Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1950: Đỉnh phong quyết đấu

Nhĩ Căn

28/01/2017

Đó chính là Thần, hắn vừa mới xuất hiện, sát khí đã tràn ra ngập trời, phía sau hắn bất ngờ tạo thành một cỗ lốc xoáy to lớn. Mà hắn cũng là người duy nhất không xuất hiện thân ảnh khổng lồ ở phía sau.

Tốc độ hắn cực nhanh, trong nháy mắt đã tới gần, tay phải nhấc lên, bỗng nhiên bắn ra một đạo chỉ phong sắc bén tốc độ cực nhanh như muốn hủy diệt hết thảy, chỉ trong sát na đã xuất hiện trước mặt Mạnh Hạo.

Ánh mắt Mạnh Hạo sáng ngời, thi triển đệ bát cấm phát ra một chỉ. Nhưng ngay khi đệ bát cấm của hắn vừa xuất hiện, một âm thanh lạnh như băng đã truyền ra.

- Định!

Thân thể Mạnh Hạo bỗng nhiên chấn động, trong chớp mắt đã hoàn toàn không thể cử động được. Đồng tử hắn chỉ kịp co rút lại, chỉ phong kia đã bắn lên người của hắn. Mạnh Hạo phun ra máu tươi, trong lúc đang bị chấn lui về sau thì thân ảnh Thần kia lại lần nữa đi tới, lần này đối phương trực tiếp phất tay hình thành vô số luồng gió đen, những luồng gió đen này Mạnh Hạo đã từng thấy qua, chính là pháp thuật Hô Phong.

Nhưng từ trong tay Thần thi triển ra, uy lực so với khi ở Tiên Thần đại lục năm xưa mạnh hơn rất nhiều, căn bản không thể so sánh.

Đó là ngọn gió huy diệt, đó là ngọn gió có thể thổi tắt hết thảy ngọn lửa sinh mệnh. Trong nháy mắt cơn gió cuốn tới, Mạnh Hạo liền vung Chiến Binh trong tay chém mạnh về phía trước. "Ầm" một tiếng, ngọn gió vỡ tan!

Mặc dù vỡ tan, nhưng trong chớp mắt tiếp theo, nó liền hóa thành vô số giọt mưa màu đen nhanh chóng rơi xuống, sau đó lại biến thành vô số thân ảnh lao đi, vô số ngọn núi sụp đổ, mặt đất vỡ vụn, ngay cả tinh không xung quanh Mạnh Hạo cũng hoàn toàn nứt ra.

Cho đến khi trên người của Mạnh Hạo xuất hiện ánh trăng, dưới một tiếng "hừ" lạnh, ánh trăng rầm rầm tan vỡ, theo đó, chiến giáp của Mạnh Hạo không ngờ cũng không thể đối kháng được, khiến hắn phun ra máu tươi. Cùng lúc đó, vị nam nhân trung niên Quỷ kia dùng tốc độ kinh người hóa thành quỷ ảnh lao tới, hung hăng trảo một trảo về phía Mạnh Hạo.

"Ầm" một tiếng, Mạnh Hạo lần nữa phun ra máu tươi, tiếp tục lui về sau. Thanh niên áo đen Ma cũng chớp mắt xuất hiện, thần thông hắn thi triển ra hoàn toàn bất đồng với trước, tay phải của hắn mang lực lượng kỳ dị nào đó như có thể cắn nuốt căn nguyên, đặt lên ngực Mạnh Hạo.

Ầm ầm!!! Mạnh Hạo vừa lui về sau, thì Thần lần nữa xuất hiện đáng ra một quyền, một quyền này như hút hết toàn bộ vật chất xung quanh đánh mạnh lên người Mạnh Hạo, khiến cho thương thế Mạnh Hạo càng thêm nặng hơn.

Hắn như mất đi toàn bộ sức phản kháng, chữ Định vang lên khiến cho Mạnh Hạo lần nữa khựng lại, mà chờ đón hắn, lại là Quỷ, Ma cùng Thần không ngừng thay nhau công kích.



Máu tươi Mạnh Hạo phun ra không biết bao nhiêu, xương cốt của hắn đều vỡ vụn, không ngừng bị đánh bay về sau, từ đầu tinh không này tới đầu tinh không khác.

Đối mặt với một trong ba người bất kỳ, Mạnh Hạo cũng có thể giao chiến ngang tay, đối mặtvới hai người hắn cũng có thể miễn cưỡng đối kháng, nhưng đồng thời đối mặt với ba người, dưới tình huống hắn không thi triển Phong Thiên Cấm thì không phải là đối thủ.

Cho dù ba vị này là do La Thiên trong thời điểm hư nhược nhất vẽ ra, nhưng dù sao bọn họ cũng đã từng là những người mạnh nhất ở thời đại trước.

Ba người đồng thời ra tay, ngay cả thời La Thiên kỳ toàn thịnh còn phải run rẩy, thời khắc này mặc dù bọn họ chỉ là mô phỏng lại, nhưng liên thủ với nhau vẫn long trời lở đất.

Nhưng Mạnh Hạo không hề buông xuôi, Bản Tôn đạo, Thôn Sơn Quyết, chín tầng băng, Thất Bộ Đạp, còn có pháp thuật hắn tự sáng tạo, còn có thần thông hắn kế thừa từ Thủy Đông Lưu, thậm chí cả chiến đấu về pháp tắc, toàn bộ đều được hắn thi triển ra, cùng ba người quyết chiến trong tinh không.

Trận chiến đấu này là một màn chưa từng có trong khắp tinh không này từ trước tới nay.

Mức độ thảm thiết cũng khiến người ta nhìn thấy mà giật mình. Thương thế Mạnh Hạo rất nặng, nhưng hắn là thân thể Siêu Thoát, khôi phục rất nhanh, đồng thời ba vị kia cũng là như vậy.

Kể từ đó, trận chiến này chỉ có thể là càng ngày càng thảm thiết.

Nhất là vị Thần kia, hắn ra tay vô cùng sắc bén, đến cuối cùng, hắn dứt khoát vung tay, khiến tinh không đen như mực bất ngờ xuất hiện một mặt trời ở phía xa, mặt trời kia như xé tan màn đêm, trực tiếp giết tới.

Vẫn chưa kết thúc, tinh điểm nơi mi tâm vị Thần kia lại xoay tròn, mặc dù không có hắn Thần ảnh sau lưng, nhưng bản thân hắn trong chớp mắt lại ầm ầm bành trướng, biến thành một vị Thần khổng lồ. Vị Thần khổng lồ đáng ra một quyền, khiến tinh không vỡ vụn.

Đây là trận chiến khó khăn nhất trong đời Mạnh Hạo, nếu đổi thành người khác, giờ khắc này khi đã lâm vào tuyệt vọng, không có chút sức phản kháng nào đã sớm tan vỡ, buông xuôi. Nhưng Mạnh Hạo lại không như vậy.

Hắn phải kiên trì, bởi vì hắn sớm đã nhận ra, biến thứ tám này cũng không thể thi triển được vô hạn, La Thiên cũng phải tiêu hao vô cùng to lớn. La Thiên vì muốn ép Mạnh Hạo thi triển Phong Thiên Cấm, mà Mạnh Hạo cũng muốn mượn biến thứ tám này khiến La Thiên càng thêm hư nhược.

Trong tiếng giao chiến ầm ầm, không biết bao nhiêu lần Mạnh Hạo phải đồng thời đối mặt với ba người liên thủ, máu thịt trên người hắn đã sớm be bét, rất nhiều nơi đều bị trực tiếp đánh bay, Chiến Binh trong tay hắn cũng sứt mẻ không ít.



Nhưng hắn vẫn kiên trì. Thời khắc này, Yêu ảnh gào thét biến ảo, tuy rằng lập tức sẽ bị Quỷ cùng Ma áp chế, bị Thần một quyền đánh vỡ, nhưng Mạnh Hạo cũng nhờ đó mà tránh khỏi một lần sát cục, lui về sau. Mạnh Hạo cười lớn, thân thể đầy máu tươi bỗng nhiên lui về sau, nhìn thân ảnh ba vị trước mắt, chẳng những hắn không tuyệt vọng, mà ngược lại tiếng cười càng ngày càng lớn.

- Đã rất lâu, rất lâu rồi ta chưa được chiến đấu một trận như vậy, mấy chục ngàn năm rồi... Mạnh Hạo lột xuống chiến giáp vỡ vụn, tóc hắn bay lên, trong tay cầm Chiến Binh, chiến ý trong mắt càng thêm dạt dào hơn.

Đúng lúc này, Quỷ ảnh nam nhân trung niên chợt hít sâu một hơi, tay phải nhấc lên, thân thể hắn bất ngờ nhanh chóng trong suốt, trong chớp mắt truyền ra quỷ khí ngập trời.

- Quỷ Đạo! Tiếng hô khẽ vừa thoát ra, thân thể hắn trong chớp mắt chợt biến mất, trở thành một bóng đen bạo phát ra khí thế tuyệt sát lao thẳng tới Mạnh Hạo. Đây chính là một kích cực hạn của hắn trong trận chiến này.

Nhưng Mạnh Hạo lại nhận ra rất rõ ràng, đạo pháp của nam nhân trung niên thời khắc này dường như không hoàn chỉnh, tồn tại chỗ thiếu sót, điều này hiển nhiên là bởi vì La Thiên không thể hoàn toàn mô phỏng ra, thời khắc này chỉ là cưỡng ép thi triển!

Ma thể Thanh niên áo đen hai mắt khép kín, khi mở ra thì văn lạc trên toàn thân của hắn liền trở nên phức tạp đến cực hạn. Hắn nhẹ nhàng thổi ra một hơi, từ trên người bộc phát ra âm khí, rồi bất ngờ hóa thành một cỗ đoạt xá đặc thù, bao phủ Mạnh Hạo lại.

- Đoạt xá!

Cũng lại là một loại đạo pháp không hoàn chỉnh!

Mà vị Thần cuối cùng, ánh mắt lạnh lùng vung tay áo lên, hờ hững lên tiếng.

- Đạo thần, Binh Tu Liệt Vị! Yêu thuật, Phong Hỏa Liên Thiên! Ma động, Sinh Tử Nghịch Kiếp!

Đây cũng đồng dạng là không hoàn chỉnh, không trọn vẹn!

Theo lời ba người vang vọng truyền ra, từ trên người bọn họ cũng bộc phát ra khí thế kinh thiên động địa. Dường như giờ khắc này tinh không đã biến mất, chỉ còn lại có... đòn sát thủ không hoàn chỉnh của ba vị này!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Ngã Dục Phong Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook