Chương 622: Tế tự mặt đất thuần phác.
Nhĩ Căn
05/07/2016
Tộc nhân Ô Đạt bộ bao gồm cả tộc công, tế tự cùng với đại trưởng lão,
bọn họ đều nhìn thấy được luồng tạp quang kia. Nó lấy một loại tốc độ
kinh người, mang theo một sự điên cuồng cùng với chấp nhất, lao thẳng
đến phía Thiên Phương thú cường đại.
- Dị yêu này, trung thành hộ chủ đến cỡ nào.
Tế tự mặt đất cất tiếng than nhẹ, có vẻ rất là cảm khái. Lão đã gặp qua rất nhiều dị yêu, nhưng cái loại vì an ủi chủ nhân mà chính mình phát cuồng, không để ý đến hậu quả, không quan tâm đến cả sống chết. Dị yêu như thế này thì lão gặp không nhiều.
Chim anh vũ kích động, thoạt nhìn quả thực rất chấp nhất, hưng phấn khi chim anh vũ nhìn thấy mãnh thú đầy lông mao chưa từng thử qua, thoạt nhìn là như là trung thành, chống đỡ cho chủ.
Không chỉ có tế tự mặt đất cho là như vậy, giờ phút này rất nhiều người của Ô Đạt bộ, sau khi nhìn thấy cảnh tượng này, đối với chim anh vũ trong luồng tạp quang kia, đều có một sự kính nể rất sâu sắc.
Bọn họ nhìn chim anh vũ hóa thành tạp quang, trong phút chốc lao thẳng về phía Thiên Phương thú. Trong một tiếng rít gào của Thiên Phương thú, chim anh vũ không để ý tới, cho dù là phải liều mạng, dường như nó cũng muốn đồng quy vu tận với Thiên Phương thú, gào thét xông lên, xoay một vòng, xông thẳng đến phía sau Thiên Phương thú.
- Dị yêu chim anh vũ này cũng không tầm thường, nó còn biết được nhược điểm của Thiên Phương thú chính là ở phía sau.
Tế tự mặt đất rất kinh ngạc, sự tán thưởng trong ánh mắt càng ngày càng nồng đậm.
Nhưng bên cạnh, vẻ mặt lão thái bà tế tự bầu trời lại có chút cổ quái, dường như bà ta còn đang chần chờ.
Đại trưởng lão Ô Đạt bộ mở to mắt, gã nhìn cảnh tượng trước mắt này, cảm giác kỳ lạ đến không nói được nên lời. Bên cạnh gã còn có Tộc công, giờ phút này nét mặt cũng đã biến sắc, ánh mắt trợn trừng, đầu tiên là nhìn nhìn tế tự mặt đất, sau đó lại nhìn chim anh vũ đang ở giữa không trung, lão cũng có vẻ chần chờ.
Mạnh Hạo ở phía xa nghe được lời nói của tế tự mặt đất, lập tức ho khan. Cẩn thận nhìn tế tự mặt đất, hắn phát hiện thấy người này là thật sự tán thưởng chim anh vũ từ trong đáy lòng, đồng thời cảm khái sự thuần phác của đối phương so với bản thân mình, mấy năm nay đã yên lặng thay đổi, cũng có chút cảm khái.
Đúng lúc này, chim anh vũ đã mang theo sự chấp nhất của nó, mang theo mộng tưởng của nó, giống như một quân cảm tử. Đôi mắt nó đỏ lên, mang theo hưng phấn run rẩy, muốn xông vào bên trong cơ thể của Thiên Phương thú. Nhưng đến thời khắc mấu chốt, thân mình Thiên Phương thú bỗng nhiên chợt lóe lên, biến mất không thấy gì nữa, sau khi xuất hiện lại thì đã ở một phương hướng khác.
Nó dường như đã nhận ra mục đích của chim anh vũ, đôi mắt lập tức lộ ra sự phẫn nộ, ngửa mặt lên trời rống to.
- Thiên Phương.
Theo tiếng gào thét của nó, chim anh vũ rất là chật vật, thân mình bị sóng xung kích đẩy lui ra rất khó tiếp cận. Hiển nhiên, khi đối mặt với con Thiên Phương thú này, nó cũng rất là khó khăn, nhưng chim anh vũ tuyệt đối sẽ không bị khó khăn đánh gục. Nó ở giữa không trung, cũng gào lên một tiếng, biểu tình lại càng trở nên hưng phấn hơn, hai mắt sáng lên. Đó là sự kích động cùng tư thái sắc mị mị dung hợp cùng một chỗ, hình thành một loại xấu xa đáng khinh, nó tiếp tục hóa thành tạp quang, lại xông về phía Thiên Phương thú.
- Trung yêu, tuyệt đối là một dị yêu trung thành khó gặp được, các ngươi xem nó cũng đã bị thương, vậy mà vẫn chấp nhất, dũng cảm như trước, không sợ sống chết.
Tế tự mặt đất lộ ra biểu tình cảm động, lớn tiếng nói.
- Mạnh đại sư có thể có được một con trung yêu như thế này, thực sự là vận may của hắn.
- Đúng thế, con dị yêu này, tuy rằng bề ngoài có chút khó coi, nhưng phẩm đức của nó cũng đáng để cho mọi người tán dương.
Không ít người của Ô Đạt bộ cho là như vậy, bọn họ tâm hồn thuần phác, giờ phút này đang nhìn chim anh vũ. Thậm chí trong lòng đám người hâm mộ này còn đang âm thầm khát vọng, mong ước rằng mình cũng có thể có được một dị yêu trung thành và tận tụy như thế.
Nhưng khi người của Ô Đạt bộ, cùng với vị tế tự mặt đất còn đang cảm khái đối với hành động của chim anh vũ, thì đột nhiên...
- Đừng chạy, tiểu quai quai, để cho Ngũ gia đến chinh phục ngươi,
Chim anh vũ rống to, tốc độ càng nhanh hơn.
Tiếng rống to này của nó vang lên, quanh quẩn tám phương, rơi vào trong tai của đám người Ô Đạt bộ, làm cho họ sau khi nghe được, sắc mặt cả đám nhất thời trở nên cổ quái. Bọn họ đều trợn mắt há hốc mồm, hàm nghĩa lộ ra trong lời nói này của chim anh vũ, thật sự là làm cho mọi người ở nơi đây không thể nào tin nổi.
- Nó lại còn biết dùng kế?
Tế tự mặt đất cũng sửng sốt một chút, nhưng rất nhanh trên mặt lại hiện lên vẻ tán thưởng, đôi mắt lộ ra biểu tình minh ngộ, thở ra một hơi thở thật dài.
- Đây là tình cảm sâu đậm đến cỡ nào, nó mới có thể dùng phương pháp như vậy, để ngăn cản Thiên Phương thú làm thương tổn đến chủ nhân của nó.
Theo lời nói của tế tự mặt đất, mặc dù cũng có chút gượng ép, nhưng một số người trong Ô Đạt bộ vẫn nguyện ý tin tưởng. Chỉ có điều là, càng có nhiều người sắc mặt biến thành cổ quái hơn, tế tự bầu trời theo bản năng nhìn tế tự mặt đất cũng định có lời nhắc nhở, nhưng sau khi chần chờ một chút thì cũng chỉ có gượng cười.
Đại trưởng lão ngơ ngẩn ra một chút, giống như lần đầu tiên nhìn thấy tế tự mặt đất, gã nhìn đi nhìn lại lão nhiều lần.
Còn có tộc công Ô Đại bộ, biểu tình lại càng cổ quái hơn, nhưng cũng cố gượng cười.
Mạnh Hạo lại ho khan một tiếng, hắn càng cảm thấy sự thuần phác của tế tự mặt đất thật là hiếm thấy.
Giờ phút này chim anh vũ ở giữa không trung, trong tiếng rống khàn khàn giận dữ nhằm thẳng về phía Thiên Phương thú. Một đợt sóng xung kích từ thân thể Thiên Phương thú, bỗng nhiên khuếch trương tản ra hóa thành một đợt sóng vô cùng kinh khủng. Chim anh vũ đứng mũi chịu sào như bị cuồng phong quét ngang, bay lui về phía sau, tiếp cận không thành công, nhưng nó lại vẫn chấp nhất, cùng với hưng phấn, càng bị áp chế lại càng hăng, tín niệm muốn thử Thiên Phương thú này, càng trở nên kiên định hơn.
- Ôi a, hãy còn dãy dụa à, cứ giãy dụa đi tiểu quai quai, ngươi càng giãy dụa Ngũ gia ta lại càng hưng phấn.
Chim anh vũ rống to, lại tiếp tục phóng tới.
Tốc độ cực nhanh, trong khoảnh khắc khi tới gần Thiên Phương thú, thân thể chim anh vũ phịch một tiếng, vậy mà lại hóa thành mấy trăm thân ảnh từ bốn phương tám hướng, phóng thẳng đến thân thể Thiên Phương thú.
- Giãy dụa đi tiểu quai quai, khi Ngũ gia công kích hãy giãy dụa, cầu xin tha thứ đi chứ.
Chim anh vũ hưng phấn rống to lao thẳng đến Thiên Phương thú, tiếng rống giận trùng kích đánh tới Thiên Phương thú. Mặc dù thân ảnh chim anh vũ gần như vỡ vụn toàn bộ, nhưng vẫn còn có một nhánh thành công, từ phía sau trực tiếp xông thẳng vào đến bên trong cơ thể Thiên Phương thú.
Trong khoảnh khắc nó tiến vào, thân thể Thiên Phương thú run lên một cái, trên mặt lộ ra vẻ mờ mịt.
- Dị yêu này, trung thành hộ chủ đến cỡ nào.
Tế tự mặt đất cất tiếng than nhẹ, có vẻ rất là cảm khái. Lão đã gặp qua rất nhiều dị yêu, nhưng cái loại vì an ủi chủ nhân mà chính mình phát cuồng, không để ý đến hậu quả, không quan tâm đến cả sống chết. Dị yêu như thế này thì lão gặp không nhiều.
Chim anh vũ kích động, thoạt nhìn quả thực rất chấp nhất, hưng phấn khi chim anh vũ nhìn thấy mãnh thú đầy lông mao chưa từng thử qua, thoạt nhìn là như là trung thành, chống đỡ cho chủ.
Không chỉ có tế tự mặt đất cho là như vậy, giờ phút này rất nhiều người của Ô Đạt bộ, sau khi nhìn thấy cảnh tượng này, đối với chim anh vũ trong luồng tạp quang kia, đều có một sự kính nể rất sâu sắc.
Bọn họ nhìn chim anh vũ hóa thành tạp quang, trong phút chốc lao thẳng về phía Thiên Phương thú. Trong một tiếng rít gào của Thiên Phương thú, chim anh vũ không để ý tới, cho dù là phải liều mạng, dường như nó cũng muốn đồng quy vu tận với Thiên Phương thú, gào thét xông lên, xoay một vòng, xông thẳng đến phía sau Thiên Phương thú.
- Dị yêu chim anh vũ này cũng không tầm thường, nó còn biết được nhược điểm của Thiên Phương thú chính là ở phía sau.
Tế tự mặt đất rất kinh ngạc, sự tán thưởng trong ánh mắt càng ngày càng nồng đậm.
Nhưng bên cạnh, vẻ mặt lão thái bà tế tự bầu trời lại có chút cổ quái, dường như bà ta còn đang chần chờ.
Đại trưởng lão Ô Đạt bộ mở to mắt, gã nhìn cảnh tượng trước mắt này, cảm giác kỳ lạ đến không nói được nên lời. Bên cạnh gã còn có Tộc công, giờ phút này nét mặt cũng đã biến sắc, ánh mắt trợn trừng, đầu tiên là nhìn nhìn tế tự mặt đất, sau đó lại nhìn chim anh vũ đang ở giữa không trung, lão cũng có vẻ chần chờ.
Mạnh Hạo ở phía xa nghe được lời nói của tế tự mặt đất, lập tức ho khan. Cẩn thận nhìn tế tự mặt đất, hắn phát hiện thấy người này là thật sự tán thưởng chim anh vũ từ trong đáy lòng, đồng thời cảm khái sự thuần phác của đối phương so với bản thân mình, mấy năm nay đã yên lặng thay đổi, cũng có chút cảm khái.
Đúng lúc này, chim anh vũ đã mang theo sự chấp nhất của nó, mang theo mộng tưởng của nó, giống như một quân cảm tử. Đôi mắt nó đỏ lên, mang theo hưng phấn run rẩy, muốn xông vào bên trong cơ thể của Thiên Phương thú. Nhưng đến thời khắc mấu chốt, thân mình Thiên Phương thú bỗng nhiên chợt lóe lên, biến mất không thấy gì nữa, sau khi xuất hiện lại thì đã ở một phương hướng khác.
Nó dường như đã nhận ra mục đích của chim anh vũ, đôi mắt lập tức lộ ra sự phẫn nộ, ngửa mặt lên trời rống to.
- Thiên Phương.
Theo tiếng gào thét của nó, chim anh vũ rất là chật vật, thân mình bị sóng xung kích đẩy lui ra rất khó tiếp cận. Hiển nhiên, khi đối mặt với con Thiên Phương thú này, nó cũng rất là khó khăn, nhưng chim anh vũ tuyệt đối sẽ không bị khó khăn đánh gục. Nó ở giữa không trung, cũng gào lên một tiếng, biểu tình lại càng trở nên hưng phấn hơn, hai mắt sáng lên. Đó là sự kích động cùng tư thái sắc mị mị dung hợp cùng một chỗ, hình thành một loại xấu xa đáng khinh, nó tiếp tục hóa thành tạp quang, lại xông về phía Thiên Phương thú.
- Trung yêu, tuyệt đối là một dị yêu trung thành khó gặp được, các ngươi xem nó cũng đã bị thương, vậy mà vẫn chấp nhất, dũng cảm như trước, không sợ sống chết.
Tế tự mặt đất lộ ra biểu tình cảm động, lớn tiếng nói.
- Mạnh đại sư có thể có được một con trung yêu như thế này, thực sự là vận may của hắn.
- Đúng thế, con dị yêu này, tuy rằng bề ngoài có chút khó coi, nhưng phẩm đức của nó cũng đáng để cho mọi người tán dương.
Không ít người của Ô Đạt bộ cho là như vậy, bọn họ tâm hồn thuần phác, giờ phút này đang nhìn chim anh vũ. Thậm chí trong lòng đám người hâm mộ này còn đang âm thầm khát vọng, mong ước rằng mình cũng có thể có được một dị yêu trung thành và tận tụy như thế.
Nhưng khi người của Ô Đạt bộ, cùng với vị tế tự mặt đất còn đang cảm khái đối với hành động của chim anh vũ, thì đột nhiên...
- Đừng chạy, tiểu quai quai, để cho Ngũ gia đến chinh phục ngươi,
Chim anh vũ rống to, tốc độ càng nhanh hơn.
Tiếng rống to này của nó vang lên, quanh quẩn tám phương, rơi vào trong tai của đám người Ô Đạt bộ, làm cho họ sau khi nghe được, sắc mặt cả đám nhất thời trở nên cổ quái. Bọn họ đều trợn mắt há hốc mồm, hàm nghĩa lộ ra trong lời nói này của chim anh vũ, thật sự là làm cho mọi người ở nơi đây không thể nào tin nổi.
- Nó lại còn biết dùng kế?
Tế tự mặt đất cũng sửng sốt một chút, nhưng rất nhanh trên mặt lại hiện lên vẻ tán thưởng, đôi mắt lộ ra biểu tình minh ngộ, thở ra một hơi thở thật dài.
- Đây là tình cảm sâu đậm đến cỡ nào, nó mới có thể dùng phương pháp như vậy, để ngăn cản Thiên Phương thú làm thương tổn đến chủ nhân của nó.
Theo lời nói của tế tự mặt đất, mặc dù cũng có chút gượng ép, nhưng một số người trong Ô Đạt bộ vẫn nguyện ý tin tưởng. Chỉ có điều là, càng có nhiều người sắc mặt biến thành cổ quái hơn, tế tự bầu trời theo bản năng nhìn tế tự mặt đất cũng định có lời nhắc nhở, nhưng sau khi chần chờ một chút thì cũng chỉ có gượng cười.
Đại trưởng lão ngơ ngẩn ra một chút, giống như lần đầu tiên nhìn thấy tế tự mặt đất, gã nhìn đi nhìn lại lão nhiều lần.
Còn có tộc công Ô Đại bộ, biểu tình lại càng cổ quái hơn, nhưng cũng cố gượng cười.
Mạnh Hạo lại ho khan một tiếng, hắn càng cảm thấy sự thuần phác của tế tự mặt đất thật là hiếm thấy.
Giờ phút này chim anh vũ ở giữa không trung, trong tiếng rống khàn khàn giận dữ nhằm thẳng về phía Thiên Phương thú. Một đợt sóng xung kích từ thân thể Thiên Phương thú, bỗng nhiên khuếch trương tản ra hóa thành một đợt sóng vô cùng kinh khủng. Chim anh vũ đứng mũi chịu sào như bị cuồng phong quét ngang, bay lui về phía sau, tiếp cận không thành công, nhưng nó lại vẫn chấp nhất, cùng với hưng phấn, càng bị áp chế lại càng hăng, tín niệm muốn thử Thiên Phương thú này, càng trở nên kiên định hơn.
- Ôi a, hãy còn dãy dụa à, cứ giãy dụa đi tiểu quai quai, ngươi càng giãy dụa Ngũ gia ta lại càng hưng phấn.
Chim anh vũ rống to, lại tiếp tục phóng tới.
Tốc độ cực nhanh, trong khoảnh khắc khi tới gần Thiên Phương thú, thân thể chim anh vũ phịch một tiếng, vậy mà lại hóa thành mấy trăm thân ảnh từ bốn phương tám hướng, phóng thẳng đến thân thể Thiên Phương thú.
- Giãy dụa đi tiểu quai quai, khi Ngũ gia công kích hãy giãy dụa, cầu xin tha thứ đi chứ.
Chim anh vũ hưng phấn rống to lao thẳng đến Thiên Phương thú, tiếng rống giận trùng kích đánh tới Thiên Phương thú. Mặc dù thân ảnh chim anh vũ gần như vỡ vụn toàn bộ, nhưng vẫn còn có một nhánh thành công, từ phía sau trực tiếp xông thẳng vào đến bên trong cơ thể Thiên Phương thú.
Trong khoảnh khắc nó tiến vào, thân thể Thiên Phương thú run lên một cái, trên mặt lộ ra vẻ mờ mịt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.