Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần
Chương 425: Bày mưu tính kế gây mưa gió
Điểm Tinh Linh
27/03/2013
Ở phía xa trên bầu trời Đông Hải.
“Huyền Cơ đạo hữu, tại sao lúc nãy lại ngăn trở ta?” Lục Áp vẫn giữ vẻ mặt bình thản nói tiếp: “Lúc nãy đúng là một cơ hội tuyệt vời để đánh chết Tiêu Dao Tử nhưng lại bị ngươi cản trở làm sát khí tiết ra ngoài, suýt nữa đã bị hắn phát hiện!”
Thái Vi chân nhân cũng nhíu mày nói: “Với thực lực cả ba chúng ta, lại có Trấn Thiên Cung, Xuyên Vân Tiễn cùng Sơn Hà Xã Tắc đồ hỗ trợ nhất định có thể dồn Tiêu Dao Tử vào tử địa, tại sao ở thời khắc quyết định Huyền Cơ đạo hữu lại thay đổi ý định?”
Thì ra đây mới là mục đích chính của lần thảo phạt này: nếu có thể, lập tức giết chết Tiêu Dao Tử, còn không thể thì khiêu chiến dẫn dụ vài yếu nhân trong Ma Thần tộc ra rồi tiêu diệt. Kế này quả nhiên hữu hiệu, sau khi Tiêu Dao Tử xuất hiện một kích tiêu diệt Phù Nguyên Tiên Ông, bọn Lục Áp mai phục đã lâu, Huyền Cơ sử Trấn Thiên Cung cùng Mặc Vân Tiễn đã giương sẵn, Lục Áp cũng đã xuất ra Sơn Hà Xã Tắc đồ đang muốn ra tay. Đột nhiên Huyền Cơ chân nhân không biết vì sao ở thời khắc mấu chốt lại thu hồi cung tiễn lại còn ngăn trở Lục Áp ra tay khiến sát khí tiết ra ngoài, nếu ba người không nhanh chân lui về thì đã bị Tiêu Dao Tử phát hiện hành tung.
Nhìn hai người kia bất mãn, Huyền Cơ chân nhân mỉm cười nói: “Nhị vị đạo hữu có phải nghĩ rằng bần đạo muốn bỏ qua cho Tiêu Dao Tử hoặc là căn bản không muốn giết hắn?”
Lục Áp hừ lạnh một tiếng: “Tất nhiên không phải như vậy, tên Tiêu Dao Tử kia đối với cả ba người chúng ta đều có đại cừu, đạo hữu trăm phương ngàn kế liên hợp chúng ta lại cũng chỉ vì muốn giết hắn. Chẳng qua chúng ta không hiểu dụng ý của đạo hữu khi hôm nay lại đột nhiên bỏ qua cho hắn.”
Huyền Cơ chân nhân nói: “Lục đạo hữu, Thái Vi đạo hữu, các người đã không ít lần lên Đại Dư tiên sơn để tìm Hỗn Độn chung chẳng lẽ lại không nhận ra hòn đảo nhỏ kì dị kia chính là Đại Dư Tiên Sơn sao?”
Thái Vi chân nhân cả kinh nói: “Đạo hữu nói ta mới chú ý, Đại Dư tiên sơn sao lại xuất hiện nơi đây?”
Lục Áp lơ đãng nói: “Đại Dư tiên sơn thì sao chứ? Năm đó Khổng Tuyên thu thập được Hỗn Độn chung, tiên sơn chỉ sợ cũng đã bị hắn luyện hóa thành tiên phủ, còn đám cây xanh bên ngoài có thể là trận pháp cấm chế nào đó. Nếu tiên sơn thật sự lợi hại, lúc nãy tên Tiêu Dao Tử chưa lên đảo thì thật là thời cơ tốt nhất để ra tay, vì sao đạo hữu lại ngăn trở ta?”
Huyền Cơ Chân Nhân nói: “Tiêu Dao Tử có rất nhiều hồng nhan tri kỷ, ba người có vô thượng ma thể bên cạnh hắn chính là môn nhân Triệt giáo Tam Tiên Đảo Tam Tiêu nương nương, bọn họ đều có tu vi huyền tiên lại còn có dị năng của ma thể, mà Long Cát cũng đã là kim tiên thượng giai lại còn có nhiều pháp bảo kì dị. Vạn nhất chúng ta triển khai công kích, bọn nữ tử đó liều mình bảo vệ hắn, một kích không thành sẽ khiến hắn lui về Đại Dư Tiên sơn gọi Hình Thiên cùng Khổng Tuyên đến, lúc đó cho dù đạo hữu có Sơn Hà Xã Tắc đồ cũng chưa chắc là đối thủ.”
Huyền Cơ chân nhân nghe nhắc đến việc Tam Tiêu, Long Cát cùng Tiêu Dao Tử sống chết có nhau, trong mắt lướt qua một tia ghen ghét mãnh liệt, còn Lục Áp nghe nhắc đến Khổng Tuyên cũng im lặng. Khổng Tuyên cùng Hình Thiên lực lượng cùng tu vi cực kì thâm hậu, đã là huyền tiên thượng giai đỉnh. Nhất là Khổng Tuyên đã luyện hóa được thiên tiên chí bảo Hỗn Độn Chung, cho dù mình dùng Sơn Hà Xã Tắc đồ cũng chưa chắc là đối thủ.
Thái Vi chân nhân đồng dạng cũng đã từng lĩnh giáo qua Hình Thiên cùng Khổng Tuyên lập tức nhíu mày nói: “Nói như vậy chẳng lẽ công phu sắp đặt lần này của chúng ta đều uổng phí?”
“Cũng không hẳn! Hiên giờ chúng ta đã biết Tiêu Dao Tử hiện đang ở tại tiên đảo, chỉ cần canh phòng nghiêm mật liền có thể bắt được hắn.” Huyền Cơ chân nhân lộ ra sát khí mãnh liệt: “Tốt nhất là phải tìm lúc hắn ở một mình lập tức xuống tay, phải một kích tất sát! Người này tâm trí, thực lực đều có tiền đồ vô hạn lượng, nếu chúng ta thất bại thì về sau càng thêm khó khăn.”
Lục Áp cùng Thái Vi chân nhân không hẹn mà cùng gật đầu, Huyền Cơ chân nhân thoáng đảo tròng mắt nói: “Đại Dư Tiên sơn kia tuy phòng ngự có điểm lợi hại nhưng Tiêu Dao Tử đã bại lộ hành tung, ta đã lập sẵn kế hoạch, đợi ít ngày nữa sẽ mời Thiên Đế cùng Thiên Hậu đích thân xuất trận phối hợp với ba người chúng ta, một ngoài sáng một trong tối cùng lúc tấn công, chắc chắn sẽ đem Tiêu Dao Tử cùng Ma Thần tộc tru diệt.”
“Huyền Cơ đạo hữu thật lo liệu chu đáo, chúng ta cứ thế mà làm.”
Lục Áp cùng Thái Vi đều tỏ vẻ đồng ý, cùng tự chuẩn bị chờ thời cơ đến. Mặt khác, Huyền Cơ chân nhân ngăn cản Lục Áp cùng Thái Vi chân nhân không hẳn vì mục đích như hắn nói mà còn có ảo diệu bên trong.
Thiên Giới. Dao Trì
Kim Mẫu Nguyên Khanh đang tĩnh tọa bổng có cung nữ bẩm báo: “Thiên Đế bệ hạ giá lâm.”
Một lát sau Hạo Thiên Thượng Đế đã bước đến, khuôn mặt lộ rõ vẻ kích động. Dao Trì Kim Mẫu thấy Hạo Thiên Thượng Đế xưa nay vốn tâm cơ thâm trầm mà lại kích động như thế, biết chắc đã phát sinh đại sự liền ra lệnh đuổi tả hữu ra ngoài.
Dao Trì Kim Mẫu hỏi: “Việc gì có thể làm bệ hạ vui mừng như thế?”
Hạo Thiên Thượng Đế gật đầu: “Lần này ta bí mật đến Ngọc Hư Cung một chuyến quả nhiên thu hoạch thật lớn, nếu quả thật thánh nhân Xiển Giáo tính toán chính xác, ta thừa dịp sát kiếp xuất hiện thống nhất tam giới cũng không phải là chuyện mộng tưởng.”
“Đúng như vậy sao?” Dao Trì Kim Mẫu trong mắt hào quang chớp động nhưng lại lập tức lấy lại bình tĩnh: “Tại sao thánh nhân Xiển Giáo Nguyên Thủy Thiên Tôn lại giúp chúng ta?”
“Ở nhân giới Thương Chu tranh đoạt thắng bại đều không có ảnh hưởng gì to lớn, mấu chốt là ở Huyền Đạo Tam Giáo chi tranh” ( chiến tranh giữa tam giáo : Xiển, Triệt, Tây Phương). Hạo Thiên Thượng Đế ra vẻ như đã nắm rõ đại cục nói tiếp: “Huyền Đạo chi chiến chỉ là xu thế tạm thời mà thôi, cùng việc tranh giành quyền lực của Thiên Giới chúng ta cũng không liên quan nhiều lắm. Ngày trước lục thánh ở Bát Cảnh Cung có hai trận Tru Tiên, Vạn Tiên, Vạn Tiên Trận của Triệt giáo lại quỷ bí khó lường khiến Xiển Giáo cùng Tây Phương Giáo hợp lực cũng chưa chắc phá được, mà tình hình tiêu hao thế này cho dù Tru Tiên trận thất bại thì dựa theo hiệp nghị của lục thánh vẫn là Triệt giáo thắng. Xiển Giáo cùng Tây Phương giáo cho dù lực lượng có hơn Triệt giáo nhưng nội bộ lại mâu thuẫn rất khó phối hợp. Cho nên Thánh Nhân Xiển Giáo hôm nay mật nghị cùng ta, nếu ta nắm trong tay nhân giới, Xiển Giáo còn lo gì số mệnh không thịnh.”
Dao Trì Kim Mẫu gật đầu: “Đã như thế, thánh nhân Xiên Giáo tương trợ chúng ta như thế nào? Chiến cuộc tại nhân giới lúc này thực tế chính là do chư thánh mượn sát kiếp tạo nên, cũng xem như là Thánh nhân chi tranh, chỉ một mình Nguyên Thủy Thiên tôn làm sao có thể giúp chúng ta định được tại thế tam giới?”
Hạo Thiên Thượng Đế không trực tiếp trả lời mà lại đổi đề tài: “Hôm nay tại Đông Hải chắc nàng đã nhận được tin tức, Phù Nguyên Tiên Ông bị Tiêu Dao Tử một kích tiêu diệt khiến đại quân tan tác quay về. Trên đảo lại còn Long Cát cùng Tam Tiêu thực lực không tầm thường nên phân thân ác thi của ta vẫn chưa thể ra tay được.”
“Ngươi không phải lúc trước đã nhờ Nguyên Thủy Thiên Tôn tế luyện giúp Trấn Thiên Cung cùng Mặc Vân Tiễn sao? Lại còn được Lục Áp, Thái Vi hai người tương trợ tại sao hôm nay có cơ hội lại không dùng cung này đem Tiêu Dao Tử giết đi?” Dao Trì Kim Mẫu như bỗng nhiên nghĩ đến việc gì, thanh âm bỗng lạnh ngắt: “Hay ngươi lại tơ tưởng đến con tiện nhân Long Cát kia?”
Hạo Thiên Thượng đế bất động thanh sắc nói: “Nàng sao cứ hay ngờ vực vô căn cứ như thế? Ta chẳng đã nói với nàng rồi sao, ta chẳng hề có tư tâm với Long Cát, chỉ là nàng cứ áp đặt như thế mà thôi! Huống hồ lúc này Long Cát chính là Thiên Giới phản đồ, lại cùng Tiêu Dao Tử kia ân ái mặn nồng, ta có thể làm gì được? Sở dĩ hôm nay ta không ra tay chính vì sau khi biết được kế hoạch của Nguyên Thủy Thánh nhân ta tạm thời thay đổi chủ ý”.
Dao Trì Kim Mẫu thấy sắc mặt hắn không vui liền chuyển tâm niệm, nhẹ giọng nói: “Ngươi cũng đừng quá để ý, ta chỉ sợ ngươi trúng phải quỷ kế của tên Tiêu Dao Tử cùng Long cát thôi. Nếu thật như ngươi nói, hãy thuật lại kế hoạch của ngươi đi.”
Hạo Thiên Thượng Đế biết Dao Trì Kim Mẫu đối với hắn “quản chế” cũng không khó khăn lắm, cho dù hắn có thông đồng cùng các tiên nữ khác làm bậy, chỉ cần không quá lộ liễu nàng cũng sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua. Hoặc có thể nói, mục tiêu của Dao Trì Kim Mẫu rất rõ ràng: Chỉ cần không ảnh hưởng đến địa vị của nàng tại Thiên Giới, cho nên loại “khoan dung” này thực chất cũng như một hợp tác của hai người nên Hạo Thiên Thượng Đế cũng vui vẻ tiếp nhận.
Nhưng mà hai người cũng không nghĩ tới, hoặc là khinh thường không nghĩ tới: Đồng sàng dị mộng như thế còn có thể xưng là vợ chồng sao?
“Tiên đảo mà Ma Thần tộc hiện đang trú thân chắc hẳn là Đại Dư Tiên sơn mà Khổng Tuyên sau khi đoạt được Hỗn Độn Chung trao cho Tiêu Dao Tử. Lần này Phù Nguyên Tiên Ông lãnh binh xuất chiến chẳng qua chỉ là thăm dò thực hư mà thôi. Bất quá xem ra Hình Thiên cùng Khổng Tuyên vẫn chưa có mặt trên đảo, đây chính là cơ hội trời ban ( hắn là Thượng đế rồi thì còn trời nào nữa ~.~). Ta sẽ dẫn trăm vạn trọng binh đến Đông Hải, cùng lúc bày Hỗn Thiên Đại Trận để tránh bọn dư nghiệt lọt lưới. Sau đó nàng hãy đi thỉnh bốn vị tiên đế, sáu người chúng ta hợp lực đến Đại Dư Tiên Sơn đối phó Tiêu Dao Tử cùng dư nghiệt Ma Thần giáo, lại cùng bọn Lục Áp, Thái vi phối hợp ngoài sáng trong tối cùng hành động, lúc đó còn lo gì Tiêu Dao Tử không bị tiêu diệt.”
Hạo Thiên Thượng Đế nói xong lại cười âm lãnh: “Trận này có thể tiêu diệt Tiêu Dao Tử, cướp được Càn Khôn Đỉnh tất nhiên là quá tốt, dù Khổng Tuyên, Hình Thiên có xuất hiện kịp thời cũng vô ích, vì đã có…”
Hạo Thiên Thượng Đế nói tới đây, cẩn thận chuyển sang tiên thức truyền âm, Dao Trì Kim Mẫu mới nghe còn có chút nghi hoặc nhưng rồi càng nghe càng biến sắc, cuối cùng thất thanh nói: "Đúng là vậy ư?"
Dao Trì Kim Mẫu thanh âm kinh hỉ mà ánh mắt lại lạnh lùng khác hẳn với vẻ cuồng nhiệt bên ngoài.
Tại Tiêu Dao Tiên Phủ, Trương Tử Tinh cùng Khương Văn Sắc chúng nữ đoàn tụ không khí cực kì vui vẻ. Khương Văn Sắc tam nữ vừa thấy hắn đến tâm thần liền thả lỏng xuống, cảm giác như hắn chính là một tòa tháp vững chắc che chở cho mọi người. Trương Tử Tinh biết các nàng xem hắn như mục đích sống của mình trong lòng thập phần cảm động, ôn nhu trấn an lại còn trêu đùa một trận, không khí nhất thời thoải mái dần. Đối mặt với chúng nữ như hoa như ngọc, bề ngoài Trương Tử Tinh có vẻ vui vẻ nhưng thực chất trong lòng hắn lại càng khẩn trương: “Lần này Thiên giới chinh phạt Hiên Chung đảo tuy rằng thất bại nhưng đó chỉ là màn khởi đầu mà thôi. Kế tiếp có thể Tiêu Dao Tiên Phủ có thể sẽ gặp nhiều trận chiến gay go.”
Tuy nói trên đảo có Bồ Đề linh thụ cùng Thái Thanh Âm Dương trận, lại còn kết hợp vũ khí của khoa học hiện đại, người trên đảo thực lực cũng phi phàm: tộc nhân Ma Thần tộc, Tam Tiêu, Long Cát không ai không phải là “nhất thế chi kiêu” (xưng bá một phương) nhưng đối với hắn như thế vẫn chưa đủ. Tiêu Dao Tiên Phủ đối với Triều Ca hoặc những nơi khác đều có điểm bất đồng, nơi này nhất định không được chịu bất kì tổn thất nào. Hắn nhất quyết không để bất kì ai trong những người hắn yêu thương chịu tổn thương nữa, vì thế phải làm cho thật chắc chắn. Huống chi hôm nay Phù Nguyên Tiên Ông mặc dù thất bại nhưng hận ý của Thiên Giới đối với hắn và Ma Thần tộc lại càng nặng, nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua. Nói không chừng Hạo Thiên Thượng Đế cùng Dao Trì Kim mẫu cũng có thể xuất chiến, hắn tuyệt không thể lơi lỏng.
Trương Tử Tinh cùng các nàng đùa giỡn một trận, lại ra ngoài hành cùng ngắm nhìn cảnh sắc trên đảo âm thầm tính kế đối địch. Lúc này Quỳnh Tiêu không biết từ đầu đi đến, nép vào người hắn thấp giọng nói: “Phu quân, chàng muốn một mình gánh vác tất cả trách nhiệm sao? Kỳ thật chàng không cần phải làm như vậy, lúc tỷ muội chúng ta cùng chàng kết duyên đã thề cùng chàng có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu. Chúng ta đã được hưởng niềm hạnh phúc mà trước nay chưa từng có khi ở bên chàng, lúc này chính là lúc vợ chồng chúng ta cùng đối mặt với khó khăn.”
Trương Tử Tinh thân hình run lên, không ngờ Quỳnh Tiêu lại nhìn thấu tâm sự của mình, bàn tay nhẹ nhàng mơn trớn hai má nàng muốn kìm hãm lại tâm tình đang xao động. Lúc này Vân Tiêu cũng đã đến, ôn nhu nói: “Phu quân chàng có biết không, không chỉ Văn Sắc, Cửu Nhi cùng Phi Yến xem chàng như mục đích sống mà chúng ta cùng Long Cát muội muội cũng như thế. Ta lúc trước mặc dù còn có chút do dự nhưng sau khi hiểu được câu nói : “biết rằng vô phương nhưng vẫn không hối hận” của tam muội cuối cùng đã tỉnh ngộ. Mặc kệ kết quả sau cùng thế nào, chúng ta đều muốn cùng chàng vượt qua tất cả.”
Lúc này Long Cát Công Chúa đã đi đến, lại còn lớn mật nói một câu: “Quỳnh Tiêu tỷ tỷ nói cũng chưa đúng lắm, không phải có nạn cùng chịu mà phải là đời đời kiếp kiếp không rời, cho dù tan thành tro bụi cũng muốn mãi bên chàng.”
Bên cạnh Long Cát Công chúa là Khương Văn Sắc tam nữ, tất cả đều lộ vẻ kiên định. Trương Tử Tinh chỉ cảm thấy như có gì bùng cháy trong thân thể, hốc mắt đã ửng đỏ. Hắn đã hiểu thế nào là một lòng một dạ, thế nào là sống đến đầu bạc răng long.
Trương Tử Tinh nhìn thê tử biểu lộ chân tình, cảm động nói: “Phu quân đáp ứng với các nàng, bất luận có gì xảy ra, ta cùng các nàng mãi không chia lìa.”
Chúng nữ đều gật đầu, ánh mắt đã đỏ hồng nhưng trong lòng lại cảm thấy hạnh phúc vô cùng.
“Vương phải lưới tình, nam si nữ dại." Thanh âm Bích Tiêu truyền đến, nàng ngồi rung đùi bộ dáng vô cùng đắc ý như một triết gia đang lý luận về tình yêu. Nhưng Dương Cửu, Quỳnh Tiêu… vẫn phát hiện trên khóe mắt nàng còn vương lệ quang, xem ra là muốn làm không khí vui lên.
Vân Tiêu cười nói: “Tam muội lại học những lời này từ tiểu quỷ Na Tra, Na Tra kiếp số thật không tốt sớm đã gặp phải một đại sư tôn bất lương, nếu như ngay từ đầu đã ở trên Tam Tiên Đảo chúng ta thì sao có thể trở nên như thế được?.”
Trương Tử Tinh lộ vẻ xấu hổ, hắn quả thật là một lão sư tuyệt vời, làm rất tốt hai chữ “bất lương”, mà Na Tra lại thích đại sư tôn là hắn nhất. Bích Tiêu lại kể về sự tích năm đó hắn đưa cho Na Tra cameras kỹ thuật số ý đồ chụp lén, ba tỷ muội lại nhân đó đòi nợ cũ, trong hành cung tiếng cười vui rộn rã vang lên.
Thoải mái qua đi, Trương Tử Tinh chợt nhớ đến Khổng Tuyên đã từng nhắc hắn, nếu hắn có thể đạt tới cảnh giới huyền tiên trung giai, theo đó chữ “Vực” trong vô thượng ma thể mà hắn lĩnh ngộ được cũng sẽ có thể chân chính trở thành “Tự thành Càn Khôn”, lúc đó có thể đem tiên phủ thủ vào “Càn Khôn” mình, còn tiên sơn sau khi được thu vào vẫn sẽ không bị ảnh hưởng gì. Hiện giờ Trương Tử Tinh đang ở trong một cảnh giới kỳ dị không thể cùng với lúc tu luyện bình thường so sánh, tuy là là chân tiên cảnh giới lại có thể phát ra được lực lượng của huyền tiên, “Vực” của ma thể cũng đã đại thành, chỉ là không biết có thể thu vào “Càn Khôn” hay không.
Trương Tử Tinh nhớ đến lời Khổng Tuyên năm đó, trong lòng máy động liền cùng Tam Tiêu chúng nữ bàn bạc quyết định thử một lần. Nếu thành công liền có thể đem tiên phủ cùng thê tử theo, không chỉ an toàn mà còn giải trừ được nỗi tương tư của chúng nữ, lại còn có thể cùng Long Cát, Tam Tiêu “trên ôm dưới ấp”.
Trương Tử Tinh mời Tam Tiêu lập nguyệt sắc huyễn trận che mắt người ngoài, sau đó gọi Long Cát, Khương Văn Sắc chúng nữ cùng tộc nhân Ma Thần tộc rời khỏi Tiêu Dao Tiên phủ tạm lánh vào một đảo nhỏ khác. Bích trưởng lão xung phong nhận việc, lại muốn ở lại đảo làm thí nghiệm phẩm để xem xét hiệu quả của Ma Vực Càn Khôn khi thu Tiên sơn. Sau khi đã chuẩn bị chu đáo, Trương Tử Tinh vận khởi tiên lực, bắt đầu thi triển vô thượng ma thể thần thông. Chỉ thấy hắn bay lên không trung, toàn thân hắc khí không ngừng tỏa ra, dần dần bao trùm toàn bộ tiên phủ. Dưới lực lượng của ma thể, mặt biển xuất hiện một long quyển bá đạo. Tộc nhân Ma Tộc xung quanh lại cảm giác được lực lượng đáng sợ từ người Trương Tử Tinh, phía xa Bích trưởng lão không khỏi lộ vẻ kính sợ. Ma Thần tộc là bộ tộc coi trọng thực lực, khi trước Trương Tử Tinh một kích giết chết thống soái phe địch, hiện giờ lại thi triển ma thần lực chính tông cực kì cường đại, lại thêm thực lực mạnh mẽ của Tam Tiêu cùng Long Cát, như thế đã đủ để bọn họ cảm thấy kính phục từ thâm tâm. Hắc khí sau khi tan biến, chỉ thấy Tiêu Dao Tiên phủ như bị một cỗ lực lượng kì dị bao phủ, chầm chậm bay lên không trung hướng về phía Trương Tử Tinh. Dưới ánh trăng, trước một tòa tiên sơn khổng lồ phiêu phù trên không trung, Trương Tử Tinh như một sinh vật bé nhỏ đáng thương. Nhưng chỉ nghe hắn hét lớn một tiếng, lực lượng ma thể bạo phát,toàn bộ lực lượng “Vực” triển khai như muốn đem tiên phủ thu vào. Nhưng vô luận ma thể khống chế “Vực” như thế nào cũng thủy chung không thể đem tiên phủ thu vào thân thể. Tiêu Dao Tiên Phủ phiêu phù trên không trung bắt đầu dừng lại. Trương Tử Tinh vài lần vận lực nhưng thất bại không khỏi có chút sốt ruột, tại mi tâm tử quang đại thịnh, tại Ma Vực lóe ra tứ sắc quang mang, tiên phủ bị quang mang bao phủ cũng hóa thành bốn màu, phía dưới nước biển bắt đầu bốc lên. Lần này có vẻ hữu hiệu, Tiên Phủ đã có biến hóa, thể tích dần dần nhỏ đi dưới sự bao vây của tứ sắc quang mang, cuối cùng hướng thân thể Trương Tử Tinh nhập vào. Phía dưới, đám người Tam Tiêu thấy hắn thành công đều vô cùng mừng rỡ, bỗng nhiên sắc mặt Trương Tử Tinh đại biến, phun ra một ngụm máu tươi, tứ sắc quang mang trên người ảm đạm dần. Lập tức ma thể với vô số yên vụ ( sương khói) cùng tứ sắc quang mang phún xạ ra ngoài, dừng lại trên mặt biển biến trở lại thành tiên đảo ban đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.