Chương 768: Cố nhân (2)
Nhĩ Căn
04/01/2017
Bị bắt vào Mặc Thổ, sau đó được gia tộc Hàn Tuyết tôn sùng làm thượng
khách, trở thành đại sư đan đạo của Thánh Tuyết thành, bên người thị
thiếp thành đàn, thanh danh thật lớn, có thể nói là đan sư đứng đầu Mặc
Thổ.
Rồi sau đó... Lại bị bắt đi, luân chuyển đến vùng đất Tây Mạc, những năm gần đây, không biết lão lại đã trải qua những chuyện gì, lúc này không ngờ đã trở thành tộc nhân của Vân Thiên đại bộ. Vả lại xem ra địa vị của lão cũng là cực kỳ tôn cao.
Có thể thấy, am hiểu kỹ thuật luyện đan, trời cao đất rộng, bất kể là ở đâu, đều có thể xuất hiện kỳ tích ......
Vẻ mặt Chu Đức Khôn vô cùng kiêu căng, khẽ gật đầu. Lần xuất động này, là lão chủ động yêu cầu, ở bộ lạc mấy năm nay, lão thật sự ở đến phát ngớn rồi, tính toán ra ngoài dạo một vòng. Vừa hay trong Vân Thiên đại bộ lại có một cái nhiệm vụ mới an bài xong, muốn Chiến tộc đi giết chết Ô Thần bộ. Một mặt là vì chuyện Ngũ Độc bộ năm đó, dù sao Ngũ Độc đã có ước định với Vân Thiên đại bộ, nhưng trên đường bị Ô Thần bộ giết chết, Vân Thiên đại bộ bắt buộc phải thể hiện uy vọng. Về phương diện khác, thì chính là đã nhận ra chuyện yêu linh.
Cho nên, Chu Đức Khôn liền trực tiếp nhận nhiệm vụ này, làm đốc chiến của chủ bộ, xuất hiện tại nơi này. Lấy thân phận của lão, lấy sự dũng mãnh của Vân Thiên đại bộ, tại vùng đất Tây Mạc này, cho dù là bị vây trong chiến loạn đại họa, nhưng an toàn của lão, vẫn không có bất cứ vấn đề gì.
Đạo lý này, lão hiểu được, hai nam tử trung niên bên cạnh lão kia, là tộc công Chiến bộ và đại tế tự, cũng đều hiểu được. Biết được nhiệm vụ lần này là thứ yếu, quan trọng là ... làm cho vị Chu đại sư có địa vị tôn cao trong chủ bộ ở trước mắt này, cảm thấy chu toàn và vừa lòng, mới là trọng điểm.
Đối với yêu linh, Mạnh Hạo biết rằng nửa năm này xuất hiện ba con. Nhưng trên thực tế có một số đại bộ lạc có Lão Tổ Trảm Linh, bọn họ biết được tin tức chuẩn xác hơn. Nửa năm nay, xuất hiện không phải ba con, mà là năm con!
Năm con yêu linh này, liên minh Thiên Đình của Mặc Thổ không có xuất động, mà là lượng lớn các bộ lạc tranh đoạt, cuối cùng có ba con bị mấy đại bộ có Trảm Linh thu vào tay, dùng nó làm điều kiện trao đổi, tiến hành giao dịch với liên minh Thiên Đình.
Vân Thiên đại bộ, chính là một trong những bộ lạc lấy được yêu linh, về hai con khác thì bị hai đại bộ không có Trảm Linh khác cướp được. Tuy nói dẫn đến việc có người rình rập, nhưng bởi vì bản thân hai bộ lạc này cực kỳ cường đại, nên sau vài trận chiến thì cũng không có ai dám ho he nữa.
Bởi vì yêu linh này đối với bộ lạc có Lão Tổ Trảm Linh mà nói, thực sự không phải là nhất định phải đạt được, bọn họ bất kể là có được hay không, đều có thể tự do xuất nhập Mặc Thổ. Nếu có thể lấy được yêu linh thì tốt, nếu phải trả giá quá lớn, như vậy cho dù lấy không được, cũng không quan hệ.
Cho nên mới khiến cho hai đại bộ không có Lão Tổ Trảm Linh kia có thể giữ lại được yêu linh, đạt được tư cách để bản thân tiến vào Mặc Thổ.
- Chu đại sư, những gì cần trên chuyến đi lần này, đại sư cứ nói, bọn ta nhất định dốc hết toàn lực khiến đại sư vừa lòng.
Hai nam tử trung niên bên người Chu Đức Khôn, giờ phút này thật cẩn thận nói.
- Đúng vậy, Chu đại sư, hiện giờ chiến loạn đại họa, phần đông bộ lạc di chuyển, không ít trọng bảo bộ lạc đều được xuất ra. Nếu đại sư thích, tại hạ sẽ đi đoạt về cho đại sư.
Chu Đức Khôn cười ha hả, trên mặt mang theo vẻ đắc ý, lão nhiều khi cảm thán, cả đời này, cảm thấy rất là kỳ diệu, như một hồi hành trình sinh mạng, thường xuyên cảm có rất nhiều cảm thán.
- Nếu thật có điều cần, lão phu sẽ không khách khí với hai người các ngươi. Được rồi, các ngươi mau chóng chạy đi, đối với yêu linh của cái Ô Thần bộ này, lão phu vẫn còn có chút hứng thú.
Chu Đức Khôn thản nhiên mở miệng, hai mắt nhắm nghiền.Hai người bên cạnh lão lập tức tắt tiếng, không nói gì nữa, ba thanh hắc kiếm tốc độ cực nhanh, phá không mà đi, khoảng cách với Ô Thần bộ của Mạnh Hạo ngày càng gần.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, rất nhanh đã qua năm ngày. Hôm nay, trong cơn mưa tím tầm tã, mặt đất đã thành sông hồ, linh khí thiên địa cực loãng, trời đất chìm một mảnh u ám, Ô Thần bộ và Vân Thiên đại bộ, ở giữa không trung trong khu vực trung tâm Tây Mạc...... cùng nhìn thấy đối phương!
Ba thanh hắc kiếm tốc độ cực nhanh, lấy phương thức mà tộc nhân Ô Thần bộ không thể giải thích được, như xuyên qua không gian, chớp mắt xuất hiện phía trước pháp bảo phi hành của Ô Thần bộ.
Pháp bảo hình thuyền cự đại mà Ô Thần bộ đang sử dụng khựng lại, mấy ngàn cặp mắt đổ dồn về phía ba thanh hắc kiếm. Thời khắc này song phương như đối địch, dừng giữa không trung, không nhúc nhích.
Bốn phía mưa tím vẫn không ngừng rơi, làn gió diệt sạch sinh cơ vẫn đang rít lên từng hồi, hàn khí kinh người. Nhưng hàn khí này, đem so với sát khí của song phương giờ phút này, thì lại bé nhỏ không đáng kể.
Khoảnh khắc nhìn thấy ba thanh hắc kiếm này, tộc nhân của Ô Thần bộ ai nấy đều co rút đôi mắt, gần vạn người đồng loạt đứng lên. Đã trải qua quá nhiều chiến tranh, khiến cho Ô Thần bộ sớm đã luyện thành thói quen sinh tử, sát khí nháy mắt ầm ầm bùng nổ, từng ánh mắt âm lãnh, đồng loạt tập trung lên ba thanh hắc kiếm kia.
Không có người nói chuyện, cũng không có tiếng động ầm ĩ nào, chỉ có một mảnh tĩnh mịch cùng với sát khí kinh thiên, dường như có thể kinh sợ phong vân kia!
Mặc kệ người tới là bộ lạc nào, lấy loại phương thức đột ngột này xuất hiện, ý đồ đến nhất định không tốt!
Gần như cùng lúc với sát khí của tộc nhân Ô Thần bộ dâng lên, thì trên hắc kiếm, tám ngàn tu sĩ của Chiến tộc thuộc Vân Thiên đại bộ, trong ánh mắt cũng đều hiện lên tia sắc bén, lóe ra hàn quang. Tất cả giống như thanh lợi kiếm đã ra khỏi vỏ, trong nháy mắt, sát khí dựng lên ngập trời.
Quấy động phong vân, bóp méo hư vô, tám ngàn tộc nhân của Chiến bộ như tám ngàn thanh lợi kiếm, thoáng chốc bắn ra sát khí của bọn họ. Mi tâm bọn họ huyễn hóa ra hắc kiếm sắc nét, chớp động, hiển lộ ra lực lượng đồ đằng đặc thù.
Theo khí thế lên, thế lực bộ lạc đôi bên ngang nhau!
Một là Chiến tộc lừng danh Tây Mạc, một trong mười ba thuộc tộc dưới trướng Vân Thiên đại bộ có Lão Tổ Trảm Linh, nếu bàn về chiến lực, cho dù là Vân Thiên chủ bộ cũng rất tán thưởng Chiến tộc.
Mà một bên chính là Ô Thần bộ đã chiến cả trời cao, đã trải qua sinh tử, một lần nữa thoát xác mà ra. Bọn họ bách chiến bất tử, đã luyện thành thiết huyết!
Chớp mắt, song phương đều cảm nhận được sự dũng mãnh của nhau, tám ngàn tộc nhân Chiến tộc thuộc Vân Thiên đại bộ, thoáng chốc thấy được một cách rõ ràng, chiến ý hiếm thấy ở những bộ lạc khác, trên người tộc nhân Ô Thần bộ.
- Ô Thần bộ này, toàn thể tộc nhân, lại có ý chí như thế, sát khí đã sắp thành thực chất luôn rồi!
- Khí thế như vậy, chỉ có thể thấy trên người những tộc nhân tinh anh trong đại bộ mà thôi. Không nghĩ tới Ô Thần bộ này, lại cũng có khí thế như vậy!
Rồi sau đó... Lại bị bắt đi, luân chuyển đến vùng đất Tây Mạc, những năm gần đây, không biết lão lại đã trải qua những chuyện gì, lúc này không ngờ đã trở thành tộc nhân của Vân Thiên đại bộ. Vả lại xem ra địa vị của lão cũng là cực kỳ tôn cao.
Có thể thấy, am hiểu kỹ thuật luyện đan, trời cao đất rộng, bất kể là ở đâu, đều có thể xuất hiện kỳ tích ......
Vẻ mặt Chu Đức Khôn vô cùng kiêu căng, khẽ gật đầu. Lần xuất động này, là lão chủ động yêu cầu, ở bộ lạc mấy năm nay, lão thật sự ở đến phát ngớn rồi, tính toán ra ngoài dạo một vòng. Vừa hay trong Vân Thiên đại bộ lại có một cái nhiệm vụ mới an bài xong, muốn Chiến tộc đi giết chết Ô Thần bộ. Một mặt là vì chuyện Ngũ Độc bộ năm đó, dù sao Ngũ Độc đã có ước định với Vân Thiên đại bộ, nhưng trên đường bị Ô Thần bộ giết chết, Vân Thiên đại bộ bắt buộc phải thể hiện uy vọng. Về phương diện khác, thì chính là đã nhận ra chuyện yêu linh.
Cho nên, Chu Đức Khôn liền trực tiếp nhận nhiệm vụ này, làm đốc chiến của chủ bộ, xuất hiện tại nơi này. Lấy thân phận của lão, lấy sự dũng mãnh của Vân Thiên đại bộ, tại vùng đất Tây Mạc này, cho dù là bị vây trong chiến loạn đại họa, nhưng an toàn của lão, vẫn không có bất cứ vấn đề gì.
Đạo lý này, lão hiểu được, hai nam tử trung niên bên cạnh lão kia, là tộc công Chiến bộ và đại tế tự, cũng đều hiểu được. Biết được nhiệm vụ lần này là thứ yếu, quan trọng là ... làm cho vị Chu đại sư có địa vị tôn cao trong chủ bộ ở trước mắt này, cảm thấy chu toàn và vừa lòng, mới là trọng điểm.
Đối với yêu linh, Mạnh Hạo biết rằng nửa năm này xuất hiện ba con. Nhưng trên thực tế có một số đại bộ lạc có Lão Tổ Trảm Linh, bọn họ biết được tin tức chuẩn xác hơn. Nửa năm nay, xuất hiện không phải ba con, mà là năm con!
Năm con yêu linh này, liên minh Thiên Đình của Mặc Thổ không có xuất động, mà là lượng lớn các bộ lạc tranh đoạt, cuối cùng có ba con bị mấy đại bộ có Trảm Linh thu vào tay, dùng nó làm điều kiện trao đổi, tiến hành giao dịch với liên minh Thiên Đình.
Vân Thiên đại bộ, chính là một trong những bộ lạc lấy được yêu linh, về hai con khác thì bị hai đại bộ không có Trảm Linh khác cướp được. Tuy nói dẫn đến việc có người rình rập, nhưng bởi vì bản thân hai bộ lạc này cực kỳ cường đại, nên sau vài trận chiến thì cũng không có ai dám ho he nữa.
Bởi vì yêu linh này đối với bộ lạc có Lão Tổ Trảm Linh mà nói, thực sự không phải là nhất định phải đạt được, bọn họ bất kể là có được hay không, đều có thể tự do xuất nhập Mặc Thổ. Nếu có thể lấy được yêu linh thì tốt, nếu phải trả giá quá lớn, như vậy cho dù lấy không được, cũng không quan hệ.
Cho nên mới khiến cho hai đại bộ không có Lão Tổ Trảm Linh kia có thể giữ lại được yêu linh, đạt được tư cách để bản thân tiến vào Mặc Thổ.
- Chu đại sư, những gì cần trên chuyến đi lần này, đại sư cứ nói, bọn ta nhất định dốc hết toàn lực khiến đại sư vừa lòng.
Hai nam tử trung niên bên người Chu Đức Khôn, giờ phút này thật cẩn thận nói.
- Đúng vậy, Chu đại sư, hiện giờ chiến loạn đại họa, phần đông bộ lạc di chuyển, không ít trọng bảo bộ lạc đều được xuất ra. Nếu đại sư thích, tại hạ sẽ đi đoạt về cho đại sư.
Chu Đức Khôn cười ha hả, trên mặt mang theo vẻ đắc ý, lão nhiều khi cảm thán, cả đời này, cảm thấy rất là kỳ diệu, như một hồi hành trình sinh mạng, thường xuyên cảm có rất nhiều cảm thán.
- Nếu thật có điều cần, lão phu sẽ không khách khí với hai người các ngươi. Được rồi, các ngươi mau chóng chạy đi, đối với yêu linh của cái Ô Thần bộ này, lão phu vẫn còn có chút hứng thú.
Chu Đức Khôn thản nhiên mở miệng, hai mắt nhắm nghiền.Hai người bên cạnh lão lập tức tắt tiếng, không nói gì nữa, ba thanh hắc kiếm tốc độ cực nhanh, phá không mà đi, khoảng cách với Ô Thần bộ của Mạnh Hạo ngày càng gần.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, rất nhanh đã qua năm ngày. Hôm nay, trong cơn mưa tím tầm tã, mặt đất đã thành sông hồ, linh khí thiên địa cực loãng, trời đất chìm một mảnh u ám, Ô Thần bộ và Vân Thiên đại bộ, ở giữa không trung trong khu vực trung tâm Tây Mạc...... cùng nhìn thấy đối phương!
Ba thanh hắc kiếm tốc độ cực nhanh, lấy phương thức mà tộc nhân Ô Thần bộ không thể giải thích được, như xuyên qua không gian, chớp mắt xuất hiện phía trước pháp bảo phi hành của Ô Thần bộ.
Pháp bảo hình thuyền cự đại mà Ô Thần bộ đang sử dụng khựng lại, mấy ngàn cặp mắt đổ dồn về phía ba thanh hắc kiếm. Thời khắc này song phương như đối địch, dừng giữa không trung, không nhúc nhích.
Bốn phía mưa tím vẫn không ngừng rơi, làn gió diệt sạch sinh cơ vẫn đang rít lên từng hồi, hàn khí kinh người. Nhưng hàn khí này, đem so với sát khí của song phương giờ phút này, thì lại bé nhỏ không đáng kể.
Khoảnh khắc nhìn thấy ba thanh hắc kiếm này, tộc nhân của Ô Thần bộ ai nấy đều co rút đôi mắt, gần vạn người đồng loạt đứng lên. Đã trải qua quá nhiều chiến tranh, khiến cho Ô Thần bộ sớm đã luyện thành thói quen sinh tử, sát khí nháy mắt ầm ầm bùng nổ, từng ánh mắt âm lãnh, đồng loạt tập trung lên ba thanh hắc kiếm kia.
Không có người nói chuyện, cũng không có tiếng động ầm ĩ nào, chỉ có một mảnh tĩnh mịch cùng với sát khí kinh thiên, dường như có thể kinh sợ phong vân kia!
Mặc kệ người tới là bộ lạc nào, lấy loại phương thức đột ngột này xuất hiện, ý đồ đến nhất định không tốt!
Gần như cùng lúc với sát khí của tộc nhân Ô Thần bộ dâng lên, thì trên hắc kiếm, tám ngàn tu sĩ của Chiến tộc thuộc Vân Thiên đại bộ, trong ánh mắt cũng đều hiện lên tia sắc bén, lóe ra hàn quang. Tất cả giống như thanh lợi kiếm đã ra khỏi vỏ, trong nháy mắt, sát khí dựng lên ngập trời.
Quấy động phong vân, bóp méo hư vô, tám ngàn tộc nhân của Chiến bộ như tám ngàn thanh lợi kiếm, thoáng chốc bắn ra sát khí của bọn họ. Mi tâm bọn họ huyễn hóa ra hắc kiếm sắc nét, chớp động, hiển lộ ra lực lượng đồ đằng đặc thù.
Theo khí thế lên, thế lực bộ lạc đôi bên ngang nhau!
Một là Chiến tộc lừng danh Tây Mạc, một trong mười ba thuộc tộc dưới trướng Vân Thiên đại bộ có Lão Tổ Trảm Linh, nếu bàn về chiến lực, cho dù là Vân Thiên chủ bộ cũng rất tán thưởng Chiến tộc.
Mà một bên chính là Ô Thần bộ đã chiến cả trời cao, đã trải qua sinh tử, một lần nữa thoát xác mà ra. Bọn họ bách chiến bất tử, đã luyện thành thiết huyết!
Chớp mắt, song phương đều cảm nhận được sự dũng mãnh của nhau, tám ngàn tộc nhân Chiến tộc thuộc Vân Thiên đại bộ, thoáng chốc thấy được một cách rõ ràng, chiến ý hiếm thấy ở những bộ lạc khác, trên người tộc nhân Ô Thần bộ.
- Ô Thần bộ này, toàn thể tộc nhân, lại có ý chí như thế, sát khí đã sắp thành thực chất luôn rồi!
- Khí thế như vậy, chỉ có thể thấy trên người những tộc nhân tinh anh trong đại bộ mà thôi. Không nghĩ tới Ô Thần bộ này, lại cũng có khí thế như vậy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.