Nếu Em Là Tuyết! Anh Nguyện Là Mùa Đông
Chương 27
Rose Killer
29/10/2013
Chuyện vừa rồi làm nó tỉnh luôn cả ngủ.sau khi về khách sạn , nó kím gì ăn rồi bay lên phòng nhìn Chi sửa soạn…
Tiểu Chi thì thôi rồi , đã hơn 3 tiếng đồng hồ mà vẫn chưa chuẩn bị xong.lúc đầu thì duỗi tóc , sau thấy không hợp thì lại uốn , son này không hợp thì bôi son khác .bây giờ thì nó đã hiểu tại sao ba lô của Chi lại to , vì nó chứa cả núi đồ trang điểm.cũng may cô nàng đã chuẩn bị có một bộ đồ , chứ nếu ở nhà chắc phải tốn thêm vài giờ đồng hồ để lựa quần áo..
Lãnh Lệ Băng nằm lăn ra trên giường , tay quẹt quẹt điện thoại lên mạng xem cho đỡ chán . ( thực ra là để không nhớ tới chuyện lúc nãy) nhưng những suy nghĩ đó vẫn cứ như bóng ma bám lấy đầu nó.nó tức quá lấy tay đấm một phát vào đầu , đau điếng …
-‘cậu bị điên hoặc bị khùng ! chọn đi Băng nhi !’ Tiểu Chi thấy vậy thì nhàm chán hỏi , mắt vẫn đăm đăm vào chiếc gương .
Nó im lặng rồi gật gù đầu , xem ra cách này có hiệu quả nha !
-‘đi trang điểm đi nàng ạ ! gần 7h rồi !’ Tiểu Chi nói tiếp ..
Nó nhìn vào màng hình điện thoại , đúng là gần 6h30…nó nhàm chán bước xuống giường vớ lấy khăn rồi bước vào nhà tắm..
Nó bật vòi sen rồi đứng đó cho dòng nước xả xuống thân nó , mát lạnh….
Nó quấn khăn tắm ngang người rồi bước ra khỏi phòng tắm , tiến đến chiếc ba lo đang nằm gọn trên bàn .mở dây kéo ra và lấy chiếc váy..
Nó thay váy rồi tiến tới bàn trang điểm , búi cao tóc lên …
-‘chiếc váy này đẹp thiệt nha ! đúng style màu đỏ của Băng nhi luôn ! nhưng búi tóc vậy không đẹp đâu ! để mình làm tóc cho !’ Tiểu Chi sau khi chuẩn bị xong thì tiến đến…
Nó không nói gì , gật đầu..bởi vì nó tin tay nghề của Chi , Chi từ nhỏ đã tiệc tùng xa hoa , nên làm đẹp dường như trở thành bản năng của cô nàng rồi…
Sau 15 trôi qua , Chi nhìn lại kiệt tác của mình và gật gù tán thưởng :
-‘tớ không muốn cậu nổi bật hơn tớ đâu nha !’
-‘cám ơn’ nó nhìn Chi mĩm cười , nhìn lại kiệt tac của Chi , đúng là rất đẹp…
Mái tóc đen được Chi xịt cho tí keo tạo màu tóc hóa thanh màu nâu vàng , được thắt rít rồi búi lệch lại ở phần dưới ! đính thêm chiếc nơ đỏ xinh xắn…
Nó ướm chân vào đôi giày cao gót –cao chót vót màu đỏ …nó không trang điểm…
Đứng trước gương , ngắm nhìn lại mình .nó thừa biết đêm nay nó sẽ là nhân vật nổi bật nhất của bữa tiệc rồi….
Chiếc váy màu đỏ tươi dài lết đất , phần ngực trên ( từ trên ngực lên tới cổ ) sử dụng chất liệu dây dẻo đính đá quý , từng sợi dây đan vào nhau thưa thớt làm lộ ra phần ngực và cổ trắng mịn..phần ngực dưới thiết kế ôm sát và nhún..đi tiếp xuống dưới là chiếc đai dính liền bản to làm ranh giới giữa phần trên và chân váy..phía bên trái của đai váy là cả đóa hoa hồng bằng vải màu đỏ.từ phần trên đóa hoa là một cánh mơ đăm thẳng ra tới khủy tay , phần chân váy được thiết kế hơi phồng ra nhưng đầy yểu điệu…
Đá quý lấp lánh..
Màu đỏ sang trọng
Thực sự chiếc váy quá đẹp…nó có thể khiến một người có nhan sắc trung bình trở thành tâm điểm , huống chi là một tuyệt sắc giai nhân như Lãnh Lệ Băng ..
Lãnh Lệ Băng đứng nhìn vào gương rồi lắc đầu , thực ra nó không có dự tính mặc chiếc váy này , nhưng đồ dự tiệc của nó thì có chiếc váy hay bất kì vật dụng nào mà bình thường đâu ! tất cả đều do các nhà thiết kế nổi tiếng hàng đầu tạo ra ! và giá của những chiếc váy đó..có mà lên trời…
-‘wow ! chiếc váy này không phải hàng xoàn đâu nha ! giá trên trời đó ! còn sợi dây trên cổ cậu nữa nha ! mà thôi ! 7h5 rồi ! lẹ đi’ Tiểu Chi đứng bên cạnh đánh giá , rồi ngắm mình trong gương , chiếc váy quây vàng nắng chấm đất làm bật lên làn da trắng của cô nàng , phần đai ở cuối ngực đính một hoa hồng nhỏ , củng sang trọng không kém…
Nó im lặng không nói gì , cùng tiểu Chi tiến xuống đại sảnh dự party…
Ở đại sảnh , mọi người đã có mặt đầy đủ…( chỉ học sinh , không có giáo viên )
Nó và Chi theo từng nấc thang tiến xuống đại sảnh .thu hút mọi ánh nhìn.thèm muốn của các chàng trai và ganh tị của các cô gái..
Một người nổi bật với màu vàng nắng , một người cao sang với màu đỏ tươi và đá quý.những viên kim cương đính trên sợi dây chuyền làm các cô tiểu thư lé hết mắt >.<
Tiểu Chi gặp nhanh chóng di chuyển xuống phía dưới , bắt chuyện với đám con trai.Lãnh Lệ Băng cũng lết váy tiến lại phía bàn đựng rượu , nhấc một li rượu vang đỏ sóng sánh , hớp một ngụm..
Mọi người xung quanh vẫn nhìn chăm chăm nó , nhất là các chàng trai…
Nó như là một bức tranh kiệt tác của hoa sĩ nào đó vẽ ra , rồi như trong cổ tích , người trong tranh bước ra vậy…
Nhưng không ai dám mới nó nhảy , vì nó quá cao sang và cũng vì nó có dính dáng đến thiếu gia…
Âu Dương Duy Phong nãy giờ cũng nhìn nó mê mệt.. .>.<
Một động lực nào đó thúc đẩy anh tiến lại mời nó khiêu vũ..
Anh hơi cuối người xuống , một tay vòng sau lưng , một tay đưa về phía nó..anh thật cuốn hút trong bộ comple đen…
Nó hiểu ý , nên liền đặt tay mình vào tay anh.
Anh cuối gương mặt xuống , hôn lên bàn tay ngọc ngà của nó rồi kéo ra giữa đại sảnh , bắt đầu hòa theo dòng nhạc mà khiêu vũ…điệu slow….
Sâu trong đôi mắt hổ phách kia không còn nhìn thấy gì ngoài ánh mắt shapphire .
Sâu trong đôi mắt shapphire kia không còn nhìn thấy gì ngoài ánh mắt hổ phách..
Từng cử động nhịp nhàng phối hợp theo giai điệu du dương của điệu slow…
Điệu slow-một giai điệu hoàn hảo –giai điệu của tình yêu…
♥ người ta nói :đối với con gái nếu bạn là người mới đi nhảy không biết mà ai đó mời bạn nhảy thì chắc chỉ sau một lần bạn tự hiểu là điệu này dành cho ai rồi nhĩ?...
-‘cậu biết không ? điệu slow là điệu nhảy của tình nhân ’ Duy Phong nói khẽ bên tai nó , hơi thở anh ấm áp thoảng phất mùi rượu wisky
-‘vậy sao ?’ nó trả lời , hơi thở mang đậm mùi Vang…
-‘nếu em chưa có người yêu mà nhảy với một chàng trai khác thì , điệu nhảy này sẽ dành cho chàng trai đó …và cả em cũng sẽ là của cậu ta’ anh vừa nói xong thì bản nhạc kết thúc , ánh sáng mất đi , tối mịt…(điệu slow ở châu Âu người ta vẫn để đèn sáng, nhưng ở ta theo kiểu Á Đông thì người ta để đèn tối và thường tắt đèn khi bản nhạc kết thúc , ở tiệc khiêu vũ lần trước cậu bạn kia là người châu âu nên tổ chức theo kiểu châu âu)
Cả gian phòng bị bóng tối bao trùm ,mọi người xung quanh hiểu ý nghĩa này nên im lặng..riêng Lãnh Lệ Băng do trước giờ luôn dạ tiệc theo kiểu châu âu nên không quen với việc này.nó bất giác đứng gần anh hơn , một tay nắm lấy vạt áo anh , tay kia siết lấy cánh tay anh..
Bất chợt anh nắm lấy hai tay nó , đặt quàng ra sau gáy anh.rồi anh luồng tay qua eo nhỏ của nó, kéo vào và siết lại.
Tuy trong bóng tối không thấy gì , nhưng nó biết anh đang đứng rất gần nó , vì hơi thở của anh có thể phả vào mặt nó mà…
tim nó đập loạn xạ .hơi thở phả vào mặt ư ?
Chợt môi anh áp lên môi nó , bắt đầu một màn khóa môi nồng cháy..
Ấm áp , mềm mại .. ánh mắt Lãnh Lệ Băng mê muội khép lại.bất tri bất thức đáp trả lại nụ hôn kia..
Nụ hôn của nó ngọt ngào hương hoa hồng…
Nụ hôn của anh quyến rũ với hương lanvender
Hai mùi hương này hòa quyện tạo thành một nụ hôn kiểu Pháp mê muội chết người khiến cả hai bên không cách nào dừng lại…
Nhịp tim của nó càng ngày càng đập loạn , hơi thở bắt đầu đi gấp . lúc này thần trí bắt đầu quay lại mách bảo nó , ngay lập tức nó rời khỏi cánh môi anh.
Anh không cưỡng hôn nó tiếp mà chuyển gương mặt sang và đặt vào trán nó một nụ hôn nhẹ nhàng đầy tính cảm..
Bất giác đèn sáng trở lại…
Cả gian phòng oh lên , nhất là những người không khiêu vũ.vì được xem những màn khóa môi đầy lãng mạng trước mắt.các cặp cũng buông nhau ra , một số cặp còn luyến tiếc giây phút ngắn ngủi này đấy…
Thu hút mọi anh nhìn là nó và anh..
Mặc dù nó đã bỏ tay xuống khỏi gay anh , nhưng eo nó vẫn bị bàn tay anh siết lấy…
-‘buông tôi ra đi’ nó khẽ nói..
Lúc này anh mới buông nó ra , nhìn lại cánh môi anh đào căng mọng kia mà ước thời gian quay ngược..anh đưa tay lên lướt nhẹ qua cánh môi nó , cuối người xuống thủ thỉ :
-‘nụ hôn của em ! rất tuyệt !’ rồi đưa cánh tay về phía nó , tỏ ý muốn nó nắm lấy…
Nó thẹn đỏ cả mặt , một màn khóa môi ư ? lần trước thì bị tên Duy Khánh cưỡng hôn , bây giờ lại tới têm Duy Phong ! nó điên mất !
-‘nếu không thì tôi không biết sẽ làm gì em đâu nha’ ! lời nói của anh mang theo một nụ cười đầy tà mị..
Nó lật đật bám tay lên cánh tay săn chắt của anh trước ánh mắt của mọi người..
Tiểu Chi thì thôi rồi , đã hơn 3 tiếng đồng hồ mà vẫn chưa chuẩn bị xong.lúc đầu thì duỗi tóc , sau thấy không hợp thì lại uốn , son này không hợp thì bôi son khác .bây giờ thì nó đã hiểu tại sao ba lô của Chi lại to , vì nó chứa cả núi đồ trang điểm.cũng may cô nàng đã chuẩn bị có một bộ đồ , chứ nếu ở nhà chắc phải tốn thêm vài giờ đồng hồ để lựa quần áo..
Lãnh Lệ Băng nằm lăn ra trên giường , tay quẹt quẹt điện thoại lên mạng xem cho đỡ chán . ( thực ra là để không nhớ tới chuyện lúc nãy) nhưng những suy nghĩ đó vẫn cứ như bóng ma bám lấy đầu nó.nó tức quá lấy tay đấm một phát vào đầu , đau điếng …
-‘cậu bị điên hoặc bị khùng ! chọn đi Băng nhi !’ Tiểu Chi thấy vậy thì nhàm chán hỏi , mắt vẫn đăm đăm vào chiếc gương .
Nó im lặng rồi gật gù đầu , xem ra cách này có hiệu quả nha !
-‘đi trang điểm đi nàng ạ ! gần 7h rồi !’ Tiểu Chi nói tiếp ..
Nó nhìn vào màng hình điện thoại , đúng là gần 6h30…nó nhàm chán bước xuống giường vớ lấy khăn rồi bước vào nhà tắm..
Nó bật vòi sen rồi đứng đó cho dòng nước xả xuống thân nó , mát lạnh….
Nó quấn khăn tắm ngang người rồi bước ra khỏi phòng tắm , tiến đến chiếc ba lo đang nằm gọn trên bàn .mở dây kéo ra và lấy chiếc váy..
Nó thay váy rồi tiến tới bàn trang điểm , búi cao tóc lên …
-‘chiếc váy này đẹp thiệt nha ! đúng style màu đỏ của Băng nhi luôn ! nhưng búi tóc vậy không đẹp đâu ! để mình làm tóc cho !’ Tiểu Chi sau khi chuẩn bị xong thì tiến đến…
Nó không nói gì , gật đầu..bởi vì nó tin tay nghề của Chi , Chi từ nhỏ đã tiệc tùng xa hoa , nên làm đẹp dường như trở thành bản năng của cô nàng rồi…
Sau 15 trôi qua , Chi nhìn lại kiệt tác của mình và gật gù tán thưởng :
-‘tớ không muốn cậu nổi bật hơn tớ đâu nha !’
-‘cám ơn’ nó nhìn Chi mĩm cười , nhìn lại kiệt tac của Chi , đúng là rất đẹp…
Mái tóc đen được Chi xịt cho tí keo tạo màu tóc hóa thanh màu nâu vàng , được thắt rít rồi búi lệch lại ở phần dưới ! đính thêm chiếc nơ đỏ xinh xắn…
Nó ướm chân vào đôi giày cao gót –cao chót vót màu đỏ …nó không trang điểm…
Đứng trước gương , ngắm nhìn lại mình .nó thừa biết đêm nay nó sẽ là nhân vật nổi bật nhất của bữa tiệc rồi….
Chiếc váy màu đỏ tươi dài lết đất , phần ngực trên ( từ trên ngực lên tới cổ ) sử dụng chất liệu dây dẻo đính đá quý , từng sợi dây đan vào nhau thưa thớt làm lộ ra phần ngực và cổ trắng mịn..phần ngực dưới thiết kế ôm sát và nhún..đi tiếp xuống dưới là chiếc đai dính liền bản to làm ranh giới giữa phần trên và chân váy..phía bên trái của đai váy là cả đóa hoa hồng bằng vải màu đỏ.từ phần trên đóa hoa là một cánh mơ đăm thẳng ra tới khủy tay , phần chân váy được thiết kế hơi phồng ra nhưng đầy yểu điệu…
Đá quý lấp lánh..
Màu đỏ sang trọng
Thực sự chiếc váy quá đẹp…nó có thể khiến một người có nhan sắc trung bình trở thành tâm điểm , huống chi là một tuyệt sắc giai nhân như Lãnh Lệ Băng ..
Lãnh Lệ Băng đứng nhìn vào gương rồi lắc đầu , thực ra nó không có dự tính mặc chiếc váy này , nhưng đồ dự tiệc của nó thì có chiếc váy hay bất kì vật dụng nào mà bình thường đâu ! tất cả đều do các nhà thiết kế nổi tiếng hàng đầu tạo ra ! và giá của những chiếc váy đó..có mà lên trời…
-‘wow ! chiếc váy này không phải hàng xoàn đâu nha ! giá trên trời đó ! còn sợi dây trên cổ cậu nữa nha ! mà thôi ! 7h5 rồi ! lẹ đi’ Tiểu Chi đứng bên cạnh đánh giá , rồi ngắm mình trong gương , chiếc váy quây vàng nắng chấm đất làm bật lên làn da trắng của cô nàng , phần đai ở cuối ngực đính một hoa hồng nhỏ , củng sang trọng không kém…
Nó im lặng không nói gì , cùng tiểu Chi tiến xuống đại sảnh dự party…
Ở đại sảnh , mọi người đã có mặt đầy đủ…( chỉ học sinh , không có giáo viên )
Nó và Chi theo từng nấc thang tiến xuống đại sảnh .thu hút mọi ánh nhìn.thèm muốn của các chàng trai và ganh tị của các cô gái..
Một người nổi bật với màu vàng nắng , một người cao sang với màu đỏ tươi và đá quý.những viên kim cương đính trên sợi dây chuyền làm các cô tiểu thư lé hết mắt >.<
Tiểu Chi gặp nhanh chóng di chuyển xuống phía dưới , bắt chuyện với đám con trai.Lãnh Lệ Băng cũng lết váy tiến lại phía bàn đựng rượu , nhấc một li rượu vang đỏ sóng sánh , hớp một ngụm..
Mọi người xung quanh vẫn nhìn chăm chăm nó , nhất là các chàng trai…
Nó như là một bức tranh kiệt tác của hoa sĩ nào đó vẽ ra , rồi như trong cổ tích , người trong tranh bước ra vậy…
Nhưng không ai dám mới nó nhảy , vì nó quá cao sang và cũng vì nó có dính dáng đến thiếu gia…
Âu Dương Duy Phong nãy giờ cũng nhìn nó mê mệt.. .>.<
Một động lực nào đó thúc đẩy anh tiến lại mời nó khiêu vũ..
Anh hơi cuối người xuống , một tay vòng sau lưng , một tay đưa về phía nó..anh thật cuốn hút trong bộ comple đen…
Nó hiểu ý , nên liền đặt tay mình vào tay anh.
Anh cuối gương mặt xuống , hôn lên bàn tay ngọc ngà của nó rồi kéo ra giữa đại sảnh , bắt đầu hòa theo dòng nhạc mà khiêu vũ…điệu slow….
Sâu trong đôi mắt hổ phách kia không còn nhìn thấy gì ngoài ánh mắt shapphire .
Sâu trong đôi mắt shapphire kia không còn nhìn thấy gì ngoài ánh mắt hổ phách..
Từng cử động nhịp nhàng phối hợp theo giai điệu du dương của điệu slow…
Điệu slow-một giai điệu hoàn hảo –giai điệu của tình yêu…
♥ người ta nói :đối với con gái nếu bạn là người mới đi nhảy không biết mà ai đó mời bạn nhảy thì chắc chỉ sau một lần bạn tự hiểu là điệu này dành cho ai rồi nhĩ?...
-‘cậu biết không ? điệu slow là điệu nhảy của tình nhân ’ Duy Phong nói khẽ bên tai nó , hơi thở anh ấm áp thoảng phất mùi rượu wisky
-‘vậy sao ?’ nó trả lời , hơi thở mang đậm mùi Vang…
-‘nếu em chưa có người yêu mà nhảy với một chàng trai khác thì , điệu nhảy này sẽ dành cho chàng trai đó …và cả em cũng sẽ là của cậu ta’ anh vừa nói xong thì bản nhạc kết thúc , ánh sáng mất đi , tối mịt…(điệu slow ở châu Âu người ta vẫn để đèn sáng, nhưng ở ta theo kiểu Á Đông thì người ta để đèn tối và thường tắt đèn khi bản nhạc kết thúc , ở tiệc khiêu vũ lần trước cậu bạn kia là người châu âu nên tổ chức theo kiểu châu âu)
Cả gian phòng bị bóng tối bao trùm ,mọi người xung quanh hiểu ý nghĩa này nên im lặng..riêng Lãnh Lệ Băng do trước giờ luôn dạ tiệc theo kiểu châu âu nên không quen với việc này.nó bất giác đứng gần anh hơn , một tay nắm lấy vạt áo anh , tay kia siết lấy cánh tay anh..
Bất chợt anh nắm lấy hai tay nó , đặt quàng ra sau gáy anh.rồi anh luồng tay qua eo nhỏ của nó, kéo vào và siết lại.
Tuy trong bóng tối không thấy gì , nhưng nó biết anh đang đứng rất gần nó , vì hơi thở của anh có thể phả vào mặt nó mà…
tim nó đập loạn xạ .hơi thở phả vào mặt ư ?
Chợt môi anh áp lên môi nó , bắt đầu một màn khóa môi nồng cháy..
Ấm áp , mềm mại .. ánh mắt Lãnh Lệ Băng mê muội khép lại.bất tri bất thức đáp trả lại nụ hôn kia..
Nụ hôn của nó ngọt ngào hương hoa hồng…
Nụ hôn của anh quyến rũ với hương lanvender
Hai mùi hương này hòa quyện tạo thành một nụ hôn kiểu Pháp mê muội chết người khiến cả hai bên không cách nào dừng lại…
Nhịp tim của nó càng ngày càng đập loạn , hơi thở bắt đầu đi gấp . lúc này thần trí bắt đầu quay lại mách bảo nó , ngay lập tức nó rời khỏi cánh môi anh.
Anh không cưỡng hôn nó tiếp mà chuyển gương mặt sang và đặt vào trán nó một nụ hôn nhẹ nhàng đầy tính cảm..
Bất giác đèn sáng trở lại…
Cả gian phòng oh lên , nhất là những người không khiêu vũ.vì được xem những màn khóa môi đầy lãng mạng trước mắt.các cặp cũng buông nhau ra , một số cặp còn luyến tiếc giây phút ngắn ngủi này đấy…
Thu hút mọi anh nhìn là nó và anh..
Mặc dù nó đã bỏ tay xuống khỏi gay anh , nhưng eo nó vẫn bị bàn tay anh siết lấy…
-‘buông tôi ra đi’ nó khẽ nói..
Lúc này anh mới buông nó ra , nhìn lại cánh môi anh đào căng mọng kia mà ước thời gian quay ngược..anh đưa tay lên lướt nhẹ qua cánh môi nó , cuối người xuống thủ thỉ :
-‘nụ hôn của em ! rất tuyệt !’ rồi đưa cánh tay về phía nó , tỏ ý muốn nó nắm lấy…
Nó thẹn đỏ cả mặt , một màn khóa môi ư ? lần trước thì bị tên Duy Khánh cưỡng hôn , bây giờ lại tới têm Duy Phong ! nó điên mất !
-‘nếu không thì tôi không biết sẽ làm gì em đâu nha’ ! lời nói của anh mang theo một nụ cười đầy tà mị..
Nó lật đật bám tay lên cánh tay săn chắt của anh trước ánh mắt của mọi người..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.