Chương 60: Buông tay (2)
Dan Lee Gun
30/11/2021
Choang
Chậu hoa mộc lan trên tay Phương Du Kỳ rơi xuống và vỡ tung ra. Cô đứng bất động tại chỗ, không thể nghe tiếp những gì Mẫn Quan nói nữa
- Thiên Duật đã nhờ tôi chuyển lời lại với cô. Sau khi cô xuất viện, cô có thể trở về Phương gia hoặc đến bất cứ nơi nào cô muốn, cậu ấy nói, mình đã thu rồi, nên sẽ chấp nhận buông tay!
Phương Du Kỳ đưa tay ấn chặt lồng ngực, cô lùi về phía giường, ngồi phịch xuống, vẫn chưa thể nghe rõ được gì
Hai dòng nước mắt đã lăn xuống rất nhanh.....
Doãn Thiên Duật thật sự không cần cô nữa.....
Hắn đã chịu để cô đi, trả lại tự do cho cô. Lẽ ra cô phải cảm thấy mừng vì điều đó
Thế nhưng.......
Cô lại cảm thấy rất đau,
Hắn bỏ rơi cô thật rồi.....
Con đã không còn, bây giờ cô trở thành một món hàng đã hết khả năng sử dụng nên bị vứt bỏ không thương tiếc
Hắn còn cần gì một người đàn bà như cô, một người đàn bà đã bị hắn chơi đùa đến gần chết,
Vì cô đã mang thai con của hắn ?
Hoá ra là như vậy, đối với hắn, đứa bé là một vết nhơ nên hắn đã không chút lưu tình mà giết nó,... rồi vứt bỏ cô!
Nếu vậy, cô cũng chẳng cần phải lưu luyến nữa.....
Cô sẽ đi! Rời khỏi hắn.
Rời khỏi nơi đã bắt đầu và cũng là nơi đã chôn vùi tình yêu mà cô dành cho hắn.....
Phương Du Kỳ lau nhẹ khoé mắt, cô nói với Mẫn Quan
- Hãy chuyển lời lại với anh ta. Tôi sẽ đi, và không bao giờ tha thứ cho anh ta, mãi mãi!
Ba ngày sau, cô đã rời khỏi Thượng Hải, đến một vùng đất mới, cô muốn làm lại từ đầu, muốn sống cho chính mình, nhưng.... có lẽ cô sẽ không thể yêu ai được nữa, vì cả đời này cô sẽ mãi mãi không quên được hắn
Doãn Thiên Duật, tên và con người hắn đã khắc sâu vào trái tim và từng tế bào của cô....
Có lẽ rất khó để quên,
Nhưng.... cô sẽ tập quên đi.
---------
Doãn Thiên Duật đã không còn như trước đây. Suốt ngày, hắn chỉ đắm mình trong thế giới hư ảo ở club, hắn chưa lần nào tỉnh rượu, tất cả công việc ở Doãn thị và Death đều do tứ đại hộ pháp xử lý
Mỗi khi hắn uống say lại ngồi nói chuyện một mình
Có lần, hắn đã nói với Cố Dược Thần.... và đã khóc
- Kỳ Kỳ, anh không giết con! Hãy cho anh thời gian, anh sẽ tìm ra kẻ đã giết con của chúng ta. Kỳ Kỳ, đợi anh được không?
Hoặc một lần, hắn vừa làu bàu vừa uống rượu với Tô Vận và Từ Lâm
- Tại sao cô ấy có thể đi dễ dàng như vậy? Tớ thật sự không muốn để cô ấy đi như vậy? Các cậu nói xem! Trái tim cô ấy bằng sắt sao? Tại sao có thể....?
Những lúc hắn tỉnh rượu thì chỉ ở trong Bạc Thiên Bảo, nhốt mình trong phòng và nằm trên chiếc giường của hắn và Phương Du Kỳ. Nhìn sang vị trí trống bên cạnh, hắn đưa tay sờ nhẹ lên mặt giường
- Kỳ Kỳ, anh nhớ em nhiều lắm!
Hắn vẫn còn nhớ rất rõ, ngày mà Kỳ Vũ đứng trước mặt hắn, khó khăn nói ra từng từ
- Lão đại! Phu nhân.....đi rồi ạ!
Hắn đã điên cuồng đi tìm cô
Mặc dù biết mình như một tên ngốc nhưng hắn đã chạy ngay đến sân bay, tìm kiếm hình bóng quen thuộc kia, hắn tìm mãi trong dòng người đi đi về về vô tình
Hắn đã thực sự thất vọng, bất chấp sự chỉ trỏ của mọi người, hắn đã quỳ xuống giữa khoảng không gian vô hình đó, gọi lớn tên cô
- Kỳ Kỳ, em tàn nhẫn như vậy sao?
Từ Lâm mặc dù rất tức giận nhưng lại chẳng thể làm gì. Tứ đại hộ pháp đã từng muốn đi tìm và bắt trói Phương Du Kỳ trở về.... nhưng bọn họ đều nhận ra rằng, đây không phải việc mà bọn họ có khả năng làm.
Một năm trôi qua.....
Doãn Thiên Duật lại thay đổi lần nữa, hắn đã hoàn toàn cởi bỏ lớp vỏ thất bại trước đây, trở về với một Doãn Thiên Duật tuyệt tình tàn khốc như trước đây
Nhưng hình như.... hắn đã tàn nhẫn hơn trước đây
Hắn đã trở nên chán ghét với phụ nữ. Nếu để một người phụ nữ đụng vào người hắn thì sẽ chết ngay mà không báo trước.
Những kẻ phạm lỗi, dù chỉ là nhỏ cũng sẽ bị móc mắt, cắt lưỡi, để rắn độc cắn đến chết.... thủ đoạn đã tàn ác hơn gấp bội. Những tổ chức lớn nhỏ ở Trung Quốc hay thế giới đều đã bị thu phục rất nhiều. Death trở thành con mãnh thú đáng sợ nhất trong giới hắc đạo, cũng chính là cơ sở phân phối vũ khí, đạn dược lớn nhất của thế giới ngầm.
Doãn thị ngày càng vươn lên cao hơn, trở thành ôm trùm của nền công nghiệp hiện đại lớn nhất thế giới. Những thủ đoạn trong kinh doanh của Doãn Thiên Duật đã trở thành một loại virus đáng sợ của thương giới mà không có cách nào diệt trừ, nhưng cũng là bát cơm vàng của cả thế giới.....
Doãn Thiên Duật....
Đã không còn là con người nữa, hắn trở nên máu lạnh rất nhiều....
Trái tim đã từng nguội lạnh,chỉ vừa tìm thấy ánh sáng duy nhất của cuộc đời, ánh sáng ấy... đã sớm vụt tắt.
Trái tim đó, lại càng đóng băng nhiều hơn.
Chậu hoa mộc lan trên tay Phương Du Kỳ rơi xuống và vỡ tung ra. Cô đứng bất động tại chỗ, không thể nghe tiếp những gì Mẫn Quan nói nữa
- Thiên Duật đã nhờ tôi chuyển lời lại với cô. Sau khi cô xuất viện, cô có thể trở về Phương gia hoặc đến bất cứ nơi nào cô muốn, cậu ấy nói, mình đã thu rồi, nên sẽ chấp nhận buông tay!
Phương Du Kỳ đưa tay ấn chặt lồng ngực, cô lùi về phía giường, ngồi phịch xuống, vẫn chưa thể nghe rõ được gì
Hai dòng nước mắt đã lăn xuống rất nhanh.....
Doãn Thiên Duật thật sự không cần cô nữa.....
Hắn đã chịu để cô đi, trả lại tự do cho cô. Lẽ ra cô phải cảm thấy mừng vì điều đó
Thế nhưng.......
Cô lại cảm thấy rất đau,
Hắn bỏ rơi cô thật rồi.....
Con đã không còn, bây giờ cô trở thành một món hàng đã hết khả năng sử dụng nên bị vứt bỏ không thương tiếc
Hắn còn cần gì một người đàn bà như cô, một người đàn bà đã bị hắn chơi đùa đến gần chết,
Vì cô đã mang thai con của hắn ?
Hoá ra là như vậy, đối với hắn, đứa bé là một vết nhơ nên hắn đã không chút lưu tình mà giết nó,... rồi vứt bỏ cô!
Nếu vậy, cô cũng chẳng cần phải lưu luyến nữa.....
Cô sẽ đi! Rời khỏi hắn.
Rời khỏi nơi đã bắt đầu và cũng là nơi đã chôn vùi tình yêu mà cô dành cho hắn.....
Phương Du Kỳ lau nhẹ khoé mắt, cô nói với Mẫn Quan
- Hãy chuyển lời lại với anh ta. Tôi sẽ đi, và không bao giờ tha thứ cho anh ta, mãi mãi!
Ba ngày sau, cô đã rời khỏi Thượng Hải, đến một vùng đất mới, cô muốn làm lại từ đầu, muốn sống cho chính mình, nhưng.... có lẽ cô sẽ không thể yêu ai được nữa, vì cả đời này cô sẽ mãi mãi không quên được hắn
Doãn Thiên Duật, tên và con người hắn đã khắc sâu vào trái tim và từng tế bào của cô....
Có lẽ rất khó để quên,
Nhưng.... cô sẽ tập quên đi.
---------
Doãn Thiên Duật đã không còn như trước đây. Suốt ngày, hắn chỉ đắm mình trong thế giới hư ảo ở club, hắn chưa lần nào tỉnh rượu, tất cả công việc ở Doãn thị và Death đều do tứ đại hộ pháp xử lý
Mỗi khi hắn uống say lại ngồi nói chuyện một mình
Có lần, hắn đã nói với Cố Dược Thần.... và đã khóc
- Kỳ Kỳ, anh không giết con! Hãy cho anh thời gian, anh sẽ tìm ra kẻ đã giết con của chúng ta. Kỳ Kỳ, đợi anh được không?
Hoặc một lần, hắn vừa làu bàu vừa uống rượu với Tô Vận và Từ Lâm
- Tại sao cô ấy có thể đi dễ dàng như vậy? Tớ thật sự không muốn để cô ấy đi như vậy? Các cậu nói xem! Trái tim cô ấy bằng sắt sao? Tại sao có thể....?
Những lúc hắn tỉnh rượu thì chỉ ở trong Bạc Thiên Bảo, nhốt mình trong phòng và nằm trên chiếc giường của hắn và Phương Du Kỳ. Nhìn sang vị trí trống bên cạnh, hắn đưa tay sờ nhẹ lên mặt giường
- Kỳ Kỳ, anh nhớ em nhiều lắm!
Hắn vẫn còn nhớ rất rõ, ngày mà Kỳ Vũ đứng trước mặt hắn, khó khăn nói ra từng từ
- Lão đại! Phu nhân.....đi rồi ạ!
Hắn đã điên cuồng đi tìm cô
Mặc dù biết mình như một tên ngốc nhưng hắn đã chạy ngay đến sân bay, tìm kiếm hình bóng quen thuộc kia, hắn tìm mãi trong dòng người đi đi về về vô tình
Hắn đã thực sự thất vọng, bất chấp sự chỉ trỏ của mọi người, hắn đã quỳ xuống giữa khoảng không gian vô hình đó, gọi lớn tên cô
- Kỳ Kỳ, em tàn nhẫn như vậy sao?
Từ Lâm mặc dù rất tức giận nhưng lại chẳng thể làm gì. Tứ đại hộ pháp đã từng muốn đi tìm và bắt trói Phương Du Kỳ trở về.... nhưng bọn họ đều nhận ra rằng, đây không phải việc mà bọn họ có khả năng làm.
Một năm trôi qua.....
Doãn Thiên Duật lại thay đổi lần nữa, hắn đã hoàn toàn cởi bỏ lớp vỏ thất bại trước đây, trở về với một Doãn Thiên Duật tuyệt tình tàn khốc như trước đây
Nhưng hình như.... hắn đã tàn nhẫn hơn trước đây
Hắn đã trở nên chán ghét với phụ nữ. Nếu để một người phụ nữ đụng vào người hắn thì sẽ chết ngay mà không báo trước.
Những kẻ phạm lỗi, dù chỉ là nhỏ cũng sẽ bị móc mắt, cắt lưỡi, để rắn độc cắn đến chết.... thủ đoạn đã tàn ác hơn gấp bội. Những tổ chức lớn nhỏ ở Trung Quốc hay thế giới đều đã bị thu phục rất nhiều. Death trở thành con mãnh thú đáng sợ nhất trong giới hắc đạo, cũng chính là cơ sở phân phối vũ khí, đạn dược lớn nhất của thế giới ngầm.
Doãn thị ngày càng vươn lên cao hơn, trở thành ôm trùm của nền công nghiệp hiện đại lớn nhất thế giới. Những thủ đoạn trong kinh doanh của Doãn Thiên Duật đã trở thành một loại virus đáng sợ của thương giới mà không có cách nào diệt trừ, nhưng cũng là bát cơm vàng của cả thế giới.....
Doãn Thiên Duật....
Đã không còn là con người nữa, hắn trở nên máu lạnh rất nhiều....
Trái tim đã từng nguội lạnh,chỉ vừa tìm thấy ánh sáng duy nhất của cuộc đời, ánh sáng ấy... đã sớm vụt tắt.
Trái tim đó, lại càng đóng băng nhiều hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.