Chương 10: Đến quán bar
Gió thu năm ấy
29/04/2021
Dứt lời, tôi đứng dậy, kéo Triệu Nghị, muốn anh ta dẫn đường.
"Hài, cô đợi đã, trước khi đi, chúng ta phải chuẩn bị chút đã!"
Chuẩn bị? Tôi nghe vậy thì sửng sốt, nhìn khuôn mặt đẹp trai của Triệu Nghị, cảm thấy khi ngờ.
"Tôi chắc canh ta nếu cô mặc thế này đến quán bar, ngay cả cửa người ta cũng không cho cô vào. Cô tin hay không?"
"Thế... thế phải mặc thế nào?" Tôi nhìn lại bộ đồ mình mặc, áo dài màu lam nhạt, phối với quần bò. Có vấn đề gì sao?
Triệu Nghị nhìn xung quanh rồi đi thẳng đến bên cạnh tôi, nói khẽ bên tai: "Gợi cảm, gợi cảm, cô hiểu không?"
Lời này khiến tôi đỏ mặt. Thật ra tôi hiểu điều anh ta nói. Lúc mới kết hôn được hai năm, ông xã vì muốn tìm kiếm kích thích cũng từng mua loại quần áo đó cho tôi. Nhưng tôi mới chỉ mặt trước mặt ông xã thôi. Nếu bảo tôi thật sự mặc vào ra ngoài, nói thật, tôi thấy rất ngại.
Nhưng mà bây giờ...
Tôi cắn răng, quyết định phóng túng một lần: "Được. Anh chờ tôi ở đây. Tôi về thay đồ!"
Về đến nhà, tôi lục mãi mới tìm thấy một bộ mà tôi nghĩ là ổn.
Đây là một cái váy trễ ngực, lưng xẻ một đường cong vô cùng nổi vậy, khi mặc vào sẽ để lộ làn da trắng nõn nà sau lưng.
Nửa tiếng sau, tôi lại xuất hiện trước mặt Triệu Nghị. Khi ấy, tôi cảm giác được, có sự hưng phấn tỏa ra từ trong mắt anh ta!
Tôi biết lần này mình mặc đúng đồ rồi. Xem ra trong mắt đàn ông, vóc dáng của tôi vẫn còn đáng nhìn đúng không. Nghĩ thế, trong lòng tôi lại xuất hiện cảm xúc mong chờ và khoái cảm phóng túng mãnh liệt.
Trước khi ra khỏi cửa, tôi còn xịt thêm nước hoa, bởi vì tôi cảm thấy làm vậy sẽ càng quyến rũ. Rõ ràng, suy nghĩ của tôi đã đúng!
Chúng tôi vẫy một chiếc taxi ở cửa nhà hàng, Triệu Nghị tự nhiên ngồi bên cạnh tôi, nói với lái xe: "Phiền bác chở đến club Thái Tử Võng Lộ. Cảm ơn!"
Lúc lái xe quay người lại, tôi có thể cảm nhận được rõ ràng ánh mắt của lão ta hướng đến bộ ngực mình. Bấy giờ tôi có một loại cảm giác thỏa mãn. Thì ra tôi cũng có thể hấp dẫn người khác đến vậy!
Tuy không còn sớm nữa nhưng đường phố vẫn còn đông đúc, trên đường đi còn bị tắc đường, may mà không nghiêm trọng. Chắc đi khoảng một tiếng đồng hồ, cuối cùng taxi cũng dừng ở điểm đến.
Thanh toán xong tôi theo sau Triệu Nghị, đi vào bên trong.
Vừa đi đến cửa đã có một đám người liên tục lao vào đòi làm quen với tôi, khiến tôi không biết phải làm sao.
May mà có Triệu Nghị lên tiếng giải vây giúp: "Ngại quá, cô ấy là của tôi!" Nói xong anh ta đưa tay ôm tôi vào trong ngực. Tôi đang định thoát ra thì nghe thấy anh ta nói nhỏ: "Nếu cô muốn để cho đám người này quấy rối mình thì có thể đẩy tôi ra!"
Tôi không còn cách nào khác, chỉ có thể để anh ta ôm tạm vào trong ngực. Cùng lúc đó, tôi cũng không nhịn được thầm so sánh anh ta với ông xã...
Kết quả khiến cho tôi vừa uể oải vừa hưng phấn. Ngay cả điểm đó, ông xã cũng thua, nhưng một người đàn ông như vậy, dường như có hứng thú với tôi ở phương diện kia...
Tôi vốn tưởng qua cửa sẽ là đại sảnh nhưng không ngờ còn phải đi qua một con đường rất dài. Lúc chính thức bước vào đại sảnh, tôi lập tức cảm nhận được bầu không khí khác hẳn.
Đại sảnh tối tăm, cùng với âm nhạc xập xình khiến cho tim tôi không tự chủ được mà đập mạnh hơn.
Nói thật, đây là lần đầu tiên tôi đến chỗ như thế này. Nếu không phải là tay Triệu Nghị còn đang đặt trên eo thì tôi còn định quay đầu bỏ đi.
Chúng tôi đứng tại chỗ không bao lâu thì có một nhân viên phục vụ ăn mặc hở hang đi tới.
"Xin chào, quý khách có muốn uống gì không?"
Với vấn đề thế này, tôi chỉ có thể hướng ánh mắt cầu xin sự giúp đỡ về phía Triệu Nghị. Anh ta còn cười với người phục vụ kia: "Cho hai chai brandi."
Ai ngờ, nữ nhân viên phục vụ kia còn nháy mắt với anh ta, rồi cúi đầu để lộ bộ ngực trắng muốt: "Anh đẹp trai có muốn mời em uống một ly không? Chỉ một ly thôi, còn lại, tùy anh đó!"
Nói rồi cô ta còn tự kéo áo ngực của mình, để mặc người ta chơi đùa.
"Hài, cô đợi đã, trước khi đi, chúng ta phải chuẩn bị chút đã!"
Chuẩn bị? Tôi nghe vậy thì sửng sốt, nhìn khuôn mặt đẹp trai của Triệu Nghị, cảm thấy khi ngờ.
"Tôi chắc canh ta nếu cô mặc thế này đến quán bar, ngay cả cửa người ta cũng không cho cô vào. Cô tin hay không?"
"Thế... thế phải mặc thế nào?" Tôi nhìn lại bộ đồ mình mặc, áo dài màu lam nhạt, phối với quần bò. Có vấn đề gì sao?
Triệu Nghị nhìn xung quanh rồi đi thẳng đến bên cạnh tôi, nói khẽ bên tai: "Gợi cảm, gợi cảm, cô hiểu không?"
Lời này khiến tôi đỏ mặt. Thật ra tôi hiểu điều anh ta nói. Lúc mới kết hôn được hai năm, ông xã vì muốn tìm kiếm kích thích cũng từng mua loại quần áo đó cho tôi. Nhưng tôi mới chỉ mặt trước mặt ông xã thôi. Nếu bảo tôi thật sự mặc vào ra ngoài, nói thật, tôi thấy rất ngại.
Nhưng mà bây giờ...
Tôi cắn răng, quyết định phóng túng một lần: "Được. Anh chờ tôi ở đây. Tôi về thay đồ!"
Về đến nhà, tôi lục mãi mới tìm thấy một bộ mà tôi nghĩ là ổn.
Đây là một cái váy trễ ngực, lưng xẻ một đường cong vô cùng nổi vậy, khi mặc vào sẽ để lộ làn da trắng nõn nà sau lưng.
Nửa tiếng sau, tôi lại xuất hiện trước mặt Triệu Nghị. Khi ấy, tôi cảm giác được, có sự hưng phấn tỏa ra từ trong mắt anh ta!
Tôi biết lần này mình mặc đúng đồ rồi. Xem ra trong mắt đàn ông, vóc dáng của tôi vẫn còn đáng nhìn đúng không. Nghĩ thế, trong lòng tôi lại xuất hiện cảm xúc mong chờ và khoái cảm phóng túng mãnh liệt.
Trước khi ra khỏi cửa, tôi còn xịt thêm nước hoa, bởi vì tôi cảm thấy làm vậy sẽ càng quyến rũ. Rõ ràng, suy nghĩ của tôi đã đúng!
Chúng tôi vẫy một chiếc taxi ở cửa nhà hàng, Triệu Nghị tự nhiên ngồi bên cạnh tôi, nói với lái xe: "Phiền bác chở đến club Thái Tử Võng Lộ. Cảm ơn!"
Lúc lái xe quay người lại, tôi có thể cảm nhận được rõ ràng ánh mắt của lão ta hướng đến bộ ngực mình. Bấy giờ tôi có một loại cảm giác thỏa mãn. Thì ra tôi cũng có thể hấp dẫn người khác đến vậy!
Tuy không còn sớm nữa nhưng đường phố vẫn còn đông đúc, trên đường đi còn bị tắc đường, may mà không nghiêm trọng. Chắc đi khoảng một tiếng đồng hồ, cuối cùng taxi cũng dừng ở điểm đến.
Thanh toán xong tôi theo sau Triệu Nghị, đi vào bên trong.
Vừa đi đến cửa đã có một đám người liên tục lao vào đòi làm quen với tôi, khiến tôi không biết phải làm sao.
May mà có Triệu Nghị lên tiếng giải vây giúp: "Ngại quá, cô ấy là của tôi!" Nói xong anh ta đưa tay ôm tôi vào trong ngực. Tôi đang định thoát ra thì nghe thấy anh ta nói nhỏ: "Nếu cô muốn để cho đám người này quấy rối mình thì có thể đẩy tôi ra!"
Tôi không còn cách nào khác, chỉ có thể để anh ta ôm tạm vào trong ngực. Cùng lúc đó, tôi cũng không nhịn được thầm so sánh anh ta với ông xã...
Kết quả khiến cho tôi vừa uể oải vừa hưng phấn. Ngay cả điểm đó, ông xã cũng thua, nhưng một người đàn ông như vậy, dường như có hứng thú với tôi ở phương diện kia...
Tôi vốn tưởng qua cửa sẽ là đại sảnh nhưng không ngờ còn phải đi qua một con đường rất dài. Lúc chính thức bước vào đại sảnh, tôi lập tức cảm nhận được bầu không khí khác hẳn.
Đại sảnh tối tăm, cùng với âm nhạc xập xình khiến cho tim tôi không tự chủ được mà đập mạnh hơn.
Nói thật, đây là lần đầu tiên tôi đến chỗ như thế này. Nếu không phải là tay Triệu Nghị còn đang đặt trên eo thì tôi còn định quay đầu bỏ đi.
Chúng tôi đứng tại chỗ không bao lâu thì có một nhân viên phục vụ ăn mặc hở hang đi tới.
"Xin chào, quý khách có muốn uống gì không?"
Với vấn đề thế này, tôi chỉ có thể hướng ánh mắt cầu xin sự giúp đỡ về phía Triệu Nghị. Anh ta còn cười với người phục vụ kia: "Cho hai chai brandi."
Ai ngờ, nữ nhân viên phục vụ kia còn nháy mắt với anh ta, rồi cúi đầu để lộ bộ ngực trắng muốt: "Anh đẹp trai có muốn mời em uống một ly không? Chỉ một ly thôi, còn lại, tùy anh đó!"
Nói rồi cô ta còn tự kéo áo ngực của mình, để mặc người ta chơi đùa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.