Chương 6: Giải Quyết Tin Đồn Bao Nuôi (2)
Lâm Mĩ Thi
22/09/2016
Lương Vũ Tranh vẫn bình tĩnh nói:
- Ồ, vậy tôi nên làm thế nào để khẳng định Hạ Quân Dật chính là bạn trai của tôi đây? Chẳng lẽ gọi thẳng anh ấy đến trường này để chính bản thân anh ấy thanh minh hay sao đây? Tôi cũng không muốn nói nhiều, các bạn biết anh ấy là một doanh nhân, nhưng lại không rõ tính cách thường ngày của anh ấy đâu nhỉ? Tôi là bạn gái của anh ấy nhưng lại có người nói tôi là gái bao, tức là làm ảnh hưởng đến danh dự của Hạ Quân Dật rồi. Ở thành phố B này, Hạ Quân Dật được coi là một người đàn ông rất có quyền lực và cũng rất có địa vị, tính cách thì lại vô cùng khó đoán. Nếu như anh ấy biết được chuyện này, tôi không biết chuyện xấu gì sẽ xảy ra phía sau đâu. Có phải không nhỉ?
Lương Vũ Tranh hùng hồn bịa ra một loạt câu để phản biện. Cô đương nhiên biết rõ, Hạ Quân Dật sẽ chẳng quan tâm và ngó ngàng đến việc Lương Vũ Tranh cô ra ngoài bị gọi là gái bao đâu. Bởi chính anh cũng hay nói với cô rằng, cô thực tế chỉ là một người phụ nữ được Hạ Quân Dật anh bao nuôi mà thôi.
Nhưng mặc dù đó chỉ là những lời nói mà Lương Vũ Tranh nhất thời bịa ra, ít ra nó cũng đã phát huy tác dụng, khiến cho mọi người không còn nói thêm gì được nữa. Những cô gái ngồi trong phòng này dường như cũng đồng tình với lời nói của Lương Vũ Tranh, còn những chàng trai cũng chẳng dám lên tiếng phản bác nữa.
“Bộp… bộp… bộp…”
Ở bên ngoài cửa là tiếng vỗ tay của một người đàn ông. Lương Vũ Tranh bất ngờ quay sang và nhanh chóng nhận ra ngay, đó chính là Triệu Minh Thành, giáo sư của trường này.
- Giáo sư Triệu?
Lương Vũ Tranh mãi mới lên tiếng. Triệu Minh Thành từ từ đi đến chỗ cô, rồi quay xuống nhìn cả lớp:
- Tin tức sáng nay đăng trên forum của trường, tôi cũng đã đọc qua rồi. Đúng như sinh viên Lương Vũ Tranh đây đã nói, cho dù sự thật như thế nào thì cũng đã bị người viết bài cũng như người đọc bài tẩy đen đi rồi. Các em đều là sinh viên năm cuối, đối với những chuyện như thế này đáng lý không cần phải nói nhiều làm gì, nhưng cũng nên suy nghĩ kỹ càng chứ, đúng không? Chưa biết phải trái trắng đen như thế nào mà đã lên tiếng đổ oan cho người ta, nói người ta những câu nói đầy xúc phạm như vậy rồi. Các em cứ thử đặt bản thân vào trường hợp của Lương Vũ Tranh xem, bị nói như vậy liệu có chịu nổi hay không? Forum của trường được lập ra để cho sinh viên có thể kết bạn, trao đổi về kiến thức học hành chứ không phải để soi mói đời tư của ai đó.
Lời nói của Triệu Minh Thành đã khiến cho tất cả sinh viên trong lớp im lặng và cúi đầu xuống. Còn Lương Vũ Tranh cũng cảm thấy rất cảm kích anh.
- Được rồi, còn 2 phút nữa là vào tiết học. Tôi cũng hy vọng các em sẽ chú tâm vào giờ của tôi và đừng nghĩ đến những chuyện linh tinh khác. Nhà trường cũng đã biết ai là người viết ra bài này, đã gọi bạn đó đến ban kỷ luật nghiêm khắc phê bình. Chuyện này nếu còn xảy ra nữa, chắc chắn sẽ bị kỷ luật nặng.
Lương Vũ Tranh đi vòng qua sau lưng của Triệu Minh Thành, nhẹ nhàng đi về chỗ của mình, tiếp tục nghe giảng.
………………………………….
Cuối tiết học, Lương Vũ Tranh nói với Triệu Minh Thành, cô có điều muốn nói với anh. Anh cũng đồng ý nói chuyện với cô và 2 người tranh thủ thời gian nghỉ giải lao đến hoa viên.
- Chuyện hôm nay, em thật sự cảm ơn thầy. Trong khi mọi người đều lảng đi thì thầy lại nói giúp em.
- Không có gì đâu. Tôi thật sự không thích những kiểu như thế này. Mà sinh viên Lương này, em cũng mạnh mẽ thật đấy. Phải là những cô gái khác chắc chẳng dám đến trường rồi chứ đừng nói đến việc đứng trước bao nhiêu người như vậy tự thanh minh cho mình.
- Em cũng không hẳn là mạnh mẽ đâu ạ, chỉ là em không muốn danh tiếng của mình bị bôi nhọ như vậy.
Thấy Triệu Minh Thành cười, Lương Vũ Tranh có chút không hiểu bèn lên tiếng hỏi:
- Thầy cười gì thế ạ?
Triệu Minh Thành lắc đầu, từ từ nói:
- Tôi biết, những lời của bài báo kia không hẳn là sai. Cũng có một phần có lẽ là đúng.
- Dạ?
Câu nói này của Triệu Minh Thành khiến cho Lương Vũ Tranh có phần kinh ngạc. Không lẽ những lời anh vừa nói trong phòng học chỉ là nói cho qua, thực tế anh tin cô chính là gái bao?
- Tôi đã từng thấy em đi cùng Quân Dật. Mấy hôm trước gặp anh ấy thì vô tình hỏi, anh ấy nói rằng em thực tế chỉ là một người phụ nữ được anh ấy bao nuôi thôi.
- Ồ, vậy tôi nên làm thế nào để khẳng định Hạ Quân Dật chính là bạn trai của tôi đây? Chẳng lẽ gọi thẳng anh ấy đến trường này để chính bản thân anh ấy thanh minh hay sao đây? Tôi cũng không muốn nói nhiều, các bạn biết anh ấy là một doanh nhân, nhưng lại không rõ tính cách thường ngày của anh ấy đâu nhỉ? Tôi là bạn gái của anh ấy nhưng lại có người nói tôi là gái bao, tức là làm ảnh hưởng đến danh dự của Hạ Quân Dật rồi. Ở thành phố B này, Hạ Quân Dật được coi là một người đàn ông rất có quyền lực và cũng rất có địa vị, tính cách thì lại vô cùng khó đoán. Nếu như anh ấy biết được chuyện này, tôi không biết chuyện xấu gì sẽ xảy ra phía sau đâu. Có phải không nhỉ?
Lương Vũ Tranh hùng hồn bịa ra một loạt câu để phản biện. Cô đương nhiên biết rõ, Hạ Quân Dật sẽ chẳng quan tâm và ngó ngàng đến việc Lương Vũ Tranh cô ra ngoài bị gọi là gái bao đâu. Bởi chính anh cũng hay nói với cô rằng, cô thực tế chỉ là một người phụ nữ được Hạ Quân Dật anh bao nuôi mà thôi.
Nhưng mặc dù đó chỉ là những lời nói mà Lương Vũ Tranh nhất thời bịa ra, ít ra nó cũng đã phát huy tác dụng, khiến cho mọi người không còn nói thêm gì được nữa. Những cô gái ngồi trong phòng này dường như cũng đồng tình với lời nói của Lương Vũ Tranh, còn những chàng trai cũng chẳng dám lên tiếng phản bác nữa.
“Bộp… bộp… bộp…”
Ở bên ngoài cửa là tiếng vỗ tay của một người đàn ông. Lương Vũ Tranh bất ngờ quay sang và nhanh chóng nhận ra ngay, đó chính là Triệu Minh Thành, giáo sư của trường này.
- Giáo sư Triệu?
Lương Vũ Tranh mãi mới lên tiếng. Triệu Minh Thành từ từ đi đến chỗ cô, rồi quay xuống nhìn cả lớp:
- Tin tức sáng nay đăng trên forum của trường, tôi cũng đã đọc qua rồi. Đúng như sinh viên Lương Vũ Tranh đây đã nói, cho dù sự thật như thế nào thì cũng đã bị người viết bài cũng như người đọc bài tẩy đen đi rồi. Các em đều là sinh viên năm cuối, đối với những chuyện như thế này đáng lý không cần phải nói nhiều làm gì, nhưng cũng nên suy nghĩ kỹ càng chứ, đúng không? Chưa biết phải trái trắng đen như thế nào mà đã lên tiếng đổ oan cho người ta, nói người ta những câu nói đầy xúc phạm như vậy rồi. Các em cứ thử đặt bản thân vào trường hợp của Lương Vũ Tranh xem, bị nói như vậy liệu có chịu nổi hay không? Forum của trường được lập ra để cho sinh viên có thể kết bạn, trao đổi về kiến thức học hành chứ không phải để soi mói đời tư của ai đó.
Lời nói của Triệu Minh Thành đã khiến cho tất cả sinh viên trong lớp im lặng và cúi đầu xuống. Còn Lương Vũ Tranh cũng cảm thấy rất cảm kích anh.
- Được rồi, còn 2 phút nữa là vào tiết học. Tôi cũng hy vọng các em sẽ chú tâm vào giờ của tôi và đừng nghĩ đến những chuyện linh tinh khác. Nhà trường cũng đã biết ai là người viết ra bài này, đã gọi bạn đó đến ban kỷ luật nghiêm khắc phê bình. Chuyện này nếu còn xảy ra nữa, chắc chắn sẽ bị kỷ luật nặng.
Lương Vũ Tranh đi vòng qua sau lưng của Triệu Minh Thành, nhẹ nhàng đi về chỗ của mình, tiếp tục nghe giảng.
………………………………….
Cuối tiết học, Lương Vũ Tranh nói với Triệu Minh Thành, cô có điều muốn nói với anh. Anh cũng đồng ý nói chuyện với cô và 2 người tranh thủ thời gian nghỉ giải lao đến hoa viên.
- Chuyện hôm nay, em thật sự cảm ơn thầy. Trong khi mọi người đều lảng đi thì thầy lại nói giúp em.
- Không có gì đâu. Tôi thật sự không thích những kiểu như thế này. Mà sinh viên Lương này, em cũng mạnh mẽ thật đấy. Phải là những cô gái khác chắc chẳng dám đến trường rồi chứ đừng nói đến việc đứng trước bao nhiêu người như vậy tự thanh minh cho mình.
- Em cũng không hẳn là mạnh mẽ đâu ạ, chỉ là em không muốn danh tiếng của mình bị bôi nhọ như vậy.
Thấy Triệu Minh Thành cười, Lương Vũ Tranh có chút không hiểu bèn lên tiếng hỏi:
- Thầy cười gì thế ạ?
Triệu Minh Thành lắc đầu, từ từ nói:
- Tôi biết, những lời của bài báo kia không hẳn là sai. Cũng có một phần có lẽ là đúng.
- Dạ?
Câu nói này của Triệu Minh Thành khiến cho Lương Vũ Tranh có phần kinh ngạc. Không lẽ những lời anh vừa nói trong phòng học chỉ là nói cho qua, thực tế anh tin cô chính là gái bao?
- Tôi đã từng thấy em đi cùng Quân Dật. Mấy hôm trước gặp anh ấy thì vô tình hỏi, anh ấy nói rằng em thực tế chỉ là một người phụ nữ được anh ấy bao nuôi thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.