Nếu Em Là Tuyết! Anh Nguyện Là Mùa Đông
Chương 5
Rose Killer
29/10/2013
-‘tuần sau chúng ta sẽ có hội thi báo tường theo khối ! mỗi lớp một tờ , thầy phân công mỗi nhóm làm 1 tờ , báo tường của nhóm ai đẹp nhất sẽ
mang đi thi .’
Sau khi nghe thầy tuyên bố là những tiếng xì xầm bàn tán…
-‘đừng bàn tán nữa , hôm bay là thứ bảy .sáng thứ 2 dự thi rồi nên hạn chót giao nộp cho thầy là trưa ngày mai ,thầy cũng thành thật xin lỗi các em vì nhà trường muốn tập cho cac e tính nhanh tay nhanh trí , thời gian rất ít , nen thầy nghĩ các e nen tranh thủ hoàn thanh trong tối này , cách tốt nhất là tập trung làm ở nhà bạn nào đó trong tổ rồi ngủ lại nhà bạn ấy luôn..” (mỗi dãy là một nhóm )
-‘quyết định tối nay nhà tôi , đồng ý?’ Duy Khánh lên tiếng hỏi tổ 2
-‘tại sao không phải là nhà tôi ?’ nó quay xuống..
-‘nô lệ’ ngắn gọn , xúc tích nhưng củng đủ để nó hiểu và quay lên
-‘quyết định vậy , tối nay 7h có mặt nhà tôi’ hắn nghênh mặt lên nói với cả tổ..
Thời gian : 7h tối
Địa điểm : biệt thự nhà Duy Khánh
-‘cô ta đâu ?’ hắn liếc môt vòng điểm danh , cả tổ đã đầy đủ .còn thiếu mình nó..
-‘chắc Lệ Băng không biết nhà cậu đâu !’ Bảo Ngân lên tiếng ( bạn ý là tổ trưởng nhóm 2 đấy)
Đợi 5p sau vẫn không thấy nó tới ! hắn bực dọc cầm điện thoại lên :
-‘cô làm gì mà giờ này chưa tới nữa hãr ?’ hắn nói nhỏ nhẹ nhưng đầy ác ý bên trong..
-‘cậu cho người tới rước tôi được không ?’
-‘what ? tại sao ?’
-‘đừng hỏi nhiều ? nhanh đi ! không nhanh là tôi ở nhà đấy !’
-‘được rồi ! đưa địa chỉ nhà cô đây ?’
Sau khi nhận địa chỉ , hắn quay qua nói với 3 thành viên còn lại của nhóm :
-‘mọi người ngồi đây đợi tí , tôi có việc !’
Nói rồi hắn ra nhà xe lấy chiếc motor ra , lên ga vọt đi tới nhà nó.
Nó đang đứng trước nhà , thấy hắn nó lật đật chạy ra như sợ bị ai thấy.
-‘cô làm cái gì vậy hả ?’
-‘sặc ! cậu đi moto hả ?’
-‘nói nhiều quá ! có lên không ?’
-‘ừ thì ….’
-‘lẹ !’
Nó e dè rồi cũng ngồi lên …
-‘ôm vào !’ hắn nói vọng ra sau
-‘what ? còn khuya’ cô trỉu môi
Hắn nhếch mép cười rồi tăng ga động tác đánh võng đáng sợ . vậy là dù không muốn nó cũng phải ôm hắn.
-‘tôi xin lỗi cậu nhé ! bảo vệ nhà tôi cứ nằng nặc đòi đi theo , tôi ghét lắm , không muốn làm ồn ào nhà cậu . nên tôi lẻn ra..’
-‘ sao nhà cô phức tạp quá vậy , làm gì quản cô gê vậy ?’
Nó không nói gì , chỉ im lặng ngồi sau lưng hắn thở dài
Chiếc xe rẻ vào một ngôi biệt thự lớn , sang trọng .có 3 tầng , một cánh cổng cao , bước qua khỏi cánh cổng là cái sân lớn , cỏ được trồng thành hàng lối xen kẽ các ô gạch , những bông hồng được trồng ngay ngắn hai bên , tiếp đến là những bật thang cao được lát bằng đá hoa cương dẫn đến cánh cửa vào nhà .( sang trọng hơn nhà nó nữa )
-‘ nhà cậu cũng không tệ nhi ?’ nó liếc liếc vài vòng
Hắn không nói gì , đi trước dẫn đường.
Thế là 5 thành viên của nhóm 2 bắt tay vào làm.
Nếu nói về những vấn đề trang trí thì nhóm nào có được nó thì như hổ mọc thêm cánh . nó từ nhỏ đã được học qua nhiều lớp trang trí rồi nên báo tường chỉ là công việc đơn giản đối với nó.
-‘Lệ Băng làm tốt quá !’ Bảo Ngân khen
-‘cảm ơn Ngân nhé ! nhưng mà Băng buồn ngủ quá ! Băng sắp không chịu được nữa rồi ! hix ! hơn 11h rồi , cho Băng ngủ tí nhé !’ nó lảm nhảm .
-‘không được , cô ráng tí đi , sắp xong rồi ! tôi có cách khiến cô tỉnh đây !’
Nói rồi hắn lấy cây bút long ngoạch một đường dài trên khuôn mặt nó..và công nhận , nó tỉnh ngủ thật.
Nó hét lên còn hắn thì ngồi cười ha hả.không hiểu sao hắn thích xem cái bộ mặt lúc tức giận của nó gê , chân mày nhăn nhíu lại.môi trên cong cong lên cùng với cái miệng méo mó.nhìn hài lém .màk trông rất dễ thương
Nó bực dọc dảy nẩy đi vào nhà vệ sinh..do vừa đi vừa dảy nẩy nên ---“bịch” nó trượt chân té ngay tại phong tắm ‘ôi chết cái m-ông mình rồi ,hix , tên đáng ghét’ nó vịn tay vào tường để đứng lên.nhưng ôi không , đó không phải là tường mà là cái khóa nước. thế là bao nhiêu nước trong vòi nó hưởng hết , nó ướt từ đầu tới chân , nước lạnh nữa chứ hix.
Hắn thì đừng ngoài ôm bụng cười hả hê.
-‘lạnh quá’ bây giờ nhìn nó thê thảm lắm.11h đêm mùa đông bị tắm “mưa”-nó đang nằm gọn trong chiếc chăn bong dày nhưng vẫn hắc hơi lien tục.vì quần áo nó ướt.nó đang rất lạnh
-‘này ! vào tắm lại bằng nước nóng rồi mặc vào đi’ hắn đưa cho nó bộ đồ của hắn.
-‘ax ! làm sao mà tôi mặc được ?’
-‘nô lệ đừng nói nhiều ! tắm rồi đi ngủ đi.gần 12h rồi.mọi người đi ngủ hết rồi đấy !’
-‘nhưng..’
-‘đó là lệnh..’ lai them một câu nói xúc tích
Nó lẳng lặng đi tắm rồi mặc quần áo của hắn vào .cái áo thun của hắn nó mặc luôn thành váy ‘người gì mà lưng dài quá’>.<
Tắm xong , nó vào phòng của hắn để trả cái quần đùi vì nó nghĩ nó không cần mặc.nhưng nó không thấy hắn đâu hết.nên nó quyết định ngồi ở sofa đợi hắn.không biết sao nó ngủ luôn .
Tình hình bây giờ nó đã chìm vào giấc ngủ ngàn thu khó đánh thức rồi ^^.hắn mở cửa bước vào rồi tiến lại gần nó , hắn tính đánh thức nó dậy , nhưng tự nhiên lại thôi.hắn đứng nhìn nó ngủ , hắn lại thấy nó dễ thương gê . đôi hàng mi của nó dài cong mút ..
Hắn lấy tay chạm vào khuôn mặt nó.rồi hôn lên đôi mắt nó ngủ..
-‘cậu có thôi ngay cái trò này đi thôi không hả ?’ nó lẩm nhẩm..
Hắn giật mình và quay mặt ra phía cửa sổ như chưa hề có gì xảy ra ( mặt hắn có tí ửng lên ) >.<
Im lặng một hồi không thấy động tỉnh gì , hắn quay lại ‘thì ra là cô ta mớ ngủ , trong giấc mơ mà vẫn còn ám ảnh mình tới như vậy à ? đồ ngốc ! tôi yêu cô , yêu từ cái nhìn đầu tiên!!’hắn suy nghĩ trong đầu rồi tự cười một mình.hắn tính với tay lấy cái chăn nhưng chợt thoáng nghĩ điều gì đó nên hắn không làm vậy nữa.hắn thật nhẹ nhàng bế nó lên và cũng nhẹ nhàng đặt nó xuống giường của hắn , rồi nhẹ nhàng kéo chăn đắp cho nó.rồi hắn mở cửa và ra ngoài...
Sau khi nghe thầy tuyên bố là những tiếng xì xầm bàn tán…
-‘đừng bàn tán nữa , hôm bay là thứ bảy .sáng thứ 2 dự thi rồi nên hạn chót giao nộp cho thầy là trưa ngày mai ,thầy cũng thành thật xin lỗi các em vì nhà trường muốn tập cho cac e tính nhanh tay nhanh trí , thời gian rất ít , nen thầy nghĩ các e nen tranh thủ hoàn thanh trong tối này , cách tốt nhất là tập trung làm ở nhà bạn nào đó trong tổ rồi ngủ lại nhà bạn ấy luôn..” (mỗi dãy là một nhóm )
-‘quyết định tối nay nhà tôi , đồng ý?’ Duy Khánh lên tiếng hỏi tổ 2
-‘tại sao không phải là nhà tôi ?’ nó quay xuống..
-‘nô lệ’ ngắn gọn , xúc tích nhưng củng đủ để nó hiểu và quay lên
-‘quyết định vậy , tối nay 7h có mặt nhà tôi’ hắn nghênh mặt lên nói với cả tổ..
Thời gian : 7h tối
Địa điểm : biệt thự nhà Duy Khánh
-‘cô ta đâu ?’ hắn liếc môt vòng điểm danh , cả tổ đã đầy đủ .còn thiếu mình nó..
-‘chắc Lệ Băng không biết nhà cậu đâu !’ Bảo Ngân lên tiếng ( bạn ý là tổ trưởng nhóm 2 đấy)
Đợi 5p sau vẫn không thấy nó tới ! hắn bực dọc cầm điện thoại lên :
-‘cô làm gì mà giờ này chưa tới nữa hãr ?’ hắn nói nhỏ nhẹ nhưng đầy ác ý bên trong..
-‘cậu cho người tới rước tôi được không ?’
-‘what ? tại sao ?’
-‘đừng hỏi nhiều ? nhanh đi ! không nhanh là tôi ở nhà đấy !’
-‘được rồi ! đưa địa chỉ nhà cô đây ?’
Sau khi nhận địa chỉ , hắn quay qua nói với 3 thành viên còn lại của nhóm :
-‘mọi người ngồi đây đợi tí , tôi có việc !’
Nói rồi hắn ra nhà xe lấy chiếc motor ra , lên ga vọt đi tới nhà nó.
Nó đang đứng trước nhà , thấy hắn nó lật đật chạy ra như sợ bị ai thấy.
-‘cô làm cái gì vậy hả ?’
-‘sặc ! cậu đi moto hả ?’
-‘nói nhiều quá ! có lên không ?’
-‘ừ thì ….’
-‘lẹ !’
Nó e dè rồi cũng ngồi lên …
-‘ôm vào !’ hắn nói vọng ra sau
-‘what ? còn khuya’ cô trỉu môi
Hắn nhếch mép cười rồi tăng ga động tác đánh võng đáng sợ . vậy là dù không muốn nó cũng phải ôm hắn.
-‘tôi xin lỗi cậu nhé ! bảo vệ nhà tôi cứ nằng nặc đòi đi theo , tôi ghét lắm , không muốn làm ồn ào nhà cậu . nên tôi lẻn ra..’
-‘ sao nhà cô phức tạp quá vậy , làm gì quản cô gê vậy ?’
Nó không nói gì , chỉ im lặng ngồi sau lưng hắn thở dài
Chiếc xe rẻ vào một ngôi biệt thự lớn , sang trọng .có 3 tầng , một cánh cổng cao , bước qua khỏi cánh cổng là cái sân lớn , cỏ được trồng thành hàng lối xen kẽ các ô gạch , những bông hồng được trồng ngay ngắn hai bên , tiếp đến là những bật thang cao được lát bằng đá hoa cương dẫn đến cánh cửa vào nhà .( sang trọng hơn nhà nó nữa )
-‘ nhà cậu cũng không tệ nhi ?’ nó liếc liếc vài vòng
Hắn không nói gì , đi trước dẫn đường.
Thế là 5 thành viên của nhóm 2 bắt tay vào làm.
Nếu nói về những vấn đề trang trí thì nhóm nào có được nó thì như hổ mọc thêm cánh . nó từ nhỏ đã được học qua nhiều lớp trang trí rồi nên báo tường chỉ là công việc đơn giản đối với nó.
-‘Lệ Băng làm tốt quá !’ Bảo Ngân khen
-‘cảm ơn Ngân nhé ! nhưng mà Băng buồn ngủ quá ! Băng sắp không chịu được nữa rồi ! hix ! hơn 11h rồi , cho Băng ngủ tí nhé !’ nó lảm nhảm .
-‘không được , cô ráng tí đi , sắp xong rồi ! tôi có cách khiến cô tỉnh đây !’
Nói rồi hắn lấy cây bút long ngoạch một đường dài trên khuôn mặt nó..và công nhận , nó tỉnh ngủ thật.
Nó hét lên còn hắn thì ngồi cười ha hả.không hiểu sao hắn thích xem cái bộ mặt lúc tức giận của nó gê , chân mày nhăn nhíu lại.môi trên cong cong lên cùng với cái miệng méo mó.nhìn hài lém .màk trông rất dễ thương
Nó bực dọc dảy nẩy đi vào nhà vệ sinh..do vừa đi vừa dảy nẩy nên ---“bịch” nó trượt chân té ngay tại phong tắm ‘ôi chết cái m-ông mình rồi ,hix , tên đáng ghét’ nó vịn tay vào tường để đứng lên.nhưng ôi không , đó không phải là tường mà là cái khóa nước. thế là bao nhiêu nước trong vòi nó hưởng hết , nó ướt từ đầu tới chân , nước lạnh nữa chứ hix.
Hắn thì đừng ngoài ôm bụng cười hả hê.
-‘lạnh quá’ bây giờ nhìn nó thê thảm lắm.11h đêm mùa đông bị tắm “mưa”-nó đang nằm gọn trong chiếc chăn bong dày nhưng vẫn hắc hơi lien tục.vì quần áo nó ướt.nó đang rất lạnh
-‘này ! vào tắm lại bằng nước nóng rồi mặc vào đi’ hắn đưa cho nó bộ đồ của hắn.
-‘ax ! làm sao mà tôi mặc được ?’
-‘nô lệ đừng nói nhiều ! tắm rồi đi ngủ đi.gần 12h rồi.mọi người đi ngủ hết rồi đấy !’
-‘nhưng..’
-‘đó là lệnh..’ lai them một câu nói xúc tích
Nó lẳng lặng đi tắm rồi mặc quần áo của hắn vào .cái áo thun của hắn nó mặc luôn thành váy ‘người gì mà lưng dài quá’>.<
Tắm xong , nó vào phòng của hắn để trả cái quần đùi vì nó nghĩ nó không cần mặc.nhưng nó không thấy hắn đâu hết.nên nó quyết định ngồi ở sofa đợi hắn.không biết sao nó ngủ luôn .
Tình hình bây giờ nó đã chìm vào giấc ngủ ngàn thu khó đánh thức rồi ^^.hắn mở cửa bước vào rồi tiến lại gần nó , hắn tính đánh thức nó dậy , nhưng tự nhiên lại thôi.hắn đứng nhìn nó ngủ , hắn lại thấy nó dễ thương gê . đôi hàng mi của nó dài cong mút ..
Hắn lấy tay chạm vào khuôn mặt nó.rồi hôn lên đôi mắt nó ngủ..
-‘cậu có thôi ngay cái trò này đi thôi không hả ?’ nó lẩm nhẩm..
Hắn giật mình và quay mặt ra phía cửa sổ như chưa hề có gì xảy ra ( mặt hắn có tí ửng lên ) >.<
Im lặng một hồi không thấy động tỉnh gì , hắn quay lại ‘thì ra là cô ta mớ ngủ , trong giấc mơ mà vẫn còn ám ảnh mình tới như vậy à ? đồ ngốc ! tôi yêu cô , yêu từ cái nhìn đầu tiên!!’hắn suy nghĩ trong đầu rồi tự cười một mình.hắn tính với tay lấy cái chăn nhưng chợt thoáng nghĩ điều gì đó nên hắn không làm vậy nữa.hắn thật nhẹ nhàng bế nó lên và cũng nhẹ nhàng đặt nó xuống giường của hắn , rồi nhẹ nhàng kéo chăn đắp cho nó.rồi hắn mở cửa và ra ngoài...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.