Chương 41: Có thích không
Mộc Kim An
13/01/2022
Gương mặt Sầm Niệm nóng lên, nhanh chóng thoát ra khỏi lồng ngực Úc Tiện.
Ánh mắt cô trốn tránh: “Đã khuya rồi, chị muốn tắm rửa nghỉ ngơi.”
Úc Tiện nhìn người trong lồng ngực biến mất không thấy bóng dáng nhưng không lập tức đuổi theo mà lại ôm má cười.
Sầm Niệm vào nhà tắm rồi mới thở dài nhẹ nhõm, hình như gần đây Úc Tiện luôn trêu ghẹo cô như có như không. Nếu còn như vậy nữa thì định lực cô cũng không ổn mất.
Đến khi cô tắm rửa xong, chuẩn bị sấy tóc thì mới nhớ đến tối qua máy sấy đã bị Úc Tiện cầm đi, bây giờ đang ở nhà tắm bên ngoài.
Sầm Niệm ra khỏi phòng ngủ, đi đến bên ngoài nhà tắm rồi gõ cửa, “Úc Tiện, em đang tắm à? Chị muốn lấy máy sấy.”
Đột nhiên cửa bị mở ra.
Úc Tiện mở cửa ra, nửa người trên cậu trần trụi, sáu múi cơ bụng hoàn chỉnh hiện ra trước mắt cô mang theo một loại hormone đặc trưng của nam giới khiến hô hấp của Sầm Niệm như cứng lại.
Sầm Niệm nhìn sang chỗ khác rồi phàn nàn: “Sao em không mặc quần áo cho đàng hoàng!”
“Chị gõ cửa nên em mới vội vàng mở.” Úc Tiện cảm thấy rất oan ức: “Sao chị lại trách em.”
Sầm Niệm làm lơ cậu, vào nhà tắm lấy máy sấy.
Không biết là do hơi nước nóng lượn lờ bên hay do ánh mặt nóng rực của Úc Tiện ở phía sau truyền đến mà gương mặt Sầm Niệm cũng bỏ đừng.
Máy sấy còn chưa tới tay đã bị Úc Tiện đẩy lên bồn rửa mặt sau lưng, “Để em sấy cho chị.”
“Không cần, chị…”
Lời nói tiếp theo của Sầm Niệm đều bị Úc Tiện nuốt vào trong bụng, nhiệt độ không khí xung quanh nóng lên lần nữa.
Úc Tiện dần dần cảm thấy không hài lòng với sự giao lưu giữa môi và răng, cậu vùi mình vào giữa cổ Sầm Niệm, đôi môi ấm áp mang theo cảm giác tê dại khiến người ta run lên ngay lập tức.
Trong lúc bối rối Sầm Niệm còn không lên nhắc nhở: “Úc Tiện, mặc quần áo vào”.
“Lát nữa cũng cởi ra, mặc làm gì cho rắc rối.” Cậu cúi đầu cắn lên môi Sầm Niệm.
Lời vừa dứt Úc Tiện trực tiếp ôm Sầm Niệm rồi bước vào phòng ngủ.
Sầm Niệm lúc này đã hơi choáng váng, khuôn mặt áp vào ngực Úc Tiện, làn da mịn màng khiến cô vô thức huých nhẹ: “Úc Tiện, chị còn chưa sấy tóc.”
Úc Tiện lừa gạt: “Chúng ta vào phòng sấy tóc.”
Dĩ nhiên Sầm Niệm không tin, cô còn chưa phản ứng lại thì đã bị đặt lên giường. Cửa phòng đóng lại, điều hòa được bật lên ngay lập tức.
Úc Tiện tiến tới lần nữa. Cậu cúi đầu xuống, cắn vào vành tai của Sầm Niệm như thể đang không ngừng đốt lửa.
Và đôi tay không thành thật từ từ di chuyển lên khỏi eo Sầm Niệm, bầu không khí hừng hực như bùng cháy trở lại.
Cậu lại hôn xuống, đầu óc Sầm Niệm trở nên nặng trĩu, chỉ nghe được một câu: “Có thể không chị?”
Cô giật mình, đột ngột nhìn vào con người đỏ bừng của Úc Tiện, có chút chờ mong, cũng có tình yêu vô tận.
Sầm Niệm nhẹ nhàng gật đầu, bên cạnh là đồ an toàn. Âm thanh gói đồ được xé ra đã được một lúc lâu nhưng vẫn không thấy Úc Tiện có động tĩnh gì.
“Chị ơi, chị giúp em với, em không biết mặc.” Úc Tiện nức nở, “Chị…”
Huyệt thái dương của Sầm Niệm giật giật, cô không nên nghĩ rằng Úc Tiện lợi hại như thế.
“Chị.” Úc Tiện vội vàng gọi.
Sầm Niệm thầm nghiến răng, chẳng lẽ cô biết chắc?
Cả hai luống cuống tay chân một hồi cuối cùng đã thành công.
“Cảm ơn chị.” Úc Tiện nghiêng người và hôn lên môi Sầm Niệm.
Gương mặt Sầm Niệm đã đỏ bừng, cô quay mặt sang một bên, không muốn nhìn Úc Tiện.
“Chỉ có em biết lúc này chị mê hoặc cỡ nào thôi.”
Úc Tiện than một tiếng rồi từ từ chìm vào…
______________
Ngày tiếp theo.
Sầm Niệm tỉnh dậy trước. cô ngồi dựa vào giường, những ký ức về đêm qua cứ hiện lên trong đầu cô hết cảnh này đến cảnh khác.
Vừa triền miên vừa dữ dội.
Sầm Niệm nhìn khuôn mặt yên lặng đang say ngủ của Úc Tiện rồi lập tức mỉm cười.
Cô chưa từng nghĩ bản thân sẽ gục trước một người nhỏ tuổi hơn mình mà lại còn dung túng và nuông chiều cậu như vậy.
Sầm Niệm đứng dậy đi vào phòng để quần áo lấy quần áo rồi vào nhà tắm tắm rửa.
Đến khi cô lau tóc đi ra thì Úc Tiện cũng đã tỉnh lại.
“Sao chị tắm lại không gọi em đi chung.” Úc Tiện xoa tóc, hỏi bằng giọng ngái ngủ.
Sầm Niệm đi đến bên giường ngồi xuống, sau đỏ chỉ vào dấu đỏ trên cổ rồi chất vấn cậu: “Em là chó à? Mấy hôm này làm sao chị ra ngoài được.”
Lúc đi tắm soi gương cô mới phát hiện dấu hồng trên cổ, hơn nữa không chỉ có một.
Úc Tiện không hề ngại ngùng mà vén áo lên làm lộ ra cơ bụng rồi chỉ vào dấu cào, tủi thân nói: “Vậy chị thì sao?”
Sầm Niệm ngại ngùng ho nhẹ một tiếng, lập tức biện bạch: “Em mặc quần áo vào thì không ai thấy cả, dấu trên cổ của em dễ bị nhìn thấy lắm.”
Úc Tiện ngoan ngoãn gật đầu, ngay khi Sầm Niệm cho rằng cậu đang nghe thì cậu lại nói: “Vậy lần sau em sẽ đổi chỗ khác.”
Sầm Niệm tức giận đến mức dùng khăn đánh hắn: “Em mau rời khỏi phòng của chị đi.”
“Thế này không ổn lắm đâu chị.” Úc Tiện bắt được cái khăn đã lập tức than thở: “Chị vừa mới ngủ em đã đuổi em đi rồi sao? Ăn xong liền vứt bỏ!”
Sầm Niệm nhìn cậu như muốn lã chã chực khóc thì cũng cắt chặt răng: “Tối qua là ai chủ động trước hả! Là ai lần thứ hai chị đã từ chối nhưng vẫn ôm chị không buông!”
Cô cảm thấy năng lực phản công của Úc Tiện ngày càng mạnh.---Đọc FULL tại dtruyen.com---
Úc Tiện bụm mặt, vẻ mặt ngại ngùng: “Ngại ghê, chị nói vậy làm em nhớ đến tối qua.”
Cô còn chưa kịp phản ứng thì Úc Tiện đã vươn tay ôm cô vào lòng rồi nói với giọng điệu nghiêm túc: “Chị ơi, em sẽ luôn yêu chị, mỗi ngày đều sẽ yêu chị nhiều hơn.”
Mũi Sầm Niệm chua xót: “Hừ, nói lời phải giữ lấy lời.”
_______________
Chắc là có lần đầu tiên thì sẽ có lần thứ hai, cũng có lần thứ ba, thứ tư.
Úc Tiện càng trở nên dính người hơn, vừa đến tối là đã ở trong phòng Sầm Niệm không rời.
“Chị, đêm nay…” Cậu điên cuồng ám chỉ.
Sầm Niệm đang xem tin nhắn trong nhóm, lịch trình đi thành phố Tân là vào ngày mốt cho nên lúc này đang thảo luận thời gian xuất phát.
Thế mà Úc Tiện cứ cọ cọ bên cạnh làm cô không thể tập trung làm việc được.
Sầm Niệm thở dài, hôn lên khóe môi cậu một cái rồi nói: “Đủ chưa, tự mình đi chơi đi.”
Úc Tiện mím môi: “Chị đang dỗ em bé à, em cũng đâu phải phải em bé.”
“Nhưng em còn ngây thơ hơn em bé.” Sầm Niệm cười, “Nếu không nghe lời thì lịch trình ở thành phố Tân em đi một mình.”
“Vậy sao được!” Úc Tiện bất mãn, “Em đã nói chuyện với anh trai và chị dâu rồi, chị không thể không đi.”
Sầm Niệm nhìn cậu: “Vậy em còn không ngoan ngoãn đi.”
Úc Tiện xốc áo lên, để lộ ra cơ bụng cho Sầm Niệm xem: “Chị muốn kiểm tra không, như vậy thì không tham lam đâu.”
Tai Sầm Niệm đỏ lên lan đến cổ, trừng mắt nhìn Úc Tiện: “Sao lại giống như tiểu yêu tinh thế, mỗi ngày đều nghĩ tới mấy cái này…”
“Tại trong mắt chị không có em, em chỉ có thể tự mình ra trận quyến rũ chị thôi.” Úc Tiện trả lời đúng lý hợp tình.
Sầm Niệm bất đắc dĩ: “Một lần.”
Úc Tiện lắc đầu: “Chị cũng khinh thường em quá rồi.”
“…..” Sầm Niệm trực tiếp đứng dậy, “Giao dịch thất bại.” ---Đọc FULL tại dtruyen.com---
Úc Tiện vội vàng giữ lấy tay Sầm Niệm, nói: “Được được được, một lần thì một lần.”
Sầm Niệm bị Úc Tiện hôn đến mơ hồ, từ đầu đến cuối không thể phản ứng.
Cô thậm chí còn không nhớ Úc Tiện đã làm bao nhiêu lần, bởi vì người này cứ luôn dụ dỗ bên tai cô.
“Chị thích không?”
“Thế này thì sao chị?”
Sầm Niệm nhìn Úc Tiện cười nhẹ, sau đó ôm cổ cậu rồi cùng nhau trầm luân.
__________
Ngày khởi hành từ Định Hải, Sầm Niệm đã thay một bộ vest từ sớm, thậm chí tóc còn được cột hết ra sau đầu. Vai diễn của cô hôm nay là một người đại diện lạnh lùng.
Công ty đã sắp xếp vệ sĩ, nhưng đây là hoạt động đầu tiên của em sau khi bị tai nạn xe, người hâm mộ tiếp ứng ở sân bay sẽ rất nhiều, đến lúc đó em đừng nói chuyện với chị.” Sầm Niệm dặn dò.
Úc Tiện bất mãn than thở: “Chị là bạn gái của em, sao lại không được nói chuyện!”
“Đương nhiên không thể, hôm nay chị không phải bạn gái của em, chị là người đại diện của em.” Sầm Niệm công tư phân minh.
Úc Tiện lập tức hỏi: “Vậy có thể nắm tay không? Sân bay nhiều người như vậy, nếu chị bị tách ra hoặc bị người ta đụng thì sao, chúng ta ở cùng nhau em mới có thể bảo vệ chị được.”
“Có vệ sĩ ở đây thì không có gì đâu.” Sầm Niệm tiếp tục dặn dò cậu, “Dù sao mấy ngày nay em cứ coi chị là người đại diện của em.”
Úc Tiện chỉ đành gật đầu, ngoan ngoãn nghe lời.
Trên đường đi đến sân bay có tài xế chở nên hai người ngồi ở phía sau. Úc Tiện tranh thủ một chút thời gian này nắm tay Sầm Niệm.
Sầm Niệm mặc kệ cho cậu nắm, miễn cho lát nữa lại rầm rì mất hứng.---Đọc FULL tại dtruyen.com---
Thấy sắp tới sân bay rồi Úc Tiện cảm khái: “Lần đầu tiên hi vọng khoảng cách đến sân bay có thể lâu hơn một chút.”
Sầm Niệm cười cậu.
Tới sân bay rồi, xe còn chưa dừng lại Sầm Niệm đã rút tay về, sau đó lạnh lùng đeo kính râm lên.
Úc Tiện nhìn thấy Sầm Niệm đeo kính râm lên, cử chỉ như kiểu không yêu ai cậu khóc không ra nước mắt, đáng lẽ ngay từ đầu không nên đồng ý chuyện này với chị ấy.
Hai bên cửa là người hâm hộ, tuy đông nhưng rất trật tự, cũng không khiến vệ sĩ đứng hai bên tốn nhiều công sức.
Sầm Niệm xuống xe trước, tóc đuôi ngựa thấp cộng với vest càng tăng thêm khí thế, vẻ ngoài chói lọi cũng khiến người hâm mộ có mặt tại đây một phen hết hồn.
Trước khi Úc Tiện xuất hiện các fans đã chụp được rất nhiều ảnh của Sầm Niệm.
Sầm Niệm vẫn duy trì gương mặt lạnh lùng, nghiêng người cho Úc Tiện đi ra.
Lúc Úc Tiện đi ra tiếng hoan hô ở hiện trường đột nhiên tăng lớn, đây cũng là lần đầu tiên Sầm Niệm thấy nên hình tượng lạnh lùng vừa xây dựng xong đã bị phá bởi tiếng hoan hô này.
Ngón tay Úc Tiện đặt lên môi làm động tác im lặng.
Một màn này cũng được camera của những người hâm mộ có mặt ghi lại một cách chính xác và sau đó được đăng tải trên Weibo.
—> Vcl! Người đàn ông này thật giỏi!
—> Chắc mị chớt!
—> Rõ ràng hai người không có trao đổi ánh mắt cũng không tiếp xúc tay chân mà sao mị lại thấy ngọt quá dị?!!
—> Em giai đáng yêu quá huhu, sao có thể đáng yêu như vậy chứ
—> âm thầm nuông chiều, mị gặm được rồi, gặm được rồi
—>Theo tui thấy Sầm Niệm cũng rất được đó chứ? Cảm giác giá trị nhan sắc cũng không thua gì các ngôi sao nữ.
—> Nhớ lúc trước ở lễ trao giải khi hai người chung một khung hình đâu ai ngờ bây giờ họ sẽ ở bên nhau đâu?
—> Hồi đó mị làm fans CP này cứ nghĩ đây chính là CP Bắc Cực, ai ngờ phía chính chủ lại chứng nhận hahaha
—> Sầm Niệm ở hiện trường vô cùng xinh đẹp, mị nhìn cũng muốn động tâm.
—> Đột nhiên muốn đào góc tường, tạm biệt em giai!---Đọc FULL tại dtruyen.com---
—> Đào góc tường +1, ai mà không yêu người đẹp chứ!!
Chuyện nhóm người hâm mộ thảo luận muốn đào tưởng cũng bị Úc Tiện nhìn thấy, cậu thở hổn hển đưa cho Sầm Niệm xem: “Sao em lại nhiều tình địch như vậy chứ!
Ánh mắt cô trốn tránh: “Đã khuya rồi, chị muốn tắm rửa nghỉ ngơi.”
Úc Tiện nhìn người trong lồng ngực biến mất không thấy bóng dáng nhưng không lập tức đuổi theo mà lại ôm má cười.
Sầm Niệm vào nhà tắm rồi mới thở dài nhẹ nhõm, hình như gần đây Úc Tiện luôn trêu ghẹo cô như có như không. Nếu còn như vậy nữa thì định lực cô cũng không ổn mất.
Đến khi cô tắm rửa xong, chuẩn bị sấy tóc thì mới nhớ đến tối qua máy sấy đã bị Úc Tiện cầm đi, bây giờ đang ở nhà tắm bên ngoài.
Sầm Niệm ra khỏi phòng ngủ, đi đến bên ngoài nhà tắm rồi gõ cửa, “Úc Tiện, em đang tắm à? Chị muốn lấy máy sấy.”
Đột nhiên cửa bị mở ra.
Úc Tiện mở cửa ra, nửa người trên cậu trần trụi, sáu múi cơ bụng hoàn chỉnh hiện ra trước mắt cô mang theo một loại hormone đặc trưng của nam giới khiến hô hấp của Sầm Niệm như cứng lại.
Sầm Niệm nhìn sang chỗ khác rồi phàn nàn: “Sao em không mặc quần áo cho đàng hoàng!”
“Chị gõ cửa nên em mới vội vàng mở.” Úc Tiện cảm thấy rất oan ức: “Sao chị lại trách em.”
Sầm Niệm làm lơ cậu, vào nhà tắm lấy máy sấy.
Không biết là do hơi nước nóng lượn lờ bên hay do ánh mặt nóng rực của Úc Tiện ở phía sau truyền đến mà gương mặt Sầm Niệm cũng bỏ đừng.
Máy sấy còn chưa tới tay đã bị Úc Tiện đẩy lên bồn rửa mặt sau lưng, “Để em sấy cho chị.”
“Không cần, chị…”
Lời nói tiếp theo của Sầm Niệm đều bị Úc Tiện nuốt vào trong bụng, nhiệt độ không khí xung quanh nóng lên lần nữa.
Úc Tiện dần dần cảm thấy không hài lòng với sự giao lưu giữa môi và răng, cậu vùi mình vào giữa cổ Sầm Niệm, đôi môi ấm áp mang theo cảm giác tê dại khiến người ta run lên ngay lập tức.
Trong lúc bối rối Sầm Niệm còn không lên nhắc nhở: “Úc Tiện, mặc quần áo vào”.
“Lát nữa cũng cởi ra, mặc làm gì cho rắc rối.” Cậu cúi đầu cắn lên môi Sầm Niệm.
Lời vừa dứt Úc Tiện trực tiếp ôm Sầm Niệm rồi bước vào phòng ngủ.
Sầm Niệm lúc này đã hơi choáng váng, khuôn mặt áp vào ngực Úc Tiện, làn da mịn màng khiến cô vô thức huých nhẹ: “Úc Tiện, chị còn chưa sấy tóc.”
Úc Tiện lừa gạt: “Chúng ta vào phòng sấy tóc.”
Dĩ nhiên Sầm Niệm không tin, cô còn chưa phản ứng lại thì đã bị đặt lên giường. Cửa phòng đóng lại, điều hòa được bật lên ngay lập tức.
Úc Tiện tiến tới lần nữa. Cậu cúi đầu xuống, cắn vào vành tai của Sầm Niệm như thể đang không ngừng đốt lửa.
Và đôi tay không thành thật từ từ di chuyển lên khỏi eo Sầm Niệm, bầu không khí hừng hực như bùng cháy trở lại.
Cậu lại hôn xuống, đầu óc Sầm Niệm trở nên nặng trĩu, chỉ nghe được một câu: “Có thể không chị?”
Cô giật mình, đột ngột nhìn vào con người đỏ bừng của Úc Tiện, có chút chờ mong, cũng có tình yêu vô tận.
Sầm Niệm nhẹ nhàng gật đầu, bên cạnh là đồ an toàn. Âm thanh gói đồ được xé ra đã được một lúc lâu nhưng vẫn không thấy Úc Tiện có động tĩnh gì.
“Chị ơi, chị giúp em với, em không biết mặc.” Úc Tiện nức nở, “Chị…”
Huyệt thái dương của Sầm Niệm giật giật, cô không nên nghĩ rằng Úc Tiện lợi hại như thế.
“Chị.” Úc Tiện vội vàng gọi.
Sầm Niệm thầm nghiến răng, chẳng lẽ cô biết chắc?
Cả hai luống cuống tay chân một hồi cuối cùng đã thành công.
“Cảm ơn chị.” Úc Tiện nghiêng người và hôn lên môi Sầm Niệm.
Gương mặt Sầm Niệm đã đỏ bừng, cô quay mặt sang một bên, không muốn nhìn Úc Tiện.
“Chỉ có em biết lúc này chị mê hoặc cỡ nào thôi.”
Úc Tiện than một tiếng rồi từ từ chìm vào…
______________
Ngày tiếp theo.
Sầm Niệm tỉnh dậy trước. cô ngồi dựa vào giường, những ký ức về đêm qua cứ hiện lên trong đầu cô hết cảnh này đến cảnh khác.
Vừa triền miên vừa dữ dội.
Sầm Niệm nhìn khuôn mặt yên lặng đang say ngủ của Úc Tiện rồi lập tức mỉm cười.
Cô chưa từng nghĩ bản thân sẽ gục trước một người nhỏ tuổi hơn mình mà lại còn dung túng và nuông chiều cậu như vậy.
Sầm Niệm đứng dậy đi vào phòng để quần áo lấy quần áo rồi vào nhà tắm tắm rửa.
Đến khi cô lau tóc đi ra thì Úc Tiện cũng đã tỉnh lại.
“Sao chị tắm lại không gọi em đi chung.” Úc Tiện xoa tóc, hỏi bằng giọng ngái ngủ.
Sầm Niệm đi đến bên giường ngồi xuống, sau đỏ chỉ vào dấu đỏ trên cổ rồi chất vấn cậu: “Em là chó à? Mấy hôm này làm sao chị ra ngoài được.”
Lúc đi tắm soi gương cô mới phát hiện dấu hồng trên cổ, hơn nữa không chỉ có một.
Úc Tiện không hề ngại ngùng mà vén áo lên làm lộ ra cơ bụng rồi chỉ vào dấu cào, tủi thân nói: “Vậy chị thì sao?”
Sầm Niệm ngại ngùng ho nhẹ một tiếng, lập tức biện bạch: “Em mặc quần áo vào thì không ai thấy cả, dấu trên cổ của em dễ bị nhìn thấy lắm.”
Úc Tiện ngoan ngoãn gật đầu, ngay khi Sầm Niệm cho rằng cậu đang nghe thì cậu lại nói: “Vậy lần sau em sẽ đổi chỗ khác.”
Sầm Niệm tức giận đến mức dùng khăn đánh hắn: “Em mau rời khỏi phòng của chị đi.”
“Thế này không ổn lắm đâu chị.” Úc Tiện bắt được cái khăn đã lập tức than thở: “Chị vừa mới ngủ em đã đuổi em đi rồi sao? Ăn xong liền vứt bỏ!”
Sầm Niệm nhìn cậu như muốn lã chã chực khóc thì cũng cắt chặt răng: “Tối qua là ai chủ động trước hả! Là ai lần thứ hai chị đã từ chối nhưng vẫn ôm chị không buông!”
Cô cảm thấy năng lực phản công của Úc Tiện ngày càng mạnh.---Đọc FULL tại dtruyen.com---
Úc Tiện bụm mặt, vẻ mặt ngại ngùng: “Ngại ghê, chị nói vậy làm em nhớ đến tối qua.”
Cô còn chưa kịp phản ứng thì Úc Tiện đã vươn tay ôm cô vào lòng rồi nói với giọng điệu nghiêm túc: “Chị ơi, em sẽ luôn yêu chị, mỗi ngày đều sẽ yêu chị nhiều hơn.”
Mũi Sầm Niệm chua xót: “Hừ, nói lời phải giữ lấy lời.”
_______________
Chắc là có lần đầu tiên thì sẽ có lần thứ hai, cũng có lần thứ ba, thứ tư.
Úc Tiện càng trở nên dính người hơn, vừa đến tối là đã ở trong phòng Sầm Niệm không rời.
“Chị, đêm nay…” Cậu điên cuồng ám chỉ.
Sầm Niệm đang xem tin nhắn trong nhóm, lịch trình đi thành phố Tân là vào ngày mốt cho nên lúc này đang thảo luận thời gian xuất phát.
Thế mà Úc Tiện cứ cọ cọ bên cạnh làm cô không thể tập trung làm việc được.
Sầm Niệm thở dài, hôn lên khóe môi cậu một cái rồi nói: “Đủ chưa, tự mình đi chơi đi.”
Úc Tiện mím môi: “Chị đang dỗ em bé à, em cũng đâu phải phải em bé.”
“Nhưng em còn ngây thơ hơn em bé.” Sầm Niệm cười, “Nếu không nghe lời thì lịch trình ở thành phố Tân em đi một mình.”
“Vậy sao được!” Úc Tiện bất mãn, “Em đã nói chuyện với anh trai và chị dâu rồi, chị không thể không đi.”
Sầm Niệm nhìn cậu: “Vậy em còn không ngoan ngoãn đi.”
Úc Tiện xốc áo lên, để lộ ra cơ bụng cho Sầm Niệm xem: “Chị muốn kiểm tra không, như vậy thì không tham lam đâu.”
Tai Sầm Niệm đỏ lên lan đến cổ, trừng mắt nhìn Úc Tiện: “Sao lại giống như tiểu yêu tinh thế, mỗi ngày đều nghĩ tới mấy cái này…”
“Tại trong mắt chị không có em, em chỉ có thể tự mình ra trận quyến rũ chị thôi.” Úc Tiện trả lời đúng lý hợp tình.
Sầm Niệm bất đắc dĩ: “Một lần.”
Úc Tiện lắc đầu: “Chị cũng khinh thường em quá rồi.”
“…..” Sầm Niệm trực tiếp đứng dậy, “Giao dịch thất bại.” ---Đọc FULL tại dtruyen.com---
Úc Tiện vội vàng giữ lấy tay Sầm Niệm, nói: “Được được được, một lần thì một lần.”
Sầm Niệm bị Úc Tiện hôn đến mơ hồ, từ đầu đến cuối không thể phản ứng.
Cô thậm chí còn không nhớ Úc Tiện đã làm bao nhiêu lần, bởi vì người này cứ luôn dụ dỗ bên tai cô.
“Chị thích không?”
“Thế này thì sao chị?”
Sầm Niệm nhìn Úc Tiện cười nhẹ, sau đó ôm cổ cậu rồi cùng nhau trầm luân.
__________
Ngày khởi hành từ Định Hải, Sầm Niệm đã thay một bộ vest từ sớm, thậm chí tóc còn được cột hết ra sau đầu. Vai diễn của cô hôm nay là một người đại diện lạnh lùng.
Công ty đã sắp xếp vệ sĩ, nhưng đây là hoạt động đầu tiên của em sau khi bị tai nạn xe, người hâm mộ tiếp ứng ở sân bay sẽ rất nhiều, đến lúc đó em đừng nói chuyện với chị.” Sầm Niệm dặn dò.
Úc Tiện bất mãn than thở: “Chị là bạn gái của em, sao lại không được nói chuyện!”
“Đương nhiên không thể, hôm nay chị không phải bạn gái của em, chị là người đại diện của em.” Sầm Niệm công tư phân minh.
Úc Tiện lập tức hỏi: “Vậy có thể nắm tay không? Sân bay nhiều người như vậy, nếu chị bị tách ra hoặc bị người ta đụng thì sao, chúng ta ở cùng nhau em mới có thể bảo vệ chị được.”
“Có vệ sĩ ở đây thì không có gì đâu.” Sầm Niệm tiếp tục dặn dò cậu, “Dù sao mấy ngày nay em cứ coi chị là người đại diện của em.”
Úc Tiện chỉ đành gật đầu, ngoan ngoãn nghe lời.
Trên đường đi đến sân bay có tài xế chở nên hai người ngồi ở phía sau. Úc Tiện tranh thủ một chút thời gian này nắm tay Sầm Niệm.
Sầm Niệm mặc kệ cho cậu nắm, miễn cho lát nữa lại rầm rì mất hứng.---Đọc FULL tại dtruyen.com---
Thấy sắp tới sân bay rồi Úc Tiện cảm khái: “Lần đầu tiên hi vọng khoảng cách đến sân bay có thể lâu hơn một chút.”
Sầm Niệm cười cậu.
Tới sân bay rồi, xe còn chưa dừng lại Sầm Niệm đã rút tay về, sau đó lạnh lùng đeo kính râm lên.
Úc Tiện nhìn thấy Sầm Niệm đeo kính râm lên, cử chỉ như kiểu không yêu ai cậu khóc không ra nước mắt, đáng lẽ ngay từ đầu không nên đồng ý chuyện này với chị ấy.
Hai bên cửa là người hâm hộ, tuy đông nhưng rất trật tự, cũng không khiến vệ sĩ đứng hai bên tốn nhiều công sức.
Sầm Niệm xuống xe trước, tóc đuôi ngựa thấp cộng với vest càng tăng thêm khí thế, vẻ ngoài chói lọi cũng khiến người hâm mộ có mặt tại đây một phen hết hồn.
Trước khi Úc Tiện xuất hiện các fans đã chụp được rất nhiều ảnh của Sầm Niệm.
Sầm Niệm vẫn duy trì gương mặt lạnh lùng, nghiêng người cho Úc Tiện đi ra.
Lúc Úc Tiện đi ra tiếng hoan hô ở hiện trường đột nhiên tăng lớn, đây cũng là lần đầu tiên Sầm Niệm thấy nên hình tượng lạnh lùng vừa xây dựng xong đã bị phá bởi tiếng hoan hô này.
Ngón tay Úc Tiện đặt lên môi làm động tác im lặng.
Một màn này cũng được camera của những người hâm mộ có mặt ghi lại một cách chính xác và sau đó được đăng tải trên Weibo.
—> Vcl! Người đàn ông này thật giỏi!
—> Chắc mị chớt!
—> Rõ ràng hai người không có trao đổi ánh mắt cũng không tiếp xúc tay chân mà sao mị lại thấy ngọt quá dị?!!
—> Em giai đáng yêu quá huhu, sao có thể đáng yêu như vậy chứ
—> âm thầm nuông chiều, mị gặm được rồi, gặm được rồi
—>Theo tui thấy Sầm Niệm cũng rất được đó chứ? Cảm giác giá trị nhan sắc cũng không thua gì các ngôi sao nữ.
—> Nhớ lúc trước ở lễ trao giải khi hai người chung một khung hình đâu ai ngờ bây giờ họ sẽ ở bên nhau đâu?
—> Hồi đó mị làm fans CP này cứ nghĩ đây chính là CP Bắc Cực, ai ngờ phía chính chủ lại chứng nhận hahaha
—> Sầm Niệm ở hiện trường vô cùng xinh đẹp, mị nhìn cũng muốn động tâm.
—> Đột nhiên muốn đào góc tường, tạm biệt em giai!---Đọc FULL tại dtruyen.com---
—> Đào góc tường +1, ai mà không yêu người đẹp chứ!!
Chuyện nhóm người hâm mộ thảo luận muốn đào tưởng cũng bị Úc Tiện nhìn thấy, cậu thở hổn hển đưa cho Sầm Niệm xem: “Sao em lại nhiều tình địch như vậy chứ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.