Chương 29: Khoái cảm
Gió thu năm ấy
01/05/2021
Tống Hàm Ngưng lấy đồ trong hộp ra, không bắt đầu ngay như tôi nghĩ mà bước đến bên cạnh tôi, vừa cười vừa nói: "Nào, bảo bối, để bổn đại gia hôn một cái nào."
Tôi biết cô ấy đang nói đùa, mặc dù tôi đã vô cùng mong đợi, nhưng vẫn cố nén nỗi xúc động trong lòng, phối hợp với cô ấy, "Ai da, đại gia, sao giờ người mới đến, người ta nhớ người muốn chết!"
Nói xong, tôi vươn một tay kéo cô ấy vào trong lòng, còn cô ấy thì thuận thế, đẩy tôi ngã xuống ghế sa lon, bắt đầu hôn lên môi tôi.
Đây là một cảm giác khó mà nói thành lời, khác hẳn với nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước của ông xã và nụ hôn thô bạo của Triệu Nghị, nụ hôn của Tống Hàm Ngưng càng kích thích thứ tình cảm mãnh liệt trong tôi hơn.
Không lâu sau, chiếc khăn tắm trên người chúng tôi đã rớt xuống một bên, tay của Tống Hàm Ngưng đặt lên thân thể tôi, nở một nụ cười gian nhìn tôi nói: "Tớ muốn xem xem, bộ ngực to hơn cả của tớ sờ vào sẽ có cảm giác thế nào..."
Dứt lời, cô ấy liền tập trung vào bộ ngực của tôi, bắt đầu dùng sức xoa bóp.
Loại cảm giác này thực sự quá tuyệt vời, ngay cả Triệu Nghị cũng chưa từng khiến tôi sảng khoái bằng, mà vào lúc tôi hoàn toàn chìm đắm trong cảm giác này, Tống Hàm Ngưng lại dừng lại.
"Sao hả, thoải mái không?" Lúc này tôi đã hoàn toàn vứt bỏ chiếc mặt nạ thục nữ, điên cuồng gật đầu. Thấy tôi như vậy, Tống Hàm Ngưng nở nụ cười: "Vậy chúng ta thử thứ này đi?" Tôi cho là Tống Hàm Ngưng nói đến thứ lúc nãy, nhưng không ngờ thứ cô ấy lôi ra trước mặt tôi lại là một thứ giống hệt như chỗ đó của đàn ông...
Khi nhìn thấy thứ này, tôi lập tức kích động, đây chính là thứ mà tôi muốn, bèn vội vàng gật đầu, "Được, mau... mau lên!"
Nghe thấy tôi thúc giục, Tống Hàm Ngưng càng cười đến ngang ngược, "Giờ biết sốt ruột rồi à, vừa nãy còn giả bộ ngây thơ với tớ cơ mà?" Để có thể khiến cô ấy nhanh chóng tiến lên, điều gì tôi cũng nói, sau khi tôi cầu xin mòn mỏi, cuối cùng Tống Hàm Ngưng cũng đặt vật kia ở cửa mình tôi!
Tôi cảm nhận được liền sảng khoái kêu lên một tiếng, cảm giác này thật là thoải mái, tôi không ngờ một người phụ nữ cũng có thể mang lại cảm giác sảng khoái như vậy cho mình.
Nhưng tôi càng kêu đến sung sướng, cô ấy lại càng chậm chạp, thứ kia trước sau vẫn cứ ngấp nghé ở cửa mình, không hề có dấu hiệu định đi vào.
Chỉ cần như vậy thôi tôi đã cảm thấy sướng đến tận trời, thật không biết nếu đi vào thì tôi sẽ sướng đến thế nào, cho nên tôi không ngừng thúc giục cô ấy, "Xin cậu đấy, mau vào đi... tớ... tớ chịu không nổi!"
Nghe tôi nói vậy, Tống Hàm Ngưng chỉ mỉm cười, "Mới vậy đã không chịu nổi? Sao, còn muốn tớ cho vào nữa không?" Tôi gật đầu lia lịa, "Đúng, đúng, mau... mau đi vào đi!"
Cuối cùng tôi gần như kêu lên, cô ấy không chậm chạp nữa mà nhắm thẳng rồi từ từ nhét vào.
Tôi hưởng thụ cảm giác khoái cảm dồi dào tựa như bay đến miền cực lạc.
Tống Hàm Ngưng có lẽ là bị tôi làm cho ảnh hưởng, hoàn toàn không để ý đến cảm thụ của tôi, bắt đầu cử động điên cuồng, mà đó vừa hay lại là điều tôi muốn. Cô ấy cũng bắt đầu rên rỉ kịch liệt, giống như người bị thứ này tấn công không phải tôi mà là cô ấy vậy!
Ngay vào lúc tôi sắp đạt đến cao trào, Tống Hàm Ngưng lại đột nhiên dừng lại, cảm giác từ thiên đường xuống địa ngục này khiến tôi như sụp đổ.
Tôi vội vàng vươn tay kéo cô ấy, dùng giọng nói cầu xin: "Xin cậu, đừng có ngừng, tớ... tớ sắp...."
Tôi cho là cô ấy cố ý muốn giày vò tôi một chút, không ngờ tới, cô ấy lại nói với tôi cô ấy mỏi tay...
Tôi khóc không ra nước mắt, trăm ngàn lần không ngờ tới thời điểm mấu chốt như vậy lại dừng lại vì mỏi tay!
Nhưng loại cảm giác nửa vời này thực sự rất khó chịu, ngay vào lúc tôi còn do dự xem có nên tự mình ra tay hay không, Tống Hàm Ngưng lại mở miêng.
"Sao tớ lại quên bảo bối này được nhỉ?" Nói xong. cô ấy đứng dậy, lại chạy vào buồng trong...
Tôi biết cô ấy đang nói đùa, mặc dù tôi đã vô cùng mong đợi, nhưng vẫn cố nén nỗi xúc động trong lòng, phối hợp với cô ấy, "Ai da, đại gia, sao giờ người mới đến, người ta nhớ người muốn chết!"
Nói xong, tôi vươn một tay kéo cô ấy vào trong lòng, còn cô ấy thì thuận thế, đẩy tôi ngã xuống ghế sa lon, bắt đầu hôn lên môi tôi.
Đây là một cảm giác khó mà nói thành lời, khác hẳn với nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước của ông xã và nụ hôn thô bạo của Triệu Nghị, nụ hôn của Tống Hàm Ngưng càng kích thích thứ tình cảm mãnh liệt trong tôi hơn.
Không lâu sau, chiếc khăn tắm trên người chúng tôi đã rớt xuống một bên, tay của Tống Hàm Ngưng đặt lên thân thể tôi, nở một nụ cười gian nhìn tôi nói: "Tớ muốn xem xem, bộ ngực to hơn cả của tớ sờ vào sẽ có cảm giác thế nào..."
Dứt lời, cô ấy liền tập trung vào bộ ngực của tôi, bắt đầu dùng sức xoa bóp.
Loại cảm giác này thực sự quá tuyệt vời, ngay cả Triệu Nghị cũng chưa từng khiến tôi sảng khoái bằng, mà vào lúc tôi hoàn toàn chìm đắm trong cảm giác này, Tống Hàm Ngưng lại dừng lại.
"Sao hả, thoải mái không?" Lúc này tôi đã hoàn toàn vứt bỏ chiếc mặt nạ thục nữ, điên cuồng gật đầu. Thấy tôi như vậy, Tống Hàm Ngưng nở nụ cười: "Vậy chúng ta thử thứ này đi?" Tôi cho là Tống Hàm Ngưng nói đến thứ lúc nãy, nhưng không ngờ thứ cô ấy lôi ra trước mặt tôi lại là một thứ giống hệt như chỗ đó của đàn ông...
Khi nhìn thấy thứ này, tôi lập tức kích động, đây chính là thứ mà tôi muốn, bèn vội vàng gật đầu, "Được, mau... mau lên!"
Nghe thấy tôi thúc giục, Tống Hàm Ngưng càng cười đến ngang ngược, "Giờ biết sốt ruột rồi à, vừa nãy còn giả bộ ngây thơ với tớ cơ mà?" Để có thể khiến cô ấy nhanh chóng tiến lên, điều gì tôi cũng nói, sau khi tôi cầu xin mòn mỏi, cuối cùng Tống Hàm Ngưng cũng đặt vật kia ở cửa mình tôi!
Tôi cảm nhận được liền sảng khoái kêu lên một tiếng, cảm giác này thật là thoải mái, tôi không ngờ một người phụ nữ cũng có thể mang lại cảm giác sảng khoái như vậy cho mình.
Nhưng tôi càng kêu đến sung sướng, cô ấy lại càng chậm chạp, thứ kia trước sau vẫn cứ ngấp nghé ở cửa mình, không hề có dấu hiệu định đi vào.
Chỉ cần như vậy thôi tôi đã cảm thấy sướng đến tận trời, thật không biết nếu đi vào thì tôi sẽ sướng đến thế nào, cho nên tôi không ngừng thúc giục cô ấy, "Xin cậu đấy, mau vào đi... tớ... tớ chịu không nổi!"
Nghe tôi nói vậy, Tống Hàm Ngưng chỉ mỉm cười, "Mới vậy đã không chịu nổi? Sao, còn muốn tớ cho vào nữa không?" Tôi gật đầu lia lịa, "Đúng, đúng, mau... mau đi vào đi!"
Cuối cùng tôi gần như kêu lên, cô ấy không chậm chạp nữa mà nhắm thẳng rồi từ từ nhét vào.
Tôi hưởng thụ cảm giác khoái cảm dồi dào tựa như bay đến miền cực lạc.
Tống Hàm Ngưng có lẽ là bị tôi làm cho ảnh hưởng, hoàn toàn không để ý đến cảm thụ của tôi, bắt đầu cử động điên cuồng, mà đó vừa hay lại là điều tôi muốn. Cô ấy cũng bắt đầu rên rỉ kịch liệt, giống như người bị thứ này tấn công không phải tôi mà là cô ấy vậy!
Ngay vào lúc tôi sắp đạt đến cao trào, Tống Hàm Ngưng lại đột nhiên dừng lại, cảm giác từ thiên đường xuống địa ngục này khiến tôi như sụp đổ.
Tôi vội vàng vươn tay kéo cô ấy, dùng giọng nói cầu xin: "Xin cậu, đừng có ngừng, tớ... tớ sắp...."
Tôi cho là cô ấy cố ý muốn giày vò tôi một chút, không ngờ tới, cô ấy lại nói với tôi cô ấy mỏi tay...
Tôi khóc không ra nước mắt, trăm ngàn lần không ngờ tới thời điểm mấu chốt như vậy lại dừng lại vì mỏi tay!
Nhưng loại cảm giác nửa vời này thực sự rất khó chịu, ngay vào lúc tôi còn do dự xem có nên tự mình ra tay hay không, Tống Hàm Ngưng lại mở miêng.
"Sao tớ lại quên bảo bối này được nhỉ?" Nói xong. cô ấy đứng dậy, lại chạy vào buồng trong...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.