Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1566: Một người rung chuyển Hắc Hồn

Nhĩ Căn

10/01/2017

- To gan!

- Dám đến tấn công Hắc Hồn Đạo của Thiên Thần Liên Minh ta, ngươi là người phương nào?! Một loạt tiếng gầm nhẹ, thông qua những thần thức kia rầm rầm phóng đến trong đầu Mạnh Hạo, thanh âm như lôi đình nổ tung.

Nếu đổi thành tu sĩ tầm thường khác, chỉ bằng vào thần thức chấn động này, cũng đủ để thần hồn bị tiêu diệt.

- Ta đã nói rồi, ta gọi là Mạnh Hạo, tới đây diệt môn!

Mạnh Hạo tiến về phía trước, hờ hững lên tiếng. Hai chữ cuối cùng vừa nói ra, liền hóa thành tiếng sấm, tạo thành một cỗ lực lượng uy nghiêm cường hãn, dùng một loại phương thức áp đảo vượt qua những thần thức liên hiệp cùng một chỗ kia, trực tiếp nghiền nát!

Rầm rầm uỳnh!

Một loạt tiếng hét thảm từ bên trong tông môn Hắc Hồn Đạo ở phía xa lập tức truyền ra.

- Giết hắn!

- Có địch xâm lấn, giết chết người này!

- Ta muốn hút hồn hắn, muốn biến hồn hắn thành một cây cờ, nhốt hắn trong âm phong bí cảnh, muốn hắn phải... gào khóc vạn năm!

Bầu trời thất sắc, gió mây cuốn ngược, mặt đất run rẩy, vô số tu sĩ gào thét bay thẳng tới Mạnh Hạ. Những tu sĩ này triển khai thần thông của riêng mình, trong chớp mắt, cả bầu trời xuất hiện muôn vàn hồn phách lệ quỷ gào khóc thê lương, lao thẳng tới Mạnh Hạo.

Vẻ mặt Mạnh Hạo vẫn bình tĩnh như thường, vừa đi về phía trước vừa vung tay lên, lập tức bầu trời nổ vang, một cái khe nứt to lớn trực tiếp xuất hiện phía trước những tu sĩ này, từ trong khe nứt phun ra cuồn cuộn sương mù màu đỏ, có tiếng cười lạnh lẽo truyền ra, ngay sau đó, một cái đầu to lớn màu máu xé mở khe nứt, từ bên trong chui ra, cất bước giữa trời đất.

Chính là Huyết Yêu!

Huyết Yêu ngửa mặt lên trời rống lớn. Thân thể bước mạnhvề phía trước, bất ngờ hóa thành một biển máu tràn ngập bầu trời, đánh sâu vào đám tu sĩ. Một loạt tiếng hét thảm thê lương truyền ra, vô số lệ hồn vỡ nát, không ít tu sĩ thân thể run lên một cái, máu huyết toàn thân không ngờ theo thất khiếu bay ra sạch sẽ.

Hơn nữa trong biển máu này, còn có một cỗ Huyết Linh, nó mang theo vẻ lạnh lùng, hóa thành một bóng người màu máu, những nơi đi qua, phàm là tu sĩ bị nó đụng tới lập tức run rẩy, trong nháy mắt thân thể trở nên khô héo, trực tiếp tử vong.

Tu sĩ Hắc Hồn Đạo, vì công pháp đặc thù, cho nên tính tình đều rất hung tàn, mỗi người đã giết chết không biết bao nhiêu sinh mạng, bọn chúng luôn tự nhận rằng, mình mới là tồn tại hung tàn nhất trên thế gian này. Nhưng lúc này sau khi nhìn thấy Huyết Yêu và Huyết Linh, tất cả đám tu sĩ Hắc Hồn Đạo này đều trở nên hoảng sợ.

So về hung tàn, bọn chúng không bằng Huyết Yêu cùng Huyết Linh, so về tà ác, hiển nhiên bọn chúng cũng không bằng!

Mạnh Hạo vẫn bình tĩnh tiếp tục đi tới, khi phất tay, từng ngọn tiên sơn liền ầm ầm đập xuống mặt đất, tạo ra vụ nổ ngập trời, khiến cho thiên địa tựa như đang ở thời điểm tận thế vậy.

- Càn rỡ! Đúng lúc này, một tiếng hừ lạnh mang theo uy nghiêm vô thượng bỗng nhiên truyền ra, thanh âm này tỏa ra uy áp ngập trời, khiến Huyết Yêu run rẩy, khiến Huyết Linh sợ hãi, khiến những ngọn tiên sơn đang rơi xuống, toàn bộ vỡ vụn.

Cùng lúc đó, trên tòa núi màu đen ở phía xa lập tức có một màn khói đen cuồn cuộn bốc lên, bất ngờ ngưng tụ ra một khuôn mặt to lớn, có thể thấy được đó là gương mặt của một nam nhân trung niên, trong mắt hắn như ẩn chứa tia chớp, từ xa nhìn tới Mạnh Hạo.

Hắc Hồn Đạo chỉ có một lão tổ Đạo Cảnh, nhưng lão tổ này cũng không phải là Đạo Cảnh tầm thường, trước đó Mạnh Hạo dùng sợi dây nhân quả thấy được, đối phương chính là Đạo Cảnh nhị nguyên. Nhưng hiện tại, khí thế từ gương mặt này tản ra, không phải nhị nguyên, mà là... Đạo Chủ tam nguyên!

Hai chữ “càn rỡ” vừa rồi chính là hắn nói ra, khiến cho thiên địa rung chuyển, thậm chí hắn còn khống chế linh khí thiên địa, khiến linh khí thiên địa nơi này sinh ra bài xích mãnh liệt đối với Mạnh Hạo!



Đồng tử Mạnh Hạo co rụt lại, đáy lòng hơi chìm xuống.

Xung quanh gương mặt này, lại bay ra mười lão già, mười lão già này tản ra tu vi không ngờ đều là Cổ Cảnh đại viên mãn!

Bọn họ lập tức lao thẳng tới Huyết Yêu và Huyết Linh, mấy người còn lại thì hung tợn bay thẳng đến Mạnh Hạo.

Còn có trên trăm tên Cổ Cảnh vây quanh bốn phía, Hồn Đăng lượn lờ, thời khắc này bỗng nhiên tản ra khí thế như đại hồng thủy, tạo thành lực lượng bao vây, dường như là đang diễn biến trận pháp, khiến cho khí thế lần nữa tăng lên, mơ hồ khiến bầu trời biến sắc.

Toàn bộ tu sĩ Hắc Hồn Đạo còn lại, trong chớp mắt đều không ngừng bay lên không, gia nhập vào trận chiến!

Đây, mới là thực lực của một tông môn!

- Tam nguyên... thì sao chứ, hôm nay nếu ta đã tới đây, thì cần phải có một kết quả thuyết phục! ! Mạnh Hạo hiểu được, những hình ảnh nhìn thấy thông qua sợi dây nhân quả lúc trước, có lẽ có chút khác biệt, cũng có thể người này vừa đột phá gần đây, nhưng mặc kệ nguyên nhân gì, nếu hắn đã đến, thì nhất định phải chiến đấu!

Thời khắc này, sau khi hờ hững lên tiếng, hắn liền bước ra bước thứ tư giữa không trung, khí thế tăng cao khiến thiên địa trong nháy mắt lắc lư như muốn tan vỡ. Cùng lúc đó, từ bên trong túi trữ vật Mạnh Hạo truyền ra một tiếng rống to, Huyết Ngao theo đó bay lên, nơi nó đi qua, thiên địa run rẩy, tu vi Cổ Cảnh đại viên mãn bạo phát ra, khiến bốn phương tám hướng thất kinh.

Ngoài ra còn có rất nhiều tiểu nhân màu đen dồn dập bay ra, biến thành một luồng ánh sáng đen, xâm nhập vào trong đám người.

Rõ ràng hắn dùng lực lượng một người, rung chuyển toàn bộ tông môn Hắc Hồn Đạo!

Lần này Mạnh Hạo đến đây, cũng không trực tiếp lên tiếng yêu cầu hồn phách Sở Ngọc Yên, hắn không thể lên tiếng, một khi nói ra, thì chẳng khác gì cầm dao đằng lưỡi! Nếu đối phương hiểu chuyện thì cũng thôi, thậm chí Mạnh Hạo trả giá cao mua về cũng không phải là không thể được.

Nhưng... nếu đối phương không đồng ý, thì sau khi biết được yêu cầu của Mạnh Hạo, sẽ vô cùng bất lợi cho Sở Ngọc Yên.

Một khi đã như vậy, phương pháp đơn giản nhất chính là... Diệt cả nhà, cưỡng ép mang hồn phách Sở Ngọc Yên rời đi!

Sát khí trên người Mạnh Hạo bạo phát, trong tiếng nổ “ầm ầm”, cỗ sát khí này hóa thành thực chất, trở thành một vòng sóng gợn màu đen khuếch tán ra xung quanh. Tất cả tu sĩ đụng phải vòng sóng gợn này đều lập tức nổi điên, như bị sát khí nhập thể, khiến cho tâm trí sụp đổ.

Mà tu vi La Thiên Đạo Tiên của Mạnh Hạo, vào giờ khắc này cũng toàn diện bạo phát, khí thế của hắn cũng theo Thần Thất Đạp không ngừng tăng cao. Thời khắc này, hắn đã bước ra bước thứ năm.

Trước khi hắn bước ra bước thứ năm, có mấy chục tên tu sĩ Cổ Cảnh, còn có sáu Cổ Cảnh đại viên mãn toàn lực phóng tới, phát ra lực lượng hủy thiên diệt địa, ngưng tụ ra một âm hồn to lớn tựa như Minh Thần vậy. Minh Thần này mặc áo giáp màu đen, nửa thân trên là người, thân dưới là rắn, mang theo khí thế ngập trời, vung âm binh gào thét giết tới Mạnh Hạo.

Trong khoảnh khắc bọn chúng vừa tới, chính là lúc Mạnh Hạo bước ra bước thứ năm, khiến khí thế của hắn lần nữa ầm ầm tăng lên, khiến bầu trời run rẩy, mặt đất chấn động xuất hiện từng khe nứt, không ngừng tan vỡ.

Mà theo khí thế Mạnh Hạo bạo phát, tu vi của hắn cũng được kéo lên, tạo thành một cỗ gió lốc có tác dụng như một vách ngăn, khiến cho tên Minh Thần kia vừa đến gần, lập tức bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ trực tiếp quét ngang phải thụt lùi lại, không ngờ... nó lại không thể tiến lại gần chút nào!

Đừng nói công kích Mạnh Hạo, ngay cả tiến vào phạm vị cách Mạnh Hạo trăm trượng, nó cũng không thể tiến vào nửa bước.

Chẳng những Minh Thần kia bị chấn lui về sau, mà những tên tu sĩ Cổ Cảnh đang lao tới, toàn bộ đều bị vách ngăn phản chấn, phun ra máu tươi, trong đó có không ít người trực tiếp tan vỡ thân thể, thần hình câu diệt, số còn lại đều bị thương nặng, chấn văng ra.

Sắc mặt mấy tên Cổ Cảnh đại viên mãn lập tức tái nhợt, lộ ra vẻ hoảng sợ.

- Ngươi là ai?!



Cũng chính vào thời khắc này, Mạnh Hạo liền bước ra bước thứ sáu, bước này vừa hạ xuống, khí thế của hắn lại một lần nữa bạo phát, tu vi khuếch tán, khiến vách ngăn vô hình không còn là trăm trượng nữa, mà đạt tới ba trăm trượng, ầm ầm khuếch tán ra xung quanh, thậm chí chấn cho những tên tu sĩ Tiên Cảnh đều phải lui về sau.

Không ngừng có tu sĩ lui về sau, không ngừng có người tử vong, truyền ra tiềng thét thê lương vang vọng khắp thế giới này. Giờ phút này, bất kể là ai cũng nhìn ra, Mạnh Hạo chính là Đạo Cảnh!

- Đạo Cảnh, hắn chính là Đạo Cảnh! Vô số người phát ra tiếng hét khủng khiếp, bình thường, bất kể bọn chúng hung tàn như thế nào, thời khắc này đều bị nỗi sợ hãi khủng khiếp chiếm hết tâm thần.

Mặc dù lão tổ bọn hắn cũng là Đạo Cảnh, hơn nữa còn là Đạo Cảnh cường đại, nhưng bọn chúng vẫn cảm thấy khủng khiếp, đầy là sự kính sợ không cách nào hình dung đối với Đạo Cảnh đại năng.

Gần như ngay khi bọn chúng vừa lên tiếng, thì đồng thời khuôn mặt to lớn do màn khói đen ngưng tụ kia chợt há to miệng, phun ra một cỗ cuồng phong màu đen.

Cỗ cuồng phong màu đen này ẩn chứa lực lượng căn nguyên, rõ ràng chính là căn nguyên Phong, chỉ có điều trong đó còn dung nạp vô số hồn phách dữ tợn, phát ra tiếng gào khóc thê lương, phóng thẳng tới Mạnh Hạo.

Lúc này Mạnh Hạo vừa bước ra bước thứ sáu, khí thế bạo phát, tay phải hắn bấm quyết, vung tay lên như một nhấc cả bầu trời!

- Căn nguyên thần hỏa!

“Ầm” một tiếng, mây đen khắp trời đều bị xua tan, không còn biển máu, không còn khói đen, không còn hồn phách, có chăng... chỉ là biển lửa cuồn cuộn vô tận, tạo thành lực lượng cuồng bạo nổ vang, khiến cho nhiệt độ thế giới này lập tức trở nên cực nóng.

Bầu trời biến thành biển lửa, mặt đất biến thành chiến trường, dùng thần hỏa, đối kháng với Phong Hồn!

Lực lượng căn nguyên bạo phát, khiến thế giới này càng thêm run rẩy, viên tinh cầu này vốn cũng không phải là tinh cầu chân chính, mà là do con người tạo nên, giờ phút này dưới uy áp của Đạo Cảnh, lập tức xuất hiện muốn dấu hiệu hủy diệt, sụp đổ càng ngày càng nhiều.

Đúng lúc này, Mạnh Hạo bước ra ... bước thứ bảy!

Bước này hạ xuống, dùng Niệm của hắn thay cho Thiên Ý, dùng Thần của hắn, thay cho Thiên Thần!

Khí thế Mạnh Hạo nổi lên trước giờ chưa từng có, đây chính là một lần bạo phát tối cường từ khi hắn tu hành đến giờ. Tuy rằng vẫn chưa thi triển ra Chí Tôn Kiều, nhưng chỉ bàn riêng về tu vi, cũng đủ để khiến cho Đạo Cảnh rung động.

Thân thể hắn vào giờ khắc này bành trướng lên vô hạn, trong chớp mắt đã hóa thành một người khổng lồ lớn chừng nghìn trượng. Tay phải Mạnh Hạo nâng lên, nắm thành quyền, cách không... đấm về phía khuôn mặt phía trên tòa núi màu đen do khói đen biến thành kia.

Một quyền này, chính là Sát Thần! !

Khuôn mặt nam nhân trung niên do khói đen biến thành kia, thời khắc này cũng tỏ ra vô cùng ngưng trọng, hắn cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt đến từ Mạnh Hạo, cỗ nguy cơ này, ngoại trừ một ít lão quái vật trên Đệ Bát Sơn Hải ra, đã rất lâu rồi hắn chưa từng cảm thụ qua.

Hắn còn cảm nhận được, đây chính là một kích mạnh nhất sau khi trải qua súc thế của Mạnh Hạo mới ngưng tụ ra. Hắn lập tức cười lạnh, một kích này, cho dù hắn có thể đối kháng, cũng không cần phải làm vậy, chỉ cần đợi cho lực lượng một kích này dần dần suy yếu đi là được.

Thời khắc này, khi Mạnh Hạo bất ngờ đánh ra một quyền này, khuôn mặt do khói đen biến thành lập tức lui về sau, gần như ngay khi nó vừa tản ra thành màn khói, ánh mắt Mạnh Hạo liền lộ ra vẻ cơ trí.

Trong nháy mắt khi đối phương biến mất, nắm đấm của hắn đột nhiên hóa thành trảo, hướng về lư hương trên tòa núi đen kia, trực tiếp... chộp đi!

Mục tiêu của hắn, từ đầu tới giờ, không phải diệt môn là ưu tiên hàng đầu, mà là... hồn phách Sở Ngọc Yên! Hết thảy biểu hiện vừa rồi, đều là hắn cố ý làm ra, chính là vì hắn đoán chắc đối phương sẽ tránh ra, từ đó mà phát ra một trảo toàn lực lấy đi lư hương!

Dĩ nhiên, nếu đối phương thật sự không tránh đi, Mạnh Hạo cũng còn có chuẩn bị ở phía sau! Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ngã Dục Phong Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook