Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1943: Kim bào tham Sơn Hải

Nhĩ Căn

28/01/2017

Sau khi bước chân vào cảnh giới này, lão già Kim Tôn vàng xuất quan làm chấn động Thương Mang Phái, chấn động cả tinh không. Việc đầu tiên hắn làm sau khi xuất quan chính là đi khiêu chiến với tất cả lão quái cửu nguyên đỉnh phong trong tinh không.

Bất kể là kẻ đã từng hay là trong mấy vạn năm nay mới xuất hiện đều nằm trong danh sách khiêu chiến của hắn. Mà người hắn khiêu chiến đầu tiên, thật bất ngờ lại là lão nhân cựu chưởng giáo của Thương Mang Phái.

Chỉ có điều khi hắn xuất hiện ở nơi lão nhân chưởng giáo bế quan thì hắn lại trầm mặc. Hắn cảm nhận được nơi đây có dao động tử vong, điều này hiển nhiên nghĩa là nhiều năm trước, lão nhân chưởng giáo đã về với cát bụi.

Sau khi trầm mặc rất lâu, lão già áo bào vàng, dưới sự chú ý của mọi người, trong sự phấn chấn của tu sĩ Thương Mang Phái, liền rời khỏi Thương Mang Tinh, khiêu chiến với những kẻ còn sống như Tích Dịch, Đầu To, Nghĩ Hoàng.

Sau khi dễ dàng giành thắng lợi ở cả ba cuộc chiến, hắn bắt đầu du hành trong tinh không. Những nơi hắn đi qua, tất cả cường giả phải cúi đầu trước hắn. Hắn theo một đường khiêu chiến, diệt những cửu nguyên đỉnh phong trong mắt hắn cũng chỉ cần nhấc tay một cái là xong. Hắn được mệnh danh là cường giả mạnh nhất Sơn Hải tinh không, tất cả mọi người đều cho rằng hắn đã Siêu Thoát. Dã tâm của lão già áo bào vàng cũng bành trướng đến cực hạn.

Vô số tộc quần cúng bái hắn, vô số tu sĩ xưng phụng hắn là kẻ mạnh. Những nơi hắn đi qua đều vang vọng những thanh âm sùng kính, cuồng nhiệt.

- Bái kiến Kim Tôn!

- Bái kiến Kim Tôn!

Những thanh âm như vậy cứ vang lên liên tục không ngừng. Hắn có thể thấy trong vô số ánh mắt ấy đều là sự kính sợ, cuồng nhiệt đối với Siêu Thoát. Điều này làm hắn nhớ tới Mạnh Hạo, nhớ tới huy hoàng cùng địa vị của Mạnh Hạo năm đó.

- Ta lúc này so ra vẫn còn kém Mạnh Hạo năm đó nhưng chênh lệch này cũng rất nhỏ... Lão già áo bào vàng phất tay, quy tắc xung quanh hắn liền biến đổi. Loại biến đổi này khiến hắn si mê, khiến hắn phấn chấn, khiến hắn kiêu ngạo cười vang chấn động trong tinh không.

Ánh mắt hắn, rốt cục rơi vào Sơn Hải Giới.

Hắn không cho là Mạnh Hạo còn sống. Đã mấy vạn năm trôi qua, hắn xác định, Mạnh Hạo có đến tám chín phần là đã ly khai. Mà cho dù hắn còn chưa ly khai thì cũng rất có khả năng là tử vong hoặc bị thương nặng khi khai chiến cùng La Thiên.



Nhưng hắn vẫn nhịn được. Sự đáng sợ của Mạnh Hạo khiến hắn chần chờ, khiến hắn dù muốn nổi lên lòng tham nhưng cũng cảm thấy kiêng kị. Hắn trầm mặc thu hồi ánh mắt, tiếp tục chờ đợi.

Thời gian trôi đi, lại thêm vạn năm nữa qua đi, trong vạn năm này, sự tồn tại của Kim Bào khiến cho Thương Mang Phái đã chiếm cứ cả tinh không chỉ trừ Sơn Hải Giới. Còn hắn thì thủy chung quan sát, chờ đợi mà không dám tùy tiện hoạt động.

Cho đến nay cũng đã hơn vạn năm trôi qua, sự kiên nhẫn của hắn cũng dần cạn kiệt. Sau vô số lần thôi diễn, hắn rốt cuộc lại đưa ánh mắt rơi vào Sơn Hải Giới.

Nhưng hắn vẫn nhịn được, chỉ ngưng tụ rất nhiều phân thân lặng lẽ đi vào trong Sơn Hải Giới tiếp tục quan sát, cho đến khi vạn năm nữa lại trôi qua. Cuối cùng, hắn cũng hạ quyết tâm.

- Tu sĩ Siêu Thoát cần một kiện chí bảo mà trong tinh không này, Sơn Hải Giới chính là kiện chí bảo Siêu Thoát tốt nhất.

- Mạnh Hạo, ngươi nếu đã rời đi thì kiện chí bảo tốt như vậy nhất định sẽ là của ta. Kim Bào mắt sáng như sao, cất bước chạy thẳng đến Sơn Hải Giới.

- Ta trái lại rất kỳ vọng Mạnh Hạo ngươi vẫn chưa rời đi mà bị thương trong trận chiến với La Thiên. Như vậy, ta liền có thể cắn nuốt ngươi như ngươi đã từng cắn nuốt La Thiên trước đây, nhờ đó mà ta sẽ có thể thần hồn Siêu Thoát. Kim Bào lẩm bẩm, trong mắt lộ ra dã tâm.

Thân ảnh của hắn đi trong tinh không chỉ cần vài bước liền xuất hiện ở bên ngoài Sơn Hải Giới. Từ xa nhìn Sơn Hải Giới, trong mắt hắn lộ ra vẻ tán thưởng. Năm đó hắn còn không hiểu Sơn Hải Giới trân quý ở điểm nào nhưng với tu vi hắn lúc này, hắn chỉ cần liếc mắt liền nhìn ra chỗ quý báu của kiện chí bảo Sơn Hải Giới này.

- Do chín quy tắc cùng chín cấm chế Phong Yêu biến thành. Mạnh Hạo, ngươi đã đem chí bảo của mình tạo thành lạc ấn, đáng tiếc, mấy vạn năm trôi qua, trong Sơn Hải Giới không ai có thể thống nhất căn nguyên cấm pháp, cũng không có Siêu Thoát tái hiện.

- Để ở chỗ này thật quá lãng phí, thôi hãy để lão phu lấy đi. Với vật này, thần hồn ta sẽ có khả năng Siêu Thoát. Lão già áo bào vàng hít sâu một hơi, tinh không như run rẩy, tiếng sấm như lôi đình cứ thế cuồn cuộn mà đi, trực tiếp xuyên thấu vách ngăn, đánh vào Sơn Hải Giới.

Vô số tu sĩ Sơn Hải tâm thần nổ ầm một cái, phun ra máu tươi. Một luồng uy áp khổng lồ phát ra từ người lão già áo vàng, tuyệt đối áp chế tu sĩ trong Sơn Hải Giới.



Uy áp này khiến cho rất nhiều tu sĩ sau khi phun ra máu tươi liền chấn động mãnh liệt, không thể phi hành, bị áp chế gắt gao tại mặt đất. Hai mắt bọn họ đỏ hằn tia máu, trong lòng bọn họ đang gào thét nhưng bọn họ lại chỉ có thể trơ mắt nhìn bầu trời cuồn cuộn. Lão già áo bào vàng đến làm cho trời của Sơn Hải Giới như bị trực tiếp xốc lên, lộ ra màu vàng vô tận. Màu vàng này không ngừng khuếch trương và nổ vang.

Vách ngăn Sơn Hải Giới trực tiếp bị xé ra một lỗ hổng.

Ở phía sau Kim Bào cũng có lốc xoáy xuất hiện. Những lốc xoáy này ầm ầm chuyển động, vô số tu sĩ Thương Mang Phái đi ra từ bên trong lốc xoáy, bọn họ kích động nhìn lão già áo vàng. Tất cả liền cúi xuống quỳ lạy. Kim Bào vung tay áo, bọn họ đồng loạt tản ra, tiến nhập vào trong Sơn Hải Giới.

Dưới uy áp, tu sĩ Sơn Hải không thể vùng vẫy nhưng không phải tất cả đều như vậy. Những tu sĩ Chí Tôn vẫn có thể kháng cự áp lực mà bay ra. Nhiều vị Chí Tôn chạy ra, ý đồ chống cự lại. Kim Bào liền vung tay, thiên địa lập tức tối sầm lại, một cỗ lực lượng mạnh mẽ bạo phát, tiếp tục áp chế khiến cho những Chí Tôn Sơn Hải Giới kia phun ra máu tươi. Từng người một như bị vạn núi đè, trong tiếng ầm ầm, bị trấn áp trên mặt đất.

- Tu sĩ Sơn Hải Giới vĩnh viễn bảo vệ Sơn Hải Giới. Tất cả ngoại lực đều không thể hủy diệt.

- Xin chí bảo Sơn Hải hãy diệt sát hết thảy những tu sĩ xâm lấn.

- Xin chí bảo của lão tổ hãy xuất thủ! Mấy vạn tu sĩ Sơn Hải Giới tuy không biết toàn bộ nhưng bọn họ vẫn tìm ra dấu vết để lại. Thời khắc này bọn họ đều đem toàn bộ hy vọng đặt lên trên chí bảo Sơn Hải Giới mà gào thét.

Gần như ngay khoảnh khắc bọn họ gào thét, trong Sơn Hải Giới, chín núi chín biển đồng loạt nổ vang, hóa thành ánh sáng bay thẳng tới lão già giống như năm đó diệt sát Sa Cửu Đông!

Nhưng những tia sáng này chỉ đến gần Kim Bào trong khoảnh khắc!

- Ta nói, quy tắc của thế giới này phải thay đổi. Lão già áo bào vàng nhạt nhạt lên tiếng, hắn nâng tay lên, thân thể cùng tu vi Siêu Thoát toàn diện bạo phát, hướng về ánh sáng kia.

Lập tức toàn bộ ánh sáng Sơn Hải run lên, ầm ầm tan vỡ, hóa thành vô số điểm sáng tiêu tán trong thiên địa.

Một màn này khiến toàn bộ tu sĩ Sơn Hải Giới tâm thần run lên, ngây ngốc tại chỗ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Ngã Dục Phong Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook