Chương 360: Tử Khí Đông Lai. (2)
Nhĩ Căn
06/07/2016
Áo bào màu đen mang theo ánh tím, cái áo bào này có tính chất đặc biệt,
mặc lên người, nhưng nó lại dẫn phát một truyền tống trận loại nhỏ, có
thể truyền tống trong phạm vi trăm dặm, tuy nhiên nó chỉ có thể dùng ba
lần, nếu hết thì cần đưa về tông môn đổi lấy cái khác.
Về phần lò luyện đan, như Huyết Hạc lô của Mạnh Hạo, sau khi trở thành Chủ Lô những thứ cần, tông môn đều không đòi trao đổi mà cấp cho. Còn có dược thảo, khi là đan sư, Mạnh Hạo luyện chế một ít đan được cao cấp, rất nhiều người muốn đổi, mới có thể có được dược thảo, sau khi trở thành Chủ Lô, toàn bộ bỏ đi hạn chế, đều do tông môn cung cấp.
Thậm chí một số loại dược thảo quý báu hiếm có, cũng có thể chịu nợ từ tông môn để đổi lấy, mặt khác quan trọng nhất là Chủ Lô đan sư, có thể một tháng một lần tiến vào Tử Vận tiên thổ.
Đủ loại ưu việt khó có thể một lúc mà nói hết được, có thể từ thân phận cùng với địa vị mà nói, tất cả tất cả ưu đãi đều vượt xa đan sư, thậm chí có thể nói là cách biệt một trời một vực.
Ngàn người đan sư, trăm người Chủ Lô, sau khi trở thành Chủ Lô có thể khinh thường tất cả đệ tử nội môn, cho dù là đệ tử hạch tâm Tử Khí nhất mạch, khi nhìn thấy Chủ Lô cũng phải cung kính, bởi vì trên nguyên tắc đệ tử hạch tâm có tư cách mời Chủ Lô luyện đan, nhưng trên thực tế có thể khiến cho Chủ Lô luyện đan, phần lớn đều là cấp bậc trưởng lão trong tông môn.
Cho dù là ở bên ngoài tông môn, khắp cả Nam Vực, có được thân phận Chủ Lô đan sư của Tử Vận Tông, thì bất kỳ một tông môn nào cũng đều phải cực kỳ trọng thị, trình độ đối đãi vượt qua đan sư bình thường rất nhiều.
Có thể nói là đã trở thành Chủ Lô, chẳng khác nào là bước vào đến trung tâm Đan Đông nhất mạch. Người khác muốn trở thành Chủ Lô cũng cần được các Chủ Lô khác tán thành. Cho nên như Mạnh Hạo có thể như thế, trực tiếp điểm tên trở thành Chủ Lô, được thăng chức gần như trong một cái chớp mắt, khiến cho tất cả các Chủ Lô khác đều xem không thuận.
Nhưng những điều này Mạnh Hạo không quan tâm, gần như sau khi trở thành Chủ Lô, việc đầu tiên là hắn đi mượn tàn cuốn Tử Khí Đông Lai. Thuật ấy hắn khát vọng đã lâu, sau khi mượn về đọc, hắn lập tức bế quan bắt đầu tu luyện.
Hai tháng sau, khi Mạnh Hạo xuất quan, tuy nói hắn vẫn là sáu tòa đạo đài, nhưng màu sắc đạo đài đã không còn là màu vàng mà là trở thành màu tím. Giờ khắc này Mạnh Hạo mới coi như là thực sự buông lỏng tâm.
Bởi vì, cho dù hiện tại hiển lộ tu vi cũng không có người có thể nhìn ra dấu vết Thái Linh Kinh, bởi vì sở tu của Mạnh Hạo đã không còn là Ngưng Khí cuốn nữa, mà đã trở thành… Trúc Cơ cuốn.
Tử Khí Đông Lai
Mặc dù nó chỉ là một tàn cuốn, nhưng Mạnh Hạo tu hành Ngưng Khí cuốn cũng quá đầy đủ, dưới sự kết hợp của hai bên đạt được thu hoạch thật lớn, thậm chí trên diễn giải còn vượt cả ra ngoài người chuyên tu Tử Khí nhất mạch. Giờ phút này đạo đài tử khí bức người, con ngươi trong hai mắt cũng có tử quang ẩn hiện, khí tức toàn thân cũng không còn giống với thường ngày.
Quan trọng nhất là Tử Khí Đông Lai đến với Mạnh Hạo cực kỳ thích hợp. Hắn vốn là chuẩn bị công pháp hoàn mỹ, kế tục Ngưng Khí quyển, như vậy trên con đường tu hành, nếu hắn có một ngày Kết Đan, nhất định sẽ kết ra Tử Đan.
Mà Tử Đan là trụ cột, chính là cơ sở để thành Hoàn Mỹ Kim Đan.
Đồng dạng, trong gần hai tháng này, Mạnh Hạo tuyên bố với bên ngoài là bế quan, đánh sâu vào Trúc Cơ, nay xuất quan hiển lộ tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, cũng phù hợp với đồng tử màu tím này
- Tử Khí Đông Lai...
Trong mắt Mạnh Hạo con ngươi mang theo ánh tím hơi hơi lóe lên, tay phải của hắn nâng lên, ở trên ngón tay thứ năm có tử quang mơ hồ lóng lánh.
- Công pháp này giống với công pháp của Ngưng Khí cuốn, đều không phải là thuật pháp mà chỉ là tu hành công, nhưng mà trong Tử Vận Tông này lại có thể căn cứ vào tàn cuốn Tử Khí Đông Lai sáng tạo ra một số thần thông thích hợp với công pháp này.
Hai mắt Mạnh Hạo nhắm lại, một lát sau khi mở ra, trong đầu của hắn hiện ra hai loại thuật pháp mà Chủ Lô của Đan Đông nhất mạch có thể tu hành, trong tàn cuốn đã mượn đọc.
- Tử Đồng Biến, còn gọi là Tử Khí Trảm.
Mạnh Hạo ngắm nhìn năm ngón bên tay phải, không lâu sau, tay phải hắn bỗng nhiên vung lên, lập tức có làn khói màu tím nhàn nhạt từ ngón tay thứ năm phiêu tán ra, nhưng lại trong nháy mắt ngưng tụ ở giữa không trung, hóa thành tử nguyệt hình cung, theo tâm niệm của Mạnh Hạo, đi thẳng về phía vách đá của động phủ.
Vô thanh vô tức, động phủ dường như chấn động, ngay sau đó cả ngọn núi cũng chấn động theo, một ấn ký hình cung thật sâu xuất hiện ở trên vách đá của động phủ.
- Đây chỉ là một thành công lực của ta.
Trong mắt Mạnh Hạo lộ ra vẻ trầm tư, hồi lâu, tử quang lấp lánh trong hai mắt của hắn, bỗng nhiên bao trùm toàn bộ con ngươi, tràn ngập trong hai mắt của hắn. Thậm chí ở trên da dẻ của hắn giờ phút này, cũng xuất hiện từng đường dấu vết màu tím, những thứ dấu vết này là huyết mạch gân xanh, nhưng màu sắc bây giờ không phải là xanh nữa mà là tím.
Giờ phút này, thoạt nhìn Mạnh Hạo đã tràn ngập cảm giác tà ma, cũng có một cỗ hơi thở bức người mơ hồ muốn bốc lên trời. Vẻ mặt Mạnh Hạo vẫn như thường, tay phải nâng lên, vẽ một đường lên cánh tay trái, trên đó lập tức xuất hiện một vết thương, nhưng máu tươi kia lại không nhỏ giọt rơi xuống mặt đất. Vết thương này lại lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, rất nhanh khép lại cho đến khi miệng vết thương biến mất. Những nơi máu tươi chảy ra lúc trước, sau khi được Mạnh Hạo lau sạch đi, lộ ra vùng da thịt không hề có một vết sẹo nào.
Mạnh Hạo trầm mặc, thời gian trôi qua, hắn giữ vững trạng thái như vậy ước chừng nửa nén hương, lúc này cả người mới chậm rãi khôi phục lại như thường.
- Một cái Tử Đồng Biến thật hay, ở trạng thái này tu vi chiến lực cũng không nâng cao. Chỉ là khả năng hồi phục của thân thể lại là vượt xa bình thường rất nhiều.
Mạnh Hạo như đang suy nghĩ, hai thuật pháp này, hắn thi triển cũng chưa được coi là thuận buồm xuôi gió, còn cần phải thuần thục nắm giữ hơn nữa mới có thể.
Về phần những thuật pháp khác của Tử Khí nhất mạch, có không ít thứ đều là cấm chiêu, chỉ truyền cho đệ tử hạch tâm của Tử Khí nhất mạch. Đan Đông nhất mạch cho dù là ở địa vị cao tới đâu trong Tử Vận Tông, nhưng liên quan đến những thứ cấm chiêu của Tử Khí nhất mạch thì cũng không có cách nào mượn để xem được.
Trừ phi là đến cảnh giới Tử Lô đan sư, ở cảnh giới đan sư này, địa vị không chỉ hiển hách ở Đan Đông nhất mạch. Ở Tử Vận Tông cũng có tư cách cao nhất trong mọi người, có tư cách mượn đọc gần như hơn nửa điển tịch của toàn bộ tông môn, không hề bị hạn chế. Bởi vì Tử Lô đan sư đặt vào trong toàn bộ Nam Vực, bất kỳ một cái tông môn nào đều khát vọng ước ao có được.
Về phần lò luyện đan, như Huyết Hạc lô của Mạnh Hạo, sau khi trở thành Chủ Lô những thứ cần, tông môn đều không đòi trao đổi mà cấp cho. Còn có dược thảo, khi là đan sư, Mạnh Hạo luyện chế một ít đan được cao cấp, rất nhiều người muốn đổi, mới có thể có được dược thảo, sau khi trở thành Chủ Lô, toàn bộ bỏ đi hạn chế, đều do tông môn cung cấp.
Thậm chí một số loại dược thảo quý báu hiếm có, cũng có thể chịu nợ từ tông môn để đổi lấy, mặt khác quan trọng nhất là Chủ Lô đan sư, có thể một tháng một lần tiến vào Tử Vận tiên thổ.
Đủ loại ưu việt khó có thể một lúc mà nói hết được, có thể từ thân phận cùng với địa vị mà nói, tất cả tất cả ưu đãi đều vượt xa đan sư, thậm chí có thể nói là cách biệt một trời một vực.
Ngàn người đan sư, trăm người Chủ Lô, sau khi trở thành Chủ Lô có thể khinh thường tất cả đệ tử nội môn, cho dù là đệ tử hạch tâm Tử Khí nhất mạch, khi nhìn thấy Chủ Lô cũng phải cung kính, bởi vì trên nguyên tắc đệ tử hạch tâm có tư cách mời Chủ Lô luyện đan, nhưng trên thực tế có thể khiến cho Chủ Lô luyện đan, phần lớn đều là cấp bậc trưởng lão trong tông môn.
Cho dù là ở bên ngoài tông môn, khắp cả Nam Vực, có được thân phận Chủ Lô đan sư của Tử Vận Tông, thì bất kỳ một tông môn nào cũng đều phải cực kỳ trọng thị, trình độ đối đãi vượt qua đan sư bình thường rất nhiều.
Có thể nói là đã trở thành Chủ Lô, chẳng khác nào là bước vào đến trung tâm Đan Đông nhất mạch. Người khác muốn trở thành Chủ Lô cũng cần được các Chủ Lô khác tán thành. Cho nên như Mạnh Hạo có thể như thế, trực tiếp điểm tên trở thành Chủ Lô, được thăng chức gần như trong một cái chớp mắt, khiến cho tất cả các Chủ Lô khác đều xem không thuận.
Nhưng những điều này Mạnh Hạo không quan tâm, gần như sau khi trở thành Chủ Lô, việc đầu tiên là hắn đi mượn tàn cuốn Tử Khí Đông Lai. Thuật ấy hắn khát vọng đã lâu, sau khi mượn về đọc, hắn lập tức bế quan bắt đầu tu luyện.
Hai tháng sau, khi Mạnh Hạo xuất quan, tuy nói hắn vẫn là sáu tòa đạo đài, nhưng màu sắc đạo đài đã không còn là màu vàng mà là trở thành màu tím. Giờ khắc này Mạnh Hạo mới coi như là thực sự buông lỏng tâm.
Bởi vì, cho dù hiện tại hiển lộ tu vi cũng không có người có thể nhìn ra dấu vết Thái Linh Kinh, bởi vì sở tu của Mạnh Hạo đã không còn là Ngưng Khí cuốn nữa, mà đã trở thành… Trúc Cơ cuốn.
Tử Khí Đông Lai
Mặc dù nó chỉ là một tàn cuốn, nhưng Mạnh Hạo tu hành Ngưng Khí cuốn cũng quá đầy đủ, dưới sự kết hợp của hai bên đạt được thu hoạch thật lớn, thậm chí trên diễn giải còn vượt cả ra ngoài người chuyên tu Tử Khí nhất mạch. Giờ phút này đạo đài tử khí bức người, con ngươi trong hai mắt cũng có tử quang ẩn hiện, khí tức toàn thân cũng không còn giống với thường ngày.
Quan trọng nhất là Tử Khí Đông Lai đến với Mạnh Hạo cực kỳ thích hợp. Hắn vốn là chuẩn bị công pháp hoàn mỹ, kế tục Ngưng Khí quyển, như vậy trên con đường tu hành, nếu hắn có một ngày Kết Đan, nhất định sẽ kết ra Tử Đan.
Mà Tử Đan là trụ cột, chính là cơ sở để thành Hoàn Mỹ Kim Đan.
Đồng dạng, trong gần hai tháng này, Mạnh Hạo tuyên bố với bên ngoài là bế quan, đánh sâu vào Trúc Cơ, nay xuất quan hiển lộ tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, cũng phù hợp với đồng tử màu tím này
- Tử Khí Đông Lai...
Trong mắt Mạnh Hạo con ngươi mang theo ánh tím hơi hơi lóe lên, tay phải của hắn nâng lên, ở trên ngón tay thứ năm có tử quang mơ hồ lóng lánh.
- Công pháp này giống với công pháp của Ngưng Khí cuốn, đều không phải là thuật pháp mà chỉ là tu hành công, nhưng mà trong Tử Vận Tông này lại có thể căn cứ vào tàn cuốn Tử Khí Đông Lai sáng tạo ra một số thần thông thích hợp với công pháp này.
Hai mắt Mạnh Hạo nhắm lại, một lát sau khi mở ra, trong đầu của hắn hiện ra hai loại thuật pháp mà Chủ Lô của Đan Đông nhất mạch có thể tu hành, trong tàn cuốn đã mượn đọc.
- Tử Đồng Biến, còn gọi là Tử Khí Trảm.
Mạnh Hạo ngắm nhìn năm ngón bên tay phải, không lâu sau, tay phải hắn bỗng nhiên vung lên, lập tức có làn khói màu tím nhàn nhạt từ ngón tay thứ năm phiêu tán ra, nhưng lại trong nháy mắt ngưng tụ ở giữa không trung, hóa thành tử nguyệt hình cung, theo tâm niệm của Mạnh Hạo, đi thẳng về phía vách đá của động phủ.
Vô thanh vô tức, động phủ dường như chấn động, ngay sau đó cả ngọn núi cũng chấn động theo, một ấn ký hình cung thật sâu xuất hiện ở trên vách đá của động phủ.
- Đây chỉ là một thành công lực của ta.
Trong mắt Mạnh Hạo lộ ra vẻ trầm tư, hồi lâu, tử quang lấp lánh trong hai mắt của hắn, bỗng nhiên bao trùm toàn bộ con ngươi, tràn ngập trong hai mắt của hắn. Thậm chí ở trên da dẻ của hắn giờ phút này, cũng xuất hiện từng đường dấu vết màu tím, những thứ dấu vết này là huyết mạch gân xanh, nhưng màu sắc bây giờ không phải là xanh nữa mà là tím.
Giờ phút này, thoạt nhìn Mạnh Hạo đã tràn ngập cảm giác tà ma, cũng có một cỗ hơi thở bức người mơ hồ muốn bốc lên trời. Vẻ mặt Mạnh Hạo vẫn như thường, tay phải nâng lên, vẽ một đường lên cánh tay trái, trên đó lập tức xuất hiện một vết thương, nhưng máu tươi kia lại không nhỏ giọt rơi xuống mặt đất. Vết thương này lại lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, rất nhanh khép lại cho đến khi miệng vết thương biến mất. Những nơi máu tươi chảy ra lúc trước, sau khi được Mạnh Hạo lau sạch đi, lộ ra vùng da thịt không hề có một vết sẹo nào.
Mạnh Hạo trầm mặc, thời gian trôi qua, hắn giữ vững trạng thái như vậy ước chừng nửa nén hương, lúc này cả người mới chậm rãi khôi phục lại như thường.
- Một cái Tử Đồng Biến thật hay, ở trạng thái này tu vi chiến lực cũng không nâng cao. Chỉ là khả năng hồi phục của thân thể lại là vượt xa bình thường rất nhiều.
Mạnh Hạo như đang suy nghĩ, hai thuật pháp này, hắn thi triển cũng chưa được coi là thuận buồm xuôi gió, còn cần phải thuần thục nắm giữ hơn nữa mới có thể.
Về phần những thuật pháp khác của Tử Khí nhất mạch, có không ít thứ đều là cấm chiêu, chỉ truyền cho đệ tử hạch tâm của Tử Khí nhất mạch. Đan Đông nhất mạch cho dù là ở địa vị cao tới đâu trong Tử Vận Tông, nhưng liên quan đến những thứ cấm chiêu của Tử Khí nhất mạch thì cũng không có cách nào mượn để xem được.
Trừ phi là đến cảnh giới Tử Lô đan sư, ở cảnh giới đan sư này, địa vị không chỉ hiển hách ở Đan Đông nhất mạch. Ở Tử Vận Tông cũng có tư cách cao nhất trong mọi người, có tư cách mượn đọc gần như hơn nửa điển tịch của toàn bộ tông môn, không hề bị hạn chế. Bởi vì Tử Lô đan sư đặt vào trong toàn bộ Nam Vực, bất kỳ một cái tông môn nào đều khát vọng ước ao có được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.