Chương 1: Tình một đêm trước hôn nhân.
Thịnh Thế Ái
24/11/2015
Hàn Mỹ Úy đang ngủ gãi gãi đầu, móng tay cùng da đầu phát ra âm thanh sàn sạt kinh động, cô chưa tỉnh ngủ, tiếp theo là mùi nước khử trùng trong khách sạn, nghiêng người, thân thể của cô liền gắt gao dán sát lại với một làn da ấm áp.
Tiếng đồng hồ báo thức reo lên, giống như tiếng chuông lễ đường, mặt thảm giáo đường đỏ tươi, Trần Hạo đi tới, mặc áo khoác trắng , anh khẽ cúi người, làm ra một hành động vô cùng thân sĩ với cô. Còn một tháng nữa, bọn họ sẽ kết hôn. Giấc mộng này, sáng sớm đã quấn quanh ở bên Hàn Mỹ Úy , đã mấy ngày rồi.
Nhưng không phải chồng chưa cưới của cô, Trần Hạo đi Bắc Kinh dự hội thảo y học giữa các bác sĩ sao?
Vậy tấm da thịt đang trên người cô, là của ai đây?
Hàn Mỹ Úy đột nhiên tỉnh hẳn, thân thể không tự chủ được sợ rùng mình, ký ức như hải mã điên cuồng chạy băng băng, như mình nó chạy như điên trên cỏ. Mẹ nó, chạy thẳng về ký ức tối hôm qua.
"Tối nay ở ‘ Thời gian ’ tụ tập, Hàn Mỹ Úy cậu đừng ăn nữa, mau cùng tớ đi thôi!"
"Hàn Mỹ Úy cậu thua, Uống....uố...ng!"
"Thế nào được kết hôn thì sao? Hàn Mỹ Úy cậu đừng lấy kết hôn làm cái cớ, Uống....uố...ng!"
"Rất đau sao? Nhịn một chút sẽ qua nhanh thôi."
Hàn Mỹ Úy thận trọng đẩy cơ thể rắn chắc ra, níu chăn lên đắp ở trên người mình, tấm da thịt không chịu được lật người, mông lộ ra dưới ánh mặt trời.
Tình một đêm trước hôn nhân.
Tình một đêm trước hôn nhân.
Tình một đêm trước hôn nhân.
Hàn Mỹ Úy trong lòng thì thào hành vi phạm tội bao gồm năm chữ này, bọc chăn giống như con gà trụi lông bò xuống giường, đạp phải đá cuội trải thành sàn nhà, ngũ quan kinh hãi rối rắm ở chung thành một chỗ, xấu hổ giống như đứa bé mới được sinh ra.
Áo lót, áo lót ở trên ghế sofa.
Quần lót, quần lót ở đây. . .
Ở trên chân của miếng da heo kia! !
Ông trời ơi! Đau khổ gần như bao trùm thân thể, trái tim vỡ nát Hàn Mỹ Úy, cố gắng không suy nghĩ đến cảnh tượng tối qua có bao nhiêu kịch liệt, nhưng cô càng không muốn, trong đầu lại tràn đầy các loại cảm giác, buộc phải dùng sức suy nghĩ cẩn thận, nhưng lại không nhớ ra cái gì.
Mặc quần áo tử tế, đi ngay lập tức, quyết không thể kinh động đến tấm da heo kia.
Năm phút sau, lấy tay không tay của cô ra, quần áo cũng mặc xong, cô lui về phía sau rời khỏi phòng, trong tay xách theo giày cao gót của mình, chân bước trên đám đá cuội có nhiệt của sàn nhà, âm thầm, lặng lẽ khép cửa lại. . .
Trong nháy mắt cửa bị đóng lại, bên ngoài cửa sổ ánh mặt trời mãnh liệt chói mắt, người đàn ông nằm ở trên giường, ngược lại ánh sáng, là những đường cong thon dài, in ở trong đầu của cô, làm thế nào cũng không xua đi được.
"Tiểu thư?" Bả vai bị người từ phía sau lưng vỗ một cái, khiến có tật giật mình Hàn Mỹ Úy thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
"Làm, làm, làm sao!"
"Tiểu thư, tôi là phục vụ của khách sạn, xin hỏi, cô muốn trả phòng sao?"
"Trả trả trả. . ."
"Vậy, mời đi theo tôi."
"Phòng?"
Từ nhỏ đến lớn, mỗi khi căng thẳng liền có tật cà lăm, thế nào cũng không bỏ được.
Hàn Mỹ Úy đi theo phục vụ đi tới trước lễ tân, chờ tính toán để thanh toán tiền phòng, cô thậm chí không dám nhìn phục vụ, chột dạ nhìn chằm chằm lễ tân.
Phục vụ cầm điện thoại nói gì đó, sau đó cười híp mắt nhìn Hàn Mỹ Úy nói: "Thật xin lỗi tiểu thư, cô không thể đi. Giường trên lầu phát hiện có vết máu, cần cô bồi thường phí tổn."
Hàn Mỹ Úy đầu óc mơ hồ đi theo phục vụ lên lầu, trở lại căn phòng 315 kia, trong phòng chính là người đàn ông đã tỉnh, vô cùng chỉnh tề ngồi ở bên giường, nhân viên dọn phòng đối diện anh ta nói xin lỗi: "Thật xin lỗi tiên sinh, chúng tôi không biết ngài còn nghỉ ngơi ở trong phòng, vị tiểu thư kia muốn trả phòng, nhưng ngài xem. . ."
Trong tay phục vụ lộ ra tấm ga giường, phía trên in một vết máu khô.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hàn Mỹ Úy khuôn trong nháy mắt biến thành màu gan heo! Bước một bước dài xông lên, đoạt lấy ga giường trong tay phục vụ, cuộn thành một đống, ôm vào trong ngực, cẩu cấp khiêu tường: "Bao nhiêu tiền! Tôi mua !"
Lúc này da heo ngẩng đầu nhìn về phía cô, cánh tay vòng ra sau đầu, tựa vào đầu giường, khóe môi nhếch lên, thậm chí còn cười, Hàn Mỹ Úy ôm trinh tiết giữ gìn hai mươi mấy năm đứng ở trước mặt anh ta, đột nhiên cảm thấy người đàn ông này quen mặt vô cùng, ngay cả nụ cười này, đều là như vậy quen thuộc đáng đánh đòn.
Rốt cuộc là ai? Đã gặp qua ở nơi nào đây? Thế nào còn muốn đánh đòn ? Cảm giác muốn đánh quen thuộc như vậy đây?
Hàn Mỹ Úy vẫn không nhớ ra da heo là ai.
Cô là một y tá, trong bệnh viện mỗi ngày tiếp xúc với rất nhiều người, biến dạng có, máu thịt be bét có, tứ chi không hoàn chỉnh có, thậm chí hoàn toàn thay đổi cũng có, tóm lại vẻ ngoài là khác hẳn người bình thường, sau thời gian dài, Hàn Mỹ Úy cũng không nhớ ra là ai, có thể ở thật lâu trước kia cô từng giúp khối da heo này thay máu, thay băng cũng không chừng, vậy mà hôm nay, băng gạc dính máu vẫn còn đến trong tay của cô, hơn nữa còn là băng gạc lớn!
Da heo chấm dứt nụ cười, móc tờ chi phiếu từ trong túi áo sơ mi ra, môi mỏng nói ra một chuỗi mật mã, bảo phục vụ đi ra.
Trong phòng chỉ còn lại hai người Hàn Mỹ Úy cùng da heo, Hàn Mỹ Úy khiếp sợ lui về phía sau, khối da heo kia liền từng bước từng bước ép sát, cho đến khi chân của cô chạm tường, cái trán của cô vừa đến cằm của anh ta, tay da heo để ở trên tường, thân thể to lớn gắt gao vây quanh thân thể nhỏ nhắn của cô.
"Tôi tên là Hàn Mạch."
Da heo tự giới thiệu.
Hàn Mỹ Úy hoàn toàn không muốn biết anh ta tên là Hàn Sờ Hàn Hồng hay là Hàn Hàn gì, cô chỉ muốn cùng anh ta non nước không gặp nhau, tựa như đến chết cũng không gặp, cả đời không qua lại với nhau.
Cô nuốt nước miếng, nắm chặt tấm ga, quyết định nói dối:
"Tôi tên là Thái Y Lâm."
. . .
2.
"Phốc!" Hàn Mạch bị cô chọc trúng, cười ra tiếng, anh vốn thích cười, lúc nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ lên, còn thành thực nói ‘Tên tôi là Thái Y Lâm’, anh thật muốn đề cử cực phẩm này lên tiết mục cuối năm.
Hàn Mỹ Úy tức giận run cầm cập, một cước đạp vào bụng anh ta! Anh ta sơ suất không đề phòng, tự nhiên bị cô đạp lui về sau hai bước, ôm bụng ngồi trở lại trên giường, vừa bị đau vừa buồn cười!
Cô cầm quyền, cố gắng khắc chế phẫn nộ cùng khuất nhục trong lòng, nói điều kiện với anh ta"Tiên sinh, tôi không biết tối hôm qua chúng ta đã xảy ra chuyện gì, tôi cũng không muốn biết, tôi đặc biệt muốn nhấn mạnh, tôi đã có chồng chưa cưới , tình cảm của chúng tôi rất tốt, tháng sau sẽ đính hôn, mọi người đều là ra ngoài chơi , xảy ra chuyện như vậy tôi cảm thấy thật bất ngờ, tôi hy vọng chúng ta sau này sẽ không có cơ hội gặp mặt lại, xin anh giữ bí mật, đối với anh và tôi đều tốt."
Hàn Mỹ Úy nói xong, hung hăng, lấy chăn trên mặt đất ném tới, biểu hiện sự kiên quyết của bản thân! Vậy mà ngồi ở trên giường Hàn Mạch lại hếch mày, mặt không biến sắc nhìn cô chằm chằm, giống như là đang nhìn một buổi biểu diễn cá heo.
Chuyện giống như càng ngày càng thú vị.
Cô không phải rất lợi hại sao? Sao lại…đáng yêu như vậy?
Hàn Mỹ Úy có chút hoảng hốt, cô vốn tưởng rằng đàn ông đều là loại người sợ chịu trách nhiệm, cô phủi sạch quan hệ như vậy, anh ta lại còn không biến sắc, chẳng lẽ là muốn lừa gạt lấy tiền sao?
"Còn nữa, " bởi vì cảm giác , sợ bản thân để lộ ra sơ hở, cô lại lần nữa nhặt lên ga giường trên mặt đất, nói thêm: "Vết máu trên này, cũng không phải của tôi, tôi cùng chồng chưa cưới đã sớm xảy ra quan hệ, cho nên có lẽ, có lẽ có thể, tối hôm qua anh cùng người phụ nữ khác không phải là tôi!"
Nói dối luôn là chột dạ, nhất là người sợ hai hàng như Hàn Mỹ Úy, nói xong lời muốn nói, tự nhiên nhanh chân mà bỏ chạy !
Hàn Mạch nhìn bóng lưng ảo não chạy trốn của cô, khóe môi lần nữa cong lên, sau đó từ trong túi áo sơ mi lấy ra chứng minh thư, bên phải chứng minh kia là ảnh cô mỉm cười hơi cứng ngắc, rất giống với dáng vẻ vừa kêu đau rồi lại hưởng thụ tối hôm qua, bên trái in một cái tên rất đẹp.
Hàn Mỹ Úy.
Hàn Mỹ Úy muốn kết hôn, nhà họ Hàn từ trên xuống dưới tất cả đều khen cô có phúc khí, tìm được bác sĩ trẻ tuổi đầy hứa hẹn, muốn thông minh có thông minh, muốn gia thế có gia thế, công việc ổn định dáng vẻ đường hoàng, không chỉ có thế, quan trọng hơn còn có nhà có xe, điểm này nhất đáng tin.
Trần Hạo là đàn anh của Hàn Mỹ Úy ở trường cấp 3, anh đẹp trai lại học giỏi, thi tốt nghiệp trung học xong, sau đó lại được cử đi học y khoa, mà trong trường đại học Hàn Mỹ Úy, bây giờ là y tá thực tập rồi, hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi rồi, trong nhà luôn sắp xếp cô đi xem mắt, Hàn Mỹ Úy ghét những bộ dạng không đứng đắn kia, đúng lúc ở bệnh viện thực tập gặp Trần Hạo lúc thất tình, hai người thường xuyên lui tới, dù thế nào đi nữa điều kiện của anh tốt, gia đình hai bên cũng đồng ý, hôn nhân cũng không cần lưỡng tình lương duyệt, có chỉ là duyên phận, môn đăng hộ đối.
Hàn Mỹ Úy vốn cảm thấy, hôn nhân của mình cũng liền như vậy thuận buồm xuôi gió, không nghĩ rằng, giữa đường nhảy ra tên Hàn da heo, đoạt mất đêm đầu tiên không nói, còn làm cho Hàn Mỹ Úy sợ hãi mất ngủ cả tuần.
Một tuần sau, khuôn mặt cô hốc hác, hẹn bạn thân của mình Đường San ra gặp mặt.
"Trời ơi! Tình một đêm trước hôn nhân !" Đường San nghe qua những lời Hàn Mỹ Úy nói, thiếu chút nữa miệng sùi bọt mép, Đường San phản ứng kịch liệt như vậy,khiến cho tâm hồn đang sợ hãi của Hàn Mỹ Úy nhận thức được sự nghiêm trọng của vấn đề này!
"Vậy. . . Vậy làm sao bây giờ. . . Đường San cậu nhất định phải cứu tớ!"
Hàn Mỹ Úy không có chủ kiến trong thời gian dài nên dành hình thành tính ỷ lại chết người vào Đường San, nếu như bây giờ Đường San nói cô đi chết, thì không tới một giây sau cô sẽ chạy thẳng đến sông Hoảng Phổ.
Đường San uống một ngụm cà phê, lắc đầu, ngón tay thon dài trượt lên trượt xuống mấy cáiở trên ipad, vẻ mặt nghiêm trọng.
Hàn Mỹ Úy siết thật chặt thực đơn màu nâu trong tay, mồ hôi trong lòng bàn tay in xuống thực đơn làm hiện lên dấu vân tay, nhân viên phục vụ bắt đầu thúc giục Hàn Mỹ Úy : "Tiểu thư, cô chưa có chọn món !"
"Tôi muốn,cà phê sữa. . ."
"Cà phê sữa có nhiều loại, không biết cô muốn chọn loại nào ạ?"
"Lấy, Latte. . ."
". . . Latte có hai lớp sữa. . ."
Đường San phất taybảo phục vụ đi, đưa ipad trong tay tới trước mặt Hàn Mỹ Úy để cho cô tự xem.
"[ copy ở chỗ khác rồi dán vào forum để trả lời ] tình một đêm trước hôn nhân dẫn đến bốn năm chịu bạo lực gia đình - 『Emotional Line』- Nguyệt Quang Đảo "
"Tình một đêm trước hôn nhân khiến hôn lễ bị hủy bỏ_ Sina "
"Tình một đêm trước hôn nhân làm cho cô gái đó hối hận trước đó không nên"
" Trốn không thoát, cuối cùng tình một đêm trước hôn nhân cũng bị phơi ra ánh sáng” –trang thứ 3 - diễn đàn "
Hàn Mỹ Úy cảm thấy mỗi lỗ chân lông trên người bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, những lời bình luận đầy kinh nghiệm kia, giải thích kết quả thê thảm của phụ nữ Tình một đêm trước hôn nhân, điều này làm cho cô càng thêm sợ. Mà vào lúc này, Đường San ngồi đối diện lại"Phì" cười.
"Tớ hù dọa cậu sao! Tình một đêm liền tình một đêm rồi ! Có cái gì đáng sợ, người đàn ông kia cũng không có bám lấy cậu? Chuyện này chỉ có trời biết cậu biết tớ biết, có gì phải sợ lộ chứ?"
Hàn Mỹ Úy trừng mắt, rụt cổ lại,lâu thật lâu, mới thở dài một hơi.
Dọa chết cô! Nếu theo lời Đường San nói như vậy, chuyện này cô không nói, cũng không ai biết.
Đang lúc cô tạm thời thở phào nhẹ nhõm, Đường San đột nhiên nghĩ đến một chuyện, tiến tới bên tai cô hỏi "Các người có dùng biện pháp an toàn không?"
Dùng biện pháp? Hai người say như chết, còn nghĩ tới dùng biện pháp sao?
Mỹ Úy lắc đầu.
"Vậy cậu sau đó, có uống thuốc không?"
"Cả tuần nay tớ hốt hoảng, không nhớ đến chuyện này. . ."
"Đầu heo! Vậy lỡ như cậu mang thai thì làm thế nào? Tháng sau cậu kết hôn rồi! ?"
Tiếng đồng hồ báo thức reo lên, giống như tiếng chuông lễ đường, mặt thảm giáo đường đỏ tươi, Trần Hạo đi tới, mặc áo khoác trắng , anh khẽ cúi người, làm ra một hành động vô cùng thân sĩ với cô. Còn một tháng nữa, bọn họ sẽ kết hôn. Giấc mộng này, sáng sớm đã quấn quanh ở bên Hàn Mỹ Úy , đã mấy ngày rồi.
Nhưng không phải chồng chưa cưới của cô, Trần Hạo đi Bắc Kinh dự hội thảo y học giữa các bác sĩ sao?
Vậy tấm da thịt đang trên người cô, là của ai đây?
Hàn Mỹ Úy đột nhiên tỉnh hẳn, thân thể không tự chủ được sợ rùng mình, ký ức như hải mã điên cuồng chạy băng băng, như mình nó chạy như điên trên cỏ. Mẹ nó, chạy thẳng về ký ức tối hôm qua.
"Tối nay ở ‘ Thời gian ’ tụ tập, Hàn Mỹ Úy cậu đừng ăn nữa, mau cùng tớ đi thôi!"
"Hàn Mỹ Úy cậu thua, Uống....uố...ng!"
"Thế nào được kết hôn thì sao? Hàn Mỹ Úy cậu đừng lấy kết hôn làm cái cớ, Uống....uố...ng!"
"Rất đau sao? Nhịn một chút sẽ qua nhanh thôi."
Hàn Mỹ Úy thận trọng đẩy cơ thể rắn chắc ra, níu chăn lên đắp ở trên người mình, tấm da thịt không chịu được lật người, mông lộ ra dưới ánh mặt trời.
Tình một đêm trước hôn nhân.
Tình một đêm trước hôn nhân.
Tình một đêm trước hôn nhân.
Hàn Mỹ Úy trong lòng thì thào hành vi phạm tội bao gồm năm chữ này, bọc chăn giống như con gà trụi lông bò xuống giường, đạp phải đá cuội trải thành sàn nhà, ngũ quan kinh hãi rối rắm ở chung thành một chỗ, xấu hổ giống như đứa bé mới được sinh ra.
Áo lót, áo lót ở trên ghế sofa.
Quần lót, quần lót ở đây. . .
Ở trên chân của miếng da heo kia! !
Ông trời ơi! Đau khổ gần như bao trùm thân thể, trái tim vỡ nát Hàn Mỹ Úy, cố gắng không suy nghĩ đến cảnh tượng tối qua có bao nhiêu kịch liệt, nhưng cô càng không muốn, trong đầu lại tràn đầy các loại cảm giác, buộc phải dùng sức suy nghĩ cẩn thận, nhưng lại không nhớ ra cái gì.
Mặc quần áo tử tế, đi ngay lập tức, quyết không thể kinh động đến tấm da heo kia.
Năm phút sau, lấy tay không tay của cô ra, quần áo cũng mặc xong, cô lui về phía sau rời khỏi phòng, trong tay xách theo giày cao gót của mình, chân bước trên đám đá cuội có nhiệt của sàn nhà, âm thầm, lặng lẽ khép cửa lại. . .
Trong nháy mắt cửa bị đóng lại, bên ngoài cửa sổ ánh mặt trời mãnh liệt chói mắt, người đàn ông nằm ở trên giường, ngược lại ánh sáng, là những đường cong thon dài, in ở trong đầu của cô, làm thế nào cũng không xua đi được.
"Tiểu thư?" Bả vai bị người từ phía sau lưng vỗ một cái, khiến có tật giật mình Hàn Mỹ Úy thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
"Làm, làm, làm sao!"
"Tiểu thư, tôi là phục vụ của khách sạn, xin hỏi, cô muốn trả phòng sao?"
"Trả trả trả. . ."
"Vậy, mời đi theo tôi."
"Phòng?"
Từ nhỏ đến lớn, mỗi khi căng thẳng liền có tật cà lăm, thế nào cũng không bỏ được.
Hàn Mỹ Úy đi theo phục vụ đi tới trước lễ tân, chờ tính toán để thanh toán tiền phòng, cô thậm chí không dám nhìn phục vụ, chột dạ nhìn chằm chằm lễ tân.
Phục vụ cầm điện thoại nói gì đó, sau đó cười híp mắt nhìn Hàn Mỹ Úy nói: "Thật xin lỗi tiểu thư, cô không thể đi. Giường trên lầu phát hiện có vết máu, cần cô bồi thường phí tổn."
Hàn Mỹ Úy đầu óc mơ hồ đi theo phục vụ lên lầu, trở lại căn phòng 315 kia, trong phòng chính là người đàn ông đã tỉnh, vô cùng chỉnh tề ngồi ở bên giường, nhân viên dọn phòng đối diện anh ta nói xin lỗi: "Thật xin lỗi tiên sinh, chúng tôi không biết ngài còn nghỉ ngơi ở trong phòng, vị tiểu thư kia muốn trả phòng, nhưng ngài xem. . ."
Trong tay phục vụ lộ ra tấm ga giường, phía trên in một vết máu khô.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hàn Mỹ Úy khuôn trong nháy mắt biến thành màu gan heo! Bước một bước dài xông lên, đoạt lấy ga giường trong tay phục vụ, cuộn thành một đống, ôm vào trong ngực, cẩu cấp khiêu tường: "Bao nhiêu tiền! Tôi mua !"
Lúc này da heo ngẩng đầu nhìn về phía cô, cánh tay vòng ra sau đầu, tựa vào đầu giường, khóe môi nhếch lên, thậm chí còn cười, Hàn Mỹ Úy ôm trinh tiết giữ gìn hai mươi mấy năm đứng ở trước mặt anh ta, đột nhiên cảm thấy người đàn ông này quen mặt vô cùng, ngay cả nụ cười này, đều là như vậy quen thuộc đáng đánh đòn.
Rốt cuộc là ai? Đã gặp qua ở nơi nào đây? Thế nào còn muốn đánh đòn ? Cảm giác muốn đánh quen thuộc như vậy đây?
Hàn Mỹ Úy vẫn không nhớ ra da heo là ai.
Cô là một y tá, trong bệnh viện mỗi ngày tiếp xúc với rất nhiều người, biến dạng có, máu thịt be bét có, tứ chi không hoàn chỉnh có, thậm chí hoàn toàn thay đổi cũng có, tóm lại vẻ ngoài là khác hẳn người bình thường, sau thời gian dài, Hàn Mỹ Úy cũng không nhớ ra là ai, có thể ở thật lâu trước kia cô từng giúp khối da heo này thay máu, thay băng cũng không chừng, vậy mà hôm nay, băng gạc dính máu vẫn còn đến trong tay của cô, hơn nữa còn là băng gạc lớn!
Da heo chấm dứt nụ cười, móc tờ chi phiếu từ trong túi áo sơ mi ra, môi mỏng nói ra một chuỗi mật mã, bảo phục vụ đi ra.
Trong phòng chỉ còn lại hai người Hàn Mỹ Úy cùng da heo, Hàn Mỹ Úy khiếp sợ lui về phía sau, khối da heo kia liền từng bước từng bước ép sát, cho đến khi chân của cô chạm tường, cái trán của cô vừa đến cằm của anh ta, tay da heo để ở trên tường, thân thể to lớn gắt gao vây quanh thân thể nhỏ nhắn của cô.
"Tôi tên là Hàn Mạch."
Da heo tự giới thiệu.
Hàn Mỹ Úy hoàn toàn không muốn biết anh ta tên là Hàn Sờ Hàn Hồng hay là Hàn Hàn gì, cô chỉ muốn cùng anh ta non nước không gặp nhau, tựa như đến chết cũng không gặp, cả đời không qua lại với nhau.
Cô nuốt nước miếng, nắm chặt tấm ga, quyết định nói dối:
"Tôi tên là Thái Y Lâm."
. . .
2.
"Phốc!" Hàn Mạch bị cô chọc trúng, cười ra tiếng, anh vốn thích cười, lúc nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ lên, còn thành thực nói ‘Tên tôi là Thái Y Lâm’, anh thật muốn đề cử cực phẩm này lên tiết mục cuối năm.
Hàn Mỹ Úy tức giận run cầm cập, một cước đạp vào bụng anh ta! Anh ta sơ suất không đề phòng, tự nhiên bị cô đạp lui về sau hai bước, ôm bụng ngồi trở lại trên giường, vừa bị đau vừa buồn cười!
Cô cầm quyền, cố gắng khắc chế phẫn nộ cùng khuất nhục trong lòng, nói điều kiện với anh ta"Tiên sinh, tôi không biết tối hôm qua chúng ta đã xảy ra chuyện gì, tôi cũng không muốn biết, tôi đặc biệt muốn nhấn mạnh, tôi đã có chồng chưa cưới , tình cảm của chúng tôi rất tốt, tháng sau sẽ đính hôn, mọi người đều là ra ngoài chơi , xảy ra chuyện như vậy tôi cảm thấy thật bất ngờ, tôi hy vọng chúng ta sau này sẽ không có cơ hội gặp mặt lại, xin anh giữ bí mật, đối với anh và tôi đều tốt."
Hàn Mỹ Úy nói xong, hung hăng, lấy chăn trên mặt đất ném tới, biểu hiện sự kiên quyết của bản thân! Vậy mà ngồi ở trên giường Hàn Mạch lại hếch mày, mặt không biến sắc nhìn cô chằm chằm, giống như là đang nhìn một buổi biểu diễn cá heo.
Chuyện giống như càng ngày càng thú vị.
Cô không phải rất lợi hại sao? Sao lại…đáng yêu như vậy?
Hàn Mỹ Úy có chút hoảng hốt, cô vốn tưởng rằng đàn ông đều là loại người sợ chịu trách nhiệm, cô phủi sạch quan hệ như vậy, anh ta lại còn không biến sắc, chẳng lẽ là muốn lừa gạt lấy tiền sao?
"Còn nữa, " bởi vì cảm giác , sợ bản thân để lộ ra sơ hở, cô lại lần nữa nhặt lên ga giường trên mặt đất, nói thêm: "Vết máu trên này, cũng không phải của tôi, tôi cùng chồng chưa cưới đã sớm xảy ra quan hệ, cho nên có lẽ, có lẽ có thể, tối hôm qua anh cùng người phụ nữ khác không phải là tôi!"
Nói dối luôn là chột dạ, nhất là người sợ hai hàng như Hàn Mỹ Úy, nói xong lời muốn nói, tự nhiên nhanh chân mà bỏ chạy !
Hàn Mạch nhìn bóng lưng ảo não chạy trốn của cô, khóe môi lần nữa cong lên, sau đó từ trong túi áo sơ mi lấy ra chứng minh thư, bên phải chứng minh kia là ảnh cô mỉm cười hơi cứng ngắc, rất giống với dáng vẻ vừa kêu đau rồi lại hưởng thụ tối hôm qua, bên trái in một cái tên rất đẹp.
Hàn Mỹ Úy.
Hàn Mỹ Úy muốn kết hôn, nhà họ Hàn từ trên xuống dưới tất cả đều khen cô có phúc khí, tìm được bác sĩ trẻ tuổi đầy hứa hẹn, muốn thông minh có thông minh, muốn gia thế có gia thế, công việc ổn định dáng vẻ đường hoàng, không chỉ có thế, quan trọng hơn còn có nhà có xe, điểm này nhất đáng tin.
Trần Hạo là đàn anh của Hàn Mỹ Úy ở trường cấp 3, anh đẹp trai lại học giỏi, thi tốt nghiệp trung học xong, sau đó lại được cử đi học y khoa, mà trong trường đại học Hàn Mỹ Úy, bây giờ là y tá thực tập rồi, hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi rồi, trong nhà luôn sắp xếp cô đi xem mắt, Hàn Mỹ Úy ghét những bộ dạng không đứng đắn kia, đúng lúc ở bệnh viện thực tập gặp Trần Hạo lúc thất tình, hai người thường xuyên lui tới, dù thế nào đi nữa điều kiện của anh tốt, gia đình hai bên cũng đồng ý, hôn nhân cũng không cần lưỡng tình lương duyệt, có chỉ là duyên phận, môn đăng hộ đối.
Hàn Mỹ Úy vốn cảm thấy, hôn nhân của mình cũng liền như vậy thuận buồm xuôi gió, không nghĩ rằng, giữa đường nhảy ra tên Hàn da heo, đoạt mất đêm đầu tiên không nói, còn làm cho Hàn Mỹ Úy sợ hãi mất ngủ cả tuần.
Một tuần sau, khuôn mặt cô hốc hác, hẹn bạn thân của mình Đường San ra gặp mặt.
"Trời ơi! Tình một đêm trước hôn nhân !" Đường San nghe qua những lời Hàn Mỹ Úy nói, thiếu chút nữa miệng sùi bọt mép, Đường San phản ứng kịch liệt như vậy,khiến cho tâm hồn đang sợ hãi của Hàn Mỹ Úy nhận thức được sự nghiêm trọng của vấn đề này!
"Vậy. . . Vậy làm sao bây giờ. . . Đường San cậu nhất định phải cứu tớ!"
Hàn Mỹ Úy không có chủ kiến trong thời gian dài nên dành hình thành tính ỷ lại chết người vào Đường San, nếu như bây giờ Đường San nói cô đi chết, thì không tới một giây sau cô sẽ chạy thẳng đến sông Hoảng Phổ.
Đường San uống một ngụm cà phê, lắc đầu, ngón tay thon dài trượt lên trượt xuống mấy cáiở trên ipad, vẻ mặt nghiêm trọng.
Hàn Mỹ Úy siết thật chặt thực đơn màu nâu trong tay, mồ hôi trong lòng bàn tay in xuống thực đơn làm hiện lên dấu vân tay, nhân viên phục vụ bắt đầu thúc giục Hàn Mỹ Úy : "Tiểu thư, cô chưa có chọn món !"
"Tôi muốn,cà phê sữa. . ."
"Cà phê sữa có nhiều loại, không biết cô muốn chọn loại nào ạ?"
"Lấy, Latte. . ."
". . . Latte có hai lớp sữa. . ."
Đường San phất taybảo phục vụ đi, đưa ipad trong tay tới trước mặt Hàn Mỹ Úy để cho cô tự xem.
"[ copy ở chỗ khác rồi dán vào forum để trả lời ] tình một đêm trước hôn nhân dẫn đến bốn năm chịu bạo lực gia đình - 『Emotional Line』- Nguyệt Quang Đảo "
"Tình một đêm trước hôn nhân khiến hôn lễ bị hủy bỏ_ Sina "
"Tình một đêm trước hôn nhân làm cho cô gái đó hối hận trước đó không nên"
" Trốn không thoát, cuối cùng tình một đêm trước hôn nhân cũng bị phơi ra ánh sáng” –trang thứ 3 - diễn đàn "
Hàn Mỹ Úy cảm thấy mỗi lỗ chân lông trên người bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, những lời bình luận đầy kinh nghiệm kia, giải thích kết quả thê thảm của phụ nữ Tình một đêm trước hôn nhân, điều này làm cho cô càng thêm sợ. Mà vào lúc này, Đường San ngồi đối diện lại"Phì" cười.
"Tớ hù dọa cậu sao! Tình một đêm liền tình một đêm rồi ! Có cái gì đáng sợ, người đàn ông kia cũng không có bám lấy cậu? Chuyện này chỉ có trời biết cậu biết tớ biết, có gì phải sợ lộ chứ?"
Hàn Mỹ Úy trừng mắt, rụt cổ lại,lâu thật lâu, mới thở dài một hơi.
Dọa chết cô! Nếu theo lời Đường San nói như vậy, chuyện này cô không nói, cũng không ai biết.
Đang lúc cô tạm thời thở phào nhẹ nhõm, Đường San đột nhiên nghĩ đến một chuyện, tiến tới bên tai cô hỏi "Các người có dùng biện pháp an toàn không?"
Dùng biện pháp? Hai người say như chết, còn nghĩ tới dùng biện pháp sao?
Mỹ Úy lắc đầu.
"Vậy cậu sau đó, có uống thuốc không?"
"Cả tuần nay tớ hốt hoảng, không nhớ đến chuyện này. . ."
"Đầu heo! Vậy lỡ như cậu mang thai thì làm thế nào? Tháng sau cậu kết hôn rồi! ?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.