Chương 97: Nam Vực biến động.
Nhĩ Căn
01/07/2016
Bỗng nhiên có tiếng nổ kinh thiên động địa từ trên không truyền đến.
Âm thanh này không phải gần mà dường như từ rất xa vang vọng tới, cũng không phải nhắm vào đám người Mạnh Hạo ở đó mà là bao trùm toàn bộ Triệu quốc. Trong nháy mắt từng tu sĩ của Triệu quốc thậm chí là phàm nhân cũng nghe được tiếng nổ trên không trung này.
Âm thanh này vang đến bất thình lình khiến cho đám người Nghiêm Tử Quốc cũng sững sờ, khi ngẩng đầu thì từng người đều là thần sắc chấn động.
Trên bầu trời xuất hiện một mảng hồng quang bao trùm rất xa, phóng mắt nhìn đi toàn bộ màu trời đã trở thành màu đỏ khiến mọi người không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Tại chân trời kia khoảng cách tới Triệu quốc cực kỳ xa xôi, tu sĩ ở Triệu quốc nhìn không tới trung tâm Nam Vực, bầu trời xuất hiện không biết bao nhiêu là cái khe nứt lan tràn.
Đó là vết nứt của trời!
Tiếng nổ vang càng mãnh liệt hơn, truyền khắp bốn phương, âm thanh này không những bao trùm cả Triệu quốc mà còn toàn bộ Nam Vực, khiến cả Nam Vực to lớn, bất luận ở nơi nào, bất kỳ tông môn cùng gia tộc nào cũng là lần lượt dần dần nghe được tiếng nổ kinh thiên động địa này.
Mạnh Hạo biến sắc, hắc khí trong cơ thể hắn trong chớp mắt này lại phát ra nhanh hơn, làm cho Mạnh Hạo tâm thần chấn động, không do dự hóa thành dải cầu vồng đẩy nhanh tốc độ đi xa.
Đám người Nghiêm Tử Quốc bị âm thanh này làm cho một phen kinh sợ, từng người đều kinh hãi, tu vi trong cơ thể lúc này dường như cũng không ổn định, giống như muốn thoát ra ngoài.
Giờ phút này trong biên giới Triệu quốc, Phong Hàn Tông một trong ba đại tông môn, ở giữa quần sơn bao phủ, có sương mù lượn lờ, nhưng thời điểm bầu trời nổ tung thì sương mù nơi này lập tức quay cuồng, núi non xung quanh đều rung chuyển, trong Phong Hàn Tông mấy trăm đệ tử sắc mặt tái nhợt hoảng sợ nhìn về phía bầu trời.
Ngọn núi phía sau tông môn, cường giả mạnh nhất Phong Hàn Tông, hai đại trưởng lão Kết Đan trong mật thất lập tức bừng tỉnh, không chút do dự bay ra ngoài, ở giữa không trung nhìn về phía xa thì tu vi trong cơ thể liền toàn tốc vận chuyển, ngưng tụ ở hai mắt mạnh mẽ nhìn ra xa, lập tức hít vào một hơi sâu, thần sắc lộ vẻ hoảng sợ. Bọn họ mặc dù không thể nhìn được phía bầu trời xa xôi kia đang xảy ra chuyện gì, nhưng cảm nhận được một luồng uy áp khổng lồ giống như trời cao đang muốn vỡ vụn ra thành từng mảnh, thậm chí cũng chính vì tu vi hai người không tầm thường nên có thể mơ hồ thấy được bầu trời đang nứt ra.
Đã xảy ra chuyện gì? Lại có âm thanh từ trung tâm Nam Vực truyền đến, điều này là không thể, từ đây đến trung tâm Nam Vực cực kỳ xa xôi, âm thanh không thể trong thời gian ngắn truyến đến được!
Ở phía sau bọn họ, năm vị trưởng lão Trúc Cơ của Phong Hàn Tông cũng lần lượt bay lên, cả đám sắc mặt đều tái nhợt, thậm chí cả người cũng run lên.
Trong Triệu quốc, Phương Dạ Tông một trong ba đại tông môn, lúc này hai lão quái Kết Đan cùng bốn trưởng lão Trúc Cơ cũng đang ở giữa không trung, ngơ ngác nhìn về chân trời phía xa. Thời khắc này toàn bộ bầu trời là màu đỏ đậm như bị lửa thiêu nhìn rất đáng sợ.
Đây đây là cái gì
Không chỉ có Phong Hàn Tông, Phương Dạ Tông, Khúc Thủy Tông của Triệu quốc bây giờ cũng như vậy, thanh âm hoảng sợ truyền khắp tông môn, tất cả đệ tử tông môn cũng ngơ ngác nhìn lên bầu trời, thần sắc khó hiểu, thân mình lão quái Kết Đan của Khúc Thủy Tông giờ phút này run lên. Bọn họ tu vi cao thâm có thể nhìn xa hơn, tuy không nhìn tới cái gì, nhưng cảnh tượng toàn bộ bầu trời như đang bị thiêu đốt, không trung trong lúc mơ hồ dường như còn đang nứt ra, khiến bọn hoảng sợ đến cực điểm.
Đây không phải âm thanh bình thường, nếu không tuyệt đối không thể nhanh như vậy đến Triệu quốc, tốc độ âm thanh này Có thể trấn áp tất cả âm thanh còn lại!
Triệu quốc đã vậy, tu sĩ các tông môn những quốc gia lân cận cũng đều thế, nhất là năm đại tông môn và ba đại gia tộc Nam Vực, khoảng cách bọn họ gần nhất, trong đó có lão tổ tu vi cao thâm. Thời khắc này toàn bộ đều cảm nhận được một luồng uy áp khó hình dung được từ trên không giáng xuống. Hơn nữa bởi vì tông môn bọn họ ở trung tâm Nam Vực, cho nên bọn họ thấy được một cảnh tượng mà người ngoài không thể thấy được.
Bọn họ thấy được trên bầu trời kia rõ ràng tồn tại khe nứt cực lớn, cả đám sắc mặt đều trắng bệch như không tin thể vào mắt mình.
Một ngày này, một khắc này, trong nháy mắt cả Nam Vực chấn động, vô số tu sĩ bay lên, vô số cường giả hoảng sợ, toàn bộ Nam Vực bị sự dị thường của bầu trời kia làm cho khiếp sợ.
Mạnh Hạo đẩy nhanh tốc độ, hắc khí toàn thân phát ra càng nhiều hơn so với ngày thường, giống như nhận được sự chỉ dẫn triệu hồi nào đó, khiến hắn kinh hãi run rẩy, thêm vào đó là sự quỷ dị của bầu trời làm cho Mạnh Hạo tâm thần không yên. Hắn dùng tốc độ nhanh nhất đi tới đỉnh núi cao nhất gần đó, đứng trên đỉnh núi hắn ngẩng đầu nhìn về chân trời phía xa.
Không biết chân trời kia cách nơi này bao xa, giờ phút này như từ từ nứt ra, cùng lúc đó một luồng hắc quang khuếch tán, toàn bộ trời đất nháy mắt chìm trong tối đen.
Không bao lâu sau, toàn bộ mặt đất Nam Vực bắt đầu quá trình chấn động, phảng phất một cỗ lực lượng lớn từ trung tâm Nam Vực truyền ra, nháy mắt khuếch tán toàn bộ mặt đất Nam Vực, những nơi đi qua núi non vỡ vụn mặt đất quay cuồng.
Bởi vì Nam Vực quá lớn cho nên sự khuếch tán này cần có thời gian, bắt đầu là trung tâm Nam Vực, sau đó lan dần ra bốn phía, cuối cùng là lân cận. Những ngọn núi lớn bắt đầu sụp đổ, cũng may cách Triệu quốc cách rât xa, giờ phút này còn không cảm giác được nhiều, cho đến bảy ngày sau mới xuất hiện chấn động nhẹ.
Nhưng chấn động rất nhỏ đó cũng khiến những lão quái của Triệu quốc hoảng sợ đến cực điểm. Trong bọn họ có người từng đi qua trung tâm Nam Vực, biết được nơi đó cùng Triệu quốc khoảng cách xa khó hình dung, cho dù là nơi đó sụp đổ, cũng tuyệt đối không có khả năng chỉ mới bảy ngày đã có thể lan đến gần Triệu quốc được.
Cùng lúc đó, trong bảy ngày này, một lời đồn giống như cuồng phong quét ngang toàn bộ Nam Vực, khiến cho toàn bộ những người nghe được đều kinh hãi hoảng sợ.
Trên trời rơi xuống một cỗ thi thể!
Thi thể này rơi xuống một trong ba đại hiểm địa của Nam Vực, Vãng Sinh động!
Tin tức này lập tức oanh động toàn bộ Nam Vực, khiến cho Nam Vực gió nổi mây phun, nghe nói ở nơi đó của Tây Mạc cũng có cường giả Nam Vực tụ tập.
Thế thi thể cường giả đó là sao? Đúng là từ trên trời rơi xuống trên trời... Đó là khu vực trong truyền thuyết chỉ có sau khi thành tiên mới có thể bước vào! Chả trách âm thanh chấn động kia có thể nhanh chóng truyền ra, trong đó có tàn niệm của thi thể kia trước khi chết!
Thành tiên? Nói thì dễ, từ xưa đến nay toàn bộ Nam Vực, sách cổ xưa ghi lại cũng chỉ có bảy tám người mà thôi, nhưng thi thể này Cũng không tránh khỏi khiến người khác kinh hãi, nghe nói chỉ lớn cỡ thường nhân, nhưng sau khi rơi xuống lại khiến cả mặt đất chấn động bảy ngày.
Âm thanh này không phải gần mà dường như từ rất xa vang vọng tới, cũng không phải nhắm vào đám người Mạnh Hạo ở đó mà là bao trùm toàn bộ Triệu quốc. Trong nháy mắt từng tu sĩ của Triệu quốc thậm chí là phàm nhân cũng nghe được tiếng nổ trên không trung này.
Âm thanh này vang đến bất thình lình khiến cho đám người Nghiêm Tử Quốc cũng sững sờ, khi ngẩng đầu thì từng người đều là thần sắc chấn động.
Trên bầu trời xuất hiện một mảng hồng quang bao trùm rất xa, phóng mắt nhìn đi toàn bộ màu trời đã trở thành màu đỏ khiến mọi người không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Tại chân trời kia khoảng cách tới Triệu quốc cực kỳ xa xôi, tu sĩ ở Triệu quốc nhìn không tới trung tâm Nam Vực, bầu trời xuất hiện không biết bao nhiêu là cái khe nứt lan tràn.
Đó là vết nứt của trời!
Tiếng nổ vang càng mãnh liệt hơn, truyền khắp bốn phương, âm thanh này không những bao trùm cả Triệu quốc mà còn toàn bộ Nam Vực, khiến cả Nam Vực to lớn, bất luận ở nơi nào, bất kỳ tông môn cùng gia tộc nào cũng là lần lượt dần dần nghe được tiếng nổ kinh thiên động địa này.
Mạnh Hạo biến sắc, hắc khí trong cơ thể hắn trong chớp mắt này lại phát ra nhanh hơn, làm cho Mạnh Hạo tâm thần chấn động, không do dự hóa thành dải cầu vồng đẩy nhanh tốc độ đi xa.
Đám người Nghiêm Tử Quốc bị âm thanh này làm cho một phen kinh sợ, từng người đều kinh hãi, tu vi trong cơ thể lúc này dường như cũng không ổn định, giống như muốn thoát ra ngoài.
Giờ phút này trong biên giới Triệu quốc, Phong Hàn Tông một trong ba đại tông môn, ở giữa quần sơn bao phủ, có sương mù lượn lờ, nhưng thời điểm bầu trời nổ tung thì sương mù nơi này lập tức quay cuồng, núi non xung quanh đều rung chuyển, trong Phong Hàn Tông mấy trăm đệ tử sắc mặt tái nhợt hoảng sợ nhìn về phía bầu trời.
Ngọn núi phía sau tông môn, cường giả mạnh nhất Phong Hàn Tông, hai đại trưởng lão Kết Đan trong mật thất lập tức bừng tỉnh, không chút do dự bay ra ngoài, ở giữa không trung nhìn về phía xa thì tu vi trong cơ thể liền toàn tốc vận chuyển, ngưng tụ ở hai mắt mạnh mẽ nhìn ra xa, lập tức hít vào một hơi sâu, thần sắc lộ vẻ hoảng sợ. Bọn họ mặc dù không thể nhìn được phía bầu trời xa xôi kia đang xảy ra chuyện gì, nhưng cảm nhận được một luồng uy áp khổng lồ giống như trời cao đang muốn vỡ vụn ra thành từng mảnh, thậm chí cũng chính vì tu vi hai người không tầm thường nên có thể mơ hồ thấy được bầu trời đang nứt ra.
Đã xảy ra chuyện gì? Lại có âm thanh từ trung tâm Nam Vực truyền đến, điều này là không thể, từ đây đến trung tâm Nam Vực cực kỳ xa xôi, âm thanh không thể trong thời gian ngắn truyến đến được!
Ở phía sau bọn họ, năm vị trưởng lão Trúc Cơ của Phong Hàn Tông cũng lần lượt bay lên, cả đám sắc mặt đều tái nhợt, thậm chí cả người cũng run lên.
Trong Triệu quốc, Phương Dạ Tông một trong ba đại tông môn, lúc này hai lão quái Kết Đan cùng bốn trưởng lão Trúc Cơ cũng đang ở giữa không trung, ngơ ngác nhìn về chân trời phía xa. Thời khắc này toàn bộ bầu trời là màu đỏ đậm như bị lửa thiêu nhìn rất đáng sợ.
Đây đây là cái gì
Không chỉ có Phong Hàn Tông, Phương Dạ Tông, Khúc Thủy Tông của Triệu quốc bây giờ cũng như vậy, thanh âm hoảng sợ truyền khắp tông môn, tất cả đệ tử tông môn cũng ngơ ngác nhìn lên bầu trời, thần sắc khó hiểu, thân mình lão quái Kết Đan của Khúc Thủy Tông giờ phút này run lên. Bọn họ tu vi cao thâm có thể nhìn xa hơn, tuy không nhìn tới cái gì, nhưng cảnh tượng toàn bộ bầu trời như đang bị thiêu đốt, không trung trong lúc mơ hồ dường như còn đang nứt ra, khiến bọn hoảng sợ đến cực điểm.
Đây không phải âm thanh bình thường, nếu không tuyệt đối không thể nhanh như vậy đến Triệu quốc, tốc độ âm thanh này Có thể trấn áp tất cả âm thanh còn lại!
Triệu quốc đã vậy, tu sĩ các tông môn những quốc gia lân cận cũng đều thế, nhất là năm đại tông môn và ba đại gia tộc Nam Vực, khoảng cách bọn họ gần nhất, trong đó có lão tổ tu vi cao thâm. Thời khắc này toàn bộ đều cảm nhận được một luồng uy áp khó hình dung được từ trên không giáng xuống. Hơn nữa bởi vì tông môn bọn họ ở trung tâm Nam Vực, cho nên bọn họ thấy được một cảnh tượng mà người ngoài không thể thấy được.
Bọn họ thấy được trên bầu trời kia rõ ràng tồn tại khe nứt cực lớn, cả đám sắc mặt đều trắng bệch như không tin thể vào mắt mình.
Một ngày này, một khắc này, trong nháy mắt cả Nam Vực chấn động, vô số tu sĩ bay lên, vô số cường giả hoảng sợ, toàn bộ Nam Vực bị sự dị thường của bầu trời kia làm cho khiếp sợ.
Mạnh Hạo đẩy nhanh tốc độ, hắc khí toàn thân phát ra càng nhiều hơn so với ngày thường, giống như nhận được sự chỉ dẫn triệu hồi nào đó, khiến hắn kinh hãi run rẩy, thêm vào đó là sự quỷ dị của bầu trời làm cho Mạnh Hạo tâm thần không yên. Hắn dùng tốc độ nhanh nhất đi tới đỉnh núi cao nhất gần đó, đứng trên đỉnh núi hắn ngẩng đầu nhìn về chân trời phía xa.
Không biết chân trời kia cách nơi này bao xa, giờ phút này như từ từ nứt ra, cùng lúc đó một luồng hắc quang khuếch tán, toàn bộ trời đất nháy mắt chìm trong tối đen.
Không bao lâu sau, toàn bộ mặt đất Nam Vực bắt đầu quá trình chấn động, phảng phất một cỗ lực lượng lớn từ trung tâm Nam Vực truyền ra, nháy mắt khuếch tán toàn bộ mặt đất Nam Vực, những nơi đi qua núi non vỡ vụn mặt đất quay cuồng.
Bởi vì Nam Vực quá lớn cho nên sự khuếch tán này cần có thời gian, bắt đầu là trung tâm Nam Vực, sau đó lan dần ra bốn phía, cuối cùng là lân cận. Những ngọn núi lớn bắt đầu sụp đổ, cũng may cách Triệu quốc cách rât xa, giờ phút này còn không cảm giác được nhiều, cho đến bảy ngày sau mới xuất hiện chấn động nhẹ.
Nhưng chấn động rất nhỏ đó cũng khiến những lão quái của Triệu quốc hoảng sợ đến cực điểm. Trong bọn họ có người từng đi qua trung tâm Nam Vực, biết được nơi đó cùng Triệu quốc khoảng cách xa khó hình dung, cho dù là nơi đó sụp đổ, cũng tuyệt đối không có khả năng chỉ mới bảy ngày đã có thể lan đến gần Triệu quốc được.
Cùng lúc đó, trong bảy ngày này, một lời đồn giống như cuồng phong quét ngang toàn bộ Nam Vực, khiến cho toàn bộ những người nghe được đều kinh hãi hoảng sợ.
Trên trời rơi xuống một cỗ thi thể!
Thi thể này rơi xuống một trong ba đại hiểm địa của Nam Vực, Vãng Sinh động!
Tin tức này lập tức oanh động toàn bộ Nam Vực, khiến cho Nam Vực gió nổi mây phun, nghe nói ở nơi đó của Tây Mạc cũng có cường giả Nam Vực tụ tập.
Thế thi thể cường giả đó là sao? Đúng là từ trên trời rơi xuống trên trời... Đó là khu vực trong truyền thuyết chỉ có sau khi thành tiên mới có thể bước vào! Chả trách âm thanh chấn động kia có thể nhanh chóng truyền ra, trong đó có tàn niệm của thi thể kia trước khi chết!
Thành tiên? Nói thì dễ, từ xưa đến nay toàn bộ Nam Vực, sách cổ xưa ghi lại cũng chỉ có bảy tám người mà thôi, nhưng thi thể này Cũng không tránh khỏi khiến người khác kinh hãi, nghe nói chỉ lớn cỡ thường nhân, nhưng sau khi rơi xuống lại khiến cả mặt đất chấn động bảy ngày.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.