Chương 1532: Đại Đường, La Thiên
Nhĩ Căn
10/01/2017
- Cha... Mạnh Hạo nhìn Phương Tú Phong, sự lo lắng của hắn xa hơn so với bản thân Phương Tú Phong.
- Không cần lo lắng, có Thủ Đạo lão tổ cùng Ngôn Khư lão tổ ở đây, nếu phụ vẫn thất bại, như vậy chỉ có thể nói, những năm qua phụ thân tu hành quá thất bại đi! Phương Tú Phong cười ha hả, vẻ mặt bình tĩnh lại.
- Tu sĩ chúng ta, cả đời này theo đuổi... vốn là phải nhập Đạo!
- Từ Linh thành Tiên, từ Tiên đạp Cổ, lại từ Cổ nhập Đạo, người có thể từng bước đi tới cuối cùng, càng ngày càng ít, nhưng cũng không thể bởi vì ít, không thể bởi vì nguy hiểm, mà không bước ra một bước kia!
- Cổ Cảnh Hồn Đăng Kiếp, vi phụ đều lần lượt vượt qua, Nhập Đạo Kiếp cỏn con này coi là cái gì chứ, cho dù thất bại, vi phụ cũng còn trăm năm thọ nguyên, vẫn có thể hộ Đạo cho nữ nhân của ta, chỉ tiếc là... Không thể tuân thủ ước định, trấn thủ ở chỗ này 100 ngàn năm! Phương Tú Phong ngẩng đầu, trên người đã không còn chút lo lắng nào đối với việc nhập Đạo.
Hắn có thể lựa chọn không nhập Đạo, như Thiên Vân thượng nhân vậy, luôn duy trì ở cảnh giới Cổ Cảnh đại viên mãn, thậm chí chỉ cần cẩn thận một chút, sẽ có thể sống vô cùng lâu, không bị ép buộc điều gì, không có sống chết, cuộc sống rất an ổn.
Trên thực tế, cường giả Đạo cảnh rất ít ỏi là vì người nhập Đạo, ngoại trừ không phải đối mặt với nguy hiểm, còn liên quan rất lớn đến việc không bị áp bách điều gì.
- Cha, người sẽ thành công! Mạnh Hạo kiên định lên tiếng, câu nói này của hắn, không phải với thân phận một người con, mà là với thân phận... chủ thân tương lai của Sơn Hải Giới nói ra.
Phương Tú Phong cười cười, thời khắc này, mẫu thân của Mạnh Hạo phía sau hắn, còn có Phương Du, đều bay tới, Tôn Hải cũng đi theo Phương Du, mọi người đứng giữa không trung nhìn Phương Tú Phong, vẻ lo lắng khó có thể che giấu.
- Được rồi, các ngươi không cần đi theo nữa, có Hạo nhi bồi tiếp ta là đủ rồi. Phương Tú Phong mỉm cười nhìn về phía Mạnh Lệ, nhìn thê tử mình, ánh mắt nhu hòa.
Mẫu thân Mạnh Hạo trầm mặc nhìn Phương Tú Phong, gật gật đầu, nhẹ giọng lên tiếng.
- Ta chờ huynh trở lại.
- Chờ ta trở lại! Phương Tú Phong cười dài, rồi xoay người nhoáng lên một cái, theo Phương Thủ Đạo và Phương Ngôn Khư bay về phía xa.
- Mạnh Hạo, chăm sóc tốt cho phụ thân ngươi. Ta...giao hắn cho ngươi. Thời khắc này, mẫu thân Mạnh Hạo nhìn theo trượng phu đã đi xa, khàn khàn lên tiếng nói với Mạnh Hạo.
- Mẫu thân, người yên tâm, nhất định cha sẽ thành công!
Mạnh Hạo kiên định nói, sau khi liếc nhìn Phương Du cùng Tôn Hải, gật gật đầu, liền xoay người đuổi theo ba người Phương Tú Phong.
- Cha, chúc người nhập đạo thành công, nữ nhi sẽ cầu phúc cho người! Phương Du cắn môi, nàng cũng không thể áp chế được lo lắng lắng trong lòng nữa.
Từ xa xa, Phương Tú Phong cất lên tiếng cười vang vọng, mang theo thoải mái, mang theo kiên định.
Bốn người bay nhanh giữa không trung, phương hướng bay đi, bất ngờ chính là... Đại Đường hoàng thành!
Đại Đường, đối với Mạnh Hạo mà nói, vốn đã không thèm để ý tới, nhưng từ khi hắn biết được tu vi của Đường Hoàng ở bên trong hoàng thành không kém phụ thân hắn, thì đối với Đại Đường, Mạnh Hạo có cảm giác tràn đầy thần bí.
- Quả nhiên là đi tới Đại Đường! Mạnh Hạo thầm nhủ. Hắn nhìn Đại Đường hoàng thành càng ngày càng gần, nhìn vô số phàm nhân bên trong, lúc này cho dù đang là xế chiều, nhưng vẫn có thể thấy được cuộc sống huy hoàng ở nơi đây. Còn có tòa hoàng cung ngự tại chỗ sâu trong thành trì như một con cự thú ngủ say kia!
Khi nhìn tới, Mạnh Hạo thấp thoáng thấy được một người mặc đế bào, đang ngồi trên ngai vàng, cũng đang từ xa nhìn về phía bốn người bọn họ.
- Hạo nhi, cảm thấy kỳ quái đúng không? Khi Mạnh Hạo đang nhìn về phía Đại Đường hoàng thành, Phương Thủ Đạo liền quay đầu nhìn Mạnh Hạo, hiền hòa lên tiếng.
- Đúng là có chút ngoài ý muốn, vì sao lại là Đại Đường, chẳng lẽ nơi này có bí mật gì?
Mạnh Hạo hỏi.
- Hạo nhi, Phương gia ta đã từng là La Thiên gia tộc, lão tổ đời thứ nhất chính là tộc nhân cuối cùng mang huyết mạch La Thiên, năm xưa nhờ có lão nhân gia xây dựng lại gia tộc, mới có Phương gia hiện tại, lấy được một chỗ đứng nho nhỏ trên Đệ Cửu Sơn Hải. Phương Thủ Đạo chậm rãi lên tiếng, có một số việc đối với Mạnh Hạo đã không còn là bí mật, hơn nữa với thân phận của hắn, cũng không phải giữ bí mật gì.
- Những chuyện này, hiện tại cũng đã có thể nói cho ngươi biết, Phương gia, chính là La Thiên gia tộc, thế hệ này, vì ngươi đã thức tỉnh được huyết mạch của cả gia tộc, cho nên, ngươi chính là Vĩnh Hằng Tổ của gia tộc!
Ngươi càng mạnh, gia tộc thức tỉnh huyết mạch lại càng nhanh, lực lượng La Thiên sau khi thức tỉnh bạo phát ra, lại càng cường hãn!
- Nếu có một ngày, ngươi có thể tiến vào Đạo Cảnh, thì ngày đó chính là lúc Phương gia ta toàn diện quật khởi, khôi phục lại huy hoàng năm xưa! Ánh mắt Phương Thủ Đạo lộ ra vẻ mong đợi, mặc dù Phương Ngôn Khư rất ít nói, nhưng trong chớp mắt này cũng lộ ra vẻ kích động cùng mong đợi, ánh mắt nhìn về phía Mạnh Hạo tràn đầy hiền hòa.
- Có lẽ ngươi cũng biết, La Thiên gia tộc là cái gì... Khi Sơn Hải Giới còn chưa hình thành, khi Tiên giới vẫn còn tồn tại, La Thiên gia tộc chính là gia tộc huy hoàng nhất trong Chí Tôn Tiên Giới, cho dù là Chí Tôn, cũng phải dùng lễ đối đãi với La Thiên gia tộc.
Mà Phương gia ta, cũng không phải là La Thiên gia tộc duy nhất, tổng cộng có chín gia tộc! Phương Thủ Đạo tiếp tục lên tiếng.
- Chỉ có điều, trong trận chiến năm xưa, chín đại La Thiên gia tộc gần như đã sụp đổ toàn bộ, chết trận diệt tộc không ít, như Phương gia ta, vào lúc đó cũng gần như bị diệt tộc, vô số năm sau mới xuất hiện huyết mạch duy nhất, chính là lão tổ đời thứ nhất của Phương gia.
Hiện tại, chín gia tộc đều phân tán trong khắp Cửu Đại Sơn Hải Giới, có gia tộc thì giống như Phương gia ta, lần nữa vững vàng đứng lên, có gia tộc thì đã vĩnh hằng biến mất trong dòng sông lịch sử.
Tại Đệ Cửu Sơn Hải, Phương gia ta không phải là La Thiên gia tộc duy nhất, ở nơi này... còn có một gia tộc, bọn họ chính là... Đại Đường! Phương Thủ Đạo chậm rãi lên tiếng, Mạnh Hạo nghe đến đây, trong lòng liền chấn động.
Phương Tú Phong không tỏ ra ngoài ý muốn, hiển nhiên mấy ngày qua, hắn cũng đã được Phương Thủ Đạo nói cho rất nhiều về La Thiên gia tộc, hơn nữa vì hắn là người trấn thủ Nam Thiên Tinh, nên hắn cũng có hiểu biết nhất định đối với Đại Đường.
- Lý gia của Đại Đường, không phải là Lý gia trên Đệ Cửu Sơn Hải hiện tại!
- Mà là một trong 9 La Thiên gia tộc năm xưa còn bảo trụ được hoàn hảo nhất. Thậm chí trong trận chiến năm xưa, khi Sơn Hải Giới được tạo thành, người của Lý gia vẫn giữ được hoàn chỉnh. Bởi vì khi đó bọn họ gánh vác sứ mệnh đặc thù, chính là dùng lực lượng của La Thiên gia tộc bọn họ, bảo vệ Sơn Hải Giới sau khi hình thành.
- Nhưng lúc Sơn Hải Giới sơ thành, chiến tranh vẫn còn chưa kết thúc, lần bạo phát cuối cùng, vì Sơn Hải Giới xuất hiện một lỗ hổng, lỗ hổng này một khi bị xé rách, Sơn Hải Giới... cũng không còn tồn tại.
- Vào lúc đó, là La Thiên gia tộc cuối cùng còn sót lại, Lý gia đã huyết tế toàn tộc, nam nữ già trẻ, toàn bộ đều tình nguyện tử vong, cuối cùng đã ngưng tụ thành một cánh cửa, dùng cánh cửa này trấn áp lỗ hổng, khiến cho thế lực ngoại giới không thể bước chân vào được nơi này, lúc này... mới kết thúc được trận chiến lan tràn mấy vạn năm kia!
- Lỗ hổng này, ngay tại Đệ Cửu Sơn Hải, ngay tại Nam Thiên Tinh!
- Cho nên, bắt đầu từ khi đó, Nam Thiên Tinh trở thành tinh cầu đặc biệt nhất của Sơn Hải Giới, cũng gọi là Nam Thiên Môn!
- Cho nên, từ đó về sau, trên Nam Thiên Tinh nhiều thêm một quốc gia, gọi là Đại Đường, nơi này chỉ để lại một tộc nhân duy nhất nắm giữ tộc khí, điều khiển huyết mạch toàn tộc bảo vệ Sơn Hải Giới, ngăn cản ngoại giới xâm lấn. Đây chính là sứ mệnh của bọn hắn, cho dù chỉ còn lại một người, thì sứ mệnh kia vẫn mãi mãi tồn tại... cho đến tận bây giờ. Phương Thủ Đạo chậm rãi lên tiếng, có một số việc, khi gặp được phân thân lão tổ đời thứ nhất, lão mới biết được rõ ràng.
- Phụ thân ngươi, chính là người trấn thủ Nam Thiên Tinh, mà Lý gia, chính là người trấn thủ Nam Thiên Môn!
- Cũng vì Nam Thiên Tinh đặc thù, mới khiến cho Đạo Cảnh không thể bước chân vào nơi này, trừ khi áp chế tại Cổ Cảnh đại viên mãn, nếu không... sẽ bị cả Nam Thiên Tinh chẳng phân biệt được địch ta trấn áp diệt vong!
Nhưng cũng không phải là không có cách, muốn không bị giết chết, chỉ có cách để cho Nam Thiên Tinh chấp nhận sự tồn tại của ngươi, chấp nhận ngươi là Đạo Cảnh. Mà để làm được điều này, chỉ có Đại Đường... Lý gia!
Mạnh Hạo nghe đến đây, trong lòng liền chấn động, cho dù hắn biết rất nhiều bí mật, nhưng dù sao cũng không phải chính mình trải qua, rất nhiều chuyện cũng không biết được hoàn toàn, chẳng hạn như lai lịch của Đại Đường, chính là lần đầu hắn biết được.
Trong trận chiến năm xưa, Lý gia vì sứ mệnh đặc thù mà không thể tham chiến, nhìn La Thiên gia tộc từng gia tộc một diệt vong, có thể tưởng tượng được sự ức chế cùng kiên cường của bọn họ như thế nào.
Cho đến khi Sơn Hải Giới xuất hiện lỗ hổng, bọn họ đã không chút do dự, triển khai huyết tế toàn tộc, hóa thành Nam Thiên Môn, đi phong ấn lỗ hổng, hoàn thành sứ mệnh oanh liệt của mình!
Hắn cũng chợt hiểu rõ, vì sao năm xưa khi hắn lần đầu tiên thấy Đường Hoàng, trong mắt đối phương ngoài vẻ uy nghiêm còn ẩn chứa sự cô độc trong đó. Toàn tộc huyết tế, chỉ để lại một người, một đời lại một đời đều sẽ trở thành Đường Hoàng, đều phải gánh vác sứ mệnh của gia tộc, vĩnh viễn bảo vệ Sơn Hải Giới, trấn thủ Nam Thiên Môn.
Trong mắt Mạnh Hạo lộ ra vẻ tôn kính, theo phụ thân cùng Phương Thủ Đạo và Phương Ngôn Khư bay vào Đại Đường hoàng thành, đi thẳng tới hoàng quốc. Khi đang bay đến gần hoàng thành, trong đầu Mạnh Hạo bỗng lóe lên một ý nghĩ, hắn nghĩ tới, vừa rồi Phương Thủ Đạo đã nói rằng Đạo Cảnh không thể ở tại Nam Thiên Tinh, cũng nghĩ tới người khổng lồ cùng với khuôn mặt con khỉ kia.
- Nếu không được chấp nhận, chỉ cần là Đạo Cảnh, sẽ bị diệt sát phải không? Mạnh Hạo đột nhiên hỏi,
- Không có ngoại lệ. Phương Thủ Đạo khẳng định chắc chắn.
Mạnh Hạo hô hấp có chút dồn dập, hai mắt chớp động, trong lòng nổi lên sóng gió ngập trời, hắn tỏ ra phân vân, trong đầu xuất hiện ba đáp án.
Một là, người khổng lồ và cả con khỉ kia, đều được Lý gia chấp nhận, điều này hiển nhiên không có khả năng. Đáp án thứ hai, thế giới thần hỏa căn nguyên chính là một thế giới đặc thù, mà đáp án thứ ba... Mới là đáp án khiến Mạnh Hạo cảm thấy rung động nhất, đó chính là thực lực mà người khổng lồ và khuôn mặt con khỉ kia bộc lộ ra, nhìn như có thể so với Đạo Cảnh, nhưng trên thực tế... bọn họ Cũng không phải là Đạo Cảnh!
Cũng như Mạnh Hạo, hắn có thể giết chết Đạo Cảnh nhị nguyên, nhưng hắn không phải là Đạo Cảnh, cho nên sẽ không bị Nam Thiên Tinh diệt sát.
Chuyện này mặc dù có chút hoang đường, nhưng theo bản năng, Mạnh Hạo cho rằng đáp án thứ ba là có khả năng lớn hơn một chút. Đăng bởi: admin
- Không cần lo lắng, có Thủ Đạo lão tổ cùng Ngôn Khư lão tổ ở đây, nếu phụ vẫn thất bại, như vậy chỉ có thể nói, những năm qua phụ thân tu hành quá thất bại đi! Phương Tú Phong cười ha hả, vẻ mặt bình tĩnh lại.
- Tu sĩ chúng ta, cả đời này theo đuổi... vốn là phải nhập Đạo!
- Từ Linh thành Tiên, từ Tiên đạp Cổ, lại từ Cổ nhập Đạo, người có thể từng bước đi tới cuối cùng, càng ngày càng ít, nhưng cũng không thể bởi vì ít, không thể bởi vì nguy hiểm, mà không bước ra một bước kia!
- Cổ Cảnh Hồn Đăng Kiếp, vi phụ đều lần lượt vượt qua, Nhập Đạo Kiếp cỏn con này coi là cái gì chứ, cho dù thất bại, vi phụ cũng còn trăm năm thọ nguyên, vẫn có thể hộ Đạo cho nữ nhân của ta, chỉ tiếc là... Không thể tuân thủ ước định, trấn thủ ở chỗ này 100 ngàn năm! Phương Tú Phong ngẩng đầu, trên người đã không còn chút lo lắng nào đối với việc nhập Đạo.
Hắn có thể lựa chọn không nhập Đạo, như Thiên Vân thượng nhân vậy, luôn duy trì ở cảnh giới Cổ Cảnh đại viên mãn, thậm chí chỉ cần cẩn thận một chút, sẽ có thể sống vô cùng lâu, không bị ép buộc điều gì, không có sống chết, cuộc sống rất an ổn.
Trên thực tế, cường giả Đạo cảnh rất ít ỏi là vì người nhập Đạo, ngoại trừ không phải đối mặt với nguy hiểm, còn liên quan rất lớn đến việc không bị áp bách điều gì.
- Cha, người sẽ thành công! Mạnh Hạo kiên định lên tiếng, câu nói này của hắn, không phải với thân phận một người con, mà là với thân phận... chủ thân tương lai của Sơn Hải Giới nói ra.
Phương Tú Phong cười cười, thời khắc này, mẫu thân của Mạnh Hạo phía sau hắn, còn có Phương Du, đều bay tới, Tôn Hải cũng đi theo Phương Du, mọi người đứng giữa không trung nhìn Phương Tú Phong, vẻ lo lắng khó có thể che giấu.
- Được rồi, các ngươi không cần đi theo nữa, có Hạo nhi bồi tiếp ta là đủ rồi. Phương Tú Phong mỉm cười nhìn về phía Mạnh Lệ, nhìn thê tử mình, ánh mắt nhu hòa.
Mẫu thân Mạnh Hạo trầm mặc nhìn Phương Tú Phong, gật gật đầu, nhẹ giọng lên tiếng.
- Ta chờ huynh trở lại.
- Chờ ta trở lại! Phương Tú Phong cười dài, rồi xoay người nhoáng lên một cái, theo Phương Thủ Đạo và Phương Ngôn Khư bay về phía xa.
- Mạnh Hạo, chăm sóc tốt cho phụ thân ngươi. Ta...giao hắn cho ngươi. Thời khắc này, mẫu thân Mạnh Hạo nhìn theo trượng phu đã đi xa, khàn khàn lên tiếng nói với Mạnh Hạo.
- Mẫu thân, người yên tâm, nhất định cha sẽ thành công!
Mạnh Hạo kiên định nói, sau khi liếc nhìn Phương Du cùng Tôn Hải, gật gật đầu, liền xoay người đuổi theo ba người Phương Tú Phong.
- Cha, chúc người nhập đạo thành công, nữ nhi sẽ cầu phúc cho người! Phương Du cắn môi, nàng cũng không thể áp chế được lo lắng lắng trong lòng nữa.
Từ xa xa, Phương Tú Phong cất lên tiếng cười vang vọng, mang theo thoải mái, mang theo kiên định.
Bốn người bay nhanh giữa không trung, phương hướng bay đi, bất ngờ chính là... Đại Đường hoàng thành!
Đại Đường, đối với Mạnh Hạo mà nói, vốn đã không thèm để ý tới, nhưng từ khi hắn biết được tu vi của Đường Hoàng ở bên trong hoàng thành không kém phụ thân hắn, thì đối với Đại Đường, Mạnh Hạo có cảm giác tràn đầy thần bí.
- Quả nhiên là đi tới Đại Đường! Mạnh Hạo thầm nhủ. Hắn nhìn Đại Đường hoàng thành càng ngày càng gần, nhìn vô số phàm nhân bên trong, lúc này cho dù đang là xế chiều, nhưng vẫn có thể thấy được cuộc sống huy hoàng ở nơi đây. Còn có tòa hoàng cung ngự tại chỗ sâu trong thành trì như một con cự thú ngủ say kia!
Khi nhìn tới, Mạnh Hạo thấp thoáng thấy được một người mặc đế bào, đang ngồi trên ngai vàng, cũng đang từ xa nhìn về phía bốn người bọn họ.
- Hạo nhi, cảm thấy kỳ quái đúng không? Khi Mạnh Hạo đang nhìn về phía Đại Đường hoàng thành, Phương Thủ Đạo liền quay đầu nhìn Mạnh Hạo, hiền hòa lên tiếng.
- Đúng là có chút ngoài ý muốn, vì sao lại là Đại Đường, chẳng lẽ nơi này có bí mật gì?
Mạnh Hạo hỏi.
- Hạo nhi, Phương gia ta đã từng là La Thiên gia tộc, lão tổ đời thứ nhất chính là tộc nhân cuối cùng mang huyết mạch La Thiên, năm xưa nhờ có lão nhân gia xây dựng lại gia tộc, mới có Phương gia hiện tại, lấy được một chỗ đứng nho nhỏ trên Đệ Cửu Sơn Hải. Phương Thủ Đạo chậm rãi lên tiếng, có một số việc đối với Mạnh Hạo đã không còn là bí mật, hơn nữa với thân phận của hắn, cũng không phải giữ bí mật gì.
- Những chuyện này, hiện tại cũng đã có thể nói cho ngươi biết, Phương gia, chính là La Thiên gia tộc, thế hệ này, vì ngươi đã thức tỉnh được huyết mạch của cả gia tộc, cho nên, ngươi chính là Vĩnh Hằng Tổ của gia tộc!
Ngươi càng mạnh, gia tộc thức tỉnh huyết mạch lại càng nhanh, lực lượng La Thiên sau khi thức tỉnh bạo phát ra, lại càng cường hãn!
- Nếu có một ngày, ngươi có thể tiến vào Đạo Cảnh, thì ngày đó chính là lúc Phương gia ta toàn diện quật khởi, khôi phục lại huy hoàng năm xưa! Ánh mắt Phương Thủ Đạo lộ ra vẻ mong đợi, mặc dù Phương Ngôn Khư rất ít nói, nhưng trong chớp mắt này cũng lộ ra vẻ kích động cùng mong đợi, ánh mắt nhìn về phía Mạnh Hạo tràn đầy hiền hòa.
- Có lẽ ngươi cũng biết, La Thiên gia tộc là cái gì... Khi Sơn Hải Giới còn chưa hình thành, khi Tiên giới vẫn còn tồn tại, La Thiên gia tộc chính là gia tộc huy hoàng nhất trong Chí Tôn Tiên Giới, cho dù là Chí Tôn, cũng phải dùng lễ đối đãi với La Thiên gia tộc.
Mà Phương gia ta, cũng không phải là La Thiên gia tộc duy nhất, tổng cộng có chín gia tộc! Phương Thủ Đạo tiếp tục lên tiếng.
- Chỉ có điều, trong trận chiến năm xưa, chín đại La Thiên gia tộc gần như đã sụp đổ toàn bộ, chết trận diệt tộc không ít, như Phương gia ta, vào lúc đó cũng gần như bị diệt tộc, vô số năm sau mới xuất hiện huyết mạch duy nhất, chính là lão tổ đời thứ nhất của Phương gia.
Hiện tại, chín gia tộc đều phân tán trong khắp Cửu Đại Sơn Hải Giới, có gia tộc thì giống như Phương gia ta, lần nữa vững vàng đứng lên, có gia tộc thì đã vĩnh hằng biến mất trong dòng sông lịch sử.
Tại Đệ Cửu Sơn Hải, Phương gia ta không phải là La Thiên gia tộc duy nhất, ở nơi này... còn có một gia tộc, bọn họ chính là... Đại Đường! Phương Thủ Đạo chậm rãi lên tiếng, Mạnh Hạo nghe đến đây, trong lòng liền chấn động.
Phương Tú Phong không tỏ ra ngoài ý muốn, hiển nhiên mấy ngày qua, hắn cũng đã được Phương Thủ Đạo nói cho rất nhiều về La Thiên gia tộc, hơn nữa vì hắn là người trấn thủ Nam Thiên Tinh, nên hắn cũng có hiểu biết nhất định đối với Đại Đường.
- Lý gia của Đại Đường, không phải là Lý gia trên Đệ Cửu Sơn Hải hiện tại!
- Mà là một trong 9 La Thiên gia tộc năm xưa còn bảo trụ được hoàn hảo nhất. Thậm chí trong trận chiến năm xưa, khi Sơn Hải Giới được tạo thành, người của Lý gia vẫn giữ được hoàn chỉnh. Bởi vì khi đó bọn họ gánh vác sứ mệnh đặc thù, chính là dùng lực lượng của La Thiên gia tộc bọn họ, bảo vệ Sơn Hải Giới sau khi hình thành.
- Nhưng lúc Sơn Hải Giới sơ thành, chiến tranh vẫn còn chưa kết thúc, lần bạo phát cuối cùng, vì Sơn Hải Giới xuất hiện một lỗ hổng, lỗ hổng này một khi bị xé rách, Sơn Hải Giới... cũng không còn tồn tại.
- Vào lúc đó, là La Thiên gia tộc cuối cùng còn sót lại, Lý gia đã huyết tế toàn tộc, nam nữ già trẻ, toàn bộ đều tình nguyện tử vong, cuối cùng đã ngưng tụ thành một cánh cửa, dùng cánh cửa này trấn áp lỗ hổng, khiến cho thế lực ngoại giới không thể bước chân vào được nơi này, lúc này... mới kết thúc được trận chiến lan tràn mấy vạn năm kia!
- Lỗ hổng này, ngay tại Đệ Cửu Sơn Hải, ngay tại Nam Thiên Tinh!
- Cho nên, bắt đầu từ khi đó, Nam Thiên Tinh trở thành tinh cầu đặc biệt nhất của Sơn Hải Giới, cũng gọi là Nam Thiên Môn!
- Cho nên, từ đó về sau, trên Nam Thiên Tinh nhiều thêm một quốc gia, gọi là Đại Đường, nơi này chỉ để lại một tộc nhân duy nhất nắm giữ tộc khí, điều khiển huyết mạch toàn tộc bảo vệ Sơn Hải Giới, ngăn cản ngoại giới xâm lấn. Đây chính là sứ mệnh của bọn hắn, cho dù chỉ còn lại một người, thì sứ mệnh kia vẫn mãi mãi tồn tại... cho đến tận bây giờ. Phương Thủ Đạo chậm rãi lên tiếng, có một số việc, khi gặp được phân thân lão tổ đời thứ nhất, lão mới biết được rõ ràng.
- Phụ thân ngươi, chính là người trấn thủ Nam Thiên Tinh, mà Lý gia, chính là người trấn thủ Nam Thiên Môn!
- Cũng vì Nam Thiên Tinh đặc thù, mới khiến cho Đạo Cảnh không thể bước chân vào nơi này, trừ khi áp chế tại Cổ Cảnh đại viên mãn, nếu không... sẽ bị cả Nam Thiên Tinh chẳng phân biệt được địch ta trấn áp diệt vong!
Nhưng cũng không phải là không có cách, muốn không bị giết chết, chỉ có cách để cho Nam Thiên Tinh chấp nhận sự tồn tại của ngươi, chấp nhận ngươi là Đạo Cảnh. Mà để làm được điều này, chỉ có Đại Đường... Lý gia!
Mạnh Hạo nghe đến đây, trong lòng liền chấn động, cho dù hắn biết rất nhiều bí mật, nhưng dù sao cũng không phải chính mình trải qua, rất nhiều chuyện cũng không biết được hoàn toàn, chẳng hạn như lai lịch của Đại Đường, chính là lần đầu hắn biết được.
Trong trận chiến năm xưa, Lý gia vì sứ mệnh đặc thù mà không thể tham chiến, nhìn La Thiên gia tộc từng gia tộc một diệt vong, có thể tưởng tượng được sự ức chế cùng kiên cường của bọn họ như thế nào.
Cho đến khi Sơn Hải Giới xuất hiện lỗ hổng, bọn họ đã không chút do dự, triển khai huyết tế toàn tộc, hóa thành Nam Thiên Môn, đi phong ấn lỗ hổng, hoàn thành sứ mệnh oanh liệt của mình!
Hắn cũng chợt hiểu rõ, vì sao năm xưa khi hắn lần đầu tiên thấy Đường Hoàng, trong mắt đối phương ngoài vẻ uy nghiêm còn ẩn chứa sự cô độc trong đó. Toàn tộc huyết tế, chỉ để lại một người, một đời lại một đời đều sẽ trở thành Đường Hoàng, đều phải gánh vác sứ mệnh của gia tộc, vĩnh viễn bảo vệ Sơn Hải Giới, trấn thủ Nam Thiên Môn.
Trong mắt Mạnh Hạo lộ ra vẻ tôn kính, theo phụ thân cùng Phương Thủ Đạo và Phương Ngôn Khư bay vào Đại Đường hoàng thành, đi thẳng tới hoàng quốc. Khi đang bay đến gần hoàng thành, trong đầu Mạnh Hạo bỗng lóe lên một ý nghĩ, hắn nghĩ tới, vừa rồi Phương Thủ Đạo đã nói rằng Đạo Cảnh không thể ở tại Nam Thiên Tinh, cũng nghĩ tới người khổng lồ cùng với khuôn mặt con khỉ kia.
- Nếu không được chấp nhận, chỉ cần là Đạo Cảnh, sẽ bị diệt sát phải không? Mạnh Hạo đột nhiên hỏi,
- Không có ngoại lệ. Phương Thủ Đạo khẳng định chắc chắn.
Mạnh Hạo hô hấp có chút dồn dập, hai mắt chớp động, trong lòng nổi lên sóng gió ngập trời, hắn tỏ ra phân vân, trong đầu xuất hiện ba đáp án.
Một là, người khổng lồ và cả con khỉ kia, đều được Lý gia chấp nhận, điều này hiển nhiên không có khả năng. Đáp án thứ hai, thế giới thần hỏa căn nguyên chính là một thế giới đặc thù, mà đáp án thứ ba... Mới là đáp án khiến Mạnh Hạo cảm thấy rung động nhất, đó chính là thực lực mà người khổng lồ và khuôn mặt con khỉ kia bộc lộ ra, nhìn như có thể so với Đạo Cảnh, nhưng trên thực tế... bọn họ Cũng không phải là Đạo Cảnh!
Cũng như Mạnh Hạo, hắn có thể giết chết Đạo Cảnh nhị nguyên, nhưng hắn không phải là Đạo Cảnh, cho nên sẽ không bị Nam Thiên Tinh diệt sát.
Chuyện này mặc dù có chút hoang đường, nhưng theo bản năng, Mạnh Hạo cho rằng đáp án thứ ba là có khả năng lớn hơn một chút. Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.