Chương 14: Tiệc Đính Hôn (4)
Lâm Mĩ Thi
24/09/2016
Tiệc đính hôn vừa mới bắt đầu. Bên trên
Trình Minh Viễn và Tiêu Tuyết Vân vẫn đang nói về chuyện đính hôn, bên
dưới Hạ Quân Dật ngồi nói chuyện với Lương Vũ Tranh.
- Mặc dù tôi không quá quan tâm Trình Minh Viễn sẽ lấy ai, nhưng tôi không nghĩ cậu ấy nên lấy Tiêu Tuyết Vân.
- Thế không phải Tổng giám đốc Trình và Tiêu tiểu thư kia yêu nhau lâu năm à?
Lương Vũ Tranh khá ngạc nhiên trước câu nói của Hạ Quân Dật nên hỏi lại. Câu này của anh có ý gì đây chẳng biết.
- Trình Minh Viễn và Tiêu Tuyết Vân yêu nhau từ lâu rồi nhưng sau đó chia tay. Trong thời gian học đại học, Minh Viễn có hẹn hò với một cô gái nào đó học thiết kế nội thất, tên là gì thì tôi chẳng nhớ. Có lần tôi sang nhà cậu ta thấy nội thất trong nhà thiết kế cũng không tồi, mới hỏi xem là ai thiết kế. Biết là cô gái đó nên tôi đã nhờ cô ta thiết kế cho Minh viên. Những nội thất trong Minh viên mà em đang ở là do tình cũ của Trình Minh Viễn thiết kế đấy.
- Vậy à? Nhưng mà Tổng giám đốc Trình này có vẻ là người chung tình lắm thì phải.
- Em bảo cậu ta chung tình sao? Em có biết ngày xưa cậu ta đào hoa lắm không? Đến tôi cũng phải nể phục vài phần đấy.
Nghe Hạ Quân Dật nói vậy, chính Lương Vũ Tranh cũng cảm thấy khó tin. Nếu trên đời còn có người đào hoa hơn Hạ Quân Dật thì quả đúng là trời sẽ sập thật.
- À phải, nhà thiết kế đồ trang sức nổi tiếng Lâm Nhã Tình cũng là em họ của anh hả? Vừa nãy tôi nghe thấy Hạ tiểu thư gọi cô ấy là Tuyết Tâm.
- Nhã Tình vốn là chị em sinh đôi khác trứng của Tuyết Dao, tên là Tuyết Tâm. 24 năm trước, Tuyết Tâm bị bắt cóc, nhà họ Hạ lại tưởng cô ấy đã chết rồi. Tuyết Tâm được một cặp vợ chồng nhận nuôi. Năm ngoái mới rõ ràng chuyện cô ấy còn sống.
- Nhưng sao bố anh lại phải tự thành lập tập đoàn DCL vậy?
Hạ Quân Dật vẫn bình tĩnh trả lời câu hỏi của Lương Vũ Tranh:
- Ngày trước, tập đoàn Hạ Thị được giao cho cả bố tôi và chú tôi, tức là bố của Tuyết Tâm và Tuyết Dao ấy. Nhưng bố tôi không thích ngành Tài chính mà muốn thành lập một công ty về công nghệ. Hồi đó, ông nội tôi đưa cho bố tôi một khoản tiền, tương đương với số cổ phần của bố sẽ được thừa kế ở Hạ Thị. Bố tôi nhận số tiền ấy, đồng nghĩa với việc không có liên hệ gì với Hạ Thị nữa, tự mình lập ra DCL.
- Thì ra là vậy à?
- Được rồi, sau bữa tiệc, tôi đưa em đến một chỗ.
- Chỗ nào?
Lương Vũ Tranh nhìn Hạ Quân Dật nhưng anh chỉ mỉm cười mà không nói gì. Dù vậy, nhưng Lương Vũ Tranh cũng chẳng mấy tò mò lắm.
……………………………….
Sau khi Trình Minh Viễn và Tiêu Tuyết Vân phát biểu xong về việc đính hôn xong thì anh đi xuống bên dưới, tìm Hạ Quân Dật nói chuyện. Hai người họ đứng ở góc khuất, nói những gì thì ngay chính Lương Vũ Tranh cũng chẳng rõ.
- Này, cậu quyết định kết hôn với Tiêu Tuyết Vân thật sao? Nhìn cậu hôm nay đứng cùng Tiêu Tuyết Vân, nét mặt cậu trông cứ như là đang bị ép cưới ấy.
- Chuyện hôn nhân mình cũng chẳng quan trọng lắm, lấy ai cũng như nhau cả thôi.
- Còn nhớ cô bé tình cũ thời đại học của cậu không? Mình thấy cô ta hợp với cậu hơn Tiêu Tuyết Vân.
Khi Hạ Quân Dật nhắc đến “cô bé thời đại học” kia, ánh mắt của Trình Minh Viễn thay đổi rõ rệt. Sau đó Trình Minh Viễn cũng hướng mắt đến chỗ Lương Vũ Tranh, hỏi Hạ Quân Dật:
- Thế còn cậu thì sao? Cô bé đại học này có vẻ như rất hợp ý cậu đấy. Có muốn tính lâu dài hay không?
- Lương Vũ Tranh ấy hả? Cậu nghĩ cô ấy hợp với mình theo cách nào? Mặc dù rất biết nghe lời nhưng ở trên giường, cô ấy vụng về lắm. Nhưng đụng vào một trinh nữ như Lương Vũ Tranh cũng rất thú vị. Cậu cũng hiểu rõ tính mình mà, những người phụ nữ như Lương Vũ Tranh, không sớm thì muộn mình cũng đá thôi.
- Mình thấy Hạ Quân Dật cậu có vẻ như chuyên tâm vào người con gái này hơn những người khác đấy.
Hạ Quân Dật cũng dừng mắt trên người Lương Vũ Tranh. Quả thật đối với anh, Lương Vũ Tranh có cái gì đó rất đặc biệt.
- Có lẽ cậu không nên nói với mình nhiều như vậy. Cậu đã cứ quyết lấy Tiêu Tuyết Vân, mình cũng chẳng góp ý gì nhiều đâu. Dù sao tình cảm của cậu và cô ấy cũng phai nhạt từ 5 năm trước rồi.
- Không biết nữa.
Hạ Quân Dật chuyển hướng nhìn sang Trình Minh Viễn. Anh biết Trình Minh Viễn từ rất lâu, anh là một người tính toán rất kỹ lưỡng. Nhưng việc Trình Minh Viễn lấy Tiêu Tuyết Vân khiến Hạ Quân Dật nghĩ, người bạn này đã không còn kỹ lưỡng như trước nữa rồi.
- Mặc dù tôi không quá quan tâm Trình Minh Viễn sẽ lấy ai, nhưng tôi không nghĩ cậu ấy nên lấy Tiêu Tuyết Vân.
- Thế không phải Tổng giám đốc Trình và Tiêu tiểu thư kia yêu nhau lâu năm à?
Lương Vũ Tranh khá ngạc nhiên trước câu nói của Hạ Quân Dật nên hỏi lại. Câu này của anh có ý gì đây chẳng biết.
- Trình Minh Viễn và Tiêu Tuyết Vân yêu nhau từ lâu rồi nhưng sau đó chia tay. Trong thời gian học đại học, Minh Viễn có hẹn hò với một cô gái nào đó học thiết kế nội thất, tên là gì thì tôi chẳng nhớ. Có lần tôi sang nhà cậu ta thấy nội thất trong nhà thiết kế cũng không tồi, mới hỏi xem là ai thiết kế. Biết là cô gái đó nên tôi đã nhờ cô ta thiết kế cho Minh viên. Những nội thất trong Minh viên mà em đang ở là do tình cũ của Trình Minh Viễn thiết kế đấy.
- Vậy à? Nhưng mà Tổng giám đốc Trình này có vẻ là người chung tình lắm thì phải.
- Em bảo cậu ta chung tình sao? Em có biết ngày xưa cậu ta đào hoa lắm không? Đến tôi cũng phải nể phục vài phần đấy.
Nghe Hạ Quân Dật nói vậy, chính Lương Vũ Tranh cũng cảm thấy khó tin. Nếu trên đời còn có người đào hoa hơn Hạ Quân Dật thì quả đúng là trời sẽ sập thật.
- À phải, nhà thiết kế đồ trang sức nổi tiếng Lâm Nhã Tình cũng là em họ của anh hả? Vừa nãy tôi nghe thấy Hạ tiểu thư gọi cô ấy là Tuyết Tâm.
- Nhã Tình vốn là chị em sinh đôi khác trứng của Tuyết Dao, tên là Tuyết Tâm. 24 năm trước, Tuyết Tâm bị bắt cóc, nhà họ Hạ lại tưởng cô ấy đã chết rồi. Tuyết Tâm được một cặp vợ chồng nhận nuôi. Năm ngoái mới rõ ràng chuyện cô ấy còn sống.
- Nhưng sao bố anh lại phải tự thành lập tập đoàn DCL vậy?
Hạ Quân Dật vẫn bình tĩnh trả lời câu hỏi của Lương Vũ Tranh:
- Ngày trước, tập đoàn Hạ Thị được giao cho cả bố tôi và chú tôi, tức là bố của Tuyết Tâm và Tuyết Dao ấy. Nhưng bố tôi không thích ngành Tài chính mà muốn thành lập một công ty về công nghệ. Hồi đó, ông nội tôi đưa cho bố tôi một khoản tiền, tương đương với số cổ phần của bố sẽ được thừa kế ở Hạ Thị. Bố tôi nhận số tiền ấy, đồng nghĩa với việc không có liên hệ gì với Hạ Thị nữa, tự mình lập ra DCL.
- Thì ra là vậy à?
- Được rồi, sau bữa tiệc, tôi đưa em đến một chỗ.
- Chỗ nào?
Lương Vũ Tranh nhìn Hạ Quân Dật nhưng anh chỉ mỉm cười mà không nói gì. Dù vậy, nhưng Lương Vũ Tranh cũng chẳng mấy tò mò lắm.
……………………………….
Sau khi Trình Minh Viễn và Tiêu Tuyết Vân phát biểu xong về việc đính hôn xong thì anh đi xuống bên dưới, tìm Hạ Quân Dật nói chuyện. Hai người họ đứng ở góc khuất, nói những gì thì ngay chính Lương Vũ Tranh cũng chẳng rõ.
- Này, cậu quyết định kết hôn với Tiêu Tuyết Vân thật sao? Nhìn cậu hôm nay đứng cùng Tiêu Tuyết Vân, nét mặt cậu trông cứ như là đang bị ép cưới ấy.
- Chuyện hôn nhân mình cũng chẳng quan trọng lắm, lấy ai cũng như nhau cả thôi.
- Còn nhớ cô bé tình cũ thời đại học của cậu không? Mình thấy cô ta hợp với cậu hơn Tiêu Tuyết Vân.
Khi Hạ Quân Dật nhắc đến “cô bé thời đại học” kia, ánh mắt của Trình Minh Viễn thay đổi rõ rệt. Sau đó Trình Minh Viễn cũng hướng mắt đến chỗ Lương Vũ Tranh, hỏi Hạ Quân Dật:
- Thế còn cậu thì sao? Cô bé đại học này có vẻ như rất hợp ý cậu đấy. Có muốn tính lâu dài hay không?
- Lương Vũ Tranh ấy hả? Cậu nghĩ cô ấy hợp với mình theo cách nào? Mặc dù rất biết nghe lời nhưng ở trên giường, cô ấy vụng về lắm. Nhưng đụng vào một trinh nữ như Lương Vũ Tranh cũng rất thú vị. Cậu cũng hiểu rõ tính mình mà, những người phụ nữ như Lương Vũ Tranh, không sớm thì muộn mình cũng đá thôi.
- Mình thấy Hạ Quân Dật cậu có vẻ như chuyên tâm vào người con gái này hơn những người khác đấy.
Hạ Quân Dật cũng dừng mắt trên người Lương Vũ Tranh. Quả thật đối với anh, Lương Vũ Tranh có cái gì đó rất đặc biệt.
- Có lẽ cậu không nên nói với mình nhiều như vậy. Cậu đã cứ quyết lấy Tiêu Tuyết Vân, mình cũng chẳng góp ý gì nhiều đâu. Dù sao tình cảm của cậu và cô ấy cũng phai nhạt từ 5 năm trước rồi.
- Không biết nữa.
Hạ Quân Dật chuyển hướng nhìn sang Trình Minh Viễn. Anh biết Trình Minh Viễn từ rất lâu, anh là một người tính toán rất kỹ lưỡng. Nhưng việc Trình Minh Viễn lấy Tiêu Tuyết Vân khiến Hạ Quân Dật nghĩ, người bạn này đã không còn kỹ lưỡng như trước nữa rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.