Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 437: Bất ngờ ! Hành động ngoài ý muốn của Dương Tiễn !

Điểm Tinh Linh

27/03/2013



Dương Tiễn bị Băng Tuyết biến thành bạch quang bao vây, trên người ẩn ẩn hiện ra kim quang, toàn lực chống lại kẻ địch xâm nhập, hai người dường như lực lượng ngang nhau, nhất thời rơi vào tình thế giằng co.

Một bên Thái Vi Chân Nhân tuy rằng tiên thể cùng tiên thức bị hao tổn không nhẹ, nhưng so ra cũng không bằng khủng hoảng trong nội tâm của hắn… Nhất là sau khi trải qua loại thôn phệ đáng sợ này.

Nhưng Thái Vi chân nhân dù sao cũng là huyền tiên kinh nghiệm sóng gió đầy mình, hiểu được nữ tử này là một đại trở ngại trên bước đường tu luyện của mình trong tương lai, chỉ có tiêu diệt nữ tử này, khắc phục chướng ngại tâm ma, mới có thể thuận lợi đột phá một tầng thứ mới. Nhìn tình huống Dương Tiễn và bạch quang khống chế lẫn nhau, trong mắt Thái Vi chân nhân hốt nhiên lộ ra một tia sát khí, âm thầm đề tụ một ít tiên lực còn sót lại, xuất ra Thất Tinh Trạc.

Thất Tinh Trạc là pháp bảo ở vạn năm trước Thái Vi chân nhân ngẫu nhiên đoạt được, uy lực cực đại, có khả năng hóa thành bảy điểm tinh quang, có sức hủy diệt cực mạnh, nếu bị đánh trúng, dù cho có thân thể cứng rắn cũng bị hình thần câu diệt. Năm đó, Băng Tuyết suýt uy lực của Thất Tinh Trạc này tiêu diệt, sau đó nhanh trí biến thành hình dạng Côn Lôn tinh ngọc, cuối cùng làm Thái Vi chân nhân tổn thất thật lớn.

Dù sao, đối với Băng Tuyết, uy lực của Thất Tinh Trạc vẫn có uy hiếp rất lớn, mà Thái Vi chân nhân đồng dạng cũng sẽ không tái phạm sai lầm trước đây, nhưng lại có chút phiền phức là Dương Tiễn, nếu tùy tiện phát công chỉ sợ Dương Tiễn sẽ nguy hiểm đến tính mạng.

Thái Vi chân nhân mắt thấy kim quang ngày càng ảm đạm, trong mắt quang mang chợt lóe, cuối cùng cũng xuất ra Thất Tinh Trạc, trong miệng không quên nói :

- Dương đạo hữu, ta đến giúp ngươi !

Tuy vừa rồi Dương Tiễn đối với hắn có lòng tương trợ, nhưng lúc này cũng không suy nghĩ nhiều như vậy, người không vì mình trời tru đất diệt. lần này ma nữ âm mưu đoạt Đả Thần Tiên, cho dù là “ Không cẩn thận” sát tử Dương Tiễn, cũng là danh chính ngôn thuận, bất quá thì mang tiếng là ngộ thương mà thôi.

Nếu không thoát được, đến lúc đó công khai hướng Nguyên Thủy thiên tôn thỉnh tội, cùng lắm “ Lấy công chuộc tội”, chân chính đầu nhập vào Xiển giáo, với tu vi huyền tiên trung giai của hắn, hẳn là không thành vấn đề, dù sao điều mà Nguyên Thủy thánh nhân coi trọng, chẳng qua là giá trị mà thôi. Có thể trở thành Xiển giáo đệ nhất huyền tiên, còn lại được thánh nhân chỉ điểm, cũng kiêm luôn Tây phương tiên đế, tu vi, quyền lực : lưỡng toàn kỳ mỹ, có gì phải đắn đo ?

Bảy điểm tinh quang như tia chớp, phút chốc liền tiếp cận Dương Tiễn đang bị bạch quang bao trùm. Dương Tiễn cảm giác nguy hiểm đang tới gần, ngay lúc này lại không thể thoát ra, đối với tập kích bất ngờ của Thái vi chân nhân tất nhiên là lòng đầy phẫn nộ, tức thì đề tụ Cửu Chuyển huyền công, toàn lực phòng ngự.



- Đinh…

Bảy điểm tinh quang cùng lúc đánh trúng Dương Tiễn, làm cho hắn lăn lông lốc về phía sau. Dương Tiễn lăn chừng hơn mười trượng mới dừng lại, hơi thở dốc, lòng đầy căm tức với Thái Vi chân nhân, bạch quang trên người không có chút dấu hiệu suy yếu nào.

Thái Vi chân nhân kinh hãi : Thất Tinh Trạc này nguyên bản uy lực cực lớn. cho dù là so với Hạo Thiên Ấn của Hạo Thiên thượng đế cũng không thua kém bao nhiêu, tuy rằng lần trước linh khí bị thôn phệ, phải tế luyện lại một lần nữa, uy lực có chút giảm xuống, nhưng dù sao bình thường pháp bảo cũng không thể sánh bằng được, không thể tưởng được đánh trúng Dương Tiễn như vậy lại không có chút nào tổn thương, hơn nữa bạch quang kia cũng không bị tổn thương như trong tính toán.

Dương Tiễn tuy rằng đứng lên được, nhưng sắc mặt cũng thập phần khó coi, kim quang trên người cũng ảm đạm không ít. Hiển nhiên lúc nãy trúng một kích cũng không tốt gì. Mà bạch quang kia thừa lúc lực lương kim quang suy yếu, lại gia tăng xâm nhập.

- Thái Vi !

Dương Tiễn giận quát một tiếng. đang muống nói chuyện bổng nhiên bạch quang kia phát lực, dần dần dung nhập vào bên trong kim quang. Dương Tiễn lộ ra vẻ thống khổ, bất chấp chất vấn Thái Vi chân nhân, nhanh chóng ngồi xuống vận công , nhưng vẫn không thể ngăn cản bạch quang xâm nhập.

Thái Vi chân nhân không nghĩ tới một kích Thất Tinh Trạc của mình không chỉ không tổn thương Băng Tuyết ngược lại còn giúp Băng Tuyết nhanh chóng xâm nhập vào cơ thể của Dương Tiễn. Tuy nói làm cho tên Dương Tiễn ngày thường “ không coi ai ra gì” kia gặp họa cũng làm cho hắn vui sướng không ít. Nhưng trước mắt vẫn là làm sao diệt trừ họa lớn Băng Tuyết kia.

Thái Vi chân nhân trong lòng vừa động, Huyền Hoàng Lệnh liền rời tay mà ra. Huyền Hoàng Lệnh kia bay tới khoảng không trước mặt Dương Tiễn, phát ra một đạo hoàng quang, bao lấy hắn. Ngay sau đó Thái Vi chân nhân luân phiên thi triển tiên quyết. dùng Huyền Hoàng Lệnh bố trí tiên trận vây khốn. Pháp bảo Huyền Hoàng Lệnh công dụng chủ yếu là phòng ngự. Hiện giờ lại đang vây khốn ma nữ đang “ôm ấp” Dương Tiễn, làm cho Thái Vi chân nhân yên tâm không ít.

Thái Vi chân nhân không dám chậm trễ, nhất chỉ xuất ra. Tam muội chân hỏa từ hoàng quang rực cháy. Dường như Băng Tuyết bên ngoài cơ thể Dương Tiễn đang dần bị luyện hóa. Nhưng Dương Tiễn lại không có chút tổn thương nào. Ngược lại quang mang của Huyền Hoàng Lệnh dần dần bị phai nhạt.

Trên người Dương Tiễn như có một loại năng lượng quỷ dị, nhanh chóng hấp phệ tiên lực từ Huyền Hoàng Lệnh. Thái Vi chân nhân trong lòng căng thẳng, vội thi thuật triệu hồi, nhưng Huyền Hoàng Lệnh đã hoàn toàn không chịu sự khống chế của hắn.

Không lâu sau, Dương Tiễn chậm rãi đứng dậy, mà Huyền Hoàng Lệnh trên không trung dường như bị hút sạch linh lực, rơi xuống đất. Về phần tam muội chân hỏa, căn bản không là gì trong mắt “ Dương Tiễn”.

Thái Vi chân nhân thấy ba con mắt của Dương Tiễn lúc này đều có một màu trắng quỷ dị, trong lòng hốt hoảng, bảy điểm tinh quang trên Thất Tinh Trạc lại xuất ra, hướng Dương Tiễn đánh đến. chỉ thấy kim quang chợt lóe, Tam Tiêm Lưỡng Nhận đao đã hiện ra trong tay Dương Tiễn, hướng đến tinh quang nghênh tiếp, nhất thời kim tinh đầy trời, lại đem bảy điểm tinh quang đẩy ra. Tinh quang kia tuy bị đánh ra, nhưng lại tiếp tục công kích, nhưng mỗi lần bị đẩy ra, ánh sáng của tinh quang lại giảm xuống vài phần, cuối cùng dần dần biến thành một đốm lửa mỏng manh.



Thái Vi chân nhân nào ngờ rằng, hai pháp bảo này vốn đã bị Băng Tuyết “ Phá hoại”, tuy đã được tế luyện lại lần nữa, linh khí cũng đã khôi phục, nhưng “kết cấu” lại vẫn như cũ, cho nên ở trước mặt Băng Tuyết căn bản là không có tác dụng. Chẳng qua chỉ làm cho kẻ trộm chuyên nghiệp ngựa quen đường cũ mà thôi.

Thái Vi chân nhân thấy Dương Tiễn đang bị Băng Tuyết khống chế dễ dàng thôn phệ hai kiện pháp bảo của hắn, lại đang tiến sát lại phía hắn, dọa cho hắn hồn vía lên mây, hoảng hồn bỏ chạy. Không để hắn bay xa, một đạo kim quang nhanh chóng bay đến, chuẩn xác xuyên qua cơ thể hắn. Thái Vi chân nhân kêu thảm một tiếng, liền ngã xuống đất.

Thái Vi Chân Nhân biết đây là lúc quyết định sống chết trong chớp mắt, mạnh mẽ vận tiên lực trấn trụ vết thương, muốn giãy dụa đứng dậy, thoát khỏi Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao đang đâm trên người. Bỗng nhiên một bóng người chợt lóe lên, Dương Tiễn đã xuất hiện trước mắt hắn, thân hình toát ra khí tức tử vong nồng đậm. Cùng lúc đó, lực lượng còn sót lại mới vừa được áp chế trong cơ thể hắn đột nhiên có phản ứng.

Không cam lòng… đây là ý thức cuối cùng sau trong lúc giãy dụa trước khi chết của Thái Vi chân nhân.

Sau khi giải quyết Thái Vi chân nhân, Dương Tiễn xoay người, hướng tới ngọn đồi kia bay tới. Dương Tiễn làm như nhận biết được huyền diệu trong bí cảnh này, cùng với tình huống lúc nãy của Băng Tuyết hoàn toàn bất đồng. lúc bay tới ngọn đồi, nhìn thấy bạch quang kìa quả thực là một cây roi đang huyền phù trên không trung.

Dương Tiễn bay nhanh đến, đang định muốn lấy vật hình roi kia, nhưng lúc này dị biến phát sinh. Cây roi kia bổng nhiên kim quang ( lúc kim lúc bạch cha này nhảm quá) mãnh liệt, truyền đến một cổ lực lượng kỳ dị, giữ chặt Dương Tiễn trên không trung. Lập tức một khí tức hủy diệt phát ra, Dương Tiễn nhanh chóng vận Cửu Hợp Huyền Công hộ thể, lúc này “ Đả Thần Tiên” bổng nhiên oanh một tiếng bạo liệt thành mảnh vụn, toàn bộ bí cảnh đều có chút chấn động. Sau đó ánh lên màu vàng rực rỡ.

Thân ảnh Dương Tiễn từ ngọn đồi bị bắn ngược lại, cuối cùng lảo đảo rơi trên mặt đất, tuy bên ngoài kim quang vẫn bao phủ, nhưng thân thể đều là những vết thương đáng sợ, chỉ có thể miễn chống Tam Tiêm Lưỡng Nhận đao để khỏi ngã.

Dương Tiễn hít sâu vài hơi, kim quang bên ngoài đậm hơn một chút, đồng tử màu trắng bổng nhiên đổi thành màu vàng thân thể xuất ra đại lượng bạch quang. Bạch quang rơi trên mặt đất, khôi phục lại thành dung dịch màu xám, cũng nhanh chóng ngưng tụ lại thành bộ dáng Băng Tuyết.

Khuôn mặt băng lãnh mỹ lệ của Băng Tuyết thoáng có chút ngạc nhiên, lúc nãy khi Thái Vi chân nhân lấy Thất Tinh Trạc công kích Dương Tiễn, phòng ngự của hắn liền có chút lơi lỏng. Nàng liền nắm cơ hội, thừa dịp mà vào. Sau khi Băng Tuyết thành công hấp thụ lực lượng của Thất Tinh Trạc cùng Huyền Hoàng Lệnh, tiến thêm một bước ăn mòn thể nội của Dương Tiễn, rốt cục cũng “ Tiếp quản” toàn bộ quyền khống chế thân thể.

Nhưng mà chuyện xảy ra lại ngoài ý muốn của Băng Tuyết, nàng còn chưa kịp đồng hóa tiên thức của Dương Tiễn, thì hắn đã hành động rồi, đầu tiên là sát tử Thái Vi chân nhân, sau lại thi triển kỳ thuật thông qua chướng ngại đi đến ngọn đồi kia, cuối cùng lại có ý kích nổ “ Đả Thần Tiên”. Nhìn bên ngoài, Dương Tiễn có vẻ như bị Băng Tuyết khống chế gây nên. Nhưng trong lòng Băng Tuyết hiểu rõ, trên thực tế, quyền chủ động lại nằm trong tay Dương Tiễn, giống như hắn mượn lực lượng của nàng để làm một loạt hành động này.

Vụ nổ kinh khủng vừa rồi đã gây ảnh hưởng mạnh tới lực lượng của Băng Tuyết, khiến nàng tổn thất rất nhiều. Khi nàng đang muốn thừa dịp Dương Tiễn chịu thương vì vụ nổ mà tiến hành đồng hóa hoàn toàn tiên thức của hắn, kháng lực trong cơ thể Dương Tiễn đột nhiên tăng lên hàng chục lần. Bản năng Băng Tuyết cảm giác được loại lực lượng khủng bố này đối với mình có uy hiếp, cuối cùng không thể tiếp tục trụ lại trong cơ thể Dương Tiễn, bị buộc ra bên ngoài cơ thể hắn.

Băng Tuyết đang kinh ngạc, Dương Tiễn lại hét lớn một tiếng, lấy Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao đánh tới> Trong ta Băng Tuyết hiện ra một cây kiếm lớn, đỡ lấy Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao. Nhưng làm cho Băng Tuyết cảm thấy kì quái đó là lực lượng Dương Tiễn biểu hiện lúc này lại kém xa với lực lượng cường đại mà nàng cảm thấy khi còn trong cơ thể hắn. Hai người giao kích vài hiệp, Dương Tiễn không địch lại xoay người bỏ chạy.

Vốn dĩ bí cảnh chỉ có thể vào không thể ra nhưng Băng Tuyết một đường truy sát Dương Tiễn, rẽ ngang rẽ dọc thế nào lại đuổi ra tới ngoài phạm vi bí cảnh. Dương Tiễn làm như phải liều mạng, dừng hết dư lực, bộc phát ra lực lượng cường đại. Băng Tuyết biết vậy nên phải cố hết sức, hơn nữa trong phạm vi Ngọc Hư Cung có áp chế khiến nàng khó có thể phát huy sức mạnh, lập tức hướng ra ngoài bỏ chạy. Dương Tiễn đuổi theo vài bước, lại làm như bị thương nặng thoát lực, không thể đuổi theo mà phải ngồi khoanh chân vận công chữa thương.

Băng Tuyết không dám quay đầu lại, lợi dụng bí quyết của Bạch Hạc đồng tử tới giải trừ cấm chế, một đường lợi dụng thuật biến hình che dấu, nhanh chóng trốn khỏi Ngọc Hư cung, trở lại chỗ cũ, cùng “ Ân Hồng” kết hợp nhất thể, vẫn đang giữ bộ dáng tĩnh tọa tu luyện.

… không thể tưởng, Đả Thần Tiên kia cư nhiên lại không ở trong Hỗn Vân bí cảnh ! Có thể Nguyên Thủy thiên tôn sợ dẫm lên vết xe đổ của Triệt giáo, cho nên thiết lập Hỗn Vân bí cảnh để mê hoặc người đến trộm tiên, bởi vậy “ Đả Thần Tiên” kia mới có thể nổ mạnh như vậy. Xem ra việc trộm tiên còn phải kéo dài thêm một đoạn thời gian. Chi bằng nhanh chóng báo cho chủ nhân.

Nhưng trong lần thất bại này vẫn còn nhiều điểm rất đáng ngờ, làm cho Băng Tuyết thập phần nghi hoặc : Dương Tiễn quả đúng như lời chủ nhân, lực lượng tăng cường rất nhiều, lúc hóa thành song đầu Huyền Vũ, không chút khoan nhượng liền công kích ngay. Nhưng không biết tại sao ở trong Hỗn Vân bí cảnh đột nhiên lại xảy ra biến hóa.

Theo phân tích của Băng Tuyết, cường độ lực lượng trong cơ thể Dương Tiễn, hẳn là nàng không có khả năng xâm nhập vào cơ thể của hắn được. Nhưng Dương Tiễn làm như cố ý cho nàng xâm nhập vào trong cơ thể, sau đó lại làm bộ dạng như bị khống chế, sát tử Thái Vi chân nhân. Nếu nói là để trả thù hành động hạ sát thủ của Thái Vi chân nhân thì còn có thể giải thích được. Nhưng sau đó lại thi triển dị thuật mang nàng tới chỗ cây roi giả kia, quả thật kỳ quái, làm như hắn biết Đả Thần Tiên trong hỗn vân bí cảnh là giả, lại cố ý kích nổ cho bị thương, hơn nữa sau đó hai người chiến đấu lại còn cố ý dẫn nàng chạy ra khỏi bí cảnh.

Hết thảy chuyện này đều làm cho Băng Tuyết không thể lý giải được. Nhưng tình thế trước mắt thương thế của nàng không nhẹ, lực lượng hao tổn rất lớn, trong thời gian ngắn không thể hồi phục liền được, chỉ có thể mượn thân phận Ân Hồng, lấy việc quan sát là chính, đợi thời cơ ra tay.

Sau đó không lâu, trong Ngọc Hư cung mới chậm rãi truyền đến tin bị tập kích, chúng tiên đều kinh hãi : hiện giờ chúng tiên đều tụ tập tại Côn Lôn sơn, ai lại có lá gan như vậy dám nhổ răng cọp, dám đến nơi của Thánh nhân gây loạn !

Nguyên Thủy thiên tôn sau khi trở lại trong cung biết được mọi sự phát sinh, liền lộ vẻ trầm ngâm : lần trước sau khi Vô Đương thánh mẫu trộm tiên ở Bích Du cung, Thông Thiên giáo chủ từng tìm đến Ngọc Hư cung tính sổ, lúc ấy hắn liền mời đại sư huynh tới, lấy lục thánh chi nghị, không được tư đấu, tất cả ân oán đều giải quyết trong Tru Tiên trận, cuối cùng Thông Thiên giáo chủ phẫn nộ mà đi.

Hiện giờ Ngọc Hư cung cũng phát sinh việc trộm tiên, chắc là do Thông Thiên giáo chủ sai người làm. Theo cảnh tượng trong Hỗn Vân bí cảnh từ việc dùng bí thuật mà xem, vô danh nữ tử kia yêu thuật cực cao, cư nhiên có thể thôn phệ cũng như khống chế tu luyện giả. Tu vi lợi hại như Dương Tiễn cũng suýt nữa bị yêu thuật làm hại, trước đó ám toán Thái Vi chân nhân, sau đó khống chế Dương Tiễn sát tử.

May mà Dương Tiễn tu vi phi phàm, Cửu Hợp Huyền công huyền diệu, thừa dịp yêu nữ bị vụ nổ kia gây thương tích, lập tức thức tỉnh, lấy huyền công bức yêu nữ từ trong cơ thể ra, cuối cùng dùng hết tàn lực đánh lui yêu nữ. Yêu nữ này không biết có phải là đệ tử do Thông Thiên giáo chủ bí mật thu nhận không, quả nhiên bản lãnh rất cao, có thể đả thương nhị vị huyền tiên.

Nguyên Thủy thiên tôn đối với Dương Tiễn cũng không có chút nghi ngờ nào. Dương Tiễn là đệ tử của Ngọc Đỉnh chân nhân, lại được thánh nhân như hắn xem trọng, nhận được linh dược bí thuật, vừa mới tiến đến huyền tiên cảnh giới. Cửu Hợp Huyền Công kia lại thập phần lợi hại, không chỉ có tên phản giáo Nhiên Đăng đạo nhân, mà ngay cả người mới quay về Vô Đương thánh mẫu cũng không bì kịp. Dương Tiễn hiện giờ có thể xem là đệ nhất huyền tiên dưới thánh nhân trong Xiển giáo.

Nguyên Thủy thiên tôn sớm đã nói qua với Dương Tiễn. Hỗn Vân bí cảnh chỉ là một cái mê hoặc chi cục, Đả Thần Tiên thực sự là để ở nơi khác, ngay cả Thái Vi chân nhân cũng không biết, nhưng Nguyên Thủy thiên tôn cũngkhông có nói cho Dương Tiễn biết Đả Thần Tiên trong tương lai là ai sở hữu, chỉ là lệnh cho hắn trông coi bí cảnh. Dương Tiễn trình bày rõ ràng, trong lúc đang giúp Thái Vi chân nhân chữa thương, bị yêu nữ thừa dịp mà vào, bất quá Thái Vi chân nhân kia cũng thập phần đáng giận, cư nhiên lấy oán báo ân, có ý giết Dương Tiễn. Lần này thân vẫn coi như là nhân quả báo ứng, trừng phạt đúng tội.



Rồi sau đó đến yêu nữ dưới tình huống không biết, khống chế hắn đi lấy Đả Thần Tiên, kết quả là bị vụ nổ kia gây thương tổn, giúp Dương Tiễn có cơ hội thoát khỏi.

Chính là, Dương Tiễn cũng bị vụ nổ kia làm tổn thương bản thể, trong thời gian ngắn không thể khôi phục, đối với trận đại chiến ở vạn tiên trận ba ngày sau hiển nhiên là không thể tham gia, đối với việc này Nguyên Thủy thiên tôn cũng hết cách. Thiếu chiến lực cực mạnh của Dương Tiễn, Quy Nguyên đại trận uy lực sẽ giảm bớt, chẳng qua đại trận kia công phòng toàn diện, chủ yếu dựa vào lực lượng chỉnh thể, lực lượng một người cũng không thể bao quát toàn bộ đại cục. Phương thức phá trận cũng thế, phương thức lập trận cũng thế. Tuy bên Triệt giáo có loại người đỉnh giai huyền tiên như Đa Bảo đạo nhân hoặc loại quỷ dị yêu nữ kia, nhưng nếu chủ trận bị phá, chỉ dựa vào vài cá nhân có tu vi cao thâm, cũng vô pháp vãn hồi thế cục đại bại.

Bởi vậy, Nguyên Thủy thiên tôn vẫn là tin tưởng mười phần.

Dương Tiễn biết được mình không cần phải tham gia Vạn tiên đại trận, trong mắt lộ ra một tia quang mang thâm ý, thuận miệng hỏi tình huống an toàn của Đả Thần Tiên, Nguyên Thủy thiên tôn vốn không nghi ngờ hắn, nói Đả Thần Tiên đang ở chỗ an toàn, bảo hắn không cần lo lắng an tâm dưỡng thương. Dương Tiễn thấy ý tứ của Nguyên Thủy thiên tôn không muốn nói về việc đó, cũng không dám hỏi nhiều, lĩnh mệnh lui ra.

Mấy ngày này, Dương Tiễn cùng Băng Tuyết thương thế đều đã hồi phục, đều vô sự.

Ba ngày sau, đúng hẹn phá giải Vạn Tiên đại trận.

Lúc này, lưỡng giáo không còn phân tán mà tập hợp đại lượng môn nhân, tề tụ trên tinh cầu bố trí Vạn Tiên đại trận.

So với những lần trước luôn lo ngại thấp thỏm không giống nhau, hiện tại môn nhân lưỡng giáo có vẻ tinh thần phấn khởi, khí thế hơn người.

Ngoại trừ Dương Tiễn, lúc này tinh anh lưỡng giáo đều tập trung tại đây, ngay cả vị “ Vô Đương thánh mẫu” cũng ở trong hàng ngũ Xiển giáo.

Nam Cực tiên ông hướng Nhiên Đăng đạo nhân nói :

- Đạo hữu, mấy lần trước Triệt giáo thật là ác độc, hại chết không ít đạo hữu đồng môn bên ta, hôm nay phải “ nhất đao đoạt mệnh” đại phá Vạn Tiên đại trận.

Nhiên Đăng đạo nhân nhìn thoáng qua “ Vô Đương thánh mẫu” phía sau Nam Cực tiên ông nói :

- Lần này có hy vọng phá trận, đầu tiên sẽ đoạn hết nanh vuốt, sau mới diệt đến chủ thể. Trước đem tất cả phó trận diệt hết, cuối cùng tập trung lực lượng phá vỡ chủ trận, Vạn Tiên đại trận dĩ nhiên hoàn toàn tan rã !

Nam Cực tiên ông gật gật đầu, lưỡng giáo phái ra mấy đội tiên nhân, hướng làn sương mù ngũ quang thập sắc bên ngoài Vạn Tiên đại trận tiến đến.

Quần tiên trong Vạn tiên đại trận đã được Thông Thiên giáo chủ thông báo trước, trận chiến hôm nay sẽ cực kỳ gian khổ, cho nên đều đem những phó trận lợi hại nhất đưa ra ngoài, ở phương diện nhân số phá trận cũng cẩn thận điều chỉnh lại, cả trận đều sẵn sàng nghênh địch.

Vài lần trước làm cho lưỡng giáo tổn hại nhiều nhất, uy danh lừng lẫy, Hỏa Vân phó trận, hôm nay lại tiếp địch đầu tiên.

Hỏa Vân trận vốn do La Tuyên, Lưu Hoàn cùng Hỏa Linh thánh mẫu chủ trì, giới hạn năm người phá trận giờ đã đổi thành giới hạn ba người. Mà lúc này tiến vào phá trận lại có hai người ban đầu là Ngũ Bộ Cư thiên vương cùng Già Lâu La.

Trong hai người, tam tiên Triệt giáo nhận biết được một người là một trong thập nhị kim tiên của Xiển giáo Xích Tinh Tử, tên còn lại tên là Xích Tùng Tử, cùng với tên của Xích Tinh Tử cũng khá giống nhau, không biết có quan hệ gì hay không.

Xích Tinh Tử hướng La Tuyên hành lễ nói :

- Đạo hữu, ta và ngươi năm đó kết giao ở Hỏa Long đảo, Thủy Hỏa Thần Phong kia cũng nhờ người tương trợ mới có thể luyện thành, không nghĩ hôm nay lưỡng giáo đối địch, lại gặp nhau trong trận, chẳng bao lâu tánh mạng cũng mất, thực số trời làm cho người ta cảm thán.

La Tuyên tiến ra đón, đáp lễ lại:

- Ngươi là kim tiên của Xiển giáo, hôm này tiến vào trong Hỏa Vân trận của ta, tính là không còn giao hảo, ta chỉ có thể thi triển toàn lực, cùng ngươi phân rõ sinh tử.

Xích Tinh Tử thở dài một tiếng, cũng không nhiều lời, La Tuyên thân hình bay ngược lại, nhập vào biển lửa bên trong.

Lưu Hoàn nhanh chóng tiến lên trung ương thạch thai, tiểu kỳ trong tay lay động, nhiệt độ trong trận dần dần cao lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook