Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1626: Mạnh gia kịch biến

Nhĩ Căn

10/01/2017

Theo thanh âm của đồng tử truyển ra, lập tức mấy chục phiến lá liễu màu đen kia phút chốc hóa thành mấy chục đạo cầu vồng màu đen, chạy thẳng tới Mạnh gia. Những tu sĩ mặt áo bào màu đen kia, ánh mắt từng người lộ ra băng hàn, cũng có sát cơ lóe lên, tu vi tản ra, tự thân giữ vững trạng thái tại đỉnh phong.

Đủ mười đạo mũi tên, vào giờ khắc này, tinh không gào thét bén nhọn, rầm rầm mà đi lên.

Tốc độ cực nhanh, cũng trong chớp mắt, liền xuất hiện trên màn sáng phòng hộ bên ngoài đại lục Mạnh gia, không chút nào dừng lại. Mấy chục phiến lá liễu này trực tiếp đụng thẳng vào quầng sáng, đâm đến tiến vào.

Oanh oanh oanh!

Một loạt tiếng nổ ngập trời, quầng sáng phòng hộ Mạnh gia này, trong phút chốc kịch liệt vặn vẹo, dường như đã muốn tan vỡ nổ tung. Tiếng “ca ca” vang vọng, bất ngờ xuất hiện một đạo lại một đạo khe nứt.

Mắt thấy quầng sáng phòng hộ muốn tan vỡ, năm lão tổ Mạnh gia đồng thời gầm nhẹ, từng người bấm quyết, lập tức trong trận pháp xuất hiện huyết quang. Sau huyết quang lóng lánh, rốt cuộc quầng sáng đang lung lay sắp đổ lại một lần nữa nổ lên, hướng ra ngoài bắt đầu phản kích.

Từng đạo cầu vồng màu máu bộc phát ra, chạy thẳng tới bốn phía tu sĩ đang vây quanh Mạnh Hạo. Cùng lúc đó, năm lão tổ tộc người Mạnh gia ra mệnh lệnh, không ngồi chờ chết mà mượn trận pháp, tấn công ra ngoài, cùng mấy vạn tu sĩ phía ngoài, lập tức chém giết.

Trong chớp mắt, chiến cuộc đã đến mức độ thảm thiết, tử vong rất nhiều, khí tức máu tanh khuếch tán, một loạt tiếng hét thảm thê lương không ngừng truyền ra. Giết chóc... bỗng nhiên triển khai.

Nói tu sĩ các tông kia tàn phế là chưa đủ, ngay cả Mạnh gia cũng yếu nhược đi không ít. Bất quá những tông lão tổ này cũng không thể xem thường, nhưng trọng yếu hơn, các tu sĩ áo đen đến từ Đệ Thất Sơn Hải tiến lên, mỗi người đều sát khí ngập trời, hiển nhiên bọn họ tại Đệ Thất Sơn Hải đều là người xuất sắc. Bọn họ xuất thủ, tộc nhân Mạnh gia đã trực tiếp bị bẻ gãy nghiền nát, liên tiếp bại lui.

Cũng may có quầng sáng phòng hộ tồn tại, tộc nhân Mạnh gia một khi bị thương, liền lập tức lui về bên trong quầng sáng, lúc này mới cân bằng được chiến cuộc. Không có trong một khoảnh khắc mà vỡ đê, miễn cưỡng chống đỡ.

Trong thế cục miễn cưỡng chống đỡ này, bên trong Mạnh gia đột nhiên xuất hiện chín đại lục. Ngoại trừ Từ gia đã bị Mạnh Hạo diệt, tám tiểu đại lục khác, trong đó có bốn đại lục phụ thuộc vào Mạnh gia giờ đây đồng loạt phản bội.

Lập tức bên trong Mạnh gia trước hết là náo động, đồng thời Mạnh gia mạch thứ bảy xuất hiện, còn có mạch thứ tư và mạch thứ ba. Tam mạch tộc nhân này đều là người có tu vi Cổ Cảnh trở lên, toàn bộ thân thể chấn động, lúc này trong mắt lộ ra ánh sáng màu đen, khóe miệng cười lạnh, xoay thân thể, hướng về cùng tộc bên cạnh, lập tức xuất thủ.

- Ngươi...

- Các ngươi làm cái gì!!

- Các ngươi đây là phản bội tộc, phản bội tộc!!

Tiếng động rầm rầm long trời lở đất, Mạnh gia... đại loạn!

Một loạt tiếng hét thảm thê lương cùng không thể tin từ bên trong Mạnh gia không ngừng truyền ra. Giờ khắc này, Mạnh gia nội có náo động, ngoại có xâm lấn, lâu đài tương khuynh!

Trong tinh không, Mạnh Hạo đứng ở Cổ Môn. Cổ Môn ánh sáng mười ngàn trượng lóng lánh, thân thể hắn giống như một hắc động, đang không ngừng hấp thu hào quang đến từ Cổ Môn này.

Mỗi một cổ ánh sáng được hấp thu, đều làm tu vi Mạnh Hạo xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất. Tiên lực đang ở trong hắn toàn bộ chuyển hóa thành cổ nguyên!

Cổ nguyên, đó là lực lượng đặc hữu của Cổ Cảnh tu sĩ, tràn ngập toàn thân, nhưng bạo phát không giống với lực lượng cường hãn của tiên khí.



- Cổ kiếp là bước thứ nhất, sau cổ kiếp, thu được ánh sáng Cổ Môn, ngưng tụ thành cổ nguyên của bản thân... đây là bước thứ hai.

- Còn bước thứ ba là phải tự đi đốt Hồn Đăng của mình, từ nay về sau mới coi là chân chính bước chân vào Cổ Cảnh. Mạnh Hạo lầm bầm, khi hắn cúi đầu, thấy được Mạnh gia, thấy được bên trong đã nội loạn, cũng nhìn đến kẻ xâm lấn bên ngoài.

Thần sắc của hắn bình tĩnh, sống chết của Mạnh gia, cùng hắn quan hệ thực sự không lớn. Thứ hắn quan tâm không phải Mạnh gia, mà là bà ngoại tộc nhân nhất mạch kia.

Gần như với lúc hắn cúi đầu, bên ngoài Mạnh gia, một đồng tử trên phiến lá liễu màu đen ngẩng đầu, nhìn về phía Mạnh Hạo. Ánh mắt hai người xa cách tinh không đụng nhau, Mạnh Hạo lập tức sáng tỏ. Đối phương thời khắc này xâm lấn Mạnh gia, mục đích là để mình tâm thần rối loạn.

Đồng tử kia không có đi ẩn núp, trong mắt hắn lộ ra khiêu khích cùng tia âm trầm, đem ý nghĩ này bộc lộ ra không thể nghi ngờ.

Mạnh Hạo lắc đầu. Hắn nhìn thấu trận pháp này của Mạnh gia không phải dễ dàng bị oanh khai, mà bên trong đám người bên ngoại vẫn còn an toàn.

Thu hồi ánh mắt, Mạnh Hạo không nhìn đồng tử kia nữa mà ngẩng đầu nhìn tinh không, hai cánh tay mở ra, trong cơ thể truyền ra tiếng nổ vang, Cổ Môn ánh sáng với tốc độ nhanh hơn, hướng vào bên trong thân thể hắn điên cuồng lan tràn.

Tiên lực trong cơ thể Mạnh Hạo đang nhanh chóng chuyển hóa thành cổ nguyên. Theo chuyển hóa, bốn Niết Bàn Quả của hắn cũng đang từ từ biến đổi, sắp trở thành... Đạo quả!

- Tu sĩ Cổ Cảnh, có tự thân đạo quả, quả này cũng vì đạp đạo trong tương lai, căn vì căn nguyên... sẽ từ đạo quả trên mà nở rộ. Mạnh Hạo lẩm bẩm, tiếng nổ vang quanh quẩn, trong cơ thể hắn có gần ba phần tiên lực, vào lúc này chuyển hóa thành cổ nguyên. Cùng lúc đó, Niết Bàn Quả thứ nhất, tại mi tâm Mạnh Hạo dao động, đạo tràn ra.

Mơ hồ, bộ dáng cũng biến đổi, hóa thành một quả tinh lóng lánh, dường như chứa ký hiệu... Đạo quả!

Quả này vừa ra, Mạnh Hạo tu vi lập tức được nâng lên, tu vi mạnh hơn dao động trên người hắn, lên ngập trời.

- Khi bốn Niết Bàn Quả toàn bộ hóa thành đạo quả, chính là một khắc ta bắt đầu đốt Hồn Đăng. Hai cánh tay Mạnh Hạo vung lên, trương khai khẩu, toàn thân như trở thành hắc động cắn nuốt tia sáng, “oanh oanh”, ánh sáng Cổ Môn ngưng tụ.

Ánh sáng Cổ Môn cũng bắt đầu ảm đạm dần. Một màn này tất cả mọi người đều nhìn thấy, toàn bộ đều kinh hãi.

- Cổ kiếp với đạo kiếp, khó ở chỗ tạo hóa. Cho nên, một khi đã vượt qua, lực lượng được chuyển hóa sẽ tăng lên!

- Tu vi của người này quỷ dị vô cùng, tiên lực trong cơ thể hắn rốt cuộc là có bao nhiêu, hiện tại vẫn chưa hoàn toàn chuyển hóa hết. Những tu sĩ khác sau khi đạp cổ, thường thưởng chỉ sau thời gian mấy hơi thở, đã có thể đem tiên lực toàn thân hóa thành cổ nguyên…

Đồng tử trên lá liễu màu đen kia thời khắc này hai mắt co rút lại, trong lòng hơi sợ hãi. Hắn phất tay, lập tức một vùng nước màu đen trực tiếp bạo phát trên người hắn. Vùng nước này càng lúc càng lớn, bên trong truyền ra tiếng gầm thét. Trong giây lát, một con bò cạp to lớn từ trong vùng nước đen kia bò ra.

Con bò cạp ngửa mặt lên trời gào thét, nó đạp vào mặt nước, phóng thẳng đến quầng sáng phòng hộ của Mạnh gia, trực tiếp va chạm vào. Tiếng sấm ngập trời vang vọng, quầng sáng khẽ run rẩy. Mạnh Hạo lúc này đã hấp thu được ba phần, bốn phần sau đó là năm phần!

Tiên lực trong cơ thể hắn trong chớp mắt đã chuyển hóa được năm phần. Niết Bàn Quả thứ hai của Mạnh Hạo cuối cùng chuyển thành đạo quả. Hai đạo quả vừa xuất hiện, tu vi Mạnh Hạo nổ vang, một lần nữa tiếp tục tăng lên.

Đó là từ trong đạo mà biến đổi, nhiều hơn nữa chính là tạo hóa, không cách nào so sánh được.. Tu vi kia chân chính đột phá!



Từ tiên nhập cổ!

Mạnh Hạo ngửa mặt lên trời hô lớn. Cùng với tiếng hô, tiên lực trong cơ thể hắn tiếp tục chuyển hóa sáu phần, bảy phần rồi tám phần!

Trong khoảnh khắc đạt đến tám phần, Niết Bàn Quả thứ ba lập tức chuyển hóa trở thành đạo quả, khí tức trên người Mạnh Hạo càng trở nên tang thương, mơ hồ mang theo một cảm giác cổ xưa, dường như cảm nhận được lực lượng tổ của tổ tiên trong dòng huyết mạch.

Thân thể Mạnh Hạo bộc phát lực lượng mạnh mẽ hơn nữa, tu vi của hắn nổ vang. Hai mắt hắn sáng lên, cùng với chấp niệm, thân thể hắn thời khắc này mặc dù đang rung rẩy, đang trở nên gầy đi nhưng khí tức từ La Thiên Đạo Tiên trong cơ thể hắn càng ngày càng mạnh.

- Cổ Cảnh, truy tìm bước chân tổ tiên, thăm dò bản chất của vật vật là truy tìm, là lục lọi… căn nguyên của chúng sinh, từ đó nhập đạo!

Mạnh Hạo nhẹ giọng lẩm bẩm.

- Mà vì ta là La Thiên Đạo Tiên, cho nên ngoại trừ căn nguyên của vạn vật, ta còn phải truy tìm chân ý ẩn chứa trong huyết mạch của ta. Mạnh Hạo vung tay áo, thân thể hắn nổ vang. Ánh sáng của Cổ Môn không còn nhiều lắm, đều đã ảm đạm, dường như sắp biến mất, nhưng giờ khắc này, Mạnh Hạo một lần nữa hút một cái, ngay lập tức ánh sáng chói loài khắp bốn phía. Trong phút chốc, chui vào bên trong thân thể Mạnh Hạo.

“Ầm, ầm, ầm”

Mạnh Hạo lại ngửa mặt lên trời hô lớn, hai phần tiên lực trong cơ thể hắn lúc này hoàn toàn chuyển hóa. Tiên lực kia cuối cùng cũng hóa thành cổ nguyên. Niết Bàn Quả thứ tư của Mạnh Hạo cũng đã trở thành đạo quả!

Thân thể Mạnh Hạo nổ vang. Giờ khắc này, cổ nguyên trong cơ thể hắn vận chuyển, 4 đạo quả ở mi tâm không ngừng co rút rồi bành trướng, cứ tuần hoàn như vậy khiến cho cổ nguyên toàn thân ầm ầm chuyển động, toàn bộ bạo phát, khiến Mạnh Hạo cảm nhận được…hắn tự thân trở nên cường hãn!

- Cổ Cảnh…

Mạnh Hạo lên tiếng, thanh âm vang vọng khắp Cổ Môn. Không ngờ, tấc tấc tinh không đều vỡ vụn, toàn bộ tan rã nhưng không hề tiêu tán mà hóa thành một biển lửa.

Một biển lửa bảy màu, giống như là hỏa nghiệp, bao phủ quanh Mạnh Hạo.

Chính là…

Khai Hồn Đăng!

Đúng lúc này, đồng tử phía dưới ở bên ngoài Mạnh gia hai tay bấm quyết, hướng về phía ngoài quầng sáng một con bò cạp từ lóng tay. Con bò cạp này lập tức gầm thét, khí thế nháy mắt ngập trời, thân thể càng khổng lồ vô hạn, chớp mắt một cái, nó đã tràn ra khí tức kinh khủng, thân thể cực lớn có thể so sánh với một phiến đất.

Cả thân mình bỗng nhiên ôm lấy quầng sáng phòng hộ Mạnh gia, tất cả lợi trảo đều hung hăng đam vào trong quầng sáng. Ở phía sau đuôi bọ cạp chậm lãi lắc lư, một kích mạnh mẽ, toàn lực đâm trúng vào quầng sáng.

- Oanh oanh oanh!

Tiếng nổ ngập trời, quầng sáng phòng hộ Mạnh gia này lung lay sắp đổ, tộc người Mạnh gia bên trong cùng ngũ tổ hoảng sợ ngăn trở, nỗ lực chữa trị. Nhưng vào lúc này, tất cả người trên mấy chục phiến lá liễ kia, còn có các tông tu sĩ bốn phía, toàn bộ đồng thời xuất thủ, thuật phát nhiều làm cho tinh không rực rỡ.

Mãi đến một tiếng chấn động lỗ tai mọi người truyền ra, màn hào quang phòng hộ Mạnh gia kia, trực tiếp... tan vỡ! Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ngã Dục Phong Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook