Ngã Dục Phong Thiên

Chương 186: Ngũ tông tam tộc Nam Vực(2).

Nhĩ Căn

01/07/2016

Cho đến khi trong chính điện trước mặt đi ra một lão giả áo xanh, vung mạnh một cái, mây mù lập tức tản ra, từ phía trên rơi xuống một la bàn lớn, nữ tử họ Tiết kia mới thôi châm chọc, cùng đệ tử khác chung quanh, tính cả Hứa Thanh bên trong bước vào trong la bàn kia, dưới sự dẫn dắt của lão áo xanh kia, mọi người đi xa…

Gió nổi mây phun, bảy chỗ ở Nam Vực nơi đã từng mở ra Huyết Tiên truyền thừa, bởi vì Thanh La Tông không tham dự nên chỉ có tứ tông tam tộc, mỗi phe đều tự chiếm cứ một chỗ. Bọn họ đến khiến người các tông môn khác chỉ có thể lui lại phía sau. Nhưng loại truyền thừa nay dù là ngũ tông tam tộc cũng không có tư cách xua đuổi người ngoài, bởi vì làm vậy sẽ khiến phần đông căm phẫn, cho nên người những tông môn khác chỉ là tránh đường nhưng vẫn tụ tập ở bốn phía xung quanh, chờ đợi huyết quang lên, truyền thừa mở ra.

Thời gian trôi qua, vài ngày sau, Huyết Tiên tế đàn nổ vang, chấn động tứ phía, huyết quang cuồn cuộn bay lên, trong huyết quang, xuất hiện một đại môn huyết quang từ từ mở ra. Trong khoảng thời gian ngắn, bảy chỗ Huyết Tiên tế đàn, phàm là tu sĩ Trúc Cơ thì đều trong chớp mắt này, mạnh mẽ lao ra, xông thẳng về phía huyết môn.

Nhưng… Huyết môn mở ra, cũng chỉ cho phép có một người đi vào, ai là người đầu tiên bước vào thì liền lấy được tư cách, trừ khi tử vong hay ra ngoài nghỉ ngơi, nếu không người thứ hai không cách nào vào được.

------

Đây là một thế giới rộng lớn, bầu trời bao la xanh thẳm, mây trắng cả một vùng đất, một cảm giác nhẹ nhàng khó hình dung xuất hiện trong lòng những người vừa bước vào nơi đây.

Phóng mắt nhìn đi có thể thấy chân trời, trên bầu trời lơ lửng một tòa tế đàn màu xanh to lớn, đỉnh tế đàn là một ghế đá thật lớn phía trên có một người đang ngồi.

Người này không phải là hài cốt mà là người thật, mặc trường bào huyết sắc, trên mặt mang một mặt nạ trắng không có ngũ quan, không hề nhúc nhích.

Tế đàn to lớn này gần như chiếm nửa thế giới, khiến những người bước vào nơi này liếc cũng có thể thấy được tế đàn, nhìn được người đang ngồi trên tế đàn kia.

Huyết Tiên truyền thừa, không cần nói cũng biết, có lẽ… người này là Huyết Tiên năm đó chết đi.

Tại tảng đá dưới tế đàn, tồn tại chín trận pháp khổng lồ, mỗi trận pháp như dòng nước xoáy dao động chậm rãi, chín trận pháp giống như chín bậc thang to lớn liên kết mặt đất cùng tế đàn trên bầu trời cao.



Nếu có người có thể bước lên chín tòa trận pháp chẳng khác nào là bước đến tế đàn màu xanh kia.

Nhưng, từ xưa đến nay, chưa có ai có thể chân chính bước lên chín tòa trận pháp này!

Giờ khắc này tại bên ngoài tòa đai trận thứ nhất, Mạnh Hạo chớp mắt yên lặng nhìn về bốn phía, chung quanh hắn giống như có bảy thân ảnh mờ nhạt đang tồn tại.

Bảy thân ảnh này không rõ nam nữ, nhìn không ra tuổi, ngay cả quần áo đều mơ hồ như là ảo ảnh, nhưng Mạnh Hạo rõ ràng thấy bảy người này đang ở xung quanh quan sát lẫn nhau.

- Huyết Tiên truyền thừa, chín trận mở ra, tám vị thừa kế đã đến chỉ một người lấy được truyền thừa Huyết Tiên.

- Tám người các ngươi nghe không được lời nói của nhau, nhìn không thấy pháp thuật của nhau không thể ra tay, chỉ có thể nhìn ảo ảnh mơ hồ của nhau, bởi vì tám người các ngươi mặc dù giống nhau, nhưng không tồn tại ở cùng một mảnh không gian, chỉ có tế đàn màu xanh này chính là linh khí của trời đất tồn tại trong không gian tám người các ngươi.

- Truyền thừa này tồn tại chín tháng, mỗi lần qua một trận có thể rời đi, trong chín tháng có thể tùy thời tới tiếp tục trận tiếp theo. Bất kể các ngươi dùng phương pháp gì, mưu lợi cũng tốt, sức mạnh tông môn gia tộc cũng được, người đầu tiên vượt qua chín trận này chính là nhị đại Huyết Tiên.

- Nơi đây không có quy tắc gì, mỗi người chỉ có một luồng huyết ảnh, dùng tâm huyết bản thân mình, hóa thành huyết thần, huyết thần có trăm ngàn hình dáng, cụ thể loại nào…tùy vào tạo hóa cơ duyên của ngươi.

- Hừ... Nhớ, hấp thu linh khí làm cho huyết thần của ngươi lớn mạnh hơn, bởi vì nó…là điểm mấu chốt xem ngươi có đạt được truyền thừa hay không! Huyết Tiên truyền thừa… lần thứ tám, mở ra!

Âm thanh tang thương không cảm xúc vang lên quanh quẩn, âm vọng còn chưa dứt, trong nháy mắt tế đàn màu xanh này nhất thời bay ra tám đạo thanh quang, tám đạo thanh quang này nháy mắt hạ xuống hướng về phía Mạnh Hạo cùng bảy người còn lại.

Mạnh Hạo trong lòng chấn động, đứng trong đó hắn hít một hơi sâu, trong chớp mắt bước vào nơi truyền thừa, hắn lập tức phát ra tu vi bản thân, trong nháy mắt khi bước vào đã hoàn toàn bình phục không còn bị áp chế chỉ là Ngưng Khí tầng bảy nữa mà là Trúc Cơ sơ kỳ.



Thậm chí sau khi nghe được lời nói tang thương kia, hắn liền biết được nguyên nhân thật sự Sở Ngọc Yên muốn bước vào nơi này.

- Ở nơi đây có thể khôi phục tu vi, nếu rời đi tu vi vẫn sẽ giữ nguyên, đây là mục đích đầu tiên của Sở Ngọc Yên. Thứ hai là Sở Ngọc Yên có ẩn giấu một vài thủ đoạn bí ẩn, có thể ở nơi đây… để cho người khác biết được thân phận của nàng, do đó tìm được miệng núi lửa.

Mạnh Hạo hai mắt chợt lóe sáng, nhìn về đạo thanh quang đang tiến đến trước mặt.

Đạo thanh quang này như một dải mờ mịt rất mơ hồ, bên trong giống như tồn tại sinh mệnh nào đó nhưng không hiển lộ ra ngoài.

Bảy thân ảnh hư ảo bốn phía Mạnh Hạo đều quan sát đạo thanh quang trước mặt. Rất nhanh có một người trong đó phun ra máu tươi, máu bắn ra đều bị thanh quang trước mặt hấp thụ, khiến cho thanh quang trực tiếp trở thành huyết sắc. Một tiếng phượng minh bỗng nhiên từ trong huyết quang truyền ra, thanh âm rất rõ ràng quanh quẩn khắp nơi, thì một con huyết phương lớn khoảng ngón tay cái bay ra, thân ảnh kia vờn quanh bốn phía, cực kỳ rõ ràng.

Gần như trong chớp mắt khi huyết phượng bay ra, cả vùng đất Nam Vực, bên ngoài bảy chỗ Huyết Tiên truyền thừa nay có mặt gần vạn tu sĩ lập tức truyền lại những âm thanh kinh hô.

Tại nơi bảy chỗ truyền thừa, thời khắc này theo huyết quang hiển lộ ra, ở trong huyết quang rõ ràng là một bức họa diện, hình ảnh đó… chính là nơi truyền thừa, nơi tận cùng thế giới mà tám người Mạnh Hạo đang đứng.

Huyết Tiên truyền thừa là một nơi truyền thừa rất khác thường. Nơi đây người ngoài có thể thấy được, thậm chí ngay cả trận pháp mà kẻ được truyền thừa đang vượt qua, thì bên ngoài cũng nhìn thấy rất rõ ràng, tuy là không nhìn được cụ thể quá trình nhưng có thể thấy được thành công hay không.

Vả lại nếu có bản lĩnh, ở bên ngoài cũng có thể nghiên cứu trận pháp, cho nên âm thanh tang thương lúc trước mới nói, nơi đây truyền thừa bất luận dùng phương pháp thủ đoạn nào chỉ cần có thể vượt qua chín trận pháp thì chính là nhị đại Huyết Tiên.

Ở đây không có quy củ truyền thừa, mặt khác cũng có thể thấy được Huyết Tiên năm đó bá đạo ở nơi này, chín trận, tùy tu sĩ đời sau nghiên cứu, nhưng vài vạn năm nay bảy lần mở ra vẫn chưa có ai có thể vượt qua chín trận, mạnh nhất cũng chỉ vượt qua được tám trận, đối mặt với trận pháp thứ chín liền lâp tức thất bại.

Cũng bởi vì nơi truyền thừa này bán công khai, cho nên người bước vào đều đã chuẩn bị đầy đủ, thậm chí mọi người bên ngoài bảy chỗ truyền thừa cũng nghe qua không ít manh mối về Huyết Tiên truyền thừa này, giờ phút này thấy xuất hiện huyết phượng mới kinh hô.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ngã Dục Phong Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook