Ngã Dục Phong Thiên

Chương 665: Thành ý.

Nhĩ Căn

26/07/2016

Lúc này Mạnh Hạo đứng giữa không trung, xung quanh hắn là bầy yêu đông gần hai vạn con, chủng loại đa dạng, khí tức thao thiên, không ngừng thét gào, khiến Mạnh Hạo đứng giữa bầy yêu này không giận tự uy, một cỗ khí thế thuộc về Đại Tư Long bỗng nhiên quật khởi, kinh thiên động địa, chấn nhiếp bát phương.

Tộc công Ô Đạt bộ hô hấp dồn dập, lời của lão không thể nói tiếp. Giờ phút này tất cả tu sĩ Nguyên Anh của ngũ bộ bên cạnh lão, đều một đám sắc mặt biến hóa, ở trong mắt bọn họ, trình độ cường đại của Mạnh Hạo giờ khắc này, đã vượt xa Chu Diệp lúc trước!

- Chư vị đạo hữu, Mạnh mỗ đi vào bộ lạc các ngươi, tự thấy cũng coi như tuân thủ quy củ, không có đắc tội ai. Vì sao mắt thấy dị yêu của ta bị bắt, chẳng những không thấy chư vị ra tay chút nào, ngược lại còn thúc đẩy việc này... Thời gian ba ngày, cho ta một cái công đạo, nếu không Ô Thần ngũ bộ này, cùng Mạnh mỗ ân đoạn nghĩa tuyệt, Mạnh mỗ rời đi là được.

Mạnh Hạo thản nhiên mở miệng. Thân mình cất bước mà đi về phía trước, ở bên trong bầy yêu mấy vạn con đang gào thét mà đi về tới khu vực phía sau núi. Toàn bộ phía sau núi, lập tức xuất hiện sương đen, sương mù này dựng lên ngập trời, hóa thành một cơn lốc, khoảng cách rất xa cũng cũng có thể nhìn thấy, giống như muốn nối liền trời cao.

Nhìn thấy Mạnh Hạo rời đi, uy áp bao phủ ở trong ngũ bộ chẳng những không có tiêu tán, ngược lại càng ngưng trọng hơn. Tộc trưởng, tế tự của năm bộ lạc này nhìn nhau một cái, cười gượng rồi nhanh chóng truyền lại thần niệm, thương nghị với nhau.

Mạnh Hạo này, bọn họ không muốn đắc tội, càng không thể để Mạnh Hạo rời đi. Một Đại Tư Long có đến hai vạn dị yêu, mà trong đó phần đông lại đều là cao giai, thì đối với ngũ bộ bọn họ mà nói, trình độ trọng yếu đã không cách nào hình dung.

Thậm chí không chỉ là ngũ bộ bọn họ coi trọng như vậy, cho dù là những bộ lạc khác, đối với Đại Tư Long có loại trình độ này, cũng đều là cực kỳ để ý. Kể cả là đại bộ lạc, cũng là như thế.

Phải biết rằng, một cái bộ lạc có thể trở thành đại bộ hay không, ngoài yếu tố dân cư cùng dị yêu, nhưng còn có một điểm mấu chốt, chính là bộ này cần phải có Đại Tư Long.

Sau khi ngũ bộ thương nghị, vào sáng sớm ngày thứ hai, tất cả tu sĩ Nguyên Anh đều đi tới khu vực bên ngoài sương đen ở phía sau núi chỗ Mạnh Hạo, cung kính cúi đầu.

- Chúng ta cầu kiến Đại Tư Long, Mạnh đại sư.

Bọn họ đứng ở bên ngoài sương đen, sau khi lời nói truyền ra, sương mù quay cuồng, không bao lâu sau, Cổ Lạp hất cằm lên, mang theo tư thế ngạo nghễ, cũng có cao cao tại thượng, chắp tay sau lưng đi ra.

Ở phía sau gã, man cự nhân rít gào đi theo, đồng thời khi gã xuất hiện, còn lượng lớn yêu nhện bò chạy lổn nhổn trên mặt đất, rất nhanh trải rộng ra, quây đám người tộc tưởng tế tự ngũ bộ ở bên trong.



Trong sương mù, đám yêu nhên trăm trượng tu vi có thể so với Nguyên Anh, như ẩn như hiện, con cá sấu màu đỏ kia, mang theo ánh mắt hung tàn, chậm rãi leo ra. Ở nơi xa hơn, Quạ yêu gào thét, vù vù, Muỗi yêu màu xanh lá, một đám bay lòng vòng ở giữa không trung.

Một màn này làm cho vẻ mặt tộc tưởng tế tự ngũ bộ, đồng loạt ngưng trọng.

- Thiếu chủ đang tu hành, trước khi bế quan đã nói trước. Nếu ngũ bộ tiến đến, mà không có đủ thành ý muốn giải hòa, thì khi người xuất quan, chính là ngày rời đi.

- Một hồi cơ duyên cùng với ngũ bộ các ngươi, cũng chỉ đến đây mà thôi!

Cổ Lạp chắp tay sau lưng, nhìn những tu sĩ Nguyên Anh trước mắt này, nội tâm kích động, đắc ý mãnh liệt hiện lên dưới đáy lòng. Loại cảm giác này, lúc trước y dựa vào thực lực của chính mình, thành tựu đạt được không lớn, thua xa bộ dạng hiện nay.

Giờ phút này nội tâm đối với việc có thể đi theo Mạnh Hạo, rất là nguyện ý, Cổ Lạp hất càm lên, ngạo nghễ mở miệng.

Tộc công của Ô Đạt bộ cười gượng, nội tâm thầm than một tiếng. Lão biết việc hôm qua, cách làm của bọn họ thật là có chút ý bức bách Mạnh Hạo ra tay. Giờ phút này, mọi người sau khi nhìn nhau một cái, thì tộc công Ô Đạt bộ tiến lên từng bước.

- Chúng ta trước chúc mừng Mạnh đại sư khôi phục thực lực, uy thế Đại Tư Long, chém giết Chu Diệp, quật khởi ở Tây Mạc. Ngũ bộ chúng ta làm người chứng kiến, các bộ nguyện ra hai ngàn dị yêu từ cấp ba tới cấp bảy làm hạ lễ.

Tộc công Ô Đạt bộ mỉm cười mở miệng, lời nói của lão vừa ra, nội tâm Cổ Lạp lập tức kinh hoàng.

Hai ngàn dị yêu, đối với một cái đại bộ lạc mà nói, không coi vào đâu, nhưng đối với một cái tiểu bộ lạc mà nói, đây là thành ý thật lớn, nhất là đối với Tư Long mà nói, dị yêu là vật mấu chốt.

Tư Long tu hành không phải là cho bản thân cường đại, mà là lấy việc khống chế dị yêu để cường đại bản thân. Cho nên đối với Tư Long mà nói, dị yêu chính là căn cơ, một bộ lạc tặng ra hai ngàn, năm bộ lạc, tổng cộng là 1 vạn dị yêu, số lượng này khiến hô hấp của Cổ Lạp đều trở nên gấp gáp.

- Cái này ....



Cổ Lạp chần chờ một chút.

- Mạnh đại sư thân là Đại Tư Long, lựa chọn liên minh ngũ bộ ta, là vinh hạnh rất lớn của chúng ta. Nhưng Đại Tư Long thân phận tôn quý, chúng ta nguyện ý từng bộ lạc, lấy ra ba mươi vạn linh thạch, làm cơ sở tu hành cho Mạnh đại sư tu luyện hằng ngày, vả lại đây chỉ là món đầu tiên!

- Từ nay về sau, cứ mỗi ba tháng, liên minh ngũ bộ đều sẽ xuất ra số lượng linh thạch như vậy, để đổi lấy sự tương trợ của Mạnh đại sư.

Tộc công Ô Đạt bộ, lại ôm quyền, thật sâu cúi đầu.

Bái này của lão đương nhiên không phải là với Cổ Lạp, mà là với sương đen đang quay cuồng.

Cổ Lạp mở to mắt, hô hấp lại cũng không cách nào khống chế, lập tức dồn dập lên, hai mắt lại càng sáng lên, đầu óc ong ong, cả đầu đều là linh thạch. Một cái bộ lạc, cứ ba tháng đưa ba mươi vạn linh thạch, năm bộ lạc chính là một trăm năm mươi vạn, nói cách khác, Mạnh Hạo chỉ cần ở liên minh ngũ bộ một tháng, hắn sẽ có năm mươi vạn linh thạch.

Con số khổng lồ này, Cổ Lạp thực không dám nghĩ đến, y cũng không biết rằng, trên thực tế nếu không phải là giờ phút này tình thế của liên minh ngũ bộ đang nguy cấp, thì bọn họ căn bản không có khả năng trả loại giá vượt qua tưởng tượng này.

- Việc này...

Cổ Lạp miệng đắng lưỡi khô, có chút nói không ra lời. Tuy rằng y đã làm tốt chuẩn bị cho việc chặt đẹp đối phương một phen, nhưng không có dự liệu được, chính mình bên này còn chưa kịp giả bộ, thì đối phương cư nhiên đã liên tiếp tặng ra lễ lớn như vậy rồi.

- Ngoài ra, Mạnh đại sư thân là Đại Tư Long, hơn nữa còn là khách khanh của Ô Đạt bộ ta, chúng ta nhất trí khẩn cầu Mạnh đại sư, đảm nhiệm chức đại trưởng lão của liên minh ngũ bộ, địa vị ngang bằng với các tộc công trong ngũ bộ bọn ta!

Tộc công Ô Đạt bộ, mở miệng lần nữa.

Cổ Lạp hô hấp lại dồn dập, tâm thần chấn động mãnh liệt, loại đề cao thân phận địa vị này, nhất là ngang bằng với tộc công ngũ bộ, ý nghĩa đại biểu quá lớn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ngã Dục Phong Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook