Chương 294: Thái Linh hiển thánh! (2)
Nhĩ Căn
01/07/2016
- Hiển nhiên, những con đường này không ngừng biến hóa, con đường chân
thật không phải cố định, nếu muốn chọn ra, vận khí chiếm nhân tố rất
lớn!
Lúc đám tu sĩ Nguyên Anh bàn tán, Hàn Bối vẫn ngồi đó nhíu mày, tiếp tục nhìn thì nàng như mơ hồ có cảm giác, giống như một con đường khác mới là chính xác.
- Chư vị đừng vội, lựa chọn thế nào thì phải dựa quan sát của từng người, dựa vào đạo tâm của từng người!
Lão Tổ Tống gia cười ha hả nói.
Dưới tầng mây, trong đại thụ che trời, tốc độ Mạnh Hạo bay nhanh, không ngừng mà tiến lên. Khi hắn cách tán cây không tới ba ngàn trượng, thân thể hắn chấn động mạnh một cái, tòa đạo đài thứ năm trong cơ thể hắn đã ngưng tụ ngoài chín thành, chỉ còn một tia nữa thì hoàn chỉnh. Bỗng nhiên, một màn trong trang viên Tiếu gia lại rõ ràng xuất hiện.
Thân thể hắn đang bay nhanh như muốn héo rũ, may là linh khí nơi này khá đủ, tòa đạo đài thứ năm trong cơ thể Mạnh Hạo điên cuồng hút vào, toàn bộ linh khí bên ngoài, bất kể tồn tại bao xa đều như phát cuồng mà tràn về phía Mạnh Hạo.
Sắc mặt Mạnh Hạo trở nên hồng nhuận, hắn rõ ràng cảm nhận tu vi của mình nhanh chóng kéo lên, cho đến khi hắn bay lên chỉ cách tán cây còn một ngàn trượng thì trong đầu hắn nổ vang một tiếng.
Theo tiếng nổ vang, biến hóa thình lình làm cho Mạnh Hạo biến sắc, thân thể hắn bỗng nhiền chiếu ra kim quang, tu vi trong thân cấp tốc vận chuyển, khiến cho kim quang mở rộng vô hạn, như muốn bao trùm kín cả cây Kiến Mộc này.
Hơn nữa, trong kim quang còn lộ ra từng đạo phù văn, những phù văn này mơ hồ, nhưng lúc xuất hiện thì khiến cho toàn bộ thế giới như hóa thành màu vàng.
- Đây là…
Trên tầng mây, đám lão quái Nguyên Anh thấy một màn này đều kịch liệt biến sắc, thân hình theo bản năng mà vọt đứng lên, lộ ra vẻ mặt không thể tin nổi.
- Thái Linh Kinh!
Một lão quái Nguyên Anh trong đó thất thanh hô lên.
- Đây… đây là lực lượng của ba đại kinh văn, kim quang tán ra ngoài, đây là biểu hiện Thái Linh kinh tiểu thành!
- Kẻ này lại có Thái Linh kinh, kinh văn này thất truyền thật lâu rồi, thế gian chỉ tồn tại tàn thiên, hắn làm sao mà có được!
- Xem bộ dáng này, rõ ràng là lấy được Ngưng Khí quyển trong Thái Linh kinh. Nghe nói Ngưng Khí quyển xuất hiện tại Triệu quốc ở mấy trăm năm trước, nằm trong tay một tu sĩ có tên là Kháo Sơn Lão Tổ, người này… tu vi sâu không lường được!
Một đám tu sĩ Nguyên Anh tại đây không cách nào trấn định lại, tất cả đều mở miệng bàn tán, đồng thời, trong mắt mọi người cũng không dấu được tinh quang trước nay chưa từng có.
Bọn họ nhìn Mạnh Hạo, nhưng trên thực tế là đang để ý tới Thái Linh kinh!
Rất hiển nhiên, Mạnh Hạo với tu vi chỉ là Trúc Cơ cảnh, trong mắt bọn họ thì có thể tùy ý bóp chết. Hơn nữa, đối phương còn không có chút cơ hội phản kháng. Ai chiếm được Mạnh Hạo thì kẻ đó có được Ngưng Khí quyển trong Thái Linh kinh.
Một quyển này, đối với bất kỳ tông môn nào đều có tác dụng khó có thể hình dung, thậm chí, nếu một phương nào trong bọn họ chiếm được thì chẳng khác gì có được tư cách quét ngang toàn bộ Nam Vực trong tương lai.
Tông môn đó, từ nay về sau sẽ có được căn cơ không gì sánh kịp, hoàn toàn xứng đáng trở thành bá chủ Nam Vực.
Loại chuyện này, ai có thể không động tâm, dù cho Mạnh Hạo trở thành con rể Tống gia, bọn họ cũng sẽ điên cuồng mà bất chấp hết thảy!
Càng không cần phải nói lúc này Mạnh Hạo còn chưa phải là người Tống gia, hắn chỉ là một trong mấy người tham dự mà thôi!
Nơi đây không thích hợp động thủ, chỉ khi nào Mạnh Hạo rời khỏi, hắn đối mặt chính là toàn bộ tông môn gia tộc Nam Vực ra sức cướp đoạt. Tại trong tràng diện cướp đoạt này, sinh mệnh của hắn đã không quan trọng, vì Ngưng Khí quyển Thái Linh kinh, bất kỳ tu sĩ Nguyên Anh của tông môn nào đều không chút do dự thi triển sưu hồn đối với Mạnh Hạo, tìm hiểu Thái Linh kinh!
Mà kết cục sưu hồn, vì để lấy được đáp án chuẩn xác nhất thì Mạnh Hạo tất hồn phi phách tán!
Có thể nói, Thái Linh kinh vừa ra, hắn lập tức trở thành con mồi của tất cả thế lực siêu cấp của Nam Vực!
Theo từng ý niệm hiện lên trong đầu, theo hai mắt chớp lóe của những tu sĩ Nguyên Anh này, nếu nơi này không phải là của Tống gia, bọn họ đã sớm ra ta rồi. Đồng thời, những người này cũng nhìn về Lão Tổ Tống gia!
Bởi vì hiển nhiên, Mạnh Hạo lộ ra bí mật Thái Linh kinh, bất kỳ một gia tộc nào đều muốn cướp đoạt, vô luận là về địa lợi hay hiện thực thì Tống gia đều có ưu thế nhất.
Gần như khi mọi người nhìn về Lão Tổ Tống gia, nhưng tu sĩ Nguyên anh này không chút do dự lấy ra ngọc giản truyền âm, nhanh chóng bóp nát, dùng tốc độ nhanh nhất thông tri cho tông môn của mình.
Tống lão quái ngẩn người, tu sĩ Tống gia đều có chút thất thần. Giờ phút này, Lão Tổ Tống gia Tống Thiên mạnh mẽ đứng bật dậy, hai mắt lộ tinh quang, hô hấp dồn dập, nhưng nghĩ tới chấn động của gia tộc lúc trước, nghĩ tới lời gia huấn của lão tổ tông đời trước, trong mắt lão lộ vẻ quyết đoán.
- Cái tên Mạnh Hạo này.. chọc gì không chọc, lại tự mình tìm chết!
Lão mạnh mẽ ngẩng đầu, vung tay áo.
- Chư vị, nơi đây là Tống gia!
Lời lão như tiếng nổ lôi đình, khiến cho đám tu sĩ Nguyên Anh đều khẩn trương, thậm chí có người còn tràn máu khóe miệng, hoảng sợ nhìn về Lão Tổ Tống gia.
- Không quản các ngươi có mục đích gì, lần thí luyện chọn rể này của Tống gia, ai thành công thì chính là con rể Tống gia ta, sau khi chờ người bên trong ra, chư vị muốn nổi lòng tham cũng không muộn!
- Nhưng mà, nếu người này trở thành rể Tống gia ta, vậy thì cũng chỉ là thiên ý!
Lão Tổ Tống gia lạnh nhạt nói, hai mắt lộ tinh quang.
- Tống tiền bối đã nói, chúng ta tự nhiên tuân theo!
Tu sĩ Nguyên Anh của Thanh La Tông mỉm cười nói.
Những tu sĩ Nguyên Anh khác đều cười nói, như là hoàn toàn không thèm để ý tới Mạnh Hạo. Nhưng sâu trong nội tâm, mọi người đều suy tính kỹ lưỡng, chuẩn bị tự mình trở lại tông môn gọi người.
Chút tâm tư này, Lão Tổ Tống gia tự nhiên rõ ràng, nhưng cũng chỉ biết thầm than, không nói gì nữa. Lão lai nhìn về thế giới màu vàng dưới màn mây kia.
Lúc này, thân hình Mạnh Hạo trong màn kim quang, những phù văn kia đúng là Thái Linh kinh!
Những phù văn này, người ngoài thoạt nhìn thì thấy rõ ràng, nhưng không cách nào ghi lại trong trí nhớ, chỉ có một mảnh mơ hồ mà thôi, có thể làm được điều này, toàn bộ Nam Vực chỉ có ba bộ kinh thư.
Trong đó, có được quang mang màu vàng thì chỉ có Thái Linh kinh!
Lai lịch của kinh này đã không thể tìm hiểu, không người nào biết được do ai sáng tạo ra, dường như đã tồn tại từ thời viễn cổ rồi. Có không ít truyền văn, là một vị tu giả kinh thiên động địa, thậm chí đã từng đi qua Cửu Sơn Hải thời đại trước viễn cổ sáng tạo ra.
Nhưng việc này quá lớn, rất nhiều người không tin, nay cũng chỉ là truyền văn mà thôi.
Nhưng vô luận thế nào, bảy cuốn Thái Linh kinh, mỗi cuốn đều là chí bảo, mà Tử Vận Tông có thể thành tựu trở thành đại tông cũng vì nhờ lấy được cuốn tàn thiên Kết Đan Quyển trong Thái Linh kinh!
Lúc đám tu sĩ Nguyên Anh bàn tán, Hàn Bối vẫn ngồi đó nhíu mày, tiếp tục nhìn thì nàng như mơ hồ có cảm giác, giống như một con đường khác mới là chính xác.
- Chư vị đừng vội, lựa chọn thế nào thì phải dựa quan sát của từng người, dựa vào đạo tâm của từng người!
Lão Tổ Tống gia cười ha hả nói.
Dưới tầng mây, trong đại thụ che trời, tốc độ Mạnh Hạo bay nhanh, không ngừng mà tiến lên. Khi hắn cách tán cây không tới ba ngàn trượng, thân thể hắn chấn động mạnh một cái, tòa đạo đài thứ năm trong cơ thể hắn đã ngưng tụ ngoài chín thành, chỉ còn một tia nữa thì hoàn chỉnh. Bỗng nhiên, một màn trong trang viên Tiếu gia lại rõ ràng xuất hiện.
Thân thể hắn đang bay nhanh như muốn héo rũ, may là linh khí nơi này khá đủ, tòa đạo đài thứ năm trong cơ thể Mạnh Hạo điên cuồng hút vào, toàn bộ linh khí bên ngoài, bất kể tồn tại bao xa đều như phát cuồng mà tràn về phía Mạnh Hạo.
Sắc mặt Mạnh Hạo trở nên hồng nhuận, hắn rõ ràng cảm nhận tu vi của mình nhanh chóng kéo lên, cho đến khi hắn bay lên chỉ cách tán cây còn một ngàn trượng thì trong đầu hắn nổ vang một tiếng.
Theo tiếng nổ vang, biến hóa thình lình làm cho Mạnh Hạo biến sắc, thân thể hắn bỗng nhiền chiếu ra kim quang, tu vi trong thân cấp tốc vận chuyển, khiến cho kim quang mở rộng vô hạn, như muốn bao trùm kín cả cây Kiến Mộc này.
Hơn nữa, trong kim quang còn lộ ra từng đạo phù văn, những phù văn này mơ hồ, nhưng lúc xuất hiện thì khiến cho toàn bộ thế giới như hóa thành màu vàng.
- Đây là…
Trên tầng mây, đám lão quái Nguyên Anh thấy một màn này đều kịch liệt biến sắc, thân hình theo bản năng mà vọt đứng lên, lộ ra vẻ mặt không thể tin nổi.
- Thái Linh Kinh!
Một lão quái Nguyên Anh trong đó thất thanh hô lên.
- Đây… đây là lực lượng của ba đại kinh văn, kim quang tán ra ngoài, đây là biểu hiện Thái Linh kinh tiểu thành!
- Kẻ này lại có Thái Linh kinh, kinh văn này thất truyền thật lâu rồi, thế gian chỉ tồn tại tàn thiên, hắn làm sao mà có được!
- Xem bộ dáng này, rõ ràng là lấy được Ngưng Khí quyển trong Thái Linh kinh. Nghe nói Ngưng Khí quyển xuất hiện tại Triệu quốc ở mấy trăm năm trước, nằm trong tay một tu sĩ có tên là Kháo Sơn Lão Tổ, người này… tu vi sâu không lường được!
Một đám tu sĩ Nguyên Anh tại đây không cách nào trấn định lại, tất cả đều mở miệng bàn tán, đồng thời, trong mắt mọi người cũng không dấu được tinh quang trước nay chưa từng có.
Bọn họ nhìn Mạnh Hạo, nhưng trên thực tế là đang để ý tới Thái Linh kinh!
Rất hiển nhiên, Mạnh Hạo với tu vi chỉ là Trúc Cơ cảnh, trong mắt bọn họ thì có thể tùy ý bóp chết. Hơn nữa, đối phương còn không có chút cơ hội phản kháng. Ai chiếm được Mạnh Hạo thì kẻ đó có được Ngưng Khí quyển trong Thái Linh kinh.
Một quyển này, đối với bất kỳ tông môn nào đều có tác dụng khó có thể hình dung, thậm chí, nếu một phương nào trong bọn họ chiếm được thì chẳng khác gì có được tư cách quét ngang toàn bộ Nam Vực trong tương lai.
Tông môn đó, từ nay về sau sẽ có được căn cơ không gì sánh kịp, hoàn toàn xứng đáng trở thành bá chủ Nam Vực.
Loại chuyện này, ai có thể không động tâm, dù cho Mạnh Hạo trở thành con rể Tống gia, bọn họ cũng sẽ điên cuồng mà bất chấp hết thảy!
Càng không cần phải nói lúc này Mạnh Hạo còn chưa phải là người Tống gia, hắn chỉ là một trong mấy người tham dự mà thôi!
Nơi đây không thích hợp động thủ, chỉ khi nào Mạnh Hạo rời khỏi, hắn đối mặt chính là toàn bộ tông môn gia tộc Nam Vực ra sức cướp đoạt. Tại trong tràng diện cướp đoạt này, sinh mệnh của hắn đã không quan trọng, vì Ngưng Khí quyển Thái Linh kinh, bất kỳ tu sĩ Nguyên Anh của tông môn nào đều không chút do dự thi triển sưu hồn đối với Mạnh Hạo, tìm hiểu Thái Linh kinh!
Mà kết cục sưu hồn, vì để lấy được đáp án chuẩn xác nhất thì Mạnh Hạo tất hồn phi phách tán!
Có thể nói, Thái Linh kinh vừa ra, hắn lập tức trở thành con mồi của tất cả thế lực siêu cấp của Nam Vực!
Theo từng ý niệm hiện lên trong đầu, theo hai mắt chớp lóe của những tu sĩ Nguyên Anh này, nếu nơi này không phải là của Tống gia, bọn họ đã sớm ra ta rồi. Đồng thời, những người này cũng nhìn về Lão Tổ Tống gia!
Bởi vì hiển nhiên, Mạnh Hạo lộ ra bí mật Thái Linh kinh, bất kỳ một gia tộc nào đều muốn cướp đoạt, vô luận là về địa lợi hay hiện thực thì Tống gia đều có ưu thế nhất.
Gần như khi mọi người nhìn về Lão Tổ Tống gia, nhưng tu sĩ Nguyên anh này không chút do dự lấy ra ngọc giản truyền âm, nhanh chóng bóp nát, dùng tốc độ nhanh nhất thông tri cho tông môn của mình.
Tống lão quái ngẩn người, tu sĩ Tống gia đều có chút thất thần. Giờ phút này, Lão Tổ Tống gia Tống Thiên mạnh mẽ đứng bật dậy, hai mắt lộ tinh quang, hô hấp dồn dập, nhưng nghĩ tới chấn động của gia tộc lúc trước, nghĩ tới lời gia huấn của lão tổ tông đời trước, trong mắt lão lộ vẻ quyết đoán.
- Cái tên Mạnh Hạo này.. chọc gì không chọc, lại tự mình tìm chết!
Lão mạnh mẽ ngẩng đầu, vung tay áo.
- Chư vị, nơi đây là Tống gia!
Lời lão như tiếng nổ lôi đình, khiến cho đám tu sĩ Nguyên Anh đều khẩn trương, thậm chí có người còn tràn máu khóe miệng, hoảng sợ nhìn về Lão Tổ Tống gia.
- Không quản các ngươi có mục đích gì, lần thí luyện chọn rể này của Tống gia, ai thành công thì chính là con rể Tống gia ta, sau khi chờ người bên trong ra, chư vị muốn nổi lòng tham cũng không muộn!
- Nhưng mà, nếu người này trở thành rể Tống gia ta, vậy thì cũng chỉ là thiên ý!
Lão Tổ Tống gia lạnh nhạt nói, hai mắt lộ tinh quang.
- Tống tiền bối đã nói, chúng ta tự nhiên tuân theo!
Tu sĩ Nguyên Anh của Thanh La Tông mỉm cười nói.
Những tu sĩ Nguyên Anh khác đều cười nói, như là hoàn toàn không thèm để ý tới Mạnh Hạo. Nhưng sâu trong nội tâm, mọi người đều suy tính kỹ lưỡng, chuẩn bị tự mình trở lại tông môn gọi người.
Chút tâm tư này, Lão Tổ Tống gia tự nhiên rõ ràng, nhưng cũng chỉ biết thầm than, không nói gì nữa. Lão lai nhìn về thế giới màu vàng dưới màn mây kia.
Lúc này, thân hình Mạnh Hạo trong màn kim quang, những phù văn kia đúng là Thái Linh kinh!
Những phù văn này, người ngoài thoạt nhìn thì thấy rõ ràng, nhưng không cách nào ghi lại trong trí nhớ, chỉ có một mảnh mơ hồ mà thôi, có thể làm được điều này, toàn bộ Nam Vực chỉ có ba bộ kinh thư.
Trong đó, có được quang mang màu vàng thì chỉ có Thái Linh kinh!
Lai lịch của kinh này đã không thể tìm hiểu, không người nào biết được do ai sáng tạo ra, dường như đã tồn tại từ thời viễn cổ rồi. Có không ít truyền văn, là một vị tu giả kinh thiên động địa, thậm chí đã từng đi qua Cửu Sơn Hải thời đại trước viễn cổ sáng tạo ra.
Nhưng việc này quá lớn, rất nhiều người không tin, nay cũng chỉ là truyền văn mà thôi.
Nhưng vô luận thế nào, bảy cuốn Thái Linh kinh, mỗi cuốn đều là chí bảo, mà Tử Vận Tông có thể thành tựu trở thành đại tông cũng vì nhờ lấy được cuốn tàn thiên Kết Đan Quyển trong Thái Linh kinh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.