Chương 599: Tự Yêu Đan chân chính!
Nhĩ Căn
07/07/2016
Tế tự và tộc công, là quyền lợi đỉnh phong của một bộ lạc!
- Bái kiến Mộc tổ đại nhân!
Tộc trưởng Ô Đạt bộ, là một lão giả, hai tế tự kia thì mặc một bộ đồ màu xanh, nhìn không rõ hình dáng, nhưng lúc này khí tức của ba người có mạnh, cũng đều lộ vẻ lo lắng và khiếp sợ. Cho dù là bọn họ, cũng ít nhất một trăm hai mươi năm rồi, không nhìn thấy Mộc tổ, lúc này đều có vẻ kinh hãi, cúi mình trước thụ nhân.
- Yêu, ta cảm thụ được yêu...
Thụ nhân to lớn, ngẩng đầu gào lên, giọng nói lão vang vọng, khiến tất cả dị yêu của Ô Đạt bộ, đều gào lên theo.
Ngay lúc này, cũng giống như Ô Đạt bộ, trong sơn mạch bốn phía, đang thủ hộ cấm khu ở trung tâm năm tộc, như một ngón tay trong bàn tay năm ngón, là Ô Binh bộ, nơi từng là Ô Thần Đại Tộc phân chia ra năm bộ, tất cả dị yêu trong đó, cũng trong khoảnh khắc này, truyền ra tiếng gào thét kinh thiên.
Ô Binh bộ tính kim, dị yêu của bọn họ, đại đa số là loại kim thiết, có phi kiếm, có pháp bảo, có kim thiết cự thú, lúc này toàn bộ đều không nghe khống chế, gào thét bay lên, còn có dị yêu bọn họ đã hạ lạc ấn, cũng giống như Ô Đạt bộ, đều đồng loạt bay ra.
Đáng sợ hơn nữa, là trên đỉnh núi Ô Binh bộ, có một đạo kim quang chói lòa, hóa thành một cây tam xoa kích (đinh ba) to lớn, phát ra kim quang chói mắt, có cả khí tức đáng sợ kinh người.
- Yêu khí... Ta cảm nhận được yêu khí!
Đồng thời, Ô Đấu bộ, Ô Viêm bộ và Ô Ảm bộ, hơi thở tức giận cũng ầm ầm bạo phát, dị yêu trong bộ lạc, đồng thời gào lên. Tiếp đó, từ trong Ô Đấu bộ, truyền ra dao động thổ tính, một mảnh bùn giống như dung nham trào ra, lơ lửng giữa bầu trời, hình thành một vũng bùn đến mấy trăm trượng.
Trong Ô Viêm bộ, biển lửa gào thét, một con ngựa ô hỏa diễm to lớn, đôi mắt đỏ quạch ở trong biển lửa, nhìn về phía Ô Đạt bộ.
Trong Ô Ảm bộ, một mảng sương mù phát tán, thành mây, rồi thành mưa!
Khoảnh khắc này, tất cả tộc nhân, trưởng lão, tế tự, tộc công của năm bộ lạc, đều kinh hãi chưa từng có. Còn có mấy lão quái Nguyên Anh của Mặc Thổ trà trộn vào trong các bộ lạc, cũng đều bị cảnh tượng này làm kinh hãi, dự đoán đủ kiểu.
Lúc năm bộ lạc cùng có dị biến, Mạnh Hạo đã đổi sắc mặt, hắn đương nhiên đã cảm nhận được khí tức kinh người ở xung quanh.
- Làm to chuyện rồi...
Mạnh Hạo đã bắt đầu thử phong ấn đan dược, nhưng không thể nào làm được, đưa vào trong túi trữ vật cũng không ăn thua, vòng phòng hộ xung quanh, giống như vô ích. Hắn có cảm giác rõ ràng, bản thân còn nhiều nhất là hai mươi nhịp thở, sau hai mươi nhịp thở, lập tức sẽ bị những kẻ đáng sợ ở bên ngoài, phát giác ra vị trí.
Ngay vào lúc này, kinh biến lớn hơn nữa, đột nhiên xuất hiện, chèn ép tất cả!
Grào!
Một tiếng gầm thét truyền ra từ trong rừng rậm bên ngoài dãy sơn mạch vô tận, từ khoảng cách rất xa, loại khí thế như có thể xé rách hư không, đột nhiên xuất hiện.
Tiếng nổ ầm ầm không ngừng khuếch tán, giống như lôi đình liên tục đánh xuống, hóa thành tiếng gầm thét.
- Phương Thiên!
Giọng nói này như vô số người cùng gầm thét truyền tới, nhưng kỳ lạ thay, phàm là ai nghe thấy, đều không cho rằng đó là tu sĩ gào lên, giọng nói này... không giống tiếng người!
Tiếng gầm xuất hiện, liền lập tức vang vọng khắp nơi, khiến cho cả sơn mạch và rừng rậm, lập tức yên ắng.
Tộc nhân của năm bộ lạc, ai nấy tâm thần chấn động, sắc mặt trắng bệch, thân thể lắc lư. Màn sáng phòng hộ của mỗi bộ lạc đều tự động khởi động, đó là trận pháp của bộ lạc, mà khi gặp phải kẻ địch mạnh mẽ mới được mở ra.
Đồng thời, tộc công và tế tự của năm bộ lạc, trong khoảnh khắc đó đều tái mặt, lộ vẻ sợ hãi.
- Đây là...
- Là Phương Thiên thú, tiên hống Phương Thiên thú!
- Ở gần đây, lại có tiên hống Thiên Phương, đó là dị yêu mạnh mẽ khi mới sinh đã đạt đến cấp bảy, khi trưởng thành có thể đạt tới cấp mười một! Là lạc ấn của ai, hay còn là đại yêu?
Bị người ta hạ ấn ký, Tây Mạc sẽ gọi là dị yêu, mà nếu không bị hạ ấn ký, thì là đại yêu!
Năm bộ lạc bị chia ra từ Ô Thần Tộc, ai nấy đều choáng váng, dị yêu đỉnh phong của năm bộ lạc, lúc này tất cả chấn động, bị thanh âm này dẫn dắt, đồng thời gầm lên, giống như đánh dấu lãnh địa, như nói với Thiên Phương thú đi ngang qua nơi này rằng, nơi này thuộc về chúng nó!
Cũng chính lúc này, mặt đất đột nhiên chấn động, đất đai rung chuyển, dường như có người khổng lồ chạy giữa rừng núi, đang gào thét, năm bộ lạc đều chấn động. Ngay sau đó, có người dùng bí thuật, thấy được, ngoài núi non bốn phía năm bộ, trong mãng hoang vô tận, lúc này có một cơn thú hải, đang điên cuồng chạy về phía này.
Biển yêu thú này, đủ mọi đẳng cấp, đủ loại hình dạng, lúc này con nào con nấy mắt đỏ ngầu, điên cuồng lao đi, trên bầu trời, từng con chim kỳ dị, cũng đang gầm thét. Đưa mắt nhìn quanh, bên ngoài năm bộ lạc, đã bất ngờ hình thành thú triều.
Như cuốn trôi trời đất, muốn trực tiếp phá nát trung tâm của năm bộ lạc.
Đối với năm bộ lạc, đây là tai nạn trước giờ chưa từng có. Nó đến quá đột ngột, cho nên bọn họ căn bản không kịp phản ứng.
Một làn sóng quét qua bầu trời, tiếng gầm thét của Thiên Phương thú lại truyền tới, lần này tiếng gầm vang động, lấn át tất cả tiếng gầm khác, giống như đã tới gần thêm một chút.
Tất cả, chỉ mới mười lăm nhịp thở!
Mạnh Hạo cảm nhận được mặt đất chấn động, nghe được tiếng gầm thét của Thiên Phương thú, hắn nhìn đan dược phát tán yêu khí trong tay, lồng phòng hộ vô hình xung quanh, vì kịch biến bên ngoài, có thể cho Mạnh Hạo thêm một chút thời gian.
- Không ngờ đến sau khi kết hợp đan dược với yêu khí, lại dẫn đến tình cảnh này. Đan dược này, xem ra có thể khiến con dị yêu nào cũng phát cuồng.
Mạnh Hạo lắc đầu cười khổ, nhìn năm con sói cạnh mình, lúc này đang điên cuồng công kích cánh cửa, cánh cửa kêu lên răng rắc, sắp hỏng tới nơi rồi.
Đôi mắt Mạnh Hạo lóe lên, đột nhiên vung tay, đan dược lập tức rơi vào trong phòng gỗ. Ngay khi viên thuốc rơi xuống, năm con sói gầm lên non nớt, lập tức xông tới, bọn nó bình thường chơi đùa với nhau, lúc này lại không có một chút tình cảm nào, mà lúc lao tới, lại còn ngoan miệng, cắn xé lẫn nhau.
Đúng lúc này, con sói trên trán có vết trắng lập tức thể hiện tiềm lực và độ hung hãn của nó, liên tiếp cắn xé những con khác, hóa thành một vệt sáng xanh, trực tiếp nuốt viên đan dược vào.
Ngay khi đan dược bị nuốt, yêu thú bên ngoài năm bộ lạc, lập tức gào thét thảm thiết, bầu trời mây đen cuồn cuộn, có thể nhìn thấy rõ ràng những yêu thú này như vậy, là bởi vì bọn chúng đang dùng tốc độ nhanh nhất mà tới.
Nhưng ngay sau đó, đám mây đen dừng lại giữa không trung, Thiên Phương thú lại gầm thét điên cuồng đến cực điểm, tiếng gầm vang khắp đất trời.
Tu sĩ của năm bộ lạc sắc mặt trắng bệch, nhưng đúng lúc này...
Khu vực trung tâm năm bộ lạc, nơi đã từng là thánh địa của bọn họ, nơi ở cũ của Ô Thần Đại Tộc, đột nhiên xuất hiện một đạo ánh sáng giữa đêm đen.
- Bái kiến Mộc tổ đại nhân!
Tộc trưởng Ô Đạt bộ, là một lão giả, hai tế tự kia thì mặc một bộ đồ màu xanh, nhìn không rõ hình dáng, nhưng lúc này khí tức của ba người có mạnh, cũng đều lộ vẻ lo lắng và khiếp sợ. Cho dù là bọn họ, cũng ít nhất một trăm hai mươi năm rồi, không nhìn thấy Mộc tổ, lúc này đều có vẻ kinh hãi, cúi mình trước thụ nhân.
- Yêu, ta cảm thụ được yêu...
Thụ nhân to lớn, ngẩng đầu gào lên, giọng nói lão vang vọng, khiến tất cả dị yêu của Ô Đạt bộ, đều gào lên theo.
Ngay lúc này, cũng giống như Ô Đạt bộ, trong sơn mạch bốn phía, đang thủ hộ cấm khu ở trung tâm năm tộc, như một ngón tay trong bàn tay năm ngón, là Ô Binh bộ, nơi từng là Ô Thần Đại Tộc phân chia ra năm bộ, tất cả dị yêu trong đó, cũng trong khoảnh khắc này, truyền ra tiếng gào thét kinh thiên.
Ô Binh bộ tính kim, dị yêu của bọn họ, đại đa số là loại kim thiết, có phi kiếm, có pháp bảo, có kim thiết cự thú, lúc này toàn bộ đều không nghe khống chế, gào thét bay lên, còn có dị yêu bọn họ đã hạ lạc ấn, cũng giống như Ô Đạt bộ, đều đồng loạt bay ra.
Đáng sợ hơn nữa, là trên đỉnh núi Ô Binh bộ, có một đạo kim quang chói lòa, hóa thành một cây tam xoa kích (đinh ba) to lớn, phát ra kim quang chói mắt, có cả khí tức đáng sợ kinh người.
- Yêu khí... Ta cảm nhận được yêu khí!
Đồng thời, Ô Đấu bộ, Ô Viêm bộ và Ô Ảm bộ, hơi thở tức giận cũng ầm ầm bạo phát, dị yêu trong bộ lạc, đồng thời gào lên. Tiếp đó, từ trong Ô Đấu bộ, truyền ra dao động thổ tính, một mảnh bùn giống như dung nham trào ra, lơ lửng giữa bầu trời, hình thành một vũng bùn đến mấy trăm trượng.
Trong Ô Viêm bộ, biển lửa gào thét, một con ngựa ô hỏa diễm to lớn, đôi mắt đỏ quạch ở trong biển lửa, nhìn về phía Ô Đạt bộ.
Trong Ô Ảm bộ, một mảng sương mù phát tán, thành mây, rồi thành mưa!
Khoảnh khắc này, tất cả tộc nhân, trưởng lão, tế tự, tộc công của năm bộ lạc, đều kinh hãi chưa từng có. Còn có mấy lão quái Nguyên Anh của Mặc Thổ trà trộn vào trong các bộ lạc, cũng đều bị cảnh tượng này làm kinh hãi, dự đoán đủ kiểu.
Lúc năm bộ lạc cùng có dị biến, Mạnh Hạo đã đổi sắc mặt, hắn đương nhiên đã cảm nhận được khí tức kinh người ở xung quanh.
- Làm to chuyện rồi...
Mạnh Hạo đã bắt đầu thử phong ấn đan dược, nhưng không thể nào làm được, đưa vào trong túi trữ vật cũng không ăn thua, vòng phòng hộ xung quanh, giống như vô ích. Hắn có cảm giác rõ ràng, bản thân còn nhiều nhất là hai mươi nhịp thở, sau hai mươi nhịp thở, lập tức sẽ bị những kẻ đáng sợ ở bên ngoài, phát giác ra vị trí.
Ngay vào lúc này, kinh biến lớn hơn nữa, đột nhiên xuất hiện, chèn ép tất cả!
Grào!
Một tiếng gầm thét truyền ra từ trong rừng rậm bên ngoài dãy sơn mạch vô tận, từ khoảng cách rất xa, loại khí thế như có thể xé rách hư không, đột nhiên xuất hiện.
Tiếng nổ ầm ầm không ngừng khuếch tán, giống như lôi đình liên tục đánh xuống, hóa thành tiếng gầm thét.
- Phương Thiên!
Giọng nói này như vô số người cùng gầm thét truyền tới, nhưng kỳ lạ thay, phàm là ai nghe thấy, đều không cho rằng đó là tu sĩ gào lên, giọng nói này... không giống tiếng người!
Tiếng gầm xuất hiện, liền lập tức vang vọng khắp nơi, khiến cho cả sơn mạch và rừng rậm, lập tức yên ắng.
Tộc nhân của năm bộ lạc, ai nấy tâm thần chấn động, sắc mặt trắng bệch, thân thể lắc lư. Màn sáng phòng hộ của mỗi bộ lạc đều tự động khởi động, đó là trận pháp của bộ lạc, mà khi gặp phải kẻ địch mạnh mẽ mới được mở ra.
Đồng thời, tộc công và tế tự của năm bộ lạc, trong khoảnh khắc đó đều tái mặt, lộ vẻ sợ hãi.
- Đây là...
- Là Phương Thiên thú, tiên hống Phương Thiên thú!
- Ở gần đây, lại có tiên hống Thiên Phương, đó là dị yêu mạnh mẽ khi mới sinh đã đạt đến cấp bảy, khi trưởng thành có thể đạt tới cấp mười một! Là lạc ấn của ai, hay còn là đại yêu?
Bị người ta hạ ấn ký, Tây Mạc sẽ gọi là dị yêu, mà nếu không bị hạ ấn ký, thì là đại yêu!
Năm bộ lạc bị chia ra từ Ô Thần Tộc, ai nấy đều choáng váng, dị yêu đỉnh phong của năm bộ lạc, lúc này tất cả chấn động, bị thanh âm này dẫn dắt, đồng thời gầm lên, giống như đánh dấu lãnh địa, như nói với Thiên Phương thú đi ngang qua nơi này rằng, nơi này thuộc về chúng nó!
Cũng chính lúc này, mặt đất đột nhiên chấn động, đất đai rung chuyển, dường như có người khổng lồ chạy giữa rừng núi, đang gào thét, năm bộ lạc đều chấn động. Ngay sau đó, có người dùng bí thuật, thấy được, ngoài núi non bốn phía năm bộ, trong mãng hoang vô tận, lúc này có một cơn thú hải, đang điên cuồng chạy về phía này.
Biển yêu thú này, đủ mọi đẳng cấp, đủ loại hình dạng, lúc này con nào con nấy mắt đỏ ngầu, điên cuồng lao đi, trên bầu trời, từng con chim kỳ dị, cũng đang gầm thét. Đưa mắt nhìn quanh, bên ngoài năm bộ lạc, đã bất ngờ hình thành thú triều.
Như cuốn trôi trời đất, muốn trực tiếp phá nát trung tâm của năm bộ lạc.
Đối với năm bộ lạc, đây là tai nạn trước giờ chưa từng có. Nó đến quá đột ngột, cho nên bọn họ căn bản không kịp phản ứng.
Một làn sóng quét qua bầu trời, tiếng gầm thét của Thiên Phương thú lại truyền tới, lần này tiếng gầm vang động, lấn át tất cả tiếng gầm khác, giống như đã tới gần thêm một chút.
Tất cả, chỉ mới mười lăm nhịp thở!
Mạnh Hạo cảm nhận được mặt đất chấn động, nghe được tiếng gầm thét của Thiên Phương thú, hắn nhìn đan dược phát tán yêu khí trong tay, lồng phòng hộ vô hình xung quanh, vì kịch biến bên ngoài, có thể cho Mạnh Hạo thêm một chút thời gian.
- Không ngờ đến sau khi kết hợp đan dược với yêu khí, lại dẫn đến tình cảnh này. Đan dược này, xem ra có thể khiến con dị yêu nào cũng phát cuồng.
Mạnh Hạo lắc đầu cười khổ, nhìn năm con sói cạnh mình, lúc này đang điên cuồng công kích cánh cửa, cánh cửa kêu lên răng rắc, sắp hỏng tới nơi rồi.
Đôi mắt Mạnh Hạo lóe lên, đột nhiên vung tay, đan dược lập tức rơi vào trong phòng gỗ. Ngay khi viên thuốc rơi xuống, năm con sói gầm lên non nớt, lập tức xông tới, bọn nó bình thường chơi đùa với nhau, lúc này lại không có một chút tình cảm nào, mà lúc lao tới, lại còn ngoan miệng, cắn xé lẫn nhau.
Đúng lúc này, con sói trên trán có vết trắng lập tức thể hiện tiềm lực và độ hung hãn của nó, liên tiếp cắn xé những con khác, hóa thành một vệt sáng xanh, trực tiếp nuốt viên đan dược vào.
Ngay khi đan dược bị nuốt, yêu thú bên ngoài năm bộ lạc, lập tức gào thét thảm thiết, bầu trời mây đen cuồn cuộn, có thể nhìn thấy rõ ràng những yêu thú này như vậy, là bởi vì bọn chúng đang dùng tốc độ nhanh nhất mà tới.
Nhưng ngay sau đó, đám mây đen dừng lại giữa không trung, Thiên Phương thú lại gầm thét điên cuồng đến cực điểm, tiếng gầm vang khắp đất trời.
Tu sĩ của năm bộ lạc sắc mặt trắng bệch, nhưng đúng lúc này...
Khu vực trung tâm năm bộ lạc, nơi đã từng là thánh địa của bọn họ, nơi ở cũ của Ô Thần Đại Tộc, đột nhiên xuất hiện một đạo ánh sáng giữa đêm đen.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.