôn vào người Lệ Cảnh Minh cũng có thể nôn nhiều một chút, tốt nhất là nôn cho anh không dám chạm vào cô nữa.

Lệ Cảnh Minh lau một hồi, bực tức cởi áo ra ném trên mặt đất, giơ tay ra với Thẩm Tri Ý.

Thẩm Tri Ý lảo đảo, vô thức co người vào trong chăn hệt như con chim trốn vào tổ khi gặp nguy hiểm.



Lệ Cảnh Minh sửng sốt, anh không ngờ một động tác đơn giản của anh lại khiến Thẩm Tri Ý sợ hãi đến mức này.

Có lẽ vẻ mặt mình đã dọa đến cô ấy, Lệ Cảnh Minh thu lại sự lạnh lùng của mình, tiến đến nhẹ nhàng xoa cằm Thẩm Tri Ý.

Thẩm Tri Ý định tránh, anh xoa đầu cô: “Trốn cái gì? Chẳng phải lúc nãy làm mình làm mẩy đấy sao? Bây giờ biết sợ rồi à?”

Thẩm Tri Ý không thích anh xoa đầu mình, với người khác xoa đầu là thân thiết nhưng với cô và Lệ Cảnh Minh lại không thì có ý nghĩa đó, nó hệt như tiện tay nựng chó khi tâm trạng tốt vậy.

Thời gian gần đây Lệ Cảnh Minh quả thật xem cô như một con chó, muốn thuần dưỡng cô ngoan ngoãn nghe lời.

Lệ Cảnh Minh ôm Thẩm Tri Ý ra khỏi chăn, nhẹ nhàng không giống đang bế một người trưởng thành.

Thẩm Tri Ý từ nhỏ đã gầy gò, da trắng mịn màng, trên người có vết sẹo, nhìn môi cô sưng là biết vừa rồi khi uống canh không cẩn thận bị bỏng.

Anh rõ ràng đã sờ vào bát không thấy nóng mà…

Lệ Cảnh Minh xoa mặt cô: “Há miệng tôi xem nào”.

Thẩm Tri Ý lắc đầu, cổ họng đau bỏng rát, khàn giọng nói: “Đừng chạm vào tôi”.

“Lần này tôi không làm gì cô cả, chỉ muốn xem miệng cô có bị thương hay không thôi”.



Bị thương thì thế nào, anh có thể chữa sao? Thẩm Tri Ý ghét nhất loại người vừa đánh một một cái rồi lại giả vờ quan tâm hỏi han như Lệ Cảnh Minh.

“Anh tránh ra”, Thẩm Tri Ý đẩy anh ra nhưng không được.

Lệ Cảnh Minh cau mày, anh đã hạ mình như thế mà Thẩm Tri Ý còn không chịu hợp tác, bảo tâm trạng anh tốt sao được.

Trong mắt anh, Thẩm Tri Ý đang rất thiếu đòn, không dùng bạo lực thì không hợp tác, thế nên một lúc sau anh đã quên mất phải nhẹ nhàng với cô.

Anh ôm lấy mặt Thẩm Tri Ý, bóp chặt cằm cô, nhìn vào trong miệng cô.

Thẩm Tri Ý chỉ cảm thấy cằm mình sắp bị anh bóp nát, xương hàm đau xót không thôi, cô không khỏi phát ra tiếng “Ưm…”, nước mắt sinh lý vô thức chảy ra.

Lệ Cảnh Minh không quan tâm đến sự khó chịu của cô, cứ tiếp tục xem xét trong miệng cô có bị thương hay không, quả nhiên miệng đã phồng rộp, da ở hàm trên đã bị lột một vùng nhỏ.

Không chảy máu nhưng bị thương ở nơi này chắc chắn sẽ đau.

Lệ Cảnh Minh hơi áy náy: “Lúc nãy đút cho cô sao cô không nói nóng? Ngộ nhỡ bị bỏng ở mặt chẳng phải biến thành cóc luôn sao?”

Thành cóc cái quái gì chứ!

Thẩm Tri Ý đã quen với việc anh không nói được lời nào tốt đẹp.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nếu Có Kiếp Sau, Xin Đừng Gặp Gỡ!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook