Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần
Chương 276: Biệt viện lai địch
Điểm Tinh Linh
27/03/2013
Trinh sát báo về quả nhiên không sai , chưa hết một ngày Văn thái sư đã dẫn đại quân tới phía ngoài Sùng thành .
Văn thái sư đứng dưới thành kêu lên : “ Tây Bá Hầu Cơ Phát ! Nhanh tới gặp ta ! “
Cơ Phát vội vàng lên cổng thành , chỉ thấy thái phong thái quân nhân chỉnh tề , các tướng sĩ tuy mang dáng vẻ phong trần mệt mỏi nhưng đằng đằng sát khí ,cùng với quân đội bình thường cực kỳ bất đồng . Cơ Phát âm thâm kinh hãi , lúc này đứng trên cổng thành hành lễ nói : “ Lão thái sư , cô vương hữu lễ ! “
Văn Trọng thúc dục Mặc kỳ lân , đi tới dưới chân thành , giương giọng nói : “ Cơ Phát , cha ngươi Cơ Xương là người quân tử , đối với các lộ chư hầu đều lấy lễ đối đãi , mọi người đều kính phục đức hạnh . Ngươi vì sao vừa mới kế nhiệm Tây Bá Hầu , đã hoành hành xuất binh , lại còn chiếm Sùng thành của Bắc Bá Hầu ? Đại Thương ta lấy bốn lộ chư hầu Đông , Tây , Nam , Bắc làm cánh tay , cùng phụ tá Thiên tử . Ngươi làm như thế , chẳng lẽ không phải là trong mắt không có Thiên tử , mưu đồ làm loạn sao ? “
Cơ Phát vội nói : “ Bắc Bá Hầu Sùng Hầu Hổ tàn bạo hại dân , dân chúng Bắc địa lầm than , hôm nay lại giết thân huynh đệ của ta Bá Liêu , Ngu Trọng , thật là người người oán trách , thiên hạ đều căm ghét . Ta được Thiên tử ban cho Bạch mao hoàng việt ( búa vàng lông trắng ) , không dám phụ thánh ý , lấy nhân nghĩa làm trọng , xuất quân đánh dẹp Bắc Bá Hầu , báo đại cừu cho huynh đệ , lại giải cứu người dân Bắc địa khỏi nước sôi lửa bỏng . “
Văn Trọng cười lạnh nói : “ Được nghe ngươi chịu mệnh Thiên tử Nam chinh nghịch tặc Ngạc Hoán , nhưng lại vì nguyên nhân oán thù riêng mà tự tiện làm trái lệnh , đến Sùng thành ! Ngươi mau mau lui binh , ta sẽ bẩm báo thiên tử , xử lý chuyện Sùng Hầu Hổ ! “
Con mắt Cơ Phát chớp động , lộ vẻ khó khăn : “ Sùng Hầu Hổ dựa vào nơi hiểm yếu chống lại , ý đồ giết hết dân chúng mà cùng Sùng Thành đồng quy vu tận , may mắn được Tào Châu Hầu Sùng Hắc Hổ liều mình vì đại nghĩa , kịp thời bắt được , xoa đi tai ương trăm họ . Phụ tử Sùng Hầu Hổ tội ác tày trời , mới rồi đã bị chém đầu , chỉ có đầu người trên đây mà thôi . “
Văn Trọng giận dữ : “ Sùng Hắc Hổ kia không ngờ lại ghê tởm như thế , rõ ràng là huynh đệ liền áo vậy mà bất nghĩa hãm hại cả nhà huynh trưởng ! “
Bên nyà SÙng Hắc Hổ trên thành nghe được vậy mặt đỏ bừng m cũng không dám lên tiếng . Cơ Phát vội vàng giải vây cho Sùng Hắc Hổ : “ Lão thái sư sai rồi ! Tào Châu Hầu mặc dù cùng với Sùng Hầu Hổ là huynh đệ một mẹ , nhưng vì đại nghĩa không tránh máu mủ ruột thịt , quả thật là trung lương quân tử . “
Sùng Hắc Hổ trong lòng đối với Cơ Phát rất cảm kích , Văn Trọng cũng không vì việc này mà truy đến cùng , nói : “ Cơ Phát ! Ngươi tuy có Bạch mao hoàng việt , được quyền chinh phạt , nhưng Sùng Hâu Hổ chính là một trọng thần , sao có thể tùy tiện sát hại ? Huống hồ hôm nay Sùng Hầu Hổ đã chết , Bắc địa vô chủ , chi bằng mau mau bẩm báo lên Triều Ca , đợi Thiên tử định đoạt ! “
Văn Trọng kiến giải hợp tình hợp lý , Cơ Phát tuy có tâm mưu mô với Bắc địa , cũng không cách nào xảo biện , đành phải đồng ý , cũng thỉnh Văn Trọng cùng đại quân vào Sùng thành nghỉ ngơi . Văn Trọng cự tuyệt ý tốt của Cơ Phát , cho quân ở ngoài thành đóng trại tại chỗ , bản thân thì điều khiển Mặc kỳ lân hướng Triều Ca đi thỉnh ý chỉ . “
Khương Tử Nha cũng không nghĩ tới Tây kỳ vừa mới chiếm lĩnh xong Sùng thành mà Văn Trọng đã lập tức xuất hiện , lại nhanh chóng quay trở về Triều Ca thỉnh ý chỉ , nhất thời cũng không nghĩ được biện pháp gì , đành phải lo lắng suông . “
Mặc kỳ lân cước trình cực kỳ nhanh , chưa hết một ngày Văn Trọng liền từ trên trời giáng xuống . Mang thánh chỉ của Thiên tử tới . Cơ Phát không dám thất lễ , dẫn quần thần ra khỏi cổng thành tiếp chỉ .
Đại ý của thánh chỉ là : Bắc Bá Hầu Sùng Hầu Hổ tàn bạo bất nhân , áp bách dân chúng , lại sát hại sứ giả Tây Kỳ Tây Bá Hầu Cơ Phát dâng tặng Bạch mao hoàng việt , khởi nghĩa chinh phạt , cũng là hợp tình hợp lý . Tuy nhiên , Bắc Bá Hầu quyền cao chức trọng , Cơ Phát không hỏi ý Thiên tử đã tự tiện đem giết là có tội vượt quyền . Lệnh lập tức lui ra ngoài Sùng thành , xuất quân xuống Nam , chinh phạt phản nghịch Ngạc Hoán , lập công chuộc tội . Sùng Hắc Hổ cì đại nghĩ giết chết thân huynh , mặc dù thân tình là hơn hết , đủ thấy đại nghĩa . Lệnh quay về Tào Châu , không bao lâu sẽ có ban thưởng . Sùng thành tạm thời do Văn Trọng Thái sư trấn giữ . Chờ đến khi Thiên tử định ra Bắc Bá Hầu mới sẽ cử đi tiếp nhận .
Cơ Phát vốn có dã tâm bừng bừng với Bắc địa , đánh bại Sùng Hầu Hổ , lại càng hăng hái , cũng không nghĩ ra được Văn thái sư tới , bất đắc sĩ đành tiếp chỉ . Sùng Hắc Hổ nghe Thiên tử không truy xét việc mình làm , ngầm thở ra một hơi .
Văn Trọng ngay lập tức tiến vào Sùng thành , ban bố một loạt chính lệnh làm lợi dân trước mặt dân chúng . Dân chúng Sùng thành vốn bị Sùng Hầu Hổ thực thi chính sách bạo ngược đã hơn một năm , hôm nay bản chính văn dày rộng nhường đó đều được hoan hô vang động như sấm . Tất cả đều hô to vạn tuế .
Cơ Phát cùng Khương Tử Nha thấy thế , trong lòng quả thực buồn bực : Thật vật vả mới thắng lợi , không ngờ bị Văn Trọng đánh cho một gậy , cướp đoạt hết cả , đã vậy còn hết lần này đến lần khác danh chính ngôn thuận , làm mình chỉ còn cách ngậm bồ hòn làm ngọt .
Văn Trọng sau khi ban bố hết chỉ ý , thỉnh Cơ Phát hỏa tốc quay lại Tây Kỳ chuẩn bị Nam chinh , Cơ Phát không dám kháng chỉ , bái Văn Trọng , dẫn quân lui trở về . Đồng thời rời đi còn có Tào Châu Hầu Sùng Hắc Hổ .
Trước khi đi Văn Trọng gọi Dương Tiễn lại : “ Ba vị đạo hữu Cửu Long đảo của ta chết trên tay ngươi sao ? “
Dương Tiễn vừa thấy Văn thái sư mở thần nhãn thứ ba ra đánh giá mình , cũng không chịu yếu thế , chậm rãi mở con mắt thứ ba của mình ra , ánh mắt đối nhau . Trong phút chốc , hai tròng mắt đều có cảm giác đau buốt .
Khương Tử Nha vừa thấy , vội vàng nói : “ Hai quân giao chiến , đều ngoài chủ ý , khó tránh khỏi có thương vong . Ba vị đạo hữu Cửu Long đảo giúp đỡ Sùng Hầu Hổ , trên chiến trận bị vị sư điệt này của ta giết chết , cũng là số trời , láo thái sư cần gì so đo ? “
Văn Trọng hừ lạnh một tiếng , cũng không thèm nhìn Khương Tử Nha , nói với Dương Tiễn : “ Nghĩ không ra Ngọc Đỉnh Chân Nhân lại có cao đồ như vậy , so với hạng người vô năng chỉ biết sai khiến ngu dân thì mạnh hơn cả trăm lần ! Ngày khác nếu có cơ hội , xin lãnh giáo một phen , cũng là báo thù cho ba vị đạo hữu của ta . “
Dương Tiễn cảm giác được sát khí , trong lòng chiến ý cũng đại thỉnh , khẽ gật đầu . Hnàh lễ với Văn trọng sau đó xoay người trong nháy mắt đã biến mất . Khương Tử Nha nghe thấy lời Văn Trọng “ Hạng người vô năng sai khiến ngu dân “ , trong lòng dấy lên một trận kinh hãi , cũng không biết có phải thân phận mình bị mắt thần nhìn thấu , nào dám ở lại , hấp tấp rời đi .
Vì vậy , Cơ Phát suất lĩnh đại quân , quay về Tây Kỳ , chuẩn bị cho bước Nam chinh tiếp theo , Sùng Hắc Hổ cũng về tới Tào Châu . Văn một bên để ý chuyện Sùng Thành , một bên phân binh mã ra , trợ giúp Bắc cương chống lại Quỷ Phương .
Một ngày này , Trương Tử Tinh đang ở trong tĩnh thất tại Triều Ca nhắm mắt tu luyện . Chung quanh hắn , phân biệt ra Vũ Vương Cửu Đỉnh . Lực lượng trên người hắn xảy ra biến hóa , cửu đỉnh bắt đầu có chút rung động , phát ra hào quang , cũng chậm rãi bay lên , dựa theo một loại quy luật kỳ lạ mà xoay tròn xung quanh . Theo quá trình xoay tròn , thực thể của cửu đỉnh bắt đầu trở nên hư vô , chín cái hình thể thỉnh thoảng trùng khớp lại với nhau , mà thời gian duy trì cũng dần dài ra . Cửu hình trọng trọng điệp gia lên nhau , tựa hồ tổ hợp thành một trạng thái mới . Hình thể mới này so với bất cứ cái nào trong cửu đỉnh cũng đều lớn hơn , chiều rộng tăng lên không ít , thoạt nhìn càng thêm hùng tráng .
Nhưng thời gian trọng điệp dù sao cũng có hạn , không lâu sau lại tản ra thành chín cái đỉnh , tiếp tục xoay tròn trên không trung . Ngay trong tích tắc cửu đỉnh dung hợp , Trương Tử Tinh cảm giác mình đi tới một nơi khác . Chung quanh là một không gian hoang vu mênh mông , ngay cả bầu trời mặt đất hay là các đám mây cũng đen kịt .
Không lâu sau , cảnh tượng dần biến hóa . Thiên địa điên đảo , mặt đất là đám mây , đỉnh đẩu là mặt đất mà dưới chân xảy ra các loại biến hóa kỳ dị , ngay cả bầu trời “ thổ địa “ kia cũng bắt đầu phát ra quang mang , dần trở nên trong suốt , ẩn ẩn “ Chôn dấu “ nhiều thứ , có người , có quái thú , có thứ kỳ dị gì đó . Ngay sau đó , đất trời lại trở về nguyên trạng , dần mơ hồ , lại quay về hiện thực .
Trương Tử Tinh cảm giác , vừa rồi không phải ảo giác suông , hẳn là một cái không gian kỳ dị trong Cửu Đỉnh , mà đồ vật trong “ Thiên địa “ này rất có thể là bảo vật bị phong ấn trong cửu đỉnh . Bình thường khi sử dụng Cửu Diệu Tiên Quyết điều khiển Cửu Đỉnh , hắn cũng từng tiến vào trong cảnh tượng kỳ lạ này . Trước mắt mới chỉ hấp thu được hai “ Chữ “ trong hỗn độn cửu hình nơi thiết bảng , nếu như có thể hoàn toàn hấp thu lực lượng cửu hình , tin tưởng không chỉ có thể dung hợp cửu đỉnh làm một , trở thành Càn Khôn Đỉnh , mà còn có thể chạm đến bảo vật bị phong ấn trong đó .
Hơn nữa Trương Tử TInh có một loại cảm giác , hình thái của loại thiên địa này hình như cũng không phải hình thái đầy đủ , nếu như có thể hoàn toàn khống chế Càn Khôn đỉnh , có thể còn có một oloại biến hóa mới . Lúc này mặc dù có thể “ Xem “ vô số bảo vật trong Cửu Đỉnh , nhưng không cách nào với tay tới , dùng một câu nói để hình dung , chính là : “ Vào trong bảo khố tay không quay về “ , quả thật tiếc nuối . Hơn nữa việc đáp ứng Phi Liêm , từ trong Cửu Đỉnh lấy ra di thể Vũ Sư và Xi Vưu chi tâm cũng vô pháp đạt thành .
Đại VŨ và Khải Đô tu luyện Cửu Diệu Tiên Quyết , năm đó nhất định cũng chứng kiến qua tình cảnh như thế , nói không chừng bọn họ mạnh mẽ luyện hóa Cửu Đỉnh như thế , chính là vì bảo vật trong Càn Khôn đỉnh sau khi Cửu Đỉnh kết hợp lại , vì quá nóng lòng nên bạo thể mà chết .
Chuyện trước chưa quên , chuyện sau suy xét . Trương Tử Tinh tự biết có thể có được Cửu Đỉnh và Thần Thiết , cũng tiêu hóa được hai hình trong đó , đã là một phen cơ duyên , tuyệt không thể vì cái trước mắt mà dẫm vào vết xe đổ . Tuy vậy , thời gain đại chiến đã sắp đến gần , hắn không còn nhiều thời gian nữa . Tiên thiên chí bảo Càn Khôn Đỉnh này có hay không có thể có trợ giúp lớn cho hắn trong lần sát kiếp này , thậm chí thay đổi Càn Khôn vẫn chưa biết được . Cũng may , hắn còn có thể ỷ vào việc bản thân không chỉ có một kiện thiên thiên chí bảo chưa trọn vẹn này , cũng không phải chỉ có thực lực của bản thân mình …
Đối với tình hình trước mắt , Trương Tử Tinh cũng tiến hành nhiều phân tích : Cửu Long đảo tứ thánh và Dương Tiễn sớm xuất trận cũng không ngoài ý muốn của hắn , bởi vì việc hắn đến thế giới này đã khiến mọi việc không còn có thể đoán trước biến hóa . Sùng Hầu Hổ chết trong tay Cơ Phát , chi bằng nhân cơ hội này nhanh chóng giải quyết vấn đề chư hầu Bắc lộ vô chủ . Còn chuyện Tây Kỳ , Cơ Phát có thật sự hiểu ý mà cam tâm tình nguyện tuân chỉ chinh phạt Ngạc Hoán hay không ? Từ ý đồ thôn tính SÙng Hầu Hổ là đã nhìn thấy dã tâm của vị khai quốc đế vương Chu vương triều , tiếp theo , sẽ tìm lý do gì để khước từ đây ? Hoặc là ỷ vảo ủng hộ của Xiển Giáo , Trực tiếp phản nghịch ?
Ngay lúc Trương Tử Tinh chấm dứt tu luyện , từ trong tĩnh thất đi ra , lại nhận được một tin tức ngoài ý muốn . Trong biệt viện của quốc sư có một vị đạo nhân , muốn tìm quốc sư Tiêu Dao Tử , cũng không biết tại sao , cùng hai người ký danh đệ tử Tảo bảo , Tiêu Thăng xảy ra xung đột . Kết quả là Taiò Bảo , Tiêu Thăng bị trọng thương , trước mắt Ứng Long và Hình Thiên nghe thấy đã lục tục chạy đến .
Trương Tử Tinh lấy làm kinh hãi , vội vàng chạy tới biệt viện quốc sư . Chỉ thấy Tào Bảo và Tiêu Thăng sắc mặt tái nhợt tựa trên ghế dài , mà sân vườn đã bị tổn hại nghiêm trọng , phảng phất như bị bão cấp N thổi qua , hạ nhân thì nằm ngổn ngang trên mặt đất , hôn mê bất tỉnh .
Trương Tử Tinh thất kinh hỏi : “ Đến cuối cùng là có chuyện gì xảy ra ? “
Tào Bảo nói : “ Sư tôn , ta cùng Tiêu Thăng đang đối địch với nhau , chợt có một đạo nhân kêu la muốn gặp sư tôn , ta nói sư tôn không có ở đây , nếu không phải đạo nhân nọ xuất khẩu ô ngôn ( nói lời thô tục ) , huynh đệ hai người ta tuy biết hắn lợi hại , nhưng phẫn uất vì hắn nhục mạ sư tôn , cho nên ra tay , thu lấy pháp bảo phiến tử ( cây quạt ) của hắn , nhưng tu vi đạo nhân này quả thực rất cao , sau đó liền đem chúng ta đánh trọng thương … “
Tiêu Thăng nói : “ Long sư thúc sau khi chạy tới , cùng đạo nhân nọ đấu một hồi , nhưng cũng không địch lại cuồng phong của đạo nhân kia , may mắn theo sau có một hán tử cao lớn , cùng đạo nhân tranh đấu trên không trung , nhắm hướng Bắc mà đi , Long Sư thúc cũng theo sát . “
Ngay cả Ứng Long cũng không địch lại ? Trương Tử Tinh lấy làm kinh hãi , hỏi rõ phương hướng cụ thể , đang muốn đi , bị Tào Bảo gọi lại : “ Sư tôn ! Người nọ đạo thuật hết sức lợi hại , chẳng lẽ là kẻ địch ? Có lẽ nên lấy cẩn thận làm đầu , đừng vội đi sẽ nguy hiểm ! “
Trương Tử Tinh nhìn Tào Bảo và Tiêu Thăng hai người vô lực nhúc nhích , trong lòng dâng lên một cỗ áy náy , hắn lúc đầu vì muốn lợi dụng giá trị , nhận lấy hai người , lúc bình thường cũng dạy một ít kỳ nghệ , nghĩ không ra hai người đối với hắn tôn trọng từ trong tâm , hôm nay vì hắn cùng địch tranh đấu , kết quả là bị trọng thương .
Trương Tử Tinh sau khi biết hai người đã ăn đan dược , dặn dò bọn họ tĩnh dưỡng , đem lực lượng kim tiên trung giai dần tản mát ra , thân thể hóa thành một đạo hồng quang , đảo mắt đã biến mắt trên không trung .
Tiêu Thăng cùng Tào Bảo lần đầu nhìn thấy vị sư tôn kỳ nghệ ( đánh cờ ) này hiển lộ chân lực lượng , không khỏi liếc nhau , lộ vẻ kinh ngạc .
Trương Tử Tinh điều khiển độn quang theo hướng Tiêu Thăng Tào Bảo nói bay nhanh đi , không lâu sau liền tìm được nơi Hình Thiên tranh đấu cùng địch nhân , mà Ứng Long ở một bên không trung xem cuộc chiến , trong mắt thỉnh thoảng lộ nét kinh ngạc .
Chỉ thấy Hình Thiên đứng trên không trung , hai tay nắm chặt thành quyền , cũng không có sử dụng Kiền Thích thần phủ , mà trước người hắn , một cái bóng màu xám nhanh như tia chớp lao qua lao lại , như một đám mây bao vây Hình Thiên . Lấy nhãn lực của Trương Tử Tinh cũng chỉ có thể miễn cưỡng đuổi theo quỹ tích vận động của bóng xám , nhưng lại không thể nhì ra được hình dạng thực sự của bóng xám , chỉ cảm thấy mang dạnh hai cánh , giống như là điểu hình ( hình chim ) .
Bóng xám nọ có một cỗ lực lượng đặc dị , khi di động mang theo lực gió cường đại , cho dù là chỗ Trương Tử Tinh và Ứng Long cũng có cảm giác như đao cắt .
Tại trung ương của trận đao phong là HÌnh Thiên ngược lại dường như không có việc ấy , lực góa đáng sợ ấy tựa hồ không cách nào công phá phòng ngự thân thể hắn . Hình Thiên quan sát một trận , đột nhiên cười lạnh một tiếng , vô cùng đơn giản một quyền đánh ra , chỉ nghe thấy một tiếng kêu đau đớn , bụi mây màu xám đang di chuyển với tốc độ cao đầy trời bỗng đình chỉ , một cái bóng xám thật lớn hình người cánh chim bắn vọt ra ngoài , té ngã mấy lần mới miễn cưỡng đứng trên đám mây xám , đã khôi phục lại thành bộ dáng một đạo nhân .
Đạo nhân này mỏ nhọn má khỉ , mặc một chiếc đạo bào màu xám , nhưng đầu quan lệch sang một bên , râu tóc tán loạn , nhìn qua rất chật vật . Trương Tử Tinh vừa thấy dung mạo đạo nhân này , lúc này kinh hô một tiếng : “ Vũ Dực Tiên ! “
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.