Ngã Dục Phong Thiên

Chương 250: Cực Yếm nhận chủ.

Nhĩ Căn

01/07/2016

- Sách cổ ghi lại vật ấy rất khó thu phục, cả đời không nhận chủ, thích sấm sét, mê tia chớp nhưng để nó cảm thấy hứng thú không phải là lôi đình của thiên địa mà là lôi điện trong cơ thể người! Lấy đạo đài do mấy trăm tu sĩ có thân thể ẩn chứa lôi điện ngưng tụ ra, kết hợp với tu vi lực, luyện thành Bách Linh Thai, trong Thai này tràn đầy khí tức vô hình, mức độ hấp dẫn đối với vật này, nhất định là trước nay chưa từng có!

Tử La Lão Tổ hít hơi sâu, chăm chú nhìn vật như mỡ đông trong không trung, giờ phút này giống như đang còn lưỡng lự chần chờ.

Mỹ phu trung niên bên cạnh lão lúc này cũng là nhìn chăm chú, hai người đã vận chuyển tu vi, tùy thời có thể thuấn di mà tới.

- Chờ một chút, vật ấy tốc độ cực nhanh, nếu muốn chạy trốn thì dù là Lão Tổ tông môn ra tay, cũng không thể bắt giữ được. Vả lại vật ấy rất nóng tính, một khi bị vây khốn, nếu phát hiện không thể trốn chạy được, thì sẽ tự bạo chuyển thế, không biết mấy ngàn năm sau mới xuất hiện lại.

Chỉ chờ nó nuốt Bách Linh Thai vào, lấy khắc ấn ở bên trong phối hợp với ba vị Lão Tổ thi pháp bên ngoài mới có thể khiến nó mất đi tốc độ cùng lực tự bạo, đến lúc đó… Chính là thời khắc hai chúng ta bắt giữ nó!

Tử La Lão Tổ hơi thở có chút dồn dập, nhìn chằm chằm vật mỡ đông trên bầu trời, truyền thần niệm với người mỹ phụ trung niên.

Mạnh Hạo cũng thấy vật như mỡ đông này, bèn nhíu mày. Vật này hắn cảm giác không rõ ràng, ở trong đỉnh vuông cũng rất quái dị, vả lại hại chết mấy người, nhất là lúc cuối cùng khi nhích lại gần mình thì còn nói ra tiếng người, khiến Mạnh Hạo tuy là kinh ngạc nhưng trong lòng rất không thích.

- Thanh La Tông quả nhiên là vì vật ấy mà đến.

Mạnh Hạo suy tư, giờ phút này chỉ còn hơn mười hơi thở thì Như Ý Ấn của hắn có thể mở ra, Mạnh Hạo thần sắc bình tĩnh, mặc dù ánh mắt vẫn như trước nhưng trong lòng đã chuẩn bị tâm lý chờ thời gian đến lập tức rời đi.

Nhưng vào lúc này, xa xa vật như mỡ đông giữa không trung phát ra tiếng gào thét như uy hiếp, âm thanh này làm Bách Linh Thai nhất thời run run giống như muốn vỡ ra, những tia chớp hình cung tràn ra càng nhiều. Nhưng khí tức khuếch trương đang tản ra đó đối với miếng mỡ đông kia chính là mê hoặc trí mạng, khiến cho cái mũi của nó lập tức dựng thẳng lên, hai mắt sáng rực lao ra ngoài. Tử La Lão Tổ chờ mong trong hứng phấn, khi miếng mỡ đông này nháy mắt đến gần Bách Linh Thai thì mở miệng rộng, rất nhanh nuốt vài cái.



Càng nuốt gương mặt trên thân vật mỡ đông càng trở nên cao hứng, thậm chí còn phát ra tiếng hừ hừ rất thoải mái. Nuốt từng miếng từng miếng. Bách Linh Thai đã sắp bị nó nuốt vào hơn nửa, bỗng nhiên phần còn lại trong chớp mắt nổ tung!

Oanh một tiếng, Bách Linh Thai vỡ ra, hóa thành một luồng công kích khuếch tán đi, dọa vật mỡ đông này một phen nhảy dựng lên, đang muốn rời khỏi thì thấy Bách Linh Thai vỡ ra, lại hóa thành một cái vòng xích lớn, lấy tốc độ khó có thể hình dung trực tiếp quấn quanh vật mỡ đông này.

Vật mỡ đông phát ra tiếng thét chói tai giống như bị dọa đến kinh hãi, cơ thể nhún nhảy rất nhanh nhưng không cách nào được như bình thường, giống như bị khống chế. Giờ phút này bên ngoài phúc địa, bên cạnh cửa đá to lớn màu đen, pho tượng được Thanh La Tông khiêng theo đến, phát ra từng tia u quang. Trong luồng ánh sáng u ám đó có thể nhìn thấy ba bóng người đang ngồi ở đó, khoanh chân đả tọa, toàn lực khống chế một tấm tàn da trước mặt.

Trong phúc địa, tiếng thét chói tai, Mạnh Hạo tận mắt thấy vật mỡ đông bị xích sắt khóa chặt giữa không trung. Lúc này gương mặt biến ảo ra mang theo vẻ kinh hãi, đang muốn nhảy lên rời đi nhưng không được, dù là nhảy lên được nhưng cũng như mang theo một cái đuôi thật dài.

Cùng lúc đó Tử La Lão Tổ hai mắt lóe lên, thân mình không chút do dự tiến về phía trước một bước rồi biến mất, lúc xuất hiện lại thì đã ở bên cạnh vật mỡ đông, tay phải cũng đồng thời nâng lên bắt tới.

Ngay sau đó, thân hình của mỹ phụ trung niên cũng thuấn di, trực tiếp xuất hiện bên cạnh vật mỡ đông.

Gương mặt biến ảo của vật mỡ đông càng kinh hãi hơn, phát ra tiếng kêu thảm thiết, thân mình bị chấn động mạnh, trong cơ thể vậy mà thả ra một trận lôi đình, tiếng rầm rầm kinh thiên động địa, khiến cho Tử La Lão Tổ biến sắc, thân mình không thể không lùi lại, mỹ phụ trung niên ở bên kia, hai mắt cũng nhíu lại không dám đi đụng vào trận tia chớp này, rất nhanh cũng lùi về sau.

Khi hai người đó đồng thời lùi về phía sau, vật mỡ đông này mang theo xiềng xích thật dài, vọt ra, ở giữa không trung lộ ra sự bất lực cùng tuyết vọng. Cũng bởi vì xiềng xích bao trên người giống như hạn chế, tốc độ của nó bị chậm đi rất nhiều. Ở phía sau nó, Tử La Lão Tổ hai mắt sáng lên, hừ lạnh một tiếng.

- Ngươi đừng hòng trốn thoát, hôm nay đông đảo Thanh La Tông ta ở đây chính là vi ngươi!

Thanh âm của Tử La Lão Tổ truyền khắp bốn phía, cất bước đi tới, mỹ phụ trung niên canh giữ bên cạnh cũng hừ lạnh, tay phải nhấc lên, trong phút chốc bên ngoài thân thể ả xuất những một trời đầy sao. Từng luồng tinh quang xuất hiện hóa thành cầu vồng, ùn ùn kéo đến, vây lấy vật mỡ đông.



- Các ngươi như vậy không được…

Thân thể vật mỡ đông run run, lúc này cấp tốc phi hành lao về phía trước, gương mặt biến ảo trên thân lập tức truyền ra thanh âm. Thanh âm này tang thương nghe qua giống như một lão già.

Lời vừa nói ra, cả vùng đất gần một ngàn đệ tử Thanh La Tông, vẫn luôn chú ý một màn này, sắc mặt biến đổi, rõ ràng là không ngờ rằng vật mỡ đông lại có thể mở miệng nói tiếng người.

- Quả nhiên là kỳ vật Cực Yếm.

Tử La Lão Tổ cười to, thân mình cấp tốc đuổi theo, ánh mắt mỹ phụ trung niên cũng lộ ra cái tia sáng kỳ dị. Hai người hóa thành hai phương hướng, vây lấy vật mỡ đông này.

Nếu như thế thì thôi, nhưng ngay sau đó, từ dưới trong đám người Thanh La Tông kia, tám tu sĩ Kết Đan đồng thời quát lên, toàn bộ đệ tử Thanh La Tông lập tức không chút do dự tụng niệm kinh văn.

Kinh văn này vù vù kết hợp với tiếng của ngàn người, trong nháy mắt thì từ đây truyền ra một chỗ xa trên Nam Vực, trong Thanh La Tông, lúc này đột nhiên có hơn mấy vạn tu sĩ, toàn bộ khoanh chân ngồi xuống, tụng niệm kinh văn. Ở trên không Thanh La Tông, trên bầu trời của Vạn Sơn, một cơn lốc xoáy thật lớn đang ầm ầm xoay tròn, như hấp thu lấy tiếng niệm kinh văn của mấy vạn tu sĩ. Cùng với nó ở trong phúc địa, thông qua tiếng tụng của ngàn người, trực tiếp truyền ra khiến cho kinh văn nơi đây càng mạnh mẽ, quanh quẩn khắp nơi trong thiên địa.

- Các ngươi như vậy là không có đạo đức, nên đi độ con chim kia, không nên tới độ ta…

Gương mặt biến ảo trên thân vật mỡ đông lúc này mang vẻ mặt mày ủ dột, sợ hãi run run mở miệng, cũng có tiếng thét chói tai truyền ra, thân thể trong chớp mắt lại tràn ra một lượng lớn khí màu xanh.

Tiếng kêu thảm thiết truyền ra, vật mỡ đông mạnh mẽ lao về phía trước, vẻ mặt lộ rõ vẻ tuyệt vọng, giống như muốn chạy trốn. Nhưng ngay sau đó, trên bầu trời một tiếng nổ vang lên, một cái nhà giam lớn xuất hiện.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ngã Dục Phong Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook