Nếu Di Lăng Lão Tổ Và Hàm Quang Quân Có Một Nữ Nhi
Chương 15
Aurora
17/04/2021
Cô Tô Lam thị Lam Tích Vụ năm mười hai tuổi liền được cùng Lam gia trưởng bối và các sư huynh, sư tỷ lớn tuổi hơn tham gia săn đêm. Nàng từ bé thông minh, linh lực lại cao cường, liền trong cuộc vây săn đạt được chiến tích nổi bật, đứng đầu trong những đệ tử cùng lứa
Ba Lăng
Tuy nói là cùng đi săn đêm nhưng vì muốn cho bọn tiểu bối cơ hội rèn luyện nên các trưởng bối sẽ chỉ đứng phía xa quan sát. Nếu đám tiểu bối kia không giải quyết được thì mới có thể xuất thủ. Lần săn đêm này đối tượng là một con hung thú không đơn gian, tên là Nhĩ. Hung thú này am hiểu bố trí huyễn trận, một khi không cẩn thận quan sát mà lọt vào trận pháp liền tâm tính đại loạn. Người lọt vào trận vô luận là thân thủ cùng tu vi cao thế nào, chỉ cần có hỉ nộ ái ố liền loạn. Tâm tình càng mãnh liệt thì mức độ phản phệ càng cao, một khi không chế được sẽ bạo phát tổn thương người khác, gây ra đại hoạ. Thôn nhỏ dưới chân núi là vì con Nhĩ thú này mà thôn dân tàn sát lần nhau, cuối cùng chỉ còn sót lại một người. Mà người này sau khi đến tiên môn thế gia bẩm báo cũng liền trở về nhà treo cổ tự tử.
Vùng này vốn là do Âu Dương thị phụ trách nhưng do con hung thú này khó đối phó, cũng không biết còn tâm tư gì khác không, Âu Dương thị liền đề nghị muốn Cô Tô Lam thị trợ lực cùng nhau giải quyết tà vật này. Nhưng vì muốn giữ mặt mũi liền vùng này xuất hiện một cái tà vật có chút giảo hoạt nên muốn mời bọn tiểu bối của Cô Tô Lam thị đến cùng nhau săn đêm tăng thêm hiểu biết. Nhưng mà đợi đến khi vị Trưởng bối dẫn đội ngũ của Lam gia nhìn thấy cái kia Âu Dương gia trận doanh liền không nhịn được, sắc mặt có chút không vui.
Cô Tô Lam thị trước nay vô cùng chú trọng việc nam nữ khác biệt, khi săn đêm cũng là nam đệ tử cùng nữ đệ tử tách riêng. Vốn cho rằng Âu Dương gia ít nhiều cũng sẽ thu liễm một chút, ấy vậy mà đám tiểu bối Âu Dương gia đang đứng trước mặt hắn không bàn đến tu vi, lại đa số là thiếu niên, thậm trí trong đó còn có Âu Dương gia trưởng tử. Này là tính toán cái gì không cần nói cũng biết!
Nhưng lễ nghi của Lam Gia làm vị trưởng bối kia lần này phải ngầm chấp nhận thua thiệt, cùng Âu Dương gia chủ xuống núi chờ tin tức của bọn tiểu bối. May mà lần này Tích Vụ cũng ở đây, nghĩ đến nàng vị trưởng bối kia vuốt vuốt chòm râu, trong lòng được trấn an một chút.
Chân chính thiên phú của Lam Tích Vụ là sau khi nàng Kết Đan mới lộ ra. Nha đầu kia không biết từ đâu được chỉ bảo, chế ra một pháp môn gọi là Luyện đan thuật, dùng các linh thảo cùng linh dược có công hiệu khác nhau, thông qua thủ ấn chỉ mình nàng biết đem luyện thành đan dược. Những viên đa dược kia đều là linh đan có linh khí cùng công dụng kinh người, khiến tiên môn bách ra phải ghé mắt trông mong.
Mà được lợi lớn nhất chính là Lam gia. Gần như mỗi vị Lam thị đệ tử dù quan hệ cùng Lam Tích Vụ tốt hay xấu, mỗi lần săn đêm đều có thể từ trong khố phòng của Lam gia lĩnh một số linh đan nhất định. Về phần hiệu quả, nhìn thành tích làm người khác ghen tị của bọn tiểu bối Lam gia liền rõ. Đám tiểu bối Lam gia không cần phải đột nhiên trúng độc hoặc linh lực không đủ, chỉ cần chuyên tâm trừ yêu diệt ma, nâng cao tu vi. Mà không chỉ tiểu bối Lam gia, trưởng bối của Lam gia cũng mỗi lần ra ngoài đều chuẩn bị một phần đan dược. Lam Tích Vụ cũng không rảnh luyện đan cho tu sĩ của gia tộc khác, vậy nên những người khác dù nóng mắt trông mong cũng chỉ có thể trong lúc cùng tiểu bối Lam gia ngoài ý muốn bị thương mới có thể may mắn tự mình cảm thụ qua công hiệu của đan dược. Cho dù ai cũng có thể nhận thấy, tiểu nữ hài mà bọn hắn coi như là tai hoạ ngầm này đã mang Lam gia nâng lên một tầm cao hơn.
Đám gia chủ mang cái tiểu tâm tư khao khát thiên phú tiểu nữ hài này đều đồng loạt sâu xa phàn nàn cái quy củ cứng nhắc của Lam gia mà trước giờ họ không để vào mắt kia. Nhà các người cứng nhắc như thế để làm cái gì? Đem cái gia quy kia ra nói bọn hắn làm sao đem đệ tử ưu tú nhà mình đẩy đến trước mặt Lam Tích Vụ đây. Nhưng mà phàn nàn cũng không có tác dụng a, cuối cùng bọn hắn cũng chỉ có thể hi vọng Lam Tích Vụ thông qua Lam gia tu sĩ nghe được phong thái của đệ tử nhà mình lúc săn đêm. Bất quá cũng chỉ là một tiểu nữ hài nha, dễ dàng đối với người khác động tâm sinh lòng ngưỡng mộ. Tiên môn bách gia không thèm để ý mặt mũi như vậy làm đám Lam gia tu sĩ thụ không ít khổ. Đám người kia không chỉ trong lúc săn đêm làm vướng tay vướng chân bọn hắn, đến khi bị thương cũng là bọn hắn cắn răng móc đan dược của mình đưa ra, nhưng cũng không dám vi phạm gia quy mà trực tiếp trở mặt. Đến khi về đến gia môn liền túm năm tụm ba nghị luận một phen, phát hiện ra đám người kia cơ bản là cố ý thì hận không thể tháo mạt ngạch mà vi phạm gia quy chửi bới một phen.
"Trận pháp loạn tâm này cũng thật cao minh nha"
Ngăn lại một kiếm mà đồng môn của mình đâm tới, Lam Tích Vụ than thở. Nhìn lại một đống tu sĩ bị mất tâm trí đang vô ý bao vây mình nàng không khỏi chấn động. Ấy vậy mà trong một giây xuất thần đằng sau không biết là ai hướng nàng đâm tới một kiếm, cắt một đường trên áo bào của nàng thì nàng mới kịp phản ứng, đem người một cước đá văng ra xa, nên vào cây cổ thụ đằng sau bất tỉnh. Lúc này linh lực của nàng đã tiêu hao quá nhiều, không thể tiếp tục kéo dài. Ăn vào một viên linh đan, trong lòng Lam Tích Vụ niễm một tiếng rồi đem đồng môn cùng Âu Dương gia đệ tử mỗi người một đạp đánh ngất xỉu.
Nhĩ thú không ngờ được rằng bên trong đám tu sĩ đến giết mình không bị trận mê vụ của nó ảnh hưởng. Khi tiểu nữ oa kia đánh ngất tất cả những kẻ đi cùng liền điểm mũi chân một cái, vọt đến nơi Nhĩ thú ẩn nấp, thanh ngân bạch trường kiếm quang hoa lưu chuyển gọn gàng mà linh hoạt chặt đầu nó xuống. Đến tận khi chết nó cũng nghĩ không thông, trong lòng người này rõ ràng là tình cảm mãnh liệt, vậy mà một chút phản ứng cũng không có, hoàn toàn không chịu một chút ảnh hưởng nào từ mê vụ.
Đến khi Lam gia tiền bối cùng Âu Dương gia chủ sau khi thấy tín hiệu của Lam Tích Vụ đuổi tới nơi thì thấy nàng đã lấy đi nội đan của Nhĩ thú cùng một bình máu nhỏ, tay áo chắp sau lưng mà đứng giữa một đám đồng bọn đang bất tỉnh nằm la liệt. Thấy bọn hắn đến, nàng mang một khuôn mặt không cảm xúc cung tay hướng trưởng bối hành lễ.
Một trận gió lạnh thổi qua.
Lam gia trưởng bối: "..."
Âu Dương gia chủ: "..."
(Lời tác giả: Chương sau không sai biệt lắm là đến đoạn Hiến xá... Tích Vụ đối với sự việc phát sinh ở Mạc gia trang và núi Đại Phạn hoàn toàn không biết rõ 233, nàng và Tư Truy không có khả năng cùng đi săn đêm nha)
Ba Lăng
Tuy nói là cùng đi săn đêm nhưng vì muốn cho bọn tiểu bối cơ hội rèn luyện nên các trưởng bối sẽ chỉ đứng phía xa quan sát. Nếu đám tiểu bối kia không giải quyết được thì mới có thể xuất thủ. Lần săn đêm này đối tượng là một con hung thú không đơn gian, tên là Nhĩ. Hung thú này am hiểu bố trí huyễn trận, một khi không cẩn thận quan sát mà lọt vào trận pháp liền tâm tính đại loạn. Người lọt vào trận vô luận là thân thủ cùng tu vi cao thế nào, chỉ cần có hỉ nộ ái ố liền loạn. Tâm tình càng mãnh liệt thì mức độ phản phệ càng cao, một khi không chế được sẽ bạo phát tổn thương người khác, gây ra đại hoạ. Thôn nhỏ dưới chân núi là vì con Nhĩ thú này mà thôn dân tàn sát lần nhau, cuối cùng chỉ còn sót lại một người. Mà người này sau khi đến tiên môn thế gia bẩm báo cũng liền trở về nhà treo cổ tự tử.
Vùng này vốn là do Âu Dương thị phụ trách nhưng do con hung thú này khó đối phó, cũng không biết còn tâm tư gì khác không, Âu Dương thị liền đề nghị muốn Cô Tô Lam thị trợ lực cùng nhau giải quyết tà vật này. Nhưng vì muốn giữ mặt mũi liền vùng này xuất hiện một cái tà vật có chút giảo hoạt nên muốn mời bọn tiểu bối của Cô Tô Lam thị đến cùng nhau săn đêm tăng thêm hiểu biết. Nhưng mà đợi đến khi vị Trưởng bối dẫn đội ngũ của Lam gia nhìn thấy cái kia Âu Dương gia trận doanh liền không nhịn được, sắc mặt có chút không vui.
Cô Tô Lam thị trước nay vô cùng chú trọng việc nam nữ khác biệt, khi săn đêm cũng là nam đệ tử cùng nữ đệ tử tách riêng. Vốn cho rằng Âu Dương gia ít nhiều cũng sẽ thu liễm một chút, ấy vậy mà đám tiểu bối Âu Dương gia đang đứng trước mặt hắn không bàn đến tu vi, lại đa số là thiếu niên, thậm trí trong đó còn có Âu Dương gia trưởng tử. Này là tính toán cái gì không cần nói cũng biết!
Nhưng lễ nghi của Lam Gia làm vị trưởng bối kia lần này phải ngầm chấp nhận thua thiệt, cùng Âu Dương gia chủ xuống núi chờ tin tức của bọn tiểu bối. May mà lần này Tích Vụ cũng ở đây, nghĩ đến nàng vị trưởng bối kia vuốt vuốt chòm râu, trong lòng được trấn an một chút.
Chân chính thiên phú của Lam Tích Vụ là sau khi nàng Kết Đan mới lộ ra. Nha đầu kia không biết từ đâu được chỉ bảo, chế ra một pháp môn gọi là Luyện đan thuật, dùng các linh thảo cùng linh dược có công hiệu khác nhau, thông qua thủ ấn chỉ mình nàng biết đem luyện thành đan dược. Những viên đa dược kia đều là linh đan có linh khí cùng công dụng kinh người, khiến tiên môn bách ra phải ghé mắt trông mong.
Mà được lợi lớn nhất chính là Lam gia. Gần như mỗi vị Lam thị đệ tử dù quan hệ cùng Lam Tích Vụ tốt hay xấu, mỗi lần săn đêm đều có thể từ trong khố phòng của Lam gia lĩnh một số linh đan nhất định. Về phần hiệu quả, nhìn thành tích làm người khác ghen tị của bọn tiểu bối Lam gia liền rõ. Đám tiểu bối Lam gia không cần phải đột nhiên trúng độc hoặc linh lực không đủ, chỉ cần chuyên tâm trừ yêu diệt ma, nâng cao tu vi. Mà không chỉ tiểu bối Lam gia, trưởng bối của Lam gia cũng mỗi lần ra ngoài đều chuẩn bị một phần đan dược. Lam Tích Vụ cũng không rảnh luyện đan cho tu sĩ của gia tộc khác, vậy nên những người khác dù nóng mắt trông mong cũng chỉ có thể trong lúc cùng tiểu bối Lam gia ngoài ý muốn bị thương mới có thể may mắn tự mình cảm thụ qua công hiệu của đan dược. Cho dù ai cũng có thể nhận thấy, tiểu nữ hài mà bọn hắn coi như là tai hoạ ngầm này đã mang Lam gia nâng lên một tầm cao hơn.
Đám gia chủ mang cái tiểu tâm tư khao khát thiên phú tiểu nữ hài này đều đồng loạt sâu xa phàn nàn cái quy củ cứng nhắc của Lam gia mà trước giờ họ không để vào mắt kia. Nhà các người cứng nhắc như thế để làm cái gì? Đem cái gia quy kia ra nói bọn hắn làm sao đem đệ tử ưu tú nhà mình đẩy đến trước mặt Lam Tích Vụ đây. Nhưng mà phàn nàn cũng không có tác dụng a, cuối cùng bọn hắn cũng chỉ có thể hi vọng Lam Tích Vụ thông qua Lam gia tu sĩ nghe được phong thái của đệ tử nhà mình lúc săn đêm. Bất quá cũng chỉ là một tiểu nữ hài nha, dễ dàng đối với người khác động tâm sinh lòng ngưỡng mộ. Tiên môn bách gia không thèm để ý mặt mũi như vậy làm đám Lam gia tu sĩ thụ không ít khổ. Đám người kia không chỉ trong lúc săn đêm làm vướng tay vướng chân bọn hắn, đến khi bị thương cũng là bọn hắn cắn răng móc đan dược của mình đưa ra, nhưng cũng không dám vi phạm gia quy mà trực tiếp trở mặt. Đến khi về đến gia môn liền túm năm tụm ba nghị luận một phen, phát hiện ra đám người kia cơ bản là cố ý thì hận không thể tháo mạt ngạch mà vi phạm gia quy chửi bới một phen.
"Trận pháp loạn tâm này cũng thật cao minh nha"
Ngăn lại một kiếm mà đồng môn của mình đâm tới, Lam Tích Vụ than thở. Nhìn lại một đống tu sĩ bị mất tâm trí đang vô ý bao vây mình nàng không khỏi chấn động. Ấy vậy mà trong một giây xuất thần đằng sau không biết là ai hướng nàng đâm tới một kiếm, cắt một đường trên áo bào của nàng thì nàng mới kịp phản ứng, đem người một cước đá văng ra xa, nên vào cây cổ thụ đằng sau bất tỉnh. Lúc này linh lực của nàng đã tiêu hao quá nhiều, không thể tiếp tục kéo dài. Ăn vào một viên linh đan, trong lòng Lam Tích Vụ niễm một tiếng rồi đem đồng môn cùng Âu Dương gia đệ tử mỗi người một đạp đánh ngất xỉu.
Nhĩ thú không ngờ được rằng bên trong đám tu sĩ đến giết mình không bị trận mê vụ của nó ảnh hưởng. Khi tiểu nữ oa kia đánh ngất tất cả những kẻ đi cùng liền điểm mũi chân một cái, vọt đến nơi Nhĩ thú ẩn nấp, thanh ngân bạch trường kiếm quang hoa lưu chuyển gọn gàng mà linh hoạt chặt đầu nó xuống. Đến tận khi chết nó cũng nghĩ không thông, trong lòng người này rõ ràng là tình cảm mãnh liệt, vậy mà một chút phản ứng cũng không có, hoàn toàn không chịu một chút ảnh hưởng nào từ mê vụ.
Đến khi Lam gia tiền bối cùng Âu Dương gia chủ sau khi thấy tín hiệu của Lam Tích Vụ đuổi tới nơi thì thấy nàng đã lấy đi nội đan của Nhĩ thú cùng một bình máu nhỏ, tay áo chắp sau lưng mà đứng giữa một đám đồng bọn đang bất tỉnh nằm la liệt. Thấy bọn hắn đến, nàng mang một khuôn mặt không cảm xúc cung tay hướng trưởng bối hành lễ.
Một trận gió lạnh thổi qua.
Lam gia trưởng bối: "..."
Âu Dương gia chủ: "..."
(Lời tác giả: Chương sau không sai biệt lắm là đến đoạn Hiến xá... Tích Vụ đối với sự việc phát sinh ở Mạc gia trang và núi Đại Phạn hoàn toàn không biết rõ 233, nàng và Tư Truy không có khả năng cùng đi săn đêm nha)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.