Nếu Ta Thật Sự Là Soulmate Của Nhau
Chương 7
My_soulmate
18/06/2014
Tear
Sáng sớm hôm sau tất cả mọi người đã có mặt tại cửa hàng áo cưới lớn nhất Seoul
- thật là cái thằng này, mới sáng sớm mà đã bị nó dựng dậy đi đến đây – WB làu bàu vì bị Jun Pyo dựng dậy từ rất sớm
- tính thằng đó vốn nóng nảy mà – Ji Hoo bồi thêm
- thằng ấy đâu rồi nhỉ, tụi mình đã thay lễ phục xong hết mà chẳng thấy bóng dáng nó – Yi Jung ngán ngẩm
- yo guys, tớ nghĩ là mấy người thợ đang cố duỗi thẳng cái đầu xoăn tít của nó nên mới lâu thế đấy hahah- Câu nói đùa của WB làm 2 người kia cười đau cả ruột trong khi có 1 kẻ từ xa lại đang tức xì khói tiến về phía họ
- ya, ai cho phép các cậu nói xấu đại nhân đây hả? – Jun Pyo tức tối hét
- thôi cho bọn tớ xin, đùa thôi ấy mà – Yi Jung xoa dịu cơn nóng của thằng bạn – nhưng có vẻ như họ vô vọng trong việc duỗi mái tóc đó thì đúng hơn đó Bin à – JP ngay lập tức bị 1 gáo nước lạnh từ thằng bạn, cứ ngỡ nó an ủi mình ai dè. Cả bọn phá lên cười.
Trong khi đó bên trong phòng thay đồ
- Jan di à, em đẹp quá, thế này thì ko uổng phí công sức của chị nhỉ? – Jae Kyung đùa
- đúng đấy chị à, chị rất đẹp – GuNi thêm vào và GE gật đầu tán thành
- thật ko? Mình thấy cả 3 cũng rất đẹp – JanDi cười tươi
- oh, ko dám qua mặt cô dâu đâu phu nhân à – Ga Eun trêu Jan Di
- cậu thật là…….- Jan Di tươi cười với những người bạn của mình, cô thật sự cảm thấy hạnh phúc.
Tấm rèm phòng thay đồ được kéo ra, xuất hiện đằng sau đó là cô dâu trong chiếc áo cưới màu trắng tinh khiết như sương mai, chiếc áo cổ rộng làm lộ ra đôi vai trần trắng nõn nà của Jan Di.
Sát bên cô là Ga Eun với chiếc áo phụ dâu màu tím than ngang gối. Jae Kyung lại mặc một chiếc váy màu xanh biển trong khi GuNi đang khoát trên mình bộ váy màu đỏ quyến rũ.
3 người ba màu nhưng rất đặc biệt là kiểu dáng giống nhau tạo nên sự đồng bộ giữa họ, những gam màu đậm của phụ dâu như đang làm nền cho chiếc áo cưới màu trắng của cô dâu, thật sự rất nổi bật.
F4 nhìn họ ko rời mắt, các anh ấy ko thể tưởng tượng được các cô gái lại có thể lôi cuốn, hấp dẫn đến như thế, họ đứng sững nhìn các cô gái của mình cho đến khi tiếng Jae Kyung vang lên - này các anh bị sao thế? Ji Hoo, sáng nay dậy sớm quá nên anh thiếu ngủ à?- Jae Kyung chạy đến bên anh
- à, ko….. anh vẫn khoẻ - JH quay sang hướng khác tằng hắng giọng, F3 nhanh chóng lấy lại phong độ, Guni có 1 chút thất vọng
Họ di chuyển đến studio, vì Jandi muốn có 1 bộ ảnh cưới với đầy đủ các phụ rể và phụ dâu, những người bạn yêu quý của mình, đó chắc chắn là thời khắc mà cô hạnh phúc nhất
Họ cùng nhau xuất hiện trong các tấm hình, đứng theo cặp và thật vui vẻ trước ống kính, những hành động tự nhiên nhất của họ được nhiếp ảnh gia lưu lại 1 cách khéo léo.
- Họ thật đẹp đôi nhỉ? – Jae Kyung nói nhỏ với Ji Hoo khi họ đứng nhìn cô dâu chú rể chụp hình
- Phải, họ sinh ra là dành cho nhau- JH mỉm cười
- Anh vẫn còn cảm giác hối hận? – JK hỏi bâng quơ
- Ko, anh ko còn hối hận, anh vui cho họ, còn em? – JH chuyển ánh mắt sang nhìn Jea Kyung
- Em cũng vậy, từ lâu em đã nhận ra mình ko còn yêu JP nữa rồi – JK khẳng định
- ………..- Ji Hoo ko nói gì, anh chỉ mỉm cười với cô
Đứng gần họ từ nãy giờ GuNi đã thấy hết, cô cảm thấy nhói lòng trước cử chỉ thân mật của họ, thật khó chịu khi thấy người đàn ông mình yêu đang tình tứ bên người khác.
Em thật sự muốn khóc
Nhưng em ko thể khóc
Vì khóc là yếu đuối
Và em cần mạnh mẽ.
Sáng sớm hôm sau tất cả mọi người đã có mặt tại cửa hàng áo cưới lớn nhất Seoul
- thật là cái thằng này, mới sáng sớm mà đã bị nó dựng dậy đi đến đây – WB làu bàu vì bị Jun Pyo dựng dậy từ rất sớm
- tính thằng đó vốn nóng nảy mà – Ji Hoo bồi thêm
- thằng ấy đâu rồi nhỉ, tụi mình đã thay lễ phục xong hết mà chẳng thấy bóng dáng nó – Yi Jung ngán ngẩm
- yo guys, tớ nghĩ là mấy người thợ đang cố duỗi thẳng cái đầu xoăn tít của nó nên mới lâu thế đấy hahah- Câu nói đùa của WB làm 2 người kia cười đau cả ruột trong khi có 1 kẻ từ xa lại đang tức xì khói tiến về phía họ
- ya, ai cho phép các cậu nói xấu đại nhân đây hả? – Jun Pyo tức tối hét
- thôi cho bọn tớ xin, đùa thôi ấy mà – Yi Jung xoa dịu cơn nóng của thằng bạn – nhưng có vẻ như họ vô vọng trong việc duỗi mái tóc đó thì đúng hơn đó Bin à – JP ngay lập tức bị 1 gáo nước lạnh từ thằng bạn, cứ ngỡ nó an ủi mình ai dè. Cả bọn phá lên cười.
Trong khi đó bên trong phòng thay đồ
- Jan di à, em đẹp quá, thế này thì ko uổng phí công sức của chị nhỉ? – Jae Kyung đùa
- đúng đấy chị à, chị rất đẹp – GuNi thêm vào và GE gật đầu tán thành
- thật ko? Mình thấy cả 3 cũng rất đẹp – JanDi cười tươi
- oh, ko dám qua mặt cô dâu đâu phu nhân à – Ga Eun trêu Jan Di
- cậu thật là…….- Jan Di tươi cười với những người bạn của mình, cô thật sự cảm thấy hạnh phúc.
Tấm rèm phòng thay đồ được kéo ra, xuất hiện đằng sau đó là cô dâu trong chiếc áo cưới màu trắng tinh khiết như sương mai, chiếc áo cổ rộng làm lộ ra đôi vai trần trắng nõn nà của Jan Di.
Sát bên cô là Ga Eun với chiếc áo phụ dâu màu tím than ngang gối. Jae Kyung lại mặc một chiếc váy màu xanh biển trong khi GuNi đang khoát trên mình bộ váy màu đỏ quyến rũ.
3 người ba màu nhưng rất đặc biệt là kiểu dáng giống nhau tạo nên sự đồng bộ giữa họ, những gam màu đậm của phụ dâu như đang làm nền cho chiếc áo cưới màu trắng của cô dâu, thật sự rất nổi bật.
F4 nhìn họ ko rời mắt, các anh ấy ko thể tưởng tượng được các cô gái lại có thể lôi cuốn, hấp dẫn đến như thế, họ đứng sững nhìn các cô gái của mình cho đến khi tiếng Jae Kyung vang lên - này các anh bị sao thế? Ji Hoo, sáng nay dậy sớm quá nên anh thiếu ngủ à?- Jae Kyung chạy đến bên anh
- à, ko….. anh vẫn khoẻ - JH quay sang hướng khác tằng hắng giọng, F3 nhanh chóng lấy lại phong độ, Guni có 1 chút thất vọng
Họ di chuyển đến studio, vì Jandi muốn có 1 bộ ảnh cưới với đầy đủ các phụ rể và phụ dâu, những người bạn yêu quý của mình, đó chắc chắn là thời khắc mà cô hạnh phúc nhất
Họ cùng nhau xuất hiện trong các tấm hình, đứng theo cặp và thật vui vẻ trước ống kính, những hành động tự nhiên nhất của họ được nhiếp ảnh gia lưu lại 1 cách khéo léo.
- Họ thật đẹp đôi nhỉ? – Jae Kyung nói nhỏ với Ji Hoo khi họ đứng nhìn cô dâu chú rể chụp hình
- Phải, họ sinh ra là dành cho nhau- JH mỉm cười
- Anh vẫn còn cảm giác hối hận? – JK hỏi bâng quơ
- Ko, anh ko còn hối hận, anh vui cho họ, còn em? – JH chuyển ánh mắt sang nhìn Jea Kyung
- Em cũng vậy, từ lâu em đã nhận ra mình ko còn yêu JP nữa rồi – JK khẳng định
- ………..- Ji Hoo ko nói gì, anh chỉ mỉm cười với cô
Đứng gần họ từ nãy giờ GuNi đã thấy hết, cô cảm thấy nhói lòng trước cử chỉ thân mật của họ, thật khó chịu khi thấy người đàn ông mình yêu đang tình tứ bên người khác.
Em thật sự muốn khóc
Nhưng em ko thể khóc
Vì khóc là yếu đuối
Và em cần mạnh mẽ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.