Chương 241: Tử Khí Đông Lai
Nhĩ Căn
03/06/2016
Bên ngoài Tử Vận Tông, phi toa lớn mấy trăm trượng ở trên bầu trời đang gào thét phi hành, giờ phút này Đường Thế Thương
cùng Sơn Cửu đại sư đứng chung một chỗ, mắt cùng nhìn về phương xa
“Sơn Cửu Đại sư, ngài để mặc cho bọn hắn mang Thượng cổ Xuất Thần đan đi như vậy sao?” Đường Thế Thương có chút do dự nói ra nghi vấn trong lòng mình.
Sơn Cửu trầm mặc, một lúc sau mới cười khẽ.
“Xuất Thần đan kia cũng là một phế phẩm, lão phu đã nghiên cứu triệt để nó từ lâu rồi. Huống hồ ngươi cho rằng... Dựa vào nội tình của Đan Đông Nhất Mạch sẽ không có Xuất Thần đan hay sao?” Sơn Cửu chậm rãi nói.
Hai mắt Đường Thế Thương lóe lên, trầm ngâm một lát rồi gật đầu.
“Huống chi mục đích chuyến đi này của ta tới Tử Vận Tông cũng đã đạt được. Mất một viên Xuất Thần đan cũng coi như đáng giá!” Hai mắt Sơ Cửu lộ ra tia sáng kì dị, chậm rãi nói.
“Sao? Đan Quỷ đại sư vẫn không hiện thân, tại sao Sơn Cửu đại sư lại nói là đã đạt được mục đích?” Đường Thế Thương không hiểu, kinh ngạc hỏi.
“Ai nói lần này ta đến Tử Vận Tông là để bái kiến sư tôn? Sư tôn không muốn gặp ta được là điều hiển nhiên, lần này chuyện đan dược chỉ là một cái cớ mà thôi. Mục đích thật sự của lão phu là muốn tìm lý do để gặp mặt vị Đan Đỉnh đại sư thần bí kia!” Sơn Cửu cười ha hả, tuy tiếng cười tang thương nhưng trong mắt lại lộ ra vẻ cơ trí.
Loại người có thể tu luyện đan đạo đến cảnh giới này thì chắc chắn tâm trí của lão phải cực cao.
“Đan Đỉnh đại sư? Người này...” Đường Thế Thương sửng sốt, gã đang muốn nói tiếp thì đột nhiên ánh mắt gã co rút lại, lộ ra vẻ không thể nào tin được, vội vàng nhìn về phía Sơn Cửu.
“Chẳng lẽ...”
“Đúng... thiếu niên kia chính là vị Đan Đỉnh đại sư!” Lời nói của Sơn Cửu chắc chắn như đinh đóng cột, nhưng khi lời nói này rơi vào trong tai Đường Thế Thương lại không khác gì tiếng sét đánh nổ vang, làm cho hô hấp của gã nháy mắt đã trở nên dồn dập.
Đối với những lời nói của Sơn Cửu đại sư, nhất là về đan đạo, thì gã không hoài nghi chút nào. Nhưng chuyện này đối với gã là quá mức rung động, dù cho gã có là hộ pháp của Kim Hàn Tông thì cũng khó mà có thể tin được.
“Chắc hẳn An Tại Hải đã sớm biết điều này. Nhưng dựa vào nhãn giới của hắn thì không thể nào biết được, nhất định là do sư tôn nói cho hắn biết. Còn về Lâm sư huynh kia của ta thì cách đây mấy trăm năm trước trình độ đan đạo đã dừng lại, nếu huynh ấy không tự đi trên chính con đường của mình thì cuộc đời này cũng khó mà trở thành đại sư được. Và cũng tất nhiên huynh ấy không thể nhìn ra được trình độ cùng phương thức luyện đan của người kia, nhất là cuối cùng hắn giành được chiến thắng một cách vô cùng xảo trá, đây là một người rất là thông minh.”
“Năm nay thiếu niên kia mới bao nhiêu tuổi mà đã là Đan Đạo đại sư. Việc này...” Đường Thế Thương thở dài, trong mắt không giấu nổi sự kinh ngạc.
“Đại sư thì còn chưa nói tới, nhưng hắn cũng là một hạt giống tốt cực kỳ hiếm thấy.... Nếu như ngươi đắc tội với hắn thì có thể sẽ truyền ra khắp Nam Vực. Nhưng Đan Đạo đại sư cũng giống như độc đạo tông sư, một người diệt một tộc. Nếu như ngươi đã có tính toán thì không cần tốn nhiều sức, huống hồ hắn ta thành danh nhờ Nhập Ma Đan, cho dù ta không được tận mắt chứng kiến loại đan dược này mà nhìn thấy hình ảnh khắc trên ngọc giản, nhưng loại ý chí điên cuồng này của hắn cũng làm ta rợn hết tóc gáy.”
Sơn Cửu thản nhiên nói, lời nói vô cùng bình tĩnh, nhưng từng câu từng chữ vào tai Đường Thế Thương lại làm cho lòng gã tràn ngập hàn ý.
Tại thời điểm trước khi đám người Kim Hàn Tông đến bái phỏng Tử Vận Tông thì ở một chỗ sâu trong Nam Vực, nơi có cỗ thi thể rơi xuống từ trên trời năm đó, giờ phút này lại có vài chục thân ảnh của đạo sĩ đang bay như tên bắn.
Đám người đó gồm hơn mời người đều mặc hắc y, khí tức trên người bọn họ vô cùng âm hàn. Nếu như bây giờ là mùa hè nóng bức mà có bọn họ ở bên cạnh thì cũng có thể biến thành Hoàng Tuyền lạnh lẽo.
Tu vi của những người này giống như là không ổn định, khi thì là Trúc Cơ, khi thì Kết Đan, có khi là Nguyên Anh, hay thỉnh thoảng lại còn bộc phát ra hơi thở của Trảm Linh.
Nghe đồn cỗ thi thể ở đây là của tiên nhân, cho nên những năm gần đây các tông môn trong Nam Vực đều động tâm. Hầu như năm đại tông môn cùng ba đại gia tộc chưa bao giờ buông tha cơ hội tìm kiếm thi thể của tiên nhân ở nơi này. Tuy hiện tại không có những cuộc tìm kiếm quy mô lớn như lúc ban đầu, nhưng những năm qua mỗi tông môn đều có thu hoạch khác nhau, khoảng cách đến gần thi thể tiên nhân cũng được thu hẹp lại rất nhiều.
Có thể dễ dàng đoán trước được ở một thời điểm nào đó trong tương lai không lâu sau, cỗ thi thể này nhất định sẽ đem đến cho Nam Vực một chấn động lớn cỡ nào. Lúc đó chắc chắn sẽ có rất nhiều tu sĩ từ các đại tông môn mạnh mẽ tiến vào. Còn những điều trước mắt này chẳng qua chỉ là thăm dò mà thôi.
Nhưng giờ phút này, hơn mười đạo thân ảnh xuất hiện xung quanh cỗ thi thể kia vô cùng quỷ dị. Những nơi bọn họ đi qua đều tản ra khói đen dày đặc. Dường như trên người bọn họ không phải chỉ có một hồn mà là song hồn, bọn họ cũng không phải người sống mà là những con rối bị tàn hồn dung nhập vào thân thể.
Tốc độ của bọn họ vô cùng nhanh, trong nháy mắt đã tới gần cỗ thi thể kia. Bọn họ hóa thành những lưỡi hái tản ra từng đoàn sương màu đen, vặn vẹo hòa vào cùng một chỗ, giống như mở ra một hư vô thông suốt phi thẳng đến gần chỗ cỗ thi thể kia.
Mãi đến khi những tu sĩ của Kim Hàn Tông đã đi khỏi Tử Vận Tông mấy ngày thì mới nghe đồn rằng nơi thi thể của Tiên Nhân rơi từ trên trời xuống kia phát ra một trận nổ vang trời. Kể từ khi cỗ thi thể của tiên nhân này rơi xuống tạo nên một trận oanh động vô cùng lớn thì sau nhiều năm nay mới lại làm cho mọi người chú ý thêm một lần nữa.
Thậm chí tiếng nổ lần này còn tạo nên oanh động lớn hơn rất nhiều so với lần trước đó. Nó như một cơn cuồng phong quét ngang toàn bộ Nam Vực, thiên lôi từ trên trời giáng xuống không ngừng tám phương.
Khi thanh âm nổ vang này truyền ra khắp Nam Vực, hơn mười đạo thân ảnh kia đã nhanh chóng hiện thân xung quanh cỗ thi thể kia. Bọn họ đều đồng loạt phun ra một ngụm máu tươi, cả người lại trở nên mơ hồ rồi vội vàng lùi ra xa. Có thể người khác không nghe được nhưng bọn họ đều nghe thấy một thanh âm giận dữ đang nổi trận lôi đình vang lên ngay phía trên đầu bọn họ.
“Cút!”
Chỉ một chữ duy nhất nhưng lại rền vang ngập trời. Ngay lập tức, hơn một nửa trong đám bọn họ đã kêu lên một tiếng thảm thiết, sau đó cả người trực tiếp bị nổ tung. Ở trong đống huyết nhục mơ hồ kia xuất hiện vài đạo tàn hồn, nhưng bọn họ chưa kia kịp chạy trốn thì đã bị đập tan một cách thê lương.
Còn hơn mười người kia lại lấy một tốc độ cực nhanh chạy xa khỏi nơi đó trong nháy mắt. Nhưng cả người bọn họ cũng đang run rẩy, dường như đang cố gắng áp chế thân thể cùng linh hồn, một loại cảm giác dung hợp nghịch chuyển từ từ sinh ra.
Những người này đều là người đến từ Thanh La Tông!
Bọn họ vừa rời khỏi thì cũng là lúc tin tức này oanh động toàn bộ Nam Vực. Khi tiếng nổ vang kia truyền ra thì cũng là lúc trên cổ của cỗ thi thể tiên nhân xuất hiện một vết máu!
Vết máu này giống như bị người khác cắt, nhưng cũng không phải chặt đứt hoàn toàn mà nhìn qua chỉ như trên cổ có thêm một dấu vết mà thôi.
Việc này truyền ra khắp các tông môn của Nam Vực, chỉ trong một thời gian ngắn đã có rất nhiều các tu sĩ tập hợp lại ở ngoài Vãng Sinh động, nhưng bọn họ cũng không dám đến gần mà chỉ đứng xa liếc mắt nhìn.
Năm đại tông môn, ba đại gia tộc đều vì tin tức này mà chấn động.
Bên trong Đan Đông Nhất Mạch của Tử Vận Tông cũng truyền ra những tin tức này. Dù sao tiếng nổ vang kia cũng làm toàn bộ Tử Vận Tông chấn động. Nhưng khoảng cách nơi này đến chỗ cỗ thi thể tiên nhân kia khá xa, cho nên Mạnh Hạo vừa mới tấn chức thành Chủ Lô cũng không quá để ý đến việc này.
Chuyện tấn chức thành Chủ Lô vốn là một chuyện vô cùng trọng đại trong Đan Đông Nhất Mạch, bởi vì nó gần bằng với việc tấn chức thành Tử Lô. Nhưng có thể phương thức tấn chức của Mạnh Hạo không phải chính thống, cho nên tất cả nghi lễ hay nghi thức đều được đơn giản hóa. Thậm chí người bên ngoài còn mơ hồ không rõ, giống như bọn họ không muốn nói nhiều về chuyện này.
Tuy nói là đơn giản, nhưng cũng làm cho Mạnh Hạo bận rộn mất mấy ngày. Hiện nay hắn rảnh rỗi một chút nên mới đi đổi động phủ cùng áo bào. Tuy nói hắn dùng cách thức đặc biệt mới lấy được chức vị Chủ Lô, dù lời nói không có trọng lượng nhưng đãi ngộ nên có thì vẫn rất đầy đủ...
Ví dụ như động phủ. Hiện tại, Mạnh Hạo chiếm cứ hoàn toàn một sơn cốc. Nhưng nơi này là chỗ sâu nhất trong Đan Đông Nhất Mạch, hoàn toàn tách biệt với khu vực của Đan Sư. Tuy sơn cốc này không lớn nhưng nó lại hoàn toàn thuộc về Mạnh Hạo, cho nên cũng không thể nói là nhỏ được.
Áo bào của Mạnh Hạo màu đen nhưng có lẫn chút ánh tím, đây là một loại áo bài đặc biệt vì có thể dẫn phát truyền tống trận loại nhỏ. Nó có thể truyền tống trong phạm vi khoảng trăm dặm nhưng chỉ có thể dùng ba lần, nếu hết thì phải quay trở về tông môn để đổi lấy cái khác.
Về phần lò luyện đan thì Mạnh Hạo đã có Huyết Hạc Lô của hắn. Giờ đây hắn đã thành Chủ Lô nên có rất nhiều thứ tông môn sẽ cung cấp miễn phí mà không phải đổi chác, ví dụ như dược thảo. Thỉnh thoảng Mạnh Hạo phải luyện chế một ít đan được cao cấp, lúc trước hắn phải đổi lấy dược thảo qua rất nhiều người, nhưng kể từ khi trở thành Chủ Lô thì toàn bộ dược thảo đều do tông môn cung cấp cho hắn.
Thậm chí hắn còn có thể thiếu nợ tông môn để đổi lấy một vài dược thảo trân quý hiếm thấy. Mặc khác, có một điều quan trọng là cứ một tháng thì Chủ Lô Đan Sư có thể đi vào Tử Vận Tiên Thổ!
Nói chung có rất nhiều điều kiện tốt, khó có thể nói rõ ràng hết ra được. Có thể nói Mạnh Hạo lên làm Chủ Lô thì thân phận cùng địa vị đều khác xa so với một đan sư, thậm chí có thể nói là cách nhau một trời một vực.
Đan sư một ngàn người thì Chủ Lô chỉ có một trăm người. Sau khi trở thành Chủ Lô thì có thể không thèm để tất cả đệ tử nội môn vào trong mắt, cho dù là đệ tử hạch tâm của Tử Khí Nhất Mạch khi nhìn thấy Chủ Lô cũng phải cung kính. Bởi vì dựa theo nguyên tắc thì thân phận trên đệ tử hạch tâm là sẽ có tư cách mời Chu Lô luyện đan, nhưng trên thực tế chỉ có phần lớn trưởng lão của tông môn mới có thể khiến cho Chủ Lô luyện đan.
Cho dù ở ngoài tông môn, nếu có được thân phận Chủ Lô Đan Sư của Tử Vận Tông thì ở khắp Nam Vực cũng sẽ được các tông môn khác cực kỳ coi trọng, mức độ đối đãi cũng khác xa so với Đan Sư bình thường rất nhiều.
Có thể nói khi trở thành Chủ Lô thì chẳng khác nào bước vào đệ tử hạch tâm của Đan Đông Nhất Mạch, những người khác nếu muốn trở thành Chủ Lô thì cần được bọn họ chấp nhận. Vì vậy khi Mạnh Hạo bỏ qua bước này mà trực tiếp tấn chức thành Chủ Lô trong chớp mắt, liền làm cho hầu hết Chủ Lô Đan Sư ở đây không vừa mắt chút nào.
Nhưng những điều này... Mạnh Hạo đều không thèm quan tâm. Sau khi hắn trở thành Chủ Lô, việc đầu tiên hắn làm là đi mượn tàn quyển Tử Khí Đông Lai, điều này cũng chính là điều mà hắn đã khát vọng bấy lâu nay. Khi mượn được tàn quyển Tử Khí Đông Lai, Mạnh Hạo liền bế quan bắt đầu tu luyện.
Hai tháng sau, Mạnh Hạo xuất quan. Tuy nói hắn vẫn có sáu tòa đạo đài nhưng màu sắc của đọa đài đã không còn là màu vàng như trước, mà đã trở thành màu tím. Giờ khắc này, Mạnh Hạo mới thật sự yên lòng.
Bởi vì cho dù hiện tại hắn lộ ra tu vi của mình thì cũng không có ai có thể thấy được dấu vết của Thái Linh Kinh. Bởi vì sở tu của Mạnh Hão đã không còn là Ngưng Khí cuốn mà đã trở thành... Trúc Cơ cuốn!
Tử Khí Đông Lai!
Tuy nói đây chỉ là tàn cuốn, nhưng Mạnh Hạo đã tu luyện hoàn chỉnh hết Ngưng Khí cuốn, hiện tại hai bên kết hợp lại với nhau chắc hẳn sẽ có thu hoạch rất lớn, thậm chí có thể lợi hại hơn những người chuyên tu Tử Khí Nhất Mạch. Giờ phút này đạo đài tử khí của Mạnh Hạo vô cùng bức người, hai mắt còn ẩn chứa những ánh tím kỳ lạ, khí tức của hắn đã hoàn toàn không giống với ngày thường nữa rồi.
Quan trọng nhất là Tử Khí Đông Lai cực kỳ phù hợp với Mạnh Hạo, giống như công pháp này được tạo ra dành riêng cho mình hắn. Hiện tại hắn chỉ cần tiếp tục tu luyện hoàn mỹ Ngưng Khí cuốn thì khi hắn thành Kết Đan nhất định sẽ kết xuất ra Tử Đan.
Mà Tử Đan chính là trụ cột tạo thành kim đan hoàn mỹ nhất!
Và trong hai tháng vừa rồi Mạnh Hão tuyên bố với bên ngoài rằng hắn sẽ bế quan để đánh sâu vào Trúc Cơ, hôm nay hắn xuất quan lại hiển lộ ra tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, điều này cũng vô cùng phù hợp với đôi mắt màu tím của hắn.
“Sơn Cửu Đại sư, ngài để mặc cho bọn hắn mang Thượng cổ Xuất Thần đan đi như vậy sao?” Đường Thế Thương có chút do dự nói ra nghi vấn trong lòng mình.
Sơn Cửu trầm mặc, một lúc sau mới cười khẽ.
“Xuất Thần đan kia cũng là một phế phẩm, lão phu đã nghiên cứu triệt để nó từ lâu rồi. Huống hồ ngươi cho rằng... Dựa vào nội tình của Đan Đông Nhất Mạch sẽ không có Xuất Thần đan hay sao?” Sơn Cửu chậm rãi nói.
Hai mắt Đường Thế Thương lóe lên, trầm ngâm một lát rồi gật đầu.
“Huống chi mục đích chuyến đi này của ta tới Tử Vận Tông cũng đã đạt được. Mất một viên Xuất Thần đan cũng coi như đáng giá!” Hai mắt Sơ Cửu lộ ra tia sáng kì dị, chậm rãi nói.
“Sao? Đan Quỷ đại sư vẫn không hiện thân, tại sao Sơn Cửu đại sư lại nói là đã đạt được mục đích?” Đường Thế Thương không hiểu, kinh ngạc hỏi.
“Ai nói lần này ta đến Tử Vận Tông là để bái kiến sư tôn? Sư tôn không muốn gặp ta được là điều hiển nhiên, lần này chuyện đan dược chỉ là một cái cớ mà thôi. Mục đích thật sự của lão phu là muốn tìm lý do để gặp mặt vị Đan Đỉnh đại sư thần bí kia!” Sơn Cửu cười ha hả, tuy tiếng cười tang thương nhưng trong mắt lại lộ ra vẻ cơ trí.
Loại người có thể tu luyện đan đạo đến cảnh giới này thì chắc chắn tâm trí của lão phải cực cao.
“Đan Đỉnh đại sư? Người này...” Đường Thế Thương sửng sốt, gã đang muốn nói tiếp thì đột nhiên ánh mắt gã co rút lại, lộ ra vẻ không thể nào tin được, vội vàng nhìn về phía Sơn Cửu.
“Chẳng lẽ...”
“Đúng... thiếu niên kia chính là vị Đan Đỉnh đại sư!” Lời nói của Sơn Cửu chắc chắn như đinh đóng cột, nhưng khi lời nói này rơi vào trong tai Đường Thế Thương lại không khác gì tiếng sét đánh nổ vang, làm cho hô hấp của gã nháy mắt đã trở nên dồn dập.
Đối với những lời nói của Sơn Cửu đại sư, nhất là về đan đạo, thì gã không hoài nghi chút nào. Nhưng chuyện này đối với gã là quá mức rung động, dù cho gã có là hộ pháp của Kim Hàn Tông thì cũng khó mà có thể tin được.
“Chắc hẳn An Tại Hải đã sớm biết điều này. Nhưng dựa vào nhãn giới của hắn thì không thể nào biết được, nhất định là do sư tôn nói cho hắn biết. Còn về Lâm sư huynh kia của ta thì cách đây mấy trăm năm trước trình độ đan đạo đã dừng lại, nếu huynh ấy không tự đi trên chính con đường của mình thì cuộc đời này cũng khó mà trở thành đại sư được. Và cũng tất nhiên huynh ấy không thể nhìn ra được trình độ cùng phương thức luyện đan của người kia, nhất là cuối cùng hắn giành được chiến thắng một cách vô cùng xảo trá, đây là một người rất là thông minh.”
“Năm nay thiếu niên kia mới bao nhiêu tuổi mà đã là Đan Đạo đại sư. Việc này...” Đường Thế Thương thở dài, trong mắt không giấu nổi sự kinh ngạc.
“Đại sư thì còn chưa nói tới, nhưng hắn cũng là một hạt giống tốt cực kỳ hiếm thấy.... Nếu như ngươi đắc tội với hắn thì có thể sẽ truyền ra khắp Nam Vực. Nhưng Đan Đạo đại sư cũng giống như độc đạo tông sư, một người diệt một tộc. Nếu như ngươi đã có tính toán thì không cần tốn nhiều sức, huống hồ hắn ta thành danh nhờ Nhập Ma Đan, cho dù ta không được tận mắt chứng kiến loại đan dược này mà nhìn thấy hình ảnh khắc trên ngọc giản, nhưng loại ý chí điên cuồng này của hắn cũng làm ta rợn hết tóc gáy.”
Sơn Cửu thản nhiên nói, lời nói vô cùng bình tĩnh, nhưng từng câu từng chữ vào tai Đường Thế Thương lại làm cho lòng gã tràn ngập hàn ý.
Tại thời điểm trước khi đám người Kim Hàn Tông đến bái phỏng Tử Vận Tông thì ở một chỗ sâu trong Nam Vực, nơi có cỗ thi thể rơi xuống từ trên trời năm đó, giờ phút này lại có vài chục thân ảnh của đạo sĩ đang bay như tên bắn.
Đám người đó gồm hơn mời người đều mặc hắc y, khí tức trên người bọn họ vô cùng âm hàn. Nếu như bây giờ là mùa hè nóng bức mà có bọn họ ở bên cạnh thì cũng có thể biến thành Hoàng Tuyền lạnh lẽo.
Tu vi của những người này giống như là không ổn định, khi thì là Trúc Cơ, khi thì Kết Đan, có khi là Nguyên Anh, hay thỉnh thoảng lại còn bộc phát ra hơi thở của Trảm Linh.
Nghe đồn cỗ thi thể ở đây là của tiên nhân, cho nên những năm gần đây các tông môn trong Nam Vực đều động tâm. Hầu như năm đại tông môn cùng ba đại gia tộc chưa bao giờ buông tha cơ hội tìm kiếm thi thể của tiên nhân ở nơi này. Tuy hiện tại không có những cuộc tìm kiếm quy mô lớn như lúc ban đầu, nhưng những năm qua mỗi tông môn đều có thu hoạch khác nhau, khoảng cách đến gần thi thể tiên nhân cũng được thu hẹp lại rất nhiều.
Có thể dễ dàng đoán trước được ở một thời điểm nào đó trong tương lai không lâu sau, cỗ thi thể này nhất định sẽ đem đến cho Nam Vực một chấn động lớn cỡ nào. Lúc đó chắc chắn sẽ có rất nhiều tu sĩ từ các đại tông môn mạnh mẽ tiến vào. Còn những điều trước mắt này chẳng qua chỉ là thăm dò mà thôi.
Nhưng giờ phút này, hơn mười đạo thân ảnh xuất hiện xung quanh cỗ thi thể kia vô cùng quỷ dị. Những nơi bọn họ đi qua đều tản ra khói đen dày đặc. Dường như trên người bọn họ không phải chỉ có một hồn mà là song hồn, bọn họ cũng không phải người sống mà là những con rối bị tàn hồn dung nhập vào thân thể.
Tốc độ của bọn họ vô cùng nhanh, trong nháy mắt đã tới gần cỗ thi thể kia. Bọn họ hóa thành những lưỡi hái tản ra từng đoàn sương màu đen, vặn vẹo hòa vào cùng một chỗ, giống như mở ra một hư vô thông suốt phi thẳng đến gần chỗ cỗ thi thể kia.
Mãi đến khi những tu sĩ của Kim Hàn Tông đã đi khỏi Tử Vận Tông mấy ngày thì mới nghe đồn rằng nơi thi thể của Tiên Nhân rơi từ trên trời xuống kia phát ra một trận nổ vang trời. Kể từ khi cỗ thi thể của tiên nhân này rơi xuống tạo nên một trận oanh động vô cùng lớn thì sau nhiều năm nay mới lại làm cho mọi người chú ý thêm một lần nữa.
Thậm chí tiếng nổ lần này còn tạo nên oanh động lớn hơn rất nhiều so với lần trước đó. Nó như một cơn cuồng phong quét ngang toàn bộ Nam Vực, thiên lôi từ trên trời giáng xuống không ngừng tám phương.
Khi thanh âm nổ vang này truyền ra khắp Nam Vực, hơn mười đạo thân ảnh kia đã nhanh chóng hiện thân xung quanh cỗ thi thể kia. Bọn họ đều đồng loạt phun ra một ngụm máu tươi, cả người lại trở nên mơ hồ rồi vội vàng lùi ra xa. Có thể người khác không nghe được nhưng bọn họ đều nghe thấy một thanh âm giận dữ đang nổi trận lôi đình vang lên ngay phía trên đầu bọn họ.
“Cút!”
Chỉ một chữ duy nhất nhưng lại rền vang ngập trời. Ngay lập tức, hơn một nửa trong đám bọn họ đã kêu lên một tiếng thảm thiết, sau đó cả người trực tiếp bị nổ tung. Ở trong đống huyết nhục mơ hồ kia xuất hiện vài đạo tàn hồn, nhưng bọn họ chưa kia kịp chạy trốn thì đã bị đập tan một cách thê lương.
Còn hơn mười người kia lại lấy một tốc độ cực nhanh chạy xa khỏi nơi đó trong nháy mắt. Nhưng cả người bọn họ cũng đang run rẩy, dường như đang cố gắng áp chế thân thể cùng linh hồn, một loại cảm giác dung hợp nghịch chuyển từ từ sinh ra.
Những người này đều là người đến từ Thanh La Tông!
Bọn họ vừa rời khỏi thì cũng là lúc tin tức này oanh động toàn bộ Nam Vực. Khi tiếng nổ vang kia truyền ra thì cũng là lúc trên cổ của cỗ thi thể tiên nhân xuất hiện một vết máu!
Vết máu này giống như bị người khác cắt, nhưng cũng không phải chặt đứt hoàn toàn mà nhìn qua chỉ như trên cổ có thêm một dấu vết mà thôi.
Việc này truyền ra khắp các tông môn của Nam Vực, chỉ trong một thời gian ngắn đã có rất nhiều các tu sĩ tập hợp lại ở ngoài Vãng Sinh động, nhưng bọn họ cũng không dám đến gần mà chỉ đứng xa liếc mắt nhìn.
Năm đại tông môn, ba đại gia tộc đều vì tin tức này mà chấn động.
Bên trong Đan Đông Nhất Mạch của Tử Vận Tông cũng truyền ra những tin tức này. Dù sao tiếng nổ vang kia cũng làm toàn bộ Tử Vận Tông chấn động. Nhưng khoảng cách nơi này đến chỗ cỗ thi thể tiên nhân kia khá xa, cho nên Mạnh Hạo vừa mới tấn chức thành Chủ Lô cũng không quá để ý đến việc này.
Chuyện tấn chức thành Chủ Lô vốn là một chuyện vô cùng trọng đại trong Đan Đông Nhất Mạch, bởi vì nó gần bằng với việc tấn chức thành Tử Lô. Nhưng có thể phương thức tấn chức của Mạnh Hạo không phải chính thống, cho nên tất cả nghi lễ hay nghi thức đều được đơn giản hóa. Thậm chí người bên ngoài còn mơ hồ không rõ, giống như bọn họ không muốn nói nhiều về chuyện này.
Tuy nói là đơn giản, nhưng cũng làm cho Mạnh Hạo bận rộn mất mấy ngày. Hiện nay hắn rảnh rỗi một chút nên mới đi đổi động phủ cùng áo bào. Tuy nói hắn dùng cách thức đặc biệt mới lấy được chức vị Chủ Lô, dù lời nói không có trọng lượng nhưng đãi ngộ nên có thì vẫn rất đầy đủ...
Ví dụ như động phủ. Hiện tại, Mạnh Hạo chiếm cứ hoàn toàn một sơn cốc. Nhưng nơi này là chỗ sâu nhất trong Đan Đông Nhất Mạch, hoàn toàn tách biệt với khu vực của Đan Sư. Tuy sơn cốc này không lớn nhưng nó lại hoàn toàn thuộc về Mạnh Hạo, cho nên cũng không thể nói là nhỏ được.
Áo bào của Mạnh Hạo màu đen nhưng có lẫn chút ánh tím, đây là một loại áo bài đặc biệt vì có thể dẫn phát truyền tống trận loại nhỏ. Nó có thể truyền tống trong phạm vi khoảng trăm dặm nhưng chỉ có thể dùng ba lần, nếu hết thì phải quay trở về tông môn để đổi lấy cái khác.
Về phần lò luyện đan thì Mạnh Hạo đã có Huyết Hạc Lô của hắn. Giờ đây hắn đã thành Chủ Lô nên có rất nhiều thứ tông môn sẽ cung cấp miễn phí mà không phải đổi chác, ví dụ như dược thảo. Thỉnh thoảng Mạnh Hạo phải luyện chế một ít đan được cao cấp, lúc trước hắn phải đổi lấy dược thảo qua rất nhiều người, nhưng kể từ khi trở thành Chủ Lô thì toàn bộ dược thảo đều do tông môn cung cấp cho hắn.
Thậm chí hắn còn có thể thiếu nợ tông môn để đổi lấy một vài dược thảo trân quý hiếm thấy. Mặc khác, có một điều quan trọng là cứ một tháng thì Chủ Lô Đan Sư có thể đi vào Tử Vận Tiên Thổ!
Nói chung có rất nhiều điều kiện tốt, khó có thể nói rõ ràng hết ra được. Có thể nói Mạnh Hạo lên làm Chủ Lô thì thân phận cùng địa vị đều khác xa so với một đan sư, thậm chí có thể nói là cách nhau một trời một vực.
Đan sư một ngàn người thì Chủ Lô chỉ có một trăm người. Sau khi trở thành Chủ Lô thì có thể không thèm để tất cả đệ tử nội môn vào trong mắt, cho dù là đệ tử hạch tâm của Tử Khí Nhất Mạch khi nhìn thấy Chủ Lô cũng phải cung kính. Bởi vì dựa theo nguyên tắc thì thân phận trên đệ tử hạch tâm là sẽ có tư cách mời Chu Lô luyện đan, nhưng trên thực tế chỉ có phần lớn trưởng lão của tông môn mới có thể khiến cho Chủ Lô luyện đan.
Cho dù ở ngoài tông môn, nếu có được thân phận Chủ Lô Đan Sư của Tử Vận Tông thì ở khắp Nam Vực cũng sẽ được các tông môn khác cực kỳ coi trọng, mức độ đối đãi cũng khác xa so với Đan Sư bình thường rất nhiều.
Có thể nói khi trở thành Chủ Lô thì chẳng khác nào bước vào đệ tử hạch tâm của Đan Đông Nhất Mạch, những người khác nếu muốn trở thành Chủ Lô thì cần được bọn họ chấp nhận. Vì vậy khi Mạnh Hạo bỏ qua bước này mà trực tiếp tấn chức thành Chủ Lô trong chớp mắt, liền làm cho hầu hết Chủ Lô Đan Sư ở đây không vừa mắt chút nào.
Nhưng những điều này... Mạnh Hạo đều không thèm quan tâm. Sau khi hắn trở thành Chủ Lô, việc đầu tiên hắn làm là đi mượn tàn quyển Tử Khí Đông Lai, điều này cũng chính là điều mà hắn đã khát vọng bấy lâu nay. Khi mượn được tàn quyển Tử Khí Đông Lai, Mạnh Hạo liền bế quan bắt đầu tu luyện.
Hai tháng sau, Mạnh Hạo xuất quan. Tuy nói hắn vẫn có sáu tòa đạo đài nhưng màu sắc của đọa đài đã không còn là màu vàng như trước, mà đã trở thành màu tím. Giờ khắc này, Mạnh Hạo mới thật sự yên lòng.
Bởi vì cho dù hiện tại hắn lộ ra tu vi của mình thì cũng không có ai có thể thấy được dấu vết của Thái Linh Kinh. Bởi vì sở tu của Mạnh Hão đã không còn là Ngưng Khí cuốn mà đã trở thành... Trúc Cơ cuốn!
Tử Khí Đông Lai!
Tuy nói đây chỉ là tàn cuốn, nhưng Mạnh Hạo đã tu luyện hoàn chỉnh hết Ngưng Khí cuốn, hiện tại hai bên kết hợp lại với nhau chắc hẳn sẽ có thu hoạch rất lớn, thậm chí có thể lợi hại hơn những người chuyên tu Tử Khí Nhất Mạch. Giờ phút này đạo đài tử khí của Mạnh Hạo vô cùng bức người, hai mắt còn ẩn chứa những ánh tím kỳ lạ, khí tức của hắn đã hoàn toàn không giống với ngày thường nữa rồi.
Quan trọng nhất là Tử Khí Đông Lai cực kỳ phù hợp với Mạnh Hạo, giống như công pháp này được tạo ra dành riêng cho mình hắn. Hiện tại hắn chỉ cần tiếp tục tu luyện hoàn mỹ Ngưng Khí cuốn thì khi hắn thành Kết Đan nhất định sẽ kết xuất ra Tử Đan.
Mà Tử Đan chính là trụ cột tạo thành kim đan hoàn mỹ nhất!
Và trong hai tháng vừa rồi Mạnh Hão tuyên bố với bên ngoài rằng hắn sẽ bế quan để đánh sâu vào Trúc Cơ, hôm nay hắn xuất quan lại hiển lộ ra tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, điều này cũng vô cùng phù hợp với đôi mắt màu tím của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.