Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1075: Hồn Chân Tiên!

Nhĩ Căn

05/01/2017

Mặt đất Hồ Đạo thượng cổ co rút, hình thành lõm xuống, xuất hiện cảnh tượng như hít vào.

Cảnh tượng này làm chấn động mấy trăm ngàn tu sĩ Nam Vực bên ngoài, đều trợn mắt há mồm, tâm thần rung chuyển.

- Lần thứ hai... Phun trào lần thứ hai!

- Hồ đạo mười trượng phun trào lần thứ hai, có tỷ lệ lớn xuất hiện bào vật, trăm trượng cũng thế, ngàn trượng... càng khỏi nói. Nhưng mà hồ đạo vạn trượng... cũng sẽ xuất hiện phun trào lần thứ hai!

- Xuất hiện chí bảo, nhất định là chí bảo!

- Chí bảo... vượt qua tất cả vật phẩm trước! Tu sĩ vòng ngoài đã có kiến thức này, càng khỏi nói những người trên hồ đạo hiện tại.

Ngay cả Lục Bách, tâm thần cũng chấn động, mặc kệ đánh một trận với Mạnh Hạo, mà lập tức cúi đầu nhìn xuống hồ đạo, trong lòng hắn cũng nổi lên chấn động.

Thiếu niên Nhất Kiếm Tông, ánh mắt lóe lên, hít thở gấp gáp, nhìn chằm chằm hồ đạo bên dưới.

Chẳng lẽ... thanh kiếm này còn không phải tạo hóa, lần này... mới là tạo hóa!

Con rối Kim Hàn Tông, ánh mắt lóe sáng, bọn họ đã lấy được bảo vật, vốn muốn rút đi, nhưng cảnh tượng xuất hiện làm bọn họ rối rắm, lập tức hạ quyết định, ở lại chờ tiếp.

Khô Đạo chân nhân sửng sốt, im lặng không nói, người Tống gia cũng tỏa ra khí thế, thập cửu tổ Lý gia lau vết máu bên miệng, trong mắt toát ra điên cuồng, trước đó thất bại, lần này dù bọn họ trả giá đắt cũng muốn tranh cướp.

Đế Dã thầm kêu khổ, hiện tại hắn đã suy yếu, không thích hợp tranh giành, Chu Trần bên cạnh thì ánh mắt lóe sáng.

Đúng lúc này, tiếng nổ ầm ầm vang lên, hồ đạo phun trào lần thứ hai sẽ lập tức xảy ra, hồ nước sôi trào, có sóng khí không ngừng xuất hiện.

Sắp đến lúc mấu chốt... nhưng đột nhiên, Mạnh Hạo lóe lên, nhắm thẳng về phía thập cửu tổ Lý gia.

- Đáng chết! Thập cửu tổ Lý gia thần sắc đại biến, vội lui ra sau, người Lý gia phía sau đều biến sắc, nháy mắt rút lui.

- Kẻ điên, kẻ điên, phun trào lần thứ hai sắp xuất hiện, hắn còn có thời gian tới giết chúng ta!

- Mạnh Hạo, ngươi muốn làm gì!

- Bước vào vạn trượng, ta liền giết! Mạnh Hạo nhàn nhạt lên tiếng, đối với Lý gia, hắn chưa từng có ấn tượng tốt, mặc kệ là Lý Đạo Nhất năm xưa tranh giành truyền thừa Huyết Tiên, hay là Lý gia hùng hổ ép người ở ngoài Vãng Sinh Động, đều là cho Mạnh Hạo trào ra sát khí.

Hiện tại trong người hắn khí huyết tràn đầy, hấp thu lực lượng của Đế Dã, có thể bùng nổ tùy ý, nhấc bước tốc độ cực nhanh, nháy mắt đến gần, vung tay lên.

Lập tức biến ảo ra bàn tay khổng lồ, tỏa ra khí tức Vấn Đạo, ầm ầm lao thẳng về phía người Lý gia.

Những người khác đều nhìn, không can thiệp, hiện tại sắp phun trào, bọn họ càng quan tâm chí bảo trong lần phun trào này.

Oành!

5 người bao gồm cả thập cửu tổ Lý gia đều phun máu lùi lại, đang muốn bóp nát phù dịch chuyển chạy đi, nhưng lúc này Mạnh Hạo nhấc tay, chỉ về phía họ.

Lốc xoáy màu máu xuất hiện, trực tiếp bao phủ, ầm ầm vận chuyển, thập cửu tổ cùng 4 người Lý gia đều thần sắc đại biến.

- Không!

- Mạnh Hạo, thả chúng ta đi, cho chúng ta một đường sống!

- Chúng ta lập tức đi, lập tức đi ngay!

- Năm đó ở ngoài Vãng Sinh Động, vì sao các ngươi không cho ta một đường sống? Mạnh Hạo lạnh nhạt nói, lốc xoáy màu máu hút mạnh, tiếng gào thảm thiết vang lên, 5 người kể cả thập cửu tổ Lý gia lập tức khô cạn thân thể, lực lượng khí huyết chạy thẳng về phía Mạnh Hạo.



Bị Mạnh Hạo hấp thu, thân thể hắn càng thêm mạnh!

Khí tức Vấn Đạo ầm ầm bùng nổ, cùng với tiếng hét thảm, thân thể 5 người Lý gia trực tiếp trở thành khô lâu, ầm ầm vỡ vụn, nguyên thần muốn trốn, Mạnh Hạo phất tay.

Khô!

Khoảng khắc, luồng gió thổi qua, nguyên thần của 5 người run lên, khô héo thấy bằng mắt thường, nháy mắt đã hình thần câu diệt.

Đáng tiếc ta còn chưa bước vào tầng thứ ba Huyết Yêu Đại Pháp, bằng không có thể triển khai Linh Mạch Cảnh! Mạnh Hạo cảm nhận thể thể dao động, lúc này mặt đất bùng nổ rung trời.

Hồ đạo vạn trượng phía dưới, ầm ầm phun trào!

Phun trào lần thứ hai!

Mọi người chú ý, nháy mắt tập trung vào hồ đạo, chỉ thấy nước hồ vô tận phóng lên cao, nhưng chỉ có một người không nhìn hồ đạo.

Đó là Mạnh Hạo, ánh mắt của hắn lóe lên, nhìn về phía Linh Đài Tông đạo tử Chu Trần, nhìn qua, lập tức cất bước tiến tới.

Không ai ngờ tới Mạnh Hạo lại ra tay với Chu Trần, thậm chí Chu Trần cũng cảm thấy khó tin, giữa hắn và Mạnh Hạo vốn không có thù mà!

Tốc độ Mạnh Hạo quá nhanh, một quyền giáng xuống, khí tức Vấn Đạo ầm ầm bùng nổ, một quyền đánh vỡ vụn hư vô, thẳng về phía Chu Trần. Cả người Chu Trần tỏa ra khí thế, nhanh chóng bấm quyết, đẩy ra trước.

Oành!

- Ngươi muốn làm gì! Chu Trần phun máu, người lui ra sau, tâm thần run rẩy, rống giận.

- Muốn vòng sáng trong túi trữ vật mà ngươi đã lấy! Mạnh Hạo nói rồi, lại bước tới.

- Đáng chết! Đáng chết! Chu Trần đang muốn lùi lại, hồ đạo phun trào càng mãnh liệt hơn, thậm chí trong hồ đã xuất hiện tia sáng, bảo vật sắp xuất hiện.

Những người khác không dư hơi để ý Mạnh Hạo và Chu Trần, chỉ là thoảng cảnh giác, đa số tập trung vào bên dưới hồ đạo.

Mạnh Hạo lại đánh ra một đấm, ầm ầm rung trời, sắc mặt Chu Trần tái nhợt, người lùi về, bấm quyết, bản thân vặn vẹo hư vô mơ hồ, nhưng vẫn không thể chống đỡ, lại phun máu.

Quá mạnh, ta không phải đối thủ của hắn!

Sắc mặt Chu Trần tái nhợt, nhất là Mạnh Hạo ra tay là khi hồ đạo phun trào lần thứ hai, lúc này không thể dịch chuyển, chỉ có khoảng khắc khi phun trào mới dịch chuyển được.

Lập tức sẽ phun trào, ta không tin chỉ một chút thời gian này mà cũng không chống đỡ được! Chu Trần cắn răng.

Mạnh Hạo thần sắc lạnh lùng, sở dĩ hắn muốn giết người Lý gia, là vì hấp thu khí huyết, mà mục đích hấp thu khí huyết lại là tranh cướp những bảo vật bị người khác lấy.

Hắn không thù với Chu Trần, nhưng ở đây, tranh giành với tu sĩ Nam Vực, không bằng đi cướp bảo vật của tu sĩ Bắc Địa, điều này không liên quan tới thù hận, mà là liên quan tới địa vực.

Đây, chính là nguyên nhân, nguyên nhân mà Chu Trần không hiểu ra.

- Giao ra vòng sáng, bằng không chết! Tốc độ của Mạnh Hạo cực nhanh, lại đuổi tới, lúc này hồ đạo phun trào ngập trời, hồ nước sôi trào, mặt đất lõm xuống sắp cực hạn, có lẽ chỉ ngay lúc sau sẽ bùng nổ.

Cố lên, cố chống vài nhịp thở nữa! Sắc mặt Chu Trần biến đổi, nghiến răng, thi triển tốc độ cao nhất bỏ chạy.

- Muốn chết! Mạnh Hạo hừ lạnh, phất tay núi thứ chín ầm ầm phủ xuống, hai châu đen trắng vây quanh, nhắm thẳng tới Chu Trần. Chu Trần hoảng sợ không thôi, muốn giãy giụa, nhưng thân thể Mạnh Hạo lúc này đã sánh với Vấn Đạo, giơ tay lên ấn xuống, như dung hợp với núi thứ chín, tạo thành lực hủy diệt ầm ầm giáng xuống!

Nghiền ép đi qua!

Cảm giác nguy hiểm sống chết điên cuồng trảo ra trong lòng Chu Trần, làm hắn cảm nhận được mình không thể tránh né, một khi núi này giáng xuống, sẽ hình thần câu diệt.

- Đáng chết! Hắn cũng là người quyết đoán, nghiến răng rống giận, trực tiếp ném ra vòng sáng vàng trong túi trữ vật, nháy mắt Mạnh Hạo đã bắt lấy...



Oành ầm ầm!

Hồ đạo phun trào!

Vô số nước hồ tung lên trời, bên trong không có xuất hiện nhiều bảo vật như lần đầu, chỉ có một thứ!

Đó là vật hư ảo tỏa ra hào quang bảy màu, giống như một đoàn hồn, có thể thấy rõ giống một nam nhân, có phần mơ hồ, hồn này xuất hiện trong nước phun trào, thiên địa lập tức tối sầm, mặt đất ầm vang.

Khí tức chưa từng có chợt bùng nổ, mạnh mẽ nghiền ép Trảm Linh, trấn áp Vấn Đạo. Đó là...

Tiên!

Khí tức của tiên, bùng lên cao.

Đó không phải ngụy Tiên, đây là Chân Tiên! Bởi vì xung quanh hồn này, quy tắc đang thay đổi, pháp tắc xoay chuyển, tồn tại của nó có thể thay thế quy tắc biến hóa!

- Hồn Chân Tiên! Thiếu niên Nhất Kiếm Tông kinh hô, kích động vô cùng.

- Hồn Chân Tiên! Con rối Kim Hàn Tông cũng hít vào một hơi.

Khô Đạo chân nhân, lão tổ Tống gia đều cả kinh, bọn họ dù đã chuẩn bị tâm lý, biết phun trào lần thứ hai nhất định là chí bảo, nhưng làm sao cũng không ngờ tới, đó là... hồn Chân Tiên!

- Hồn Chân Tiên, đối với Vấn Đạo đỉnh phong, một khi hấp thu, sẽ có cơ hội thành thành Chân Tiên!

- Là hồn Chân Tiên!

Nhận ra hồn này không nhiều, ví dụ như mấy trăm ngàn tu sĩ bên ngoài, rất ít người biết, nhưng người trên hồ đạo vạn trượng, đa số nhìn cái là biết ngay.

Mạnh Hạo ánh mắt chớp động.

Tiên có chân-ngụy, Chân Tiên là cảm ngộ đạo của bản thân, đi đến tận cùng, trải qua tiên kiếp mà không chết, Vấn Đạo thành Tiên!

Còn ngụy Tiên, không có tiên kiếp, khắc tên trên núi thứ chín Phong Tiên Đài là có thể được phong Tiên, có được tiên khí, nhưng... đó chỉ là tiên núi thứ chín!

Tiên này, không ra khỏi núi thứ chín được, một khi Phong Tiên Đài vỡ, toàn bộ sẽ ngã xuống, cho nên... bọn họ là Tiên của Quý gia!

- Hỏng rồi, hồn Chân Tiên ra, nhất định dẫn động Vấn Đạo đỉnh phong các tông môn gia tộc Nam Vực Đại Địa xuất hiện!

- Khí tức này rất khó phong ấn, có lẽ không truyền ra khỏi Nam Vực, nhưng ở trong Nam Vực, hiện tại nhất định đều có phát hiện! Thiếu niên Nhất Kiếm Tông, con rối Kim Hàn Tông, Khô Đạo chân nhân cùng những tu sĩ đều, nháy mắt liền hiểu ra.

- Tranh!

- Mau cướp tới tay, dù bản thân không cần, nhưng đưa ra có thể đổi lấy tạo hóa!

- Nhất định phải mau lấy tới tay, kẻ nào giành với ta, ta giết kẻ đó! Thiếu niên Nhất Kiếm Tông đỏ mắt, lập tức lao ra, những người xung quanh ánh mắt sáng chói, đồng loạt tiến lên.

Nhất thời, bao gồm cả Mạnh Hạo, đều xông ra!

Tranh giành Tiên hồn!

Dùng thời gian nhanh nhất, trước khi các lão quái Vấn Đạo đỉnh phong đến đây, cướp được hồn Chân Tiên, đây là tiên duyên, đây là cơ hội thành Chân Tiên, ở trước cơ hội này, tất cả đều không trọng yếu.

Trọng yếu... chính là tiên duyên này!

Oành! Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ngã Dục Phong Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook